Trong khi đó, đám người Lý Dương sau khi mang được đống cá trở về thì đã rất là mệt mỏi.
Nhìn đống cá lớn trước mặt, lúc này Lý Dương cảm giác, đôi khi con mồi nhiều cũng chưa chắc đã vui vẻ.
Nhưng thôi, người ta còn không có mà ăn đâu, vậy nên Lý Dương bọn hắn cũng phải cố gắng sử lý hết đống cá này.
Chờ sử lý hết đống cá, thì bọn hắn cũng mệt mỏi không còn chút sức lực nào, dù sao trước đó cũng đã vất vả câu cá cả ngày.
Thế là cũng chẳng nấu nướng gì, chỉ nấu mỗi một nồi cháo, cùng với hoà một cốc nước mãnh thú huyết, vậy là xong bữa tối.
Dọn dẹp xong thì cả lũ đi ngủ.
Buổi sáng ngày hôm sau, như thường lệ giải quyết xong bữa sáng.
Hôm nay, Lý Dương bọn hắn không định đi câu cá nữa.
Hắn đã nhờ nhị thúc, sau khi câu cá kết thúc sẽ giúp bọn hắn nhận lấy số cá thuộc về mình, đồng thời để nhị thúc câu ở vị trí của bọn hắn.
Còn bọn hắn hôm nay sẽ tiếp tục tới chỗ lão hắc tiến hành rèn luyện kỹ thuật chế tác thạch khí.
Tiện thể, Lý Dương cũng cầm theo một con cá tới đưa cho lão hắc.
Mặc dù hôm trước đã đưa lão một con, nhưng làm sao đây, cá quá nhiều, hắn cũng muốn để lão hắc cảm nhận được cảm giác ăn chán thịt là cái cảm giác gì.
Đương nhiên, lão hắc chắc chắn là sẽ không từ chối.
Sau đó, bọn hắn cũng bắt đầu tự mình chế tạo thạch khí.
Mấy tiểu đệ của hắn cũng đã hoàn thành thử thách của lão hắc.
Bây giờ cũng đã bắt đầu học tập chế tác thạch khí.
Lý Dương cũng đã truyền không ít kinh nghiệm của mình cho chúng nó.
Bọn chúng cũng học tập theo Lý Dương, sử dụng đầu mũi tên làm đồ vật để luyện tập.
Tiến triển cũng khá, dù sao cũng có kinh nghiệm của hắn, cùng với thường xuyên được hắn giám sát, chỉ đạo.
Còn Lý Dương thì tiến triển có chút chậm rãi, mặc dù vẫn coi như là tiến triển tốt.
Dù sao mục tiêu của hắn chính là hoàn mỹ thạch khí.
Thì thôi cũng chỉ đành không ngừng lặp đi lặp lại nếm thử, tích lũy càng nhiều kinh nghiệm, đạt đến mục tiêu cũng chỉ là điều sớm muộn.
Buổi sáng hôm nay, Lý Dương không có đi câu, nên chắc chắn hắn cũng không thể nghĩ tới hôm nay có bao nhiêu người tới chỗ câu cá.
Ngay cả nguyên nhân chính gây ra chuyện này là Vân Vũ cũng không nghĩ tới.
Sau khi đến chỗ câu cá, Vân Vũ liền ngạc nhiên há hốc mồm vì thấy được số lượng đông đảo nam giới trong bộ lạc.
Hầu hết nam giới trong bộ lạc đều đến, phải có mấy nghìn người.
Thậm chí, ngay cả nữ tính cũng tới xem náo nhiệt.
Này! Này! Này! Làm sao lại đông người như vậy.
Hắn cũng không nghĩ ra, bây giờ phải sử lý như thế nào?
Tần này người, nếu như luân phiên, không biết phải tới khi nào mới hết lượt.
Mà khoan, nhiều người như vậy thì lấy đâu ra đồ để mà cho những người này câu, trong bộ lạc cũng không có mấy cái thạch khí sư, cho dù làm không nghỉ cũng phải rất lâu mới có thể làm đủ móc câu cho những người này.
Chưa kể đến dây câu, mặc dù mật đằng nhiều, hàng năm thu hoạch mật đằng cũng giữ lại không ít gân của nó để làm dây thừng, nhưng cũng có hạn, mà lại hầu hết cũng bị chặt ngắn để thuận tiện sử dụng, không có bao nhiêu phù hợp yêu cầu làm dây câu.
Vân Vũ cảm thấy, trước tiên cần để bọn người này tự mình đi tìm kiếm dụng cụ câu cá cho mình, từ đó trì hoãn thời gian một chút.
Thế là hắn tập hợp đám người lại, sau đó giống như ngày hôm qua Lý Dương dạy bọn hắn câu cá, truyền thụ cho đám người.
Truyền thụ xong liền đuổi hết bọn họ đi chuẩn bị công cụ câu cá.
Chờ cả đám đều đổ xô đi tìm kiếm dụng cụ câu cá, Vân Vũ quyết định đi tìm Lý Dương, hỏi thăm xem Lý Dương có cách nào giải quyết không, chứ hắn cũng chỉ đành bó tay.
Mà chỗ lão hắc, đã có không ít người đã đến đây tìm lão hắc làm móc câu.
Lý Dương bọn hắn cũng rất kinh ngạc, riêng chỉ có chỗ lão hắc đã có nhiều người như vậy, vậy cả chỗ những thạch khí sư khác nữa thì còn có bao nhiêu.
Chờ Vân Vũ tới khi, Lý Dương mới biết được rốt cuộc có bao nhiêu người.
Trước sự chờ đợi của Vân Vũ, Lý Dương biểu hiện ra cho thấy là chuyện này rất là khó giải quyết.
Cuối cùng Lý Dương nói.
" Cách giải quyết thì cũng có, nhưng tốt nhất vẫn là không nên dùng thì tốt hơn."
Nghe thấy thế, Vân Vũ vội vàng hỏi.
" Là cách gì? Nếu có thể, vẫn là phải thử một chút."
Lý Dương thấy vậy cũng đành nói.
" Chính là móc ra mấy cái cửa hang nữa, hoặc là móc rộng cửa hang ra.
Nhưng cách này chưa nói đến mùa đông vấn đề, khi đó cũng có thể lại đắp cửa hang lại.
Mới chỉ nói đến đào ra nhiều cửa hang sẽ tạo ra nguy hiểm to lớn cho bộ lạc.
Trong quá khứ đều đã có tiền lệ thủy quái lên bờ ăn người, có nhiều như vậy người tụ tập ở đó, khả năng thủy quái lên bờ sẽ càng cao.
Nếu như chỉ có một cái cửa hang còn không quá lo lắng, nếu như móc nhiều cửa hang đi ra, đến lúc đó sợ là chống đỡ không nổi."
Bình thường loại cá khả năng sẽ còn không lên đến trên cửa hang, nhưng dưới sông cũng không thiếu những loại có thể di chuyển bình thường trên bờ.
Không chỉ thế nếu gặp mùa mưa, nước lên, tuy rằng khả năng nước ngập lên tới cửa hang không lớn, nhưng có thể kéo ngắn khoảng cách giữ bờ sông với cửa hang, lại có con suối nối tiếp, thủy quái cũng có khả năng leo vào trong hang.
Mà nghe được cách của Lý Dương, Vân Vũ cũng suy tư rất lâu, sau đó nói.
" Cách này đúng thật là rất mạo hiểm, nhưng nếu chỉ mở thêm một, hai cửa hẳn là không sao chứ?"
Lý Dương cũng cảm thấy hẳn là không tới nỗi xui xẻo như vậy, dù sao, to lớn thủy quái coi trọng đám người nhỏ bé như bọn hắn này khả năng sẽ không lớn, mà nhỏ một chút vậy cũng chỉ đối với người bình thường tạo thành nguy hiểm, còn đối với đồ đằng chiến sĩ có lẽ chính là mồi ngon mới đúng.
Bằng không làm sao bình thường lại không gặp được thủy quái lên bờ đây.
Mà bây giờ tụ tập ở đó không ít đồ đằng chiến sĩ đâu.
Thế là Lý Dương liền gật đầu, nói.
" Vậy cũng được, móc thêm hai cái cửa hang nữa, cũng đừng móc quá gần nhau, cách xa một chút, cũng đừng móc quá lớn, vị trí cao một chút, đừng để khoảng cách gần bờ sông."
Thấy Lý Dương đồng ý với ý kiến của mình, Vân Vũ rất là vui vẻ, vội vàng chạy trở về bảo người đi làm.
Nhưng hắn quên mất bây giờ đám người kia còn chưa có thể chuẩn bị xong đồ câu và trở lại đâu.
Còn những người ở lại đây đều là những người đã có lượt câu rồi, đương nhiên là không ai nguyện ý bỏ lại lượt câu của mình để mà đi móc cửa hang mới.
Thế là Vân Vũ cũng chỉ đành chờ đợi những người kia trở lại.
Cho tới khi những người kia lần lượt chuẩn bị xong đồ câu quay lại, Vân Vũ để họ tập trung lại xung quanh mình.
Thấy đã tập hợp được một đám người thì Vân Vũ bắt đầu cùng bọn họ nói.
" Nếu như chỉ có một cửa hang như này thì phải rất lâu các ngươi mới tới lượt câu, dù sao các ngươi là người tới sau, không thể chen ngang lượt của những người trước được.
Vậy nên muốn nhanh chóng được câu cá thì các ngươi phải theo ta đi móc thêm cửa hang nữa.
Ai tham gia sẽ được ưu tiên sử dụng vị trí câu trước, người không tham gia sẽ phải xếp hàng càng phía sau."
Nghe thấy thế, mọi người rối rít đồng ý.
Có nước bọt của sâu đá khổng lồ, việc móc hang động cũng không phải quá khó, chỉ là phải tốn chút thời gian thôi.
Mà nhắc đến móc cửa hang, Lý Dương mới nhớ tới hôm trước đã đáp ứng lão hắc, giúp lão sửa sang lại chỗ ở.
Lão già này thế mà trước đó cũng không nhắc lại, làm hắn chút nữa thì quên mất.
Trước sau cũng phải làm, không bằng làm luôn cho xong.
Thế là Lý Dương gọi theo đám tiểu đệ của mình, sau đó đi giúp lão hắc sửa lại nhà.
Chủ yếu vẫn là hắn làm, mấy tên kia cũng chỉ có thể giúp hắn khuân vác đồ mà thôi.
Làm xong, chỗ ở của lão hắc nhìn vào gọn gàng hẳn lên.
Dù sao lão hắc chỉ ở một mình, nên hắn cũng không có làm to như là nhà bọn hắn, nhất là phòng bếp, lão hắc cũng không chú trọng nấu ăn.
Mà lão hắc cũng rất là ưa thích chỗ ở mới của mình, ngắm đi, ngắm lại hết chỗ này đến chỗ khác.
Mặc kệ lão, bọn hắn lại trở lại luyện tập chế tác thạch khí.
Bên kia, sau khi đám đàn ông trong bộ lạc nhiệt tình đào móc thì hai cái cửa hang mới cũng nhanh chóng được tạo ra.
Mọi người hết sức vui vẻ, bởi vì bọn họ sắp được câu cá.
Vân Vũ xem xét cửa hang mới, thấy đã phù hợp với yêu cầu của Lý Dương, thế là sắp xếp mọi người bắt đầu câu cá.
Ngoại trừ cần đầy đủ sức lực ra thì thực ra câu cá ở đây cũng rất là dễ dàng.
Mọi người dễ dàng thì đạt được thu hoạch như mong đợi, nên ai cũng rất vui vẻ.
Mà Lý Dương bọn hắn cũng rất vui vẻ, bởi vì số lượng cá bọn hắn lấy được lại tăng lên.
Thế là Lý Dương quyết định hào phóng một chút, lấy ra thêm hai con cá nữa để Vân Vũ chia cho mọi người.
Mà đã có được thu vào phong phú, không có gì lo lắng, Lý Dương bọn hắn cũng chỉ có thể tập trung vào luyện tập chế tác thạch khí.
Thời gian thoáng chốc thì đi qua gần hai tháng, ngày ngày luyện tập chế tác thạch khí, tăng lên kinh nghiệm, thu hoạch đương nhiên là có, nhất là mấy tiểu đệ của Lý Dương, bọn nó cũng đã sắp có thể chế tạo ra hợp cách thạch khí rồi.
Chỉ là Lý Dương thì lại cũng không vui vẻ lắm, dù sao giống như hắn vậy, muốn chế tạo ra hoàn mỹ thạch còn cần không biết đến bao giờ, tiến bộ thì có, nhưng cũng rất là chậm.
Thôi thì cũng chỉ đành từ từ như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ đạt đến.
...
Cách chương.