-Lan di, người có chắc thế này sẽ không bị phát hiện chứ ?
Trần Hoàng nhìn tiểu bạch xà quấn trên cổ mình hỏi chuyện .
-Ngươi tin Lan di, nhất định sẽ thành công .
-Woong woong woong .
Tiểu bạch xà quấn vòng trên cổ Trần Hoàng là Thanh Lan biến thành, để phòng trường hợp xấu trong chuyến đi này, Trần Hoàng đã đến mời Lan di trợ giúp .
Đương nhiên Lan di cầu còn không được, nàng luôn muốn bù đắp cho Trần Hoàng
Tiểu Woong cũng được mang theo vì lời hứa với Đại Hùng, tiểu háu ăn này nhìn rất hưng phấn khi mỗi lần được ra ngoài dạo chơi .
Vì thân thế của nó đặc biệt nên Trần Hoàng không thể tùy tiện dẫn nó ra bên ngoài để tiếp tới chuyện phiền phức .
-Được, chúng ta khởi hành .
-Đại Hùng huynh, chúng ta tới rồi .
Trần Hoàng tới chỗ hẹn với Đại Hùng .
-Ta đây .
Đại Hùng xuất hiện ngay sau tiếng nói của Trần Hoàng .
-Woong woong woong .
Tiểu Woong thấy Đại Hùng đến thì liền kêu lên . Đại Hùng nhìn thấy Tiểu Woong ngẩn ra một hồi, huyết mạch bên trong hắn bắt đầu sôi lên, như là đang gặp một huyết mạch khác cực kì thuần khiết .
Cảm giác hắn muốn triều bái tiểu Long Quy này .
-Đây là Tiểu Woong, sản phẩm của quả trứng .
Trần Hoàng đưa Tiểu Woong ra trước mặt Đại Hùng, cả hai bên bốn mắt nhìn nhau . Và sau đó, Tiểu Woong đưa một tay ra xoa xoa đầu Đại Hùng ....
Hành động này của nó làm cho Trần Hoàng trợn tròn cả mắt, nhưng Đại Hùng không hề phản kháng .....
Hắn chợt nhớ có Trần Hoàng ở đây nên hơi lùi đầu về .
-Khụ, người trợ giúp của đệ đâu ?
Đại Hùng hơi thẹn với hành động nãy nên chuyển chủ đề .
-À một mình đệ là có thể rồi .
Trần Hoàng chỉ vào chính mình .
-Một mình đệ sao ? Ổn chứ ?
Đại Hùng nhíu mày, tên nhân loại này tự tin đến thế sao ? Hắn còn rất trẻ, tu vi thì chỉ tầm mấy con tam giai mà thôi .....
-Huynh cứ yên tâm, đệ đã chuẩn bị . À đệ muốn nhờ huynh trợ giúp một việc .
-Việc gì ?
-Khi đệ ra hiệu, thì huynh có thể vô đó rút binh khí đang cắm ở dưới và vờ đi là huynh lấy được không ?
Trong đó có một người bên Ưng Viện Tự, Trần Hoàng không muốn lộ danh tính của mình cho nên Lục Miêu đã nghĩ ra cách này cho hắn .
-Được, ta sẽ thử .
Đại Hùng gật đầu chấp thuận . Cây binh khí đó tới bây giờ đã hết tác dụng, nên hắn cũng không để vào mắt . Đồ của nhân loại hắn dùng không quen .
-Huynh có thể dẫn ta đến gần nơi đó được không .
Vừa dứt lời, Trần Hoàng hoa mắt đã được đưa tới gần cái hang động đó . Lục Miêu nằm bên vai trái của mở đôi mắt màu xanh lam lên quan sát .
“Đúng là ở trong đó có bốn linh hồn, ba hồn đang giao kết trận để khống chế một hồn” .
Lục Miêu nói ra tình hình .
“Ba người kết trận để phong ấn một người ?” .
Trần Hoàng nhớ lại hình ảnh nửa năm trước hắn được Đại Hùng cho thấy, ba vị tiền bối ngồi ở ba góc là kết trận chặn người ở giữa sao ?
-Đệ đi sâu vô trong là tới .
Đại Hùng chỉ tay vô phía trước hang động .
-Phiền huynh để ý Tiểu Woong, nó có tật háu ăn .
Trần Hoàng nháy mắt ra hiệu với Đại Hùng .
-Được được, đệ cứ yên tâm .
Đại Hùng vui vẻ nhận lời, nhân loại này là đang muốn giúp đỡ hắn lấy ân tình của tiểu tử kia sao .
-Woong woong woong .
Tiểu Woong kêu lên khi Trần Hoàng đem nó từ Lục Miêu xuống đặt lên tay Đại Hùng . Nhưng vừa tới tay Đại Hùng thì Tiểu Woong liền nhảy lên đầu hắn chiếm chỗ .
-Tiểu Woong, không được thất lễ !
Trần Hoàng quát lên, Tiểu Woong thế mà nhảy lên đầu Đại Hùng, phải biết đây là Tiên Thú, lão đại của cả vùng này, chọc giận hắn thì có mà ...
-Ấy ấy tiểu đệ, không sao không sao .
Đại Hùng vội vàng lên tiếng, được tiểu gia hỏa này thân thiết thì sau này sẽ có lợi cho hắn, như lúc lão giả kia nói hắn sẽ mơ được Thần Thú hồi tổ Ma Hùng Thần Long ...
-Tiểu Woong ngươi ở bên Đại Hùng huynh, ta có việc, lát nữa chơi với ngươi sau .
Trần Hoàng thấy Đại Hùng như thể cam chịu, hắn không nói gì nữa ngoài nhắc nhở Tiểu Woong, hắn ngồi xuống, rơi vào trạng thái nhập tịnh . Tiểu Woong kêu lên vài tiếng rồi hứng thú nhìn mọi thứ xung quanh .
Trong nửa năm qua, Lục Miêu đã giúp Trần Hoàng tu luyện và ổn định cảnh giới linh hồn của mình, hiện tại hắn có thể khiển hồn của mình một cách cơ bản, nhưng phải có Lục Miêu dìu dắt thì mới ổn định tiến xa được .
-Này, ở lại chú ý tới hắn, bảo vệ sự an toàn cho hắn, không được thiếu một sợi tóc .
Đại Hùng thấy Trần Hoàng ngồi xuống liền ra lệnh cho thuộc hạ của mình .
-Rõ thưa chủ thượng .
Có hai bóng người xuất hiện đứng hai bên Trần Hoàng .
-Woong woong woong .
Tiểu Woong nóng lòng muốn đi thăm thú .
-Đi, ta đem tiểu gia đi thăm thú .
Đại Hùng nói xong, mang Tiểu Woong rời đi .
Trần Hoàng rơi vào trạng thái linh hồn, được Lục Miêu bao bọc quanh ngọn lửa xanh lam, Trần Hoàng đã khống chế tối đa Hắc Khí đang bao bọc linh hồn hắn không hấp thu lực lượng linh hồn của Lục Miêu .
Một người một hổ ở dạng linh hồn cứ thế tiến vào sâu trong hang . Họ đi chừng thời gian một nén hương đã tới nơi .
Nhìn cận cảnh Trần Hoàng mới thấy rõ, ba vị này chắc chắn là tiền bối của ba viện tự, họ ngồi ba góc tạo thành một phong ấn người ở giữa đang cố với lấy chuôi thanh vũ khí .
Nhìn bằng linh hồn thì ba vị tiền bối đang giam giữ người kia trong một pháp trận, người kia cũng đang ngồi thiền . Kiểu nhìn của Trần Hoàng ở đây là có thể nhìn được cơ thể đang ngồi của bốn người và ở phía trên họ là linh hồn của bốn người hiện ra .
“Ở dưới cây binh khí có một giới chỉ, trong đó có một linh hồn tồn tại” .
Lục Miêu đôi mắt màu lam quét qua mọi thứ, nó thấy trong giới chỉ bên dưới có một linh hồn đang ẩn náu .
“Liệu linh hồn ấy có phải là chủ nhân của món binh khí này ? “ .
“Ta không biết nhưng phần trăm cao là đúng” .
Trần Hoàng nhìn xuống cái giới chỉ dưới thanh binh khí . Thế mà có tồn tại một linh hồn .
-Khà khà, có người tới sao ?
Lão giả bị giam dữ bỗng mở mắt ra, nhìn thấy Trần Hoàng đứng dưới dạng linh hồn, hắn liền cười lên .
Ba người xung quanh liền mở mắt ra nhìn Trần Hoàng .
-Tiểu tử người của Ưng Phong Viện, xin ra mắt các vị tiền bối .
Trần Hoàng chấp tay cúi chào ba người . Hắn không nói ra danh tự của mình sợ sau này phiền phức .
-Ha ha Hùng Chiến, ngươi thua rồi, là người của ta tìm ra trước .
Một ông lão trong ba người liền cười phá lên .
-Hừ, ngươi may mắn thôi Ưng Vệ .
Lão giả được gọi là Hùng Chiến liền hừ mạnh .
-Hai huynh già hết rồi đấy ....
Lão ẩu còn lại lên tiếng, bà không thể tin nổi là đến thời điểm này hai người còn có thể đùa giỡn .
Lão giả bị giam bên trong khi nghe Trần Hoàng hô lên thân phận lập tức đen mặt .
-Chỉ là một con kiến hôi !
Hắn lập tức mắng chửi .
-Con kiến hôi này quyết định mạng sống của ngươi đấy .
Hùng Chiến nhếch mép nhìn về phía lão giả kia, nói . Lão giả trong kia không hề lên tiếng nữa .
-Tiểu bối, tại sao linh hồn của ngươi lại là màu đen ?
Lão ẩu thắc mắc nhìn về phía Trần Hoàng, đa số những linh hồn thường có màu xanh lam .
-Cái này tiểu bối không rõ nữa, sinh ra đã như vậy .
Trần Hoàng lấy đại một lý do để nói ra . Lão ẩu nghe vậy cũng không hỏi nữa .
-Ưng Phong Viện giờ do ai chủ trì ?
Ưng Vệ nhìn về phía Trần Hoàng dò hỏi .
-Dạ thưa là trụ trì Lý Sa .
Trần Hoàng ngoan ngoãn trả lời .
-Ồ là tiểu tử đó sao ?
Ưng Vệ gật gật đầu tỏ vẻ hài lòng .
-Thế còn Hùng Phong Viện và Tiêm Yến Viện do ai chủ trì ?
Hùng Chiến cũng muốn biết thêm thông tin .
-Dạ thưa, tiểu tử vừa vô nội viện được một năm nên không nắm rõ tình hình hai bên đó .
-Cũng đúng . Mà khoan, ngươi vừa vô nội viện một năm ?
Hùng Chiến gật đầu nhưng chợt giật mình, tiểu tử này vừa mới vô nội viện mộ năm mà đã xuất được hồn ra ngoài ?
-Dạ đúng là như vậy .
Trần Hoàng ngoan ngoãn đáp, hắn nói sai chỗ nào sao mà Hùng Chiến lại ngạc nhiên đến thế ?
-Ưng Vệ huynh nay lại có một hạt giống tốt .
Lão ẩu nghe Trần Hoàng nói thế liền chúc mừng Ưng Vệ .
-Yến Chao muội quá khen .
Ưng Vệ cười cười, trong lòng như được nở hoa .
-Ngươi đã phát hiện ra chúng ta thì lập tức nhờ cứu viện đến đây, ta ở đây chán lắm rồi .
Hùng Chiến thúc giục Trần Hoàng mau mau gọi cứu viện .
-Tiểu bối đến đây là để cứu viện .
Trần Hoàng ngẩn đầu lên nhìn ba người .
-Ngươi hồ đồ !
Ưng Vệ nghe Trần Hoàng nói vậy liền tức giận . Phải nói Trần Hoàng còn ít tuổi mà đã học được cách xuất hồn như vậy thì có thể coi là một thiên tài hiếm có, nhưng chỉ có thể mà muốn một mình xử lý chuyện ở đây thật là lời nói ngông cuồng .
-Tiểu bối, sư trưởng ngươi nói đúng, một mình ngươi không thể làm nên trò trống gì, về gọi thêm người tới đi .
Hùng Chiến cũng quý mến người tài nhưng tiểu bối này hình như có phần lỗ mãng .
-Tiểu bối biết ba vị đây không tin, vậy xin cho phép tiểu bối thất lễ múa rìu qua mắt thợ .
-Đắc tội với tiền bối .
Trần Hoàng thấy bọn họ không tin, liền muốn thể hiện, hắn hướng Hùng Chiến chấp tay xin lỗi trước .
Lão giả bị giam giữ cũng mở mắt ra xem trò hay . Từ tay Trần Hoàng đánh ra một ngọn lửa màu xanh lam tiến tới Hùng Chiến, bốn cặp mắt nhìn ngọn lửa đó một cách nghi ngờ .
Khi nó tiến vào Hùng Chiến thì lập tức kết giới của trận pháp run rẩy, Hùng Chiến mặt mày nhăn nhó .
-Lão Chiến, ổn chứ ?
Ưng Vệ nhìn sắc mặt của Hùng Chiến thì không khỏi lo lắng, rốt cuộc ngọn lửa màu lam đó là gì, mà có thể là Tiên Hồn của Hùng Chiến nhăn mặt và làm cho kết giới run rẩy .
-Có thể đốt được Tiên Hồn của ta, ngươi khá lắm !
Hùng Chiến giọng trầm xuống . Khi nhân loại tu luyện đến mức nào đó có thể một bước thành Tiên Nhân và linh hồn của họ cũng được thuế biến gọi là Tiên Hồn .
Tiên Hồn khác ở hồn bình thường là nó có thêm tiên khí hỗ trợ và củng cố, có thể giúp người không tu luyện linh hồn lực khiển được hồn mình tấn công nhưng vẫn yếu thế hơn ngươi tu luyện được linh hồn và tu luyện thêm về linh hồn .
-Nói mau ! Ngươi là người ở phương nào ? Do ai phái tới ?
Lão ấu lên tiếng tra hỏi, tiểu tử này lại có thể đốt được Tiên Hồn, tức thì đây không phải một chuyện bình thường nữa . Rõ ràng đây không phải là một tiểu bối cấp bậc Khải Tướng, linh hồn xuất khiếu có thể làm được .
Ưng Vệ cũng híp mắt nhìn về phía Trần Hoàng .
-Tiểu bối có nói là linh hồn sinh ra đã vậy .
Trần Hoàng lần nữa lên tiếng giải thích .
-Tiểu hữu, nếu ngươi có thể giúp ta đốt hết ba tên này, lão phu sẽ đi theo làm nô tài cho ngươi khà khà .
Lão giả bị giam giữ khi thấy Trần Hoàng có thể đốt được Tiền Hồn liền chớp cơ hội.
-Tên chết bầm, vì muốn được sống mà bất chấp hết thanh danh .
Ưng Vệ tức tối nói . Ở cấp bậc Tiên Nhân như bọn họ lại chịu làm nô lệ đánh mất danh dự thì chỉ có thể làm cho cấp bậc cao hơn, ở đây chỉ là một tiểu bối ...
-Thế nhưng lão phu được sống, còn các ngươi chỉ còn lại ba cái xác không hồn khà khà .
Lão giả lần nữa khoái chí cười lên .
“Muốn khống chế hắn cũng dễ, ta sẽ đặt ấn linh hồn vào hắn, chỉ cần hắn có ý định phản ngươi, linh hồn lập tức bị thiêu rụi” .
“Như thế cũng được sao ? “.
Trần Hoàng lần đầu tiên nghe loại khống chế này, có thắc mắc .
“Ngay cả ba tên kia, ngươi muốn khống chế đều được, dù gì bọn hắn cũng chỉ là Tiên Nhân, sức của ta tới đó là cực hạn” .
Lục Miêu đắc chí nói ra, từ lúc nó thức tỉnh thì sức mạnh cũng hồi phục lại từ từ .
“Ba người kia thì không cần, ngươi có nắm chắc là không chế được lão giả kia không ? “ .
Trần Hoàng lần đầu tiên thử loại khống chế này có chút đề phòng .
“Ngươi nên nhớ, ta sinh ra là để trị linh hồn cũng như giúp linh hồn tu luyện” .
“Được, nhưng chúng ta làm thế nào ? “ .
“Trước mắt phải tiếp cận với linh hồn lão giả kia trước đã”.
Kết thúc cuộc đàm thoại, Trần Hoàng nhìn về phía bốn người họ .
-Thế nào, tiểu hữu suy nghĩ xong chưa ?
Lão già trong kết giới hứng thú nhìn Trần Hoàng .
-Tiểu tử, ngươi nếu thả hắn ra ngoài thì lập tức ngươi sẽ bị giết !
Ưng Vệ lạnh giọng nói ra .
-Khà khà, lão phu nào dám có ý nghĩ đó, ta sao đấu lại kỳ hỏa trong tay tiểu hữu .
Lão giả kia khôn khéo nói tiếp .
-Đúng là lão không dám đấu với ta, nhưng lão nhập lại vào thể xác rồi sử dụng vật gì đó có thể bắt hồn ta thì được .
Trần Hoàng được Lục Miêu mách nước liền nói ra, bốn người này chắc chắn là Tiên Nhân, nên nếu để họ hồn nhập xác được thì Trần Hoàng cũng giống cá nằm trên thớt.
-Tiểu hữu nghĩ nhiều rồi .
Lão giải nhíu mày, đúng là lão có suy nghĩ như thế không ngờ thằng ranh này đoán được .
-Mệt mỏi quá, giờ một là mở một đường cho ta đi vô xử lý hắn, hai ta đốt cả ba người các ngươi rồi xử lý hắn .
Lục Miêu đứng ở trong Trần Hoàng thấy mấy tên này cứ nói qua nói lại dài dòng liền nóng tính tạo một hồn người màu xanh lam hiện ra .
-Các hạ là ai ?
Lão ẩu thấy xuất hiện thêm một người vô cùng kinh ngạc .
-Ta là chủ nhân của hỏa diễm màu lam . Các ngươi quyết định nhanh đi, đừng để ta chờ .
Lục Miêu không kiên nhẫn nói ra, không phải là nó không phá được kết giới kia, nhưng khi phá xong sẽ bị hao hụt sức lực và có thể bị bốn tên này hội đồng .
Nó không thể hành động bất cẩn trọng như thế được .
-Ngươi là cái thá gì mà ra lệnh cho ta ?
Hùng Chiến nóng tính nói lên, nhưng sau câu nói đó thì ông phải hối hận, một đoàn hỏa diễm màu lam bao trùm lấy linh hồn ông .
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAA .
Tiếng hét dài trong hang vang lên, tiếng đau đớn, thống khổ từ Hùng Chiến .
-Nể tình bằng hữu ta là người trong viện tự, các ngươi tự quyết định đi .
Lục Miêu thấy kết giới rung mạnh nên dừng tay, hắn không muốn tổn thương ba tên này để tên ở trong ngư ông đắc lợi .
-Này, không sao chứ ?
Ưng Vệ nhìn Hùng Chiến vừa mới thoát khỏi lam hỏa diễm liền hỏi thăm .
-Hừ, ta đây không khuất phục trước ngươi đâu !
Hùng Chiến cứng rắn nhìn về phía Lục Miêu nói ra . Lão giả được vây trong kết giới liền cười nham hiểm .
“Ba lão già này đúng thật là cứng đầu, đến lúc đó đừng trách ta ra tay độc ác” .
Lục Miêu không kiên nhẫn nói ra .
“Được rồi, tùy theo ngươi giải quyết” .
Trần Hoàng cũng không nói gì nữa, mọi việc tùy theo theo Lục Miêu quyết định .
Sau gần nửa canh giờ không thấy một ai lên tiếng, Lục Miêu nhếch mép .
“Ngươi đưa lượng linh hồn của mình vây quanh mấy cái xác ở giữa, ta sẽ bọc thêm linh hồn của ta ở ngoài” .
Lục Miêu nói xong, Trần Hoàng đi lại gần chỗ bọn họ .
-Ngươi muốn làm gì ?
Ưng Vệ thấy bên đây đã động thủ thì không khỏi lo lắng . Ba người họ không thể tùy tiện xử lý việc này theo cách của hai người lạ mặt này .
Tên bị giam giữ rất nguy hiểm, nếu để hắn thoát ra thì tai hại vô cùng .
Trần Hoàng không trả lời, bốn cặp mắt căng thẳng chú ý tới từng cử động của hắn . Trần Hoàng đi tới chỗ cơ thể của vị lão giả bị phong ấn, hắn truyền một luồng linh hồn lực bao quanh cơ thể lão .
Bốn người đều không rời mắt, Trần Hoàng hoàn thành nhiệm vụ xong, Lục Miêu tiếp tục đi lên tạo thêm một lớp linh hồn lực bên ngoài cơ thể lão .
-Ngươi muốn làm gì ?
Hùng Chiến ánh kinh sợ hô lên vì thấy Lục Miêu đi lại chỗ cơ thể của bọn họ, lam viêm trong tay người này có thể thương tổn đến Tiên Hồn thì chắc chắn cũng có thể gây sát thương với thể xác Tiên Nhân .
Vẫn chưa dừng ở đó, Lục Miêu tiếp tục tạo ba lớp khác bọc cơ thể của ba người kia lại .
-Ba vị tiền bối, xin thứ lỗi .
Trần Hoàng chấp tay xin lỗi ba người trước, khiến họ nhíu mày . Yến Chao đăm chiêu suy nghĩ, ánh mắt lóe lên một tia sáng, bà đã nhận ra họ muốn làm gì .
Lục Miêu mặt lạnh lùng nhìn về bốn người họ . Nó búng tay tạo ra một ngọn Viêm Hồn bao quanh kết giới, từ ngọn lửa đó bắt đầu lan ra tới linh hồn của ba người bọn họ .
-AAAAAA, chết tiệt, tên khốn .
Hùng Chiến dương mắt căm hận lên nhìn Lục Miêu đang đứng trơ trơ nhìn họ .
-AAAAA .
Dường như chỗ của Hùng Chiến nóng hơn nhiều, Ưng Vệ và Yến Chao còn có thể chịu đựng được . Lão giả trong kết giới dường như đang suy tính điều gì đó .
Lão nhìn kết giới xung quanh run lên từng hồi, rồi nhìn về cơ thể mình đang bị bao vây bởi hai tầng linh hồn lực thì rất phiền não . Phải làm nô tài thật sao ?
-AAAAAA .
Hùng Chiến kêu la dữ dội, kết giới đã bắt đầu có vết nứt . Lục Miêu nhìn khe nứt kia thì lập tức phân ra một phần hồn chui vào trong đó .
Nó phải vừa giữ ở ngoài vừa tạo hồn ấn bên trong .
-Ngươi muốn gì ?
Lão giả bên trong thấy Lục Miêu đã tiến vào được thì tim không khỏi nhảy lên, cho dù là Tiên Nhân nhưng trong trạng thái Tiên Hồn yếu đuối cũng không thoát khỏi cảnh sợ hãi .
Mà lam viêm trong tay tên này lại là khắc tinh của Tiên Hồn !
-Biến ngươi thành nô tài .
Lục Miêu nói xong liền lao vào ôm lấy lão giả .
-Không, không, không, ngươi không thể đặt hồn ấn .
Lão giả hoảng sợ kêu la .
-Không đặt hồn ấn cũng được . Nhưng ngươi phải hứa với ta một điều .
Lục Miêu ra vẻ chấp thuận .
-Trăm điều cũng hứa, trăm điều cũng hứa .
Lão giả vẻ mặt hoảng sợ kêu lên, nếu đặt hồn ấn thì hắn đương nhiên sẽ mãi mãi làm nô tài cho một tiểu tử Khải Tướng, điều này làm sao có thể chấp nhận được ?
-Ngươi sẽ mãi trung thành với ta !
Lục Miêu nói ra điều kiện khiến ba người ngoài kia lập tức kinh sợ trợn mắt lên .
-Ta hứa với ngươi mãi mãi trung thành, chết cũng là nô tài của ngươi, trái lời sẽ bị trời tru đất diệt !
Lão giả như nắm được cơ hội liền nói to lời hứa của mình .
-Được, ta tin ngươi, thả lỏng, ta đem ngươi phá kết giới .
Lục Miêu gật đầu tin tưởng . Lão giả nghe thế liền thả lỏng linh hồn .
-Chết tiệt, ngươi điên rồi, dừng lại !
Hùng Chiến điên khùng khi thấy Lục Miêu tin lời hứa của tên này .
-AAAAAAA .
Lập tức hắn bị ngọn lửa của Lục Miêu đốt lên .
-Mau dừng lại, đừng tin lời của hắn, hắn sẽ giết ngươi !
Ưng Vệ cũng đắp vào thêm nhưng lại bị Viêm Hồn của Lục Miêu đốt lên . Yến Chao thì không nói gì, bà nhìn về phía Trần Hoàng đang thảnh thơi đứng đó mà nhăn mày.
-Chủ nhân ! Nô tài nguyện vì chủ nhân làm trâu làm ngựa .
Lão giả thấy tình hình thuận lợi cho mình thì lập tức thuận nước đẩy thuyền . Ánh mắt hắn điên loạn nhìn về phía Lục Miêu như thần linh tới cứu rỗi mình .
-Được, cảm nhận lực lượng linh hồn của ta, ta chuẩn bị đem ngươi thoát ra .
Lục Miêu cười híp mắt nhìn cách diễn sùng bái của tên kia . Ba người nhìn trong tuyệt vọng, liệu giờ để hắn thoát được sao ?
Lão giả mặt tràn đầy phấn khích khi biết mình sắp được thoát ra nhưng đột nhiên mắt lão trợn to nhìn Lục Miêu với vẻ mặt không tin . Lục Miêu nhếch mép lên nhìn hắn .
-Tu luyện đến ngu ngốc rồi .
Lục Miêu vừa dứt lời xong thì lão giả mắt đang trợn thì trở về bình thường nhưng sâu trong đó không có hồn, nó như một đứa trẻ mới sinh ra . Lục Miêu lợi dụng khe hở đưa hắn chui ra .
Thoát ra khỏi kết giới, Lục Miêu liền biến mất . Ba ngọn lửa bao quanh cơ thể của ba người kia vẫn còn, linh hồn của họ đã được giảm nhiệt xuống .
-Chết tiệt, hai tên kia đâu ?
Ưng Vệ theo mắt luôn dán sát theo dõi liền không thấy Lục Miêu và lão giả kia đâu . Ngọn lửa bao quanh linh hồn bọn họ vẫn cứ miệt mài đốt .
Trần Hoàng thấy mọi chuyện đã ổn, tay cầm lấy tín vật của Đại Hùng, kêu gọi hắn tới . Chỉ trong vài hơi thở Đại Hùng xuất hiện kế bên Trần Hoàng .
-Đệ xử lý xong rồi ?
Đại Hùng đương nhiên không thấy được linh hồn của Trần Hoàng nhưng hắn cảm nhận được là y đang đứng ngay cạnh .
“Đã giải quyết tối ưu, huynh có thể mang cơ thể của lão giả ở giữa đi cùng được không ? “ .
Ba người thấy Đại Hùng xuất hiện lại thêm kinh ngạc, tên này cũng là một Tiên Nhân, hắn đến đây làm gì ?
-Được, còn ba người họ thì sao ?
“Một canh giờ sau họ sẽ hồi phục và tìm đường về, huynh khỏi lo” .
-Hẹn gặp lại ba vị tiền bối, tiểu bối cáo từ .
Trần Hoàng nói xong liền hướng bên ngoài đi ra . Ba người kia thấy Trần Hoàng có trao đổi với tên thanh niên này . Nhưng họ vẫn chưa rõ là Trần Hoàng có thật sự là người bên phe mình không .
-Hắn còn có cả Tiên Nhân ở ngoài chờ sẵn ? Tất cả đã được lên kế hoạch .
Yến Chao nhìn Trần Hoàng rời đi liền nói ra suy đoán của mình .
-Chúng ta thế mà bị tính toán !
Ưng Vệ bực dọc nói . Hùng Chiến thì không còn sức để nói ... Họ thấy Đại Hùng đi tới vác cơ thể của lão giả bị phong ấn, lấy chiếc giới chỉ lên, một tay nắm lấy chuôi binh khí cắm ở phía dưới, dùng sức kéo mạnh một cái .
Phần đầu của binh khí được kéo lên, là một thanh đao, lưỡi và chuôi của nó dài ngang nhau, nó được phủ một màu bạch ngân, không có gì nổi trội .
Đại Hùng làm xong thì cũng nhanh chóng đi ra ngoài . Ba người kia đang bị vây trong Viêm Hồn, chỉ bất lực nhìn .
Trần Hoàng đi ra, nhập hồn vào lại cơ thể, hắn thở hắt ra một hơi . Đây là lần đầu tiên hắn xuất hồn lâu đến thế . Không có Viêm Hồn của Lục Miêu hộ thể, chắc chắn linh hồn của hắn không chịu nổi .
-Đệ không sao chứ ?
Đại Hùng thấy Trần Hoàng mồ hôi ướt hết áo thì hỏi thăm .
-Đệ không sao, tịnh dưỡng vài ngày là khỏe .
-Được, để ta sắp xếp cho đệ ở lại, ta cũng muốn chăm sóc tiểu gia nhiều hơn .
Đại Hùng vui mừng vì có cơ hội được chăm sóc Tiểu Woong để lấy lòng nó . Trần Hoàng chấp nhận ở lại, vì Lục Miêu cũng cần một nơi yên tĩnh để làm xong nốt mọi việc .
-Bị tính toán thế này không biết nên biểu lộ thế nào nhỉ ?
Ưng Vệ mặt khó hiểu nhìn hai người còn lại, sau khi Trần Hoàng rời đi một canh giờ thì Viêm Hồn bao quanh cơ thể và linh hồn của họ bắt đầu dịu đi rồi biến mất .
Ngay lập tức bọn họ liền đưa hồn vào lại cơ thể của mình, ngồi lại điều chỉnh .
Sau gần ba mươi năm xuất hồn nên cũng có vài phần chưa thích ứng được với cơ thể .
-Không biết nữa, nhưng được tự do .
-Không biết hắn xử lý hồn của lão kia như thế nào ?
Hùng Chiến giọng khàn khàn nói .
-Ta thấy đã có sắp đặt, tên kia cũng không khá hơn đâu, bây giờ chúng ta quay lại viện tự thôi, nếu để trời sáng thì có hơi rắc rối .
Yến Chao lên tiếng nhắc nhở, bà là người ít được Viêm Hồn tác động nhất nên theo dõi được khá kĩ tình huống bên trong .
Nghe lời đề nghị của Yến Chao, ba người lặng lẽ rời khỏi, trong đêm họ phải về lại viện tự gần nhất để khôi phục, bọn họ đã tự nhiên biến mất không để lại dấu vết nếu lộ diện sẽ mang đến nhiều rắc rối .