Chương 7: Pháp Sư Nhị Phẩm

Trần Hoàng nghe đến nhập quỷ mặt ngơ ngác nhìn khuân mặt nguy hiểm kia của Hương Hy hỏi .

-Nhập quỷ là gì ?

Hương Hy cười hì hì đáp .

-Huynh biết đến đây được rồi,phần sau tự mình tìm hiểu nha .

Trần Hoàng mặt đen thui,nha đầu này đúng là tính trêu tức hắn mà,đang đến khúc hấp dẫn thì ngưng lại kêu hắn tự đi tìm hiểu,hắn đâu thể nào ngồi trong Tàng Kinh các cả buổi được chứ,thấy ánh mắt u oán của Trần Hoàng nhìn mình Hương Hy cười cười hỏi .

-Huynh chạy ra đây làm gì ?

Thấy Hương Hy hỏi,Trần Hoàng chợt nhớ ra,thế là hắn lấy trong ngực áo ra một cái hộp gỗ rồi kể đầu đuôi câu chuyện cho nàng nghe .

-Huynh sướng nha,được một quyển chiến kĩ cấp ba miễn phí mà lại là đồ tốt trong Ưng Phong Viện nữa .

Chỗ của Trần Hoàng ở là Ưng Phong Viện một trong tứ viện của Phong quốc,trong viện thì đấu kĩ cấp bốn là mạnh nhất chỉ dành cho các sư thầy có tu vi Khải Tướng trở lên nghiên cứu học hỏi còn dưới Khải Tướng thì thì chỉ được sử dụng chiến kĩ từ một đến ba vì chiến kĩ càng cao thì lượng nguyên tố khí sử dụng càng nhiều,Trần Hoàng biết hắn là một ngoại lệ……

-Khụ .

Ho nhẹ rồi hắn mở hộp gỗ ra,vật trong đó là một viên đá màu xanh nhạt nhưng nhìn kĩ bên trong là một đầu Phong Hổ,hình ảnh rất mờ mờ,Trần Hoàng vê vê cằm nói .

-Là ma hạch của Phong Hổ sao .

Ma hạch là nơi tập trung mọi năng lực của ma thú kể cả linh hồn. Hương Hy mắt chớp chớp nhìn viên ma hạch rồi nói .

-A, rất đẹp nha,đem bỏ vô cái hồ cá của muội là suất sắc .

Trần Hoàng liếc cô nàng đang tỏ vẻ ngây thơ lấy lòng hắn để được món đồ này đem về làm vật trang trí,hắn giơ ngon tay cái về hướng nàng,Hương Hy thấy hắn như thế liền nhanh nhảu chộp lấy viên ma hạch bất quá Trần Hoàng đã rụt tay lại,tay giơ ngón tay cái kia lập tức xoay một trăm tám mươi độ hướng xuống đất .

Đồ vật tu luyện này là câu giải đáp thắc mắc của hắn trong vấn đề hấp thu tố khí mà nha đầu này lại muốn đem ném vô hồ cá cho đẹp ư. Thấy mình bị hố Hương Hy cúi mặt xuống thút thít như muốn khóc,lấy hai tay dụi dụi mắt .

-Huynh là đồ xấu xa,huynh dám ăn hiếp muội,hic hic .

Trần Hoàng thấy thế liền Hoàng sợ gãi gãi đầu rồi vỗ về nàng .

-Muội của ta ngoan,đồ này ta phải tu luyện rồi,khi khác ta sẽ kiếm cho muội một cái khác đẹp hơn .

Dường như chưa đạt được ý định,Hương Hy thút thít ngày càng ra tiếng khóc to hơn,Trần Hoàng rối lên vội dỗ .

-Nín Nín,muội muốn gì ta cũng mua cho mà .

Hương Hy lại đưa ngón tay út lên nhỏ nhẹ nói .

-Quân tử nhất ngôn .

Trần Hoàng vội đưa ngón tay của mình ngoéo,rồi hắn thấy có gì đó không đúng, tiếng thút thít đã thay vào đó tiếng hì hì,mặt Trần Hoàng ngơ ra rồi hắn mới hiểu mình bị nha đầu này chơi một vố nữa,Hương Hy thấy hắn như đã hiểu vội chạy ra xa làm mặt quỷ rồi cười nói .

-Huynh tu luyện đi,sáng mai muội đợi huynh .

Nói xong cô nàng phóng mất tiêu để lại cái bóng đen đang tức xì khói .

-Aizzz,sao mà ngốc thế lại bị nàng tranh thủ .

Trần Hoàng xoa xoa thái dương rồi ngồi xuống xếp bằng,lấy viên ma hạch ra rồi chần chừ một lát sau cũng cho vô miệng,sư thúc làm sao mà chỉ hắn làm trò xằng bậy được . Ma hạch theo vào sau đó dừng bên ngoài cái hắc động trong cơ thể hắn,hắc động kia thấy có vật lạ xâm nhập liền bắn từng sợi tơ hắc khí vào ma hạch,Trần Hoàng chăm chú quan sát diễn biến,hắn đã cố gắng ngăn trở hắc khí thôn phệ ma hạch mà bất thành,thầm nghĩ rằng từ giờ về sau phải chú tâm trong việc khống chế nguyên tố khí thì hắn mới mong nghiên cứu tiếp các loại công pháp,đấu kĩ .

Sau nửa nén nhang từng tia hắc khí dính trên ma hạch bắt đầu tiêu tán,Trần Hoàng khẽ thở nhẹ như trút được gánh nặng nhưng hắn nhẹ nhõm chưa được bao lâu thì cái hắc động kia mãnh liệt lao tới nuốt mà hạch,Trần Hoàng mắt giật giật cả giận quát .

-Cái đồ tham ăn,không nghĩ bị bội thực chết sao!!!

Chừng chục hơi thở sau thì cái hắc động rung lên,một vật từ đó phóng ra,Trần Hoàng tập trung theo dõi hắn thấy hình ảnh Phong Hổ đã mất mà xung quanh ma hạch được bao phủ một lớp hắc khí,Trần Hoàng trầm ngâm một tí rồi hắn thử hấp thu phong khí,từng sợi phong khí chuyển vào cơ thể hắn đi qua kinh mạnh rồi hướng hắc động tới nhưng lần này tố khí không lao tới hắc động kia mà di chuyển đến cái ma hạch được bao phủ hắc khí kia,tia sáng trong đại não liền loé lên

-Thì ra là thế .

Lớp hắc khí kia chính là khả năng thôn phệ,lúc bị nuốt vô hắc động thì ma hạch cũng có được thêm khả năng thôn phệ mà cái hắc động chỉ thôn phệ được tố khí và linh hồn chứ không thể thôn phệ được ma hạch Trần Hoàng mặt kinh hỉ,ngồi xếp bằng hấp thu từng sợi phong khí . Khí màn đêm phủ xuống hắn mới rón rén về phòng thả mình xuống giường lẩm bẩm .

-Cả ngày hôm nay mới được một dòng lưu khí,không biết nửa năm có đuổi kịp mọi người không .

Nếu có người tu luyện nào nghe được câu đó chắc sẽ tức hộc máu,người bình thường tu luyện dòng phong khí đầu ít nhất cũng năm ngày mới ra còn hắn mới có một ngày là lộ luôn .

Sáng sớm hôm sau Trần Hoàng đang ngáy ngủ thì nghe thấy tiếng đập cửa liên tục và tiếng kêu í ới bên ngoài,hắn vội tỉnh lăn sao ngã xuống giường tỉnh hẳn rồi vội phóng tới cửa hô lên .

-Tới liền tới liền .

Mở cửa ra thì ập đến trước mặt hắn là một thiếu nữ vận một bộ y phục màu trắng,tóc búi lên gọn gàng,gương mặt non nớt nhưng không kém phần xinh đẹp của tuổi đang lớn,những lọn tóc mái đã được vén lên làm lộ vần trán kiến thức,đôi mắt lấp lánh như chứa tinh tú đang nhìn hắn chớp chớp,đôi môi chu lên nói .

-A,huynh chuẩn bị xong chưa .

Hôm nay nha đầu này thật là xinh đẹp a,Trần Hoàng cười trêu nói .

-Xuống núi thôi mà,sao mà ăn mặc như đi gặp tiểu tình nhân thế .

Nghe được câu đó,hai má Hương Hy hơi hồng lên tính đáp mà một giọng nói già nua mang theo phần trách cứ vang lên .

-Nữ nhi ra ngoài phải sửa soạn chứ,ngươi tiểu tử này không lo chuẩn bị đi,sao lại để người ta chờ .

Đó là Lạc La sư thúc đến,nghe thế Trần Hoàng cười hì hì gãi đầu rồi vô lau mặt thay một bộ thanh y,bước ra ngoài hắn nở nụ cười ấm áp nhìn về Hương Hy nói .

-Chúng ta đi thôi .

Chuẩn bị đi thì hắn cảm giác được một cái túi gì đó bay vào tay hắn,thì ra là một ít kim tệ,hắn dừng lại quay đầu nhìn sư thúc .

-Khụ,đi nhanh về sớm .

Lạc La giả như không thấy ánh mắt của hắn,ho nhẹ nhắc nhở một cái rồi xoay người đi,Trần Hoàng trong lòng thầm cảm ơn sư thúc,rồi hắn cùng Hương Hy xuống núi đi chơi qua các thôn rồi ghé vô Phong thành xem nhiều thứ hay ho,nguyên ngày hôm đó Trần Hoàng với Hương Hy đi chơi đến tối mới về .

Vô phòng hắn lăn qua lăn lại rồi cầm một cái khăn thêu màu hồng lên ngắm nhìn,giữa cái khăn thêu này có hai chữ là Hy Muội,lúc nãy gần về thì Hương Hy lấy ra nó kêu tập thêu rồi nó là kết quả nên đem tặng hắn rồi quay người vội đi,nghĩ đến nha đầu này ngoài việc chọc tức hắn thì cũng biết thêu thùa cơ đấy,Trần Hoàng cất cái khăn đi rồi ngồi xếp bằng hấp thu phong khí và tập điều khiển hắc khí cho thuần phục .

Ngày hôm sau,cửa Trần Hoàng mở ra,thiếu niên vận một bộ tử y khuân mặt thiếu niên đầy phấn khởi vì hôm nay là ngày hắn bắt đầu đi gặp mặt vị Pháp Sư kia,Trần Hoàng một đường thẳng đến chỗ Lạc La,rồi gõ cửa,nghe tiếng già nua từ trong truyền ra .

-Vào đi .

Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa Vào,bên trong hắn thấy sư thúc Lạc La đang ngồi uống trà đối diện là một trung niên tầm bốn năm mươi tuổi khuân mặt hiền lành phong thái tiên sinh nhưng khi nhìn vô đôi mắt thì Trần Hoàng cảm thấy hơi choáng choáng,vị trung niên kia cười ôn nhu nói .

-Ấy,không nên nhìn vô mắt ta quá lâu nếu không ngươi sẽ bị ngất .

Trần Hoàng vội chuyển hướng,hắn không rõ về tu luyện linh hồn là hồn ngưng ở nhãn,những ai không tu luyện linh hồn mà nhìn đối diện người tu luyện linh hồn thì rất dễ gây cảm giác đau nhói ở trong đại não,Lạc La thấy thế cười nói giới thiệu .

-Đây là Lô Pháp Sư là một nhị phẩm Pháp Sư chuyên về trận pháp .