Chương 62: Vây công.

Xử lý thiết mao hùng thất bại, ám dạ báo rất là ngạc nhiên, nó không nghĩ đầu gấu đen này da lông như vậy cứng rắn, ngay cả móng vuốt của nó cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm bị thương đầu gấu đen này.

Ám dạ báo cảm thấy rất khó chịu, cũng tại nó bị thương, sức mạnh giảm xuống. Bằng không, cho dù chỉ là bình thường công kích như vừa rồi, không tiễn gấu đen về gặp ông bà tổ tiên được, cũng đủ làm đầu gấu này trọng thương.

Nó đang định lao lên, dùng toàn lực cào nát thân thể con gấu đen trước mặt, chợt nó có cảm giác khác lạ. Quay đầu lại, ám dạ báo phát hiện, phía sau lưng mình, nơi cửa vào hạp cốc, từ khi nào đã xuất hiện ba đầu hung thú to lớn.

Ba đầu hung thú này cũng chỉ là man thú cấp, trong đó con dẫn đầu là man thú đỉnh, còn hai con khác thì kém một chút xíu.

Mặc dù ba đầu hung thú này chỉ là man thú cấp, nhưng ánh mắt chúng nhìn vào ám dạ báo hết sức tham lam.

Thực ra, ba đầu hung thú này chính là ba đầu kiếm xỉ hổ. Kiếm xỉ hổ là một loại hung thú huyết mạch tương đối cao đẳng, chúng mạnh mẽ hơn ám dạ báo và thiết mao hùng khá nhiều.

Ba đầu kiếm xỉ hổ này còn chưa hoàn toàn trưởng thành, nhưng khu vực sinh sống của chúng cũng không phải ở nơi này, mà là càng sâu phía trong Hung thú sâm lâm.

Chỉ là bọn chúng phát hiện ám dạ báo bị thương, vậy nên bám theo tới đây. Bọn chúng cảm thấy, nếu như có thể cắn nuốt đầu này hung thú cấp ám dạ báo, chúng nhất định có thể nhanh chóng đột phá tới hung thú cấp.

Không chỉ tham lam nhìn ám dạ báo, ba đầu kiếm xỉ hổ này còn trực tiếp có hành động, bọn chúng bắt đầu di chuyển tạo thành trận thế, định bao vây tấn công ám dạ báo.

Lửa giận dần dần bùng cháy lên trong lòng ám dạ báo. Nó không ngờ chỉ là ba đầu man thú cấp, cũng dám có ý đồ với nó.

Không đợi ba đầu kiếm xỉ hổ kịp tiến lên bao vây mình, ám dạ báo trước tiên phủ đầu công kích.

Chỉ thấy, ám dạ báo vẫn đứng im tại chỗ. Nhưng đột nhiên, con kiếm xỉ hổ đầu lĩnh bị đánh bay về phía sau, trên mặt còn xuất hiện ba vết cào.

Đầu ám dạ báo cũng xuất hiện ra ở vị trí con kiếm xỉ hổ vừa đứng, còn hình ảnh của nó ở phía xa thì dần tan biến. Đây rõ ràng là ám dạ báo đã sử dụng ra thần thông của nó, ảnh độn.

Sau khi công kích thành công hổ đầu đàn, ám dạ báo định quay ra công kích tiếp hai đầu kiếm xỉ hổ còn lại. Nó dùng tốc độ nhanh chóng của mình lao tới đầu kiếm xỉ hổ bên phải.

Chỉ là, chưa kịp lao tới, ám dạ báo lập tức rẽ ngang. Vừa lúc đó, hai đạo quang nhận sát người nó lướt qua, thậm chí một đạo quang nhận đã cắt đứt một nhúm lông trên người nó.

Hai đạo quang nhận này chém thẳng vào vách núi đá, tạo thành hai vết cắt to lớn. Tiếng nổ ầm ầm, khói bụi cùng đá vụn bay tứ tung.

Ám dạ báo thấy cảnh này thì chảy mồ hôi, xuýt chút nữa thì nó đã bị chém trúng. Quay lại nhìn vị trí quang nhận phát ra, thì thấy hổ đầu đàn đang từ từ đứng dậy, ánh mắt đầu hổ này đang đỏ như máu chăm chú vào nó.

Kiếm xỉ hổ tức giận vô cùng, nó không nghĩ mình còn chưa kịp làm gì thì đã ăn phải cái thiệt thòi như vậy. Hai đạo quang nhận vừa rồi chính là nó phóng ra, vừa là để ngăn cản ám dạ báo công kích đồng đội của mình, vừa là để thị uy. Không có chút dựa vào, nó cũng sao dám theo dõi đầu này ám dạ báo.

Ám dạ báo thấy đầu man thú trước mặt không ngờ cũng đã có thể thi triển thiên phú thần thông, thì trở nên coi trọng nó hơn. Không chỉ là vì thiên phú thần thông của kiếm xỉ hổ, mà còn vì huyết mạch của kiếm xỉ hổ phải rất mạnh mẽ, mới có thể sớm thức tỉnh thiên phú thần thông như vậy.

Còn ba đầu kiếm xỉ hổ từ từ di chuyển áp sát lại gần đầu ám dạ báo, bây giờ bọn chúng vừa vặn bao vây vùng quanh ám dạ báo.

Không khí giữa bọn chúng hết sức căng thẳng, nhưng cách đó không xa, thiết mao hùng lại lợi dụng cơ hội này muốn chạy trốn.

Chỉ là còn chưa tới cửa ra, nó lại đụng độ với một đầu man thú khác đang tiến vào. Đầu man thú này là một đầu mãng xà thân hình to lớn, chiều dài hơn hai mươi mét, toàn thân màu đen xen kẽ chút hoa văn màu xanh lam.

Đây chuẩn xác là một đầu huyền thủy mãng, tu vi đã đạt tới man thú đỉnh. Nó là bị động tĩnh trong hạp cốc này thu hút tới.

Thấy được cảnh tượng trong cốc, huyền thủy mãng cũng không tiếp tục tiến lên, mà chỉ nằm yên ở cửa cốc, giương đôi mắt lạnh lẽo của nó lên theo dõi tình hình.

Thiết mao hùng thấy đường bị chặn, không biết là nó nghĩ gì, cũng không tiếp tục bỏ chạy mà lui sang một bên, dựa sát vào vách núi rồi lặng yên quan sát tình hình.

Bên kia, đám kiếm xỉ hổ và ám dạ báo mặc dù đã phát hiện có thêm hung thú đi vào trong cốc, nhưng chúng cũng không rảnh để bận tâm. Dù sao, đối với bọn chúng, con hung thú kia cũng không được xem là mối đe doạ. Thay vào đó, chúng càng phải cảnh giác hơn với đối thủ trước mặt.

Là kẻ chủ động tìm đến, đầu tiên đã ăn phải cái thiệt thòi, đương nhiên tiếp theo không thể để bị động nữa. Mà thần thông cũng không phải tùy tiện có thể phóng, thế là hổ đầu đàn gầm lên một tiếng to lớn, vừa là để kinh sợ đối phương, vừa cũng là hiệu lệnh.

Hai đầu kiếm xỉ hổ khác lập tức lao tới, áp sát công kích ám dạ báo. Chỉ là ám dạ báo tốc độ càng nhanh hơn hai đầu kiếm xỉ hổ này một bậc, dễ dàng né tránh đòn công kích của chúng.

Bất ngờ lúc này, hổ đầu đàn bắt lấy thời cơ, tốc độ cực nhanh lao tới, một trảo đánh trúng vào vết thương sau lưng của ám dạ báo.

Ám dạ báo bất ngờ bị trúng chiêu, bay tứ tung ra ngoài. Nó đau đớn bò dậy, nhưng hổ đầu đàn cũng không ngu ngốc, biết nhân lúc nó bệnh đòi nó mệnh, tiếp tục lao tới công kích, không cho nó cơ hội trở mình.

Ám dạ báo cũng chỉ có thể thi triển thần thông lần nữa để né tránh, khiến cho kiếm xỉ hổ công kích hụt.

Kiếm xỉ hổ thấy vậy thì rất là tiếc nuối, nó ngoảnh đầu lại, ánh mắt hờ hững nhìn ám dạ báo xuất hiện ở ngoài xa.

Bị kiếm xỉ hổ đánh trúng vị trí bị thương, cộng thêm lại phải thi triển một lần thiên phú thần thông, ám dạ báo tỏ ra có chút suy yếu. Nhưng không những không có chút lùi bước, nó tỏ ra càng bình tĩnh, càng chăm chú.

Trước đó là nó khinh thường đám hổ con này, vậy nên mới ăn cái thiệt thòi lớn như thế. Nhưng chúng đã khiến nó tức giận, nó nhất định sẽ xé xác bọn chúng ra.

Mặc dù ánh mắt của ám dạ báo rất là đáng sợ, nhưng ba đầu kiếm xỉ hổ vẫn không hề bận tâm. Chúng lại từ từ di chuyển, lần nữa tạo thành trận thế bao vây ám dạ báo.

Nhưng dù vậy, ám dạ báo cũng không hề có động tĩnh, vẫn đứng im tại chỗ, ánh mắt nó vẫn lăm lăm nhìn con hổ đầu đàn.

Chờ sau khi một lần nữa bao vây ám dạ báo vào giữa, hổ đầu đàn định cố kỹ trọng thi.

Chỉ là, nó vừa mới gầm lên một tiếng, thì ám dạ báo đã thi triển bản mệnh thần thông lao tới. Nó chưa kịp phát hiện thì đã bị ám dạ báo thưởng cho một trảo, bay thẳng ra sau.

Ám dạ báo cũng giống như kiếm xỉ hổ vừa rồi công kích nó, cũng nhắm thẳng vào vết thương trước đó nó gây ra, khiến cho vết thương càng thêm nghiêm trọng.

Nó lần này cũng không định cứ thế bỏ qua, mà quyết ép tới cùng. Chỉ là hai đầu hổ còn lại cũng không phải bù nhìn, thấy lão đại bị công kích, chúng lập tức lao tới ứng cứu.

Nhưng ám ảnh báo đã xác định mục tiêu là hổ đầu đàn, nó cũng không hề dây dưa với hai đầu hổ khác.

Lợi dụng tốc độ càng nhanh hơn một bậc của mình, ám dạ báo vọt lên phía trước để né tránh công kích ở sau lưng của hai con kiếm xỉ hổ, đồng thời lại tung ra một trảo tiếp tục đánh bay hổ đầu đàn. Nó không định cho đầu hổ này có cơ hội trở mình.

Đang định tiếp tục, ám dạ báo đột nhiên nhảy sang một bên, chỉ là vẫn chậm một chút. Hai đạo quang nhận quét qua, nó chỉ kịp tránh né một đạo, còn một đạo vẫn kịp quẹt qua người nó, tạo thành vết thương, máu từ đó bắt đầu rỉ ra.

Ám ảnh báo quay đầu lại nhìn thì phát hiện, hai đạo quang nhận này lại là do một đầu kiếm xỉ hổ khác phóng ra, cũng không phải là thần thông của hổ đầu đàn.

Chỉ là đầu kiếm xỉ hổ này cũng chưa có thức tỉnh bản mệnh thần thông như là hổ đầu đàn, nó chỉ là cưỡng ép thi triển ra để cứu nguy cho hổ đầu đàn mà thôi.

Vậy nên, bây giờ nó đang cật lực thở dốc, nó đang rất suy yếu và mệt mỏi. Nhưng điều này là đáng giá, cứ để ám dạ báo tiếp tục công kích lão đại như vậy, đừng nói là tiêu diệt đối phương, chỉ sợ bọn chúng chạy thoát cũng khó.

Ám dạ báo đột nhiên phát hiện, không chỉ có hổ đầu đàn mới có thể thi triển ra thiên phú thần thông. Kiếm xỉ hổ huyết mạch rất cao, cho dù còn chưa thức tỉnh thần thông, chúng cũng có thể cưỡng ép thi triển ra, dù sao cũng chỉ là suy yếu một chút mà thôi.

Thế là ám ảnh báo từ từ lui lại, cũng không phải nó sợ hãi muốn chạy trốn, mà là vị trí đứng này của nó không thích hợp lắm. Nó sợ lại bị công kích phía sau lưng, lỡ như tránh không kịp, vậy thì xong đời.

Mà hổ đầu đàn cuối cùng cũng có cơ hội ổn định lại, hai lần bị tập kích bất ngờ khiến nó không còn nông nổi nữa. Nó cuối cùng cũng hiểu được, đầu ám dạ báo này cho dù bị trọng thương, cũng vẫn là một đầu chân chính hung thú cấp, còn là một đầu tương đối lợi hại hung thú, thần thông của nó cũng không thể khinh thường.

Nó ra hiệu lệnh cho hai đầu kiếm xỉ hổ khác cùng nó tụ tập lại một chỗ, cũng che trở đầu kiếm xỉ hổ đang suy yếu ở sau lưng mình.

Nó cũng luôn tập trung ý chí, chuẩn bị sẵn sàng phóng ra thần thông bất cứ lúc nào. Nó sợ ám dạ báo lại tập kích bất ngờ một lần nữa.

Hai bên lại rơi vào trạng thái giằng co, trong khi đó huyền thủy mãng và thiết mao hùng vẫn đứng ở phía xa theo dõi.

Đột nhiên, hổ đầu đàn gầm lên một tiếng, ánh mắt nó nhìn về phía hai đầu hung thú ở phía xa.

Đây cũng không phải là nó ra lệnh tấn công cho hai đầu hổ khác, mà có lẽ là muốn nói gì với hai đầu hung thú phía xa kia.

Điều này khiến cho ám dạ báo cũng bận tâm, nó cũng quay đầu nhìn lại hai con hung thú ở phía sau mình. Ánh mắt nó như là thăm dò, cũng lại như là cảnh cáo. Có lẽ nó muốn nói là, nếu chúng mày dám tới, chắc chắn tao sẽ làm cho chúng mày rất thê thảm.

Huyền thủy mãng và thiết mao hùng như là không hiểu kiếm xỉ hổ và ám dạ báo có ý gì, chúng vẫn ở yên tại chỗ.

Thấy cảnh này, ám dạ báo có vẻ như là yên tâm, quay lại nhìn hổ đầu đàn. Còn hổ đầu đàn cũng không tức giận, nó gầm nhẹ một tiếng. Lần này có lẽ là nó ra lệnh cho hai đầu kiếm xỉ hổ còn lại, chỉ thấy chúng hình thành trận thế tam giác, yểm trợ lẫn nhau, dần dần đi rút lui về sau.

Ám dạ báo thấy thế thì định lao lên ngăn cản, bọn chúng đã định có ý đồ với nó, nó làm sao có thể cứ thế để đám hổ này rời đi.

Chỉ là, nó vừa định có chút động tác, thì kiếm xỉ hổ lập tức dừng lại, hai chiếc răng nanh dài nhọn của hổ đầu đàn lập tức sáng lên, như là muốn đe doạ, chỉ cần ám dạ báo tiến lên một chút, nó lập tức sẽ phóng ra thần thông.

Ám dạ báo thấy thế cũng hết sức e ngại, dù sao thần thông của kiếm xỉ hổ cũng không đùa được. Với lại, để kiếm xỉ hổ rời đi cũng không sao, chờ thương thế khỏe lại tìm chúng báo thù cũng không muộn.

Còn bây giờ nó cũng có thể tìm con mồi khác giúp nó chữa thương cũng được. Nó âm thầm nhìn lại hai đầu man thú phía sau lưng, nó cảm thấy hai đầu man thú phía sau càng dễ xơi hơn, đã thế chúng lại càng nhiều thịt.

Kiếm xỉ hổ nhìn thấy ám dạ báo không tiếp tục có ý định ngăn cản bọn chúng, thì lại từ từ lui lại.

Nhưng hai đầu hung thú huyền thủy mãng và thiết mao hùng thì lại gấp. Bọn chúng không ngờ rằng kiếm xỉ hổ cứ thế nói đi là đi, trong khi đó chúng cũng phát hiện ám dạ báo đã để ý tới bọn chúng.

Với tốc độ của bọn chúng, căn bản muốn chạy cũng không thoát, vừa rồi chạy không chạy, bây giờ muốn chạy cũng không xong.

Bọn chúng gấp, đặc biệt là thiết mao hùng, dù sao trước đó nó cũng đã bị ám dạ báo đùa nghịch phát sợ, cho dù có da dày thịt béo, nó cũng không cảm thấy tự mình có thể đối phó được với ám dạ báo.

Bây giờ cũng chỉ có cách phối hợp với kiếm xỉ hổ, như vậy mới có thể đấu lại ám dạ báo được.

Ám dạ báo còn đang hí hửng mong chờ kiếm xỉ hổ mau chóng rời đi, để nó còn làm thịt hai đầu hung thú phía sau. Chờ nó ăn đủ dưỡng tốt rồi, nó nhất định lần theo dấu vết tìm đến đám hổ này.

Chỉ là đột nhiên phía sau nó vang lên tiếng rống của đầu gấu đen kia, làm cho nó giật mình. Ba con kiếm xỉ hổ cũng đều nghe được, lập tức chúng ngừng lại, ánh mắt đều nhìn về phía hai đầu hung thú huyền thủy mãng và thiết mao hùng.

Những ánh mắt giao nhau như là đạt thành ăn ý gì đó, tiếng gầm tiếng rống chợt cùng nổi lên. Cũng chỉ có ám dạ báo thì bắt đầu trở nên lo lắng.

...

Cách chương.