Chương 29: Cưỡi Sóng Tiễn Khách

Hương Hy hai bên má đỏ lên khi phát hiện mình nhìn nhầm,nàng lấy hai tay che mặt lại xấu hổ,trong thâm tâm nàng liền lóe lên một tia lo lắng . Trần Hoàng như nào lại chưa tỉnh lại nhưng hai ngày qua nàng cảm nhận được một tí là ai đã ngồi cạnh chăm sóc nàng mà,giác quan của nàng không thể lầm được . Thấy tiểu nữ nhi nhà mình ngại ngùng,Diêu Long cũng lắc đầu cười,gõ nhẹ lên trán nàng một cái .

-Nữ nhi ngốc,hắn đang chuẩn bị điểm tâm sáng cho ngươi .

Lúc tờ mờ sáng Trần Hoàng vẫn ngồi đó canh chừng Hương Hy,khi thấy ngón tay nàng động nhẹ thì hắn đã hớt hải chạy ra phòng,đâu ngay đụng phải Diêu Long rồi nhờ ông canh chừng nàng,còn hắn xuống dưới nhà bếp trổ tài nấu cháo mà hôm qua đã cặm cụi học được từ Hương Ly .

Trần Hoàng muốn chính tận tay mình chăm sóc cho Hương Hy để bù lại những gì nàng hy sinh nhưng chỉ vài ba việc này thôi thì sao bù lại được giọt tinh huyết kia,cho nên phải chiếu cố nàng tốt hơn nữa a .

Hương Hy nghe vậy không khỏi ngạc nhiên,sự lo lắng trong nàng đã biến mất khí nghe Trần Hoàng tới thăm nàng mà còn chuẩn bị điểm tâm cho nàng như vậy là hắn đã sớm biết nàng tỉnh dậy,đang chìm trong suy nghĩ thì có tiếng mở cửa phòng,Hương Hy đưa ánh mắt ra nhìn thấy một thiếu niên với một bộ đồ màu nâu và đai lưng màu xám cũ trên trán đầy mồ hôi,hai tay bưng một chén cháo đang bốc khói nghi ngút,miệng thì luôn thổi,thiếu niên vội đi đến bên bàn rồi đặt chén cháo xuống,quay lại mắt đối mắt liền nở một nụ cười hiền hòa với thiếu nữ đang nhìn hắn chằm chằm .

Diêu Long thấy hoàn cảnh có chút không hợp với mình thì ho nhẹ một cái,đứng dậy đi ra ngoài đóng cửa lại cho hai tiểu tử này có không gian riêng . Trần Hoàng là người đầu tiên lên tiếng trước phá vỡ sự yên tĩnh .

-Muội thấy trong người thế nào rồi .

Hương Hy nghe xong cũng kéo mình trở về với thực tại,nàng vẫy vẫy tay kêu Trần Hoàng lại,ra hiệu ngồi xuống . Trần Hoàng đi đến bên giường rồi ngồi xuống đối diện nàng,Hương Hy ánh mắt tràn ngập nhu mì nhìn từ trên xuống dưới Trần Hoàng rồi cầm tay hắn lên truyền một ít phong khí vào xem tình hình bên trong . Kiểm tra một lượt không thấy gì bất ổn nàng cũng thở phào nhẹ nhõm,chợt Trần Hoàng đưa tay lên bẹo má nàng nói .

-Muội đó,về sau không được làm như vậy nữa biết không,vết thương của ta thì sư thúc có thể chữa trị được,sao mà lại để muội chịu thiệt như vậy chứ .

Hương Hy cúi mặt xuống,nhẹ nói .

-Lúc đó muội sợ huynh sẽ đi mất,không ở lại chơi với muội nữa nên ….

Trần Hoàng nghe xong cũng muốn cười nhưng không cười được,tiểu nha đầu này là vì muốn chơi với mình nên dùng tinh huyết của bản thân để giúp mình mau chóng tỉnh lại sao,đang suy nghĩ thì Hương Hy chợt ôm Trần Hoàng,mặt dùi vào ngực hắn thút thít nói .

-Huynh ác lắm,biết muội lo lắng cho huynh lắm không .

Vừa nói tay nàng vừa đấm vô ngực hắn,Trần Hoàng cũng ngơ ra,lúc Hương Hy chạm vào hắn thì cơ thể hắn run lên,nhịp tim cũng đập nhanh hơn,đây là lần đầu tiên hắn được tiếp xúc với cơ thể của người khác giới a,tính là hồi nhỏ cũng ôm Hương Hy đi nhưng cảm giác bây giờ khác hẳn a .

Thấy hình như có gì sai sai ở đây,trước tới giờ trừ lúc còn nhỏ đi có khi nào Hương Hy lại tỏ ra giận dỗi hắn như thế,bên ngoài cửa phòng có hai bóng người đang loay hoay như đang nhìn trộm,giọng thiếu nữ cất lên .

-Cha xem tên ngốc kia vẫn chưa hiểu sự việc .

-Nữ nhi nhà ta sao mà vớ phải một tên ngốc tử thế này .

Đáp lại là một giọng trung niên đó là Diêu Long,khi ông đi ra ngoài thì bất chợt thấy nữ nhi mình đi tới rồi ra hiệu cho ông ở lại coi tình hình,Diêu Long vốn không muốn xem chuyện riêng nhưng là con gái của mình thì cũng nên chú ý một chút . Hương Hy vẫn ôm Trần Hoàng thút thít,Trần Hoàng nửa ngày sau một tay xoa đầu một tay vỗ vào lưng an ủi nàng .

-Thôi nín đi ta vẫn bình an vô sự mà,có chạy đi đâu bỏ muội muội của ta ở lại .

Nghe được hai chữ muội muội Hương Hy nín hẳn,nàng ngước mặt lên nhìn thiếu niên trước mặt,hai mắt long lanh rồi chớp chớp tỏ ra vẻ ngây thơ nhưng kèm vô đó là một chút dụ hoặc nói .

-Huynh chỉ xem ta là muội muội tốt thôi sao .

Trần Hoàng tuy bị chiêu này nhiều lần cũng có chút gọi là đề kháng nhưng mỗi lần phải mất ít thời gian hắn mới tỉnh lại được .

-Thế muội muốn làm gì của ta .

Hương Hy nghe đến đây thì hai má đã ửng hồng lên,Trần Hoàng vê cằm rồi nói .

-Hay muội là muội muội siêu tốt của ta đi .

“Rầm”.

Có hai người chợt ngã nhào ở bên ngoài khi nghe Trần Hoàng nói vậy,Hương Hy có chút che miệng cười,tên ngốc này vẫn chưa hiểu ý nàng . Bên ngoài Diêu Long không khỏi cả giận muốn lao vào dần một trận cho tên ngốc tử kia tỉnh ra,nghĩ sao nó dám đưa nữ nhi nhà lão từ muội muội tốt lên muội muội siêu tốt chứ,trong khi trải qua chuyện như vậy tên đó vẫn không hiểu,nếu không có Hương Ly cản lại chắc Diêu Long đã nhào vô rồi,bực tức ông đứng lên rời khỏi .

Hương Ly mỉm cười rồi gõ cửa,Hương Hy nghe tiếng gõ cửa cũng mau chóng thoát ra khỏi ngực của Trần Hoàng,tiếng đẩy cửa bước vô là Hương Hy mang một nụ cười hướng hai người .

-Muội muội tốt của ta,khỏe rồi chứ .

Hương Hy nghe được ba chữ “muội muội tốt” không khỏi trợn mắt lên nhìn tỷ tỷ,hóa ra tiếng động lúc nãy là do tỷ mình gây ra,nói gì chứ thính lực của nguyên tố thú rất nhạy bén,Hương Ly cười cười hướng Trần Hoàng nói .

-Hoàng đệ đệ vất vả rồi,mau về dưỡng sức mai là khảo nghiệm rồi đó .

Trần Hoàng gật đầu,hắn cũng yên tâm khi Hương Hy tỉnh lại và không có gì bất ổn,nhìn Hương Hy cười nói .

-Muội phải dưỡng sức thật tốt,chén cháo kia chính ta tự tay nấu đó,phải ăn hết nha .

Dứt lời Trần Hoàng đứng dậy xoay người đi ra cửa,vừa đóng cửa lại thì bên ngoài bỗng có tiếng động mạnh và có tiếng người kêu la đau đớn,Hương Hy nghe thấy vội đứng dậy đi ra nhưng Hương Ly tinh ý hơn nên đã vội kéo tay nàng lại,Hương Hy quay lại nhìn mặt tỷ mình đang tỏ ý cười liền hiểu ra vấn đề nàng liền vận phong khí tới cánh tay bị mình nắm lại làm bật tay của Hương Ly ra,rồi mau chóng tiến ra phía trước mở cửa,thì nàng đã thấy Trần Hoàng đang ngồi dưới nền nhà xoa xoa cái bàn tọa của mình,mặt hắn không khỏi nhăn nhó .

Chả hiểu sao vừa ra khỏi phòng Hương Hy đi được một lúc lại dẫm phải chỗ vũng nước làm trơn trượt ngã mất,nhưng kì lạ thay khi hắn đứng lên đi tiếp thì vẫn bước vô vũng nước nọ,thế là bị ngã tiếp,người ta nói quá tam ba bận nên Trần Hoàng đứng dậy với vẻ mặt kì quái nhưng cũng thập phần đề phòng,lần này Trần Hoàng đã vận chuyển phong khí xuống bàn chân để khi nào dẫm phải vũng nước thì dưới sức của phong khí có thể làm nước tách ra có khoảng trống cho hắn đứng vững được,thế mà hắn vẫn ngã ra đó,xoa xoa bàn tọa rồi đứng dậy lẩm bẩm mắng .

-Chết tiệt,ở đâu xuất hiện vũng nước quái lạ thế này .

Hương Hy thấy vũng nước dưới chân Trần Hoàng thì nàng liền cảm ứng được có người đang bày trò,với tài nghệ điều khiển như vầy thì còn ai nữa,khẽ thở dài rồi đi tới chỗ Trần Hoàng .

-Để muội tiễn huynh .

Trần Hoàng đang xoa xoa cái mông đau đớn của mình chợt nghe Hương Hy nói thế liền ra ý từ chối nhưng hắn chưa kịp lên tiếng thì vũng nước dưới chân đã sôi sục lên,bỗng vũng nước như một con nguyên tố thú mềm mại nhô lên,còn Trần Hoàng thì hoảng hồn ngồi trên mặt nước đó . Hắn cố vận phong khí để xuống khỏi cái vũng nước kì quái này nhưng tất cả đều vô dụng,vũng nước giờ đây như cơn sóng cao khoảng ba thước trên đỉnh nó là Trần Hoàng đang cố ngồi vững,hắn muốn xuống không được,muốn dính chặt cũng không yên,cứ lắc qua lắc lại rồi cơn sóng như được điều khiển,một mạch tốc độ phóng tới phía cửa ngoài rồi dùng chính đỉnh đầu của Trần Hoàng làm vật mở cửa,trong tiếng kêu la chống đối nhưng cơn sóng nào dừng lại nó cứ thế lấy đà húc mạnh mở cửa tiễn khách .

Hương Ly đã đứng bên cạnh muội muội mình không biết khi nào,nhìn cảnh tượng nó nàng khẽ che môi cười,Hương Hy mặt thì tối sầm lại không vui vẻ tí nào .

“Rầm” .

Và Trần Hoàng tiếp đất rất đẹp,mông chổng lên trời mặt cắm vô vũng nước,cánh cửa nhẹ nhàng khép lại . Trong sân Hương Ly không che dấu nữa,nàng cười ha hả .

-Sảng khoái,sảng khoái a .

Rồi một bóng trung niên gầy gò xuất hiện cách đôi tỷ muội không xa,ông nhìn về phía cửa miệng khẽ nhếch lên cười,Hương Hy bây giờ mới chịu lên tiếng .

-Cha và tỷ thật là .

-Bệnh vực cái gì,hắn đáng phải chịu như thế khi không hiểu tấm lòng nữ nhi của Diêu Long ta .

Hương Ly giơ ngón tay cái về phía phụ thân bày tỏ quan điểm,còn Hương Hy thì hai bên má lại ửng hồng,nàng hứ một tiếng rồi quay người đi vào phòng . Bên ngoài Trần Hoàng vẫn giữ tư thế đó rồi từ từ đứng dậy,trong đầu hắn thật sự khó hiểu những điều đang xảy ra với bản thân gần đây,kể từ lúc hắn bắt đầu tu luyện được thì bao nhiêu chuyện kì quái xảy ra,nào là thảm cảnh toàn nguyên tố thú bị diệt rồi xuất hiện hai viễn cổ dị thú,một cái tồn tại không biết bao nhiêu niên kỷ còn một cái không biết vì sao mình còn tồn tại,khi nãy lại là cảm giác kì lạ khi Hương Hy ôm hắn dỗi và vũng nước kì lại kia làm sao mà không cho cơ thể hắn một chút chống trả . Trần Hoàng mang một đống suy tư trong đầu rảo bước về viện tự mà đâu biết sự cố đang đợi hắn ở phía trước đường đi …..