Có lẽ sống suốt một kỷ nguyên, hắn vẫn chưa có một tình duyên nên hắn hiện tại rất coi trọng việc này, hắn định hôm sau hỏi Nghị Điền vài chuyện về tình yêu..
Kỷ nguyên trước, Lý Nham đã làm được nhiều việc, chứng kiến qua nhiều sự kiện, có mặt tại nhiều táng địa hung hiểm, đi đến đâu hắn đều trang bức đến đấy, hắn làm được điều đó là do may mắn, Lão Thiên đã cho hắn một cơ duyên đó, nhưng để rồi sao?
Hắn mất đi người thân duy nhất của mình là gia gia.
Đến bây giờ, Lý Nham mới quyết định đi và tìm diệt tên "Hắc Ám" kỷ nguyên trước đã giết gia gia hắn, nhưng nghĩ đến đấy hắn lại lắc đầu.
- Haiz, kết thúc kỷ nguyên đó, mọi sinh linh đều không thể trốn thoát kể cả "hắn".
Nghĩ nhiều cũng không tốt, hắn tiến vào 《 Vũ Trụ Tinh Không 》của riêng hắn tu luyện, giờ đây tu vi của hắn đột phá tới một mức độ không gì so sánh được, vượt qua tất cả, Đại Thừa lúc này còn không chịu nổi hắn một kích nhẹ nhàng.
Trong khoảng thời gian, Lý Nham còn chu du khắp vũ trụ, hắn nhặt được một quyển công pháp.
《 Dung Hợp Quyển 》tuy gọi đây là công pháp nhưng nó lại có tác dụng dung hợp mọi thứ lại với nhau, loại trừ các khuyết điểm, điểm yếu và biến nó thành cái mạnh cho thứ được tạo ra khi dung hợp. Nhờ 《 Dung Hợp Quyển 》mà hắn có thể nghịch thiên.
Lại nói, khoảng thời gian hắn đại thành "Cửu Cấp Dung Hợp Quyết" hắn đã có cơ hội gặp mặt Lão Thiên một lần.
- Này!
- Ta nói cho ngươi biết, ngươi không phải từ vũ trụ này mà ra, ngươi không đến từ đâu cả, ta cũng không biết, nhưng ta có thể thông cho ngươi một vài tin tức.
Lão Thiên nói với Lý Nham trong ký ức của hắn.
- Ngươi thuộc về một vũ trụ khác, một vũ trụ lớn hơn rất nhiều vũ trụ của ta.
Nghĩ lại đến đó, Lý Nham nhíu mày, lúc này lại có thêm một ý định nảy sinh trong đầu hắn.
- Có lẽ mình nên tìm a.
Hắn tự nói với bản thân mình, sau đó gật đầu.
Sáng đến, Lý Nham cùng Nghị Điền đi đến khu vực trung tâm của Cố Nhân Tông, hỏi qua nhiều đệ tử ở đây về tung tích của nàng.
Nhưng ai cũng lắc đầu, thầm nghĩ.
- Chắc đây lại là một tên thích Kiều Nguyệt tỷ tỷ.
Bực quá, Lý Nham nói nhanh với Nghị Điền.
- Ngươi ở lại đây, chờ ta một lát.
Sau đó, biến mất giống như thuấn di đi.
Tại nơi của Lưu Phong tông chủ Cố Nhân Tông.
- Chắc thời của Cố Nhân Tông ta sắp trở lại rồi.
Sau đó, hắn cười một tiếng.
Bỗng có một người hầu tiến nhanh lại gần, quỳ xuống bẩm.
- Bẩm, tông chủ, có một đệ tử nội môn mới được vào tông môn, xưng là Lý Nham, muốn được nói chuyện với ngài.
Nghe được, Lưu Phong mặt khẽ biến đổi, một đệ tử nội môn vừa mới được chấp thuận vào tông môn lại muốn nói chuyện với hắn?
Đùa gì vậy?
- Không được, kêu hắn ta trở về đi.
Lưu Phong nói lớn tiếng với tên hầu.
Mặt tên người hầu biến sắc, run rẩy đáp lại.
- A.. A, hắn ta còn nói là muốn bàn về Kiều Nguyệt.
Lưu Phong định phạt tên người hầu thì nghe thấy có "Kiều Nguyệt" ở trong câu, mặt hắn dần bình tĩnh trở lại, nghĩ thầm.
- Chắc là tên công tử nhà đại gia nào đó muốn thành thân với Kiều Nguyệt mà thôi.
- Để xem hắn ta có bản lĩnh gì?
Nghĩ đến đây Lưu Phong nói với người hầu.
- Cho hắn ta vào.
- Dạ, được!
Tên người hầu chạy ra kêu Lý Nham đang đứng đợi ở cửa chính.
Thấy Lý Nham đi vào, phong thái ung dung của hắn làm cho Lưu Phong cảm thấy hắn ta rất khác người. Trước đây, ai gặp hắn cũng cung kính, lễ nghi nhưng đây thì không.
Sắc mặt của Lưu Phong trở nên tệ hơn một chút sau đó nói.
- Ngươi muốn tìm ta nói chuyện gì?
Sau đó vẩy vẩy tên người hầu lui xuống.
Lý Nham cũng không chần chừ đáp lại.
- Ta muốn hỏi, Kiều Nguyệt đang ở đâu?
Mí mắt Lưu Phong co lại, thái độ gì đây?
- Kiều Nguyệt đang chuẩn bị làm thê thiếp của một đệ nhất thiên tài của tông môn ta.
Lý Nham thấy hắn vẫn chưa trả lời đúng vấn đề, mặt hắn trầm xuống.
- Ta không hỏi việc đó, ta muốn biết nàng đang ở đâu?
Lưu Phong thấy hắn vẫn chưa có ý định từ bỏ bèn nói ra vị trí của Kiều Nguyệt.
- Kiều Nguyệt đang ở Đế Vương thành của Huyễn Vũ Vương Quốc...
Chưa kịp nói xong, đã thấy Lý Nham biến mất, không để lại một dấu vết.
Lưu Phong chưa kịp phản ứng lại với chuyển biến này, một lúc sau hắn mới hoàn hồn.
- Cái gì thế!
- Tốc độ đó còn nhanh hơn cả ta, tuyệt đối có thể so sánh với hắn.
Nói đến đó, mồ hôi của hắn chảy ròng ròng, xém nữa đã đắc tội một vị cao thủ rồi.
Lý Nham vận dụng một vài thuộc tính cấp tốc di chuyển đến phía bắc Huyễn Vũ Vương Quốc, đến gần trung tâm, sau đó là Đế Vương thành.
Sở dĩ gọi là Đế Vương thành là do tại đây là nơi ở của vua Huyễn Vũ Vương Quốc, một quốc gia nhất cấp.
Thực lực mạnh nhất cũng ở khoảng Nguyên Anh hậu kỳ.
Tại đây đang rất là náo nhiệt, cuộc hôn thê của truyền nhân Cố Nhân Tông và thái tử của Huyễn Vũ Vương Quốc.
Lý Nham đứng từ trên cao nhìn xuống, người người đang chuẩn bị, mí mắt hắn lại nheo lại. Chưa kịp làm gì nàng thì nàng đã thành vợ của người khác. Nghĩ đến đấy, hắn lại cay đắng một hồi sau đó, đứng trên cao nói một tiếng.
- Kiều Nguyệt, ta đến rồi!
Mặc dù đứng rất cao so với Đế Vương thành nhưng lời hắn nói ra lại có thể phát tán đến khắp khu vực Đế Vương thành.
Bên trong hoàng cung, một bóng người thon thả, đáng được trang điểm nghe thấy tiếng của Lý Nham liền phản ứng lại.
- Chẳng lẽ là chàng?
Đó là Kiều Nguyệt, nàng đang chuẩn bị để tiến hành cuộc hôn thê với tên thái tử của Huyễn Vũ Vương Quốc, Huyễn Khương.
Nàng nghe thấy tiếng của Lý Nham liền chạy ra ban công, nhìn lên.
Kiều Nguyệt thấy cái bóng dáng quen thuộc ấy, nàng hét to.
- Ta ở đây!
Sau đó, hướng ánh mắt của Lý Nham chuyển đổi, hướng về phía nàng, đột nhiên Kiều Nguyệt bay lên không trung, tiến đến bên cạnh Lý Nham, hắn nhân cơ hội ôm mỹ nhân vào người.
Kiều Nguyệt mặt đỏ bừng thẹn thùng.
Lý Nham lại nói tiếp.
- Kiều Nguyệt, nàng là của ta, hôm nay bất kể ai muốn nàng sẽ phải đối mặt với ta đầu tiên!
Thanh âm của Lý Nham lại vang lên.
Bên dưới, đội vệ quân của vương quốc đang nhìn lên, vẻ mặt hoảng sợ.
- Hắn có thể bay?
- Có thể bay thì là cường giả Kim Đan trở lên.
- Kể cả đội trưởng của ta thì cũng chỉ là Trúc Cơ Đỉnh Phong mà thôi.