-Chiến kỹ ngươi quá ít .
Trấn Kiêu Sát sau khi đột phá thành công, đứng dậy đi tới phía Trần Hoàng, hắn đưa tay ra .
-Nhưng cũng đã đánh trả được ngươi .
Trần Hoàng nắm lấy tay của Trấn Kiêu Sát thuận thế đứng lên .
-Hừ, chỉ là may mắn .
Trấn Kiêu Sát khinh bỉ đáp, hắn bị bất ngờ về những đòn tấn công của Trần Hoàng nên chưa kịp thời thích ứng .
-Ta sẽ học thêm chiến kỹ .
Trần Hoàng biết mình đánh trả được Trấn Kiêu Sát là nhờ yếu tố bất ngờ, cho nên không có gì đáng tự hào .
-Học xong, ta sẽ đấu với ngươi .
Trấn Kiêu Sát gật đầu rồi rời đi .
-Đệ không sao chứ ? Tóc của đệ ...
Lâm Mộ vừa luyện tập về liền thấy tình cảnh, nhanh chân đi đến hỏi thăm .
-Chỉ là vết thương ngoài da, không đáng ngại . Hả tóc của đệ như nào ?
Trần Hoàng trả lời Lâm Mộ xong thì đưa tay lên đầu mình, hắn khua qua khua lại giống như lướt qua một bề mặt nhẵn nhụi .
-Do chiến kỹ của huynh, khục .
Hương Hy giải thích, rồi che miệng cười .
Trần Hoàng thật muốn khóc, hắn quên mất là chiến kỹ Thái Dương Hạ Sơn này mỗi lần thi triển thì sức nóng của nó sẽ thiêu rụi hết tóc ... Cho nên chỉ thích hợp cho các vị sư phụ tu luyện .
-Nam nhi các huynh thật là cuồng chiến .
Lệ Ngọc thấy một thân đầy máu của Trần Hoàng không khỏi chép miệng . Nhưng nhìn cái đầu láng bóng của Trần Hoàng thì không khỏi che miệng cười .
-Động tĩnh của tên đó vừa rồi là sao thế ?
Ôn Báo lên tiếng hỏi . Mọi người xung quanh cũng thắc mắc .
-Hắn vừa đột phá một đại cảnh giới .
Không đợi Hương Hy và Trần Hoàng trả lời, Lạc La xuất hiện và nói ra . Mọi người liên tục chào ông bắt đầu xung quanh xôn xao bàn tán .
-Từ nay, ta sẽ đổi khóa huấn luyện cho các ngươi . Chủ động giao chiến với nguyên tố thú và đồng đội .
-Chú ý, với nguyên tố thú không nên đánh tới chết, chỉ vừa đủ là lui . Nên đi với đồng đội thì tốt hơn .
Lạc La dõng dạc tuyên bố nội dung huấn luyện mới . Cả đám đồng thanh ồ lên, bọn họ có vẻ thích thú với thay đổi này .
Sau đó mọi người giải tán, tới phiên ăn tối . Trần Hoàng không tham gia vì hắn dường như đang chuẩn bị đột phá .
Cả đám Mạc Thành nghe thế không khỏi đau lòng, tên này vừa đột phá hơn nửa năm, nay lại nữa .
Thật sự kinh khủng, khiến bọn họ phải mau chóng tăng tốc độ luyện tập .
Trong phòng khi Trần Hoàng đã thuận tiện đột phá xong, Lục Miêu từ từ xuất hiện . Trần Hoàng nhả ra một ngụm trọc khí, mở mắt ra nhin thấy Lục Miêu trong dạng Phong Thố đang nhìn hắn .
-Hôm nay, Cửu Minh đã chiếm lấy thân xác ta nhưng chưa được ta đồng thuận .
Trần Hoàng nhìn về phía Lục Miêu, tay xoa xoa đầu nói ra .
-Lão Hắc Lang đó tại sao lại làm thế ?
Lục Miêu thắc mắc hỏi lại . Điều gì khiến một viễn cổ hung thú làm thế ?
-Cửu Minh muốn nhìn thanh kiếm bọc vải của Trấn Kiêu Sát .
-Tên thiếu chi đang làm ở nhà bếp ?
Lục Miêu ngạc nhiên hỏi lại .
-Đúng vậy, ngươi nghĩ thanh kiếm đó là bảo vật gì, khiến cả Cửu Minh thất thố như thế ?
-Ta cũng không rõ, trong giới yêu thú, sức mạnh vi tôn, vũ khí không quan trọng lắm, có lẽ ngươi nên hỏi tên thiếu chi đó .
Lục Miêu hai mắt nhắm lại chuẩn bị đi ngủ .
-Cẩn thận lão Hắc Lang .
Nói rồi Lục Miêu nằm xuống ngủ, Tiểu Woong được Hương Hy giữ vì sợ nó làm Trần Hoàng mất tập trung trong việc đột phá .
Thấy Lục Miêu đã yên giấc, Trần Hoàng đả tọa trên giường suy nghĩ về chuyện sáng nay, liệu Cửu Minh có ý đồ xấu với hắn không ? Mà nếu có tại sao không ra tay luôn ? Hắn chỉ là một con kiến trong mắt Cửu Minh mà thôi .
Bỏ qua những suy nghĩ đó, Trần Hoàng tiếp tục ổn định tu vi của mình .
Thời gian cứ thế trôi đi, đã qua được thêm nửa năm . Những tiến bộ trong đám Trần Hoàng ngày càng rõ rệt .
A Khưu và Ôn Báo lần lượt đột phá lên Hóa Hình Giả, Mạc Thành cũng bám sát nút nhưng chưa thể đột phá .
Lâm Mộ và Lệ Ngọc đã là Hóa Hình Giả năm dòng lưu khí, gần kề với Khải Tướng .
Đặc biệt là Ôn Báo, hắn thế mà lại đi kiếm Trấn Kiêu Sát luyện tập . Ban đầu, Trấn Kiêu Sát hoàn toàn ngó lơ hắn, nhưng vì Ôn Báo mặt dày, Trấn Kiêu Sát cũng chấp thuận .
Và buổi luyện tập thật tàn khốc diễn ra .... Ôn Báo bị thương còn nặng hơn Trần Hoàng nhưng không hề bị nội thương .
Trấn Kiêu Sát nghĩ chỉ cần vờn hắn như thế sẽ khiến Ôn Báo thấy khó mà lui, nhưng không, tên Ôn Báo này thế mà càng bị thương thì càng hăng chiến, khiến Trấn Kiêu Sát phải có cái nhìn khác .
Sau nửa năm trên thân Ôn Báo đầy những vết cắt, hắn không muốn xóa đi, để y vậy chứng minh thành quả luyện tập của mình .
Đám Lâm Mộ thấy thế cũng tham chiến nhưng chỉ có Lâm Mộ là trụ cùng Ôn Báo, còn Mạc Thành và A Khưu đều chịu không nổi, đổi qua Trần Hoàng luyện tập .
Bên Trần Hoàng thì nhẹ nhàng hơn, không hà khắc như Trấn Kiêu Sát .
Và chỉ sau một năm đột phá Hóa Hình Giả thì Trần Hoàng đã đột phá được cấp bậc Khải Tướng, bám gần tới Trấn Kiêu Sát .
Hắn tiếp tục được Lạc La dẫn đi lựa chọn chiến kỹ . Lần này Trần Hoàng cũng chọn một bộ chiến kỹ đi theo cấp bậc mà tăng sức chiến đấu lên .
Bộ này có tên Pháp Thân Tu La, nó vừa giúp luyện thể vừa hỗ trợ người tu luyện ngưng tụ ra một pháp thân đủ để bao bọc cơ thể mình .
-Ta sẽ đi săn Đại Địa Tượng Vương .
Trấn Kiêu Sát đi kế bên Trần Hoàng lên tiếng, từ lúc đột phá xong hắn luôn bận rộn đi vào sâm lâm, rảnh rỗi thì bị Ôn Báo và Lâm Mộ lôi ra luyện tập nên Trần Hoàng ít khi thấy Trấn Kiêu Sát .
-Ngươi dò ra tung tích rồi ?
-Nửa năm qua đã dò ra .
Trấn Kiêu Sát lạnh lùng đáp, nửa năm qua hắn đi vô sâm lâm để dò la tung tích của Đại Địa Tượng Vương, cuối cùng cũng tìm được .
-Ta giúp gì được cho ngươi ?
Trần Hoàng giờ mới hiểu, tên này nửa năm qua bận rộn hóa ra là truy tìm Đại Địa Tượng Vương, thật là muốn đối đầu với tứ giai nguyên tố thú rồi ?
-Cản những thứ ngăn ta .
Trấn Kiêu Sát giọng lạnh lùng nói ra .
Trần Hoàng nghe thế thì không khỏi nhớ đến Đại Bôn, lần này không biết liệu có phải giao đấu không đây ?
-Một mình ta không cản hết được .
Trần Hoàng giải thích, nếu Đại Bôn một mình thì hắn có thể ngăn, nhưng nếu một đám người thì khó, vả lại đám Đại Địa Tượng tam giai trở xuống liệu có ngồi yên khi thấy Vương của chúng bị tấn công ?
-Ôn Báo và Lâm Mộ hoặc Hương Hy .
-Cả ba được không ?
-Tùy ngươi .
Câu chuyện vừa kết thúc hai người đã đi đến nội viện . Trần Hoàng đi thông báo lại cho Lâm Mộ và Ôn Báo tình hình .
Hắn cũng chạy qua nói với Hương Hy, bắt gặp Hồng Nhi đang ở đó nên là tới lúc đó nàng sẽ đi .
Hồng Nhi trong một năm qua thì nửa năm đã ở bên ngoài với Lan di làm gì đó, nay mới trở về .
Trần Hoàng quyết định ngày mai mang theo Lục Miêu để phòng xảy ra bất trắc, Tiểu Woong thì khỏi phải nói, để nó ở lại một mình, Trần Hoàng cũng không yên tâm .
Nhắc đến Tiểu Woong, Trần Hoàng nhớ lại nửa năm trước hắn có đọc được một điều trong Tàng Kinh Các ghi lại là nếu cho sủng vật hấp thụ tinh huyết của mình có thể giúp nó học được một ít gì trong tinh huyết đó .
Có khả năng là sở hữu thuộc tính đó luôn, thế nên là Trần Hoàng háo hức cho Tiểu Woong thử nhưng chưa thấy thành quả gì .
Ngoại trừ hắn truyền Hắc Khí vào Tiểu Woong nay lại cho thêm tinh huyết, hắn mong chờ Tiểu Woong sẽ học được cách sử dụng những kỹ năng của hai loại nguyên tố này đi ?
Nhưng phải khiến hắn thất vọng là, Tiểu Woong chỉ biết ăn và ngủ ra thì không thấy phô bày sức mạnh của mình .....
-Woong woong woong .
Tiểu Woong nằm trong đôi gò bồng đầy đặn của Hồng Nhi, thích thú kêu lên khi nhìn mọi thứ .
-Im lặng !
Trấn Kiêu Sát quay lại nạt nó .
-Woong ... woong .
Dường như biết mình bị nạt, Tiểu Woong lập tức làm nũng với Hồng Nhi .
-Này này, huynh không nên nạt Tiểu Woong chứ .
Hồng Nhi liền lên tiếng lấy lại công bằng cho Tiểu Woong .
-Hừ !
Trấn Kiêu Sát liếc qua Hồng Nhi, hừ một cái khiến nàng cũng im lặng .
-Hy tỷ, sao Kiêu Sát huynh hung dữ thế ?
Hồng Nhi kéo kéo tay Hương Hy hỏi nhỏ .
-Woong, woong .
Tiểu Woong cũng kêu lên đồng tình .
-Đâu, nhìn vậy thôi chứ huynh ấy rất hiền lành và dễ thương .
-Cô !!!
Trấn Kiêu Sát nghe được Hương Hy nói thế liền muốn ngã ngửa .
-Khục .
Ôn Báo và Lâm Mộ cũng phải nén cười lại . Thật ra Trấn Kiêu Sát đã ở bên bọn họ được nửa năm, tính cách của hắn Lâm Mộ và Ôn Báo đều rõ .
Hắn luyện tập rất kinh khủng, tàn nhẫn, nhưng có quan tâm đến người luyện tập, ngoài lạnh lùng nhưng vẫn còn chút lương tâm .
Chả là không để lộ ra bên ngoài thôi .
-Ta nói có sai à ?
Hương Hy chóng nạnh lên khiêu khích .
-Vớ vẩn !
Trấn Kiêu Sát nói to một tiếng rồi lẹ tăng tốc đi trước .
-Ha ha ha .
Thấy hắn đi rồi, Lâm Mộ và Ôn Báo cười ra . Nhưng ngay sau đó liền thấy một cơn mưa kiếm hướng tới hai người, khiến họ chật vật tránh né không thôi ....
Hồng Nhi chỉ mới tiếp xúc với Trấn Kiêu Sát không lâu nên cũng không rõ, sau khi Ôn Báo và Lâm Mộ tránh hết được mưa kiếm thì nàng liền hỏi .
Ôn Báo và Lâm Mộ không dám cười đùa nữa mà nhẹ nhàng kể cho Hồng Nhi về Trấn Kiêu Sát .