Vân Diễm mặt từ từ chuyển lại bình thường, nàng vẫn đang suy nghĩ tới chuyện lúc nãy Lộ đại sư nói . Lộ Dung Khắc thấy Vân Diễm ngồi vào chỗ thì tư thế của hắn nhanh lẹ tiến tới Trần Hoàng .
-Tên chết bầm, sao ngươi dám hố ta ?
Lộ Dung Khắc khoác vai Trần Hoàng tức giận, nói nhỏ .
-Ngươi thường lấy bộ dạng này đi dụ dỗ thiếu nữ nhà người ta sao ?
Trần Hoàng cũng không vì thái độ tức giận của Dung Khắc mà sợ, hắn không coi Lộ Dung Khắc như một vị luyện dược sư thật thụ mà kính nể .
Trần Hoàng cười cười chọc Lộ Dung Khắc .
-Ngươi nói bậy bạ, đây mới chính là phong thái của Lộ Dung Khắc ta .
Lộ Dung Khắc vênh mặt lên tự đắc .
-Vị bằng hữu này của ngươi sát tính nặng quá, lại nồng nặc mùi huyết tinh .
Lộ Dung Khắc nhìn về phía Trấn Kiêu Sát nói ra . Hắn là một vị luyện dược sư nên khứu giác rất thính .
-Thế ngươi ghi nhớ mùi trên cơ thể của Vân Diễm tiểu thư chưa ?
Trần Hoàng cười nham hiểm hỏi .
-Đương nhiên là rồi !
Lộ Dung Khắc khoái chí nói lớn lên khẳng định . Nhưng chỉ vài giây sau hắn như tự vả mặt mình .
-A, tên chết bầm .
Lộ Dung Khắc ôm cổ Trần Hoàng xuống tẩn cho hắn một trận . Vân Diễm nhìn thấy cảnh này liền xóa tan những hiềm nghi khi trước, Lộ đại sư và Trần Hoàng huynh rất thân thiết với nhau, sau này ta phải đối đáp Hoàng huynh như Lộ đại sư mới được.
Vân Diễm tự nhủ trong lòng mình như vậy . Trấn Kiêu Sát vẻ mặt khó hiểu nhìn Trần Hoàng và Lộ Dung Khắc đang đánh nhau trên sàn nhà . Hắn bây giờ tự hoài nghi chính mình, phong cách tiền bối ? Bảo bối có thể đánh gãy đôi thanh kiếm do hắn tạo ra ?
Sao mà không nghiêm chỉnh tí nào thế ?
-Có việc gì không Lộ đại sư .
Thấy có tiếng động mạnh ở bên trong, Mạch Ba và Dương Sử liền xông vào . Cảnh tượng trước mặt khiến họ phải há hốc miệng .
Lộ đại sư ngày ngày nghiêm túc với họ nay lại đánh nhau với một thiếu niên, nằm lăn lốc trên sàn nhà ? Nhưng chợt họ suy nghĩ lại, Lộ đại sư năm nay cũng chỉ mới hai mươi tuổi mà thôi ....
-À ta đang bàn luận với vị bằng hữu lâu không gặp, các ngươi lui ra đi .
Lộ Dung Khắc ngước cổ lên ra lệnh cho Mạch Ba và Dương Sử ra ngoài . Vừa nói xong hắn liền bị Trần Hoàng nắm búi tóc kéo xuống đánh tiếp . Mạch Ba và Dương Sử vội vàng chấp tay rồi lui ra ngoài .
Sau một hồi bàn luận xong, Lộ Dung Khắc kéo Trần Hoàng lên, ra hiệu Trấn Kiêu Sát cũng ngồi xuống bàn uống nước .
-Ngươi đến đây có việc gì không ?
Lộ Dung Khắc rót cho Trần Hoàng và Kiêu Sát một chén trà rồi hỏi chuyện . Vân Diễm thấy ba người ngồi vào bàn lập tức đứng lên lui ra phía sau Lộ Dung Khắc .
-Vân Diễm tiểu thư cứ ngồi tự nhiên đi .
Lộ Dung Khắc chỉ tay kêu nàng ngồi xuống cạnh mình .
-Vâng .
Vân Diễm không dám khước từ, lập tức ngồi xuống bên cạnh Lộ Dung Khắc, mặt hơi ửng hồng . Nàng cảm mến Dung Khắc cũng vì thái độ hòa nhã của hắn, không tự cao như mấy vị luyện dược sư kia .
-Ta nghe nói ngươi cần ma hạch nguyên tố thú tứ giai ?
Trần Hoàng nhấp một ngụm, nói .
-Cũng không gọi là cần lắm .
Lộ Dung Khắc nhấp một ngụm, đáp .
-Ngươi muốn thử tứ phẩm đan dược ?
-Cũng đúng, tam phẩm ta đã luyện chán rồi .
Lộ Dung Khắc vẻ mặt chán nản khi nói đến tam phẩm đan dược, hắn đây đã luyện thành thạo loại đan dược này trong hai năm gần đây .
Vân Diễm nghe Lộ Dung Khắc nói thế trong lòng hâm mộ hắn lại thêm một bậc, nếu kéo được vị luyện dược sư này về gia tộc mình thì sao ? Chắc chắn vị trí chủ trong gia tộc phải thuộc về mình .
-Ngươi là quỷ hay gì mà luyện đan nhanh vậy ?
Trần Hoàng kinh sợ khi nghe Lộ Dung Khắc nói ra vấn đề của mình, tên này luyện đan tam phẩm chán rồi ? Muốn luyện tứ phẩm ?
Trấn Kiêu Sát không nói gì, nhưng trong lòng hắn lại tăng thêm một phần kính sợ vị luyện dược sư này, phải nói chức danh luyện dược sư quả là hấp dẫn, được người người kính trọng và sùng bái mà người trước mặt hắn đây cũng bằng tuổi hắn mà muốn trở thành luyện dược sư tứ phẩm rồi .
-Nói ra sợ hù ngươi, ta là quỷ đó ha ha .
Lộ Dung Khắc đắc chí cười to lên .
-Về vấn đề ma hạch tứ giai thì bằng hữu của ta có thể giúp ngươi đi săn .
Trần Hoàng vội chuyển chủ đề, không khéo tên này lại tự luyến bản thân .
-Ồ ta là Lộ Dung Khắc, vị bằng hữu này tên là ?
Lộ Dung Khắc đưa tay ra chào hỏi Trấn Kiêu Sát .
-Trấn Kiêu Sát !
Trấn Kiêu Sát cũng đưa tay ra bắt lại . Khi hay tay chạm vào nhau, Trấn Kiêu Sát liền muốn dùng lực tác động vào . Lộ Dung Khắc cũng biết đối phương muốn thử sức mình, hắn liền vận lưu khí vào cánh tay .
Nhiệt độ trong phòng bắt đầu giảm xuống, một cơn lạnh thấu truyền vô bàn tay của Trấn Kiêu Sát . Trần Hoàng nhìn hai tên này đang đọ sức, nhưng tại sao từ phía Lộ Dung Khắc lại tỏa ra hơi lạnh ?
Không lẽ là chiến kĩ của hắn, nếu dùng chiến kĩ thì cũng đúng thôi vì Lộ Dung Khắc luyện đan nên không rành về mảng chiến đấu trực tiếp này .
Hai bên híp mắt nhìn nhau, đồng thời cùng gật đầu, buông tay nhau ra cùng lúc . Ở giữa hai bàn tay đều có một mảng đen thui tồn tại .
Việc giao đấu diễn ra rất nhanh, Vân Diễm vẫn thu được vào mắt, nàng nhìn Trấn Kiêu Sát bằng ánh mắt kính sợ, tên này thế mà dám đọ sức với Lộ đại sư . Phải nói Lộ Dung Khắc trong lòng nàng là vô đối, không ai dám đối đầu vì thiên phú luyện đan của hắn quá kinh khủng .
-Nếu muốn ma hạch tứ giai, không có liền .
Trấn Kiêu Sát giọng lạnh nhạt nói ra . Hắn không thể tiếp tục tìm thấy một con tứ giai nguyên tố thú ngay lập tức được .
-Ta biết một chỗ đang tụ tập rất nhiều tứ giai nguyên tố thú .
Lộ Dung Khắc ánh mắt thú vị nhìn về Trấn Kiêu Sát .
-Hai viên tụ nguyên đan ?
Trấn Kiêu Sát nhàn nhạt ra điều kiện .
-Nhập môn hay Huyền Vương ?
Lộ Dung Khắc tiếp tục hỏi . Hắn không quá ngạc nhiên khi có điều kiện .
-Huyền Vương !
Trấn Kiêu Sát nhấn mạnh . Tụ Nguyên Đan có hai loại, một là dùng cho người muốn đột phá trở thành nguyên tố giả, hai là loại dùng cho Khải Tướng dùng đột phá Huyền Vương cảnh !
-Tổng mười viên ma hạch tứ giai ?
Lộ Dung Khắc vẫn ung dung đưa ra điều kiện của mình, hắn không hề lo là mình có luyện được Tụ Nguyên Đan cho Huyền Vương cảnh hay không .
-Thành giao .
Trấn Kiêu Sát đứng lên đưa tay ra .
-Ngươi thật thú vị .
Lộ Dung Khắc đưa tay ra bắt lại, coi như đã thỏa thuận .
-Khi nào khởi hành ?
Trần Hoàng thấy hai tên này mới gặp mà đã có vẻ hợp nhau như thế này, liệu đây có phải là số phận an bài không ?
-Ba ngày nữa đi, hẹn ở chỗ cổng trấn .
Lộ Dung Khắc nói ra địa điểm và thời gian .
-Chớ mang theo phiền phức .
Trấn Kiêu Sát nói xong đứng lên tiến ra phía cửa, Trần Hoàng vẫy tay chào Lộ Dung Khắc rồi tiến ra theo sau .
Lộ Dung Khắc tự mình đưa tiễn hai người, hắn chắp tay đứng nhìn họ rời đi, trong lòng lại cảm thấy hứng thú về chuyến đi sắp tới .
-Ba ngày sau, ta và Vân Diễm tiểu thư có việc, các ngươi tạm thời được nghỉ ngơi .
-À, tranh thủ đi tìm những dược tài này cho ta .
Lộ Dung Khắc đưa cho Dương Sử một sớ những dược tài dài dòng .
-Vân Diễm tiểu thư, tại hạ nay muốn tịnh dưỡng, không tiện bầu bạn cùng tiểu thư .
Lộ Dung Khắc chấp tay với Vân Diễm, nói ra .
-A, không sao không sao, ta cũng muốn nghỉ ngơi, phiền Lộ đại sư rồi .
Vân Diễm thấy Lộ Dung Khắc chắp tay khách khí với mình liền thấy bối rối .
-Hẹn gặp tiểu thư ba ngày sau .
Nói rồi, hắn ung dung tiến vô phòng .
-Trong ba ngày không tiếp khách .
Rồi đóng cửa phòng lại, để một câu nói cho bọn Mạch Ba .
-Rõ !
Dương Sử và Mạch Ba đều đồng thanh đáp .
-Này, thanh kiếm bọc trong vải của ngươi có thể trấn được linh hồn phải không ?
Trần Hoàng hai mắt sáng rực lên khi hỏi điều này .
-Đúng, đó là bảo vật trấn tộc .
Trấn Kiêu Sát không ngạc nhiên khi Trần Hoàng biết về điều này .
-Là thế này, trong cơ thể ta có tồn tại một linh hồn của một loại thượng cổ thú, sức mạnh của linh hồn này ta không rõ nhưng lúc ta luyện tập với ngươi và ngươi sử dụng thanh kiếm thì đã khiến hồn này từ trước tới nay đều hỏi qua ý kiến của ta mới mượn xác nhưng lúc đó không đợi ta đồng ý đã chiếm luôn quyền điều khiển .
-Ta nghĩ nó cũng chú ý và kinh sợ tới thanh kiếm này, nên ta muốn xin ngươi một ít mảnh vụn để làm vòng đeo cổ tránh trường hợp xấu xảy ra trên cơ thể ta .
Trần Hoàng không do dự gì nói ra những điều mình suy nghĩ cho Trấn Kiêu Sát, hắn coi Trấn Kiêu Sát như là một người nhà của mình và cũng muốn Trấn Kiêu Sát giúp đỡ .
-Ta không giúp được .
Trấn Kiêu Sát dừng chân lại, đứng đối diện Trần Hoàng nói ra, bây giờ hắn đã hiểu tại sao lúc đó ánh mắt ấy khiến linh hồn của hắn run rẩy tựa như tử vong, thì ra là một tồn tại khác bên trong Trần Hoàng .
-Nguyên tố kim được chia ra thành chín loại Sắt, Đồng, Bạc, Kim, Bạch Kim, Kim Cương, Tử Kim xếp theo thứ tự độ cứng từ nhỏ lên trên .
-Hai loại còn lại là dạng đặc biệt Hắc Kim và Huyết Kim, chúng đặc biệt là do quá trình hình thành ra .
Trấn Kiêu Sát từ từ giải thích cho Trần Hoàng .
-Về độ cứng thì chúng đứng trên bảy loại kia .
Nói rồi hắn đưa thanh kiếm bọc vải ra, kéo lên một đoạn lộ ra phần sườn kiếm màu đen nhãn bóng .
Trần Hoàng nghe Trấn Kiêu Sát phân tích đã được thêm kiến thức và chứng kiến được thanh kiếm Hắc Kim đó .
-Ta không giúp được là vì không có kim loại nào có thể cắt được nó ra cho ngươi mảnh vụn, trừ khi có Huyết Kim hoặc Hắc Kim đồng dạng ở đây ...
Trấn Kiêu Sát mặt không biểu tình giải thích tiếp .
-Nói như vậy là do không có đồ nào có thể cắt nó ra nên ta mới không có được mảnh vụn sao ?
Trần Hoàng mếu máo khi biết sự thật phũ phàng này, lúc đầu hắn nghĩ Trấn Kiêu Sát không cho hắn mảnh vụn vì lý do khác nhưng lý do này thì cũng thật đau lòng .
-Đúng là như thế ....
Trấn Kiêu Sát thở dài, kéo vải bọc lại để ra đằng sau, tiếp tục di chuyển .
-Mong ngươi đừng tiết lộ với ai về thanh kiếm .
Trấn Kiêu Sát trầm ngâm nói ra .
-Ai lại không có những bí mật chứ .
Trần Hoàng cũng vui vẻ đáp lại .
-Nó là thứ khiến cả gia tộc ta bị diệt ...
Trấn Kiêu Sát giọng ảm đạm nói ra .
-Ngươi yên tâm, có ta và Hương Hy thì ngươi không cô đơn .
Trần Hoàng đặt tay lên vai Trấn Kiêu Sát vỗ vỗ vai hắn . Trấn Kiêu Sát gật đầu, trong lòng thầm cảm kích . Hắn cũng coi viện tự và mấy người cùng hắn luyện tập ở đó là đồng bạn, riêng Hương Hy và Trần Hoàng, Ôn Báo là thân hơn .
Sau hơn nửa canh giờ, men theo đường cũ Trần Hoàng và Trấn Kiêu sát đã về tới nơi . Nguyên một đêm đó Trấn Kiêu Sát không ngủ, hắn hì hục làm cái gì đó .
Rạng sáng ra, Ôn Báo, Trần Hoàng, Hương Hy và Hồng Nhi được hắn kêu tới . Bầy ra trước mặt mọi người là vài con dao nhỏ được làm từ nanh của con Địa Tượng Vương và vài mảnh áo giáp được làm từ bì tượng .
-Đừng nói ngươi thức cả đêm qua là chuẩn bị những thứ này nha ?
Ôn Báo tò mò nhìn những vật phẩm ở trước mắt .
-Wow, Sát huynh thật chu đáo, muội đã hiểu lầm huynh rồi .
Hồng Nhi mặt đầy biết lỗi nắm lấy tay Trấn Kiêu Sát .
-À ừ, ta chỉ muốn trả công cho các ngươi thôi .
Hắn vội vàng rút tay ra khỏi tay Hồng Nhi .
-Đồ từ tứ giai nguyên tố thú thì không thể chê được .
Ôn Báo lấy cho mình một bộ giáp lưới và một con dao nhỏ, Trần Hoàng cũng tiện tay cầm cho Lâm Mộ một bộ .
-Ủa không có đồ cho muội sao ?
Hồng Nhi lấy được con dao màu trắng sữa thì loay hoay tìm bộ nội giáp cho mình .
-Ta .. ta không biết đồ của nữ nhi như thế nào .
Trấn Kiêu Sát lúng túng khi nghe Hồng Nhi hỏi . Hắn không biết nội y của nữ nhi ra sao nên không thể làm cho Hồng Nhi và Hương Hy .
-Không sao, để muội chỉ cho huynh nha .
Hồng Nhi vô tư nhìn Trấn Kiêu Sát, liền muốn chỉ cho hắn cách làm .
-Không cần đâu, cô tự làm đi .
Trấn Kiêu Sát xua xua tay rồi tiện quăng một đống da thú mà hắn đã cắt ra tối qua cho Hồng Nhi, tiện thể chuồn đi mất .
-Tên này cũng biết ngại sao ?
Ôn Báo thắc mắc hỏi, nhìn bộ dạng muốn chạy trốn của Kiêu Sát khiến hắn cũng phải hoài nghi nhân sinh .
-Sao ta biết được .
Trần Hoàng lắc đầu, hôm nay hắn thấy Trấn Kiêu Sát đối với Hồng Nhi không còn lạnh lùng như trước, điều đó thật tốt .
-Huynh nói thật đúng, Sát huynh thật dễ thương a .
Hồng Nhi hai mắt sáng lên khi nhìn đống bì tượng . Hai ngươi kia chỉ biết nín cười khi nghe Hồng Nhi khen Trấn Kiêu Sát dễ thương ......
Trong vòng hai ngày còn lại, Trấn Kiêu Sát như lục tung khu sâm lâm, cuối cùng hắn lặng đem một cái chân người về để bên cạnh giường của Lâm Mộ đang dưỡng thương .....
Sau ba ngày, Trần Hoàng đem Lục Miêu cùng Trấn Kiêu Sát rời khỏi, chuyến đi này hắn có thông báo cho Hương Hy và không muốn cho nàng theo, hắn muốn nàng ở lại chăm coi tiểu háu ăn .
Đến điểm hẹn, họ thấy Lộ Dung Khắc đã đứng ở đó từ lâu .
-Một mình ngươi thôi sao ?
Trần Hoàng thắc mắc hỏi, hắn nghĩ tên này sẽ dẫn theo Vân Diễm để thể hiện .
-Trước đó nghĩ sẽ dẫn theo Vân Diễm tiểu thư, mà nếu dẫn đi ta sẽ không tập trung toàn lực được .
Lộ Dung Khắc khoác vai Trần Hoàng nói ra, thiệt là nếu để Vân Diễm đi cùng không biết giúp được gì nhiều không hay chỉ làm cho cuộc đi săn thêm màu sắc nên Lộ Dung Khắc quyết định không đưa nàng đi theo .
-Dẫn đường .
Trấn Kiêu Sát giọng lạnh lùng nói ra .
-Được được, ngươi vội vàng quá .
-Mà ngươi đem theo sủng vật làm gì thế ?
Lộ Dung Khắc thấy Lục Miêu nằm trên đầu Trần Hoàng không khỏi thắc mắc, buộc miệng nói ra . Ngay lập tức đôi mắt của Lục Miêu mở ra, một luồng linh hồn lực nóng rực tấn công vô Lộ Dung Khắc .
Khiến hắn trong vài hơi thở đã phải tập trung vô giải nhiệt, trán đầy mồ hôi .
-Hộc, ngươi ... ngươi ... là ngươi ?
Lộ Dung Khắc được một phen khiếp sợ, ngã ra đất chỉ lên Phong Thố, mặt mở to .
-Đúng, là lão tử !
Lục Miêu lập tức đáp lại .
-Ngươi .. ngươi lại còn biết nói .
Lộ Dung Khắc mặt ngẩn ra không tin vào mắt mình . Hình ảnh hai năm về trước hắn bị tấn công linh hồn, trừ Trần Hoàng ra, còn một luồng linh hồn nóng rực kiến linh hồn của hắn muốn tan chảy .
Hóa ra lại là của con Phong Thố biết nói này ?
-Giới thiệu với hai ngươi, đây là Lục Miêu, lão bằng hữu của ta .
Trần Hoàng giới thiệu Lục Miêu cho hai người, hắn và Lục Miêu đã bàn tính kĩ khi chuẩn bị tiết lộ sự thật này .
Lý do thứ nhất là Trấn Kiêu Sát không thành vấn đề, đưa ra bí mật về thanh kiếm không lo sợ Trần Hoàng, đúng là người một nhà .
Còn về Lộ Dung Khắc, Trần Hoàng chưa tin tưởng lắm nhưng Lục Miêu lại muốn bày trò vui nên lộ diện .
-Giấu đủ sâu !
Trấn Kiêu Sát mặt nhìn Phong Thố trên đầu Trần Hoàng đầy thán phục, hắn còn nhớ khi trước bị tấn công bởi mình vạ miệng nói “sủng vật” nay lại tới tên luyện dược sư này .
-Bí mật này ít ai biết được, người một nhà mới nói ra được .
Trần Hoàng xoa xoa đầu nhìn Trấn Kiêu Sát vẻ mặt hối lỗi . Trấn Kiêu Sát không nói gì, chỉ gật đầu .
-Ý ngươi là ?
Lộ Dung Khắc chưa định hình lại được tình huống hiện tại .
-Là nếu ngươi nói cho ai biết nữa thì sẽ không còn mảnh hồn nào tồn tại !
Lục Miêu nhảy lên người Lộ Dung Khắc đe dọa .
-Được được, Thố đại ca ta sẽ nghe theo ngươi .
Lộ Dung Khắc gật đầu lia lịa như gà mổ thóc . Xong công việc, Lục Miêu nhảy lại lên đầu Trần Hoàng nhắm mắt . Trần Hoàng kéo Lộ Dung Khắc lên .
Trấn Kiêu Sát nhếch môi cười Lộ Dung Khắc rồi tiến bước .
-Này này, ngươi biết trước rồi đúng không ? Sao không nói cho ta hả tên kia !
Lộ Dung Khắc thấy nụ cười nhếch môi của Trấn Kiêu Sát thì ngộ ra, cái tên thiếu chi kia thế mà dám hố mình .
Sau hơn nửa canh giờ, ba người bọn họ đã đến nơi .
-Nơi đây không biết vì sao lại có nhiều tứ giai nguyên tố thú tụ tập trong vòng hai năm qua, chúng dường như coi nơi đây là thánh địa tu luyện của mình .
Lộ Dung Khắc chỉ ra phía xa, nơi khu vực sâm lâm yên tĩnh, sau màn yên tĩnh đó là một nơi chứa đầy những tứ giai nguyên tố thú .
-Có tổng cộng gần ba chục con tứ giai .
Lục Miêu ở đôi mắt màu lam của nó lên quét qua một lượt .
-Ngươi chắc chứ ?
Trấn Kiêu Sát ngạc nhiên hỏi, hắn từ phía này thì không thể thấy được một con nguyên tố thú nào, sao con Phong Thố này lại thấy được .
-Hồn nhãn của ta nhìn không sai .
Lục Miêu đáp, Trấn Kiêu Sát chưa hiểu rõ về sức mạnh của Lục Miêu nên nó giải thích .
-Thố ca thật lợi hại .
Lộ Dung Khắc đưa ngón cái về phía Lục Miêu, tỏ ý khen ngợi .
-Thường thôi .
Lục Miêu được khen liền đắc ý .
-Mục tiêu gần nhất là ở đâu .
Trần Hoàng chen ngang, hắn cũng không muốn nghe hai tên này vuốt mông ngựa .
-Bên trái, tám trăm dặm .
Lục Miêu đưa ngón tay lên chỉ hướng . Cả ba người bắt đầu di chuyển, cuộc đi săn chính thức bắt đầu .