Chương 89: Bằng Hữu Mới

Một ngày mới lại bắt đầu, Trần Hoàng vẫn như cũ tiếp tục đợt huấn luyện, chiều tà lại vô Tàng Kinh Các học hỏi thêm .

Sau một ngày suy nghĩ, hắn quyết định tu luyện bộ chiến kĩ mới .

Quá trình tu luyện nó cũng rất đơn giản . Lạc La mượn được bảo vật của nội viện là Vĩnh Rạng Kim Nhang để hỗ trợ Trần Hoàng tu luyện chiến kĩ mới .

Về cách thức tu luyện của Thái Dương Hạ San, Nhật Nguyệt Rạng Vạn Hà rất đơn giản . Là dùng Vĩnh Rạng Kim Nhang chấm sáu chấm trên đầu của mình để hình thành nơi chứa sức mạnh của chiến kĩ, vào giờ ngọ là lúc Thái Dương rực cháy nhất thì ra ngoài tu luyện .

Sáu chấm đó được tạo ra bởi Vĩnh Rạng Kim Nhang, giúp người tu luyện có thể hấp thu ánh sáng của Thái Dương, khi sáu chấm đó đã là một màu trắng rõ thì tức Thái Dương Hạ San đã thành công .

Còn về việc tại sao Lạc La và Hương Hy lại hỏi Trần Hoàng có nghĩ kĩ chưa khi tu luyện chiến kĩ này, bởi vì một khi đã phát động Thái Dương Hạ San thì tóc trên đầu sẽ hoàn toàn biến mất do sức nóng của ánh sáng Thái Dương, cộng với việc có sáu chấm nhang không khác gì một sư phụ của một viện tự .....

Trần Hoàng sau khi biết được điều đó thì liền suy nghĩ, nhưng chẳng mấy chốc hắn đã quyết định tu luyện, vì muốn trở nên mạnh mẽ hơn để bảo vệ Hương Hy, chỉ vì mấy cái này thì không cản bước được hắn, và thế là hắn bắt đầu tu luyện chấm thứ nhất của Thái Dương Hạ San .

Việc tu luyện rất là dễ, chỉ cần ngồi dưới cái nóng rạo rực của Thái Dương vào hai canh giờ ngọ để hấp thu tia sáng của Thái Dương cho chấm trên đầu phủ lên một màu trắng thì tức là thành công một thành .

Chấm đầu tiên hơi bỡ ngỡ cũng khiến hắn chật vật, nhưng càng tu luyện thì Trần Hoàng càng vững vàng hơn, sức chịu đựng tăng nhiều hơn .

Còn về phần Nhật Nguyệt Rạng Vạn Hà tu luyện lại khác, cũng sẽ có chấm nhưng những chấm này có thể di chuyển được và chiến kĩ này chỉ có thể tu luyện vào những ngày Mãn Nguyệt, hấp thụ những tia sáng của Mãn Nguyệt mà tu luyện, công dụng của nó thì Trần Hoàng cũng chưa rõ lắm, hắn nghĩ dùng để chiếu sáng, soi đường dẫn lối vào những nơi không có ánh sáng .....

Sau khi đám Mạc Thành biết Trần Hoàng đột phá và nhận được chiến kĩ mới thì vô cùng chăm chỉ tu luyện ngày đêm, bọn hắn cũng muốn được nhận chiến kĩ để tăng thêm phòng vệ cho mình .

Thời gian nhanh chóng trôi qua được nửa năm, Trần Hoàng đã tu luyện xong Thái Dương Hạ San, còn Nhật Nguyệt Rạng Vạn Hà chỉ mới được một chấm .

Trong nửa năm nay cũng không có gì gọi là chuyển biến lớn cả, bọn người Mạc Thành thì tăng thêm một tiểu cảnh giới, Lâm Mộ và Lệ Ngọc thì tăng hai tiểu cảnh giới . Trần Hoàng vẫn như cũ chưa có tiến triển gì .

Từ lúc được lão giả dị hợm kia tác động vô thì những người đó tu luyện một cách rất thần kì .

Sau vài ngày khi chạm mặt với Trấn Kiêu Sát, Trần Hoàng và Hương Hy lại đụng mặt hắn tiếp .

Trong tình cảnh là hắn đang bị tới bốn con tam giai rượt đuổi .... trông thảm hơn khi lần đầu gặp ...

Trần Hoàng và Hương Hy ra tay lần nữa, cũng đã cứu được Trấn Kiêu Sát . Hỏi lý do vì sao bị rượt đuổi thì là do hắn đói quá nên đã đi săn, ai ngờ giết trúng đồng bọn của bốn con tam giai đó nên mới bị đuổi giết .

Cuộc chiến với ba con Cuồng Viêm Hầu cũng do đói mà ra .... Trần Hoàng và Hương Hy nghe xong thì tỏ ra khiếp sợ .

Nhất là Trần Hoàng, tên Trấn Kiêu Sát này thiếu một tay vậy mà một mình vẫn hạ sát được một con tam giai nguyên tố thú ? Điên cuồng đến mức nào nữa đây ? Bản thân hắn chưa từng đọ sức với nguyên tố thú tam giai nên không thể rõ .

Sau khi kể lể xong, bụng của Trấn Kiêu Sát kêu lên, Hương Hy phì cười, Trần Hoàng mời hắn ở lại dùng bữa .

Nhưng thế nào mà tên này ngày nào cũng đến dùng bữa cùng bọn hắn .....

Và sau đó Trấn Kiêu Sát xin được ở lại trong nội viện làm việc lặt vặt và ngủ trong nhà bếp .

Lạc La sau khi nghe được câu chuyện cũng không từ chối, liền cho Trấn Kiêu Sát ở lại phụ việc kiếm bữa ăn .

Trấn Kiêu Sát rất vui mừng, vì từ đây hắn sẽ không còn phải liều mạng đi kiếm thịt nguyên tố thú nữa .

Thế là mỗi ngày Trấn Kiêu Sát bổ củi, gánh nước, làm xong, hắn lại chạy vô sâm lâm kiếm nguyên tố thú tam giai để mài kiếm .

Việc xuất hiện một Trấn Kiêu Sát lại thêm một phần đả kích bọn Lâm Mộ và Mạc Thành, bọn họ nghe được câu chuyện Trần Hoàng kể, lại thêm phần bất lực .

Tên này thiếu một chi mà đã mạnh như vậy sao ? Và bọn họ lại cắm đầu vô tu luyện điên cuồng hơn .

Ở ngoài ngoại viện, Đằng gia sau khi khuấy động cả thành về việc thu mua lương thực cũng như rất nhiều thứ khác thì đã im ắng lại, nhiều người đồn thổi là họ chuẩn bị di dời tộc nhân .

Nhắc đến Đằng gia, từ lúc Đằng Kha vào nội viện không biết đã ở đâu, Lạc La có truy tìm cũng không thấy tung tích, Trần Hoàng cũng không để ý tới Đằng Kha cho lắm, việc bây giờ của hắn là dốc sức tu luyện .

Đằng Kha được Đằng gia điều vô nội viện để theo dõi Trần Hoàng vì Hắc Miêu đã bị bại lộ hành tung nên hắn đành nhờ vào Đằng gia .

Đằng Kha bán tính bán nghi khi được giao nhiệm vụ, phần lớn hắn đoán Trần Hoàng là người đã đả thương đệ đệ của hắn Đằng Liễu, nhưng theo bấy lâu nay hắn quan sát thì Trần Hoàng không phải là một con người tàn độc đến thế .

Hẳn là cái thứ mà bọn Hắc Miêu đang tìm kiếm kia là hung thủ ra tay . Đằng Kha vẫn giữ đúng vị trí của mình quan sát động tĩnh của Trần Hoàng .

-Hôm nay ta sẽ đưa ngươi đi thực chiến !

Trấn Kiêu Sát đi bên cạnh Trần Hoàng lên tiếng nhấn mạnh, hắn đã ở trong nội viện này được nửa năm, đồng thời cũng rõ quá trình luyện tập của đám Trần Hoàng, ngoài việc không sử dụng nguyên tố khí để tránh né nguyên tố thú thì việc va chạm với bọn chúng rất ít và vì thế dẫn đến việc bọn họ đột phá chậm chạp, tiến bộ không được bao nhiêu .

Cho nên hôm nay hắn nhất quyết muốn Trần Hoàng đi theo mình trực tiếp thực chiến một buổi, Hương Hy và Tiểu Woong cũng đi cùng .

-Ngươi muốn thực chiến cái gì ?

Sau gần nửa năm tiếp cận Trấn Kiêu Sát, Trần Hoàng phát hiện ra tên này là đang muốn trả ơn cho hắn và Hương Hy đã tương trợ, đồng thời cũng kiếm một chỗ trú .

Vẻ ngoài hắn đối với mọi người rất lạnh nhạt, đôi khi còn khinh bỉ . Đã có lúc Trấn Kiêu Sát suýt nữa chém mất một cánh tay của Ôn Báo vì dám gây sự với hắn, cũng may Hương Hy xuất hiện kịp thời ngăn cản .

Nhưng Trấn Kiêu Sát đối với Trần Hoàng và Hương Hy thì lại là một con người khác, tuy khuôn mặt có lãnh khốc và lạnh nhạt nhưng đôi lúc có quan tâm, phải chăng là do ơn ứng cứu ?

-Chúng ta sẽ đi săn Hùng !

Trấn Kiêu Sát mặt không biểu tình nói ra .

-Ngươi chắc chứ ?

Trần Hoàng nhíu mày, tên này lại muốn đi săn nguyên tố thú ?

-Suỵt .

Trấn Kiêu Sát đưa tay lên miệng ra hiệu mọi người im lặng và đi thấp xuống .

Đằng trước bọn họ có một con Hùng Vị Sơn, nó đang đưa cái lưng đầy những gai nhọn của mình chà vào một gốc cổ thụ, mặt trông rất hưởng thụ .

Loài Hùng Vị Sơn là nguyên tố thú họ Lôi, sức tấn công của chúng rất lớn, nếu ai vô tình ăn một cú đập của nó thì hẳn đã nắm chắc tám chín thành là bữa ăn tiếp theo của Hùng Vị Sơn .

-Đây chính là đối thủ của ngươi .

Trấn Kiêu Sát quan sát con Hùng Vị Sơn trước mặt, nói lên ý nghĩ của hắn .

-Ngươi muốn ta đấu với nó ?

Trần Hoàng khó hiểu nhìn về Trấn Kiêu Sát, tên này thật là dẫn mình đi tìm nguyên tố thú để đánh nhau ?

-Nếu hạ sát được thì càng tốt .

Trấn Kiêu Sát mặt vẫn lạnh nhạt đáp .

-Theo như muội thấy, con Hùng Vị Sơn này chỉ mới tiến lên tam gian không lâu, vừa sức đối với huynh .

Hương Hy quan sát tình hình rồi nói thông tin cho Trần Hoàng .

-Woong, woong ,woong .

Tiểu Woong thì khác, nó nhìn con Hùng Vị Sơn này bằng đôi mắt lấp lánh và có vài giọt nước đang chảy ra từ miệng .... Đúng là một con Long Quy háo ăn ....

-Được, để ta lên .

Trần Hoàng đứng lên chuẩn bị đi ra thử sức, hắn cũng muốn xem thực lực hiện tại của mình với tam giai nguyên tố thú thì như thế nào ?

-Không, ngươi ngồi coi ta .

Trấn Kiêu Sát tay phải đưa lên ngăn Trần Hoàng đồng thời thôi động lưu khí của hắn biến thành một thanh kiếm .

Hắn đứng dậy phóng thanh kiếm đó tới chỗ của Hùng Vị Sơn đang thoải mái hưởng thụ kia .

Con Hùng Vị Sơn đang tận hưởng lập tức mở mắt ra, một gai nhọn của nó phóng tới chặn đường của thanh kiếm lại .

-Keng .

Chẳng mấy chốc, hơn mười thanh kiếm như vũ bão xông thẳng tới nó .

-Grừuuuuuuuuuu .

Nó gầm lên giận dữ vì kẻ dám phá thời gian thư giãn của nó, những gai nhọn trên lưng Hùng Vị Sơn phóng ra với tốc độ khá nhanh để chặn những thanh kiếm đó .

-Keng, Keng, Keng, Keng, Keng, Keng, Keng, Keng, Keng, Keng, Keng, Keng, Keng .

Tiếng kiếm và gai nhọn chạm nhau liên tục vang ra, Trần Hoàng quan sát đã không thấy Trấn Kiêu Sát ở đâu . Hương Hy thì khác, nàng thấy tên đó đã xuất hiện ở phía trên lưng của Hùng Vị Sơn .

Hùng Vị Sơn cảm giác được có nguy hiểm ở phía trên của mình, nó liền xù bộ gai như một tấm áo giáp lên trên, những gai nhọn đó tiếp tục phóng lên phía trên .

Trấn Kiêu Sát tay phải vung kiếm chém bay hết nhưng gai đó, hắn liền muốn tiếp cận bộ giáp gai kia .

-Tên này thật điên cuồng .

Hương Hy ngạc nhiên khi thấy hành động đó . Trần Hoàng thì mãi mới thấy được Trấn Kiêu Sát đang tính làm gì, hắn cũng khâm phục cái tên Trấn Kiêu Sát này .

Khi gai nhọn được Trấn Kiêu Sát chém qua hết, hắn tiếp tục tạo một cơn mưa kiếm xuống phía dưới của Hùng Vị Sơn, thoắt một cái, Trấn Kiêu Sát biến mất .

-Thân pháp thật là nhanh .

-Đúng vậy .

Trần Hoàng tò mò, nếu Phong Xà Bộ của hắn cùng so với thân pháp của Trấn Kiêu Sát thì bên nào hơn ?

Hùng Vị Sơn lo phòng bị ở phía trên, không chú ý phía trước mình, Trấn Kiêu Sát lập tức bắt được cơ hội tấn công, hắn liền di chuyển cực nhanh tới trước mặt của Hùng Vị Sơn .

Một kiếm lãnh khốc chém xuống, lập tức bổ đôi cái đầu của Hùng Vị Sơn .

Đến lúc mất đi sự sống rồi, thì Hùng Vị Sơn vẫn chỉ lo phòng thủ, không hề thấy được kẻ địch của mình .

Cả thân hình to lớn của nó đổ ầm xuống . Trấn Kiêu Sát đi lại gần con Hùng Vị Sơn, hắn chợt nhíu mày, thân hình lập tức tránh thoát khỏi chỗ đó .

Một lôi cầu từ phía nào đáp thẳng xuống chỗ hắn mới rời khỏi .

Sự việc khá bất ngờ, khiến Trần Hoàng và Hương Hy cũng không kịp trở tay .

Trấn Kiêu Sát mặt vẫn lạnh nhạt đứng ở một vị trí cách xa vụ nổ đó, hắn lạnh lùng nhìn bóng đen đang đáp xuống .

-Cái tên Cuồng Sát này, chúng ta đã cảnh cáo ngươi rồi mà ?

Một người thanh niên cao to đáp xuống trước xác của con Hùng Vị Sơn .

Trần Hoàng ngạc nhiên khi nhìn thấy kẻ tấn công Kiêu Sát lại là người hắn quen . Đó là Đại Bôn !