Chương 35: Đi Qua Khảo Nghiệm

Tiếng nói vừa dứt khiến các sư thầy cũng chau mày hướng Trần Hoàng,Lạc La cũng lắc đầu,trong năm người kia Mạc Thành cười khinh nói .

-Đúng là kẻ ngu ngốc,trụ trì đã lên tiếng thì ta coi xem hắn còn giả vờ mạnh được bao nhiêu .

-Ngươi mới là kẻ ngu ngốc .

Giọng nói thanh thoát của thiếu nữ duy nhất trong đám phát ra khiến Mạc Thành cả giận .

-Ngươi biết cái gì mà nói,trụ trì đã nói hắn còn trẻ không nên dối gạt tức hắn chỉ đang dối gạt bản thân mình,một kẻ không hấp thu được nguyên tố khí thì đi khảo nghiệm để chứng minh gì ?

Đáp lại gã là sự im lặng,cả hai người trước cũng không nói gì nữa họ cũng đủ thông minh để hiểu ẩn ý trong câu nói của trụ trì,một là theo hướng Mạc Thành nói,hai là cái tên này đang ẩn giấu thực lực .

Lâm Mộ từ đầu đến cuối im lặng quan sát,trong thâm tâm cũng chỉ muốn ẩn ý của trụ trì theo hướng tích cực,Mạc Thành thấy mọi người xung quanh im lặng thì tức tối,hai mắt híp lại nhìn lên chỗ khảo nghiệm .

Trần Hoàng thì thở dài,quay mặt nhìn sư thúc,ông đã dặn là không nên tung hết sức nên khi nãy Trần Hoàng chỉ dùng đúng sức của cơ thể mình đánh ra,không vận một tí gì nguyên tố,hắn nghĩ chỉ cần vậy thôi là đã được cho qua khảo nghiệm nhưng không ngờ vị trụ trì già nua mắt nhắm tay lần chuỗi hạt kia lại phát hiện ra được,công nhận đúng là cảm ứng thật cao siêu,không lẽ lúc luồng uy áp đó tràn vào đã phát hiện ra tu vi của hắn .

Lạc La thấy Trần Hoàng hướng mình xin ý kiến thì cũng gật đầu,ông chỉ muốn Trần Hoàng giữ lại ít vốn liếng để phòng thân nhưng nay trụ trì lại …

Nhận được sự cho phép của sư thúc,Trần Hoàng lại hướng Thanh La đại sư tung quyền,lần này phong khí trong cơ thể hắn bắt đầu vận chuyển ra đầu quyền,từ từ đi tới phía Thanh La đại sư,đứng trước vẻ mặt đầy kinh ngạc của ông tung một quyền . Thanh La tay đưa lên đỡ lấy,chân mày lại chau,mắt đối mắt,ông không ngờ Trần Hoàng lại tung ra một quyền có năng lượng nguyên tố khí còn mạnh hơn Lâm Mộ khi nãy,phải biết là Trần Hoàng vô đây được hai năm nhưng nguyên tố khí không có hấp thu được nên đã trở thành trò cười cho lũ trẻ cùng lứa,mà hôm nay một quyền này của hắn đã chứng minh Trần Hoàng là người đứng đầu trong lần khảo nghiệm đợt này . Thu quyền về Trần Hoàng đứng nhìn Thanh La đại sư với vẻ mặt khó hiểu nhìn mình,Mạc Thành thấy thế liền cười khinh nói .

-Thế nào,ngay cả Thanh La đại sư cũng muốn giữ thể diện cho tên vô dụng đó sao ?

Lâm Mộ cơ thể khẽ run lên,hai tay siết chặt thành quyền giọng trầm xuống .

-Nếu ngươi còn lải nhải thì nữa thì đừng trách ta .

-Ngươi đừng tưởng đột phá nguyên tố giả thì ta đây sợ ngươi .

Nguyên tố khí xung quanh Lâm Mộ bắt đầu vận chuyển,Mạc Thành tuy nói thế nhưng hắn biết trong đây Lâm Mộ nào dám ra tay với hắn,Trần Hoàng từ khi nào đã đến kế bên Lâm Mộ vỗ vỗ vai ý kêu bớt giận,Lâm Mộ thấy Trần Hoàng tới thì cũng thu liễm lại đấm vô vai hắn nói .

-Ngươi chỉ giỏi ẩn giấu .

Trần Hoàng cười cười nói .

-Chuyện dài lắm,khi nào đệ kể cho huynh nghe .

-Chúc mừng ngươi .

Thiếu nữ duy nhất trong đám năm người liền đi tới hướng Trần Hoàng chào hỏi,thân thiếu nữ mảnh khảnh,có đôi mắt quan sát tinh tế,một thân y phục trắng,cái trán cao tỏ ra kiến thức .

-Ta tên Lệ Ngọc,sau này mong giúp đỡ .

Trần Hoàng cười cười,không lẽ thiếu nữ này cũng cảm nhận được mình đột phá nguyên tố giả sao,chả lẽ nàng cũng đã đột phá,khi nãy Trần Hoàng hắn cũng chỉ quan sát mỗi một mình Lâm Mộ mà thôi nên cũng không chú ý lắm người khác,thường thì khi đột phá nguyên tố giả rồi thì sự cảm nhận tố khí xung quanh sẽ mẫn cảm hơn nên trừ Lâm Mộ biết Trần Hoàng đã đột phá thì bốn người còn lại sẽ không biết vì họ chỉ đang ở mức chín dòng lưu khí chưa tụ nguyên tố nên việc cảm nhận được nguyên tố khí giao động là không thể,thế nhưng thiếu nữ này sao lại đi đến đây chúc mừng hắn còn tỏ ra muốn làm quen nữa .

Mạc Thành tức tối vì không hiểu chuyện gì đang diễn ra và hắn lại bị cho ngó lơ qua một bên nên liền hướng Thanh La đại sư lên tiếng .

-Thưa Thanh La đại sư,xin thông báo những người vượt qua khảo nghiệm .

Thanh La hướng vị trụ trì đang nhắm mắt tụng kinh kia,thấy y không có phản ứng gì thì ông chuẩn bị thông báo .

-Những người dự khảo nghiệm thành công là …

-KHOAN !!!!!

Nhưng khi Thanh La đại sư lên tiếng thì có một tiếng hét to ngăn lại,mọi người trong sân viện tự liền chú ý,ngay cả vị trụ trì mắt đang nhắm cũng khẽ run run mở ra,Trần Hoàng thì miệng hơi hơi giật giật,hắn biết là chủ nhân của tiếng hét đó,Lạc La thì cười lắc đầu . Từ phía cửa ngoại viện,có một thân thiếu nữ váy hồng nhạt đang chạy nhanh vào,nhìn cái là Trần Hoàng biết ngay nha đầu Hương Hy,cười cười nhưng cũng đang suy nghĩ xem nha đầu này sao bây giờ mới tới .

Hương Hy chạy nhanh đến chỗ Trần Hoàng rồi mỉm cười nhìn hắn,Trần Hoàng cũng đáp lại,rồi nàng lại liếc đến Lệ Ngọc đang đứng kế bên Trần Hoàng,Lệ Ngọc cũng cười rồi lui ra phía khác,Lâm Mộ ghé tai Trần Hoàng trêu .

-Đệ thật có phước hưởng a .

Trần Hoàng hai con ngươi một nửa nhìn Lâm Mộ,Thanh La đại sư hướng Hương Hy nói .

-Thí chủ cớ sao lại ngăn ta thông báo ?

Hương Hy đôi mắt long lanh chớp chớp nhìn Thanh La đại sư nói .

-Ta cũng muôn khảo nghiệm để vô nội viện học .

Thanh La đại sư bắt gặp đôi mắt đó cơ thể liền cứng đờ ra,cả gần nửa đời người ông luôn trong viện tự giữ các giới luật,không hề tiếp xúc cái gì gọi là nữ tử hay mị hoặc cả,nay Hương Hy vừa xuất hiện đã dùng chiêu này để làm ông đạo tâm không giữ vững được .

Vị trụ trì đang quan sát tình hình,tay cầm chuỗi hạt phất nhẹ về chỗ Thanh La đại sư . Chuỗi hạt chạm vào cơ thể cứ như một bạt tai giáng xuống cái đầu trọc kia của Thanh La đại sư làm cho ông tỉnh táo lại,trên trán đổ đầy mồ hôi,sợ hãi ông liền lùi lại năm bước nhìn thiếu nữ đứng trước mặt với vẻ đề phòng cảnh giác,nếu là trong giao tranh thì có lẽ ông một bước thăng thiên gặp Phật Tổ,Hương Hy thấy thế tay che miệng cười,giọng nói già nua của trụ trì lại phát ra .

-Thí chủ muốn tham gia khảo thí,trước tiên phải theo học ở ngoại viện và cũng không nên đem Thanh La sư đệ ra thử chiêu trò .

-Thật có lỗi,do Diêu Long ta quản giáo nữ nhi không tốt .

Trụ trì vừa dứt lời thì một giọng trung niên từ xa liền tới,Lạc La mắt híp lại nhìn bóng người từ phía cửa bước vào,giọng nói răn dạy .

-Hương Hy,còn không mau tạ lỗi với Thanh La đại sư .

Hương Hy làm mặt quỷ với Diêu Long rồi quay sang Thanh La ra lễ .

-Tiểu nữ tuổi trẻ không biết sự việc,mong Thanh La đại sư bỏ qua .

-A di đà phật,do ta năng lực không đủ .

Diêu Long chỉ biết lắc đầu rồi hướng trụ trì lên tiếng .

-Hôm nay Diêu Long đưa tiểu nữ đến để xin viện tự cho theo học trong nội viện .

Nói xong ông liếc qua bên Trần Hoàng làm hắn hơi rùng mình,Lạc La cười cười thầm,cái lão già nóng nảy này chỉ thua mỗi nữ nhi nhà hắn,trụ trì giọng nói già nua lên tiếng .

-Đã là Diêu Long thí chủ ra mặt thì ta đây cũng không làm khó .Viện tự luôn tiếp đón nhưng chỉ sợ tiểu thư đây không thích nghi được cuộc sống khắc khổ bên trong nội viện .

-Trụ trì yên tâm,tiểu nữ đây không phải là bức bình phong .

Diêu Long hai mắt nửa con nhìn nữ nhi nhà mình chỉ biết lắc đầu,trụ trì nghe xong gật đầu hướng Thanh La nói .

-Hãy bắt đầu khảo nghiệm .

-Dạ thưa trụ trì .

Thanh La hướng Hương Hy đi tới,ánh mắt vẫn đầy cảnh giác với cô nương này,ông hướng Hương Hy thủ thế bắt đầu,Hương Hy không biết khảo nghiệm như thế nào quay sang hướng những người vượt qua thì thấy Trần Hoàng đang chỉ hướng mình rồi chỉ vô nắm đấm rồi lấy nấm đấm chỉ về hướng Thanh La đại sư .

Hương Hy nở nụ cười làm bao thanh niên ở đó ngây ngất và ghen tị vì sao chỉ cười với mỗi Trần Hoàng,rồi nàng bước lên tay thành quyền,miệng nở nụ cười tinh nghịch chuẩn bị ra quyền thì nghe tiếng ho của Diêu Long đứng sau cố ý nhắc nhở nàng không nên làm quá .

Được cha ra hiệu cho thì Hương Hy cũng nhận ra,nàng một quyền hướng Thanh La đánh tới,tiếp một quyền của nàng mặt Thanh La nhăn nhó,cánh tay đỡ đòn hơi run lên rồi thu lại,ánh mắt kinh ngạc nhìn Hương Hy,ông không vận nguyên tố khí khi đỡ đòn vì chỉ là khảo nghiệm của mấy bọn trẻ nhưng cô nương này sao lại một quyền làm tay ông run lên được,trong đó không những chứa nguyên tố khí mà còn chứa cả sức mạnh nhục thể,nguyên tố khí hơn hẳn Trần Hoàng và Lâm Mộ nhục thể thì lại mạnh gần bằng ông,đang loay hoay suy nghĩ thì Hương Hy lên tiếng khiến Thanh La trở lại hiện tại .

-Thưa đại sư vậy là ta đạt tiêu chuẩn rồi chứ ?

-Thí chủ đã đạt khảo nghiệm,có thể vô nội viện theo học .

Hương Hy tay nghịch tóc cười cười,Thanh La đại hướng đám Trần Hoàng nói .

-Sáu người các ngươi và Hương Hy đã đạt khảo nghiệm,ngày mai sáng sớm tập trung lại đây theo ta tiến nhập nội viện .

Hương Hy liền tiến đến chỗ Trần Hoàng,mang theo nụ cười ấm áp nhưng có một bóng người liền tiến đến chắn đường nàng,ngước lên nhìn một khuân mặt anh tuấn đang mỉm cười nhìn nàng .

-Tiểu sư muội sau này chúng ta là người cùng chung nội viện,nếu có vấn đề gì thì đến gặp Đằng Kha ta .

-Hì .

Hương Hy cười nhẹ một cái rồi lách sang một bên,để Đằng Kha ở lại với bộ mặt ngốc trệ,nàng hướng tới Trần Hoàng cười trêu nói .

-Sau này mong Hoàng huynh chiếu cố tiểu sư muội rồi .

Trần Hoàng nhìn Hương Hy một lúc thì mới cảm nhận ra có ánh mắt bất thiện đang hướng mình,quay ra thì thấy Đằng Kha đang nhìn mình,hắn cũng chả quan tâm,tay bẹo má Hương Hy nói .

-Chỉ giỏi trêu đùa ta .

Trụ trì an tọa nãy giờ thì đứng lên,hướng những người đã qua khảo nghiệm giọng nói già nua .

-Mọi người hôm nay khảo nghiệm tốt lắm,hãy về chuẩn bị ngày mai tiến nhập Tàng Kinh Các để nhận phần thưởng .

-Tuân lệnh trụ trì .

Nói xong trụ trì cùng các vị sư phụ khác đứng lên.từ từ đi mất,Đằng Kha đi ngang qua Trần Hoàng cùng Hương Hy,mỉm cười nhẹ rồi đi theo trụ trì,Hương Hy quay qua Trần Hoàng,cười tinh nghịch nhưng hai má hơi hồng nói .

-Huynh cũng biết cách chọc người khác đấy .