Chương 63: Kẻ sống sót tới cuối cùng.

Bên trong hang đá, đám người Lý Dương nghe được động tĩnh bên ngoài, không ngừng vang lên tiếng gào rú, tiếng nổ mạnh thì rất là sợ hãi. Mặc dù rất tò mò, không biết bên ngoài chuyện gì đang xảy ra. Nhưng bọn họ cũng không dám đi ra xem, thậm chí hít thở cũng phải nhẹ nhàng cẩn trọng, sợ gây ra động tĩnh để bên ngoài hung thú phát hiện.

Bên ngoài, ba đầu kiếm xỉ hổ và hai đầu man thú khác như là đã đạt thành nhất trí, chúng dần dần tiến lên, vây ám dạ báo vào giữa.

Trong khi đó, ám dạ báo bắt đầu tỏ ra lo lắng và e ngại, nó không ngừng xoay chuyển thân thể, lúc thì cảnh giác nhìn kiếm xỉ hổ, lúc lại cảnh giác nhìn hai đầu hung thú còn lại.

Nhưng đột nhiên, biểu lộ của ám dạ báo trở nên thay đổi, cũng không còn có chút nào lo sợ, nó trở nên bình tĩnh dị thường. Có lẽ là bản năng của kẻ đi săn đã trở lại trong nó, nó chính là một kẻ đi săn đầy kinh nghiệm, cũng không phải đám con non xung quanh này.

Biểu hiện của ám dạ báo ngày càng trở nên dữ tợn, trong miệng cũng phát ra những tiếng gầm gừ chói tai.

Biểu hiện như vậy khiến cho năm đầu man thú đang từng bước lại gần trở nên e ngại, bước chân cũng khựng lại.

Ám ảnh báo chớp lấy thời cơ, thi triển thần thông, lao tới tấn công hổ đầu đàn. Nó cũng không để ý hai đầu hung thú huyền thủy mãng và thiết mao hùng. Trong mắt nó, hai bọn chúng cũng không đáng để lo, nó e ngại nhất vẫn là con hổ đầu đàn này.

Hổ đầu đàn không ngờ mình lại lần nữa trúng chiêu, chỉ là lần này ám dạ báo cũng không thể như trước đó, liên tiếp công kích hổ đầu đàn. Bởi vì ba con hổ bây giờ cũng không tách ra, vậy nên hai con hổ bên cạnh lập tức công kích ám dạ báo.

Ám dạ báo cũng chỉ có thể mau chóng né tránh, nhưng nó cũng không lui lại, mà quay ra công kích đầu kiếm xỉ hổ trước đó cưỡng ép thi triển thần thông.

Đầu hổ này đang rất suy yếu, đương nhiên ngăn cản không nổi, bị một trảo của ám dạ báo đập bay, va vào vách đá. Đã suy yếu lại gặp trọng kích, đầu kiếm xỉ hổ này giãy dụa mãi vẫn không thể đứng dậy được.

Ám dạ báo thấy cảnh này, thì thị uy nhìn quét một vòng những kẻ địch còn lại.

Những đầu hung thú kia mặc dù e ngại, nhưng lùi lại là không có khả năng. Không hạ gục được đầu ám dạ báo, bọn chúng chỉ sợ chạy cũng không thoát.

Hổ đầu đàn nhiều lần bị công kích vào đầu khiến nó có chút choáng váng. Nó lồm cồm bò dậy, đầu không ngừng lắc lư như là đang cố làm cho bản thân tỉnh táo.

Sau thoáng chốc, nó ngẩng đầu lên nhìn về phía đầu kiếm xỉ hổ nằm ngã ở rìa vách núi. Đầu kiếm xỉ hổ này khó khăn lắm mới đứng dậy được, nó từ từ đi về phía hổ đầu đàn.

Thấy như vậy, hổ đầu đàn như là thở phào nhẹ nhõm. Nhưng đúng lúc này, ám dạ báo lại lao tới, lần nữa đánh đầu kiếm xỉ hổ này bay đập vào vách đá bên cạnh. Lần này thì nó giãy dụa thế nào cũng không thể ngóc đầu dậy nữa.

Hổ đầu đàn thấy cảnh này thì trợn mắt giận dữ, mắt nó trở nên đỏ như máu. Lập tức, hai chiếc răng nanh của nó sáng lên, sau đó phóng ra hai đạo quang nhận.

Ám dạ báo đang định quay đầu lại chọc tức hổ đầu đàn thì thấy được cảnh này. Nó vong hồn đại mạo, nhanh chóng di chuyển để né tránh, nhưng vẫn là chậm một chút. Mông nó bị cắt một vết không nhỏ, ngay cả cái đuôi cũng không cánh mà bay.

Hổ đầu đàn thấy thế lập tức gầm lên, ba đầu hung thú còn lại nhanh chóng lao lên công kích ám dạ báo.

Hổ đầu đàn cũng không lao lên, bởi vì mới chịu công kích, lại thi triển thêm một lần thần thông khiến nó khá là suy yếu, cần phải nghỉ ngơi một chút.

Ám dạ báo bị thương, thậm chí cái đuôi cũng bị tước mất, nó vô cùng giận dữ. Nhưng chưa kịp phát tác thì ba đầu hung thú đã lao tới công kích, khiến nó phải vội vàng ứng phó.

Đầu kiếm xỉ hổ tốc độ là nhanh nhất, nó trước tiên lao tới, định nhào lên cắn cổ ám dạ báo.

Chỉ là ám dạ báo kịp thời né tránh, không có bị kiếm xỉ hổ cắn trúng. Nhưng vừa lúc này, huyền thủy mãng dùng đuôi quét qua, nó không kịp né tránh, bị đánh bay ra ngoài.

Chỉ có thiết mao hùng là chậm chạp nhất, căn bản không được tích sự gì.

Ám dạ báo bị đánh bay thì nhanh chóng đứng dậy, vọt ra chỗ khác. Bởi vì kiếm xỉ hổ đã lại công kích tới, định nhân lúc nó ngã xuống mà không cho nó cơ hội đứng dậy.

Bây giờ ám dạ báo cũng không có tư cách coi khinh bất cứ đầu hung thú nào ở đây. Nó cũng không còn toàn thịnh mà đã tương đối suy yếu. Mặc dù còn có thể thi triển ra thần thông, nhưng nó phải dùng hết sức cẩn thận, bằng không chỉ sợ sử dụng ra nó cũng không còn bao nhiêu sức chiến đấu.

Lẽ ra, nếu như sử dụng thần thông để bỏ chạy, thì chắc chắn đám hung thú này không con nào có thể ngăn nó lại. Nhưng nó đã phải bỏ ra nhiều sức lực như vậy rồi, làm sao nỡ từ bỏ đám con mồi này chứ.

Nó bình tĩnh quan sát những đầu hung thú còn lại, mặc dù vừa rồi bị tước mất cái đuôi, nhưng cũng không ảnh hưởng lớn tới chiến lực của nó.

Chỉ có trước đó bị thương, nãy giờ lại tiêu hao hơi nhiều, khiến cho lực lượng còn lại rất có hạn. Nó phải cẩn trọng từng chút một, bằng không rất dễ bị lật thuyền trong mương.

Nó thấy hổ đầu đàn so với nó càng suy yếu hơn nhiều, dù sao hổ đầu đàn còn chưa phải hung thú cấp, cho dù đã thức tỉnh bản mệnh thần thông, nhưng bản mệnh thần thông tiêu hao rất lớn, đầu hổ đó không thi triển được mấy lần. Cộng thêm phải chịu mấy lần công kích, muốn không suy yếu cũng khó.

Theo lý thuyết, bây giờ uy hiếp của nó chỉ có ba đầu hung thú còn lại, nhưng hổ đầu đàn vẫn không thể bỏ qua, cần tìm cơ hội trừ khử. Bằng không, chờ đầu hổ đó khôi phục chút ít, lại sẽ thành mối uy hiếp lớn của nó.

Nhưng trước tiên, nó vẫn là phải lo đối phó với ba đầu hung thú trước mặt đã. Bởi vì chúng lại tiến công tới rồi.

Lần này tấn công phía trước lại là huyền thủy mãng, trong khi đó, hai đầu hung thú còn lại từ hai bên áp sát nó.

Đuôi của huyền thủy mãng quét tới, sức mạnh to lớn tạo thành cuồng phong. Chỉ là tốc độ này cũng không làm khó dễ được ám dạ báo.

Ám dạ báo dễ dàng vượt qua cái đuôi của huyền thủy mãng, đồng thời lao tới công kích kiếm xỉ hổ.

Nó chọn công kích kiếm xỉ hổ, là vì thiết mao hùng phòng ngự quá mạnh, nó cũng không có thời gian để phá phòng ngự của đầu gấu đen đó. Còn đầu kiếm xỉ hổ này, nó có thể dễ dàng hơn hạ gục.

Chỉ thấy ám dạ báo nhanh chóng vòng ra phía sau kiếm xỉ hổ, một trảo cào vào sườn của kiếm xỉ hổ, để lại ba vết trảo, máu từ đó không ngừng chảy ra.

Kiếm xỉ hổ đau đớn gào thét một tiếng, lập tức lui lại đề phòng. Trong khi đó, hổ đầu đàn cũng sốt ruột tiến lên một chút. Nó rất muốn đi lên tham gia tấn công ám dạ báo. Chỉ là nó cần thêm thời gian khôi phục, bằng không đi lên cũng chỉ là tìm chết.

Ám dạ báo công kích kiếm xỉ hổ thành công thì lập tức lui lại, bởi vì hai đầu hung thú còn lại cũng tấn công tới để trợ giúp kiếm xỉ hổ.

Chỉ là, sau một hồi di chuyển dụ dỗ khiến cho bọn chúng tách ra, ám dạ báo lại lần nữa lao tới công kích kiếm xỉ hổ. Móng vuốt của nó trực tiếp đâm vào vết thương trước đó nó gây ra, sau đó kéo xuống.

Ba vết rách giống như là mổ bụng, những móng vuốt có lẽ cũng đã đâm sâu vào nội tạng trong bụng khiến kiếm xỉ hổ ngã gục xuống.

Đầu kiếm xỉ hổ này ngay cả cơ hội cưỡng ép thi triển thần thông cũng không có, thì đã bị hạ gục. Mặc dù nó chưa có chết, nhưng cũng đã không còn sức chiến đấu.

Huyền thủy mãng và thiết mao hùng thấy vậy cũng không còn tâm tư chống lại ám dạ báo. Bọn chúng từ từ lui lại, sau đó mỗi con một ngả chạy, dù sao chỉ còn lại hai chúng nó cũng không có cơ hội chiến thắng ám dạ báo. Bỏ chạy thì có lẽ may mắn ám dạ báo lại buông tha chúng nó thì sao.

Đương nhiên, ám dạ báo cũng không định buông tha cho một con nào cả. Chỉ là nó cũng không vội đuổi theo hai đầu hung thú chậm chạp đó. Huyền thủy mãng mặc dù tốc độ nhanh hơn nhiều thiết mao hùng, nhưng đối với ám dạ báo mà nói, nó vẫn rất chậm.

Ám dạ báo cảm thấy cần phải xử lý hổ đầu đàn trước đã, nó cũng không có thời gian từ từ dằn vặt đầu kiếm xỉ hổ này, vậy nên lập tức lao tới.

Hổ đầu đàn thấy vậy không những không sợ hãi, cảm giác tức giận của nó càng tăng lên. Nó quyết định liều mạng, dù sao nó cũng không có cơ hội chạy thoát.

Nó bắt đầu tụ tập lực lượng còn sót lại, sau đó một lần nữa thi triển thiên phú thần thông.

Vừa lúc ám dạ báo chuẩn bị lao tới thì hai đạo quang nhận trực diện phóng ra. Chỉ tiếc, ám dạ báo sớm có đề phòng, cố gắng của nó cũng chỉ có thể đổi lại được một vết thương nhỏ trên vai ám dạ báo mà thôi.

Phóng ra hai đạo quang nhận, cho dù thành công, kiếm xỉ hổ cũng đã lực kiệt, không còn chút sức chiến đấu nào. Nhưng ám dạ báo cũng vẫn thưởng cho nó một trảo, khiến nó đứng dậy không nổi.

Làm như vậy ám dạ báo mới yên tâm, bằng không nó quay ra truy kích hai đầu hung thú kia, kiếm xỉ hổ bỏ trốn thì không phải nó uổng phí công sức.

Sau khi thấy ba đầu kiếm xỉ hổ đều đứng dậy không nổi, thậm chí có một đầu đã sắp chết đến nơi. Ám ảnh báo yên tâm truy đuổi hai đầu hung thú còn lại.

Hai đầu hung thú đó ngay cả cửa hạp cốc còn chưa chạy tới, vậy thì làm gì có cơ hội chạy thoát.

Mục tiêu đầu tiên ám dạ báo nhắm tới đương nhiên là huyền thủy mãng, dù sao đầu hung thú này tốc độ càng nhanh hơn một chút. Trong khi đó đầu gấu đen kia phòng ngự còn rất khá, chỉ sợ phải tốn chút thời gian mới hạ gục được nó.

Thế là, ám dạ báo nhanh chóng đuổi tới huyền thủy mãng. Nhân lúc huyền thủy mãng cắm đầu bỏ chạy, nó một trảo đập cho huyền thủy mãng choáng váng.

Thấy huyền thủy mãng có vẻ đã bị choáng, không kịp phản ứng, nó hai trảo luân phiên, không ngừng đập đánh vào đầu huyền thủy mãng.

Đầu mãng xà này phòng ngự cũng rất mạnh, chỉ là không có da dày thịt béo như là thiết mao hùng. Vậy nên sau một hồi bị ám ảnh báo đánh đập tàn nhẫn, nó miệng mũi tuôn máu, đau đớn quằn quại, một chút sức phản kháng cũng không có, cũng không giống trước đó chút nào.

Ám ảnh báo cũng không cảm thấy như vậy có gì khác thường, dù sao bị nó đánh cho choáng váng như vậy, có thể phản kháng mới là chuyện lạ.

Bây giờ, con mãng xà này cũng đã bị nó đánh cho không thể bỏ chạy được nữa, vậy nên phải đuổi theo kết liễu gấu đen cái đã, chậm trễ để con mồi chậm nhất chạy thoát thì đúng là trò cười lớn.

May mắn, đầu gấu đen đó chỉ vừa mới sắp tới cửa hạp cốc mà thôi, chứ chạy ra ngoài hạp cốc thì còn phải mất công tìm kiếm.

Ám ảnh báo nhanh chóng phóng tới thiết mao hùng, chỉ cần xử lý nốt đầu gấu đen này là nó có thể yên tâm rồi.

Chỉ là vừa mới tới bên cạnh thiết mao hùng, đang định công kích vết thương ở cổ thiết mao hùng. Thì lập tức thiết mao hùng đứng thẳng người lên, định bổ nhào nó xuống.

Vừa lúc này, ám dạ báo cũng cảm nhận được cảm giác khác lạ, như là không khí xung quanh trở nên sền sệt nặng nề, khiến nó di chuyển hết sức khó khăn.

Cũng may mắn, nó còn có thể thi triển một lần thiên phú thần thông. Và hơn nữa là, thiên phú thần thông của nó là độn thuật, chứ không phải tăng phúc tốc độ.

Vậy nên, nó có thể kịp tránh thoát trước cú vồ của thiết mao hùng. Nếu như thiên phú thần thông của nó chỉ là tăng phúc tốc độ, chỉ sợ nó cũng không kịp tránh thoát ra ngoài.

Đầu thiết mao hùng thấy ám dạ báo kịp tránh thoát công kích của mình thì trở nên tuyệt vọng.

Vừa rồi chính là lá bài tẩy của nó, cưỡng ép thi triển ra thiên phú thần thông. Thiên phú thần thông của nó cũng không giống thiên phú thần thông của bình thường thiết mao hùng. Bởi vì nó cũng không phải thuần huyết thiết mao hùng.

Nó có một phần huyết mạch của đại địa cự hùng, một loại càng mạnh mẽ hơn hung thú.

Thiên phú thần thông của nó cũng là thiên phú thần thông của đại địa cự hùng, trọng lực vực tràng. Chỉ là nó còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, vì vậy nên cũng chỉ có thể thi triển ra trong khoảng thời gian rất ngắn.

Vốn dĩ, với loại thiên phú thần thông này, tương lai hạn mức cao nhất của nó, ít nhất cũng là thú tôn. Chỉ tiếc nó thất bại, vậy nên chỉ sợ cũng sẽ không có cái gì tương lai.

...

Cách chương.