Sau khi dặn dò xong những việc cần làm cho Trần Hoàng,Lạc La sư thúc rời khỏi hang động để lại một khuân mặt đen xì của một thiếu niên .
-Aizzz,kì này phải ráng lên thôi .
Tự nhủ thầm mình phải cố gắng,sư thúc nãy đã giải thích hoạt động của trận pháp này,nó chỉ vận hành trong nửa ngày rồi dần dần yếu đi đến khi dừng hẳn xong sau nửa ngày hấp thu đủ năng lượng nó sẽ hoạt động tiếp và ngoài ra Lạc La sư thúc cũng muốn rèn luyện sức khỏe cơ thể của Trần Hoàng nên yêu cầu hắn không được ở lại đây,mỗi lần hấp thu xong phải đi về và không vận nguyên tố khí để chống chịu .
Nói thì dễ làm nhưng khoảng cách từ viện tự đến chỗ tu luyện cũng khá xa và nhiều nguyên tố thú luôn sẵn sàng tấn công hắn vì an nguy của Trần Hoàng,Lạc La sư thúc cũng sẽ theo bên cạnh hắn ngoài lý do đó ra cũng là muốn nghiêm túc cấm hắn sử dụng nguyên tố khí để chống đỡ sự mệt mỏi .
Đứng đó một hồi Trần Hoàng vuốt vuốt mũi rồi ra ngoài đi theo sư thúc về viện tự . Lúc đi thì mệt nhưng khi về thì khá là sảng khoái nên vừa bước vào viện tự Trần Hoàng phóng đến phòng của mình nhưng đột nhiên mới bước tới cửa phòng thì một cái đầu ló ra đeo mặt nạ quỷ làm Trần Hoàng hoảng hốt trượt ngã rồi la lên .
-AAAA,có quỷ .
Sau cái mặt nạ đó truyền ra tiếng cười khúc khích của một thiếu nữ,Trần Hoàng ngơ ngác vài giây rồi đứng dậy chỉ tay vô người đeo mặt nạ nói lớn .
-A muội chết với huynh,dám hù taaaaa!
Đương nhiên người đeo mặt nạ là Hương Hy rồi,nghe xong câu đó Hương Hy tháo mặt nạ ra hướng phía Trần Hoàng lè lưỡi cười nói .
-Đố huynh bắt được muội .
Lời nói vừa dứt thì Trần Hoàng lao tới dí Hương Hy chạy khắp khuân viên trước phòng hắn,một nữ một nam cứ thế rượt nhau đến khi một cái bóng ngồi xuống than .
-Không..không chơi nữa .
-Uy,huynh tưởng dễ gạt muội lại gần cho huynh bắt sao .
-Nha đầu này thật giảo hoạt .
Trần Hoàng than một tiếng trong lòng rồi đứng dậy hướng cửa phòng mình đi vô,chợt Hương Hy đứng chắn trước mặt hắn nũng nịu nói .
-Không chơi nữa thật sao .
Trần Hoàng kí nhẹ lên đầu Hương Hy nói .
-Chơi cái đầu ngươi,ta phải tập trung tu luyện,sắp đến ngày khảo nghiệm rồi .
Hương Hy xoa xoa cái đầu rồi dùng khuân mặt đáng yêu,hai mắt sáng long lanh lấp lánh nhìn Trần Hoàng chớp chớp mắt môi chu lên nói .
-Vậy là huynh sẽ không dẫn Hương Hy đi chơi nữa sao,thế là Hương Hy phải ở trong phòng cô đơn sao,hic hic .
Trần Hoàng da mặt giật giật vì sự biến đổi của Hương Hy rồi vội xoa đầu nàng,dịu dàng nói .
-Ta tu luyện nửa ngày,còn nửa ngày còn lại sẽ dẫn Hương Hy đi chơi có được không .
Vẫn khuân mặt đáng thương và đôi mắt long lanh Hương Hy đưa ngón út lên thút thít nói .
-Quân tử đại trượng phu .
Trần Hoàng không do dự đưa ngón út lên nói với khuân mặt tràn đầy tự tin .
-Tất hứa tất làm .
Vẻ giảo hoạt lại trở lại mặt Hương Hy,nàng khẽ cười rồi tạm biệt Trần Hoàng không quấy rầy hắn nghỉ ngơi nữa .
Bước vô phòng,Trần Hoàng xếp bằng trên giường bắt đầu vận chuyển hắc khí để tu luyện,hắn phải sử dụng cái hắc khí này một cách nhuần nhuyễn rồi mới lấy nó áp lên phong khí để điều khiển tránh người ta phát hiện ra hắc khí,tinh thần tập trung đến cái hắc động khẽ động rồi xâm nhập vô đó .
Trần Hoàng rút một ít hắc khí ra rồi vận chuyển theo lộ tuyến kinh mạch dọc theo cánh tay rồi phóng hắc khí từ ngón tay ra,lượng hắc khí phóng ra ít hơn nhiều lượng hắc khí hắn rút ra vì trong quá trình vận chuyển theo dọc kinh mạch Trần Hoàng đã để hắc khí phân tán ra một ít nên từ đan điền đi ra ngón tay cứ một ít như vậy thì đến khi xuất ra không còn được bao nhiêu,thất bại lần đầu không nói lên được gì .
Trần Hoàng tiếp tục rút một ít hắc khí ra rồi vận chuyển tiếp,lần này hắn tập trung cao độ luôn cảm ứng hắc khí theo từ đoạn kinh mạch mà nó đi qua để không xót một tia nào đi ra ngoài rồi ngón tay khẽ run lên phóng ra một luồng hắc khí,Trần Hoàng cơ thể khẽ run lên trên trán lấm tấm mồ hôi,sự tập trung cao độ này khiến hắn tiêu hao tinh thần lực khá nhiều,thầm nghĩ nếu mình tu luyện thêm tinh thần lực thì việc điểu khiển tố khí sẽ thuận buồm xuôi gió hơn,ý nghĩ lóe qua rồi dập tắt vì bây giờ tu luyện nguyên tố khí chưa tới đâu mà tu luyện thêm tinh thần lực sẽ dẫn đến rối loạn,phóng ra được đoạn hắc khí đó Trần Hoàng ngồi nghỉ một tí rồi tu luyện đến sáng .
Ánh nắng chiếu qua khe cửa,tiếng chim hót báo hiệu một ngày mới bắt đầu,nghe được tiếng gõ cửa Trần Hoàng mở mắt ra,sâu trong đó có vài phần sáng ngời,đó là kết quả cả đêm hắn .
-Vào đi .
Dát chi,tiếng đẩy cửa vừa dứt một thân váy phấn hồng bước vào với nụ cười ôn nhu có chút giảo hoạt,đôi mắt lấp lánh chớp chớp nhìn Trần Hoàng nói .
-Ta đem điểm tâm sáng cho huynh a .
Hương Hy cười nói rồi nhẹ nhàng đặt một cái túi nhỏ chứa ít đồ ăn lên bàn hướng Trần Hoàng nhẹ nhàng nói .
-Biết huynh sáng sớm sẽ đi tu luyện đến chiều tối mới về nên muội chuẩn bị cho huynh ít đồ ăn .
Trần Hoàng cười trêu nói .
-Nga,Hương Hy nhà ta nay đảm đang thế liệu thức ăn có cho thêm chút gia vị khác không .
Hương Hy liếc hắn thản nhiên nói .
-Nếu ai kia nghĩ thế thì ta đem về ăn vậy .
Nói xong nàng vờ cầm túi đồ ăn lên đi đứng dậy đi,Trần Hoàng thấy thế vội chạy đến trước mặt Hương Hy mặt nghiêm túc nói .
-Cô nương xin dừng bước,ta sẽ nhận phần ân tình này của cô sau này sẽ hồi đáp .
Hương Hy tay che miệng phì cười,tay kia thành quyền thúc nhẹ lên bụng Trần Hoàng rồi nói .
-Huynh đó,mau thay đồ rồi chuẩn bị đi tu luyện đi,từ nay trở đi muội sẽ lo phần điểm tâm cho huynh đến khi kết thúc đợt khảo nghiệm .
Trần Hoàng nghe thế sau lưng đã toát mồ hôi,trình độ nấu ăn của Hương Hy hắn là người hiểu rõ hơn ai hết .
Là chuột bạch thí nghiệm từng món ăn của nha đầu này làm ra khiến hắn rùng mình,hắn đã góp ý nhiều lần mà lần nào cũng khiến món ăn thêm nhiều phần "hấp dẫn" hơn,giờ nghĩ ngày nào cũng ăn khiến hắn không sao không khỏi lo sợ,Hương Hy thấy thái độ của Trần Hoàng như thế cười lạnh nói .
-Huynh yên tâm,tay nghề của muội đã được sư tỷ chỉnh lại nhiều rồi .
Trần Hoàng thầm thở phào,hắn hướng Hương Hy cười cười rồi cáo biệt nàng đi tới hang động hôm qua tu luyện,hành trình không ngắn lắm nhưng điều kiện không được vận nguyên tố khí khiến Trần Hoàng cũng đau đầu,hắn biết là Lạc La luôn theo bên cạnh hắn chỉ là đang ẩn mình thôi .
Đến gần trưa thì Trần Hoàng đã đến được cái hang động trước đó,người hắn đầm đìa mồ hôi,thở gấp rồi Trần Hoàng ngó lên thấy phía trên hang động Lạc La sư thúc đang nhìn hắn rồi quát lớn .
-Thanh niên kiểu gì đi bộ ba canh giờ mới tới nơi thật đáng hổ thẹn .
Trần Hoàng cười khổ,hắn bây giờ không còn sức để nói nữa rồi,thấy thế Lạc La lại nói .
-Nghỉ ngơi một tí rồi bắt đầu tu luyện đi .
Trần Hoàng xếp bằng chừng nửa canh giờ đã đi tới trận pháp và tiếp tục tu luyện.Trời đã tối đến đôi mắt Trần Hoàng khẽ run lên rồi mở ra,hắn thở một ngụm trọc khí,vận chuyển một tí để kiểm tra Trần Hoàng cảm ứng được phong khí trong cơ thể của hắn đã hình thành được hai dòng,nhẹ nhàng vận chuyển phong khí từ trong cái hạch tâm nguyên tố thú rồi dọc theo kinh mạch phóng ra lòng bàn tay Trần Hoàng tay thành chưởng vể phía trước nơi tiếp xúc phong khí của hắn chỉ để lại một vết xước nhỏ trên vách hang,Trần Hoàng mặt thoáng trầm xuống .
-Haha,tiểu tử ngươi còn muốn kết quả thế nào nữa .
Lạc La cười bước vô lớn tiếng nói .
-Như vầy hơi yếu a .
Lạc La liếc Trần Hoàng một cái rồi giọng trách cứ .
-Ngươi nghĩ tu luyện dễ thế sao,nếu dễ thế thì ai cũng trở thành cường giả rồi .
Trần Hoàng thầm than,hắn tự nhủ sẽ cố gắng hơn để nâng cao tu vi của mình .
-Trễ rồi chuẩn bị về thôi .
Trần Hoàng theo Lạc La trở về viện tự,tới cửa hắn đã thấy Hương Hy hướng hắn nở nụ cười giảo hoạt,Trần Hoàng ngơ ra rồi nghĩ ra là mấy món ăn của nha đầu này hình như mình chưa thử qua,vì tu luyện nên hắn quên mất,áy náy trong lòng nên Trần Hoàng hướng Hương Hy một nụ cười hiền hòa rồi nắm lấy tay nàng kéo đi,động tác của Trần Hoàng nhanh quá nên Hương Hy cũng không kịp phản ứng mặc để hắn kéo đi mặt nàng thoáng ửng hồng,Lạc La thấy thế cũng bất đắc dĩ lắc đầu rồi rời đi .
Cứ như thế Trần Hoàng dẫn Hương Hy đi dạo khắp nơi dưới thị trấn rồi tối hẳn mới đi về phòng bắt đầu tu luyện . Sáng ngày mai lại tới Trần Hoàng vẫn tiếp tục công việc hôm qua,nhưng lần này con đường lên chỗ tu luyện của hắn gian nan hơn vì gặp một ít nguyên tố thú rượt đuổi,đương nhiên là do Lạc La rồi,ông muốn thêm tí "động lực" cho Trần Hoàng luyện tập....
Thế rồi mỗi ngày trôi qua như lịch trình tu luyện của Trần Hoàng sáng đi tu luyện ở trận pháp chiều về đi dạo với Hương Hy tối đến tu luyện cộng thêm một ít công phu tự thân,nhờ sự "trợ giúp" của sư thúc Lạc La mỗi sáng Trần Hoàng cơ thể đã rắn chắc hơn,sức bền cũng ổn hơn thời gian đến chỗ tu luyện đã rút ngắn lại một nửa.....
Thấp thoáng đã trôi qua ba tháng .....