Chương 23: Hắc Khí Chiếm Hồn

Hương Hy vội đứng dậy nhưng chưa dám đi đến bên Trần Hoàng,sợ làm hắn phân tâm,trực giác mách bảo nàng,Trần Hoàng đang trong giai đoạn nguy hiểm cực kì .

Đúng vậy bên trong phần linh hồn của hắn không ổn một tí nào,nguyên bản phần đầu bản nguyên linh hồn đang màu xanh nhạt chuyển thành màu đen và từ màu đen chuyển về xanh nhạt cứ liên tục như thế làm ảnh hưởng đến phần đại não của hắn nặng nề,những cơn đau nhức truyền đến làm Trần Hoàng không khỏi có vệt máu ngay khóe miệng .

Hương Hy thập phần lo lắng,nàng biết con đường tu luyện này không gì là có thể dễ dàng vượt qua,không nguy hiểm sao có thể có được vinh quang .

Hương Hy đứng nguyên vị trí sẵn sàng bất cứ tình huống cấp bách nào có thể làm cho Trần Hoàng tỉnh lại,phần tu luyện linh hồn khá là khác với nguyên tố khí,khi đang trong tu luyện gặp khó khăn mà về nguyên tố khí thì nặng lắm phản phệ dẫn đến nội thương nhưng tính mạng vẫn giữ được,còn linh hồn lực nếu bị phản phệ một là hôn mê thật lâu hai là mất đi thần trí sống như thực vật,có người nào lại muốn sống mà không có phần hồn,cứ như sống không bằng chết vì thế Hương Hy sẽ không để tình trạng đó xảy ra với Trần Hoàng .

Bên ngoài cơ thể thì không có gì thay đổi nhiều nhưng bên trong đại não của Trần Hoàng thì cực kì không ổn,phần đầu linh hồn thay đổi màu liên tục không ở nguyên một trạng thái nhất định,khiến hắn một phen mệt nhọc .

Đúng là linh hồn lực đụng vô là như sinh tử,phần hắc khí này của Cửu Minh quả là mạnh mẽ,sức chiếm đoạt của nó khá mãnh liệt,Trần Hoàng phải cố gắng,mong Cửu Minh sẽ giúp hắn một ít . Trở về trước đó khi bắt đầu tu luyện linh hồn...

"Trần Hoàng ngưng thần chìm vào trong phần linh hồn,hắn đã suy nghĩ kĩ,hôm nay nếu không tu luyện nguyên tố khí thì dành ra một ngày để tu luyện linh hồn lực và phải giải quyết nan đề kia thế nên Trần Hoàng quyết định đi đến nhờ Cửu Minh một chuyến vì cái phần hắc khí bao quanh cơ thể hắn là do Cửu Minh,di chuyển linh hồn đến cái hắc động giữa cơ thể,nhẹ nhàng tiến nhập nhưng lại bị một tấm chắn vô hình ngăn lại,Trần Hoàng cả kinh,hôm trước hắn tới có phát hiện ra lá chắn này đâu,hay là do con tiểu Hắc Lang kia dẫn đường nên mới không xuất hiện sự ngăn cản,đúng là lúc trước tới đây Trần Hoàng có theo một con tiểu hắc lang dẫn đường,hôm nay là hắn một mình tới rồi xuất hiện cái lá chắn này,thầm nghĩ hay Cửu Minh biết mình sẽ tới nên ngăn cản,đúng là ông ta đã nói sau khi mình đột phá cánh cửa thứ hai của linh hồn lực thì sẽ gặp lại,như vậy thì bây giờ làm sao đây .

Trần Hoàng nghĩ không ra,nên đến gần hắc động đang xoay tròn,tỉ mỉ quan sát nhưng vẫn không phát hiện ra khe hở nào có thể để linh hồn của hắn vượt qua,thở dài ngao ngán linh hồn Trần Hoàng hướng hắc động nói .

“tiền bối,vãn bối muốn thử một lần biến đổi phần còn lại của linh hồn,mong tiền bối nương tay” .

Nói xong,linh hồn Trần Hoàng xoay người biến mất về đại não xếp bằng .

Dưới sự thiêu đốt của Hồn Viêm,linh hồn của Trần Hoàng đã trở nên rõ ràng hơn,chứng tỏ cảnh giới Ngưng Hồn đã sắp hoàn thành,bây giờ chỉ còn mang linh hồn ngưng ra ngoài bản thể mà thôi,hắn muốn phần đầu của tu luyện linh hồn phải hoàn mĩ nhất giống như tu luyện nguyên tố khí vậy,mọi sự khởi đầu gian nan nhưng sẽ là căn cơ vững chắc cho quá trình tương lai sau này,trước khi tiến vô hang động tu luyện Trần Hoàng có nghĩ qua cách để làm phần đầu linh hồn của mình được tạo thành hắc khí mà hắn vẫn chính là hắn .

Nhớ lại lúc Lục Miêu chiếm lấy quyền điều khiển cơ thể,Trần Hoàng vẫn còn xót một ít lý trí và nhờ sự trợ giúp của Cửu Minh nên đã đẩy được Lục Miêu ra ngoài,bây giờ hắn cũng sẽ làm vậy nhưng theo chiều ngược lại,hắn sẽ để Cửu Minh chiếm linh hồn rồi dùng Hồn Viêm ngăn cản nó thôn phệ lý trí mình .

Trần Hoàng đã đến trước hắc động tỏ ý định của mình và mong Cửu Minh nương tay,hắn cũng muốn nhờ Cửu Minh giúp một tay để hoàn thành nốt việc luyện hồn này,bắt đầu lấy hắc khí dẫn tới phần đầu,đó là một việc rất là nguy hiểm,nếu không may sơ ý có thể dẫn đến phần thần trí cuối cùng bị thôn phệ mất,và Trần Hoàng chính thức mất đi lý trí chỉ còn lại cơ thể và phần hồn thuộc về Cửu Minh,đương nhiên cơ thể phải theo linh hồn nhưng hắn biết Cửu Minh sẽ không hại hắn vì một lý do nào đó Trần Hoàng cũng không biết vì sao mình lại tin vào con nguyên tố thú đầy bí ẩn này .

Việc này rất hệ trọng giống như lần trước bị Lục Miêu lấn chiếm vậy,nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm,lần này Trần Hoàng liều một lần,nếu có nguy cơ trí mạng thì hắn sẽ không do dự tự bạo đi phần đầu của linh hồn dang bị Cửu Minh chiếm .

Đúng là sẽ gây tổn thương nặng cho đại não nhưng Trần Hoàng không muốn biến mất,linh hồn tổn thương thì có thể hồi phục tùy theo bộ phận,nhưng nếu đánh tan hết linh hồn và không chừa lại một cái gì của bản nguyên thì coi như linh trí của người đó đã tiêu vong" .

Trần Hoàng lúc này trong đại não không khỏi đau nhức kịch liệt,phần đầu linh hồn đang xoay chuyển theo hai màu,màu đen ngày càng lâu hơn và đôi mắt đã bắt đầu chuyển sang màu vàng sậm,các chi trên phần linh hồn bắt đầu mọc ra lông đen,móng tay móng chân đã bắt đầu dài ra và sắc,nhìn không khác gì một Lang Nhân,linh hồn của hắn đang bị chiếm hữu,hắc khí đang cuồn cuộn tiến hành quá trình phân hóa và giải mã cơ thể hắn,đem biến đổi cho thành giống với Cửu Minh .

Phía sau từng cái đuôi màu đen hiện ra,trước tiên là một cái sau đó là hai rồi lần lượt lên năm và tiếp tục tăng lên,linh hồn Trần Hoàng quỳ xuống,một tay ôm nửa mặt bên phải bấu vào,hai con ngươi vàng sậm trợn lên .

Không !!! hắn không thể để tình trạng này kéo dài được dù cực kì đau đớn ở đại não nhưng Trần Hoàng vẫn cố tỉnh táo để suy nghĩ kế sách .

Nhưng thật sự còn kế sách nào sao ? cái đuôi thứ bảy đã hình thành,các chi của linh hồn đã biến hóa,đau đớn kéo dài làm cho phần lý trí của Trần Hoàng dần dần bị thôn phệ,thầm thống lên ngu ngốc vì đã quá coi thường sự thôn phệ của hắc khí lấy từ Cửu Minh .

Trong lúc tuyệt vọng,Trần Hoàng nhìn xung quanh mình biển lửa xanh thẫm và trong suốt,hắn liền liều mạng hấp thu,Hồn Viêm đi vào cơ thể mau chóng thiêu đốt những hắc khí,bộ lông dần dần bị thiêu đi,những móng vuốt bị nung chảy,cái đuôi thứ tám đang hình thành bắt đầu ngưng lại .

Đúng,Hồn Viêm của Lục Miêu là khắc tinh của mọi linh hồn,dùng nó kiềm chế lại sự biến đổi rồi mau chóng tìm cách giải quyết nan đề này . Bên ngoài cơ thể,khóe miệng máu đã ngừng chảy,Hương Hy thầm thở phào nhẹ nhõm nhưng nàng vẫn không buông lỏng một tí nào,gắt gao nhìn Trần Hoàng hễ mà hắn có động tĩnh gì thất thường thì liền động thủ ngay .

Nhưng dường như không đi theo chiều hướng tốt được lâu,chỉ sau nửa canh giờ,,hai bên lỗ tai của Trần Hoàng máu bắt đầu rỉ ra,Hương Hy mặt tái xanh khi thấy cảnh này,nàng vội hô to .

-Lục Miêu,Lục Miêu !!!!!

Bên ngoài đang nằm sưởi nắng trên đá,Lục Miêu bỗng đứng bốn chân dậy lập tức phóng vô hang động,nó không muốn chậm trễ mà bị bỏ đói a,vừa vào đến trung tâm hang động nó thấy Hương Hy hai đầu gối quỳ trên mặt đất,hai tay nắm lại nước mắt rơi lệ nhìn Trần Hoàng,nó lập tức chạy đến trước mặt Trần Hoàng .

Chau mày,Lục Miêu nhìn trạng thái của Trần Hoàng bây giờ thật không ổn,khóe miệng lỗ tai và mũi đã rỉ máu ra,đây đúng là tu luyện linh hồn bị phản phệ,không biết cái tên này đang làm cái quái gì mà để như vầy,Hồn Viêm của nó đưa vào trong cơ thể Trần Hoàng liền bị mất liên hệ nên nó không thể cảm ứng được bên trong Trần Hoàng đang xảy ra điều gì,Hương Hy bên cạnh giọng run run lắp bắp nói .

-Hắn ..hic hic.. hắn bị ... làm sao thế .

-Ta cũng không rõ nữa .

Đáp lại Hương Hy là sự bất lực của Lục Miêu,quả thật nó không rõ Trần Hoàng bị sao,Hương Hy nghe xong cơ thể run lên,hít một hơi thật sâu kìm nước mắt không chảy ra nữa,lân phiến bắt đầu hiện trên tay nàng bao bọc cả bàn tay nhỏ nhắn,đôi mắt đen nháy đang thay bằng đôi mắt xanh nhạt,nàng mạnh mẽ đứng lên chạy tới chỗ Trần Hoàng .

Làm hắn tỉnh lại chứ nàng không thể nhìn hắn chịu nhiều đau khổ như vậy được,vừa gần chạm tới Trần Hoàng thì một cái hổ tráo hiện ra đánh nàng sang một bên,nàng trừng mắt âm thanh có phần lạnh lùng .

-Ngươi muốn chết !!!!!

-Ngươi đừng nóng vội,để ta vào trong xem thử .

Nói xong,những vằn đen trên người Lục Miêu bắt đầu di chuyển một cách kì dị,cơ thể nó đã trở nên trong suốt,thở ra một hơi,nó cúi người xuống hai chân sau cong xuống lấy lực bật về phía Trần Hoàng,chạm tới cơ thể rồi biến mất .

Hương Hy đứng dậy yếu ớt,lân phiến đã biến mất,đôi mắt đã trở lại bình thường,nàng vội đi đến bên cạnh Trần Hoàng,ngồi xuống nhìn hắn,hai tay siết chặt .

Lục Miêu đi vô cơ thể Trần Hoàng liền hướng đại não mà tới,khi nó tớiđập vào con ngươi của nó chỉ là một cái bóng màu đen đang ngồi xếp bằng hấp thu Hồn Viêm,cái bóng này có hai cái tai dài vểnh lên,lông dày như áo choàng với móng vuốt sắc bén,đặc biệt đằng sau nó có tới tám cái đuôi,những Hồn Viêm của Lục Miêu đang dần dần truyền vào trên mắt cái bóng đen kia,dường như biết được sự tồn tại của Lục Miêu,hắc khí xung quanh cái bóng đó lần lượt tỏa ra hướng Lục Miêu tới .

Mặt nó liền trầm xuống,sọc đen trên cơ thể Lục Miêu bắt đầu xoay chuyển,hai cái hổ trảo liên tục tung ra đánh bay hắc khí,nhưng mỗi đợt hắc khí lại càng mạnh hơn,Lục Miêu thầm than không ổn,đây là trong linh hồn Trần Hoàng,không thể sử dụng Hồn Viêm lung tung được nếu không sẽ gây ảnh hưởng không tốt cho linh hồn Trần Hoàng,trong lúc đánh bay hắc khí,Lục Miêu hét to về phía bóng đen kia .

-Tên hỗn đản,mau chóng tỉnh lại,Hương Hy vì tình trạng cơ thể ngươi,đã ngất ở bên ngoài .

Nhắc đến Hương Hy,cái bóng màu đen như run lên,hắc khí ngày càng dữ dội bắn về phía Lục Miêu,con ngươi từ từ mở ra,Lục Miêu kinh hãi khi thấy con ngươi vàng sậm đó,đúng là con ngươi của Hắc Lang kia nhưng nó vẫn còn một tia lý trí của Trần Hoàng,cái bóng đen lắp bắp nói .

-Dùng ...Hồn Viêm .... cứu .... cứu ta .