Bốn người đứng nhìn quyển trục đen bị xích lại một hồi thì Lâm Mộ lên tiếng .
-Đệ gấp như thế là vì quyển trục này sao ?
Lệ Ngọc cũng đưa ánh mắt chờ mong câu trả lời,nàng rất bất ngờ khi thấy Trần Hoàng bước vô Tàng Kinh Các đầu tiên không lựa hướng công pháp mà là chiến kĩ,cái quan trọng nhất của một nguyên tố giả là khả năng hấp thu tố khí tu luyện,mà để cải thiện khả năng đó cho tốt hơn thì họ sẽ đi tìm những công pháp thích hợp cho hệ nguyên tố họ đang tu luyện,công pháp cũng chia đẳng cấp từ Địa,Thiên,Tiên .
Địa,Thiên công pháp là cho người từ cấp độ Nguyên Tố Giả đến Nguyên Tố Vương còn Tiên công pháp là cho cấp bậc cao hơn nữa và trên cấp bậc đó còn công pháp nào thì không rõ,nói chung là công pháp càng cao thì khả năng hấp thu nguyên tố khí và con đường tu luyện sẽ tiến triển hơn,cũng tùy thuộc vào cấp độ mà tu luyện đúng công pháp,nếu tu luyện công pháp quá mức cơ thể chịu đựng thì sẽ dẫn đến bạo thể mà tử . Hai cặp mắt đang chăm chú chờ lời giải thích của Trần Hoàng vì sao không đến bên công pháp trước mà chạy đến chiến kĩ .
Trần Hoàng nghe Lục Miêu truyền âm lần nữa thì quay sang giải thích .
-Khụ,đệ vì tò mò xem chỗ này dài bao nhiêu a .
Lệ Ngọc trợn mắt nhìn hắn,Lâm Mộ thì cười lắc đầu,cái này tiểu đệ,Hương Hy thì nở nụ cười nhẹ .
-Thế đệ ở đây xem qua,ta đi bên công pháp .
Lệ Ngọc liếc Trần Hoàng một cái rồi rời đi,Trần Hoàng tay gãi gãi đầu cười,hai người kia đã khuất bóng thì hắn liền lên tiếng hỏi Lục Miêu .
-Ngươi nói cái kia chiến kĩ là của Lôi Xà tộc sao lại thành Phong Xà .
Phong Thố trên tay của Hương Hy vẫn không bỏ tật cũ,đưa tay lên vuốt lấy râu,suy nghĩ .
-Ta rõ ràng là ngửi thấy mùi của Lôi Xà,sao lại ra một cái Phong Xà chiến kĩ .
-Hay cái mũi của ngươi chỉ ngửi được thức ăn ?
-Lão tử thiêu chết linh hồn ngươi .
Lục Miêu bị chọc giận lập tức cáu lên,Trần Hoàng trợn mắt khiêu khích .
-Ngươi đến !!!
-Hai người có thôi đi không,hở tí là gây .
Hương Hy lên tiếng chặn một người một thú lại .
-Qua xem một tí chiến kĩ rồi sẽ rõ .
Lục Miêu ánh mắt đánh qua Trần Hoàng rồi thoát khỏi vòng tay Hương Hy,nhảy lên cái kệ chứa quyển trục .
Quyển trục màu đen có xích đánh dấu chéo mặt trước và sau . Lục Miêu nhảy lên lại gần,hửi hửi vài lần rồi đọc lại dòng chữ trên quyển trục,tay vẫn vuốt râu suy tư .
Trần Hoàng cùng Hương Hy đến bên cái kệ để quyển trục,toàn bộ từ trên xuống dưới hoàn toàn trống trơn chỉ có phía trên cùng là có quyển trục đen,họ không khỏi cùng thắc mắc đưa ánh mắt nhìn nhau,quái lạ sao sâu tận cùng chỗ này lại có một cái kệ chỉ có một quyển trục chiến kĩ và nó còn được hắc xích bọc lại nữa .
Sau một hồi suy nghĩ,Lục Miêu ngón tay hiện lên ngọn lửa,đưa vào sợi xích,lập tức ngọn lửa theo đường xích cháy lên,cả ba cùng xem hai sợi xích này xuất phát ở đâu,ngọn lửa của Lục Miêu theo độ dài của sợi xích bốc lên đến tận gốc thì cả ba người đều ngạc nhiên khi thấy hai sợi xích cũng là chéo nhau hình chữ thập trên nền tường đen,hai sợi xích nối bốn góc tường,chữ thập màu xanh quỷ dị rực sáng,ba người liền để tâm đến quyển trục,họ phát hiện là ngọn lửa của Lục Miêu không hề thiêu đốt tới quyển trục,ngọn lửa chỉ cháy lên trên hai sợi hắc xích,bỗng quyển trục màu đen rung lên dữ dội thế nhưng hai sợi xích không hề phát ra tiếng động .
Lục Miêu hai mắt đề cao cảnh giác,một điểm sáng màu lục xuất hiện trên điểm giao nhau của hai sợi xích,Lục Miêu mắt híp lại rồi hô lên .
-Cẩn thận,nó đang tụ sức mạnh lại một chỗ .
Nói xong nó liền nhảy đến bên vai Trần Hoàng .
-Lui lại!!!
Trần Hoàng và Hương Hy đồng thời lui lại ánh mắt trở nên cảnh giác nếu có gì đó không ổn thì cả hai liền nhanh chóng tránh xa nơi đây,quyển trục càng lúc càng rung mạnh hơn,điểm sáng màu lục một lúc một đậm hơn,Lục Miêu mắt chăm chú quan sát điểm sáng đó .
Từ điểm sáng chui ra một cái đầu rắn nhỏ màu lục,cả ba cặp mắt dán lên đó,đầu rắn từ từ chui ra khỏi điểm sáng bất quá nó dài bằng một gang tay,đang chuẩn bị hỏi Lục Miêu chuyện gì xảy ra thì Trần Hoàng hốt hoảng khi tiểu lục xà kia dùng tốc độ cực nhanh lao đến hắn,chỉ vài hơi thở nó đã xuyên vào cái trán của Trần Hoàng,Lục Miêu và Hương Hy không kịp phản ứng .
Trần Hoàng thì mặt đơ ra rồi trầm xuống,hắn không hiểu tại sao các điều quái lạ hoặc những thứ hắn chưa từng biết lại cứ nhằm hắn mà tới,Hương Hy hoảng hốt vội lấy tay xờ lên trán Trần Hoàng nói .
-Huynh không sao chứ,cảm thấy trong người như thế nào ?
Lục Miêu đôi mắt màu xanh quỷ dị lại hiện lên .
-Ta không sao,muội đừng lo .
Nói xong Trần Hoàng quay lại nhìn Lục Miêu,bắt gặp con ngươi đó hắn cũng không bao nhiêu ngạc nhiên,con ngươi của Lục Miêu đã trở lại bình thường,nó quay sang cái kệ chứa quyển trục lạ thì không thấy quyển trục cùng hai sợi xích đâu nữa,Hương Hy hô to lên .
-A,huynh xem quyển trục và hai hắc xích biến đâu mất .
Trần Hoàng cũng ngạc nhiên khi không thấy quyển trục lạ kia đâu nữa,Lục Miêu tay vuốt sợi cước nói .
-Ngươi thử vận Phong khí lên đại não một chút .
Trần Hoàng nghe thế liền vận Phong khí,nhưng khi hắn vừa chuyển nhẹ một ít Phong khí lên thì lập tức đại não đau kịch liệt,Trần Hoàng tay để lên đầu ngã quỵ xuống,Hương Hy thấy thế mặt trắng xanh vội vàng đỡ Trần Hoàng .
-Mau chóng ra khỏi đây,ngươi ngưng vận nguyên tố khí .
Lục Miêu nói xong liền nhảy lên vai Hương Hy,Trần Hoàng thôi vận Phong khí,ngồi xuống thở gấp,Hương Hy lo lắng nhìn hắn,liếc sang Lục Miêu .
-Ngươi mau chóng chọn phần thưởng gì đó,ở đây ta không tiện giải thích .
-Lục Miêu nói đúng,muội đi chọn công pháp và chiến kĩ đi,huynh không sao .
Hương Hy ánh mắt lo lắng nhìn Trần Hoàng gật đầu,đem Lục Miêu trên vai mình đưa xuống bên Trần Hoàng .
-Ngươi cảm thấy trong đại não như thế nào ?
-Rất đau nhức,nhưng hình như có một hình ảnh nào đó ta không nhìn thấy rõ .
Lục Miêu hai mắt sáng lên .
-Nếu ta đoán không lầm thì ngươi vớ được bảo bối rồi .
Trần Hoàng ngạc nhiên hỏi .
-Ý ngươi là sao ?
Lục Miêu mặt vênh lên đắc ý nói .
-Nếu ta không lầm thì quyển trục lúc nãy có liên quan đến Bách Thư Kĩ Xà .
Trần Hoàng lại một trận không hiểu nhìn Lục Miêu .
-Muội xong rồi,chúng ta mau về cho huynh nghỉ ngơi .
Hương Hy từ đằng sau tay cầm hai quyển trục chạy tới đỡ Trần Hoàng lên,hắn chỉ biết lắc đầu,cô nàng này không lẽ chọn công pháp và chiến kĩ nhanh như thế .
Lục Miêu nhảy lên vai Trần Hoàng theo ra ngoài,Lâm Mộ và Lệ Ngọc thì chưa ra,bên ngoài chỉ có Mạc Thành và hai tên theo gã đang bàn chuyện gì đó,thấy một bộ không khỏi chật vật đến từ Trần Hoàng bước ra,ba người im lặng,Lạc La thì hơi nhíu mày,ông không nghĩ trong đó lại xảy cái chuyện gì .
-Các ngươi xem,Trần Hoàng nhà ta lại không biết lấy bao nhiêu công pháp và chiến kĩ nên mới ra thế này .
Cả đám cười lên,Lạc La không khỏi than thầm nếu không phải ở trong viện tự thì chắc ông một vả thổi bay ba tên này,đường đường là con của tên kia làm sao mà chịu người ta nói này nói nọ được,hắn mà có ở đây nghe suốt những gì mà Trần Hoàng nghe,không chừng cả cái Ưng Viện này đều xới lên,nghĩ gì thì nghĩ,Lạc La qua bên Trần Hoàng xem .
-Ngươi không sao chứ ?
Trần Hoàng gượng cười nói .
-Con không sao,sư thúc đừng lo .
Hương Hy đỡ Trần Hoàng giọng lo lắng .
-Sư thúc,con đã chọn xong công pháp và chiến kĩ,có thể đưa Hoàng huynh về nghỉ ngơi được chứ ạ ?
Lạc La suy nghĩ một tí rồi gật đầu,Hương Hy đỡ Trần Hoàng vội hướng cửa đi ra,Mạc Thành mắt giựt giựt nhìn không khỏi khó chịu,hắn cùng một bên với Đằng Liễu,tuy chỉ đi theo nịnh nọt nhưng trong lòng luôn ghen ghét Trần Hoàng bên cạnh Hương Hy không khác gì Đằng Liễu và bao thiếu niên cùng lứa khác,Hương Hy luôn nổi bật trong tất cả thiếu nữ cùng tuổi,hắn ước gì Hương Hy có thể liếc hắn một cái cũng đủ mà đằng này thì ……
-Hương Hy,ngươi để ta phụ đỡ .
Mạc Thành mang một vẻ mặt giúp đỡ đi qua,nhưng Hương Hy vội chặn lại .
-Không cần .
Rồi từng bước từng bước đỡ Trần Hoàng đi,Mạc Thành mặt trầm xuống hắn không phải không lường trước sự việc mà không ngờ rằng ngay cả cái quay lại nhìn vô mình nói,Hương Hy cũng không . Tức tối liền đè xuống,Mạc Thành vội chạy nhanh đến bên tay còn lại của Trần Hoàng nâng nâng khoác qua cổ mình dìu đi,hai tên đồng bọn còn đang chưa hiểu gì thì Lạc La âm thầm cười trên nỗi đau kẻ khác .
Hương Hy chuẩn bị lên tiếng thì Mạc Thành như vấp phải cái gì,ngã về phía trước,tay bên kia của hắn cầm chặt lấy cánh tay của Trần Hoàng lấy thế như quăng đối thủ về phía trước,Hương Hy vì bất ngờ nên cũng không giữ chắc Trần Hoàng,cơ thể bỗng bay lên rồi đập xuống đất làm cho Trần Hoàng đang mơ mơ màng màng vì trận đau đại não ban nãy tỉnh lại kêu lên một tiếng “A”,Mạc Thành miệng nhếch lên nhưng sau vội vã ngã xuống giả như mình bị vấp cái gì,Hương Hy đình trệ trong chốc lát rồi từ từ đi tới phía Mạc Thành .
Cảm thấy như có gì không đúng trong ở trong bầu không khí này,Mạc Thành hai tay chống dậy nhưng có một lực kéo từ phía sau mang cả cơ thể hắn đứng dậy ngang vai của người kéo đó,mặt chưa khỏi hết hoảng hốt thì một lực mạnh tác động ngay sau lưng Mạc Thành làm phát ra những tiếng “rắc rắc”,hình ảnh Mạc Thành còn nhìn được vào trước khi lâm vào hôn mê là bức tường đang tiến tới gần hắn hơn ……..
Lục Miêu vẫn bám dính trên vai Trần Hoàng,lắc đầu
-Nhân loại ngu xuẩn,khi không chọc vào con rồng cái .