Chương 64: Phát tài.

Ám dạ báo sau khi trốn thoát cũng không hề có động tác gì, nó chỉ đứng yên ở đó, chăm chú nhìn thiết mao hùng. Bởi vì nó cũng hiểu được, đầu gấu đen này là đang cưỡng ép dùng ra thần thông. Chờ thần thông kết thúc, đầu gấu đen này cũng chỉ có thể tùy nó xử lý.

Mà thiết mao hùng cũng hiểu được điều đó, vậy nên trong ánh mắt của nó chứa đầy cầu xin và sợ hãi.

Chỉ tiếc đây là hung thú thế giới, cũng chỉ có kẻ đi săn và con mồi, không ngươi chết thì ta sống, làm gì có vị trí cho lòng từ bi.

Thần thông của thiết mao hùng nhanh chóng kết thúc, sức lực của nó cũng như là bị hút cạn vậy. Nó trở nên ỉu xìu, ngay cả sức đứng lên chạy trốn cũng không có.

Thấy vậy, ám dạ báo cũng không chần chừ lao tới, cắn vào cổ con gấu, định dùng cách này để kết liễu nó.

Chỉ là, thiết mao hùng da dày thịt béo, sau một hồi cố gắng dùng sức cắn, nó vẫn không thể cắn chết con gấu đen này.

Ám dạ báo cảm thấy cách này không rất hiệu quả, vậy nên nó nhả miệng ra. Nó định dùng ra tuyệt chiêu của mình, đó là lợi dụng tốc độ nhanh chóng của chân, liên tục công kích vào một vị trí, tạo ra lực phá hoại to lớn.

Tuyệt chiêu này cũng chỉ thua kém bình thường thần thông một chút mà thôi, nó chuyên dùng để đối phó với bọn da dày thịt béo như con gấu này.

Mục tiêu ám dạ báo nhắm tới chính là vị trí vết thương ở cổ của thiết mao hùng. Chỉ thấy móng vuốt của nó như là ảo ảnh, liên tục qua lại.

Huyết nhục của thiết mao hùng văng ra tung tóe, nó đau đớn vô cùng. Chỉ là nó cũng không có cách nào phản kháng, cố gắng dùng đầu hất ám dạ báo ra nhưng vô dụng. Ám dạ báo có thể dễ dàng tránh thoát, tốc độ của nó quá chậm chạp.

Rất nhanh, thiết mao hùng đã bị ám dạ báo cào nát cổ, máu huyết phun ra như suối.

Ám dạ báo thấy vậy liền hấng miệng vào để uống máu thiết mao hùng, thứ này có thể giúp nó hồi phục năng lượng, sao có thể lãng phí.

Thiết mao hùng không ngừng co giật, đến cuối cùng nó cũng chỉ có thể không cam lòng chết đi.

Thấy thiết mao hùng đã chết, ám dạ báo cũng không vội hưởng dụng thịt của đầu gấu đen này. Bởi vì nó còn phải kết liễu nốt mấy con mồi còn lại.

Nó quay lại giữa hạp cốc, thấy được ba đầu kiếm xỉ hổ, chỉ là đầu kiếm xỉ hổ bị nó rạch bụng cũng đã chết, chỉ còn hai đầu khác là còn nằm đó thở gấp.

Nó cần phải kết liễu bọn chúng, bằng không sớm muộn gì chúng cũng sẽ hồi phục.

Ám dạ báo lần lượt tiến lại gần hai con hổ, cắn vào yết hầu chúng. Kiếm xỉ hổ mặc dù to lớn không thua kém thiết mao hùng bao nhiêu, nhưng không có da dày thịt béo giống như thiết mao hùng.

Vậy nên ám dạ báo vẫn có thể cắn đứt yết hầu của chúng. Chỉ là, mặc dù hai đầu hổ này đã rất suy yếu, nhưng đến những giây phút cuối cùng, chúng lại giãy dụa rất kịch liệt.

Sức lực to lớn khiến cho ám dạ báo phải gồng mình lên đè ép. Đặc biệt là con hổ đầu đàn, thậm chí nó còn phải nhả miệng ra, sau đó công kích nhiều lần vào đầu con hổ, để cho con hổ không còn sức chống cự. Như vậy, cuối cùng nó mới có thể thuận lợi kết liễu đầu kiếm xỉ hổ này.

Đến khi chết, đôi mắt hổ đầu đàn trợn to, trong mắt đều là không cam lòng và hối hận. Là nó đã đánh giá thấp ám dạ báo, là nó đã coi khinh kẻ địch, cũng là do nó tham lam, bằng không sao sẽ chết thảm như vậy.

Giải quyết hết hai đầu kiếm xỉ hổ, ám dạ báo nhìn về lối vào cốc phía bên kia, nơi đó huyền thủy mãng vẫn đang không ngừng quằn quại.

Cũng chỉ còn cuối cùng một đầu hung thú này thôi, giải quyết xong là nó có thể thoải mái hưởng dụng con mồi. Ở khu vực bên ngoài này, nó cũng không lo có sinh vật nào dám tới quấy rối mình. Mấy đầu hung thú có lá gan này thì cũng đã đều nằm xuống ở đây hết rồi.

Ăn xong đám con mồi này, nó cũng có thể khôi phục lại hoàn toàn. Thế là nó vui mừng lao tới bên cạnh huyền thủy mãng.

Nhìn thấy huyền thủy mãng vẫn còn đang quằn quại như là giãy chết, nó cảm thấy mình có thể nhẹ nhàng kết liễu đầu mãng xà này, vậy nên nó lập tức cắn vào gáy huyền thủy mãng.

Bất ngờ, đầu huyền thủy mãng tưởng chừng như đang giãy chết kia đột ngột dùng tốc độ kinh người, quấn chặt lấy thân thể của ám dạ báo.

Trong đôi mắt lạnh lẽo của huyền thủy mãng chợt sáng lên, nó vốn dĩ đã sớm có thể làm như này. Nhưng nó muốn mượn tay ám dạ báo sử lý thiết mao hùng.

Bởi vì nó biết, sau khi giải quyết xong ám dạ báo, nó cũng sẽ rơi vào trạng thái suy yếu. Vậy nên cho dù trước đó có thể hạ gục ám dạ báo, vậy thì cũng chỉ là làm cho thiết mao hùng hưởng lợi mà thôi. Thậm chí ngay cả bản thân nó cũng sẽ trở thành đồ ăn cho thiết mao hùng.

Nhưng bây giờ thì khác, tất cả hung thú trong hạp cốc này đều đã bị ám dạ báo giết chết. Mà quanh đây, chắc chắn cũng không còn đầu hung thú nào dám bén mảng lại gần hạp cốc này. Không bị khí tức của ám dạ báo doạ chạy, thì cũng đều ở trong hạp cốc này rồi.

Vậy nên, sau khi nó hạ gục ám dạ báo, cho dù có rơi vào trạng thái suy yếu, thì nó vẫn có thể thoải mái hưởng dụng bữa tiệc lớn này. Ăn xong mấy đầu hung thú này, nó có thể nhanh chóng đột phá lên hung thú cấp.

Ám ảnh báo phát hiện thân thể mình bị huyền thủy mãng quấn chặt lấy thì cả kinh, hóa ra nãy giờ đầu mãng xà này đều đang giả vờ.

Chỉ là, với lực lượng như vậy thì còn chưa đủ giết chết được nó. Chỉ cần dùng sức cắn, chờ đầu mãng xà này chết, vậy thì nó sẽ có thể thoát ra.

Cảm nhận phần cổ càng thêm đau đớn, huyền thủy mãng biết được, nếu không mau chóng cưỡng ép thi triển ra thiên phú thần thông, thì mọi mong muốn chỉ là ảo tưởng.

Thế là, ám dạ báo lập tức cảm nhận được, lực lượng đè ép lên thân thể nó tăng lên gấp mấy lần, xương cốt nó kêu lên răng rắc, sắp sửa vỡ vụn ra. Các mạch máu cũng căng ra như là sắp nổ tung.

Huyền thủy mãng vừa thi triển ra bản mệnh thần thông của mình, thủy long cuốn. Thần thông này ngưng tụ ra một đầu thủy long xoay quanh thân thể, giúp cường hóa lực lượng của huyền thủy xà lên gấp nhiều lần.

Ở thế giới này, 'long' là đại diện cho mạnh mẽ, thần thông này có chữ 'long' đủ biết nó mạnh mẽ thế nào. Chỉ là nó cũng có rất nhiều hạn chế, chủ yếu là huyền thủy mãng phải quấn chặt được con mồi thì mới có thể sử dụng ra.

Đau đớn thống khổ tràn ngập tâm trí ám dạ báo, nhưng nó vẫn không hề nhả miệng ra, thậm chí càng dùng sức hơn để cắn. Bởi vì nó biết mình đã không còn cơ hội sống, vậy nên nó muốn cùng đầu mãng xà này đồng quy vu tận.

Chỉ tiếc là mong muốn của nó không thành công, cho dù nó cố gắng như thế nào, thì xương cốt của nó cũng dần dần bị thiết cho vỡ nát, sức lực của nó cũng theo đó dần mất đi.

Máu không ngừng từ trong miệng của nó trào ra, đôi mắt nó trợn tròn như sắp lồi ra ngoài. Nó cảm giác như mình đang bị một đầu thủy long nuốt chửng, cảm giác bất lực và tuyệt vọng tràn ngập tâm trí nó.

Thủy long dần dần tan biến trở thành một làn hơi nước, ám dạ báo cũng sớm đã chết. Đôi mắt nó trợn ngược lên trông thật đáng sợ, cả người nó đều bị đè ép biến hình, cũng chỉ có phần đầu là còn hoàn chỉnh.

Mặc dù vậy, huyền thủy mãng cũng vẫn giữ nguyên tư thế xiết chặt lấy thân thể ám dạ báo. Cũng không phải nó sợ ám dạ báo chưa chết nên mới làm vậy, mà là cưỡng ép thi triển thần thông xong, bây giờ nó đã rơi vào trạng thái suy yếu. Cơ bắp của nó lại bị cương cứng, cũng chỉ có thể chờ một hồi cho cơ bắp giãn ra, thì nó mới có thể hoạt động bình thường được.

Giải quyết ám dạ báo xong, không chỉ rơi vào trạng thái suy yếu, huyền thủy mãng cũng phải trả giá không nhỏ. Nó bị ám dạ báo cắn vào phần gáy.

Mặc dù về sau ám dạ báo vì cạn kiệt sức lực mà cuối cùng phải nhả ra, nhưng ám dạ báo cũng đã kịp tạo thành một vết thương to lớn ở cổ của nó, máu huyết chảy ra không ít.

Chỉ là nó cũng không hề lo lắng, vết thương như vậy căn bản không là gì với thu hoạch lần này.

Sau một hồi, cơ bắp của huyền thủy mãng dần giãn ra, thế là nó cũng buông lỏng ra ám dạ báo.

Nó cũng không vội mà nuốt ám dạ báo vào, nó quan sát một vòng những con mồi của mình, cảm thấy chúng nằm hơi cách xa nhau. Thế là, nó cất công kéo chúng lại gần, nó muốn lần lượt nốt số con mồi này, không muốn nuốt xong con này lại phải mất công bò qua nuốt con mồi khác.

Huyền thủy mãng kéo tất cả con mồi lại cùng một chỗ, kể cả đám huyết lang nó cũng không buông tha, chân muỗi cũng là thịt, không thể lãng phí.

Con mồi đã đều tụ tập lại một chỗ, bây giờ lựa chọn nuốt con nào trước lại trở thành một vấn đề. Nó cảm thấy, thiết mao hùng kích thước to lớn nhất, bây giờ đang đói, nuốt vào sẽ dễ dàng hơn một chút.

Với lại, thiết mao hùng da lông cứng rắn nhất trong đám con mồi này, sớm nuốt vào sẽ càng dễ tiêu hóa hơn.

Nhưng thực ra, nó càng muốn nuốt ám dạ báo trước, chỉ là cuối cùng nó vẫn nhịn xuống. Nó muốn để lại ám dạ báo, chờ khi chuẩn bị đột phá thì sẽ nuốt ám dạ báo vào, để đột phá hung thú cấp.

Với lại, để lại xác ám dạ báo, cũng có thể dùng khí tức của ám dạ báo, đe dọa không cho những hung thú khác tới làm phiền.

Quyết định như thế, huyền thủy mãng bắt đầu há miệng ra từ từ nuốt thiết mao hùng vào. Đám mãng xà này khả năng ăn uống thật kinh khủng, con mồi to lớn như vậy, nó cũng có thể không do dự nuốt vào, vậy mà không rách mồm hay bể bụng.

Trong hang động, phát hiện bên ngoài một hồi lâu không có động tĩnh gì, đám người rất là tò mò, không biết bên ngoài như thế nào rồi, hẳn là đầu hung thú kia đã rời đi rồi chứ, bằng không sao lại không còn có động tĩnh gì như vậy.

Cuối cùng, không thể nhịn được, Lý Dương quyết định đi ra xem một chút, dù sao cũng không thể mãi trốn ở trong này được.

Nếu như đầu hung thú kia đã rời đi, bọn hắn cũng phải rời khỏi nơi này, tìm kiếm một nơi khác để đi săn. Bởi vì, có khí tức của đầu hung thú đó, nơi này nhất thời cũng sẽ không có đầu hung thú nhỏ yếu nào dám lại gần.

Thấy hắn muốn đi ra, tộc trưởng cũng định đi theo, đương nhiên bị hắn ngăn cản, việc này cũng không an toàn, một người đi ra sẽ càng khó bị phát hiện.

Mặc dù vậy, Lý Dương vẫn rất cẩn trọng, không dám gây ra chút động tĩnh nào. Tới nơi, hắn cũng chỉ dám khe khẽ ngó ra, từ từ thăm dò tình hình dưới hạp cốc.

Cho tới khi Lý Dương nhìn thấy đống xác hung thú bên dưới, thì hắn vô cùng ngạc nhiên, này không lẽ đều chết hết rồi. Chỉ là nhìn kĩ lại, hắn mới phát hiện còn có một đầu còn sống.

Này cũng không trách hắn lầm tưởng, dù sao đầu cự mãng đó nằm im không chút động đậy, trên cổ lại có một vết thương lớn như vậy. Nếu không phải sau đó nhận ra đầu cự mãng là đang nuốt con mồi, thì thực sự hắn cũng không biết là nó còn sống.

Điều này cũng làm Lý Dương gấp, nhìn đống con mồi chết quẳng queo bên dưới, ngoại trừ mấy đầu huyết lang là mãnh thú cấp, còn lại cũng đều là man thú cấp trở lên.

Đầu hung thú bị cự mãng đang dần nuốt vào kia kích thước to lớn như thế, khẳng định cũng là một đầu man thú, khả năng lớn chính là thiết mao hùng, bởi vì hắn cũng không thấy thiết mao hùng đâu.

Nếu như cứ để cự mãng tiếp tục, lỡ như nó tiêu hóa mất, không phải là bọn hắn liền thiệt hại một đầu con mồi cấp man thú sao.

Lý Dương đã quan sát kỹ càng, đầu cự mãng kia mặc dù còn sống, nhưng bị thương không nhẹ. Đã thế, hắn cũng tin tưởng, để dành được thắng lợi cuối cùng trong một trận chiến, mà trong đó tất cả đối thủ đều không thua kém gì nó. Thậm chí còn có một đầu hung thú cấp, thì nó cũng đã phải trả giá rất lớn, có lẽ bây giờ nó đang rất suy yếu.

Mà cho dù nó không suy yếu, nhưng mà đang vướng một đầu hung thú to lớn trong miệng, chỉ sợ nó cũng không có cách nào chiến đấu.

Hắn cảm thấy, bọn hắn chắc chắn có thể xử lý đầu cự mãng này, cuối cùng thu được toàn bộ đống con mồi phía dưới.

Thế là hắn nhanh chóng lao vào hang đá, vui mừng nói với mọi người.

" Phát tài! Chúng ta phát tài rồi!!!!"

Mọi người nghe vậy thì không hiểu chuyện gì, tộc trưởng nhanh miệng hỏi.

" A Dương, phát tài cái gì? Cái gì là phát tài?"

Câu hỏi của tộc trưởng khiến cho Lý Dương sững sờ, chợt hắn nhớ ra, nơi này thì có cái gì tiền tài mà phát tài, thế là vội vàng giải thích.

" Phát tài chính là thu được lợi lớn. Mau! Ra ngoài thu hoạch con mồi!!!! Tộc trưởng, ngươi không phải muốn biết đơn giản là như thế nào sao, ra ngoài ta cho ngươi xem chúng ta thu hoạch con mồi đơn giản như thế nào! Ha ha ha ha!!!"

Mọi người nghe vậy thì đã cơ bản hiểu là chuyện gì, vội vàng theo Lý Dương ra ngoài.

Vừa đi ra, Lý Dương cũng giải thích sơ qua cho mọi người về tình hình bên ngoài. Biết được tình hình, mọi người càng thêm háo hức. Mà khi chính mắt nhìn thấy cảnh tượng bên dưới, tâm trạng mọi người như là nổ tung. Này đúng là lợi lớn! Phát tài! Phát tài rồi!!!!!

...

Cách chương.