Lâm Phong không kịp nghĩ gì mà đã duỗi cánh tay phải ra, lập tức ôm thân thể xinh đẹp mà mình đã nhớ thương ròng rã ba năm qua vào trong ngực. Sau đó nâng người lên, đặt cả người cô trên bả vai, dùng hết sức lực toàn thân chạy như điên về phía trước. Lúc này hắn chỉ còn ý niệm chạy trốn càng nhanh càng tốt nên chẳng những không thu liễm lực lượng của mình mà còn không tiếc sử dụng siêu năng lực "Ý niệm dịch chuyển” mới học được để đẩy ra toàn bộ "Người nhàn rỗi" ra chắn trước mặt mình.
Đã không cần lo lắng việc sử dụng năng lực sẽ dẫn phát công kích của sinh vật khủng bố này, Lâm Phong đã cảm giác được, lực lượng trong cơ thể bà ta đang ngưng tụ, đây là điềm báo công kích!
Trong vòng một giây, Lâm Phong đã khiêng mỹ nhân bước bảy bước, ở giữa "Đẩy" bay bốn người chắn đường. Đến khi đi được gần mười hai mét thì Liễu Mi mới ý thức được sự thật là dường như mình bị người ta bắt cóc. Khi cô đang muốn kêu lên "Anh đang làm cái gì vậy? " thì "Mẹ vợ tương lai" đã bắt đầu bạo phát.
Ngoại trừ Lâm Phong ra, không ai có thể thấy rõ phương thức công kích của bà ta: Một chùm năng lượng vô hình to bằng thùng nước từ ngực bà ta phóng lên trời, bay lên không trung cao mười mét sau đó hóa thành vô số "dây nịt" nhỏ như những sợi chỉ. Sau đó những sợi chỉ này giống như pháo hoa “Hỏa Thụ Ngân Hoa” thường được phóng lên trong lễ hội, hất xuống đầu mọi người trên bãi đất trống.
Cho dù rất lâu về sau, Lâm Phong cũng không thể quên được" Huyết tinh mã lệ” của "Mẹ vợ tương lai, người sau này được mọi người gọi là "Mary đẫm máu" này.
Trong nháy mắt, mấy trăm người đã bị chùm năng lượng phát ra từ bộ ngực cao vút của bà ta xuyên qua thân thể. Sau đó trước khi bọn họ cảm nhận được thống khổ thì máu trong cơ thể giống như một ống nước được tăng thêm áp suất không khí mà điên cuồng phun ra từ miệng vết thương với tốc độ như tên lửa.
Đài phun nước máu người! Hàng trăm người sống cùng nhau phun máu lên bầu trời! Cho dù là người bình thường hay là người hôn mê sắp biến thành quái vật thì máu toàn thân đều bị ép hết thành suối máu mà bắn tung tóe chỉ trong hai giây.
Nhưng đây không phải là kết thúc, đây chỉ là miếng cơm đầu tiên của mẹ vợ đại nhân!
Trong vòng hai giây vắt hết máu của mấy trăm người, những năng lượng hình dây nịt vô hình này từ trong thi thể khô cằn nhanh chóng rút ra, sau đó nhắm vào mục tiêu xa hơn. Lúc này đây, bán kính công kích của bà ta đã từ ba mươi mét biến thành năm mươi mét. Lần này, không riêng gì bãi đất trống mà ngay cả tòa cao ốc phòng khám bên cạnh, tầng hai, tầng ba thậm chí là vị trí cao hơn cũng bị bao vây!
Sợi dây năng lượng đấy giống như một con rắn có mắt, nó tự động luồn lách qua chướng ngại vật để công kích người ở đằng sau. Tất cả máu rút ra tự động hội tụ lại cách cơ thể của bà ta mười mét. Cuối cùng tụ thành một viên huyết cầu thật lớn ở đó. Sau đó là sóng thứ ba, sóng thứ tư, sóng thứ năm....
Đợt công kích thứ ba, bán kính tăng lên một trăm mét, cách nhau chỉ có một giây rưỡi. Đợt thứ tư tăng mạnh tới hai trăm mét. Thời gian rút ngắn lại chỉ còn một giây. Trong bán kính công kích của bà ta gần như không có người sống sót.
Tuy rằng Lâm Phong chạy trốn trước nhưng cho dù thể chất của hắn đã vượt xa người thường thì cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy đã chạy ra khỏi bán kính công kích của bà ta. Khi đợt tấn công thứ ba bắt đầu, hắn đã cảm giác được có một chùm năng lượng khóa chặt hắn.
Khi đó Lâm Phong đã hiểu được mình tuyệt đối không có khả năng thoát khỏi lần công kích này. Điều duy nhất hắn có thể làm chính là ôm Liễu Mi ngã về phía trước, sau đó ôm nàng lăn vào một cái mương nước mưa đã khô cạn ở ven đường.
Trước khi thân thể còn chưa rơi vào mương nước mưa, Lâm Phong đã biết tính mạng của mình đã được bảo vệ, cũng càng hiểu được lý do hắn có thể tránh được một kiếp này. Không phải do hắn hành động đủ nhanh mà là bởi vì hắn ôm đúng người! Ngay trong quá trình hắn ngã xuống, chùm năng lượng cũng đã đến vị trí cách thân thể hắn không đến nửa mét, sau đó tự mình rụt trở về.
"Rốt cuộc mẹ con vẫn là một thể, tình cảm máu thịt! Cho dù là mất đi ý thức nhưng vẫn có thể phân biệt ra người thân không thể công kích..."
Rõ ràng là bởi vì cảm nhận được sự tồn tại của Liễu Mi trong ngực hắn nên công kích của "Mẹ vợ tương lai" mới buông tha Lâm Phong. Khi nghĩ đến sự thật là như vậy thì Lâm Phong cười khổ không thôi, đồng thời tay chân lại như bạch tuộc tám chân mà ở trong mương nước quấn lấy Liễu Mi càng chặt. Ai mà biết một khi khoảng cách giữa hai người xa một chút, rời khỏi từ trường sinh mệnh của Liễu Mi, thì "Mẹ vợ tương lai" có ma tính đại phát mà hút khô "Con rể tương lai" là hắn hay không chứ? Hắn thấy khả năng này tương đối cao đấy!