Chương 42: Một đao chí mạng

Không phải Lâm Phong muốn khoe khoang trước mặt người đẹp mà hắn thật sự không muốn mặc quần áo dính máu đó đi lại khắp nơi. Mà quần áo của những thi thể phía dưới kia lại càng loang lổ vết máu nên cũng không thể mặc. Vì vậy hắn đành phải bán khỏa thân tạm thời. Khi hắn khỏa thân, cảm nhận của hắn mạnh mẽ hơn vì da hắn tiếp xúc trực tiếp với môi trường xung quanh.

Con số hiển thị số tầng trong thang máy đã tăng vọt đến số 7. Cảm nhận được mỹ nhân phía sau run rẩy, Lâm Phong vỗ vỗ vào tay cô an ủi:

"Em yên tâm đi! Ngoại trừ tên kia ra thì những tên còn lại đều là rác rưởi."

Sau đó hắn quay đầu lại mỉm cười với Liễu Mi. Lần này, hắn thực sự đã bắt chước nụ cười tỏa nắng của đồ đệ Trần Đào Đào của hắn, người đã lừa gạt qua vô số cô gái.

Khi thang máy dừng lại, Lâm Phong quay đầu lại, hơi cúi đầu. Biểu cảm thoải mái trên khuôn mặt hắn lập tức chuyển sang nghiêm túc.

Đối diện cửa thang máy là một phòng ăn lớn, trong đó có hơn chục người thức tỉnh đang dùng bữa. Sàn nhà ngổn ngang những bộ phận cơ thể người đã bị ăn thịt, bàn ghế lật nhào, bát đĩa vỡ vụn, mọi thứ đều hỗn độn . Khi cửa thang máy ting một tiếng chậm rãi mở ra, tất cả đều theo bản năng mà ngừng ăn và quay đầu nhìn về hướng thang máy.

Từ khi ở dưới lầu hắn đã cảm nhận được, đám người thức tỉnh này đã ăn một bữa thịnh soạn, so với những người "Suy dinh dưỡng" trước đó gặp phải trên đường thì thực lực tổng thể của bọn nó đã tăng lên đáng kể.

Cửa thang máy vừa mới mở ra một chút, khi miễn cưỡng đủ một người đi qua, Lâm Phong đã lao từ bên trong ra, trực tiếp lao tới người thức tỉnh ở bên ngoài.

Đầu tiên, Lâm Phong tấn công người thức tỉnh hình con chó ở gần cửa nhất. Khi hắn lao tới, bên kia cũng nhảy lên tấn công.

Nghiêng người, tránh né, đâm, so với những động tác đã làm trên đường thì bây giờ hắn làm thêm một động tác. Sau khi dùng dao đâm vào phần mềm yếu nhất, mỏng manh nhất dưới gáy của đối phương thì con dao găm xoay người một cách "Không cần thiết". Sau đó cả miếng thịt lớn bị cắt ra cùng với rất nhiều dây thần kinh.

Róc thịt!

Sau khi Lâm Phong quyết định không kiêng dè nữa, hắn đã quyết định để bản thân tiến vào trạng thái tốt nhất và mạnh nhất ngay khi vừa ra tay. Sau khi hoàn thành động tác này, vốn vẻ mặt của Lâm Phong còn nghiêm túc đã đột nhiên xuất hiện một nụ cười tà ác. Trong mắt hắn hiện lên một tia mị hoặc, phảng phất như có một ác ma nào đó được chôn vùi trong cơ thể hắn đang thức tỉnh.

Những người Thức tỉnh có thói quen tụ tập lại với nhau và những người ở đây đều ở hình dạng thú nhân. Khi đồng bọn bị giết hại, chúng điên cuồng gào thét. Đồng thời nhóm chó săn mồi này cũng xông lên từ bốn phương tám hướng.   

Khi đối phó với hàng tá người thức tỉnh trên đường, để né tránh đòn công kích của chúng, chân hắn đã di chuyển từng bước nhỏ trong một khu vực nhỏ. Nhưng lần này, chân trái của hắn lại bất động như thể bị đóng đinh trên mặt đất, cơ thể của hắn chỉ xoay theo chiều kim đồng hồ hoặc ngược chiều kim đồng hồ, vậy mà mà mấy người thức tỉnh đều lướt qua cơ thể hắn và rơi vào không trung. Sau khi tiếp đất, chúng không còn đứng lên nữa.

Nguyên nhân dẫn tới cái chết của chúng đều giống nhau, trung khu thần kinh não ở phía sau đầu đã trúng một đao chí mạng.

Việc róc thịt người thức tỉnh đầu tiên giống như đốt dây dẫn lửa, làm kích nổ trạng thái mạnh nhất của Lâm Phong. Liễu Mi ở cách đó vài mét đã quan sát toàn bộ quá trình ở khoảng cách gần nhất. Trong mắt cô, người đàn ông này chỉ quay tới quay lui như con quay, tùy ý vung tay đã làm đám quái vật thi nhau rơi xuống giống như con thiêu thân lao vào lửa.

Nếu Trần Đào Đào ở đây, cậu ta nhất định sẽ bật khóc và hét lên: "Sư phụ! Cuối cùng anh cũng đã học được cách tỏ ra ngầu lòi trước mặt bạn gái rồi!"

"So với phim ảnh thì còn khoa trương hơn…"

Liễu Mi mở to mắt xem tất cả những thứ này ở cự ly gần. Cô vừa căng thẳng, ngạc nhiên, còn có chút không nói nên lời. Tuyến yên của cô lại tiết ra chất dopamin một lần nữa, đương nhiên chuyện này cũng không thoát khỏi dò xét của Lâm Phong.

"Giải quyết!"

Sau khi giết "Phiền phức", Lâm Phong kéo Liễu Mi ra khỏi thang máy, lúc này chân cô đã như nhũn ra. Khi lòng bàn tay của hai người chạm vào nhau, Liễu Mi không khỏi cảm thấy toàn thân nóng lên. Trong mắt cô bây giờ, người đàn ông này đã đẹp trai và hấp dẫn hơn trước.

"Dữ liệu rất quý giá, nhớ kỹ!" - Lâm Phong lúc này đang ở trạng thái "Róc thịt" hoàn mỹ nên dữ liệu thu thập được lại càng chi tiết.

"Những người sống sót ở bên kia. Ở đó có một người đàn ông rất mạnh. Có lẽ ở đây có người sống sót là vì sự tồn tại của anh ta."