Chương 92: Tung Toàn Sức

Một ngày mới lại đến, tất cả mọi người đã phân nhau ra làm công việc của mình .

-Sẵn sàng chưa ?

Trấn Kiêu Sát nhìn về phía Trần Hoàng băng bó khắp thân .

-Rồi, tới đi .

Trần Hoàng mặt nghiêm túc nhìn Trấn Kiêu Sát . Hôm nay hắn muốn dùng mọi thủ đoạn của mình để chống đỡ .

Hương Hy đứng một bên không khỏi lo lắng, Trần Hoàng hôm qua mới bị thương, nay lại muốn giao đấu . Nàng sợ các vết thương chưa kịp hồi thì lại bị nặng hơn .

Trấn Kiêu Sát đứng một chỗ, xung quanh bắt đầu hiện lên những thanh kiếm . Hắn chỉ tay về hướng Trần Hoàng, từng thanh kiếm một lao tới .

Trần Hoàng thấy từng thanh kiếm lao tới phía mình, hắn nhắm mắt lại . Trấn Kiêu Sát ngạc nhiên khi thấy hành động này .

Tên này muốn làm gì ?

Hương Hy quan sát Trần Hoàng đã phát hiện ra hắn muốn làm gì .

Những thanh kiếm lao tới Trần Hoàng chợt dừng lại, lắc lư trong không trung . Trấn Kiêu Sát hai mắt híp lại nhìn Trần Hoàng .

Những thanh kiếm chợt quay lại, hướng về phía Trấn Kiêu Sát, hắn vẫn bình tĩnh, mặt lạnh lùng đưa tay ra, trên tay hiện một thanh kiếm .

Hắn thôi động thanh kiếm, đánh bay những thanh kiếm kia . Chợt, đại não hắn đau nhức, như có hàng ngàn cây búa đang bổ vào .

Những thanh kiếm xuyên qua cơ thể Trấn Kiêu Sát tạo thành những vết thương như trên cơ thể Trần Hoàng .

Trấn Kiêu Sát rơi xuống đất, tay cầm kiếm chống đỡ thân mình, miệng có một vệt máu .

-Khá ... lắm .

Mắt hắn đỏ ngầu nhìn về phía Trần Hoàng .

-Hòa nhé ?

Trần Hoàng nhếch môi nhìn về Trấn Kiêu Sát . Hắn đây cũng muốn tên này bất ngờ khi dùng linh hồn lực tấn công .

-Ngươi là một Hồn Sư ?

Trấn Kiêu Sát nhổ một ngụm máu ra ngoài, đứng dậy lau vệt máu bên miệng .

-Không, ta chỉ tu luyện thêm .

-Như thế mới hứng thú chứ !

Trấn Kiêu Sát ánh mắt trở nên đỏ ngầu hứng thú nhìn Trần Hoàng . Tên này thật làm hắn bất ngờ .

Trần Hoàng cười cười, hắn thủ thế tiếp tục chiến đấu .

Trấn Kiêu Sát tay đưa ra sau, lấy vật được cuộn vải toàn thân, hắn cầm lên như một thanh kiếm .

Trần Hoàng nhíu mày, vật này Trấn Kiêu Sát đem bên mình hầu như là mọi lúc mọi nơi và chưa hề thấy sử dụng, nhưng nay lại sử dụng .

-Ngươi là người đầu tiên ta sử dụng thanh kiếm này .

Trấn Kiêu Sát chỉ thanh kiếm được cuộn trong vải về phía Trần Hoàng .

-Thật là vinh dự .

Trần Hoàng cười không nổi nhìn hắn, vật kia là một thanh kiếm sao ? Và đây là lần đầu tiên sử dụng sao ? Ổn chứ ?

-Ngươi yên tâm, trước đây ta chỉ sử dụng nó đánh nguyên tố thú .

Trấn Kiêu Sát như hiểu được ý nghĩ của Trần Hoàng liền giải thích .

-Ý ngươi là ?

Trần Hoàng khó hiểu nhưng đâu để hắn suy nghĩ, Trấn Kiêu Sát đã biến mất .

Trần Hoàng nghiêm túc lại, linh hồn của hắn tản ra xung quanh để bắt nhịp Trấn Kiêu Sát . Nhưng Trần Hoàng lại cảm thấy sợ hãi, hắn lại không cảm ứng được hành tung Trấn Kiêu Sát .

Nhưng chợt có một luồng sức mạnh xuất hiện đang xóa sạch phần linh hồn của Trần Hoàng tản ra .

Trần Hoàng chú ý luồng sức mạnh ấy xuất hiện ở bên tay phải, nó nhanh chóng tiến đến Trần Hoàng như một mũi tên, Trần Hoàng phản ứng nhanh, tay hắn vận lưu khí hình thành ba chiếc lá ném về phía đó, làm lệch hướng lao tới .

Luồng sức mạnh đó bị lệch hướng, biến mất trong phạm vi linh hồn của Trần Hoàng .

Nhưng Trấn Kiêu Sát chợt xuất hiện trên đỉnh đầu của Trần Hoàng, hắn đưa thanh kiếm cuộn trong vải lên cao, lấy thế bổ xuống .

Trần Hoàng hướng lên thấy Trấn Kiêu Sát tấn công tới thì lập tức vận Hắc Khí hấp thu lưu khí ở ngoài chuyển vô Phong Xà Bộ, lập tức tránh né đòn đó .

Trấn Kiêu Sát thấy mình bị né chiêu liền lùi lại, đẩy thanh kiếm tới vai Trần Hoàng .

Khi thanh kiếm chạm vô vai, linh hồn của Trần Hoàng lập tức run lên . Đại não truyền đến một cơn đau nhức kịch liệt khiến hắn phải quỳ xuống một chân .

-Hửm, Trấn Hồn Đinh sao ?

Cửu Minh đang nằm ở sâu bên trong Trần Hoàng bỗng mở mắt ngẩng đầu lên . Chấn động vừa rồi cũng lan tới tận bên trong này .

“tiểu tử, cho ta mượn thân xác” .

Cửu Minh truyền âm cho Trần Hoàng, lập tức không để Trần Hoàng đáp lời, Cửu Minh đã chiếm lấy cơ thể của hắn .

“Trần Hoàng” ngẩng đầu lên, đôi mắt của hắn đa phần đã biến thành màu đen, chỉ có một chấm sáng bảy màu ở giữa .

-Ngươi ổn chứ ?

Trấn Kiêu Sát thấy ánh mắt của Trần Hoàng thì không khỏi run lên, nhưng đây là linh hồn của hắn run lên, không phải thân xác . Nỗi khiếp sợ này là sao ? Nó đến tận trong linh hồn . Đôi mắt đó là sao ?

“Trần Hoàng” nheo mắt nhìn vào thanh kiếm được cuộn trong bao vải, ánh mắt như muốn nhìn xuyên thấu quá .

Hương Hy bên ngoài quan sát, nàng thấy có gì đó không ổn, liền đi tới .

Sau chừng vài hơi thở, “Trần Hoàng” nhắm mắt lại, đôi mắt trở nên bình thường .

Hắn thở hộc ra, khi nãy, Cửu Minh hoàn toàn không đợi sự chấp thuận của hắn, vừa nói xong là chiếm lấy thể xác khiến Trần Hoàng không kịp trở tay .

Điều này khiến Trần Hoàng khiếp sợ, cái cảm giác bị người khác chiếm thân xác mà mình thì không làm gì được thật là tai họa .

-Huynh không sao chứ ?

Hương Hy lo lắng đi tới hỏi .

-Huynh không sao, chúng ta tiếp tục đi .

Trần Hoàng trả lời xong đứng dậy nhìn về phía Kiêu Sát . Hương Hy vẫn một mực đứng đó quan sát Trần Hoàng, đến khi hắn xoa đầu nàng, Hương Hy mới chịu đi .

Trấn Kiêu Sát vừa rồi một màn kia đã thu vào trong mắt, Trần Hoàng như biến thành một người hoàn toàn khác . Đôi mắt khiến linh hồn hắn run lên từng hồi, nếu như không có thanh kiếm này hẳn linh hồn của Kiêu Sát sẽ không còn toàn vẹn .

Hình như đôi mắt đó nhìn về thanh kiếm mà hắn cầm ?

-Thanh kiếm đó của ngươi thật lợi hại .

Trần Hoàng đưa ngón tay cái về Trấn Kiêu Sát tỏ ý khen ngợi, khi vừa chạm vào nó, linh hồn của Trần Hoàng dù đã có bọc hắc khí nhưng vẫn run lên, khiến cả Cửu Minh cũng phải muốn hiện ra xem, chắc chắn không phải vật tầm thường .

-Ngươi cũng thật lợi hại . Tiếp chiêu .

Dứt lời, Trấn Kiêu Sát cầm thanh kiếm bọc vải xông lên . Trần Hoàng đã biết được thanh kiếm có tác dụng lên linh hồn nên hắn liền vận Phong Xà Bộ lên tránh né, không để nó va phải .

Trấn Kiêu Sát tấn công liên tục không để Trần Hoàng dừng chân . Hắn cũng bất ngờ là thân pháp của Trần Hoàng cũng không kém gì bản thân .

Vờn qua vờn lại, Trần Hoàng nhếch mép lên cười . Hắn đưa hai tay lên đầu, Trấn Kiêu Sát khó hiểu nhìn Trần Hoàng .

Nhưng không lâu sau, trên đầu Trần Hoàng phát ra một tia sáng chói lóa, khiến Trấn Kiêu Sát bị choáng, mất tầm nhìn .

Tức thì một luồng linh hồn lực lập tức tấn công, khiến Trấn Kiêu Sát phun ra máu, sau đó, Trần Hoàng tay vận lưu khí phóng những chiếc lá bằng phong khí tới Trấn Kiêu Sát .

Hắn không để cho Trấn Kiêu Sát tiếp tục phòng thủ, liền áp sát người hắn và tung một quyền ngay mặt .

Trấn Kiêu Sát bị một quyền và những chiếc lá Phong Khí chém qua người cố gắng nén đau, tay cầm thanh kiếm bọc vải đập vào ngang hông của Trần Hoàng .

Trần Hoàng tay trái nhanh chóng đỡ được nhưng Trấn Kiêu Sát tu vi cao hơn hắn rất nhiều nên Trần Hoàng vẫn bị lực đẩy ra xa .

Linh hồn lần nữa run lên, đại não đau nhức .

Cả hai lập tức rơi xuống đất, khóe miệng đều có vết máu .

Trấn Kiêu Sát thì toàn thân là những vết cắt do Trần Hoàng gây ra . Trần Hoàng thì thảm hơn, khi chịu lực của Trấn Kiêu Sát thì những vết thương cũ không chịu nổi, lập tức tứa máu ra .

Hương Hy thấy Trần Hoàng như thế, thì lập tức chạy lại .

Trấn Kiêu Sát khó khăn dựng người ngồi dậy nhìn Trần Hoàng, tên này thế mà làm hắn trở tay không kịp, nhưng trong cơ thể hắn dường như có dấu hiệu đột phá .

Từ lúc di chuyển tới đây, hắn luôn ép mình phải luyện tập hà khắc và đưa bản thân vào con đường sinh tử để mau chóng đột phá, nay lại muốn đột phá ngay tại đây ?

Phải chăng Trần Hoàng đủ sức hạ sát hắn ? Nghĩ nghĩ rồi Trấn Kiêu Sát ngồi khoanh chân lại bắt đầu đột phá !

-Huynh không sao chứ ?

Hương Hy thấy Trần Hoàng một thân đầy máu thì không khỏi lo lắng .

-Ta không sao, thật là sản khoái .

Trần Hoàng nở nụ cười nhìn Hương Hy, đúng thật là đánh với tên Kiêu Sát này thật thoải mái, không giống như những con nguyên tố thú kia .

Chợt hai người bọn họ phát hiện động tĩnh bên Trấn Kiêu Sát, Trần Hoàng ngồi dậy .

-Hắn vậy mà đột phá ?

Trần Hoàng muốn khóc nhìn Trấn Kiêu Sát đang đột phá . Nào ngờ trận luyện tập này giúp Trấn Kiêu Sát đột phá còn mình lại mất hết tóc ... Hắn xoa xoa cái đầu trọc của mình khi dùng Thái Dương Hạ San, chiêu này là chiêu đột biến khiến Kiêu Sát trở tay không kịp .

-Hẳn là do tích tụ quá lâu rồi, nay được một hồi chiến đấu với huynh đến tình trạng này nên đột phá .

Hương Hy cũng quan sát tình cảnh đột phá của Trấn Kiêu Sát, nói ra .

-Ta cũng cảm thấy có dấu hiệu đột phá rồi .

Trần Hoàng nhìn Trấn Kiêu Sát, nhếch mép lên . Quả thật trận luyện tập này đã giúp hắn phần nào thực chiến và những tích tụ trong nửa năm qua muốn đột phá .

Hiện tại Trần Hoàng đang ở Hóa Hình Giả ba dòng lưu khí, qua trận chiến này, hắn tự tin có thể đột phá tới bốn dòng lưu khí thậm chí là năm dòng .

Trấn Kiêu Sát kìa thì đột phá lên Khải Tướng, một đại cấp bậc .

Động tĩnh khiến Lạc La phải ra ngoài xem, tình cờ đám Lâm Mộ và Mạc Thành cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của ngày, đi về thì thấy cảnh này .

Bọn họ lập tức muốn luyện tập cùng Trấn Kiêu Sát nhưng nhìn hình ảnh cua Trần Hoàng thì lại dè chừng suy nghĩ, thân của Trần Hoàng giờ chỉ toàn một màu đỏ của máu .

Ôn Báo nhìn về Trấn Kiêu Sát, đôi mắt của hắn lóe lên tinh quang .