Chương 39: Tu Luyện Phong Xà Bộ

Hương Hy một thế xoay người dùng cước tiễn Mạc Thành hôn tường,hai người đi theo gã lập tức hoảng hốt,Lâm Mộ và Lệ Ngọc từ bên trong đi ra thấy cảnh một người nằm trên đất,một kẻ đang hôn đất thì không khỏi một trận kì lạ,nhưng sau nhìn về thiếu nữ váy hồng kia thì họ cảm thấy có một tia nguy hiểm,Hương Hy sau khi xử lý xong tên phá đám thì hít một hơi thật sâu kiềm chế cơn tức giận,chạy sang phía Trần Hoàng đỡ hắn lên,hỏi .

-Huynh có sao ko ?

Trần Hoàng nhìn một mặt lo lắng của nàng thì trong lòng chảy một tia ấm áp,tiểu cô nương này thiệt đúng là lo lắng cho mình quá mức rồi,chợt bên trong đại não truyền đến âm thanh .

“tình cảm nam nữ,tình cảm nam nữ,tình cảm nam nữ… nữ…nữ….”

Trần Hoàng liếc Lục Miêu một cái,thấy con tiểu thố lúc này hai mắt đã nhắm tỏ ra ta không biết gì hết .

-Huynh không sao,chỉ hơi đau đầu .

Hương Hy nghe thế vội thở phào,rồi cả hai cùng nhau rời viện tự,để lại đám người có hai người không hiểu chuyện,hai người mang theo một tia sợ hãi . Lạc La thấy việc đã ổn liền an bài sau vài ngày nữa gặp lại vì cái tên Mạc Thành nên phải lui lại mấy bữa . Hương Hy cùng Trần Hoàng về tới phòng,Lục Miêu liền nhảy xuống bên bàn .

-Ngươi nói rõ việc khi nãy xem .

Hương Hy ngồi xuống vội hỏi,nàng một mực lo lắng cho vật khi nãy đi vào đại não Trần Hoàng,Lục Miêu trong dạng tiểu thố đứng lên bằng chi sau,một tay đặt ở sau lưng,một tay vuốt râu giống như một vi sư chuẩn bị giảng dạy cho các đệ tử .

-Theo kiến thức của ta,quyển trục ban nãy là một phần tách rời của Bách Thư Kĩ Xà .

-Ý ngươi là quyển trục ghi lại tất cả những kĩ năng đặc biệt của tất cả Xà Tộc ?

Hương Hy vừa nghe xong Lục Miêu nói liền nhanh chóng suy ra kết quả,Lục Miêu nhìn Hương Hy một cái liền đưa ngón tay cái lên tỏ ý đúng,Trần Hoàng thì hiểu được một ít gì đó,hỏi .

-Nếu là kĩ năng thì làm sao học trong khi quyển trục đó đã biến mất ?

-Ngươi không để ý khi nãy tiểu lục xà hướng đại não ngươi tới sao .

Trần Hoàng vê vê cằm sắp xếp lại sự kiện thì không khỏi một phen sửng sốt .

-Vậy chỉ cần vận nguyên tố khí lên đại não liền có thể học được kĩ năng đó ?

Lục Miêu gật đầu .

-Xem ra ngươi không ngu ngốc như ta nghĩ .

Hương Hy tay che miệng cười cười,Trần Hoàng thì một mặt xám xịt nhìn Lục Miêu,cái con tiểu hổ này lúc nào cũng lôi lỗi cũ của hắn ra đâm chọt .

-Ngươi thật may mắn khi được Phong Xà Bộ chọn phải .

-Tại sao nó không nhắm vô Hương Hy mà lại là ta ?

Hương Hy liếc một cái Lục Miêu,cả hai đều rõ vì sao nó không hướng Hương Hy,đơn giản là một thân nguyên tố thú ngoại lai thì làm sao nhận được kĩ năng của một bộ tộc .

-Huynh cho là vận khí tốt đi .

Trần Hoàng gãi gãi đầu cười không biết nói gì,hướng Lục Miêu hỏi .

-Ngươi có thể giải thích cho ta kĩ hơn về bộ kĩ năng này không ?

Lục Miêu liếc Hương Hy một cái xem xem con rồng cái này có chặn họng mình nữa không,Hương Hy chỉ nhìn nó cười cười .

-Bách Thư Kĩ Xà là một loại chiến kĩ đặc biết cấp cao,tụ tập lại tất cả kĩ năng của từng xà tộc vô một người,nói đơn giản là một con rắn có thể học được nhiều kĩ năng của con rắn khác thông qua bộ chiến kĩ này . Bách Thư Kĩ Xà chia ra nhiều quyển trục,phân ra từng địa điểm của các xà tộc canh giữ . Muốn học được kĩ năng khác tộc của mình thì chuyện đầu tiên là đem linh hồn của người đã lĩnh ngộ được kĩ năng đó hấp thu .

-Nói như thế khác nào là giết người cướp của ?

Hương Hy một bên nghe xong lên tiếng .

-Đúng là như vậy,thật lâu vào thời viễn cổ có một xà nhân đã tụ tập đủ tất kĩ năng của Bách Thư Kĩ Xà,hắn liền xưng vương giả đứng đầu các chủng tộc xà rồi liền đi khiêu chiến nhân loại kiếm một phương bá chủ nhưng các cường giả nhân loại liền đem hắn đi ngâm rượu….

Trần Hoàng và Hương Hy nghe xong mắt khó hiểu nhìn về Lục Miêu,ngươi đang giỡn với bọn ta sao ? một xà nhân tộc liền có đủ các kĩ năng của tất cả chủng tộc xà mà bị đem đi ủ rượu ? hay là ngươi đang không biết gì rồi nói bừa . Lục Miêu như biết được suy nghĩ của hai người bọn họ,mặt hơi đỏ không khỏi tức giận .

-Các ngươi thì biết cái gì về thời viễn cổ ?

-Thế thì làm sao một tên như thế lại bị bắt đi ngâm rượu ?

-Ngươi đúng là ngu ngốc,năm tên cường giả của năm đại quốc bu vô đập một con rắn thì hỏi ngươi nó chạy đâu ?

Trần Hoàng nghe xong câu trả lời,mặt hơi đỏ xấu hổ liền cãi lại .

-Ta có biết việc nó bị cả năm người bu vô chứ .

-Không biết thì nên im lặng,nói ra chỉ để người khác biết mình ngu ngốc .

Hương Hy nhìn Lục Miêu một bước lấn Trần Hoàng không khỏi lắc đầu cười,Trần Hoàng nghẹn đến cổ họng không nói được gì nữa đành nhìn vẻ mặt vênh váo đắc ý của Lục Miêu,hắn thầm than đợi có ngày ta cho ngươi biết tay .

-Nãy muội chọn lựa chiến kĩ gì thế ?

Trần Hoàng ngó qua bên Hương Hy tò mò hỏi,cô nàng này khi nãy lo lắng cho hắn mà chọn lẹ một bộ chiến kĩ làm cho Trần Hoàng không khỏi áy náy,nếu chiến kĩ đó không phù hợp với Hương Hy thì hắn sẽ liền đi cầu tình sư thúc hắn để nàng đổi lại một bộ khác,dường như biết được ý nghĩ của Trần Hoàng,Hương Hy cười nhẹ nói .

-Là một bộ chiến kĩ thuộc về thân pháp rất ưa là hợp nhãn muội a .

Trần Hoàng nghe thế cũng đỡ phần nào áy náy trong lòng,chợt đưa tay vuốt tóc Hương Hy nói .

-Cảm ơn muội .

Hương Hy mặt hơi đỏ,cúi đầu xuống khẽ nói .

-Sao huynh lại cảm ơn muội ?

-Muội lo cho huynh như thế,thật huynh không biết phải làm gì để bù lại .

Lục Miêu khóe miệng giựt giựt,không nghĩ hai tiểu tử này lại trước mặt nó bày ra trò nam nam nữ nữ thẹn thùn e ấp quan tâm nhau,Hương Hy vội đứng lên nói .

-Huynh cứ để muội lo lắng chăm sóc huynh đến đầu bạc là được rồi …

Nói xong nàng vội chạy ra ngoài,để lại một tên ngốc tử mặt không khỏi đỏ lên,tim đập ngày một nhanh ở bên trong với một con nguyên tố thú ánh mắt khinh bỉ nhìn những gì vừa xảy ra . Hương Hy chân bước vội ra ngoài,mặt nóng hổi như lửa,tim thì đập nhanh,không hiểu sao lúc đó nàng lại nói ra những lời đó,chả lẽ vì tên ngốc kia không hiểu được tình cảm nàng sao,thầm cười rồi bước nhanh về phía hướng nhà của mình nhưng nàng đâu hay ở phía trên một mái nhà có một bóng đen luôn theo dõi gắt gao phía phòng trong viện tự nàng mới đi ra …..

-Ngươi mau tỉnh lại …

Tiếng của Lục Miêu đánh tan sự im lặng trong phòng,Trần Hoàng hít một hơi thật sâu đè nén sự hồi hợp lại,hướng Lục Miêu hỏi .

-Hương Hy nói như thế nghĩa là sao ?

-Nghĩa là muốn bên ngươi trọn phần đời còn lại đó tên ngu ngốc .

Trần Hoàng cũng đoán được phần nào trong câu nói của Hương Hy nhưng hắn muốn xác định lại lần nữa,mặt hắn không khỏi kinh hỉ,vui sướng . Lục Miêu hai con mắt một nửa nhìn tên ngu ngốc nhân loại đang tự vui sướng bởi suy nghĩ của chính mình,nó liếc ra ngoài cửa,dạo gần đây nó cảm giác như có ai đó trực tiếp nhìn vô phòng này nhưng chỉ là cảm giác thôi nó liền bỏ qua,hướng tên ngu ngốc kia nói .

-Ngươi tranh thủ hấp thu nguyên tố khí rồi chuyển lên đại não,nhớ là hấp thu nguyên tố khí chuyển lên thẳng đại não .

Trần Hoàng thôi cười,nhảy lên giường bắt đầu tập trung theo lời Lục Miêu nói . Hắn không sử dụng công pháp nên trực tiếp lấy sự thôn phệ của hắc động giữa bụng mà hấp thu nguyên tố khí,lượng nguyên tố khí mới vào cơ thể liền lập tức bị Trần Hoàng kéo lên đại não,lần này đại não không còn đau,mà những hình ảnh cũng từ từ hiện ra,Trần Hoàng hiếu kì liền chuyển thêm một lượng nguyên tố khí lớn lên đại não nữa,lượng nguyên tố khí vừa mới lên lập tức hình ảnh đang mờ mờ hình thành liền nhòe đi,rồi một trận đau ập tới bên đại não của hắn,khóe máu từ bên miệng chảy ra .

-Vận chuyển từ từ thôi,ngươi đừng có vội nếu không liền làm tổn thương não bộ .

Lục Miêu ở trên bàn nhìu mày nói .

Trần Hoàng lau vết máu rồi gật đầu tiến hành lại,lần này hắn làm rất từ từ nên hình ảnh cũng hiện ra một cách chậm rãi hơn,trong đại não Trần Hoàng xuất hiện một cái hình ảnh mô tả lại các dây thần kinh,kinh mạch trong một cơ thể con người và hình ảnh từ từ hiện lên,trong đại não của cơ thể đó có một dây thần kinh có hình tiểu lục xà bám vào,hình ảnh hiện lên rồi biến mất,Trần Hoàng liền nhẹ đẩy nguyên tố khí lên nhưng hình ảnh không hiện nữa,hai mắt hắn run mở ra,Lục Miêu liền hỏi .

-Ngươi thấy thế nào ?

Trần Hoàng thuật lại việc diễn ra,Lục Miêu gật đầu liên tục .

-Việc này cũng như nó muốn ngươi từng bước tu luyện cho vững chắc,ngươi cứ theo nó từng bước đi,không nên đẩy nhanh quá trình,tu luyện cái chiến kĩ này rất là nguy hiểm đến đại não,ngươi không cẩn thận thì trí nhớ bị mất đi hoặc là mất luôn ý thức .

Trần Hoàng nghe xong thì trán cũng đổ mồ hôi lạnh,mất đi trí nhớ cũng như hắn lại trở thành một đứa trẻ xơ sinh sao …….