Sau khi câu lên được đầu mãnh ngư đầu tiên, đám người háo hức tiếp tục thả câu. Những tưởng ngày hôm nay đi câu được mùa, bọn họ sẽ có thu hoạch lớn.
Kết quả cuối cùng lại không được như mọi người mong đợi. Bọn họ đúng là câu trúng một đàn cá răng cưa không giả. Nhưng đàn cá răng cưa này cũng không lớn, mà lại đa phần là cá nhỏ. Dù là so ra lớn hơn con cá răng cưa trước đây Lý Dương câu được, nhưng cũng còn chưa trở thành mãnh ngư.
Chỉ vừa câu lên con cá thứ hai, bọn họ đã gặp được một con cá dạng này, càng về sau số lượng lại càng nhiều. Đến cuối cùng, bọn họ câu lên được tổng cộng mười ba con cá răng cưa, thì có tới chín con cá nhỏ, cũng chỉ có bốn con là mãnh ngư thôi.
Mọi người hết sức thất vọng, bốn đầu mãnh ngư, chia cho hai đội săn, tổng cộng gần bốn chục người. Số lượng thịt này cũng không nhiều, chờ đến ngày ra ngoài đi săn thì cũng tiêu hao không sai biệt lắm.
Nhưng điều này càng khiến mọi người mong đợi hơn vào buổi đi săn lần này. Đương nhiên cũng chỉ là đội săn của Lý Dương mà thôi, chứ đội săn của tộc trưởng thì cho dù cũng mong chờ, vậy thì là mong chờ học được bí quyết của bọn người Lý Dương.
Sau khi quân số đã đầy đủ, mọi người bắt đầu lên đường. Ngày hôm nay bọn họ ra ngoài tổng cộng ba mươi người. Trong đó đội săn của Lý Dương là mười bảy người, còn đội săn của tộc trưởng là mười ba người. Đội săn của tộc trưởng cũng không tham gia tất cả, bởi vì cái hang đá bọn hắn dùng để chú ẩn cũng chỉ có thể dung nạp trừng đó người mà thôi.
Vẫn theo như bình thường, bọn hắn bẫy một đầu phong thú, sau đó di chuyển đến vị trí hạp cốc. Sau khoảng hai tháng không tới, mưa gió đã làm cho cỏ cây trong cái hạp cốc này trở nên xanh tốt rất nhiều. Nhưng cơ bản thì cũng không có gì đặc biệt thay đổi cả.
Bọn người Lý Dương cũng treo con mồi lên như bình thường, sau đó nhanh chóng vào trong hang ẩn nấp.
Đám người tộc trưởng thấy thế thì hết sức kinh ngạc, chẳng lẽ bọn họ đi săn cũng chỉ đơn giản như vậy.
Lý Dương nhìn thấy sắc mặt của họ thì cười hỏi.
" Ha ha, như thế nào? Có phải hay không cảm thấy rất đơn giản?"
Tộc trưởng nghe vậy thì hỏi lại.
" Các ngươi chẳng lẽ không làm gì khác sao?"
Lý Dương nghe vậy thì mỉm cười, những người khác trong đội của hắn cũng cười thầm không thôi.
Lý Dương cười đầy thâm ý nói với tộc trưởng.
" Nếu như các ngươi có thể thấy được lần trước, chúng ta là như thế nào thu được hai đầu man thú, vậy thì các ngươi sẽ biết, như thế nào mới thực sự là đơn giản."
Mặc dù, đám người tộc trưởng rất là tò mò, nhưng cũng không có thời gian cho họ trò chuyện, Lý Dương để tất cả mọi người vào hang ẩn nấp, còn mình hắn ở ngoài quan sát.
Chỉ là, tộc trưởng cũng yêu cầu được ở bên ngoài quan sát cùng Lý Dương, còn nguyên nhân đương nhiên là sợ không thấy được rõ ràng tình hình.
Lý Dương cũng chỉ đành chấp nhận chuyện này, nhưng hắn cũng yêu cầu tộc trưởng không được gây ra động tĩnh, hay tự ý quyết định bất cứ chuyện gì.
Thế là hai người họ nấp sau tảng đá trước cửa hang, âm thầm theo dõi tình huống bên dưới hạp cốc. Tộc trưởng thực ra có rất nhiều thứ muốn hỏi Lý Dương, nhưng cũng đành phải cố nén không hỏi.
Thời gian qua lâu như vậy không tới đây săn thú, có lẽ đã có không ít hung thú lại tụ tập ở quanh đây. Cũng không phải chờ đợi rất lâu, đã có hung thú nghe động tĩnh bị thu hút tới.
Cũng không phải loại nào hung thú xa lạ, vừa đi vào hạp cốc cũng chính là một bầy huyết lang, tổng cộng bẩy con. Cùng bầy huyết lang trước đây bọn hắn săn được cũng không sai biệt lắm, do một đầu man thú cấp huyết lang dẫn đầu một đám mãnh thú cấp huyết lang. Con huyết lang đầu đàn này có vẻ mạnh hơn con đầu đàn trước đó một chút.
Mặc dù như vậy, nhưng với ba mươi người đồ đằng chiến sĩ bọn hắn, với ưu thế tập kích bất ngờ, giải quyết được bọn chúng hẳn không thành vấn đề.
Thế nên, khi nhìn thấy đám huyết lang này xuất hiện, tộc trưởng lập tức rục rịch. Có lẽ là dạo gần đây thường xuyên có thu hoạch lớn khiến lá gan của tộc trưởng cũng lớn hơn không ít.
Cũng là vì đã sớm hứa hẹn với Lý Dương không tự ý quyết định, vậy nên tộc trưởng mới thì thầm hỏi Lý Dương.
" A Dương, như thế nào, có hay không tập kích đám sói này?"
Lý Dương nghe vậy thì không nói gì, không ngờ tộc trưởng lại thiếu kiên nhẫn như vậy. Hắn chỉ ra hiệu cho tộc trưởng tiếp tục chờ, không nên gây ra động tĩnh nữa. Hắn tin tưởng quanh đây còn sẽ có hung thú xuất hiện, không thể nào chỉ có một bầy huyết lang được.
Tộc trưởng thấy Lý Dương ra hiệu như vậy thì buồn bực, bây giờ tấn công chính là cơ hội tốt. Chờ lát nữa nếu như xuất hiện càng nhiều hung thú, hoặc càng mạnh mẽ hung thú, vậy thì làm gì có cơ hội chứ.
Đám huyết lang này cũng không có gì khác đám huyết lang lần trước, bọn chúng rất cẩn thận. Sau khi đi vào hạp cốc, mặc dù đã nhìn thấy đầu phong thú bị treo trên cây, nhưng chúng cũng không hề vội vã lao tới. Chúng không ngừng thăm dò tình huống của hạp cốc này, đề phòng sẽ có kẻ săn mồi phục kích.
Sau một hồi thăm dò nhưng không có phát hiện gì, bọn chúng bắt đầu tiến dần về phía con mồi. Chỉ là đầu phong thú này được treo hơi cao, bọn chúng lại không biết leo cây, thế nên bầy sói này cũng chỉ có thể đứng dưới ngắm nhìn, thỉnh thoảng lại cố gắng nhảy lên để với lấy con mồi.
Mặc dù không thể làm gì được con mồi, nhưng máu huyết của phong thú không ngừng tí tách nhỏ giọt xuống, làm cho bầy huyết lang không thể nào từ bỏ con mồi thơm ngon này được.
Bên trên, tộc trưởng thấy cảnh này thì rất là sốt ruột, không ngừng ra hiệu thúc giục Lý Dương, ông ta sợ không nhanh lên tấn công, đám sói này sẽ chẳng mấy chốc sẽ chán nản bỏ đi.
Lý Dương thấy vậy cũng chỉ mỉm cười, ra hiệu cho tộc trưởng yên tâm chờ đợi. Cũng chưa được bao nhiêu thời gian, hắn tin tưởng còn sẽ có hung thú xuất hiện.
Quả nhiên, rất nhanh Lý Dương lại phát hiện có thêm hung thú đi vào hạp cốc. Đó là một đầu gấu đen, nếu như Lý Dương nhìn không nhầm thì đây hẳn là một đầu thiết mao hùng. Loại này thiết mao hùng phòng ngự cực mạnh, lực lớn vô cùng, chỉ là tốc độ hơi chậm chạp một chút.
Khi đạt tới hung thú cấp, chúng thường thức tỉnh một trong hai loại thần thông bản mệnh, đó là thiết giáp hoặc là cự lực. Chỉ là đầu gấu đen này còn chỉ là man thú cấp đỉnh mà thôi, còn chưa có đột phá thành hung thú cấp.
Lý Dương nhìn thấy có thêm hung thú tiến tới thì vui mừng, mà tộc trưởng thấy vậy thì lại lo lắng, ông ấy cảm thấy bây giờ đã mất đi cơ hội săn được bầy huyết lang rồi.
Bên dưới, gấu đen chậm rãi đi vào trong hạp cốc, còn bầy huyết lang thì trở nên cảnh giác. Dù sao đầu gấu đen này cũng không phải đầu độc giác sư con non như vậy, huyết lang căn bản cũng không dám trêu chọc.
Thấy gấu đen tiến về phía này, bầy huyết lang cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh, từng bước lùi lại. Tuy rằng không trực tiếp bỏ đi, nhưng chúng cũng không dám có chút ý đồ nào với đầu gấu đen. Chúng ở lại cũng chỉ vì chúng cảm thấy gấu đen cũng không thể làm gì con phong thú kia.
Mà thiết mao hùng dường như cũng không bận tâm đến đám huyết lang, nó có lẽ càng ưa thích hơn đầu phong thú trước mặt. Hoặc cũng có thể nó biết mình chậm chạp, không thể săn đuổi đám huyết lang, vậy nên cũng không quan tâm đến chúng.
Đầu thiết mao hùng này thân hình to lớn, chiều dài ước chừng có khoảng năm mét, chiều cao ước chừng gần ba mét, khi đứng thẳng lên thì nó cao khoảng bảy mét.
Chỉ là cho dù đứng lên nó cũng vẫn không với tới đầu phong thú. Nó thậm chí còn cố gắng nhảy lên để có thể với tới con mồi. Rất tiếc là nó quá nặng nề, vậy nên cho dù nhảy lên, nó cũng không giúp mình với cao hơn được bao nhiêu.
Đột nhiên Lý Dương lại phát hiện một đầu hung thú nữa đi vào hạp cốc, đó là một đầu báo đen. Chỉ là, vừa nhìn thấy đầu báo đen này, Lý Dương và tộc trưởng lập tức rụt đầu trở lại. Lý Dương thậm chí lập tức kéo tộc trưởng chui vào trong hang đá.
Phát này chơi lớn rồi, hắn không nghĩ tới lần này lại xuất hiện cả hung thú cấp. Đầu báo đen đó rõ ràng là một đầu hung thú.
Nhìn bề ngoài thì nó thuộc loại hung thú ám ảnh báo hoặc là ám dạ báo. Hai loại hung thú này bề ngoài tương đối giống nhau, ám dạ báo sẽ to lớn hơn một chút xíu như vậy, nên rất khó phân biệt.
Mặc dù bề ngoài giống nhau, nhưng chúng cũng không phải một giống loài, bởi vì cả thói quen tập quán, lẫn bản mệnh thần thông của chúng cũng hoàn toàn khác nhau.
Ám ảnh báo có thói quen hành động theo bầy đàn, thường thì chúng theo bầy từ ba đến năm con. Trong khi đó, ám dạ báo thường thích đi một mình.
Ám ảnh báo thường thức tỉnh bản mệnh thần thông là ảnh phân thân, chính là huyễn hóa ra nhiều ảo ảnh giống hệt mình để đánh lừa kẻ địch. Trong khi đó, ám dạ báo có bản mệnh thần thông là ảnh độn, loại này thần thông cùng thuấn di cũng không khác bao nhiêu. Nó cho phép ám dạ báo phóng ra một khoảng cách ngắn với tốc độ cực nhanh, khi nó đã di chuyển tới một vị trí mới, tại vị trí cũ của nó, hình ảnh của nó vẫn còn chưa kịp biến mất.
Nói chung hai loại hung thú này đều rất lợi hại, bỏ qua thần thông, chúng vẫn có tốc độ cực nhanh và công kích cực kỳ sắc bén. Để mà so sánh thì ám dạ báo đơn thể chiến lực sẽ càng mạnh hơn ám ảnh báo. Nhưng bù lại ám ảnh báo cũng không đi một mình, hơn thế nữa chúng còn có kỹ năng phối hợp rất ăn ý.
Lý Dương sợ hãi cực kỳ, nếu như để đầu hung thú đó phát hiện bọn hắn thì xong đời. Không biết vì sao nơi này lại xuất hiện hung thú cấp được cơ chứ. Mà hung thú cấp thì quan tâm gì đến một đầu mãnh thú nhỏ bé, có lẽ mục đích của nó là đám huyết lang và đầu gấu đen kia.
Mặc dù rất là thắc mắc, nhưng hắn cũng không dám phát ra chút âm thanh nào. Hắn cũng ra hiệu cho mọi người không được lên tiếng, bên ngoài có nguy hiểm.
Thế là đám người mặc dù cũng cảm thấy rất tò mò, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra mà hai người tộc trưởng phải chạy vào đây, nhưng cũng không ai dám hỏi.
Bên ngoài, đầu báo đen kia thực ra là một đầu ám dạ báo. Nó vốn dĩ ở càng sâu bên trong Hung thú sâm lâm, nhưng trước đó nó đã bị thương, cuối cùng chạy trốn ra ngoài này. Chỉ thấy ở trên lưng của nó có ba vết thương dài, rõ ràng là do móng vuốt của một loại hung thú nào đó đã để lại.
Vì là trọng thương, vậy nên nó cần rất nhiều con mồi để thương thế nhanh chóng hồi phục, mà mục tiêu của nó chính là đám hung thú bên trong hạp cốc này.
Còn đám hung thú bên trong hạp cốc phát hiện ra ám dạ báo, thì tất cả đều sợ hãi bỏ chạy, kể cả là bầy huyết lang hay là đầu thiết mao hùng kia.
Ám dạ báo thấy con mồi bỏ chạy thì trong mắt tỏ ra khinh thường. Với tốc độ của nó, những con mồi này căn bản cũng không có cơ hội chạy thoát.
Ám ảnh báo nhẹ nhàng phóng ra, như một cơn gió lao về phía bầy huyết lang, bởi bầy huyết lang này ở càng gần nó hơn.
Ám dạ báo lướt tới bên cạnh bầy huyết lang, từng ánh trảo thoáng qua, bầy huyết lang tất cả đều đổ xuống, kể cả man thú cấp sói đầu đàn.
Với ám dạ báo mà nói, đám sói này căn bản không đáng kể gì với nó. Mà đầu gấu đen đang bỏ chạy thì nó lại càng không để vào mắt, tốc độ quá chậm. Sau khi xử lý xong bầy huyết lang, ám dạ báo cũng không vội vã mà đuổi theo thiết mao hùng. Ánh mắt nó hí ngược nhìn theo thiết mao hùng, từ từ đưa móng vuốt lên, liếm hết máu tươi dính trên đó.
Thiết mao hùng quay đầu nhìn lại thấy cảnh này thì sợ hãi vô cùng, nó càng cố gắng chạy nhanh hơn, chỉ là tốc độ của nó đã thế, cho dù cố gắng cũng không ăn thua gì.
Sau khi liếm xong máu ở trên móng vuốt, ám dạ báo lập tức lao ra, chỉ trong thoáng chốc thì đã chắn trước mặt thiết mao hùng.
Thiết mao hùng thấy vậy thì càng thêm sợ hãi, vội vàng quay đầu tiếp tục bỏ chạy.
Ám dạ báo cảm thấy rất thú vị, thế là không vội xử lý đầu gấu đen này, mà tiếp tục trêu đùa nó.
Chỉ là trêu mãi cũng chán, ám dạ báo quyết định trực tiếp giải quyết nhanh chóng đầu gấu đen trước mặt. Nó theo thói quen phóng đến bên cạnh thiết mao hùng, nhanh chóng một trảo quét qua, định cắt đứt cổ của thiết mao hùng.
Chỉ là, lớp lông dày của thiết mao hùng rất là cứng rắn, không khác kim thiết. Một trảo này của ám dạ báo cũng chỉ có thể cắt đứt một nhúm lông của thiết mao hùng. Sau đó tiếp tục làm rách một lớp da của gấu đen, chảy ra vài giọt máu, vậy là hết. Nó căn bản còn không làm cho thiết mao hùng cảm thấy có bao nhiêu đau đớn.
...
Cách chương.