Chương 54: Hội Sở Mỹ Dung

Hội sở thẩm mỹ Thị Nhã, là một hội sở có danh tiếng thật tốt. Nghe nói, lão bản chỗ này vô cùng xinh đẹp, rất nhiều nam nhân mang theo bạn gái tới đây làm đẹp, vừa có thể chiều người yêu, lại vừa bổ mắt.

Mà hội sở thẩm mỹ này có diện tích khoản tám trăm mét vuông, thiết kế cũng vô cùng xa hoa.

Xuống xe, Trần Tự cùng Dương Đào choàng tay nhau, đi vào hội sở.

Sinh ý của hội sở hôm nay không tệ, không ngừng có khách nhân tiên vào, hoàn toàn không có người đi ra. Mà nữ khách hàng đến đây đều hai mắt tỏa sáng, mà nam nhẫn dẫn các nàng đến, cũng không có vẻ bực bội.

Vừa tiến vào hội sợ, Trần Tự liền ngửi được một cỗ hương vị đặc biệt, loại mùi thơm này cũng không gay mũi, hít nhiều cũng không lộ ra vẻ khó chịu.

Trung tâm tiếp đãi của hội sở không nhỏ, vừa tiền vào cửa liền nhìn thấy. Nơi đây chủ yếu trang trí theo phong cách màu nóng làm chủ, ở giữa có một bồn hoa, xung quanh là chiếc ao nhỏ, ao nhỏ không ngừng hướng ra ngoài tỏa ra sương trắng, làm cho người ta cảm giac mình đang ở Tiên Cảnh.

Ở một góc thì có bốn năm chiếc bàn lớn, có tốp ba tốp năm khách hàng ngồi đây uống cà phê, bọn họ nhỏ giọng trao đổi tâm đắc trảng điểm với nhau. Từ nội dung các nàng nói chuyện, có thể nhận ra các nàng là khách quen ở đây, hơn nữa đối với chỗ này tỏ ra rất hài lòng.

Trần Tự thu hồi ánh mắt, đi tới trước quầy. Trước đại sảnh là hai nữ tử trẻ tuổi có dung mạo xinh đẹp, nhìn qua khoảng chừng hai mươi.

Hai người cột tóc đuôi ngựa, trang điểm ưu nhã, mặc một bộ đồng phục màu tím, trước ngực đều có bảng tên.

"Tiên sinh, phu nhân khỏe. Hoan nghênh đến hội sở mỹ dung Thị Nhã, xin hỏi hai vị cần phục vụ gì." Mội người trong đó lộ ra nụ cười tiêu chuẩn, dò hỏi.

"Ta họ Trần, có hẹn từ trước." Trần Tự nói ra.

Ánh mắt muội tử sáng ngời, mang theo kinh hỉ trong giọng nói: "Ngài chính là Trần tiên sinh? Chúng ta đã đợi ngài rất lâu!"

Trần Tự lần này đặt trước hai gói mát xa 6888 tệ, ở hội sở này cũng có thể coi là khách hàng lớn rồi.

Mà mát xa ở đây chia làm hai gói, gói cho phu nhân cùng gói cho nam sĩ, gói phu nhân bao gồm mát xa bằng tinh dầu, làm sạch da, tẩy nếp nhăn khóe mắt, dưỡng da mặt, chăm sóc tay và chân,....Trừ đó ra, còn có chăm sóc vùng kín cho phái nữ.

Gói nam sĩ cùng gói phu nhân trên cơ bản đều giống nhau, chỉ là chỗ chăm sóc vùng kín không biết có không.

Trần Tự trả tiền xong, từ trong phòng đi ra hai vị mỹ nữ mặc đồng phục, các nàng đều là nhân viên ở chỗ này.

"Tiên sinh, phu nhân, mời đi theo ta, thay đồ ở đây."

Hai mỹ nữ phân biệt đưa Trần Tự cùng Dương Đào đến phòng thay đồ riêng.

"Dương Đào, nếu như ta xong trước, sẽ ở quảng trường trung tâm chờ ngươi."

Trần Tự nói xong, khẽ hôn vào gương mặt Dương Đào.

Dương Dào khẽ gật đầu, đi theo nhân viên vào phòng thay đồ phái nữ.

Trần Tự cũng dưới sự dẫn dắt của mỹ nữ, tiến vào phòng thay đồ của nam, trong phòng thay đồ của phái nam lúc này không có người, trống rỗng đấy.

Tủ quần áo đựng đồ chỗ này đều được làm bằng gỗ, hắn nhận lấy vòng tay tiện tử của nhân viên đưa tới, khẽ chạm vào một cánh tủ, mở ra.

Bên trong là một bộ đồ được đóng gói lại, chưa được mở ra, Trần Tự lấy quần áo ra, trong lúc chuẩn bị thay quần áo, phát hiện nhân viên phục vụ cũng không rời đi.

"Mỹ..mỹ nữ, ta phải thay quần áo."

Trần Tự chỉ chỉ quần áo trên tay, sau đó chỉ vào bản thân.

"Tốt, tiên sinh, để ta giúp ngài thay."

Ồ, vị mỹ nữ này có phải hiểu sai ý mình rồi không?

"Không cần không cần, ta nói mình muốn tự thay quần áo, ngươi có phải nên tránh đi một chút không?"

Trần Tự sợ nhân viên hiểu lầm, liền vội vàng giải thích.

Không cần, nhân viên phục vụ nhẹ nhàng cười cười, đôi mắt to tròn lóe lên tia sáng, nàng che miệng nhỏ nói: "Tiên sinh, giúp khách nhân thay quần áo là phục vụ cao cấp nhất của hội sở thẩm mỹ chúng ta đấy."

"Cái này không tốt lắm đâu, bạn gái của ta đang ở đây....." Trần Tự trong nội tâm có chút bối rối.

"Tiên sinh, ngài chỉ cần an tâm hưởng thụ là được rồi."

Nhân viên phục vụ đi tới bên cạnh Trần Tự, cẩn thận vì hắn thay quần áo, từng kiện quần áo rất nhanh bị nàng tháo xuống, sau đó đổi một bộ đồ khác. Cuối cùng, trên thân hắn lúc này là một trường bào màu tím rộng thùng thình, dày da trên chân cũng đổi thành cuốc gỗ.

'Như thế nào đến cả đồ lót cũng đổi rồi, cái này, không tốt lắm a?' Trong nội tâm Trần Tự có chút bối rối.

Trần Tự bắt đầu suy nghĩ lung tung, nếu như trong thời điểm thay quần áo, có cảnh sát ập vào kiểm tra, như vậy có tính là...Bất quá lời này, thật sự không thích hợp nói ra.

Đột nhiên hắn nghĩ tới điều gì, liền ngừng bước chân, nhìn mỹ nữ bên cạnh nói: "Các ngươi có nhân viên nam không đấy?"

Nếu có nhân viên nam, liền phải xem mệnh rồi!

"Xin ngài hãy yên tâm, trong hội sở chúng ta từ nhân viên đến lão bản đều là phái nữ." Mỹ nữ nghiêm túc trả lời.

"Vậy thì tốt." Trần Tự nhẹ nhàng thở ra.

"Cái này...Ta tự mình tắm rửa, hay có ngươi giúp?" Hai mắt Trần Tự lập lòe nói.

Biểu cảm của mỹ nữ có chút cứng ngắc, nàng lúng túng nói: "Tiên sinh, chúng ta không cung cấp dịch vụ này, ngươi có thể đưa quần áo cho ta bảo quản."

Khuôn mặt Trần Tự đỏ lên, vừa rồi hắn nghĩ nhiều rồi....

'Phục vụ thật kém a!" Trần Tự đột nhiên có chút không vui.

"A, ha ha, vậy thì vậy thì, ta đem quần áo đưa cho ngươi phải không..." Trần Tự có cảm giác quyết định đi tới đây là một quyết định sai lầm.

Trần Tự vội vàng đi vào buồng tắm.

Hắn đi tới một gian phòng lờ mờ hơi nóng, trong lòng có sáu bồn tắm công cộng, trong bồn bốc lên hơi nóng, hơn nữa còn kèm theo đó là một mùi thơm hoa hồng, mùi vị có chút nhàn nhạt, không dễ phân biệt ra được.

Đưa quần áo cho nhân viên, Trần Tự đi vào bồn tắm.

"A..."

Thật là thoải mái! Toàn thân trở nên ấm áp, hơn nữa còn cảm giác được dòng nước chuyển động, va chạm vào thân thể, giống như là đang mát xa vậy.

Lúc này, vốn gian phong u tĩnh đột nhiên vang lên từng tiếng nhạc. Sau đó cánh cửa mở ra, mấy nhân viên phục vụ mang theo nến nhỏ tiến vào, càc nàng đem nến đặt lên bàn trong phòng tắm, măt khác còn có nhân viên cầm theo một thùng gỗ chứa đầy cánh hóa, thả vào trong bồn tắm của Trần Tự.

Cái hội sở thẩm mỹ này, quả thật biến tạo không khí a, dưới âm nhạc nhẹ nhàng, trong không gian hương thơm nhà nhạt, hưởng thụ dòng nước đưa đẩy, cánh hoa rơi, đung dưa trên nước, khiến cho người ta cảm giác như hòa mình với thiên nhiên.

Thế ngoại đào viên cùng hồng trân, giống như chỉ cách nhau một bức tường.

Trong khoảng khắc này, Trần Tự liền quên mất thời gian cùng hồng trần, cũng quên luôn lời chê trách của mình vừa rồi.

Theo tiếng nhạc du dương, Trần Tự nhắm mắt hưởng thụ, nằm rên hừ hừ.

"Tiên sinh, thời gian tắm rửa đã hết, nếu còn ngâm nữa thì đối với cơ thể ngài không tốt."

Nhân viên phục vụ sợ Trần Tự bất mãn, vì vậy giải thích cho hắn nguyên do.

Trần Tự nhẹ gật đầu, từ trong bồn tắm đầy hoa đi ra, nước dính trên thân tự nhiên do nhân viên phục vụ lau sạch sẽ, Trần Tự ngẩng cao đầu, hưởng thụ cảm giác này, lần phục vụ này, hắn rất hài lòng.