Trần Hoàng hướng Lạc La gật nhẹ đầu,ôm quyền hướng Lô Pháp Sư .
-Tiểu tử Trần Hoàng ra mắt Lô Pháp Sư .
Lô Pháp Sư nhìn hắn một lượt ngầm đánh giá thiếu niên với khuôn mặt non nớt,miệng lúc nào cũng nở nụ cười hiền hậu,Lô Pháp Sư gật đầu phất tay đáp .
-Đi,đi đến chỗ thiết lập trận pháp,ta còn nhiều công việc .
Nói xong Lô Pháp Sư liền đi ra ngoài,Trần Hoàng theo sau Lạc La cũng hướng Lô Pháp Sư đi . Họ đi ra sau núi qua mặt các đệ tử đang tu luyện với ánh mắt hâm mộ . Ánh mắt tập trung vô người trung niên đi trước là nhiều vì cách ăn mặc của Pháp Sư rất dị,họ đội cái mũ có chóp cao,vành mũ rộng tròn,khoác một trường bào thùng thình,đồ nghề họ đặt trong cơ thể,nội y của họ có chỗ rộng và vô cùng kín đáo để cất giữ đồ nghề .
Trần Hoàng theo sau Lạc La hỏi .
-Sư thúc,vị Pháp Sư này có phải là tộc nhân trong bộ lạc Phù Thủy Trắng không ?
Hôm nọ hắn được nghe về lịch sử của Nguyên Tố Đại Lục nên cũng mang phần tò mò,Lạc La nhìn Trần Hoàng tính giải thích thì Lô Pháp Sư lên tiếng .
-Ta chỉ là người thường tu luyện hồn linh lực mà thôi .
Trần Hoàng thầm nghĩ gì đó rồi hỏi .
-Thưa pháp sư ..
-Ngươi không cần hỏi tiếp .
Hắn chưa kịp hỏi thì Lô Pháp Sư đã lên tiếng chặn chặn họng hắn lại,Trần Hoàng nghe thế nên hắn cũng không hỏi gì tiếp,ba người cứ thế đi vô rừng tìm nơi mà có nhiều năng lượng Phong nhất để thiết lập trận pháp,xung quanh đã có tiếng thú rống vì phạm vi đã gần vào sâu trong sâm lâm,càng đi vào trong và leo lên cao thì năng lương nguyên tố khí và phong thú càng mạnh .
Mặt trời đã lên đỉnh thì ba người bọn họ đã tìm được một cái hang động nhỏ,Trần Hoàng người ướt đẫm mồ hôi thở hổn hển,hắn từ khi biết mình không có hấp thu được tố khí nên không chịu rèn luyện gì hết mọi thứ đều mặc cho số phận .
Lạc La thấy hắn thế thì lông mày nhíu lại như đang suy nghĩ gì đó,Lô Pháp Sư đứng yên quan sát xung quanh một hồi rồi nhắm mắt lại,xung quanh hang động dường như có một luồng sức mạnh vô hình từ từ dung nhập vào mọi thứ quanh,Trần Hoàng thì không cảm thấy gì rồi mà Lạc La thì khác,cường giả như ông thì nguyên tố xung quanh chỉ cần có một chút nhúc nhích là biết ngay,càng tu luyện lâu thì độ mẫn cảm với tố khí càng thâm sâu .
Ngay khi Trần Hoàng chỉ thấy xung quanh có cảm giác lạ lạ thì Lạc La đã cảm thấy một cổ linh hồn lực lượng đã xâm nhập xung quanh tiến hành dò xét,tuy nói thì dài nhưng nó chỉ diễn ra trong chốc lát rồi biến mất,cảm nhận xung quanh xong,Lô Pháp Sư lấy trong tay áo ra một cái túi màu đen rồi từ đi đến chỗ trung tâm của hang động xong ông lấy sáu viên đá ra,năm lam nhạt có những viền trắng trên đó cùng một viên đá đen rồi cúi xuống xếp gì đó .
Trần Hoàng tò mò mà hắn không dám hé miệng hỏi vì từ lúc bước vào đây Trần Hoàng có một cảm giác lạ thường dường như xung quanh có một cặp mắt kì lạ theo dõi từng nhịp hô hấp của ba người bọn họ,làm xong việc của mình Lô Pháp Sư hướng Trần Hoàng nói .
-Tiến vô trong này .
Lời nói như mệnh lệnh Trần Hoàng cảm giác như tâm trí mình phát ra hiệu lệnh điều khiển thân thể hắn tiến lên và đi vô trong trung tâm hang động,khi Trần Hoàng đi tới chỗ Pháp Sư hướng theo đầu ngón tay,thì hắn thấy năm viên đá màu lam nhạt xếp thành hình ngôi sao ở giữa chúng là một khoảng trống đủ cho một người ngồi,trong tay Lô Pháp Sư đưa ra viên đá màu đen lúc nãy trước mặt Trần Hoàng trầm giọng nói .
-Đem để vào trong người rồi xếp bằng ở trong đó .
Trần Hoàng nghe thế liền làm theo,Lô Pháp Sư trước khi ngồi thì hướng ra hiệu cho Lạc La hộ pháp cho hắn . Trôi qua hai chum thời gian ánh mắt Trần Hoàng ngưng trên người Lô pháp sư,chợt kinh hãi khi hắn thấy phía trên đỉnh đầu của Lô Pháp Sư xuất hiện một bóng hình rất mờ ảo nhưng khi Trần Hoàng nhìn kĩ vô hắn không khỏi kinh sợ vì bóng hình đó như anh em song sinh của Lô Pháp Sư .
Lô Pháp Sư chậm rãi kết ấn cái nhân ảnh tren kia cũng làm theo,rồi từ trên cái bóng đó suất hiện từng dòng năng lượng trắng nhạt hướng đến chỗ Trần Hoàng mà tiến nhưng chúng lại hòa nhập vô năm viên đá lam nhạt xếp thành hình ngôi sao kia .
Năm viên đá bỗng rung nhẹ rồi từ năm viên phát ra những sợi màu trắng nhạt nối với nhau thành hình ngôi sao,viên đá đen trong cơ thể Trần Hoàng bỗng rung lên tỏa ra một luồng hấp lực hút hết những tia năng lượng từ năm viên đá kia .
Lô Pháp Sư tay lại thay đổi thủ ấn một luồng năng lượng màu trắng từ "Lô pháp sư" (cái ảnh trên đầu ông pháp sư) phóng đến năm viên đá lam nhạt kia,luồng năng lượng hòa vô làm mấy viên đá rung dữ dội,Trần Hoàng cả kinh nhìn mấy viên đá thì bỗng nghe tiếng quát của Lô Pháp Sư .
-Tập trung hấp thụ nguyên tố khí!!!!!
Tiếng quát vang lên làm Trần Hoàng tỉnh lại,hắn bắt đầu vận dụng cái hắc động trong đan điền để hấp thu tố khí,nhưng lạ thay Trần Hoàng cảm thấy ngoài cái hắc động đang tham lam hấp thu nguyên tố khí ra thì có một vật trong cơ thể hắn cũng đang điên cuồng hấp thu nguyên tố khí,suy đi nghĩ lại Trần Hoàng cũng nghĩ ra chỉ có viên đá đen kia của pháp sư khi nãy đưa hắn mới có khả năng chứ trong người hắn làm gì còn vật nào lạ nữa,nghĩ tới thì liền động cảm ứng đến viên đá,Trần Hoàng chuyển cảm ứng của mình đến viên đá thì không khỏi ngỡ ngàng vì viên đá đen này cũng xuất ra lực thôn phệ giống như cái hắc động trong cơ thể hắn nhưng lực thôn phệ từ viên đá không mạnh với thuần khiết như cái hắc động của hắn .
Trần Hoàng động nhẹ cảm ứng đến viên đá hấp thu tố khí,vừa chạm vào thì trong tâm hắn không khỏi vui mừng vì viên đá này cũng có nguyên tố khí,hắn bây giờ vừa có trận pháp vừa có lực thôn phệ của hắc động thì công trình tu luyện sẽ được đẩy nhanh hơn,sẽ bắt kịp mọi người trong kì khảo nghiệm sắp tới .
Lô Pháp Sư kết ấn lần cuối,năm viên đá tự thân mình phóng một trụ quang đoàn lên phía trên xấp xỉ trên cái đầu của Trần Hoàng rồi từ những đỉnh trụ đó phát ra tia sáng nối lại với nhau thành một hình ngôi sao giống như hình ở dưới Trần Hoàng đang ngồi,làm xong mọi việc Lô Pháp Sư đứng lên hướng Lạc La đi ra ngoài cửa động rồi dặn dò vài thứ .
Nửa ngày trôi qua,Trần Hoàng ngồi trong trận pháp hai mắt khép kín khẽ run mở ra nhìn xung quanh hắn thấy năm viên đá màu lam nhạt đã dần ít phát sáng hơn rồi hắn ngó lên trên thấy hình ngôi sao ở trên cũng mờ dần,thầm nghĩ trận pháp này giống hình thành một cái lao tù rồi dẫn dụ các nguyên tố khí nhốt vô cho bản thân hấp thu .
Vận chuyển một ít phong khí khắp cơ thể Trần Hoàng cảm thấy tinh thần và các kinh mạch ở tay chân hắn có một cảm giác thoải và săn chắc không giống như trước đây,đang chìm đắm trong sự vui mừng từ trận pháp mang lại thì Lạc La lên tiếng kéo hắn ra sự vui mừng .
- Tiểu tử,thấy thế nào ?
-Rất hoàn hảo a .
Trần Hoàng cười đáp,rồi Lạc La ghé tai hắn nói nhỏ gì đó khiến mặt hắn đang hớn hở bỗng tối sầm lại .