Chia chác xong trở về, Lý Dương nhân lúc thịt còn tươi mới, lập tức thưởng thức hương vị của chúng, đặc biệt là hai cái càng vừa đổi được. Hải sản loại này càng tươi càng ngon, hương vị tươi mới của chúng mới là tuyệt vời nhất.
Lý Dương cũng chỉ chế biến đơn giản, đó chính là nướng, gia vị cũng cho rất ít, chỉ cần như vậy cũng đã rất ngon. Đương nhiên nước chấm là không thể thiếu, hắn vẫn pha chế theo công thức hôm qua, dù sao hắn thấy pha chế như vậy cũng đã rất vừa vặn.
Chỉ là hai cái càng cũng đã rất nhiều, hắn còn thêm mỗi loại thịt một ít nữa, vậy nên nhất thời hắn cũng không thể ăn hết được.
Được cái, nguyên liệu mới hôm nay đều rất ngon, đặc biệt là thịt của hai cái càng, so với hôm qua có vẻ càng ngon hơn một chút. Trong đó thì càng tôm tuy nhỏ hơn nhưng lại càng săn chắc, càng ngọt. Mà thịt của càng cua thì có phần mềm mịn hơn, đậm đà và có chút ngậy hơn.
Nói chung là đều rất ngon, vì vậy hắn đã ăn có chút nhiều, thế là hắn lại phải tập luyện một vòng rèn thể quyền pháp.
Nhưng cũng không có gì, có lẽ từ giờ tới ngày mai, hắn cũng phải tiếp tục quay trở lại với việc ăn và tu luyện. Bởi vì trước đó hắn cũng không quên ngó xuống bên dưới bờ sông, để xem một chút tình huống, xem xem đám thủy quái kia đã rời đi chưa.
Kết quả khiến hắn rất thất vọng, nào chỉ là chưa rời đi, hắn còn cảm thấy đám thủy quái này còn tụ tập đông hơn. Có lẽ cũng không phải chỉ là một loại thủy quái, hắn còn thấy chúng thỉnh thoảng lại đánh nhau.
Nếu như ở trên bờ thì bọn hắn còn có chút cơ hội kiếm chác chút gì, chứ ở dưới nước thì cũng chỉ có thể chịu thôi.
Mà với tình hình hiện tại thì đừng nói là các loại thủy quái khác lên bờ, cho dù là loại kia man thú chỉ sợ cũng sẽ không dám bén mảng tới khu vực này đẻ trứng.
Đã thế trời vẫn mưa không ngừng, nước sông lại lên cao một chút, không biết còn được mấy ngày thì nước sẽ dâng lên đến trên bờ. Hạnh phúc mới đến với bọn họ được chút thời gian ngắn ngủi như vậy, thì đã chào tạm biệt rồi sao!!!!
Cho đến hết buổi tối, Lý Dương cũng chỉ cố gắng ăn và luyện hóa hết chỗ thức ăn hắn đã nấu. Dù sao mọi thứ khó khăn cũng đều là vì bản thân mình thực lực không đủ.
Nếu như mình đủ mạnh mẽ, đừng nói là cái gì nước sông dâng hay thủy quái. Cho dù có trực tiếp nhảy xuống sông bắt thủy quái, cũng chỉ như là nhảy xuống ao nhà mình mò cá mà thôi.
Có nỗ lực là có kết quả, chờ đến lúc đi ngủ, Lý Dương đã cảm thấy mình cách tôi thể tầng năm đã rất gần. Trước đây hắn nghĩ cần hai ba lần đi săn nữa hắn mới có thể đột phá tầng năm.
Nhưng lần trước đó thu hoạch quá lớn, mặc dù bây giờ còn chưa ăn hết, nhưng cũng đã tiêu hao quá nửa. Lại thêm hai hôm nay cũng đã ăn rất nhiều thịt thủy quái, vậy nên có lẽ chỉ một hai ngày nữa là hắn có thể đột phá tu vi. Đương nhiên, đó là hắn phải không ngừng ăn và luyện hóa thức ăn thì mới được.
Thực sự nếu không phải trời mưa như thế này rất thích hợp để ngủ, thì hắn có lẽ đã tu luyện cả đêm để nhanh chóng có thể đột phá.
Cảm giác đột phá nhanh chóng thực sự khiến người ta say mê, sức mạnh tăng lên, thân thể ngập tràn lực lượng, khó lòng để cưỡng lại cảm giác này. Chỉ tiếc đối với Lý Dương, tận hưởng cuộc sống mới là mục đích chính. Đương nhiên, trời mưa mát mẻ như vậy, ngủ càng thoải mái hơn.
Sáng hôm sau thức dậy, việc đầu tiên hắn làm vẫn là ra ngoài ban công nhìn xuống dưới. Chỉ tiếc, cảnh tượng đám thủy quái đẻ trứng xong, quay trở về dưới sông cũng không có xuất hiện.
Thay vào đó vẫn là cảnh tượng đám thủy quái to lớn vùng vẫy cạnh bờ sông. Bọn này không biết cứ ở lì chỗ đó làm gì, cứ ở đó chẳng lẽ còn có thể có được miếng mớ gì sao!!!
Lý Dương thất vọng quay trở lại trong phòng, có lẽ cả ngày hôm nay cũng chỉ có thể dành để tu luyện.
Chỉ là, Lý Dương cũng không nghĩ tới, những ngày tiếp theo hắn cũng chỉ có thể ăn với tu luyện như vậy. Bởi vì chờ đám thủy quái tụ tập ở bờ sông chỗ đó rời đi, thì nước sông cũng đã lên khá cao, tràn lên trên bờ sông.
Lúc này thì cho dù thủy quái có lên bờ, bọn hắn cũng không dám đi săn chúng. Bởi vì lúc này trên bờ đã có nước, tốc độ và lực lượng của đám thủy quái sẽ tăng lên rất nhiều. Chưa kể đám thủy quái bình thường không thể lên bờ cũng có thể lao lên bất cứ khi nào. Nói chung là quá nguy hiểm.
Đỉnh điểm là nước sông dâng lên đến sát cửa hang, mọi người trong bộ lạc ngay cả lại gần cửa hang cũng không dám. Thậm chí phải bịt cửa hang lại, đồng thời vẫn phải canh giữ cả ngày lẫn đêm.
May mắn, cũng không có đầu thủy quái nào liều mạng mà chui vào trong hang của bọn hắn, nếu không có lẽ bọn hắn còn có thể thêm chút đồ ăn.
Đáng tiếc là, cơ hội thu hoạch thủy quái lên bờ lần này cũng đã hết. Cho tới khi nước sông rút xuống, bọn hắn cũng không có thể thu được một đầu thủy quái nào nữa. Nếu như muốn lại có thể thu hoạch thủy quái thoải mái như vậy, có lẽ phải chờ đến mùa mưa lần sau.
Như vậy thì còn không biết phải chờ đến năm nào, bởi vì mùa mưa như vậy cũng không phải rất thường xuyên. Có khi là hai đến ba năm một lần, cũng có khi sẽ lâu hơn.
Những ngày mưa gió qua đi, nắng ráo lại bắt đầu. Mặc dù bây giờ còn chưa tính là thật sự hết mùa mưa, nhưng mùa mưa cũng giống như mùa đông. Cũng chỉ có tầm hơn một tháng là đỉnh điểm, còn lại thì cũng chỉ tính là bình thường mà thôi.
Trong khoảng thời gian này, ngày ngày luyện hóa hung thú thịt tu luyện, Lý Dương cũng đã sớm thuận lợi tăng lên đến tôi thể năm tầng. Sau khi đột phá, lực lượng của Lý Dương tăng lên rất nhiều, thân thể cũng trở nên cao lớn và rắn chắc hơn không ít.
Chỉ là hung thú thịt cũng không sai biệt lắm đã tiêu hao hết. Như các đội săn khác thì đã sớm hết, nên trước đó vừa tạnh mưa liền đã rủ nhau ra ngoài đi săn. Đội của bọn hắn thực ra cũng đã đặt lịch đi săn rồi, nhưng là do thu hoạch nhiều hơn những đội khác. Vì vậy nên ở lại canh giữ bộ lạc cho những đội khác đi trước, còn bọn hắn vài ngày nữa mới đi.
Đương nhiên ở lại bộ lạc cũng không chỉ có mình đội của bọn hắn, còn có mấy đội nữa. Trong đó có cả đội của tộc trưởng, bởi vì tộc trưởng còn muốn theo cùng đội săn của Lý Dương ra ngoài đi săn.
Mặc dù Lý Dương và Lý Chiến đã nhiều lần giải thích với tộc trưởng, về phương pháp đi săn của bọn họ. Nhưng tộc trưởng vẫn một mực không đổi ý, vậy nên bọn hắn cũng đành chịu.
Chỉ là cũng còn chưa tới thời gian ra ngoài đi săn, vẫn còn mấy ngày nữa đâu. Lý Dương quyết định rủ mọi người đi câu cá, cũng đã khá lâu hắn không có câu cá.
Thời gian vừa rồi, mặc dù suốt ngày ăn thịt thủy quái, nhưng cũng đều là tôm cua hay thủy xà loại này, chứ không phải thịt cá. Bây giờ Lý Dương còn khá là thèm ăn cá, ngay cả cá bình thường hắn cũng đã lâu không được ăn.
Thời tiết đã nắng nóng trở lại, trời như vậy mà làm nồi canh cá thì chắc chắn là rất ngon.
Mọi người đương nhiên là đồng ý, ngay cả đám người tộc trưởng biết tin cũng tham gia cùng bọn hắn.
Đương nhiên, mục đích chính của mọi người chính là muốn câu mãnh ngư. Vậy nên, hắn còn một chút thịt thủy xà cũng đều mang ra để làm mồi câu.
Nhưng Lý Dương cũng muốn câu một chút cá bình thường, chủ yếu là để cho đám tiểu đệ ăn. Vậy nên hắn cũng chuẩn bị một chút mồi câu thông thường.
Sáng sớm, mọi người tụ tập đầy đủ ở cửa hang. Nơi này sau khi nước rút xuống, thì lại trở lại như trước kia, bờ sông mặc dù còn hơi ướt, nhưng cũng không có gì ảnh hưởng.
Dưới sông, cá vẫn như trước đây nhiều, cũng vẫn cắn câu rất mạnh. Chỉ là khu vực này cá bình thường cũng không có gì thay đổi, đều là mấy loại cá trước đó từng câu được.
Sau một hồi câu toàn là cá da trơn, Lý Dương quyết định không tiếp tục câu cá bình thường nữa, mà bắt đầu chuyển sang câu mãnh ngư.
Mọi người thấy thế thì cũng chuẩn bị sẵn sàng, mặc dù trước đó đã đánh bắt được không ít thủy quái, nhưng cũng không ai tỏ ra coi thường cả.
Trước khi câu, Lý Dương lại kiểm tra lại các nút buộc một lần, để đảm bảo dây câu sẽ không bị tuột ra.
Tất cả đều đã chắc chắn, Lý Dương ra hiệu cho mọi người chuẩn bị tinh thần, hắn cũng xỏ mồi vào móc câu rồi dùng sức ném ra xa.
Mồi câu mang theo khí tức của mãnh thú, cộng với hương vị của thịt tươi. Với giác quan của mãnh ngư, chỉ cần quanh khu vực này có mãnh ngư tồn tại, nhất định chúng sẽ không bỏ qua.
Chỉ sợ là có con cá bình thường nhưng lá gan không bình thường nào ở càng gần hơn, giống như lần trước, vậy thì kết quả khó nói.
Cũng may, lần này cũng không gặp phải tình huống như vậy. Chỉ là lúc đầu Lý Dương còn tưởng vẫn như lần ấy, bởi vì lực kéo của đầu mãnh ngư này mặc dù cũng rất mạnh. Nhưng so ra vẫn là kém hơn không ít lực kéo của đầu mãnh ngư trước đây Lý Dương câu được.
Kết quả, sau khi mọi người hợp lực kéo đầu thủy quái này trồi lên khỏi mặt nước, Lý Dương lập tức nhận ra loại thủy quái này. Bởi vì hắn cũng từng câu được một đầu thủy quái cũng giống như vậy. Chỉ là đầu thủy quái trước đây câu được cũng không phải là mãnh ngư, mà là một đầu con non, miễn cưỡng coi như là chuẩn mãnh ngư mà thôi.
Vả lại, loại cá này cũng để lại cho Lý Dương ấn tượng rất sâu sắc, bởi vì chúng có hàm răng rất lợi hại, đã từng làm hắn thiệt hại nhiều cái móc câu.
Chỉ là, kích thước của loại mãnh ngư này so ra, cùng loại mãnh ngư khác từng đánh bắt được thì tương đối nhỏ, bảo sao lực kéo cũng không quá lớn.
Trước đây câu được đầu kia Lý Dương câu được mãnh ngư, cũng phải có chiều dài lên tới khoảng mười mét, nhưng đầu mãnh ngư này cũng chỉ có ước chừng khoảng ba mét mà thôi. Mặc dù chúng có thân hình ngắn dẹt, chứ không phải thuôn dài, thế nên kích thước vẫn là to hơn loại cá da trơn có cùng chiều dài không ít, nhưng đối với mãnh ngư mà nói, vẫn khá là nhỏ.
Mặc dù nhỏ, nhưng Lý Dương lại rất vui mừng, hắn cười vui vẻ nói với mọi người.
" Ha ha ha, là cá răng cưa!!!!"
Mọi người phát hiện đầu mãnh ngư này kích thước nhỏ như vậy, thì rất thất vọng. Nhưng lại thấy Lý Dương cười vui vẻ, nên cảm thấy rất là khó hiểu. Tộc trưởng cũng liền tò mò hỏi Lý Dương.
" A Dương, cá răng cưa thì như thế nào, kích thước nhỏ như vậy, không lẽ là cá này có gì đặc biệt sao?"
Lý Dương nghe tộc trưởng hỏi vậy thì vẫn cười rất tươi, hỏi lại.
" Tộc trưởng ngài còn nhớ hồi năm trước, lần đầu tiên ta mời ngài ăn lẩu, trong đó cũng có loại thịt cá răng cưa này không?"
Nghe Lý Dương hỏi vậy, tộc trưởng cố gắng hồi tưởng lại, sau đó nhớ ra đúng là có một loại thịt, lúc đó Lý Dương hắn giới thiệu là răng cưa cá. Nhưng thịt kia cũng không phải mãnh ngư thịt, và cũng không có gì đặc biệt cả. Vậy nên tộc trưởng vẫn không hiểu vì sao Lý Dương lại vui mừng như vậy, thế là lại hỏi.
" Đúng là như vậy, nhưng ta cũng không thấy có gì đặc biệt mà. Sao ngươi lại vui vẻ thế?"
Lý Dương cười lớn trả lời.
" Ha ha ha!!! Bởi vì lúc đó ta câu cá gặp phải đàn cá răng cưa này, bị cắn mất không ít lưỡi câu, cuối cùng mới câu được một con cá răng cưa con đó.
Vậy nên ta phát hiện, loại cá này là hoạt động theo bầy đàn!!!"
Tộc trưởng vẫn không hiểu vấn đề, thế là tỏ ra khó hiểu hỏi tiếp:
" Vậy thì như thế nào?"
Lý Dương cũng đến bó tay, thế là đành giải thích cặn kẽ.
" Chúng hoạt động theo bầy đàn thì đương nhiên bên dưới bây giờ là một đàn cá răng cưa. Mà như vậy thì bình thường mãnh ngư sẽ không dám qua đây tranh đoạt con mồi. Bọn chúng lại không tự cắn giết đồng loại của mình.
Thế nên... Thế nên chúng ta có thể từ từ câu đám mãnh ngư này lên, có thể là sẽ không gặp tình trạng như lần trước như vậy, bị một đám thủy quái cắn xé mất con mồi."
Kể cả tộc trưởng lẫn mọi người nghe được những lời này của Lý Dương thì chợt hiểu, ai cũng rất là phấn khích. Này không lẽ lần này bọn họ có thể câu được rất nhiều mãnh ngư.
Thế là mọi người tinh thần gấp nhiều lần, nhanh chóng kéo đầu mãnh ngư đi lên. Đầu này mãnh ngư cũng chỉ có hàm răng là lợi hại, nhưng dây câu bây giờ đã khác, nó căn bản không thể cắn đứt được dây câu mới này.
Còn về lực lượng thì nó cũng rất bình thường, làm sao chống cự được lực kéo của một đám đồ đằng chiến sĩ. Rất nhanh thì nó đã bị kéo lên bờ.
Chờ kéo lại gần một chút, tộc trưởng liền dùng mâu đâm xuyên đầu của con thủy quái. Sau một hồi giãy dụa, con thủy quái cũng đã không còn động tĩnh.
Mọi người cũng không có rảnh rỗi mà quan sát tỉ mỉ đầu thủy quái này. Bọn họ vội vận chuyển đầu thủy quái này vào trong, để còn tiếp tục câu thủy quái. Không nhanh chóng, lỡ như đàn cá răng cưa bỏ đi mất, vậy thì không phải là bọn họ gặp thiệt hại lớn sao!!!!!
...
Cách chương.