Chỉ là, người hiện tại nằm trên cáng cứu thương cũng không phải là một người hơn bốn mươi tuổi mà là một cô gái trẻ tuổi nhìn qua mới hơn hai mươi. Vẻ ngoài có vài phần giống Liễu Mi. Làn da của cô ta trắng nõn dị thường, chỉ là bởi vì nhiệt độ của cơ thể gần bốn mươi độ mà hơi phiếm hồng. Khi ở cùng Liễu Mi, người bên ngoài căn bản không thể nào tin được hai người này chính là mẹ con.
Sau khi hôm nay bùng phát sự kiện "cửa sao", mặc dù bệnh nhân ung thư nhân họa đắc phúc trên toàn thế giới đã "cải lão hoàn đồng" với các mức độ khác nhau nhưng vào buổi chiều nay, trong phần lớn những "người bình thường" hôn mê này, không có báo cáo nào cho thấy người bình thường hôn mê cả.
Khi Lâm Phong tới gần mẹ của Liễu Mi, lông mi của đối phương khẽ rung động. Từ trường sinh mệnh vốn phóng ra bên ngoài xung quanh thân thể của bà ấy đã lập tức thu liễm lại, co lại thành một đoàn phòng hộ. Loại biến hóa này người bình thường không cảm nhận được nhưng Lâm Phong có thể nhận ra. Nó giống như một con cự thú đang chợp mắt đột nhiên tập trung tinh thần lại, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm lên trên người hắn.
Đây chỉ là "Bản năng" thân thể của "Mẹ vợ tương lai" biểu thị ra địch ý, uy áp khủng bố đã buộc hắn gần như muốn xoay người chạy trốn.
"Quả nhiên chính là sự tồn tại không thể đụng chạm mà!"
Trong lòng Lâm Phong cười khổ. Vừa rồi hắn chỉ phóng thích một tia lực lượng mà đã lập tức dẫn tới phản ứng phòng hộ mãnh liệt như vậy. Vì vậy Lâm Phong vội vàng thu liễm lại toàn bộ lực lượng đó, cỗ sát ý từ phía trước không ngừng vọt tới cũng theo đó mà tản ra bốn phía. Nếu như nói lúc trước Lâm Phong còn ôm ý nghĩ thừa dịp địch mê man mà ra tay ám toán chiếm tiện nghi thì hiện tại hắn chỉ còn lại ý niệm mau chóng đưa Liễu Mi đi. Thậm chí Lâm Phong tin, nếu như lúc này hắn ra tay công kích thì cho dù đối phương vẫn đang mê man chưa tỉnh thỉ chỉ riêng phản ứng phòng hộ tự phát sinh ra của thân thể cũng đã có khả năng xé hắn thành mảnh nhỏ.
"Lâm tiên sinh, là anh sao?"
Liễu Mi cũng nhìn thấy Lâm Phong đi tới, vì vậy buông tay mẹ mình ra, đứng lên.
"Liễu tiểu thư, lúc này tôi đặc biệt tới tìm cô. Tôi có chuyện quan trọng muốn nói!"
"Nơi này không tiện, chúng ta có thể đi đến cửa ra vào nói hay không?"
Lâm Phong chỉ vào cửa lớn, nơi đó cách nơi này khoảng hai mươi bước.
"Có chuyện gì mà không thể nói ở đây vậy?"
Liễu Mi nhìn thoáng qua, trên mặt khẽ lộ ra vẻ mặt cảnh giác. Cũng khó trách, dù sao đối phương cũng là một người đàn ông xa lạ, yêu cầu này có chút không thích hợp.
"Là chuyện có liên quan đến mẹ cô, nhưng nơi này quả thật rất bất tiện! Chỗ có có ít người hơn. Chúng ta có thể đứng bên cạnh cảnh vệ, rất an toàn!"
Câu nói cuối cùng của Lâm Phong đã xua tan băn khoăn của Liễu Mi. Nhưng cô ấy lại không biết, quả thật Lâm Phong đã tính toán giống như trong tưởng tượng của cô ấy. Vừa đến cửa, ở đó tụ tập ít người, hắn sẽ lập tức tung một chưởng đánh ngất cô, khiêng người lên sau đó nhét lên xe mang đi. Bắt cóc sao? Phải! Đó chính là bắt cóc! Xe hiện tại dừng cách cửa chính không xa, đến lúc đó ném vào xe lái xe rời đi. Còn người gác cổng thì sao? Hắn căn bản không sợ. Ở trong mắt hắn hiện tại, những người đó căn bản thuộc về đối tượng có thể bỏ qua.
Lâm Phong dẫn Liễu Mi đi về phía cửa.
"Thời gian gấp gáp, chúng ta vừa đi vừa nói! Cô hẳn đã biết, hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện kỳ quái, truyền thuyết cửa sao, bệnh nhân ung thư không chữa mà khỏi, còn có tình huống như mẹ cô...."
"Đúng là rất kỳ quái! Ở nhiều nơi có lời đồn đoán là sẽ có một thảm họa lớn xảy ra nhưng nhiều người lại nói rằng đó là một điều tốt, là phúc phận mà Thượng Đế mang lại cho nhân loại bởi vì nhiều người đã trở nên trẻ hơn. Ngay cả mẹ tôi cũng trẻ hơn rất nhiều .. ."
“Đó căn bản không phải tin mừng! Mà là tai họa, là hủy diệt!”
Sắp tới cửa rồi, lúc này Lâm Phong đã chuẩn bị sẵn sàng đánh người choáng váng rồi khiêng đi, nhưng ngay khi Lâm Phong chuẩn bị động thủ thì hắn đột nhiên cảm thấy máu toàn thân giống như bị đốt cháy, mùi vị “Thiêu đốt” mà buổi trưa hưởng thụ lại tới.
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lên trời. Ngay phía trên đỉnh đầu hắn có một chùm ánh sáng màu lam trắng đang vẽ hình xoắn ốc theo kim đồng hồ, hơn nữa còn đang không ngừng mở rộng ra ngoài. Dị tượng này rất nhanh cũng bị những người khác chú ý tới, trong lúc nhất thời toàn bộ người ở bãi đất trống đều ngẩng đầu lên.
Người bên ngoài chỉ là tò mò nhưng Lâm Phong lại bởi vì dị cảnh này xuất hiện mà hoảng sợ đến mức gần như hồn phi phách tán. Bởi vì chỉ vài giây sau khi dị cảnh xuất hiện, trước đó không có bất kỳ điềm báo nào, mẹ Liễu Mi - Sự tồn tại khủng bố nhất…Tỉnh rồi!
Đầu tiên Lâm Phong cảm giác được sự thức tỉnh của bà ta, sau đó từ sự dao động của từ trường sinh mệnh đọc ra tình trạng của bà ta vào lúc này: Cảm giác đói khát mãnh liệt, còn có nhu cầu ăn uống cũng mãnh liệt không kém!