Chương 73: Luật Sư Điền

Trần Tự tới công ty, liền trực tiếp tới văn phòng Từ Lâm Linh.

"Trần tổng, có chuyện gì để tự thân ngài tới tìm tôi vậy?"

Từ Lâm Linh rót một ly cà phê cho Trần Tự, bưng tới để trước mặt hắn.

"Là như vậy, tôi có một người bạn..."

Trần Tự đem sự tình của xưởng trà, đại khái nói cho Từ Lâm Linh biết.

"Là tranh chấp hợp đồng sao, Trần tổng, cần tôi thay bằng hữu của ngài ra tòa không?" Từ Lâm Linh hỏi.

"Không cần, chỉ là hai vụ án truy tố, cần một luật sư đứng ra giải quyết, không biết giám đốc Từ quen biết luật sự nào không?"

Trần Tự uống một ngụm cà phê, vừa khổ lại bị phỏng, cũng không ngọt chút nào, không biết Từ Lâm Linh vì sao lại ưa thích hương vị như vậy.

"Luật sư? Trần tổng, tôi quen biết một vị sư tỷ, am hiểu mấy loại bản án tranh chấp kinh doanh này, nếu như ngài đồng ý, tôi sẽ giới thiệu nàng với ngài, ngài thấy thế nào?"

Từ Lâm Linh nhớ lại mạng lưới quan hệ của mình, quả thật tìm được một vị học tỷ rất giỏi mấy vụ này.

"Được, cô cùng nàng ta liên lạc một chút, nhìn xem tới công ty nói chuyện, hay để tôi tới chỗ nàng ấy, hay tìm quán cà phê nào cũng được, vừa uống vừa trò chuyện."

Trần Tự lập tức đồng ý với người Từ Lâm Linh lựa chọn, cũng nói ra địa điểm gặp mặt.

"Tốt, Trần tổng, để tôi gọi điện cho sư tỷ mình hỏi xem." Từ Lâm Linh cười cười nói ra.

Trần Tự nhẹ gật đầu, đưa tay ý bảo nàng gọi đi.

Từ Lâm Linh lấy điện thoại từ trong túi xách ra, gọi qua: "Alo, là Điền học tỷ phải không? Ta là tiểu sư muội của ngươi, Từ Lâm Linh nè!"

Sư tỷ của Từ Lâm Linh tên là Điền Lôi, là một luật sư nổi tiếng trong những vụ án về thương mại.

"Tiểu Từ? Ngươi sao lại gọi điện cho ta vậy?" Điền Lôi hỏi.

Trần Tự cảm thấy giọng nói của Điền luật sư này thật dễ nghe, nhưng giọng nói của nàng cũng không phải loại hình ôn nhu, mà là mang theo cảm giác lăng lệ ác liệt.

Từ Lâm Linh nhìn Trần Tự, sau đó nói: "Là như vậy, lão bản của ta có vị bằng hữu đang bị truy tố, cần mời luật sư lợi hại giải quyết, vì vậy ta liền nhớ tới ngươi!"

"Án truy tố!" Điền Lôi dừng một chút, sau đó nói ra: "Nói rõ chi tiết."

"Là thế này..."Từ Lâm Linh đem tin tức xưởng trà mà Trần Tự vừa nói lặp lại lần nữa.

"Sư tỷ, vụ án này ngươi có nhận không?" Từ Lâm Linh hỏi.

"Không thành vấn đề, tuy nhiên ta thu phí không rẻ đâu." Điền Lôi cường điệu chi phí của mình, miễn cho lão ban của tiểu sư muội của mình lại không trả nổi, như vậy quá lúng túng đi.

Từ Lâm Linh không nói gì, nhìn Trần Tự, thấy hắn nhẹ gật đầu, nàng mới lên tiếng: "Không thành, tiền chỉ là vấn để nhỏ, miễn sao xử lý xong là được."

"Vậy được, nếu như vậy, ta đây liền tiếp." Điền Lỗi sảng khoái nói.

"Vậy ngươi xem, có nên gặp mặt một lần không, ở quán cà phê hay là chỗ ngươi làm." Từ Lâm Linh tiếp tục hỏi.

"Đến chỗ ta làm đi, gặp mặt ở quán cà phê cũng quá bất chính rồi, sẽ cho người ta cảm giác không được chuyên nghiệp." Điền Lỗi nói ra.

"Tốt lắm, ngươi làm việc đi, tí nữa ta sẽ gửi số điện thoại của đối phương cho ngươi." Từ Lâm Linh nói ra.

Cúp điện thoại xong, Từ Lâm Linh hỏi: "Trần tổng, vị bằng hữu kia của ngài tên gì, số điện thoại hắn bao nhiêu?"

"Cô cứ đem tên cùng số điện thoại của tôi đưa cho nàng đi, những chuyện khác, để tội tự mình nói chuyện." Trần Tự nói ra.

Rời khỏi văn phòng Từ Lâm Linh, Trần Tự gọi điện cho Điền Lỗi, sau đó ước định thời gian gặp mặt cùng địa điểm.

Vị luật sự này hiện tại không bận, Trần Tự tính kêu Cố Giai đi cùng, nhưng mà nàng hiện tại vô cùng bận rộn, vì vậy, Trần Tự quyết định một mình đi qua xem tình huống trước.

"Thật là lao lực nha." Trần Tự lắc đầu.

Nửa tiếng sau, Trân Tự đi tới công ty luật.

"Văn phòng luật sư Chính Luân."

Trần Tự nhìn định vị trên điện thoại, không sai, chính là chỗ này.

Trần Tự tiến vào cao ốc, ngồi thang máy lên tầng 13.

Ra khỏi thang máy, liền có một vị tiểu thư ngồi trước quầy đại sảnh, đang gõ gõ bàn phím.

"Xin chào tiên sinh, hoanh nghênh tới văn phòng luật sư Chính Luân, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài?" Tiểu tỷ tỷ đại sảnh ngọt ngào hỏi.

"Tôi hẹn luật sự Điền Lôi, họ Trần." Trần Tự nói ra.

"Tốt, xin chờ một chút."

Tiểu tỷ tỷ nói một tiếng, sau đó gọi điện, cũng không lâu sau, một người mặc âu phục hồng nhạt đi tới, đứng trước mặt Trần Tự.

"Xin chào Trần tiên sinh, tôi là luật sư cấp hai của văn phòng luật sư Chính Luân, Điền Lôi."

Điền Lôi cùng Trần Tự bắt tay xong, liền mời hắn vào phòng khách.

Phòng khách có một chiếc bàn hội nghị hình bầu dục, có thể ngồi xuống mười mấy người.

"Trần tiên sinh uống gì?" Điền Lôi cười hỏi.

"Trà hay cà phê đều được." Trần Tự đánh giá Điền Lôi một phen.

Vị luật sư này nhìn khoản 35-36 tuổi, khuôn mặt tinh xảo, nhìn rất quen mắt, tựa hồ đã gặp qua ở đâu. Nàng mặc dù luôn cười hì hì, nhưng có thể leo lên luật sư cấp 2, cũng không phải nhân vật đơn giản.

Cũng không lâu lắm, Điền Lôi cầm một chiếc notebook bước vào, phía sau là tiểu tỷ tỷ đại sảnh cầm theo hai ly cà phê.

Điền Lôi ngồi đối diện Trần Tự, tiểu tỷ tỷ đặt hai ly cà phê lên bàn, liền thối lui ra khỏi văn phòng.

"Trần tiên sinh, có thể nói tên công ty ngài, đại diện pháp nhân cùng với tình huống bị truy tố không?" Điền Lôi một bên đánh chữ, vừa nói.

"Không thành vấn đề, công ty tôi tên là..."Trần Tự đem hai vụ án truy tố nói ra.

"Nói cách khác, công ty TNHH trà hữu cơ Cao Sơn liên quan đến hai vụ án, một là vụ án nợ tiền người khác, hai là vụ án người khác nợ tiền đúng không?"

Điền Lôi ngừng đánh chữ, kết hợp tin tức Trần Tự nói ra rồi hỏi.

"Không sai, một vụ án công ty đối phương thiếu nợ công ty ta 50 vạn tệ, còn có một vụ án là công ty của ta nợ đối phương 30 vạn. Nhưng vụ án nợ tiền, đối phương có hành vi lừa đảo.'

Các vụ án về đòi nợ cùng thiếu nợ liên quan đến rất nhiều thứ, để muốn thu hồi cùng từ chối trả nợ, không có luật sư chuyên nghiệp xử lý thì rất phiền toái.

"Án này ta nhận, tuy nhiên, tuy rằng ngươi được học muội ta giới thiệu tới đây, nhưng về phương diện tiền bạc, sẽ không có ưu đãi gì cả." Điền Lôi hạ thấp người nói.

"Không thành vấn đề, cứ báo ra một con số là được. Tôi chỉ muốn nhanh chóng xử lý thôi." Trần Tự nói ra.

"Tốt lắm, ta đã làm xong hợp đồng, ngài nhìn đi."

Điền Lỗi thao tác trên máy tính một hồi, xem ra đang soạn thảo hợp đồng, in ra đợi người khác mang tới.

Quả nhiên, không lâu sau, một nam tử đeo mắt kính đi vào, cầm lấy hợp đồng.

"Ngài nhìn một chút, đây là bên A, đây là bên B, đây là nội dung mà chúng ta sẽ giải quyết giúp ngài...." Điền Lỗi vì Trần Tự mà giới thiệu hợp đồng.

Trần Tự cẩn thận đọc một phen, không nhìn ra chỗ nào bất lợi, vì vậy thoải mái ký xuống tên của mình.

Điền Lỗi nhìn thấy Trần Tự ký tên xong, cũng liền ký tên mình lên.

Điền Lôi nói ra: "Hợp đồng ký kết hoàn tất, mời công ty của Trần tiên sinh, mau chóng gửi mọi thứ liên quan đến vụ án tới cho tôi."

"Ok, như vậy ta đi trước, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ." Trần Tự nói ra.

Cáo biệt luật sư Điền xong, Trần Tự đem tin tức này nói cho Cố Giai, tự nhiên hắn liền nhận được lời cảm tạ của vợ người ta.