Chương 24: Hắc Hồn Nhãn Chủ : Hổ,Nhân Hợp Lực

Giọng nói lắp bắp vừa dứt thì những luồng hắc khí mãnh liệt lao tới Lục Miêu,phản ứng ngay lập tức,Lục Miêu há miệng to nuốt vào một ngụm hơi rồi phun ra một biển lửa cỡ nhỏ xanh thẫm trực tiếp đối diện với luồng hắc khí đang lao tới .

Hắc khí gặp hải diễm như gặp khắc tinh trí mạng,lập tức bị bốc hơi,dư âm của hải diễm rơi xuống cái bóng đen,làm nó vài chỗ bốc hơi lên,cảm thấy nguy hiểm tràn tới,cái bóng màu đen ngửa cổ lên trời rống giận nhưng rồi nó lại ôm đầu lắc mạnh liên tục .

Lục Miêu nhìn hoàn cảnh đoán tình huống rằng Trần Hoàng đang tranh quyền kiểm soát linh hồn với con Hắc Lang kia,quái lạ một chỗ là tại sao lúc trước Trần Hoàng nói cái linh hồn Hắc Lang này không có ý muốn chiếm đoạt thân thể hắn,sao bây giờ lại như vậy,không lẽ nó lại lật mặt,dùng mưu kế khiến Trần Hoàng tin nó không phòng bị rồi tấn công bất ngờ sao,đúng là không thể tin được mấy tên dòng họ lang mà,toàn xảo quyệt lừa người .

Bây giờ phải giúp Trần Hoàng giải quyết vấn đề trước mắt đã không thì nguy to,vừa nãy hắn có nói là dùng Hồn Viêm để cứu hắn,mà dùng làm sao ? không lẽ đánh lên linh hồn hắn,làm vậy có gây tổn hại gì không,quả thật là thời gian gần đây Trần Hoàng có luyện hồn dưới ngọn lửa của nó,nhưng Lục Miêu hoàn toàn không biết quá trình tu luyện linh hồn của hắn ra sao vì Hồn Viêm vô người Trần Hoàng liền bị cắt đứt liên lạc với nó .

Nhưng bây giờ là tình huống cấp bách,không nghĩ ngợi nhiều,Lục Miêu miệng phồng lên thổi ra một cơn lốc lửa tới phía hắc lang nhân kia,nguy hiểm đang cận kề,Hắc Lang Nhân hai tay ôm đầu ngước mặt lên,từ trong đôi mắt vàng sậm kia lóe lên một tia chờ mong .

“Mau tới đi” nhưng nhanh chóng biến mất sau cái lắc đầu mạnh,thay vào đó là ánh mắt điên cuồng hoang dã,hắc lang nhân đối diện cơn lốc lửa đang tới bỗng gầm lên dữ dội,tay phải đặt ngang ngực,lòng bàn tay để úp xuống,tay trái đặt dưới ngực lòng,bàn tay trái để ngửa,hắc khí từ năm đầu bàn tay bắt đầu vận chuyển mãnh liệt hội tụ lại giữa hai lòng bàn tay,nhanh chóng xoay tròn thành một hắc cầu,hai tay của hắc lang nhân đảo vị trí cho nhau liên tục,cuối cùng hắc cầu bằng nấm đấm đã hình thành,lốc lửa vừa tới,Hắc Lang Nhân đang trong tư thế xếp bằng liền đứng dậy,chân phải co về phía trước,chân trái duỗi thẳng về phía sau như lấy đà để chuẩn bị bức tốc .

Đúng như vậy,khi lốc lửa vừa tới thì chân phải Hắc Lang Nhân đang co liền đạp mạnh xuống bắn về phía lốc lửa,hắc cầu đang ở trong lòng hai bàn tay đã mau chóng nằm gọn trong bàn tay phải đang tạo thành trảo . Cánh tay phải cầm hắc cầu liền co duỗi về phía sau tạo lực,phút chốc lốc lửa tới,hắc cầu ở cánh tay phải cũng mãnh mẽ theo lực chưởng tới . . . . . . . .

Tưởng như sẽ gây ra một vụ ầm ĩ trong linh hồn Trần Hoàng và tổn thương được Hắc Lang Nhân kia,Lục Miêu đã né sang một bên để tránh dư ba,cái tên hắc lang nhân kia chịu sào trực tiếp ăn phải sự thiêu đốt linh hồn từ Hồn Viêm,Lục Miêu rất tự tin về ngọn lửa của nó nhưng cho đến hôm nay,một màn ầm ĩ không xuất hiện như nó dự đoán mà là một màn tĩnh lặng,Hắc Lang Nhân bị lốc lửa che khuất không thấy nhưng cái lốc lửa đang dần dần trở nên nhỏ lại rất mau chóng .

Lục Miêu hai mắt co rụt,sự kinh hãi chưa dừng tại đó khi nó thấy phía sau lốc lửa là một bóng đen to lớn vẫn hình dạng cũ lúc đỡ đòn,cánh tay phải đã bị mất đi không ít hắc khí nhìn như một cánh tay bị thương,trước cánh tay thì hắc cầu đang mau chóng thôn phệ hết lốc lửa,kinh hãi khi chứng kiến những gì diễn ra trước mắt mình .

Lục Miêu không thể tin nổi,tồn tại trong trạng thái chiến đấu linh hồn đây là lần đầu tiên nó chịu thiệt lớn như vậy,phải biết là Hồn Viêm của nó là khắc tinh của linh hồn mà hôm nay lại phải ăn một quả đắng trước Hắc Lang Nhân,hắc cầu kia thôn phệ hết năng lượng của lốc lửa và cánh tay của Hắc Lang Nhân chỉ bị tróc ra vài phần hắc khí không đến nỗi hủy đi hết .

Sau khi hấp thụ xong lốc lửa,bóng đen hạ xuống lơ lửng nhìn về phía Lục Miêu đang còn ngơ ngác nhìn sự việc diễn ra,bóng đen trên miệng khẽ nhếch nụ cười quỷ dị,tay cầm hắc cầu đưa lên phía trên chuẩn bị ném về Lục Miêu,động tác dứt khoát mau chóng như muốn đẩy cái mối nguy hiểm kia ra ngoài để nó tiện bề công việc,hắc cầu vừa đưa lên thì cơ thể Hắc Lang Nhân bỗng run lên kịch liệt,hắc cầu nọ biến mất,hai tay ôm đầu mình,khuôn mặt đau khổ ngửa lên trên rống to,Lục Miêu biết đây chính là thời cơ,Trần Hoàng đang cố chiếm lại phần điều khiển,lập tức nó nhanh chóng tiếp cận Hắc Lang Nhân,hổ trảo hiện lên thầm than .

“Trần Hoàng ráng chịu đựng” .

Một hổ trảo lập tức nện vô trước ngực Hắc Lang Nhân,vì đang bị quấy nhiễu nên Hắc Lang Nhân chỉ biết ôm đầu chịu đòn,một trảo này của Lục Miêu mang theo Hồn Viêm trực tiếp giáng vào ngực nó .

“bùm”

Hắc Lang Nhân văng ra xa,hắc khí ở phần dính đòn đang nhanh chóng bị bốc hơi . Bên ngoài cơ thể,Trần Hoàng bỗng phun ra một ngụm máu tươi,Hương Hy mặt lại biến sắc,từng phút từng giây trôi qua với nàng đều như lửa đốt trong tim,nhìn huyết rỉ ra mà lòng nàng quặn đau .

Lục Miêu vô đó không biết tình hình ra sao,nàng ngồi đây chỉ biết nhìn không thể làm gì được,lệ lại rơi,nàng đau xót thay những gì Trần Hoàng phải chịu,giờ đây nàng đã ngộ ra,tỷ tỷ mình nói đúng,nàng đã có tình cảm nam nữ với thiếu niên trước mặt đây,không đơn giản là tình huynh muội nữa,bên hắn nàng rất vui,khi hắn đau nàng cũng đau,hai tay siết chặt,lau nước mắt,thầm nhủ trong lúc này không được yếu đuối phải mạnh mẽ lên,nhất định hắn sẽ qua được .

Hắc Lang Nhân chính là linh hồn của Trần Hoàng bị hắc khí đang chiếm lĩnh,nó căn bản là của Trần Hoàng đương nhiên khi bị đả thương thì cơ thể hắn cũng sẽ bị thương,trong đại não Trần Hoàng lúc này khi vừa dính một trảo của Lục Miêu,Hắc Lang Nhân bị đánh bay ra,nó nhìn vết thương trước ngực rồi hai tay ôm đầu ngước mặt nhìn Lục Miêu rống lên điên cuồng .

Sau lưng,trên tám cái đuôi bắt đầu hiện lên tám hắc cầu,Lục Miêu nhìn cảnh này thầm than kiểu này là toi rồi,một hắc cầu đã thôn phệ hết lốc lửa vậy tám hắc cầu sẽ ra sao ? lập tức thôn phệ nó trở thành thứ bồi bổ cho linh hồn Trần Hoàng sao,nghĩ đến đây không khỏi rùng mình,đi cứu người mà bây giờ chuẩn bị thành thứ bồi bổ cho linh hồn người ta,không cần đợi Lục Miêu nghĩ nhiều,tám hắc cầu đã hình thành xong,Hắc Lang Nhân rống lên một tiếng dài,cong người xuống bật lên đối diện Lục Miêu,xoay người nhẹ nhàng quất đuôi nhưng khi chuẩn bị quất đuôi thì hai tay nó lại ôm đầu,tám hắc cầu sau đuôi bị trì trệ,sự giằng co chiếm lĩnh lại đổi lại,ngước mặt lên con ngươi vàng sậm nhìn Lục Miêu như cầu khẩn,miệng lắp bắp nói .

-Dùng … dùng Viêm Hồn ….đốt ta .

Lục Miêu nghe xong ngay lập tức không do dự,vì nó biết Trần Hoàng chỉ tỉnh táo được một lúc nếu không mau chóng ra tay thì sẽ không có cơ hội thứ hai,nó không muốn trở thành đồ tẩm bổ cho linh hồn tên này a,miệng lại phồng lên phun ra Hải Hồn Diễm,lần này ngọn lửa hoàn toàn trong suốt,Hải Hồn Diễm vây xung quanh Hắc Lang Nhân .

Cảm nhận được nguy hiểm tới lần nữa,Hắc Lang Nhân lại gào rống lên,lần này nó không còn sức nữa đầu,hắc khí đang bị thiêu đốt dần dần,Trần Hoàng không cho nó vận dụng hắc khí để thôn phệ Hải Hồn Diễm trở thành năng lượng,bộ lông xung quanh cơ thể như áo choàng đang dần biến mất,móng vuốt bắt đầu chảy ra,tám đuôi bây giờ chỉ còn lại năm đuôi,Lục Miêu kinh hỉ khi thấy cảnh này lập tức thêm lửa,Hắc Lang Nhân nhanh chóng dần biến mất dưới sự thiêu đốt của Hải Hồn Diễm,đôi mắt vàng sậm đang dần trở về con ngươi trước kia nhưng chợt lóe lên không cam lòng .

Trần Hoàng đang dần nắm lại sự kiểm soát,hắn đã nghĩ thông bây giờ là thời điểm tốt nhất để hắn biến phần đầu linh hồn này trở thành hắc khí nhưng phải giữ vững thần trí của chính hắn,vậy phải đánh bại cái linh tính của linh hồn Hắc Lang đi,nhưng làm vậy thì Cửu Minh có bị làm sao không ?

Đang trong lúc nguy hiểm,Trần Hoàng lại phân tâm,linh hồn Hắc Lang lập tức chớp lấy cơ hội,nó rống to lên,hắc khí từ đâu không biết lại ồ ạt chạy tới phía nó,những thứ bị đốt mất bây giờ lại hình thành lại,Lục Miêu mặt lại biến sắc,nếu không ổn nó sẽ lập tức ly khai ra ngoài đánh cho thân thể tên này tỉnh lại,đúng lúc này trong miệng Hắc Lang Nhân hét to lên một tiếng .

-TIỀN BỐI XIN NƯƠNG TAY !!!!!

Tiếng hét như vang vọng trong đại não,sâu trong hắc động giữa cơ thể Trần Hoàng,trong đồng bằng màu đen kia,giữa không gian đen tĩnh mịch bỗng có tiếng “hừ” vang lên,từ nơi phát ra âm thanh một luồng sóng năng lượng truyền lan ra đến đại não Trần Hoàng,Hắc Lang Nhân đang hấp thu hắc khí thì lập tức biến sắc,hắc khí xung quanh biến mất,Lục Miêu lại lần nữa kinh ngạc,dù nó không biết chuyện gì xảy ra nhưng cũng lập tức phun ra thêm Hải Hồn Diễm .

Con ngươi vàng sậm hiện lên vẻ không cam lòng lần nữa rồi dần dần biến lại trở thành con ngươi trước kia,Hắc Lang Nhân bắt đầu trở lại là hắc nhân,đó chính là Trần Hoàng,lập tức ngồi xuống xếp bằng,Trần Hoàng biết là đây là cơ hội của hắn,Hải Hồn Diễm bắt đầu tiến nhập luyện hồn,toàn linh hồn bây giờ đã màu đen,đôi mắt mở ra không còn màu vàng sậm như trước nữa mà là con ngươi màu xanh căn nguyên linh hồn,Trần Hoàng biết hắn đã thành công .

Lục Miêu thấy mọi chuyện đã ổn,sọc đen lưu chuyển . Hiện tại bên ngoài,cơ thể Trần Hoàng run lên kịch liệt,máu đang rỉ thì lập tức dừng lại,đôi mắt khé run mở ra nhưng hình ảnh trước mắt mau chóng mờ đi,thứ hắn nhìn được chỉ là một bóng hình đang lao tới trước .............