Chương 55: Vật Lý Trị Liệu

Rời khỏi phòng tắm SPA, nhân viên phục vụ dẫn Trần Tự tới phòng vật lý trị liệu bằng tinh dầu.

Trong phòng vật lý trị liệu được thiết kế với phong cách lịch sự tao nhã theo phong cách Trung Quốc. Bức tường cùng mặt sàn đều được làm bằng gỗ, mặt tường bên trái có một chỗ lõm, bên trong bày mấy bồn hoa nhỏ. Phía bên phải khắc hình cổ nhân, dưới ánh đèn mờ ảo, lộ lên vẻ sống động.

Đèn treo trên trần nhà theo kiểu dáng đèn lồng, hòa quang ô vàng trên đỉnh đầu hạ xuống, đem gian phòng phủ lên phong cách cổ xưa.

Trên tường chính diện treo một ít tranh vẽ cùng câu đối, bên cạnh là hai gốc cây trúc xanh biếc.

Trong phòng có hai chiếc giường, đều đặt ở giữa phòng. Trên giường phủ lên ga giường màu trắng, trên giường còn bỏ ít hoa hồng.

Dưới sự chỉ dẫn, Trần Tự nằm lên một chiếc giường, sao đó liền có hai nhân viên nữ mặc đồng phủ tiến vào.

Các nàng bưng một chậu nước đi tới, một người khác phụ giúp đẩy chiếc xe nhỏ đi tới, trên xe đều là tinh dầu dùng để vật lý trị liệu.

Đang lúc Trần Tự còn tưởng hai người là thầy vật lý trị liệu, các nàng đặt đồ xong rồi rời đi.

Ngay sau đó, một mỹ nữ ăn mặc mát mẻ đi vào.

Mỹ nữ này nhìn khoản hai mươi tuổi, tóc bối lên, trên mặt trang điểm nhã nhạn. Trên thân là bộ trang phục hở rốn, hạ tháy váy ngắn màu hồng nhạt, trên đùi là tất màu da, đi một đôi giày hơi cao gót.

"Tiên sinh, ngài khỏe, ta là thầy trị liếu số 24, Yến Yến, thật cao hứng khi được phục vụ ngài."

Nụ cười Yến Yến rất nhạt, hối hợp với các ăn mặc lộ ra sức hấp dẫn.

Trần Tự cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô, hắn ngẩng đầu lên nhìn Yến Yến đứng trước mặt, liếm liếm bờ môi nói: "Các ngươi....Có phải chỗ đúng đắn không thế?"

"Yên tâm đi, tiên sinh, chúng ta phục vụ chính quy." Miệng Yến Yến hơi vểnh lên, chậm rãi nói ra.

"Ân." Trần Tự không biết nói gì.

Yến Yến rất chuyên nghiệp, nàng dùng nước trà rửa sạch hai tay của mình. Sau đó vén lên áo Trần Tự, dùng một thứ vừa tròn vừa mền chậm chậm đâm đâm trên lưng hắn.

"Tiên sinh, phần lưng của ngài rất cứng, đề nghị ngài thường xuyên đi làm vật lý trị liệu, như với đối với cơ thể ngài rất có lợi."

Giọng nói Yến Yến mềm mại, vang lên bên tai Trân Tự.

"Thường xuyên? Ta sợ thân thể của mình chịu không được a!"

Trần Tự cố nén cơn đau, cười khổ nói.

"Tiên sinh, ngài thật thú vị a." Yến Yến cười ha ha nói.

Lúc này, đâm bóp đã đổi thành xoa, Yến Yến đem tinh dầu xoa lên phần lưng của hắn.

Phần lưng Trần Tự vốn nóng, trong nháy mắt liền cảm thấy lạnh, mà trong một khắc đó, da của hắn bị kích thích, nổi lên từng mảng da gà.

"Tiên sinh, ngài không chỉ ướt mà bên trong còn rất nóng đấy." Giọng nói Yến Yến tràn đầy mị hoặc.

"Vậy ta nên làm gì?" Trần Tự dò hỏi.

"Sau khi vật lý trị liệu kết thúc, bản thân ta có mở một lớp học dưỡng sinh nhỏ, nếu ngài có hứng thú, có thể tham gia."

Yến Yến ở cạnh lỗ tai Trần Tự thở ra một hơi, ôn nhu nói.

Trần Tự cảm giác lỗ tai ngứa ngứa, không chỉ như vậy, trong nội tâm cũng ngứa đấy.

Hắn cố đè nén xao động trong nội tâm, nói: "Được đươc, đợi vật lý trị liệu xong rồi nói."

"Tốt, tiên sinh, ta rất mong chờ khi nhìn thấy ngài trong lớp học đây." Yến Yến cười nói.

Yến Yến thay đổi thủ pháp, nàng dùng hai tay nhỏ của mình hoạt động trên phần lưng Trần Tự, nhìn từ bên ngoài thì rất chuyên nghiệp đấy, nhưng do có thể khí lực của nàng không lớn, nên hiệu quả giảm bớt đi rất nhiều.

Từ vai đến lưng, lại đến chân, Yến Yến rất nghiêm túc xoa bóp.

Rốt cuộc, phần sau cũng làm xong, Yến Yến lật người Trần Tự lại, vật lý trị liệu trước mặt.

Từ cổ đến bụng, bàn tay nhỏ bé của Yến Yến chậm rãi di chuyển xuống dưới. Từ góc nhìn của Trần Tự, có thể quan sát được thân hình uyển chuyển của Yến Yến. Trán của nàng bởi vì nãy giờ dùng sức, nên có chút mồ hôi đổ ra, khuôn mặt có chút ửng hồng.

Thời gian dần trôi, Yến Yến xoa bóp đến phần bụng bên trái của Trần Tự. Nàng dùng ngón trỏ trái đè xuống một điểm dưới rốn 2 phân, sau đó lấy ngón cái đè lên bên cạnh, cách ngón 3cm, ngón tay phải cũng đặt thẳng hàng với hai ngón trên bụng Trần Tự, giữ nguyên tư thế này năm phút.

"Cái thủ pháp này của ngươi có tác dụng gì?" Trần Tự nghi ngờ hỏi.

Yến Yến ôn nhu nói: "Đây là một phương pháp trị liệu do viện Đông Y truyền lại, chỉ dành riêng cho nam giới đấy."

"Là......Tiến...tuyền liệt?" Trần Tự có chút lúng túng, sớm biết như vậy liền không hỏi.

"Đúng vậy a, có thể giúp cho máu tuần hoàn xuống chỗ đó." Yến Yến đỏ mặt trả lời.

Theo Yến Yến tiếp tục trị liệu, Tràn Tự cảm thấy phần bụng của mình có chút nóng, vốn mới tắm xong nên hạ nhiệt, nhưng lúc này lại có chút nóng lên đấy. Giống như trên bụng đặt một túi sưởi vậy, một cỗ nhiệt lưu từ bụng lan tỏa đến toàn thân.

Kế tiếp một phiên vật lý trị liệu, Trần Tự liền buông lỏng mọi thứ.

Sau khi trị liệu kết thúc, Trần Tự hài lòng, hắn nói ra: "Có mang điện thoại không?"

"Có có, ngài chờ một chút."

Yến Yến ra bên ngoài cầm điện thoại vào.

Trần Tự quét mã của nàng, chuyển cho nàng một nghìn tệ.

"Làm tuyệt lắm, đây là tiền boa của ngươi." Trần Tự vỗ vỗ eo thon của nàng nói ra.

"Cảm ơn lão bản!" Yến Yến mừng rỡ nói lời cảm tạ, một nghìn tệ, là ba tiếng của nàng rồi.

Vật lý trị liệu xong, Trần Tự lại thử các chỗ khác, đều là mấy thứ như chăm sóc da mặt...

Chờ làm xong toàn bộ, đã đến xế chiều.

Trần Tự đổi lại y phục của mình, đi ra ngoài đại sảnh, không đợi bao lâu, Dương Đào cũng đi ra, trên gương mặt nàng hiện nét tỏa sáng.

Không biết có phải ảo giác hay không, Trần Tự cảm giác Dương Đào càng thêm trắng, càng thêm mặn mà., Lúc trước có thể nhìn thấy nếp nhăn của nàng, nhưng lúc này phai nhạt đi rất nhiều.

"Dương Đào, ngươi thật đẹp!" Trần Tự kinh hỉ ôm lấy Dương Đào, dùng sức hôn lên trán của nàng.

"Chỗ này làm thật tuyệt, sau khi được bọn chăm sóc, ta cảm giác như mình trẻ lại năm sáu tuổi." Dương Đào bụm lấy gương mặt nhỏ nhắn, vui vẻ nói.

"Có hiệu quả vậy thì lần sau chúng ta lại tới." Trần Tự vuốt vuốt mái tóc mền mại của Dương Đào nói.

"Tốt." Dương Đào nhu thuận gật đầu.

Thời điểm hai người đang thân mật với nhau, một đại mỹ nữ trong phòng đi ra.

"Ngài khỏe chứ, ngài là Trần tiên sinh phải không?" Đại mỹ nữ tới trước hai người, nói.

Trần Tự ôm eo Dương Đào, nhìn đại mỹ nhân trước mặt, có chút kỳ quái, người này là ai, hắn không quen mà.

"Ngươi là?"

"Ta là lão bản của Hội Sở Thẩm Mỹ Thi Nhã, Đinh Thi Nhã, rất hân hạnh khi được làm quen với ngài, Trần tiên sinh." Đinh Thi Nhã ưu nhã nói.

Trần Tự lúc này mới đánh giá kỹ cưỡng, chỉ thấy Đinh Thi Nhã mặc một bồ đồ thời thượng, một chiếc áo sơ mi trắng có cổ đèn lồng, phối hợp với một chiếc chân váy xếp ly màu đen, ngắn gọn hào phóng, một mái tóc quăn, gọn gàng lại không mất đi vẻ ôn nhu của nữ tính.

Là da Đinh Thi Nhã trắng nõn, ngũ quan hài hòa, nhìn rất đẹp, bờ môi ngọt ngào, đôi mắt tuy không to, nhưng lại sáng long lanh, giống như biết nói vậy.

Nàng cười lên càng thêm quyến rũ lòng người, có thể cảm giác được ánh mắt của nàng đang đặt lên người mình.

"Xin chào, Đinh lão bản." Trần Tự đưa tay nói.

"Ngài khỏe, đây là bạn gái của ngài phải không, thật xinh." Đinh Thi Nhã bắt tay cùng Trần Tự, sau đó nói.

"Ta cũng biết mà, bạn gái của ta là người xinh nhất thiên hạ." Trần Tự hướng về phía Dương Đào cười nói.

Trong nột tâm Dương Đào ngọt ngào không thôi, người cũng không tự chủ rúc vào ngực Trần Tự.

"Ta cũng biết hôm nay trong cửa hàng có khách hàng lớn, vì vậy tới đây nhìn xem." Đinh Thi Nhã đưa qua hai tấm thẻ hội viên, ''Hai vị đã là hội viên của bốn điếm, về sau tới tiêu phí có thể được giảm giá..."

"Cảm ơn." Trần Tự cùng Dương Đào đều nhận lấy thẻ hội viên của mình, sau đó cất đi.

"Vậy thì không quấy rầy hai vị nữa, lần sau gặp." Đinh Thi Nhã híp mắt nói.

Cùng Đinh Thi Nhã tạm biệt, Trần Tự cùng Dương Đào ra ngoài, chuẩn bị tới phụ cận Phổ Đông dạo chơi, nhìn xem có thứ gì ngon không.