Chương 31: Ngươi Dám Đụng Bằng Hữu Của Ta ?

Từng cơn gió thổi qua bên đường,trời đã có trăng,tiếng lá xào xạt bên mặt đường tĩnh lặng làm cảnh tượng nơi đây trở nên căng thẳng hơn . Hai tên hộ vệ vội kiểm tra thương tổn cơ thể của thân chủ,thấy không có gì nặng chúng thở nhẹ nhưng trán vẫn ướt mồ hồi,nhận được lệnh dù có chết cũng không được làm tổn hao công tử dù chỉ một sợi tóc mà giờ đây người đã bất tỉnh,răng thì rơi vài cái,xương ngay bên hông thì cũng có dấu hiệu gãy nứt,tuy chưa có ảnh hưởng đến tính mạng của Đằng Liễu nhưng bấy nhiêu đây cũng đủ để hai tên dâng cái mạng lên cho phụ thân của tên này .

Trần Hoàng đứng cách đó khoảng hơn năm thước,môi nở nụ cười lạnh rồi xoay người chuẩn bị rời đi,hai tên hộ vệ nhìn nhau như hiểu được việc tiếp theo cần làm là gì,nếu thiếu chủ đã bị như vậy mà còn để thủ phạm chạy mất thì cái mạng quèn của hai người cũng không giữ được .

Bắt tên này về chịu cơn tức giận của phụ thân Đằng Liễu thay bọn chúng thì cái mạng này nhất định giữ được,với lại mỗi người đều là Phong Sư bốn hay năm dòng lưu khí sao phải sợ một tên thiếu niên tuổi chưa trưởng thành chứ .

Lúc Trần Hoàng ra tay bức tốc thì hai người bọn họ mới cảm nhận được Trần Hoàng đã đột phá nguyên tố giả và đáng kinh ngạc là nguyên tố giả ba dòng lưu khí chỉ thua bọn họ hai dòng vì thế khi tiếp cận gần Đằng Liễu,Trần Hoàng mới dụng phong khí vào tốc độ làm một pha đột biến xuất hiện trước mặt Đằng Liễu gây cho hai người hết sức kinh ngạc .

Cũng may là Trần Hoàng cũng không vận nguyên tố khí vào đòn đánh nếu không thì hậu quả sẽ nghiêm trọng hơn . Hai tên hộ vệ trao đổi ánh mắt rồi tên bên phải lập tức đứng dậy hướng chỗ Trần Hoàng đánh tới,vì mỗi ngày đều trải qua sự rèn luyện của Lạc La trong sâm lâm nên sự cảnh giác và đề phòng của Trần Hoàng rất cao độ,dù đang quay lưng về đối thủ thì hắn vẫn nghe rõ được tiếng động phát ra .

Tên hộ vê lao tới với tốc độ cực hạn của bản thân,tay phải thành quyền dự định nện vào phía lưng của Trần Hoàng,khoảng cách đã sắp đạt tới nhưng khi hắn gần chạm vô áo của đối phương thì chợt hững hờ một quyền của hắn lao thẳng xuống đất làm thủng một lỗ bằng nắm tay,ngước đầu lên thấy Trần Hoàng đứng cách chỉ tầm hai thước đang lạnh lùng nhìn,tên hộ vệ lại ngạc nhiên lần nữa,một tên Phong Sư mới ba dòng lưu khí mà né được một quyền với tốc độ của Phong Sư năm dòng lưu khí như hắn thì không thể xem thường được .

Trần Hoàng gập người lại rồi bắn mình lên nóc nhà sau đó nhanh chóng biến mất,tên hộ vệ kia thấy thế liền đuổi theo . Với tốc độ của mình thì Trần Hoàng không hề thiếu sự tự tin,trong buổi huấn luyện thì hắn với tốc độ không dùng nguyên tố khí bổ trợ cũng né được những đòn tấn công từ xa của Lạc La,mà sư thúc của hắn là ai ? một Phong Vương chứ đùa,tốc độ của đòn tấn công của một vị Nguyên Tố Vương dù giảm đi chín chín thành công lực thì cũng đủ làm banh xác một tên vừa đột phá nguyên tố giả rồi mà trong khi đó Trần Hoàng chưa hề đột phá,vì thế nếu nói về khoảng tốc độ thì cùng cấp không ai hơn Trần Hoàng khi hắn sử dụng phong khí để gia tăng .

Đúng là như vậy tên hộ vệ kia hết sức bực tức khi thấy khoảng cách của hắn với Trần Hoàng không hề bị kéo lại mà vẫn giữ được như ban đầu,thầm nghĩ tên này chắc chuyên về tốc độ nên hắn đã sử dụng phong khí tấn công về phía trước để làm giảm tốc độ của Trần Hoàng nhưng lại càng làm hắn nổi giận nữa là Trần Hoàng như biết trước được đòn công kích của hắn để mà né tránh được tất cả,về phía Trần Hoàng,bản thân hắn thì rất hài lòng về sự chăm tu luyện của mình,bây giờ đem ra áp dụng thật là sảng khoái nhưng cứ theo đà này chạy về viện tự liệu có ổn không,rồi cái tên thiếu gia kia khi trở về có liền bẩm báo sự việc cho cha hắn gây thêm phiền toái không đây .

Nghĩ đi nghĩ lại không nên đánh hắn bất tỉnh như thế,đang loay hoay suy nghĩ thì chợt một bóng đen nhỏ lao ra từ phía bên cạnh làm Trần Hoàng hơi khựng lại,chộp lấy thời cơ tên phía xong liền tung ra một chưởng mang theo uy lực của một Phong Sư năm dòng lưu khí . Bóng đen lao lên phía vai thì Trần Hoàng cũng cảm nhận được là khí tức quen thuộc nhưng cái khựng lại của hắn đã tạo ra cơ hội cho tên hộ vệ,khi chưởng kia vừa tới thì Trần Hoàng liền vận phong khí xuống chân nhún lên một cái để né,chưởng kia rơi xuống liền tạo một lỗ to trên nền mái của một ngôi nhà,vì bất ngờ né nên Trần Hoàng rơi xuống phía dưới đất,mông làm bệ đỡ .

Tên hộ vệ thấy cơ hội liền nhảy xuống như chớp lao về phía Trần Hoàng rơi,một trảo giơ lên hướng Trần Hoàng đánh tới . Tiếp đất không chút gì gọi là êm ái bây giờ còn gặp phải một đòn công kích đang tới,chuẩn bị phản ứng thì Trần Hoàng bỗng thấy tên hộ vệ đang lao tới phía hắn khựng lại quỳ xuống ôm đầu .

-Mấy tên tép riu này cũng dám đụng đến bằng hữu của lão tử sao ?

Cái bóng trên vai của Trần Hoàng là Lục Miêu,khi nó vừa áp sát vào Trần Hoàng thì hắn đã chuẩn bị sẵn một quyền để tống nó ra nhưng khi gặp phải ngọn lửa xanh thẫm đó thì Trần Hoàng cũng yên tâm là không có sự nguy hiểm .

Tên hộ vệ trán đã ướt đẫm mồ hôi,trong đại não của hắn không ngừng bị thiêu đốt nhưng không đốt hẳn đi tinh thần mà giữ cho ngọn lửa luôn cháy xung quanh linh hồn,tạo thành một nhà giam,kiểu tra tấn này thật thống khổ,muốn chết cũng không xong mà sống cũng không ổn . Trần Hoàng quay sang Lục Miêu tò mò hỏi .

-Ngươi đi đâu mà ra tới đây ?

-Ta cảm thấy ứng được năng lượng trong cơ thể người ba động mạnh đoán chừng ngươi đang gặp sự cố gì nên mới sử dụng năng lượng nhiều .

Trần Hoàng ngạc nhiên nhìn Lục Miêu,phải biết rằng nếu muốn cảm ứng được năng lượng dao động thì khoảng cách phải gần nhau,còn nếu mà ở xa cảm nhận được năng lượng dao động của đối phương thì người đó ắt hẳn là một cao thủ,thấy Trần Hoàng nhìn mình Lục Miêu giải thích .

-Trong cơ thể ngươi có tồn tại Hồn Viêm của ta nên mới giúp ta cảm ứng được năng lượng .

Trần Hoàng gật đầu tỏ ý hiểu,hắn tu luyện linh hồn lực dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa của Lục Miêu tuy là đều do bản thân Trần Hoàng thôn phệ rồi chuyển hóa thành năng lượng bồi bổ cho linh hồn mặc dù ngọn lửa của Lục Miêu đưa vô thì sẽ mất liên lạc với nó nhưng đó chỉ là trước khi Trần Hoàng đạt tới Ngưng Hồn .

Sau khi đạt được cảnh giới linh hồn đầu tiên thì Trần Hoàng cũng điều khiển được hắc khí khi hấp thu Viêm Hồn của Lục Miêu nên trong linh hồn và cơ thể của Trần Hoàng chí ít cũng có tồn tại một tí gì đó từ Viêm Hồn của Lục Miêu,nghĩ ra gì đó Trần Hoàng cười nói .

-Ngươi coi ta là bằng hữu sao ?

Tuy cùng nhau ở chung và giúp đỡ qua lại cũng tầm hơn hai tháng,nói giúp qua lại thì hơi sai vì Trần Hoàng ít khi giúp gì được cho Lục Miêu mà với tính tình kiêu ngạo của Lục Miêu thì Trần Hoàng cũng không rõ con mèo này nghĩ gì về hắn và Hương Hy trong đại não .

Hay chỉ coi hai người bọn họ là người giúp đỡ nó và nó đáp lại,nhưng hôm nay nghe được chính miệng Lục Miêu thốt ra câu “bằng hữu” thì Trần Hoàng lại cảm thấy ấm lòng,hắn từ nhỏ đến lớn chỉ có Lạc La và Hương Hy là tốt với hắn và coi là những người quan trọng trong cuộc sống của hắn,hôm nay Trần Hoàng hắn lại được thêm một bằng hữu nữa a . Lục Miêu nghe xong thì lập tức thấy mình đã đi lố nên hơi nghẹn .

-Ngươi nói lung tung,lúc nãy bị ngã chắc ngươi nghe nhầm rồi .

Trần Hoàng nhắm hai mắt,miệng nở nụ cười hiền hòa nghe Lục Miêu bào chữa,thấy tên nhân loại này chả để ý mình nói,Lục Miêu chuyển chủ đề không mắc công tên này lại được nước lên mặt với nó .

-Mọi chuyện như thế nào,làm sao mà ngươi bị hắn đuổi bắt .

Trần Hoàng thuật lại mọi chuyện từ lúc hắn bắt đầu gặp ba người bọn Đằng Liễu,Lục Miêu nghe xong như một thói quen khi suy nghĩ,nó đưa hai móng lên vuốt vuốt sợi ria rồi hỏi .

-Gia thế gia tộc tên kia có cái gì gọi là cường giả không ?

-Ta cũng không rõ,nhưng cha của hắn chắc cũng mạnh không hơn không kém Lạc La sư thúc .

Mạnh không hơn không kém Lạc La vậy cũng không có gì là đáng sợ,Lục Miêu nó chỉ ngán mỗi con rồng trưởng thành kia thôi,đụng đến cấp bậc đó thật phiền toái .

Lục Miêu từ trên vai Trần Hoàng nhảy xuống phóng đến chỗ tên hộ vệ đang ôm đầu quỳ gối kia,vằn đen trên người nó bắt đầu duy chuyển,cơ thể trở nên trong suốt hơn,vừa chạm đến cơ thể tên kia thì Lục Miêu cũng biến mất .

Trần Hoàng ánh mắt tò mò nhìn về phía trước,bỗng tên hộ vệ cơ thể hắn run lên kịch liệt rồi ngã xụi lơ xuống phía trước,Trần Hoàng cả kinh tính bước tới nhưng hai tay tên hộ cử động chống xuống đất lấy thế đứng lên,khí hắn đứng lên Trần Hoàng nhìn thấy đôi mắt của gã đã biến thành màu xanh thẫm như ngọn lửa của Lục Miêu .

-Ngươi tính phá phách cái gì nữa đây ?

-Đưa ta về chỗ lúc nãy .

Tên “hộ vệ” lên tiếng,giờ đây cơ thể của tên hộ vệ đã bị Lục Miêu chiếm lấy quyền điều khiển,Trần Hoàng cũng thôi hỏi liền dẫn đường . Ở chỗ xảy ra sự cố lúc nãy,tên hộ vệ còn lại đã đặt Đằng Liễu nằm xuống và ngồi kế bên coi chừng .

Khi hắn thấy hai bóng đen đang chạy tới thì liền đứng dậy cảnh giác,hai bóng người thấy hắn đứng dậy liền dừng lại,phát hiện ra đồng bọn nhưng tên tiểu tử kia vẫn chưa bị gì gọi là giáo huấn không lẽ hắn chịu đầu hàng sao,cái bóng đen cao to kia liền nhảy tới chỗ Đằng Liễu rồi ngồi xổm xuống,tên hộ vệ kia chưa kịp lên tiếng thì bóng đen lập một bạt tai hướng về phía Đằng Liễu đang nằm bất tỉnh kia .

Chát .

Đằng Liễu đang nằm bất động nhận một bạt tai kia lập tức tỉnh lại,ôm bụng ho khụ khụ mấy tiếng rôi từ miệng phun ra vài cái răng nữa,tên hộ vệ kia thấy thế liền nắm vai tên đang ngồi kéo hắn ngã về phía sau rồi chạy đến coi tình trạng Đằng Liễu,giận quát .

-Ngươi bị não cẩu à ?

Đằng Liễu mơ mơ màng màng chưa tỉnh hẳn,tên “hộ vệ” bị ngã trên miệng nở nụ cười,giọng nói lạnh lẽo mang theo sát khí làm cho tên hộ vệ và Trần Hoàng nổi hết tóc gáy .

-Ngươi muốn cứu hắn sao,vậy thì ngươi sẽ là đống tro tàn trở về với cát bụi .