Chủ nhật.
Cứ việc Tiểu Minh cảm thấy trạng thái của mình cực kỳ tốt, nhưng vẫn bị mẹ bắt nằm trên giường dưỡng bệnh.
Trong lúc rảnh rỗi chán ngán, Tiểu Minh bắt đầu quan sát sự biến hóa của mình.
Sau khi kiểm tra, Tiểu Minh phát hiện, sự biến đổi của mình có thể nói là long trời lở đất. Chẳng những các loại chức năng trên cơ thể đều có tăng vọt, dường như còn phát sinh … một số biến đổi.
Ví dụ như, chỉ cần Tiểu Minh muốn một cái, ngón tay ngón chân sẽ mọc ra gai ngược chằng chịt, qua thử nghiệm, quả nhiên có thể leo bám vào tường như côn trùng vậy, có điều không thể đi giày, cũng khá phiền toái.
Còn có, khe móng tay của Tiểu Minh có thể đưa ra một cây kim dài, nhỏ như sợi tóc, nhưng cực kỳ cứng rắn, dù muốn đâm thủng vách tường cũng không phải là chuyện gì khó.
Còn một cái nữa, chính là tầm nhìn của nó. Chỉ cần nó muốn, nó có thể đồng thời quan sát tất cả mọi thứ trong phạm vi 360 độ, không cần quay đầu.
Chỉ tiếc là, thân thể Tiểu Minh chẳng có chút biến đổi gì, vẫn gầy tong teo, trông rõ như một con muỗi khổng lồ.
Tiểu Minh hồi trước từng xem qua một bộ phim nước ngoài, tên là ‘Người Nhện’, nói về một học sinh trung học, bị con nhện cắn sau đó thân thể xuất hiện biến dị, có thể trèo tường, phun tơ như nhện, trở thành siêu anh hùng.
Chẳng lẽ mình cũng vậy?
Vậy mình phải gọi là gì? Người Muỗi? Nghe nó bèo bèo thế nào… Có điều không thể phủ nhận là, sự biến đổi của mình chắn chắn có liên quan đến con muỗi đó. Tầm mắt mở rộng vì muỗi có mắt kép, ngón tay ngón chân có gai ngược vì đó là đặc thù của côn trùng, mà cái kim kia …chẳng lẽ đó chính là kim chích hút máu của con muỗi?
Vậy chẳng phải mình cũng có thể hút máu?
Nên tìm người thí nghiệm thử!
“Cộc cộc cộc …” Tiếng gõ cửa van lên.
Ngay sau đó tiếng của mẹ vang lên: “Tiểu Minh, dậy chưa? Mẹ mang điểm tâm cho con nè!”
Cơ hội!
Diêm Khiết đẩy cửa đi vào, thấy Tiểu Minh đang ngoan ngoãn nằm trên giường, rất là an ủi.
“Sao rồi cục cưng, tối hôm qua ngủ có ngon không?”
“Dạ có! Mẹ, con thật sự đã khỏe rồi, con muốn đi ra ngoài chơi!”
Diêm Khiết nghiêm mặt nói: “Đừng có bướng bỉnh, tối hôm qua mới vừa hạ sốt, hôm nay không đi đâu cả!”
Tiểu Minh có chút bực bội, lặng lẽ thò cây kim ra, nhân lúc mẹ không để ý, chích vào mu bàn tay mẹ một cái.
Phản ứng đến cực kỳ nhanh, mu bàn tay của mẹ liền sưng u một cục, từ ngoài nhìn vào, giống y như vết chích của muỗi vậy!
“Ui da, sao nhà lại có muỗi! Chích mẹ sưng một cục to! Ngứa quá!” Mẹ dùng sức gãi, gãi mạnh muốn bật máu, xem ra so với vết muỗi chích bình thường còn ngứa hơn nhiều lắm.
Quả nhiên là được! Sau này mình ghét ai, thì chích cho nó một cái, quả nhiên là vô địch!
Tiểu Minh cố nén hưng phấn trong lòng, suy nghĩ một cái, mụt sưng trên tay của mẹ đã biến mất không còn – hóa ra còn có thể hủy bỏ được!
Diêm Khiết nghi ngờ nhìn mu bàn tay mình, sao mụt sưng lại không còn? Nhưng cuối cùng cô không để ý đến nữa, quay đầu liền quên mất.
Quá siêu! Hóa ra ngứa hay không ngứa toàn bộ do mình khống chế! Sau này lỡ như bị người ta phát hiện, liền hủy bỏ, đến chứng cứ cũng không lưu lại!
Tiểu Minh trong cơn hưng phấn tột độ ăn xong bữa sáng. Diêm Khiết đem chén đĩa thu dọn, bắt đầu dọn vệ sinh phòng.
Phòng Tiểu Minh sàn phòng bằng gỗ, không thể dùng giẻ ướt lau, mẹ Tiểu Minh mỗi lần lau đều phải quỳ ngồi, cầm khăn từng chút từng chút lau. Làm như thế tuy mất công, nhưng lau rất sạch sẽ, lại không làm hỏng sàn, không trách các bà vợ Nhật Bản đều lau nhà như thế (Đừng hỏi tác giả sao lại biết, vào 4rum thiên địa mà down, hiểu?).
Tiểu Minh nằm trên giường, nhìn cặp mông lớn của mẹ lúc lắc, chợt nảy ý: Hay là chích một cái vào mông mẹ, chắc vui lắm!
Nói là làm ngay!
Tiểu Minh đem ống chích vươn dài ra, nhắm ngay mông mẹ, chích mạnh một cái.
Ái chết cha! Mẹ tự nhiên di chuyển, mũi kim này của Tiểu Minh vốn nhắm ngay mông, giờ đột nhiên bị lệch, cắm đúng vào giữa hai múi … hình như vào chỗ nào sâu sâu!
Vẻ mặt của Diêm Khiết đột nhiên trở nên rất mất tự nhiên, ngón tay nắm mạnh váy, cảm giác rất ngứa nhưng lại không dám gãi, xem ra rất đau khổ.
Tiểu Minh biết mình gây ra họa, bèn nhắm chặt mắt lại giả vờ ngủ.
Chỉ một lát sau, Diêm Khiết rốt cuộc không chịu được nữa, bỏ lại khăn lau chạy ra khỏi phòng Tiểu Minh, tướng chạy rất lạ, bước chân không dám bước dài, giống như đang cụp đuôi vậy.
Tiểu Minh run rẩy nằm trên giường.
Bên ngoài phòng rất yên tĩnh, mẹ đang làm gì thế?
Mẹ không bị gì chứ? Mình có nên ra xem một cái không?
Một lát sau, Tiểu Minh cuối cùng không nhịn được, rón rén rời phòng ngủ.
Trong phòng khách không có ai, nhà cầu cũng thế, phòng bếp cũng không có... Vậy cũng chỉ còn lại có phòng ngủ của mẹ!
Đến trước cửa phòng mẹ, từ bên trong truyền ra tiếng rên rỉ khe khẽ.
Mẹ đang làm gì ở trong đó? Không biết có bị sao không?
Tiểu Minh thận trọng đẩy khẽ cửa ra, nhìn xuyên qua khe cửa vào phòng.
Chỉ thấy mẹ đang nằm sấp trên giường, chổng mông lên, lấy tay ra sức gãi mông, cứ mỗi cú gãi lại phát ra một tiếng rên rỉ, Tiểu Minh nghe vào tê tê cả người.
Tiểu Minh muốn nhìn rõ hơn một chút, nên đẩy khe cửa rộng ra, nào ngờ phát ra tiếng cót két, làm mẹ bị giật mình.
Thấy là Tiểu Minh, mẹ bực mình trách: “Sao không gõ cửa!” Tiếng của cô nghe yếu ớt, không có tí sức lực nào.
Thấy mẹ như vậy, Tiểu Minh quan tâm hỏi: “Mẹ không sao chứ?”
Diêm Khiết chợt ‘ai da’ một tiếng, xem ra ngón tay gãi không đúng, làm bị thương mình.
Lúc này, sự xuất hiện của Tiểu Minh giống như cứu tinh vậy, mẹ sai Tiểu Minh: “Mông mẹ không biết sao bị ngứa quá, mẹ muốn xoa ít dầu gió vào trong, nhưng mẹ không tự nhìn được, con đến giúp mẹ một chút!” Xem ra thật là ngứa lắm rồi, nếu không có đánh chết cô cũng không để con trai ruột của mình thọt lỗ đít mình.
Tiểu Minh nghe lời cầm dầu gió lên, đi ra phía sau người mẹ. Từ góc độ này, cặp mông căng tròn của mẹ nhìn càng thêm hấp dẫn, chiếc quần lót nhỏ viền ren màu tím kéo xuống bờ mông trắng phau phau, vừa đủ hở ra lỗ đít, lại vừa đủ che lại những bộ phận khác. Lúc này lỗ đít của mẹ đã bôi dầu gió nhoe nhoét, hậu môn đỏ hồng hồng, lỗ đít lúc đóng lúc mở, giống như một cái miệng đang khóc đòi ăn.
Ngón tay Tiểu Minh bôi dầu gió, từ từ cắm vào hậu môn của mẹ. Được dầu gió bôi trơn, ngón tay nó không chút khó khăn lút vào tận gốc.
Cảm giác ngón tay bị cơ thắt hậu môn siết chặt rất kỳ diệu, càng hay hơn là, dưới sự co bóp của cơ, ngón tay còn có một cảm giác như đang bị hút vào vậy.
Nhưng bây giờ không phải là lúc hưởng thụ! Sau khi cắm hết ngón tay vào, Tiểu Minh xoay móc ngón tay khắp nơi, hi vọng làm giảm sự đau đớn của mẹ lại. Mà mông của mẹ cũng xoay theo chiều xoay ngón tay Tiểu Minh, nhưng có điều ngón tay nó quá ngắn, với không tới chỗ ngứa.
Làm được một hồi, mẹ kêu ngừng, nói: “Con vào phòng bếp cầm cây đũa lên, nó dài!”
Tiểu Minh uhm một tiếng, chạy đến phòng bếp lấy đũa, rồi quay trở lại làm giúp mẹ.
Đáng tiếc, đũa dài thì dài, nhưng không có giác quan giống ngón tay, chọc cả buổi mà cũng chẳng biết có chọc đúng chỗ không, ngược lại hậu môn của mẹ dầu gió nhoe nhoét, đoán chừng hai hôm nữa mẹ đi ỉa cũng ra mùi bạc hà. J
Lúc này, Tiểu Minh ngạc nhiên thấy cây gậy thịt của mình lại sưng lên, chống quần mình thành căn lều, mấy lần suýt đâm trúng mông mẹ.
Mình không phải ổn rồi sao? Sao lại sưng nữa?
Không đúng, không giống như mấy lần trước – lần này dù sưng phồng, nhưng không đau tí nào.
Đây chính là ‘cương cứng’ mà mẹ nói đúng không?
Nhưng mà mẹ nói là cương cứng thường thường phát sinh vào lúc buổi sáng dậy, hoặc là ve vuốt, giống như lúc tắm tối qua. Nhưng bây giờ không phải sáng sớm, cũng chẳng đụng gì đến nó, chẳng lẽ … mình lại nảy sinh ý đồ tình dục với mông của mẹ?
Đối với một cậu bé mười ba tuổi mà nói, nảy sinh ý đồ tình dục với hậu môn là một chuyện rất khó hiểu. Đang lúc Tiểu Minh ngẩn ngơ, Diêm Khiết chờ đợi khó chịu, liền xoay người lại, vừa lúc liếc thấy dương vật nhỏng cao của nó
“Tiểu Minh? Con lại sưng rồi?” Tiểu Minh gật đầu.
“Lại đây, cởi quần ra, mẹ bôi thuốc cho.” Dương vật bật ra khỏi quần, suýt nữa đập vào mặt Diêm Khiết. Diêm Khiết hai tay nắm lấy dương vật nóng bỏng của Tiểu Minh, không khỏi nuốt ngụm nước bọt, mà cơn ngứa trong đít lại chợt tăng.
Chật vật thoa thuốc cho Tiểu Minh xong, Diêm Khiết chỉ cảm thấy người mình nóng ran ran. Ánh mắt ngưng ở cây gậy thịt của Tiểu Minh mấy giây, cô mới quay người lại, khôi phục tư thế nằm ban đầu.
“Tiểu Minh…Cái đũa vẫn còn quá nhỏ … con đi tìm một chút xem có thứ gì to một chút … dài một chút … thọc cho mẹ một chút …” Tiểu Minh cũng không mặc lại quần, cứ tênh hênh như thế đi khắp nhà tìm thứ mẹ yêu cầu.
Tiểu Minh tìm được bàn chải đánh răng, bút viết… nhưng những thứ này cũng không làm mẹ hài lòng, lại sai Tiểu Minh tìm tiếp.
Đang lúc nó bối rối không biết làm sao, chợt nhìn xuống thấy cậu nhỏ đang tung tẩy của mình, cái này được không?
Đủ to! Đủ dài!
Vậy dùng thử xem!
Tiểu Minh đỡ cây gậy thịt của mình, nhắm ngay lỗ hậu của mẹ, thử thọc vào.
Quả nhiên, dương vật không vào trong dễ dàng như những thứ đồ lúc trước, ở cửa hậu môn thúc một lúc, vẫn không vào được. Lúc này, mẹ đang nằm chợt hít sâu một hơi, cửa hậu môn cũng theo hơi thở này mà mở rộng ra, Tiểu Minh nhắm ngay cơ hội, dùng sức nhấn một cái, cả cây dương vật thì tiến vào lút cán.
“A a …..!” Mẹ phát ra một tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn.
Xem ra có hiệu quả?
Làm lại!
Tiểu Minh bắt đầu không ngừng dùng cây gậy thịt của mình rút ra nhấp vào, mỗi một lần cũng đều rút gần ra, sau đó lại tận gốc tiến vào, cứ như vậy ra vào không ngừng. Một lúc sau, vì để mượn lực dễ dàng hơn, bèn đưa tay vịn chặt mông mẹ, bắt đầu tiến công mãnh liệt.
“A nha … nha … ai da…”
“Sâu một chút … vào trong nữa … Tí nữa là đến rồi … ai nha …”
“Ai nha … đúng rồi chính là chỗ này … thọt đúng … a a a …”
“Nhanh … ra sức vào … lại mạnh hơn chút nữa … ai nha … thật sướng quá … đừng ngừng lại…”
“Ai da …thọt đến rồi … sao mà sướng quá … aa … mẹ chết …”
Mẹ đã bị Tiểu Minh thúc đến nói năng lộn xộn, mà Tiểu Minh thì đang rất ‘ngoan ngoãn’ nghe theo lời mẹ, hướng ‘sâu hơn, nhanh hơn, mạnh hơn’ mà tiến bước.
“Mẹ ơi…con…sắp…nhịn…không nổi …”
“Tiểu Minh …nhanh…nhanh…nhanh lên ….a a a a …..!”
“A a a a ….!” Hai tiếng rên rỉ cao vút vang lên giữa phòng, hai người cùng nhau đồng thời đạt đến đỉnh.
Diêm Khiết chỉ cảm thấy một dòng chất lỏng nóng bỏng lớn phun vào trong trực tràng của mình, trong nháy mắt liền dập tắt cơn ngứa khổ sở kia, sảng khoái giống như vừa nằm chưng nửa tiếng sauna 90 độ, liền nhảy hồ nước mát vậy!
Diêm Khiết cả người nằm xụi lơ trên giường, tinh dịch dập tắt cơn ngứa của cô, nhưng cũng đồng thời khôi phục lại lý trí – mình vừa làm cái gì vậy chứ!
Tiểu Minh bò đến trước mặt mẹ, sờ sờ gương mặt đỏ bừng của mẹ hỏi: “Mẹ ơi, mẹ đỡ hơn chưa?”
Nhìn gương mặt non nớt của Tiểu Minh, Diêm Khiết chợt cảm thấy thoải mái trong lòng: Dù thế nào chăng nữa, nó cũng chỉ là đứa bé ngoan biết yêu thương mẹ mà …
Diêm Khiết yêu thương vuốt ve mặt Tiểu Minh, nói: “Mẹ đã ổn rồi, Tiểu Minh, con thì sao?”
Tiểu Minh chớp chớp mắt nghĩ một hồi, nói: “Con cũng thoải mái, chỉ là giờ thấy chim nó cứ mát lành lạnh …”