Chương 71: Thanh lang.

Thời gian đã qua gần một tháng, quá trình nếm thử ủ rượu của Lý Dương vẫn còn chưa có kết quả, nhưng tiến triển cũng coi là ổn. Các vại rượu cũng lên men như dự kiến, bây giờ hắn đã chắt bỏ cặn bã và chuyển phần nước rượu sang những vại khác để tiếp tục ủ.

Thời tiết bây giờ cũng đã chân chính vào thu, các loại trái cây cũng đã bắt đầu chín rộ. Vì là việc ủ chế rượu thuận lợi, không có gì ngoài ý muốn xảy ra, vậy nên Lý Dương quyết định thu thập thêm quả mọng để ủ chế rượu.

Dù sao quả mọng chín rất nhiều, ủ chế nhiều một chút, nếu như thành công cũng có thể để dùng dần, mà còn chưa chắc đã có thể thành công hết đâu.

Chỉ là, việc thu thập quả mọng cũng tốn không ít thời gian, vậy nên Lý Dương giao công việc này cho đám tiểu đệ, còn hắn chỉ phụ trách công đoạn sau đó. Thù lao cho đám tiểu đệ chính là những bát sinh tố mát lạnh, vậy nên bọn chúng cũng rất hăng hái.

Lý Dương càng cần bỏ nhiều thời gian hơn vào việc tu luyện. Trải qua tần ấy thời gian ăn thịt hung thú, tu vi của hắn cũng đã đột phá tới tôi thể sáu tầng.

Cũng không chỉ hắn, tài nguyên phong phú khiến mọi người trong đội săn của hắn cũng tiến bộ nhanh chóng. Phương pháp tu luyện của đồ đằng chiến sĩ đúng là rất đơn giản, nhưng cũng phải phụ thuộc rất nhiều vào tài nguyên.

Như trước đây, đi săn thu hoạch chẳng ra sao khiến cho bọn họ tu luyện bữa đói bữa no, tu vi đừng nói tăng lên, nhiều khi thậm chí còn thụt giảm, thế nên mọi người mới có tu vi thấp như vậy.

Từ đầu năm nay bắt đầu, ra ngoài đi săn đều có thu hoạch phong phú, hung thú thịt có thể ăn ngập mồm, thậm chí bọn họ cũng đều dùng rèn thể quyền pháp để tăng nhanh tốc độ luyện hóa năng lượng.

Nhưng đó cũng chỉ là đội săn của bọn họ mà thôi, chứ những đội săn khác thì mặc dù có biến chuyển so với trước đây, nhưng cũng không quá lớn. Chủ yếu vẫn là dựa vào mùa mưa năm nay, bộ lạc thu hoạch không ít thịt thủy quái. Vậy nên, người của những đội săn khác rất là hâm mộ người trong đội săn của Lý Dương.

Mặc dù đã đột phá tới tôi thể tầng sáu, nhưng thịt hung thú vẫn còn không ít, vậy nên có lẽ còn cần một khoảng thời gian nữa, đội săn của bọn hắn mới lại phải ra ngoài đi săn.

Thời tiết bây giờ mặc dù vẫn còn rất nắng, nhưng đã dịu hơn trước không ít, từng cơn gió thu mát mẻ làm cho không khí khá là dễ chịu.

Đặc biệt là lúc hoàng hôn, khi mặt trời bắt đầu xuống núi, không khí càng thêm mát mẻ thoải mái, khung cảnh thiên nhiên cũng hết sức đẹp.

Lý Dương cầm một bát nước sinh tố, đứng ở ban công phòng mình, ngắm ra khung cảnh huyễn lệ bên ngoài.

Trên bầu trời, từng áng mây màu sắc rực rỡ nhẹ di chuyển theo gió. Bên dưới đằng lâm, các loại lá cây dần đổi màu, khiến cho nó nhìn như một tấm thảm đủ màu sắc.

Phía xa xa, cánh đồng cỏ dần héo úa, mà càng xa hơn hung thú xâm lâm gần như vẫn xanh mướt một màu.

Từng cơn gió ào ào thổi vào từ phía dòng sông mang theo hơi nước mát mẻ, tạo nên cảm giác khoan khoái.

Dưới mặt sông cũng chỉ có những gợn sóng bị gió thổi, chứ không có bao nhiêu động tĩnh của thủy quái như ngày thường. Nhưng không biết bây giờ bên dưới mặt nước là như thế nào cuồn cuộn sóng ngầm.

Mùa này chính là mùa thức ăn phong phú, cũng là mùa mọi sinh vật tích lũy chuẩn bị cho mùa đông, bên dưới mặt nước bây giờ chắc chắn là đại chiến không ngừng.

Lý Dương nâng lên bát sinh tố uống một ngụm, nước uống mát lạnh khiến hắn càng thêm thỏa mãn.

Chỉ là Lý Dương lại thở dài.

" Hây!!! Chỉ tiếc là chẳng mấy chốc thì không còn có thể uống thứ nước mát lạnh như này nữa rồi!!!"

Sau một thời gian không ngừng lấy nước đá để pha chế nước uống, lượng nước đá trong hầm đã giảm xuống đáng kể.

Nếu còn tiếp tục lấy, chỉ sợ hầm đá của hắn cũng không thể tiếp tục dùng để bảo quản thực phẩm. Hắn còn muốn giữ tươi một ít rau xanh để tới mùa đông đâu. Đá mà tan hết thì đám rau đó cũng bị hỏng sạch.

Đang suy nghĩ thì tộc trưởng và Lý Chiến đi tới. Thấy vậy thì Lý Dương rất ngạc nhiên hỏi.

" Tộc trưởng, không phải đội săn các ngươi mới đi săn sao? Như thế nào lại ở đây? Không lẽ là đã có thu hoạch trở về?"

Đội săn của tộc trưởng lần trước được chia con mồi ít hơn, vậy nên đã tiêu hao hết, thế là hôm nay bọn họ đã ra ngoài đi săn.

Lần trước theo đội của Lý Dương đi săn, nhận thấy được lợi ích mà phương pháp đi săn của bọn hắn mang lại, nên tộc trưởng bọn họ rất muốn sử dụng phương pháp như vậy.

Chỉ là, bãi săn của đội tộc trưởng cũng không có địa hình phù hợp, chỉ toàn là rừng cây.

Thấy đội Lý Dương còn chưa có định ra ngoài đi săn, tộc trưởng liền muốn mượn nhờ hạp cốc của bọn Lý Dương để dùng tạm, buổi sáng hôm nay liền đã xuất phát. Không nghĩ tới lần này bọn họ cũng về sớm như vậy, không lẽ đã có thu hoạch trở về.

Nhưng quan sát thấy khuôn mặt của tộc trưởng cũng không mấy vui vẻ, Lý Dương cũng hiểu được hẳn là không phải như hắn suy nghĩ.

Lý Chiến cũng vừa lúc nói cho hắn biết chuyện gì.

" Tộc trưởng bọn họ là gặp phải tình huống nên mới trở về."

Tộc trưởng cũng gật đầu, rồi kể ra tình huống bọn họ gặp phải.

" Chúng ta cũng làm y như trước đó các ngươi làm. Chỉ là khi đi tới hạp cốc thì phát hiện, cái hạp cốc đó đã bị một đàn sói chiếm giữ."

Ách! Lý Dương không nghĩ bọn người tộc trưởng lại đen đủi như vậy. Hắn cũng rất tò mò, là bầy sói gì mà lại chọn hạp cốc đó làm chỗ nghỉ chân, thế là hỏi.

" Là huyết lang sao?

Dù sao, bọn hắn cũng chỉ mới gặp được huyết lang xuất hiện ở khu vực đó.

Tộc trưởng lắc đầu, nói:

" Không phải, là thanh lang."

Lý Dương nghe vậy thì suy tư. Thanh lang, loại hung thú này so với huyết lang càng thêm mạnh mẽ, nhưng cũng không phải đơn thể lực công kích, mà là vì thanh lang ưa thích tụ tập thành bầy đàn lớn chứ không phải chỉ có tụ tập mấy con như huyết lang.

Một đàn thanh lang số lượng thường là mấy chục con trở lên, một số đàn quân số có thể lên tới hàng nghìn, hàng vạn con. Mà sói đầu đàn của những đàn sói này cũng trở thành lang vương, thậm chí có thể khuất phục cả một số loại sói khác.

Bọn chúng có tên là thanh lang là vì lớp lông màu xanh của chúng. Bọn chúng là hung thú phong thuộc tính, tốc độ rất nhanh, đặc biệt là chúng có thể thức tỉnh bản mệnh thần thông là phong nhận. Nếu như là đàn lớn, có rất nhiều hung thú cấp trở lên, khi công kích, vô số phong nhận phóng ra như là vũ bão, cảnh tượng đó chẳng khác nào thiên tai.

Nhưng cho dù là đàn nhỏ, chỉ có mấy chục con thanh lang, thì gặp phải chúng đối với đội thợ săn cũng sẽ là tai nạn. Lý Dương rất là thắc mắc, vì sao tộc trưởng còn lành lặn đứng đây, thế là hắn vẻ mặt kỳ quái hỏi.

" Tộc trưởng ngươi như thế nào còn về được?"

Tộc trưởng thấy Lý Dương đột nhiên hỏi vậy thì lơ ngơ hỏi lại.

" Ta làm sao lại không về được?"

Thấy vậy, Lý Dương cũng cố ý tỏ ra lơ ngơ tiếp tục hỏi.

" Gặp được đàn thanh lang thì không phải bây giờ ngươi hẳn là thành phân của chúng rồi sao?

Không lẽ ngươi bỏ lại mọi người trong đội bỏ chạy?"

Tộc trưởng cuối cùng cũng hiểu, là tiểu tử này đang trêu chọc mình. Nhưng ông ta cũng không hề tức giận, chỉ phẩy phẩy tay ra vẻ chán nản nói.

" Hây!!! Là chúng ta phát hiện kịp thời, lại may mắn lúc đó chúng đang nghỉ ngơi, thế nên kịp lui lại, bằng không thì có lẽ đúng là như ngươi nói, thành phân của chúng rồi."

Thấy phản ứng của tộc trưởng, Lý Dương cũng không tiếp tục đùa mà hỏi nghiêm túc.

" Thực lực của đàn thanh lang đó thế nào?"

Tộc trưởng tỏ ra suy tư rồi trả lời.

" Ừm... Chúng ta cũng chỉ nhìn thoáng qua, nên cũng không quá rõ ràng. Nhưng đó cũng chỉ tính là một đàn nhỏ, ước chừng hơn năm mươi con, đa phần là mãnh thú cấp, chỉ có khoảng hơn chục đầu man thú. Sói đầu đàn là man thú đỉnh, sắp sửa đột phá hung thú cấp.

Có lẽ là vì sói đầu đàn sắp đột phá, vậy nên mới di chuyển ra ngoài rìa hung thú xâm lâm để có thể an toàn đột phá.

Còn lựa chọn cái hạp cốc đó, khả năng là vì nó có hai lối vào, mùa này gió thường xuyên thổi qua hạp cốc. Mà đám thanh lang này ưa thích nghỉ lại những nơi có gió thổi như vậy.

Ta cùng Lý Chiến đến tìm ngươi là để xem xem có cách nào đuổi bọn thanh lang này đi không.

Chứ cứ để chúng tiếp tục ở đó, chỉ sợ chúng ta cũng không thể tiếp tục đến khu vực đó đi săn được nữa."

Lý Dương nghe vậy thì hỏi lại.

" Như thế nào, là sợ nguy hiểm, còn là xung quanh hung thú đều đã không còn?"

Tộc trưởng chán nản trả lời.

" Cả hai, có đàn thanh lang ở đó, đừng nói là chúng ta, ngay cả hung thú cũng không dám bén mảng tới.

Trừ khi là chân chính hung thú cấp, chứ còn dưới hung thú cấp, đi đơn lẻ hoặc bầy nhỏ thì có loại hung thú nào chống lại được đàn thanh lang.

Chỉ sợ có loại hung thú như vậy cũng sẽ không xuất hiện ở khu vực đó được."

Lý Dương nghe vậy thì cũng chỉ có thể lắc đầu trả lời.

" Ta thì có cách gì được, muốn xua hổ nuốt sói, thì cũng phải có con hổ đấu lại được đám thanh lang đó mới được.

Còn bản thân chúng ta, thực lực cũng chỉ có bao nhiêu đó, đâu có thể làm gì chúng"

Nhưng đột nhiên Lý Dương lại suy nghĩ, dùng ngoại lực cũng đâu nhất thiết phải là hung thú, thứ gì mà chẳng được, miễn là có tác dụng là được. Và hắn đã nghĩ ra thứ có thể sử dụng để xử lý đám thanh lang này, chỉ là hắn cũng không biết ở đây có thể tìm được những thứ đó hay không.

Thế là Lý Dương quay ra hỏi tộc trưởng và Lý Chiến.

" Tộc trưởng, các ngươi có biết, trong truyền thừa có mấy loại thực vật, sau khi đốt thì tạo ra khói độc không."

Tộc trưởng và Lý Chiến thấy Lý Dương hỏi vậy thì rất là ngạc nhiên, không biết tiểu tử này vì sao lại đột nhiên hỏi vậy, nhưng họ vẫn gật đầu trả lời.

" Đương nhiên biết."

Lý Dương thấy vậy thì hỏi tiếp.

" Thế quanh đây có thể tìm được loại nào không?"

Nghe Lý Dương hỏi, tộc trưởng thì tỏ ra suy tư, còn Lý Chiến lại lập tức nói.

" Thứ này chúng ta cũng không dùng gì tới nên cũng không để ý."

Nhưng tộc trưởng lại đột nhiên nói.

" Nếu như ta nhớ không lầm thì ở một góc của đồng cỏ mọc rất nhiều hoàng yên thảo."

Hoàng yên thảo, Lý Dương nhớ được, ở trong truyền thừa có nhắc đến loại cỏ này. Hoàng yên thảo cũng không phải linh thảo, nhưng sau khi phơi khô đốt sẽ tạo ra khói màu vàng, có mùi khá đặc trưng.

Nếu như hít phải loại khói này, sẽ có cảm giác choáng váng, nhưng đó chỉ là hít phải chút ít. Còn mà hít nhiều một chút, cho dù là hung thú cấp cũng phải gục ngã, không còn biết gì.

Thế là Lý Dương vội vàng hỏi.

" Chỗ đó có nhiều không?"

Tộc trưởng cũng không chắc chắn lắm, dù sao cũng chỉ là vô tình thấy qua, cũng chỉ nhớ được mang máng mà thôi.

" Ta cũng không nhớ rõ lắm, hẳn là rất nhiều đi, dù sao loại cỏ này cũng không có loại sinh vật nào ăn, vậy nên mọc sẽ càng ngày càng nhiều."

Lý Dương vui vẻ nói.

" Tộc trưởng, ngươi mau mang người đi thu thập loại cỏ này trở về."

Tộc trưởng rất là nghi hoặc, tiểu tử này không lẽ định dùng hoàng yên thảo để hạ độc thanh lang. Thế là ông ta liền hỏi.

" A Dương, ngươi muốn hoàng yên thảo làm gì?"

Lý Dương cũng không giấu giếm nói.

" Ta muốn dùng hoàng yên thảo để hun đám thanh lang, nếu như thành công, vậy chúng ta lại có một phương pháp đi săn mới."

Lý Chiến nghe vậy thì cau mày, nói:

" Phương pháp dùng độc này cũng không phải không ai nghĩ đến, chỉ là cũng không khả thi lắm, hung thú cũng không đứng yên cho chúng ta hun, với lại quan trọng nhất là, nhiều khi chính chúng ta lại là người trước tiên bị chúng độc."

Lý Dương nghe vậy thì làm ra vẻ mặt đầy trí tuệ, mỉm cười nói với Lý Chiến.

" Cùng một phương pháp, rơi vào tay người khác nhau lại cho ra kết quả khác nhau, quan trọng là phải dùng đúng nơi, đúng lúc.

Yên tâm, cứ nghe ta là được."

Hai người kia thấy thế thì cũng không phản đối, dù sao a Dương đứa trẻ này trước giờ cũng không có hố qua họ, ngược lại đều mang cho họ ngoài ý muốn. Thế là tộc trưởng cũng lập tức trở về mang người đi tìm hoàng yên thảo.

Còn lại Lý Chiến, Lý Dương quay ra nói với ông ta.

" Thập bát gia, ngươi đi kiếm một ít vải tới đây."

Trong bộ lạc thực ra cũng có vải, được làm từ vỏ một số cây dây leo. Chỉ là thứ này mặc cũng không quá thoải mái, mà cũng không giữ được ấm, chỉ mấy gia đình khó khăn mới phải dùng tới.

Lý Chiến rất là nghi hoặc, không biết Lý Dương định lấy vải làm gì, nhưng ông ta cũng không hỏi, trực tiếp đi làm.

Lý Chiến đi rồi, Lý Dương đi lấy ra áo bông của hắn, sau đó thì móc lớp bông ở bên trong ra. Hắn muốn dùng thứ này chế tạo khẩu trang, không phải Lý Chiến nói sợ tự mình trước trúng độc sao.

Đáng lẽ ra, chỉ cần khăn vải thấm nước là đã đủ, nhưng loại vải của bọn họ quá thô sơ, căn bản không ngăn được khói độc, vậy nên hắn định lót bông vào giữa hai miếng vải để làm khẩu trang. Nhúng ướt là có thể ngăn cản được khói độc.

Chờ Lý Chiến mang vải tới, Lý Dương lại bảo Lý Chiến mời tới mấy người phụ nữ khéo tay, sau đó hắn chỉ cho bọn họ cách may ra một cái khẩu trang. Truyện còn lại đương nhiên là nhờ cả vào bọn họ.

...

Cách chương.