Trước mắt bọn họ là một con Hung Kim Hầu, nó có bộ lông màu ánh kim rất chói mắt, cơ thể cứng như sắt thép . Dường như Hung Kim Hầu đang nghỉ ngơi .
-Này, chúng ta tấn công bất ngờ đi ?
Hai tay Lộ Dung Khắc xoa vào nhau hứng thú nhìn con Hung Kim Hầu đang say giấc .
-Tấn công kiểu gì ?
Trần Hoàng thắc mắc hỏi, con Hung Kim Hầu đang nghỉ ngơi, chả lẽ kêu Trấn Kiêu Sát cầm thanh hắc kiếm ra gõ vô đầu nó ?
-Thì cứ tấn công thôi .
Trấn Kiêu Sát không nói nhiều, lập tức xông ra . Lộ Dung Khắc thấy thế cũng nhanh chóng tiến theo .
-Ngươi ở lại .
Trần Hoàng thấy cả hai cùng tiến lên bản thân hắn cũng nóng lòng tham chiến nhưng chuẩn bị rời đi Lục Miêu đã ngăn hắn, dặn ở lại quan sát .
Trấn Kiêu Sát là người đầu tiên xông lên, hắn vung tay ra, xuất hiện hơn mười thanh kiếm bắn tới phía Hung Kim Hầu .
-Keng keng keng .
Những thanh kiếm chạm lớp bì hầu vang lên tiếng kim loại chạm vào nhau . Hung Kim Hầu vẫn đang say xưa ngủ không hề hay biết, những thanh kiếm đối với lớp bì hầu của nó dường như chỉ đủ gãi ngứa, không hề làm nó tỉnh thức .
-Xem ta đây .
Lộ Dung Khắc thấy đòn tấn công của Trấn Kiêu Sát không ăn nhằm vào đâu liền muốn thể hiện . Hắn lấy ra cây tiêu của mình, đưa đầu Băng vào miệng, hít một hơi thật sâu thổi vào nó .
Đầu Hỏa ở trước lập tức có một hỏa cầu khổng lồ tiến tới con Hung Kim Hầu .
-Tên khốn, có mắt không hả ?
Đòn tấn công bất ngờ với diện tích quá lớn khiến Trấn Kiêu Sát bị dính ít lửa lên tóc của mình . Hắn tức giận quay lại mắng Lộ Dung Khắc .
-Uầy, là do đòn tấn công của ta mạnh đấy chứ .
Lộ Dung Khắc tự cao nhìn cầu lửa hướng Hung Kim Hầu . Cảm nhận được nguy hiểm đang tới, Hung Kim Hầu mở đôi mắt mình ra, thấy một đại hỏa cầu đang hướng phía mình tới .
Nó lập tức nhảy lên, nhưng vì quá bất ngờ nên đã bị dính một nửa sát thương từ hỏa cầu đó .
-Gréccc .
Nó kêu lên đau đớn, nhanh chóng tránh né rồi phủi đi lớp lông mao đã cháy xém, ánh mắt nó đỏ ngầu lên nhìn về phía hai con kiến dám đánh thức nó dậy đang đứng trước mặt .
-Ngươi chơi ngu rồi !
Trấn Kiêu Sát thấy tình hình không ổn, liền rút lui . Tên luyện dược sư đã chọc điên con Hung Kim Hầu lên .
-Bọn hắn phối hợp hơi sai .
Lục Miêu nhìn hai tên kia tung đòn phối hợp liền lắc đầu . Trần Hoàng không nói gì, tiếp tục theo dõi .
Con Hung Kim Hầu bắt đầu nhắm tới hai người truy tung, nó chỉ một mực đuổi theo Lộ Dung Khắc .
-Chết tiệt, Thố đại ca cứu taaaa .
Lộ Dung Khắc tháo chạy, mặt mếu máo kêu Lục Miêu .
-Ngươi dùng đầu còn lại của cây tiêu đánh vào mắt nó .
-Kiêu Sát thấy nó dừng lại liền dùng kiếm trấn hồn của mình, đập được càng nhiều càng tốt .
Lục Miêu nghe được Lộ Dung Khắc hô hai tiếng “đại ca” thì liền đứng ra chỉ bảo đường đi nước bước cho họ .
Lộ Dung Khắc nghe được thế, phấn khích phản công, hắn dùng đầu còn lại của cây tiêu thổi vào phần nhãn quang của Hung Kim Hầu, làm nó phải chậm lại .
Đúng lúc này Trấn Kiêu Sát từ đâu thò ra, dùng kiếm bọc vải đập lên đầu Hung Kim Hầu .
-Phập, phập, phập .
Vì được bọc vào vải nên tiếng va chạm nghe như tiếng vũ khí đâm vào da thịt .
-Gréccccccc
Hung Kim Hầu đau đớn ôm đầu ngã huỵnh xuống đất .
-Ngân Đầu, dùng cầu lửa của ngươi .
Lục Miêu tiếp tục ra lệnh .
-Ngân Đầu ? Thố đại ca nói ta ư ?
Dung Khắc ngẩn ra khi nghe được cái tên mà Lục Miêu đặt cho mình .
-Đúng, nói ngươi đó .
Lục Miêu đắc chí .
-Được được .
Dung Khắc không chần chừ dùng cầu lửa của mình tấn công . Trấn Kiêu Sát lần này vẫn bị va chạm một ít .
-Chết tiệt, tên Ngân Đầu kia, có tin ta chém ngươi ?
Lần này Trấn Kiêu Sát bị cháy xém hết quần áo, mặt mũi đen thui, hắn tức giận lấy cái tên của Lục Miêu đặt cho Lộ Dung Khắc nói ra .
-Chết bầm cái tên thiếu chi nhà ngươi, tên đó chỉ có Thố đại ca được nói, ai cho phép ngươi nói hả .
Lộ Dung Khắc cũng đáp trả lại . Vừa đáp trả xong thì Trấn Kiêu Sát đã lao tới chỗ hắn, cả hai cùng lao vô tẩn nhau ....
Con Hung Kim Hầu bị trấn động linh hồn, cơ thể còn bị đốt liền đứng lên bỏ chạy . Hai tên kia còn lao vào đánh nhau tới tấp, không biết được mục tiêu đang tháo chạy.
-Này này, các ngươi để nó bỏ chạy rồi kìa .
Lục Miêu thấy Hung Kim Hầu bỏ chạy lên tiếng nói hai tên kia . Cả hai đưa đầu lên thấy Hung Kim Hầu đã đi xa thì không khỏi trố mắt ra nhìn .
-Do ngươi cả, tên thiếu chi .
-Đừng đổ thừa, tên Ngân Đầu .
Và cả hai cùng lao vô luận bàn tiếp ....
Mãi nửa canh giờ sau Trần Hoàng mới tách hai người ra được, Lục Miêu đã đánh dấu trên người còn Hung Kim Hầu nên cả ba sẽ lần theo dấu thể kiếm nó .
-Các ngươi tập trung hộ ta ...
Trần Hoàng nhìn hai tên mặt mũi bầm dập thì không khỏi cười khổ . Cả hai ánh mắt như tia lửa nhìn qua nhau, hận không thể tiếp tục tẩn đối thủ của mình .
Sau khi đi một đoạn, họ bắt gặp Hung Kim Hầu đang ngâm mình bên hồ để xoa dịu đám cháy trên thân .
Trấn Kiêu Sát thấy mục tiêu liền muốn lao lên .
-Khoan, còn một con nữa ở dưới hồ .
Nghe Lục Miêu nói, Trấn Kiêu Sát dừng lại quan sát . Phía dưới đáy hồ một thân xà đang trườn lên, nó lập tức quấn lấy thân của Hung Kim Hầu .
-Grécccc .
Hung Kim Hầu kêu lên, nó còn hai cái tay được thả liền nắm lấy cổ của con đại xà chặn nanh của nó lại .
-Kia có phải là Phong Kê Xà ?
Con đại xà to lớn đang quấn lấy Hung Kim Hầu, trên đầu có cái mào kê đỏ rực liên tục rung lên .
-Con này to nhỉ .
Trần Hoàng thấy con Phong Kê Xà lại nhớ về trận chiến đầu tiên của hắn, Hồng Nhi và Hương Hy .
-Không phải lúc hồi tưởng đâu, chuẩn bị ra tay đi .
Lục Miêu mắt quan sát hai con tứ giai đang đánh nhau . Sau một hồi thì Hung Kim Hầu đuối sức, nó đã chịu thiệt từ tay Kiêu Sát và Dung Khắc, phần linh hồn còn đang đau nhức gặp tình cảnh hiện tại nó không có sức phản kháng liền bị Phong Kê Xà xiết chặt .
-Cơ hội !
Lục Miêu hô lên . Kiêu Sát và Dung Khắc đã vào tư thế chuẩn bị .
-Dung Khắc, cầu lửa tới, Kiêu Sát chuẩn bị đánh con Phong Kê Xà, Trần Hoàng chuẩn bị tấn công linh hồn cả hai .
Lục Miêu vừa nói xong, ba người đều triển khai vị trí của mình, một cầu lửa được đưa tới phía trước hai con mãnh thú . Phong Kê Xà thấy có kẻ tấn công thì liền thổi một phong cầu ra chặn hỏa cầu lại .
Trấn Kiêu Sát và Trần Hoàng tận dụng thân pháp nhanh nhẹn áp sát hai mục tiêu . Kiêu Sát lập tức bay lên trên không, vung kiếm trấn hồn liên tục vào đầu Phong Kê Xà khiến nó đau đớn muốn ngã xuống .
Trần Hoàng thấy thế liền tấn công linh hồn tiếp tục, khiến Phong Kê Xà như muốn nổ đại não . Phong Kê Xà buông lỏng Hung Kim Hầu ra, Trấn Kiêu Sát thấy cơ hội tới liền tung đòn quyết định lên đầu nó .
-Cẩn thận .
Phong Kê Xà bị tập kích bất ngờ biết mình không còn cơ hội sông xót, nó liền muốn kéo theo cái đệm lưng . Xà vĩ to lớn đập xuống chỗ Trấn Kiêu Sát, Trần Hoàng tức tốc ứng viện nhưng không kịp .
Một cái bóng xuất hiện trước xà vĩ hai tay đưa lên chống đỡ .
-Ầm .
Lực xà vĩ tác động phản chấn bị đánh ra, Lộ Dung Khắc với cây tiêu đỡ một đòn cho Trấn Kiêu Sát lập tức văng xuống hồ, Trần Hoàng liền lao xuống .
Trấn Kiêu Sát vung toàn lực dứt điểm Phong Kê Xà, xong việc hắn quay lại tiễn con Hung Kim Hầu đi nốt .
Trần Hoàng đỡ Lộ Dung Khắc từ phía bờ hồ đi lên, khóe miệng Dung Khắc còn dính một ít máu .
-Này Ngân Đầu, yếu thế !
Kiêu Sát thấy Trần Hoàng đỡ Dung Khắc lên bờ liền nắm cơ hội đả kích hắn .
-Yếu cái đầu ngươi tên thiếu chi !
Dung Khắc tức giận hô to lên, nãy hắn đỡ một đòn kia mà tên này vẫn trêu chọc được . Vừa nói xong thì Dung Khắc liền lấy ra một viên đan dược nuốt vào, bắt đầu tịnh dưỡng, phải nói khi nãy hắn đã mở lớp giáp của Khải Tướng lên mà vẫn như cũ bị phản lực gây thương tích, cũng may lớp giáp bị phá hủy hết, chỉ tổn thương nhẹ đến phần xương ngực bên trong, không ảnh hưởng gì nặng lắm .
Trấn Kiêu Sát không nói gì, tiếp tục công việc lấy ma hạch của mình, hắn còn không quên lấy thêm nhiều thứ giá trị trên thân nguyên tố thú . Trần Hoàng nhìn về cây tiêu của Lộ Dung Khắc .
Nó thật cứng rắn, đỡ một đòn của tứ giai nguyên tố thú mà không hề sao cả .
-Đây là thứ duy nhất mà cha ta để lại cho ta .
Dung Khắc mở mắt ra thấy Trần Hoàng nhìn cây tiêu của mình thì nói cho hắn biết lai lịch của nó.
-Ta mượn xem được không ?
-Đây .
Dung Khắc đưa cây tiêu hai đầu Băng Hỏa cho Trần Hoàng xem, cây tiêu này không dài lắm chỉ bằng một cánh tay, nó được chia ra làm hai hai đầu Băng Hỏa .
Họa tiết trên đầu băng là một con Băng Phượng, bên đầu hỏa là một con Hỏa Long, hai con đều được họa hướng miệng của chúng ra bên đầu ống của cây tiêu, nhìn rất bắt mắt . So với Hắc Kiếm của Kiêu Sát không biết cái nào cứng hơn ta ?
-Ngươi có song nguyên tố ?
Trần Hoàng nhớ đến lúc Lộ Dung Khắc phun những tia băng vào nhãn quang của con Hung Kim Hầu .
-Đúng, thế nào, ta lợi hại không ha ha .
Lộ Dung Khắc đắc chí cười lên .
-Khụ khụ .
Cười to quá khiến hắn ho, vết thương còn chưa lành hẳn .
-Lợi hại .
Trần Hoàng đưa ngón tay cái về phía Lộ Dung Khắc, tên này là người đầu tiên Trần Hoàng thấy được song nguyên tố, trước đây hắn nghe nói người có song nguyên tố nếu bị khắc chế thì sẽ không tu luyện được, thế mà tên này bị khắc chế nhưng vẫn tu luyện được ? Và cái tên của hắn ... thì ra là thế !
Trần Hoàng hiểu ra ý nghĩa tên của Lộ Dung Khắc .
-Này, phụ ta một tay, ta không có chỗ chứa .
Trấn Kiêu Sát đứng từ xa hô lên . Hắn không có giới chỉ không gian .
-Các ngươi không có không gian trữ vật sao ?
Lộ Dung Khắc quay qua hỏi Trần Hoàng .
-Ta có một cái, còn hắn thì không .
Trần Hoàng tìm hiểu trong tàng kinh các thì biết được không gian trữ vật là do Không Gian tộc tạo ra, nó là một tiểu không gian nhỏ có thể chứa được đồ, hắn đây là tộc nhân trong Không Gian tộc nên cũng muốn tự mình làm ra một cái cho bản thân nhưng chưa thử qua .
-Ta còn dư một cái, ngươi đem cho hắn đi .
Lộ Dung Khắc đưa tay ra, trong đó có một chiếc giới chỉ .
-Ngươi hào phóng vậy sao ?
-Cho thì cứ lấy đi, ta còn nhiều .
Lộ Dung Khắc một mặt đại gia nói .
-Được rồi .
Trần Hoàng cầm chiếc giới chỉ đi qua bên Trấn Kiêu Sát, cả hai cùng thu thập tất cả những gì dùng được, sau nửa nén hương . Cả hai tiến đến chỗ Lộ Dung Khắc .
-Của ngươi, cầm lấy .
Trấn Kiêu Sát ném hai cục ma hạch cho Dung Khắc, hắn thuận tiện thu vào giới chỉ.
-Thố đại ca, giờ đi đâu tiếp .
Lục Miêu đang nằm trên bãi cỏ tắm nắng, nghe được Dung Khắc hỏi cái tai nó vểnh lên .
-Ba trăm dặm bên trái, đang tiến tới vì cuộc chiến .
Lục Miêu mắt vẫn nhắm nhưng linh hồn của nó lúc nào cũng trải ra hơn ngàn dặm xung quanh mọi người để quan sát tình hình .
Cả ba nghe vậy lập tức vô tư thế chuẩn bị . Dung Khắc ném cho Kiêu Sát một viên đan dược hồi phục . Chừng nửa nén hương sau có một đầu báo đen từ phía bên trái thò ra .
Nó quan sát động tĩnh xung quanh xác của hai con nguyên tố thú . Thấy xung quanh yên tĩnh không có gì, con báo đen từ tiến lại gần xác của Hung Kim Hầu để tìm kiếm cái gì đó nhưng không thấy .
Tiếp tục nó lại tìm kiếm bên con Phong Kê Xà nhưng vẫn không thấy gì, tìm thêm một hồi chán nản, con báo đen bắt đầu cắn xé từng miếng thịt của hai con nguyên tố thú . Tuy không kiếm được ma hạch nhưng thịt của nguyên tố thú cũng giúp nó được thêm phần nào .
Đang thưởng thức bữa ăn, nó chợt mở to mắt, lắc lắc cái đầu mấy lần, mở mắt ra thì thấy có một người đang cầm một thanh kiếm bọc vải chém xuống .....
Sau một tuần trăng, đám Trần Hoàng cũng đã kiếm đủ số ma hạch, tổng cộng mười viên tứ giai và thêm hai viên luyện đan của Kiêu Sát nữa là mười hai viên . Bao nhiêu lần hợp tác phối hợp thì cả ba đã trở nên ăn ý hơn .
-Chuyến đi săn thành công !
Lộ Dung Khắc kiểm kê lại số ma hạch trong giới chỉ vui mừng kêu lên .
-Giới chỉ của ta cũng chật nứt .
Trấn Kiêu Sát mặt không biểu tình nói ra, thu thập trên cơ thể của mười hai con tứ giai nguyên tố thú khiến hắn lần này giàu to .
-Ngươi không muốn lấy gì sao ?
Lộ Dung Khắc quay ra hỏi Trần Hoàng, vụ làm ăn này do Trần Hoàng móc nối hắn với Trấn Kiêu Sát nên mới thành công như vậy, đổi lại là mấy tên khác thì hiệu suất không được cao .
-Ta được một ít đồ này là nhiều rồi .
Trần Hoàng đưa giới chỉ lên, trong giới chỉ của hắn cũng có một ít đồ của nguyên tố thú .
-Tên ngu ngốc này ?
-Thố đại ca có muốn gì không ?
Lộ Dung Khắc quay sang hỏi Lục Miêu . Lục Miêu là người góp công chỉ điểm và kết nối bọn họ phối hợp, có Lục Miêu đi theo nên bọn họ mới rút đi được rất nhiều thời gian .
-Ta muốn mười hai viên ma hạch kia được không ?
Lục Miêu nhếch mép nói ra ý định .
-Nếu huynh muốn thì cho huynh, ta với Tiểu Khuyết sẽ đi săn thêm .
Lộ Dung Khắc tươi cười đưa tay dâng túi đựng ma hạch lên . Nhưng chưa cười được bao lâu thì một thanh kiếm đã ném qua búi tóc của hắn .
-Chết tiệt, Tiểu Khuyết, ngươi muốn làm phản sao ?
Lộ Dung Khắc lập tức biết được phía ném ra thanh kiếm đó thì quay lại mắng Kiêu Sát .
-Ngươi còn hô nữa ta lập tức chém ngươi !
Kiêu Sát mặt đằng đằng sát khí đưa kiếm lên chỉ về Lộ Dung Khắc . Cái tên Tiểu Khuyết bắt nguồn từ lúc Kiêu Sát không phục Lục Miêu ra lệnh cho bọn họ phối hợp, hắn muốn chính hắn tự làm .
Nhưng Lục Miêu nào nhường, nó bèn đưa ra một biện pháp nếu ai hạ gục tứ giai nguyên tố thú nhanh nhất thì người còn lại phải nghe theo người thắng hai yêu cầu .
Và thế là Kiêu Sát đồng ý, ngay lập tức hắn phải hối hận vì Lục Miêu biểu diễn ngay và luôn, nó chỉ mới lao ra trong vài hơi thở liền đánh gục một con tứ giai .
Kiêu Sát không biết Viêm Hồn Hổ từng thống trị giới yêu thú hiển hách thế nào nên đã lỡ sa vào cạm bẫy mà Lục Miêu giăng ra, yêu cầu thứ nhất đưa ra là Lục Miêu sẽ gọi hắn là Tiểu Khuyết ....
Là người có lòng tự tôn cao, Kiêu Sát có chơi có chịu ....
-Được được không hô nữa .
Lộ Dung Khắc thấy mặt của Kiêu Sắt sát khí dày đặc nên thôi trêu chọc . Trần Hoàng lắc đầu nhìn hai tên này .
-Cẩn thận !
Lục Miêu hai tỏ thỏ dựng lên, hô to cho Trần Hoàng . Nhưng chưa kịp phản ứng lại thì hắn dường như đang ở trong một không gian khác .
-Chết tiệt, có chuyện gì xảy ra ?
Trần Hoàng bối rối nhìn xung quanh, trước mặt hắn vẫn là Kiêu Sát và Dung Khắc đang cãi nhau nhưng hình như họ bị mờ đi và không nghe hắn nói .
-Ngươi bị trúng chiêu rồi .
Lục Miêu đôi mắt màu lam quét xung quanh . Trần Hoàng nuốt xuống một ngụm nước đề cao cảnh giác .
-Tiểu đệ, đã lâu không gặp .
Giọng một người thanh niên xung quanh phát ra . Bỗng phía trước Trần Hoàng xuất hiện một thanh niên cao to, vạm vỡ .
-Các hạ là ?
Trần Hoàng ngạc nhiên nhìn về người thanh niên trước mắt, cao to vạm vỡ, khuôn mặt hiền hòa .
-Ta là Đại Hùng, ngươi quên ta mau chóng như vậy sao .
Đại Hùng cười hiền hậu nhìn Trần Hoàng và Lục Miêu . Lục Miêu đôi mắt híp lại quan sát .
-Đại Hùng ? Nghe quen quen .
Trần Hoàng lâm vào suy tư, xem xét cái tên Đại Hùng này gặp ở đâu . Thanh niên cao to cũng kiên nhẫn đợi hắn suy nghĩ .
-A Đại Hùng huynh, tiểu đệ vô ý không nhớ ra huynh, xin thứ lỗi .
Sau một lúc suy nghĩ,Trần Hoàng cũng nhận ra Đại Hùng này là ai, chính xác là người đã dẫn đầu thú triều cái hôm mà hắn và mọi người gặp được ông lão kì quái .
Đại Hùng này dường như được ông lão đó giao cho tránh nhiệm bảo vệ Tiểu Woong, mới đó mà đã lâu không gặp khiến Trần Hoàng quên đi mất .
-Không sao, tiểu đệ không nhớ ta thì ta cũng rõ .
Đại Hùng gãi gãi đầu cười hiền hòa .
-Đại Hùng huynh kéo ta vô đây là có việc ?
Trần Hoàng liền hỏi vấn đề này, hắn dám chắc là Đại Hùng kéo hắn vô đây là có việc, không lẽ do một tuần gần đây ba người bọn họ săn giết nguyên tố thú nhiều quá khiến Đại Hùng không thể ngồi yên nữa ?
Theo trí nhớ của Trần Hoàng thì Đại Hùng này đã gần đột phá Tiên Thú, nói trắng ra có thể là lão đại trong đây ... Tình hình nếu như thế thì có vẻ không ổn .
-Ta không có trách tiểu đệ săn giết mấy con tứ giai kia
Đại Hùng liếc một cái là nhìn ra Trần Hoàng nghĩ gì .
-Ta chỉ muốn hỏi thăm tiểu tử từ quả trứng hiện tại như thế nào rồi và muốn cho đệ xem cái này .
Nói xong, Đại Hùng liền phất tay ra, xung quanh Trần Hoàng thay đổi, biến thành một hang động .
Trong hang động hình như có người, hình ảnh mỗi lúc một gần hơn, Trần Hoàng nhìn rõ là có tổng cộng bốn người, ba nam một nữ .
Hai nam một nữ đang ngồi thành ba góc, ở giữa là một nam đang vươn tay ra muốn nắm lấy một vật, vật kia như là một chuôi của vũ khí được cắm sâu xuống mặt đất .
Nhưng cái làm Trần Hoàng kinh ngạc là ba người kia lần lượt mặc những áo cà sa của các viện tự, trông họ rất là cao tuổi, có thể là tiền bối của ba viện tự kia .
-Bốn người đó đang rơi vào trạng thái tranh đấu linh hồn, từ trên người của đệ ta cảm nhận được đệ có cùng chung mùi của ông ta .
Đại Hùng chỉ về phía một lão giả ngồi trong đó . Trần Hoàng nuốt xuống một ngụm nước .
-Ta muốn cho đệ thấy là vì nghĩ cùng chung một chỗ với đệ nên có thể là ngươi quen của đệ .
-Thật là người quen của đệ .
Trần Hoàng không chần chừ nói ra, hắn nhìn thấy tăng phục của viện tự mình thì lập tức nhận người quen, không sai vào đâu được, Trần Hoàng nhìn kĩ tăng phục của ba người bọn họ liền biết là người của cả ba viện tự .
-Nếu muốn cứu họ, phải là người có linh hồn lực cực kì mạnh mẽ mới có thể giải vây .
-Thế còn vật đang cắm ở giữa là gì thế Đại Hung huynh ?
Trần Hoàng thắc mắc vật đang cắm ở giữa là gì mà để cho vị cao tăng kia muốn với tới mà không được .
-Khu vực này tập trung nhiều nguyên tố thú tứ giai như thế là vì nó .
Đại Hùng híp mắt nói ra .
-Tại sao ?
Trần Hoàng thắc mắc hỏi lại .
-Nó có thể giúp nguyên tố thú tu luyện, nhưng dạo gần đây thì không còn công dụng nữa . Nếu đệ muốn cứu người thì nửa năm sau đến đây, ta lập tức đưa đệ đi .
-Tại sao phải nửa năm sau thế ?
-Vì nửa năm sau, tứ giai ở đây sẽ đột phá lên ngũ giai !
Đại Hùng nhấn mạnh từ ngũ giai, Trần Hoàng nuốt xuống một ngụm nước nữa, Đại Hùng này là muốn tận dụng hết cơ hội của vũ khí kia cho nguyên tố thú quanh đây .
-Được rồi, đệ về thôi, nửa năm sau nhớ quay lại, à nhớ cho ta gặp tiểu tử kia nhé .
Đại Hùng nói xong lập tức biến mất, khung cảnh chung quanh Trần Hoàng bắt đầu thay đổi, hắn thấy mình đã về tới viện tự, dưới đất là Kiêu Sát và Dung Khắc đang nằm cạnh nhau, Trần Hoàng vội kiểm tra bọn họ một lược rồi thở phào nhẹ nhõm, họ không làm sao cả .
Đánh thức hai tên này dậy, Trần Hoàng hỏi chuyện thì được biết rằng cả hai đều bị ngất đi, không nhớ gì cả . Cả hai tên mặt đều hoảng sợ, không biết đối thủ tấn công lúc nào . Làm được tới mức này, chứng tỏ Đại Hùng rất có thể đã đột phá trở thành Tiên Thú .
Trần Hoàng ngỏ ý muốn Lộ Dung Khắc ở lại đây luyện đan cho tiện, hắn sẽ đi kêu Mạch Ba, Dương Sử và Vân Diễm tới .
Dung Khắc liền đồng ý, thế là Trần Hoàng liền lên đường nhanh chóng . Về việc giải cứu những người trong hang động đó, Trần Hoàng và Lục Miêu đã bàn tính kĩ lưỡng, họ quyết định đi và chỉ đi hai người . Không biết tính khí của Đại Hùng ra sao nhưng Trần Hoàng hắn vẫn tin vào lão giả kì dị kia .
Số nguyên liệu kiếm được từ nguyên tố thú kia đã được Kiêu Sát, Hồng Nhi và Hương Hy đem đi tiêu thụ, phần lớn là phát cho những người bình thường sống chung quanh nội viện và ngoại viện .
Lâm Mộ sau khi tỉnh lại rất cảm kích Kiêu Sát vì đã vì mình báo thù . Cái chân đó đích thị là của Hiệu Lang !
Và như thế, mọi thứ cứ từ từ đi qua đến nửa năm sau .....
Lộ Dung Khắc với thiên bẩm luyện đan của mình đã luyện ra Tụ Nguyên Đan dành cho Huyền Vương cảnh, góp công sức trong đó đa phần là có sự chỉ điểm của Lục Miêu . Hắn không ngờ Lục Miêu lại biết luyện đan dược, một con Phong Thố biết luyện đan ! Thật sự đáng sợ !
Nhưng Lộ Dung Khắc không chịu khuất phục là Lục Miêu giỏi hơn hắn, thế là họ bắt đầu thi tài ..... Hắn cũng chưa phục lúc trước Lục Miêu gọi hắn là Ngân Đầu, lần này về chuyên môn của hắn hắn muốn lấy lại thể diện .
Kết quả Lộ Dung Khắc có được một danh tự “Tiểu Ngân Đầu” .....
Trấn Kiêu Sát nghe tin đó liền nhẹ nhõm vì đã có thêm một tên bị dính trấu cùng mình . Sau khi hoàn thành xong giao dịch, Lộ Dung Khắc cáo từ mọi người, trở về gia tộc của Vân Diễm làm khanh khách trưởng lão .
Trước khi đi Lục Miêu còn tặng cho Dung Khắc một lễ vật cực kì tốt, hắn đưa cho Trần Hoàng và Trấn Kiêu Sát lệnh bài của mình để sau này dễ tìm kiếm nhau ... Ba người cáo biệt từ đây .