Chương 59: Thu hoạch.

Không biết là do uy thế của man thú hay là như thế nào, từ khi ba đầu thủy xà xuất hiện, không còn có một con thủy quái nào đi ra nữa.

Chỉ là, đầu man thú này bây giờ cũng không phải rất ổn. Dù sao cũng là man thú, vậy nên nó cũng nhận được sự chiếu cố càng nhiều hơn hai đầu thủy xà khác.

Chỉ nhìn vào số lượng xúc tu quái quấn trên người nó liền biết. Nhìn vào không khác gì một đầu quái vật hình thù quái dị. Kích thước nó phải to ra mấy lần, trên người từng con xúc tu quái quấn chặt chẽ từ đầu tới đuôi.

Mà còn thừa chút kẽ hở nào, thì mấy đầu tôm cua còn lại cũng kẹp chặt lấy không chịu buông.

Thủy xà cũng chỉ có thể nằm một chỗ, dùng miệng cắn từng con một đi xuống. Đương nhiên, con nào bị cắn đi xuống rồi cũng không còn có thể quay trở lại nữa, bởi vì chúng đều đã xong đời.

Hai đầu thủy xà khác còn thê thảm hơn, mặc dù chưa có chết, nhưng chúng cũng không còn sức động đậy nữa.

Đám người Lý Dương cảm thấy bây giờ chính là thời cơ thích hợp, chỉ là đầu kia man thú thủy xà trên người bị xúc tu quái quấn chặt, khe hở ra rất ít. Từ trên này rất khó để công kích chính xác, chỉ sợ công kích cũng sẽ trúng hết vào xúc tu quái, như vậy cũng chỉ là giúp đỡ cự xà mà thôi.

Mà để thoát đầu thủy quái nào cũng được, duy chỉ không thể để chạy ba đầu mãng xà này. Cũng không phải vì đầu man thú hay là do thịt chúng nhiều, mà là vì xà loại này sinh vật rất nhớ thù, ba đầu này thủy xà lại đều có thể uy hiếp tới sự an toàn của bộ lạc. Vậy nên không thể để chúng có cơ hội chạy thoát.

Cuối cùng mọi người quyết định, để tránh chuyện ngoài ý muốn xảy ra, mọi người cùng xuống dưới, nhanh chóng giải quyết chiến trường. Cũng chỉ để lại Lý Dương ở bên trên để cảnh giới, nếu như có thủy quái đi ra còn có thể kịp phát hiện.

Lý Dương thực ra cũng rất muốn đi xuống dưới chiến đấu, nhưng không có cách nào. Với lại thực ra ở trên này, hắn cũng vẫn có thể công kích bình thường, mũi tên của hắn độ chuẩn xác không cần nói.

Thế là, mọi người nhanh chóng lao xuống bên dưới chân núi. Thủy xà phát hiện tự nhiên lại lao ra một đám sinh vật thì hoảng sợ vô cùng.

Nhưng nó căn bản không thể chạy đi, cũng chỉ có thể há miệng gào thét, cố gắng doạ lui đám người.

Nhưng mọi người đều trí tuệ như nào, làm sao lại có thể bị hành động bất lực đó của nó dọa lui.

Không chỉ thế, nhân lúc nó há to miệng gào thét, tộc trưởng lập tức phóng ra một mũi mâu, trực tiếp đâm thẳng vào trong miệng nó.

Gặp thương thế như vậy, cho dù là man thú cũng chỉ có thể quằn quại co giật mà thôi.

Đám người thấy thế xông lên bổ đao, dù gì đầu thủy xà này cũng không giống như đầu cự mãng mà Lý Dương trước đây săn được. Đầu kia mặc dù gặp trọng thương chí mạng, nhưng sức lực còn tràn đầy. Chứ đầu này thì đã trong tình trạng kiệt quệ, lại bị xúc tu quái gò bó, căn bản cũng không thể làm tổn thương mọi người.

Đương nhiên, không chỉ kết liễu đầu này man thú, kể cả những đầu thủy quái khác còn chưa chết bọn họ cũng nhất nhất kết liễu. Cho dù còn một chút sức sống, chúng cũng có thể gây nguy hiểm cho mọi người.

Bọn họ cũng không quên kết liễu những đầu xúc tu quái bám trên người thủy xà. Đừng thấy chúng không động đậy gì mà lầm tưởng chúng đã chết.

Mọi người đều bất ngờ, không nghĩ đơn giản như vậy là đã có thể xử lý hết đám thủy quái này. Đừng nói là có gì tổn thất, ngay cả sức lực cũng không tốn bao nhiêu.

Đương nhiên, cũng không có thời gian để cho họ ở đó cảm thán, cần nhanh chóng vận chuyển đám con mồi này chở về.

Mọi người cũng phát hiện ra đống thủy quái bị thủy xà ném rơi sát chân núi. Chúng bây giờ đã hoàn toàn nằm im, căn bản đều bị dập nát không nhẹ.

Mọi người đếm thử thì phát hiện số lượng vừa đủ, cũng không thiếu một con, hóa ra cũng chưa có con nào bị thủy xà nuốt mất. Mọi người thấy vậy hết sức vui mừng.

Chỉ là, bọn họ lại phát hiện, máu huyết của đám thủy quái này đã chảy ra không sai biệt lắm, dù sao thân thể bị trọng thương thành như thế, lại bị vứt đó cho chảy máu tới chết. Vậy nên chỉ sợ máu huyết cũng không còn lại bao nhiêu. Tất cả mọi người ai cũng rất là đau lòng, thực sự quá là lãng phí.

Nhưng cũng không có cách nào, mọi người cũng chỉ có thể ngậm ngùi vận chuyển con mồi trở về.

Bên trên, Lý Dương phát hiện dưới sông có động tĩnh, thế là thông báo cho mọi người mau chóng vận chuyển con mồi trở về.

Không để bọn họ vứt lại con mồi rồi bỏ chạy là vì hắn cũng phát hiện, cũng không phải là thủy quái lên bờ.

Có lẽ là do máu tươi chảy quá nhiều, mùi máu tươi đã thu hút thủy quái tới. Nhưng dưới sông, lợi hại thủy quái đa phần cũng là loại cá, thân hình to lớn, rất khó có thể lên bờ. Mà động tĩnh chỗ sát bờ sông chính là do một bầy cá, thân hình rất lớn gây ra. Chúng không ngừng du tẩu quanh đó làm cho nước bắn tung tóe.

Mặc dù có lẽ chúng sẽ không thể lên bờ được, nhưng nhanh chóng quay trở lại vẫn là tốt nhất. Không ai biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra, lỡ đâu đám thủy quái đó là hung thú cấp, có được loại nào đó thần thông đặc thù thì sao.

Chờ quay trở lại, đám người tộc trưởng lập tức tới chỗ Lý Dương. Vừa thấy Lý Dương, tộc trưởng liền hỏi.

" A Dương, chuyện gì xảy ra?"

Thấy tộc trưởng hỏi vậy, Lý Dương vừa chỉ tay ra bờ sông vừa nói.

" Tộc trưởng các ngươi xem, đó là cấp bậc gì thủy quái?"

Thấy thế, đám người tộc trưởng liền nhìn theo tay Lý Dương chỉ, bọn họ lập tức cũng phát hiện ra, bầy thủy quái to lớn đang lượn lờ sát ngay bờ sông.

Tộc trưởng tỏ ra đăm chiêu, sau đó trả lời.

" Ta cũng không rất rõ ràng, nhưng ít nhất cũng là man thú cấp."

Lý Dương nghe vậy thì tỏ ra buồn rầu nói.

" Cho dù chỉ là man thú cấp, bọn chúng cứ chặn ở đó, chỉ sợ cũng không có đầu thủy quái nào dám lên bờ nữa."

Mọi người nghe vậy cũng không thể nào mà vui nổi. Vốn dĩ đã không có mấy ngày có thể thoải mái săn bắt đám thủy quái lên bờ. Bây giờ lại bị đám thủy quái chết tiệt kia chắn đường tài lộ, mà còn không biết chúng bao giờ mới rời đi.

Tộc trưởng nhìn chăm chú đám thủy quái dưới sông một hồi, sau đó chán nản phất tay nói.

" Thôi, để mọi người trở về hiến tế tổ linh đi, sau đó phân chia con mồi. Ngày hôm nay thu hoạch còn không ít, cũng không cần tiếp tục canh giữ ở đây. Tạm thời hẳn là sẽ không còn có thủy quái lên bờ đâu."

Lý Dương cũng cảm thấy như vậy, thế là cũng đi theo mọi người đi tế tổ linh. Chủ yếu là sau đó chia con mồi, hắn lại muốn kiếm thêm mấy cái càng cua. Càng đám cua hôm nay còn to hơn càng của đám thủy quái hôm qua một chút.

Mọi người tụ tập đông đủ ở chỗ tế đàn để tổ chức hiến tế tổ linh, không khí cũng không khác đại tế chút nào. Một loạt con mồi được xếp thành một hàng, sau đó tiến hành lấy máu.

Mặc dù không ít con mồi là do trọng thương, sau đó chảy máu mà chết. Nhưng số lượng con mồi hôm nay rất nhiều, trong đó ba đầu thủy xà thân hình to lớn nhất, nhưng lượng máu tổn thất của chúng cũng không nhiều.

Vậy nên, lượng máu huyết thu được cũng rất nhiều, đương nhiên phần lớn là để hiến tế, chứ mọi người cũng không dùng được nhiều như vậy.

Hiến tế qua đi, mọi người thấy được rõ ràng, tổ linh không chỉ lớn lên một chút, mà còn trở nên sáng ngời không ít. Thấy được cảnh này, ai cũng rất vui mừng.

Đương nhiên, tới công đoạn phân chia con mồi thì mọi người lại càng vui vẻ. Tất cả đều xúm vào tiến hành xử lý con mồi. Đám con mồi này cũng không giống bình thường con mồi, xử lý cũng rất tốn công sức. Rất nhiều trong số chúng đều có vỏ giáp cứng rắn, thậm chí có những chỗ căn bản cũng không thể chặt đứt được.

Thấy đám người loay hoay mãi cũng không xử lý xong một con cua, Lý Dương tiến lên chỉ dẫn bọn họ phương pháp xử lý cua.

" Tránh ra một chút, để ta chỉ cho các ngươi cách xử lý đám thủy quái này.

Các ngươi làm bừa bãi như vậy, chắc chắn sẽ cảm thấy khó khăn. Nhưng nếu biết cách, mọi chuyện sẽ trở nên rất đơn giản.

Các ngươi đừng nhìn chúng có vỏ ngoài cứng rắn như vậy, thì nghĩ không có cách nào làm gì được chúng.

Thực ra, phòng ngự cứng rắn tới đâu cũng sẽ có điểm yếu, chỉ cần biết được điểm yếu của chúng, thì có thể dễ dàng phá vỡ được phòng ngự của chúng.

Ví dụ như loại thủy quái này..."

Lý Dương chỉ vào con cua trước mặt.

"... Các ngươi xem kĩ sẽ thấy, trên chân của nó có các khớp nối, đó chính là một trong các điểm yếu của chúng, có thể dùng dao chặt được.

Ấy! Đừng vội chặt!!!"

Lý Dương vừa nói xong liền có người định chặt thử khiến hắn phải vội vàng ngăn cản.

" Bình tĩnh, đợi ta bảo làm rồi hãy làm.

Chưa hết, phần giáp dưới bụng của nó cũng tương đối yếu kém, cũng có thể bắt đầu từ đó.

Nhưng nếu muốn xử lý nhanh nhất, vậy các ngươi phải nhìn vào chỗ này..."

Lý Dương vừa nói vừa chỉ vào phần khớp nối, liên tiếp giữa mai cua và thân thể con cua.

" ... Đây chính là phần khớp nối giữa lớp giáp bên ngoài và thân thể của thủy quái. Thực ra liên kết này cũng không quá chặt chẽ, chỉ cần dùng lực là có thể tách nó ra.

Chờ tách được nó ra, việc xử lý đầu thủy quái này sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Chỉ là đầu thủy quái này hơi lớn, cần mấy người phối hợp mới được.

Ngươi, ngươi, hai ngươi mỗi người một bên, cầm vào chỗ này.

Còn các ngươi túm vào chân nó.

Đúng rồi, chờ ta ra lệnh thì các ngươi dùng sức kéo."

Lý Dương chỉ đạo mấy người bên cạnh, hắn định chỉ dẫn những người này cách bửa mai cua.

Chờ mọi người đã chuẩn bị tốt, Lý Dương lập tức ra lệnh cho họ kéo.

" Được rồi, chuẩn bị... Kéo!!!"

Mọi người nghe thấy mệnh lệnh Lý Dương phát ra thì đồng loạt dùng sức.

" Xoạt" một tiếng vang lên, phần mai cua đã được bọn họ tách ra, để lộ ra phần thịt cua bên trong.

Đúng là thủy quái có khác, thịt cua này phải nói là cực phẩm. Chỉ là Lý Dương vẫn đặt mục tiêu vào mấy cái càng to lớn của nó.

Mọi người thấy thật sự có thể tách phần mai cứng ra thì vui vẻ hoan hô nhảy cẫng.

Lý Dương thấy thế thì mỉm cười, tiếp tục chỉ đạo.

" Bây giờ có thể theo các mối nối, chặt đứt chân của chúng ra. Còn phần thân, các ngươi muốn chặt đứt cũng được, mà trực tiếp lọc phần thịt ra cũng được.

Ừm... Cái phần vàng vàng đỏ đỏ kia cũng có thể ăn, rất bổ dưỡng... "

" Mấy loại thủy quái này cũng vậy, mặc dù không thể tách phần vỏ dễ dàng như thế. Nhưng thực ra, chỉ cần cắt theo các rãnh trên vỏ giáp của chúng, thì có thể dễ dàng phân tách được thân thể chúng ra."

Lý Dương tiện thể cũng chỉ dẫn họ luôn cách xử lý hai loại giáp xác khác, chỉ là đám thủy quái này thân hình đều to lớn, nên cách xử lý cũng chỉ có thể như thế nào tiện thì làm như thế nào.

Mọi người sau khi làm theo phương pháp của Lý Dương thì rất nhanh đã có thể xử lý hết đám con mồi.

Xử lý xong đương nhiên là bắt đầu chia. Vì là mỗi loại thủy quái số lượng và chất lượng thịt cũng đều không giống nhau, vậy nên mọi người quyết định chia từng loại một.

Bắt đầu từ thịt thủy xà, lần lượt được chia đều cho mọi người. Tiếp đó là đến thịt xúc tu quái, rồi đến thịt tôm, tôm tích, rồi đến thịt cua.

Thứ gì ăn được đều chia, cuối cùng để lại những thứ không ăn được, trong đó có đám càng cua, càng tôm. Chúng rất là cứng rắn, mọi người căn bản không thể làm gì được chúng, vậy nên đều bị bỏ lại.

Lý Dương thấy vậy thì mỉm cười đi lên nói với người phụ trách chia thịt.

" Thứ này không ai muốn sao? Vậy thì cho ta đi."

Người kia đang định đồng ý, thì đột nhiên có tiếng nói từ phía sau lưng Lý Dương phát ra.

" Thứ này ta cũng muốn!!!"

" Ta cũng muốn"

" Còn có ta "

...

Lý Dương mặt đen kịt, ngoảnh đầu lại. Hắn phát hiện phía sau chính là tế sư, tộc trưởng và những người khác, ngày hôm qua ăn cơm cùng hắn. Thế là Lý Dương liền nghiến răng nghiến lợi hỏi:

" Tế sư, tộc trưởng, các ngươi đây là đang muốn làm gì? Không lẽ chỉ có mấy cái càng vô dụng cũng muốn tranh với ta?"

Đám người thấy Lý Dương như vậy thì đều cười khà khà, tộc trưởng nhanh mồm nhanh miệng nói.

" A Dương a, có đồ ăn ngon là phải chia sẻ với mọi người nha!!!!!"

Lý Dương nghe vậy thì cười có chút lạnh, nói:

" Ta có đồ ăn ngon đều chia sẻ với các ngươi, vậy mà các ngươi còn tranh với ta. Nếu như vậy, lần sau có đồ tốt, ta sẽ hưởng một mình!!!!"

Thấy thế, mọi người đều tỏ ra ngượng nghịu. Tộc trưởng cũng cười làm lành nói.

" Ha ha, a Dương ngươi cũng đừng tức giận. Không phải chúng ta thấy ngươi hôm qua cũng đã lấy không ít sao? Sợ ngươi ăn không hết, vậy nên... vậy nên...ha ha...!!!"

Chỉ là, vừa rồi nghe tộc trưởng nói cái gì đồ ngon, lại thấy đám người tranh giành mấy cái càng cứng rắn không ăn được, khiến cho mọi người xung quanh tò mò vây lại. Đứng đầu chi mạch họ Trần, tên là Trần Thiên Quân lên tiếng hỏi thăm.

" Tộc trưởng, các ngươi đây là đang tranh giành mấy cái càng này sao? Mấy thứ này có thể ăn? Ta còn tưởng là không thể ăn được chứ."

Tộc trưởng nghe vậy có chút xấu hổ phủ nhận.

" Ha ha, không thể ăn, không thể ăn, chúng ta lấy về là có công dụng khác."

Tất nhiên là không có ai tin. Trần Thiên Quân cười như không cười nhìn tộc trưởng nói.

" Ồ! Là có công dụng khác à, là để làm gì vậy? Vừa rồi không phải ta nghe ngươi nói, cái gì đồ ăn ngon cơ mà? Còn nghe ngươi nói, phải chia sẻ với mọi người thì phải?"

Tộc trưởng nghe vậy, vừa ngượng ngùng vừa hối hận, ông ta quay ra nhìn Lý Dương, rồi lại nhìn tế sư, đều nhận được ánh mắt căm tức. Cuối cùng, tộc trưởng cũng chỉ có thể cười xấu hổ thừa nhận với mọi người. Dù sao, thân là tộc trưởng, giấu giếm mọi người ăn mảnh là chuyện thật không tốt, thật đáng xấu hổ.

" Ha ha ha, thứ này đúng là ăn được, bên trong còn có không ít thịt, chỉ cần phá vỡ lớp vỏ bên ngoài là được."

Nghe vậy mọi người lập tức hiểu ra, Trần Thiên Quân cũng cười vui vẻ nói với tộc trưởng.

" Ha ha ha, tộc trưởng ngài còn thật thông minh, như vậy mà cũng phát hiện ra."

Tộc trưởng nghe vậy thì xấu hổ nhìn Lý Dương. Lý Dương thấy ánh mắt của tộc trưởng thì nghiến răng, nói nhỏ với tộc trưởng.

" Hừ!!! Ta lấy về cũng đâu có ăn một mình, các ngươi còn sợ thiếu phần các ngươi. Giờ thì tốt rồi, về sau cũng đừng nghĩ có phần."

Lý Dương rất là bực tức, nhiều như vậy chiếc càng a. Mà nào chỉ đống càng này, chỉ sợ về sau cũng sẽ không còn cơ hội dễ dàng đạt được những chiếc càng to lớn này nữa, hây... Hây...

Tộc trưởng thấy Lý Dương tức giận như vậy thì lập tức cười làm lành nói xin lỗi.

" Ha ha, a Dương a, đều là lỗi của ta, ngươi đừng có tức giận."

Lý Dương" hừ " một tiếng, quay đi, không nhìn ông ta nữa. Thực sự là không biết giữ mồm giữ miệng.

Mà mọi người đã biết những cái càng cũng có thể ăn được thì lập tức muốn mang ra chia. Chỉ là càng mặc dù nhiều, nhưng đương nhiên không đủ để chia cho tất cả mọi người. Vậy nên cũng chỉ có thể chia đều cho các chi mạch. Sau đó ai muốn sẽ dùng thịt để đổi.

Lý Dương mặc dù vẫn còn không ít, nhưng dù sao mấy cái càng này cũng là loại khác, có thể hương vị sẽ khác một chút. Thế là hắn cũng đổi lấy hai cái càng mới, một cái càng cua, một cái càng tôm để thử xem hương vị có gì khác không.

...

Cách chương.