Trần Hoàng đưa hai tay tỏ ý không phản bác nhưng thấy hai bên má Hương Hy hồng hồng nhịn không được liền nói .
-Uy hai bên má muội hồng hồng trông rất đáng yêu a .
Nghe được Trần Hoàng nói thế,Hương Hy mặt đang hồng lại trở nên đỏ,cúi mặt xuống không dám ngước lên nhìn đối diện hắn,Trần Hoàng đang thắc mắc biểu hiện của Hương Hy mà hắn đâu biết có một hiểm họa đang ở phía sau hắn từng bước tiến tới .
Diêu Long đứng xem nữ nhi nhà mình biểu hiện thế nào mà tên ngốc tử này chỉ biết trêu chọc không nhận ra tình cảm của con gái mình dành cho hắn,vì muốn được ở bên tu luyện cùng Trần Hoàng nên Hương Hy đã năn nỉ với Diêu Long suốt tối hôm qua đến sáng nay,Diêu Long dù thương yêu con gái mình nhưng việc ông cho nữ nhi mình vào đây tu luyện cũng hết sức nguy hiểm .
Thân là nguyên tố thú,mà còn mang dòng máu cao quý,thử hỏi ai không thèm khát chiếm lấy máu hay bất kì bộ phận nào trên cơ thể,với lại Hương Hy là con lai,tuy máu không thuần khiết nhưng lại sinh ra một dòng lai thuần khiết mới,thế nên phải nói nàng trong gia đình là quan trọng nhất,mà nhìn con gái rơi lệ ông cũng không đành,thế nên chấp nhận cho nàng đi vô tu luyện chung với cái tên ngốc tử này,cơ mà nhìn biểu hiện của hắn thì Diêu Long không thể chấp nhận được,tay đã thành quyền,mặt đen xì từng bước đi đến phía sau Trần Hoàng .
Lạc La thấy không ổn,ông mau chân chạy đến,Trần Hoàng thì cảm thấy phía dọc xương sống hơi lạnh,hắn cũng không biết vì sao,ngó qua bên mấy người vượt qua khảo nghiệm mặt ai cũng nhìn hắn bằng ánh mắt thương cảm trừ cái tên Mạc Thành là hả hê khi người khác gặp nạn . Diêu Long tay thành quyền chuẩn bị dáng xuống đầu tên ngốc tử này cho hắn ngộ ra,Lạc La đã từ phía sau ôm lấy ông vội nói .
-Diêu Long lão già,ngươi cái gì cũng từ từ được không để ta nói chuyện với nó đã .
-Hừ,ngươi mà không nói cho rõ,coi ta thu thập hai sư thúc các ngươi .
Trần Hoàng quay lại thì thấy Lạc La đang ôm Diêu Long,khóe miệng hắn giật giật,cơ mà sao Diêu Long thúc tay thành quyền bộ dáng muốn đánh người a,Hương Hy bây giờ mới ngước mặt lên thấy bộ dáng cha mình như thế liền chạy đến trước ông nắm lấy tay lắc lắc,Diêu Long thấy nữ nhi nhà mình lòng cũng yếu đuối nguôi giận,Lạc La thầm thở phào nhẹ nhõm hướng đám người Lâm Mộ nói .
-Khảo nghiệm đã kết thúc,các ngươi mau chóng về .
Cả năm người nghe vậy cũng mau chóng ra về,Lạc La hướng Trần Hoàng nói .
-Ngươi đi theo ta .
Rồi ông hướng cửa đi ra,Trần Hoàng vội ra lễ với Diêu Long,chào tạm biệt Hương Hy rồi mau chóng đi theo sư thúc,Diêu Long thấy bóng người khuất,giọng liền trầm xuống .
-Đúng là cái tên đáng chết,toàn trêu chọc nữ nhi nhà ta .
-Cha này .
-Này này cái gì,ngươi lại si mê hắn trách phụ thân sao .
-Tiểu nữ không dám,yêu cha nhất .
Nói xong Hương Hy ôm lấy cánh tay Diêu Long dụi đầu vào,Diêu Long khuôn mặt hài lòng,hai người hướng cửa ra mà tiến,Hương Hy vừa ôm tay cha vừa hỏi .
-Cha nghĩ sao về việc Đằng Liễu bị tập kích ngay trên con đường đến nhà chúng ta,liệu có phải bọn hắn …..
-Cha không nghĩ tới bọn hắn lại tìm ra được nhưng cũng phải đề phòng .
Nhắc đến hai từ “bọn hắn” khóe mắt của Hương Hy chợt đỏ,Diêu Long thấy thế,mặt cũng căm phẫn tức giận nhưng sâu trong mắt ông tràn ngập bi thương,ông dừng lại ôm con gái vào lòng vỗ về .
-Nữ nhi ngoan,dù liều cái mạng già này cha cũng không để bọn hắn đụng đến hai người các con .
Hương Hy nghe thế thì đã có tiếng nức nở,nàng ngước lên nhìn khuôn mặt cha mình,trán ông đã đầy nếp nhăn,kể từ ngày mẫu thân xảy ra sự việc thì phụ thân nàng như già đi rất nhiều,vội lau nước mắt đi,Hương Hy giọng nói trần đầy quyết tâm .
-Cha,người hãy yên tâm,nữ nhi sẽ chăm chỉ tu luyện không để khỏi vướng bận tay chân người .
Diêu Long nhìn con gái với ánh hiền hòa lẫn chua xót,khóc thương cho nữ nhi từ nhỏ đã phải không có mẫu thân bên cạnh chăm sóc,ông xoa đầu nàng rồi hướng lên trời nhìn về nơi xa xăm,lẩm bẩm .
-Lũ chó săn các ngươi dám động đến gia đình ta lần nữa thì cái mạng già này cũng bạo thể mang theo các ngươi ít nhiều …..
……………………………………………………………………………………
-Người đi chậm lại được không sư thúc .
Trần Hoàng theo sau Lạc La không ngừng kêu than nhưng chỉ nhận được sự im lặng,nhiều lần như thế hắn cũng không lên tiếng nữa mà cứ tiếp tục đi theo,Lạc La đến trước sân phòng của Trần Hoang rồi ngừng lại,kiếm một chỗ dưới gốc cây,ra hiệu cho Trần Hoàng ngồi xuống,đâu vào đó ông lại nhìn Trần Hoàng một lúc rồi lên tiếng .
-Ta không có dài dòng với ngươi,đi thẳng vô vấn đề là nha đầu Hương Hy kia có tình cảm nam nữ với ngươi mà cái đầu ngu ngốc của ngươi không nhận ra,toàn nói chuyện tào lao với nó nên suýt nữa bị cái lão già kia thanh toàn .
Trần Hoàng nghe sư thúc một lèo mặt lại ngốc ra,hắn không nghĩ đến việc sư thúc muốn nói với hắn là chuyện này,càng khiến hắn ngạc nhiên hơn là Hương Hy có tình cảm nam nữ với hắn,Lạc La nhìn vẻ mặt của hắn như thế không khỏi rủa thầm .
“Ngốc y chang cha của ngươi” .
Lạc La mặt đau khổ nói .
-Ngươi lo mà xử sự cho đúng,không thì ta cũng chịu chung phận,cái lão già kia nóng nảy,ngươi mà lằng nhằng là ta với ngươi nằm giường dưỡng thương đấy .
Trần Hoàng gãi gãi đầu,hắn không biết làm sao xử sự cho đúng theo ý của sư thúc là thế nào,nhìn đi nhìn lại Lạc La lại mất tăm,mang vẻ mặt đăm chiêu vô phòng,Lục Miêu nằm đó mắt hé mở ra thấy vẻ mặt Trần Hoàng như vậy liền hỏi .
-Ngươi có chuyện gì khó hiểu sao ?
Ngồi xuống bàn,rót ly trà hớp một hơi rồi Trần Hoàng đem chuyện hồi nãy diễn ra kể cho Lục Miêu,nằm trên bàn vuốt vuốt sợi ria,Lục Miêu trầm ngâm nói .
-Nếu ngươi có tình cảm với nàng ta thì thổ lộ ra còn không thì ngươi cũng hãy nói cho nàng biết,nhưng ngươi hãy cân nhắc cho kĩ việc này,cha nàng ngay cả sư thúc ngươi cũng không đụng đến được một sợi tóc thì việc ngươi từ chối tình cảm của nàng …..
Trần Hoàng nghe đến đây lại nghĩ về lúc nãy sự việc sư thúc mình ôm lấy Diêu Long thúc như cản lại ông không cho động thủ với ai đó,trước lúc đó mặt Hương Hy muội lại hơi hồng,mình có nói vài câu trêu không lẽ …….. sắp xếp lại mọi việc thì trên trán Trần Hoàng đã có mồ hôi,lúc đó cũng may có sư thúc không thì mình ăn trọn một quyền của Diêu Long thúc rồi,thở dài ngao ngán,việc tình cảm nam nữ với Hương Hy hắn chưa từng nghĩ qua và cũng không biết tình cảm nam nữ đó là như thế nào,Lục Miêu thấy Trần Hoàng suy tư thì lên tiếng .
-Ngươi có gì thắc mắc cứ nói ra,ta biết được đâu thì nói đó .
Trần Hoàng vê vê cằm rồi hỏi .
-Tình cảm nam nữ là như thế nào diễn ra ?
Lục Miêu lại nhìn cái tên nhân loại ngớ ngẩn này,lúc trước là nguyên tố giả đột phá không biết bây giờ lại….à khoan hắn tuổi đời chưa lớn nên mấy chuyện này không biết cũng đúng,Lục Miêu đôi mắt lóe sáng .
-Ngươi thực không biết sao,nếu vậy Lục Miêu ta sẽ mở một khóa cho ngươi về vấn đề này .
Trần Hoàng gật đầu,tay đưa ngón cái lên,Lục Miêu nụ cười gian xảo nở trên miệng,vuốt vuốt ria mép,tay còn lại để sau lưng,đi đi lại lại ra dáng một vi sư đang giảng dạy cho đệ tử của mình .
-Nam nữ thụ thụ bất thân,chắc ngươi cũng biết ?
Trần Hoàng gật gật đầu tỏ ý hiểu,Lục Miêu mắt híp lại .
-Tình cảm nam nữ thì cái thụ thụ bất thân giữa nam nữ đó không còn mà càng thân hơn mới ra tình cảm nam nữ .
-Thế thì ta với Hương Hy không có tình cảm nam nữ rồi .
-Ngươi thì biết cái gì,ngươi bẹo má nàng nàng đỏ mặt vậy là có tình cảm nam nữ rồi .
Trần Hoàng ồ lên,ngẫm lại,dạo gần đây mình bẹo má Hương Hy,nàng cũng đỏ mặt lên,Lục Miêu thấy Trần Hoàng hiểu ra được ít thì tiếp tục nói .
-Ngươi cũng nên nhớ,lúc ngươi bị thương tổn thì nàng đã rơi lệ và dường như bất chấp tất cả để cứu ngươi .
Trần Hoàng nghĩ lại sự việc hôm mà hắn đột phá cánh cửa Ngưng Hồn mất rất nhiều máu và sau đó Hương Hy đã lấy tiên huyết của nàng làm đan dược tẩm bổ cho hắn,nghĩ đến đây trong tim hắn lại chảy xuôi cảm giác ấm áp,Lục Miêu thấy thế liền nói tiếp .
-Và khi ngươi không gặp nàng thì sẽ cảm thấy nhớ nhung và sẽ tìm kiếm nàng .
Trần Hoàng gật đầu tán thành,sau đó cười cười hướng Lục Miêu .
-Cảm ơn ngươi đã cho ta biết .
-Thế khi nào ngươi định thổ lộ ?
-Ta cũng không rõ,để tùy thời điểm thích hợp .
-Ngươi cũng nên né những câu hỏi ngu ngốc của ngươi khi nàng đỏ mặt nếu không ngươi và sư thúc cũng không yên .
Trần Hoàng cười khổ,đứng lên vô tẩy rửa,xong rồi hắn bắt đầu xếp bằng trên giường hấp thu nguyên tố khí,điều dưỡng lại tình trạng trong cơ thể,tuy mới đột phá trở thành nguyên tố giả không lâu nhưng sao Trần Hoàng cảm thấy nguyên tố khí trong cơ thể hắn mạnh mẽ hơn bao giờ hết,dường như ở chừng hai hay ba dòng lưu khí,điều tức xong Trần Hoàng quay sang hỏi Lục Miêu .
-Viên đan dược bữa nọ ngươi đưa hình như có giúp ta tăng thêm tu vi .
Lục Miêu mắt nhắm mắt mở đáp .
-Ngươi tăng được bao nhiêu dòng lưu khí ?
-Hai dòng .
Lục Miêu gật gù đáp .
-Ta có bỏ thêm vài dược liệu nhưng phần lớn là do Hương Hy,ngươi nên thấy mình thật có phước khi có một nữ nhi hy sinh cho mình nhiều như vậy .
Nói xong cả hai bên im lặng,ai cũng đều có những suy nghĩ cho riêng mình,Trần Hoàng thì không thể không suy nghĩ về vấn đề hắn có phát sinh tình cảm nam nữ với Hương Hy hay không còn Lục Miêu thì cũng hơi khó hiểu vì sao máu thuần khiết con lai dạng đặc biệt như Hương Hy lại tăng ít tu vi như vậy,không lẽ do chưa trưởng thành nên những đặc điểm tối ưu trong máu con lai chưa được kích hoạt,một thú một người đều chìm trong suy nghĩ của mình nhưng họ đâu biết rằng ở một nơi tăm tối trong một con ngõ có một bóng áo choàng đen đang nhìn lên phía bầu trời đen miệng lẩm bẩm .
-Viêm Hồn đúng là Viêm Hồn a khụ khụ ……
Ps: chuyện chưa drop nha,tại dạo này mình bận quá,lịch chắc chỉ có thứ 5,7 rảnh mà thôi . Vì đây là lần đầu viết truyện của mình độc giả thông cảm nha .
https://www.facebook.com/profile.php?id=100049310243655 các độc giả có thắc mắc gì thì liên hệ face này