Chỉ là có vẻ động tác của Lâm Phong hơi dư thừa, bởi vì Liễu Mi không biết chân tướng đã hoàn toàn bị một màn đẫm máu trước mặt dọa sợ. Bởi vì sợ hãi nên cô đã coi Lâm Phong là rơm cứu mạng, cô giống như con cừu bị thương lui vào lòng hắn, dùng tư thế giống nhau quấn lấy hắn không buông. Lúc này hai người tiếp xúc thân mật như thế nên toàn bộ bí mật của thân thể Liễu Mi đều đã mở ra cho hắn!
Hạnh phúc trong nguy cơ! Đây chính là cảm giác hiện tại của Lâm Phong!
Sau khi gắt gao ôm lấy "Bùa hộ thân", trong thời gian ngắn Lâm Phong đã hoàn toàn tỉnh táo lại. Sau đó hắn bắt đầu "Dò xét" tình huống chung quanh. Chỉ trong vòng ba mươi lăm giây, trong bệnh viện 180 đã không còn một người sống. Mà con đường bên cạnh cổng bệnh viện, thậm chí một khu dân cư lớn bên kia đường cũng là một mảnh đất chết. Đáng sợ hơn chính là, không chỉ những người "cố định" này, mà ngay cả xa cộ và các phưong tiện đi qua cổng bệnh viện đều bị tấn công, hành khách trên đó không có một ai may mắn thoát khỏi. Chùm năng lượng đó đã đập vỡ cửa sổ xe, đâm thủng hành khách, ngay lập tức hút cạn máu của họ. Sau đó, chiếc xe mất kiểm soát mang theo những cái xác khô tiếp tục di chuyển, cho đến khi đâm vào tòa nhà bên đường mới dừng lại.
Ba mươi lăm giây sau, công kích dừng lại. Cùng lúc đó, "Cửa Sao" xuất hiện lần thứ ba trên bầu trời cũng đồng thời biến mất. Mà từ trường ba động tràn ngập tính công kích của bà ta cũng trở nên bình ôn hoà, thu liễm lại.
Lâm Phong nằm trong mương thêm một phút đồng hồ. Sau khi xác định "Mẹ vợ tương lai" của mình đã "ăn no" thì mới ôm Liễu Mi đứng lên. Lúc này Liễu Mi vẫn đắm chìm trong nỗi sợ hãi lúc trước, hàm răng trên dưới đồng loạt run rẩy, hai tay vẫn gắt gao ôm lấy eo của Lâm Phong.
Xung quanh là một mảnh tĩnh mịch! Lưu lại, chỉ có Thi sơn, Huyết hải. (Núi thây, biển máu)
Thi Sơn, chỉ riêng một mảnh đất trống trước cửa bệnh viện, xếp hàng dài bên trong xe taxi, đập vào mắt đều là xác chết khô quắt. Còn bên trong cửa chính, nơi đó lại càng chất thành núi. Bên trong bức tường của bệnh viện 180, không ai sống sót, bên ngoài tường vây cũng là từng đống xác chết khô.
Huyết hải, một Huyết cầu khổng lồ đường kính đạt tới hai mươi mét hiện đang lơ lửng trên không trung trước cổng bệnh viện. Phía dưới của Huyết cầu cách mặt đất không đến một mét. Huyết cầu ở bên cạnh đèn đường lóe lên ánh sáng màu đỏ yêu diễm. Quỷ dị nhất chính là, máu, vốn không phải là chất lỏng hoàn toàn trong suốt nhưng huyết cầu này lại có độ thấu quang cực tốt. Hắn giống như một viên thủy tinh châu màu đỏ khổng lồ trôi trên không trung. Xuyên thấu qua mặt ngoài, hắn có thể thấy rõ ràng ở chính giữa có một người phụ nữ xinh đẹp trần truồng đang treo lơ lửng. Ở sau lưng người đó có một đôi cánh dơi nhỏ bé đang mọc ra với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Ánh mắt Lâm Phong dừng trước ngực cô ta. Trong ấn tượng trước kia, cô ta thuộc loại "Đầy đặn", nhưng hiện tại, khi cô ta đang tắm rửa trong máu người thì nơi đó lại càng đầy đặn, cao vút. Trình độ đầy đặn đã tăng lên tới cấp bậc "Vĩ đại".
(Do mẹ vợ tương lai của Lâm Phong trẻ lại nên mình đổi bà ta thành cô ta nhé!)
"Phương Tử nói không sai, mình quả nhiên là súc vật! Mình thế mà lại sinh ra cảm xúc mãnh liệt với mẹ vợ tương lai như vậy!"
Thần kinh của Lâm Phong lớn hơn người bình thường gấp mấy lần, lúc này lại cạn lời phát hiện, chỉ số testosterone của mình đang nhanh chóng tăng lên, thậm chí còn vượt qua chỉ số trước đó, khi hắn ôm Liễu Mi. Nếu không phải hắn có thể tự do "Khống chế" phản ứng sinh lý trên người thì giờ phút này sợ rằng đã sớm đã giơ cờ chào mừng với mẹ vợ tương lai rồi.
Xa xa truyền đến ánh sáng của đèn xe, lại có tài xế taxi không biết sống chết muốn đưa bệnh nhân mới tới nơi này. Diệp Phong cứ như vậy ôm chặt lấy Lễu Mi, không nhúc nhích đứng ở đó nhìn "Mẹ vợ tương lai" đang khỏa thân của mình. Liễu Mi cũng cùng hắn nhìn huyết cầu, thân thể càng run rẩy.
Đèn xe càng ngày càng tới gần, cuối cùng dừng lại cách đó không xa.
"Xảy ra chuyện gì..."
Mới hỏi được một nửa thì đã bị kẹt lại trong cổ họng. Sau đó tài xế bị cảnh trước mặt dọa sợ mà hét toáng lên một tiếng, đạp mạnh chân ga, nghênh ngang rời đi.
"Lần này có thể đi rồi!"
Vừa rồi Lâm Phong đứng bất động chính là muốn lấy chiếc xe này làm thí nghiệm. Bởi vì hắn lo lắng, lát nữa khi hắn lái xe, trong lúc vô ý sẽ "Tứ chi phân ly" với Liễu Mi thì "Mẹ vợ tương lai" có thể hung tính đại phát mà phát động công kích hay không.
Thấy người nọ rời đi bình yên vô sự, Lâm Phong lập tức ôm Liễu Mi chạy về phía xe Mercedes gần đó. Sau khi nhét cô vào ghế phụ, Lâm Phong cũng không lên xe từ bên kia mà vì an toàn, hắn đã chen lên từ phía của cửa xe, nơi Liễu Mi ngồi để sang bên ghế lái. Sau đó khởi động xe và rời khỏi bệnh viện, nơi đã trở thành địa ngục với tốc độ nhanh nhất có thể.
Lúc này, thời gian trên xe hiển thị là 7h35.