Chương 34: Bắt Đầu Khảo Nghiệm

Thái dương vừa tờ mờ chiếu sáng trên đỉnh núi thì Trần Hoàng đã vươn vai ngồi dậy bẻ cổ mấy cái,đi tẩy rửa thân thể rồi xếp bằng điều dưỡng lại nguyên tố khí . Buổi tối hôm qua hắn ngủ rất ngon,không hiểu vì sao sau khi chứng kiến những cảnh tưởng đó mà Trần Hoàng hắn lại ngủ một cách ngon lành,sáng sớm lại thấy rất khỏe chợt nghĩ chắc do đêm qua sử dụng nhiều sức nên ngủ thấy ngon,quá trình điều tức diễn ra sau nửa nén nhang,một luồng khí trắng thoát ra từ miệng,hai mắt mở ra,con ngươi đen sáng ngời,tinh thần phấn chấn,cơ thể tràn đầy năng lượng,đây đúng là trạng thái tốt nhất để chuẩn bị đi khảo thí a .

Ngó qua trên bàn thấy Lục Miêu còn ngủ nướng,Trần Hoàng lắc đầu rồi hướng cửa đi ra,mở cửa đón không khí trong lành của buổi sáng sớm,hít một hơi thật sâu,Trần Hoàng thong dong rảo bước đến sân ngoại viện . Hôm nay trong Ưng Phong Viện tấp nập người đi lại,các tiểu sư phụ thì chạy lên chạy xuống lo chuyện của mình,những thiếu niên thiếu nữ thì ríu rít như chim hót tụ tập lại một chỗ .

Những người làm cha làm mẹ cũng tâm trạng lo lắng đứng ngồi không yên vì hôm nay là ngày quyết định tương lai thành tựu của con họ,có thể trở thành một nguyên tố giả sau này vang danh một nơi hay chỉ là một người nông dân bình thường đều là ngày hôm nay sẽ rõ .

Đi một hồi Trần Hoàng cũng tới trước cửa sân ngoại viện,bước vào nhìn những đứa trẻ đều có cha mẹ đi cùng,dẫn dắt động viên,Trần Hoàng sâu trong đáy lòng cũng nhói lên một chút cảm giác cô đơn,một bàn tay thô ráp chợt đặt lên vai Trần Hoàng,giọng nói trung niên cất lên .

-Sao lại đứng ra như thế,theo ta vào trong chuẩn bị khảo nghiệm .

Trần Hoàng quay lại thì thấy Lạc La đang nhìn mình với ánh mắt hiền hòa,hắn tuy không có cha mẹ ở bên chăm sóc nhưng cũng có sư thúc đây luôn quan tâm bảo vệ hắn . Cùng với Lạc La đi đến phía trước,xung quanh bao ánh mắt dòm ngó,còn có những tiếng bàn ra xôn xao .

-Không phải tên vô dụng Trần Hoàng sao ?

-Nghe nói hắn không hấp thụ được nguyên tố khí ?

-Hahaha,không hấp thu được thì coi như vứt đi rồi .

Tuy xôn xao bàn tán nhỏ nhưng Trần Hoàng có thể nghe được,hắn cũng chả để ý tới vì trong hai năm qua hắn đã nghe quá nhiều,không thể vì những lời nói ngoại mà làm mình phân tâm,Lạc La liếc nhìn xem thái độ của Trần Hoàng,thầm hài lòng vì tiểu tử này rất ư là bình tĩnh,Trần Hoàng theo sau Lạc La đến gần chỗ những sư thầy khác đang tập trung .

Trong sân chia ra làm ba chỗ,một là dành cho các gia đình có con đến dự khảo nghiệm,tính từ cửa đến giữa sân là chỗ của họ,từ giữa sân đi lên gần chỗ khảo nghiệm là phần của các sư thầy ngoại viện gồm một sư thầy chính và ba sư thầy phụ,cả bốn người này Trần Hoàng đều quen biết,ba vị hôm nọ hắn gặp trong sâm lâm lúc truy đuổi Lục Miêu,một vị là Thanh La là người quản lý mọi việc ở ngoài ngoại viện .

Còn Lạc La giữ một chân trong nội viện,phần sân còn lại là để cho các đệ tự bên trong nội viện và phương trượng của viện tự,hôm nay nhân ngày khảo nghiệm cũng là lúc xem lựa chọn của các thí sinh ở lại tiếp tục học hay là rời đi . Tới nơi,Trần Hoàng ra lễ bốn vị sư thầy,các vị cũng nhìn hắn cười hiền hòa,sự tình của Trần Hoàng bốn vị đều rõ nên rất một mực chú ý quan tâm hắn,biết là hắn được Lạc La chiếu cố rất nhiều nhưng nếu không đạt được đủ yêu cầu thì cũng ngưng lại đây,giữ một chân làm những việc trong viện tự để sống an bình trong suốt phần đời còn lại,bốn vị đều tỏ ý tiếc nuối .

Trần Hoàng thì không biết suy nghĩ của các vị sư thầy,hắn đang lo tìm kiếm bóng hình thân quen mỗi ngày,hôm nay lại không thấy nàng đâu,Lạc La là người chú ý tình trạng Trần Hoàng nhất .

-Thế nào,sáng sớm không thấy là bắt đầu tìm kiếm a .

Trần Hoàng mặt hơi đỏ,ho nhẹ một cái,Lạc La thấy thế thản nhiên nói .

-Đúng là tuổi trẻ .

Trong sân viện tự không khí ngày một nóng hơn,trong lúc ồn ào thì Thanh La đại sư bước ra,ông hít một hơi rồi nói .

-TRẬT TỰ !!!!

Trần Hoàng là người đứng gần nhất,hắn trợn mắt khi thấy Thanh La chỉ hé miệng ra nói nhưng âm thanh phát ra thì vang ra khắp sân làm những tiếng ồn ào bàn tán ắng đi hẳn,Lạc La ôn tồn giải thích .

-Đó là một kĩ thuật trong việc sử dụng nguyên tố khí hệ phong,dùng phong khí đẩy âm thanh vang ra,chỉ có Phong Sư mới làm được .

Trần Hoàng hiểu được vấn đề cũng là lúc những nhân vật chính xuất hiện,từ chỗ khảo thí xuất hiện một vị sư phụ một thân tăng y màu vàng khoác bên ngoài cà sa màu đỏ,râu và lông mày đã bạc trắng,mắt nhắm tay cầm chuỗi hạt vừa đi vừa tụng,theo sau ông là hai vị sư thầy tuổi cũng đã cao,khoác cà sa màu nâu sậm.theo sau hai người là hai thiếu niên khuôn mặt tuấn tú,một người Trần Hoàng nhìn ra có nét giống tên Đằng Liễu,dụi dụi mắt nhìn lại thì nhận được cái liếc mắt của Lạc La ra hiệu đi theo . Dường như biết Lạc La đi tới,vị sư thầy đi đầu liền dừng lại,Lạc La đi tới ra lễ .

-Kính chào trụ trì .

-ừ .

Lạc La ra lễ hồi lâu vẫn giữ nguyên tư thế chào,Trần Hoàng bước lên cũng làm theo ra lễ nhưng lần này đôi mắt già nua đang nhắm lại kia chợt mở ra,một luồn uy áp nhưng ôn nhu bao quanh hai người đang đứng trước mặt,Lạc La khá là ngạc nhiên khi thấy trụ trì làm vậy,hình như đang dò xét tiểu tử kia .

Trần Hoàng trong cơ thể cảm thấy một luồng năng lượng ấm áp bao vây dọc các kinh mạch một cách hết sức ôn hòa nhưng khi luồng năng lượng ấy chạy đến giữa bụng của Trần Hoàng,liền bị một lực hút cực lớn hút vào,trụ trì hai chân mày khẽ chau lại,ông thu lại dò xét rồi hai mắt nhắm lại như cũ,Lạc La thấy thế cũng kéo Trần Hoàng qua một bên để bắt đầu tiến hành khảo nghiệm . Thanh La và ba vị kia cũng lần lượt ra mắt trụ trì rồi chọn một chỗ ngồi,nhường lại cho trụ trì lên tiếng .

-Ta không nói gì dài dòng,tiến hành khảo nghiệm đi thôi .

Thanh La đại sư thấy thế bước lên,tay cầm một danh sách tên,giọng to đọc từng tên lên khảo nghiệm .

-Mạc Thành,tiến lên một bước .

Trong đám đông bước ra một thiếu niên tuổi không sai biệt gì lắm với Trần Hoàng,thiếu niên tiến tới nơi khảo nghiệm,hít một hơi thật sâu ra lễ với các vị sư thầy rồi hướng Thanh La đại sư ra hiệu đã sẵn sàng,Thanh La đại sư thấy thế nói .

-Vận lưu khí đánh ra một quyền về phía ta .

Thiếu niên chần chờ trong giây lát,tay thành quyền,những dòng lưu khí bắt đầu hội tụ lại ở đầu quyền . Một quyền được tung ra hướng Thanh La đại sư mà tới, Thanh La đại sư một tay đưa lên đỡ lấy,trong vài hơi thở sau thì ông lên tiếng .

-Chín dòng lưu khí,vừa đột phá không lâu,ngươi vượt qua khảo nghiệm .

Thiếu niên thở phào nhẹ nhõm,nở nụ cười hướng Thanh La đại sư ra lễ,Thanh La ra hiệu cho thiếu niên đứng qua một bên để tiếp tục,sau Mạc Thành thì tới hơn mười thiếu niên thiếu nữ lên khảo nghiệm,trong mười người thì có chọn ra được thêm ba người nữa.hai nam một nữ,đa phần còn lại là từ bảy đến tám dòng lưu khí,thật tiếc thay .

Dòng người trong viện tự đã giảm hơn một nửa,đa phần là đi về cho con của mình tiếp tục tu luyện thêm . Nghe đến tên tiếp theo Trần Hoàng cũng phải chau mày .

-Đằng Liễu !!

Sau khi cái tên được kêu ra thì phía chỗ trụ trì,một thiếu niên anh tuấn mà Trần Hoàng nhìn có nét giống Đằng Liễu liền bước ra hướng Thanh La đại sư ra lễ rồi nói .

-Thưa trụ trì,Thanh La đại sư và các sư phụ,đệ đệ của ta hôm qua bị kẻ lạ tập kích nên hôm nay không thể tới khảo nghiệm mong các vị xem xét cho nó ngày sau được khảo nghiệm lại .

-A di đà phật,nếu Đằng Kha thí chủ đã nói vậy thì ta chỉ mong Đằng Liễu mong chóng bình phục .

Đằng Kha nở nụ cười hài lòng,xoay người đi . Trần Hoàng từ nãy đến giờ cũng ngạc nhiên khi biết tên Đằng Liễu kia còn có một sư huynh học trong nội viện . Trong sân chỉ còn lại vài bóng người,Thanh La đại sư đọc tiếp ba bốn cái tên cuối cùng .

-Lâm Mộ .

Thiếu niên với khuôn mặt hiền hậu bước lên,dáng người có hơi thô,làn da nâu sạm,người luôn bênh vực Trần Hoàng khi bị những người khác gây hấn,Trần Hoàng nghe tên Lâm Mộ thì giơ tay vẫy vẫy ra hiệu cho Lâm Mộ cố gắng lên,Lâm Mộ theo hướng Trần Hoàng đáp lại rồi lên khảo nghiệm .

-Bắt đầu .

-Hây,yaaaa .

Thanh La đại sư vừa hô bắt đầu thì Lâm Mộ đã một quyền hướng ông đánh tới,quyền này khác hẳn với tất cả lần khảo nghiệm trước đây,tuy đứng xa quan sát nhưng Trần Hoàng vẫn cảm nhận được một ít nguyên tố khí giao động quanh chỗ Lâm Mộ khảo nghiệm,Thanh La đại sư chau mày khi tiếp quyền rồi miệng nở nụ cười hài lòng,đây là lần đầu tiên trong suốt lúc khảo nghiệm mà ông nhận được kết quả hài lòng như vậy .

-Đã đột phá nguyên tố giả,tốt,ngươi thể hiện rất tốt,có thể nói ngươi là người tốt nhất trong đợt khảo nghiệm này .

Lâm Mộ cũng nở nụ cười rồi hướng về phía bốn người vừa đạt khảo nghiệm kia đi tới,cả bốn người đều nở nụ cười vui tươi chào đón . Thanh La đại sư chân mày nhíu lại khi ngó đến cái tên tiếp theo .

-Trần Hoàng .

Cái tên vừa cất lên,thì trong năm người kia ngoại trừ thiếu nữ và Lâm Mộ ra thì ba tên đều cười,Trần Hoàng nghe thấy tên mình chuẩn bị bước đi thì Lạc La đã đến bên nói nhỏ .

-Không nên khoa trương,kẻ khôn biết giữ lại vốn liếng .

Trần Hoàng gật đầu tỏ ý hiểu,cất bước đi ngang qua năm người đạt khảo nghiệm,Mạc Thành tên đầu tiên đạt liền cười khinh nói .

-Không hấp thu được nguyên tố khí,đi khảo nghiệm cho mang nhục à .

-Ngươi có thôi đi không ?

-Ta nói đúng chứ không sai .

Lâm Mộ liền liên tiếng để chặn họng,Trần Hoàng dừng bước hướng năm người họ cười rồi vỗ vỗ vai Lâm Mộ nói .

-Đệ không sao huynh đừng lo .

Nói rồi Trần Hoàng tiếp tục bước đến chỗ Thanh La đại sư ra lễ,Thanh La ra hiệu bắt đầu,Trần Hoàng tay thành quyền hướng Thanh La đánh tới,nhận quyền đó Thanh La cũng hơi chau mày,nhưng chưa kịp nói gì thì một giọng nói già nua phát ra từ phía trụ trì .

-Người trẻ không nên học cách dối gạt,ngươi hãy tung hết sức ra xem .