Trần Hoàng lại được một phen bất ngờ tiếp,hắn không nghe lầm chứ,sư thúc nói là hắc khí trong cơ thể hắn là một loại công pháp sao,mà còn là công pháp tốt trong công pháp nữa,thật khó có thể tin được,cái nguyên tố hắc khí này lợi hại vậy sao không lẽ là do sự thôn phệ của nó,Lạc La nhìn Trần Hoàng gần như hiểu thì nói .
-Sự thôn phệ sẽ tăng lên theo cấp bậc tu luyện nguyên tố khí của ngươi .
Trần Hoàng như vơ được thêm bảo bối,mặt không ngừng kinh hỉ,Lạc La nói tiếp .
-Sau khi vượt qua khảo nghiệm,ngươi sẽ theo ta tiến vào trong nội viện tự tu luyện .
Ưng Phong Viện chia làm hai phần,ngoại tự và nội tự,ngoại tự chỉ nhận dạy dỗ cho những gia đình nào muốn cho con mình trở thành nguyên tố sư không thu phí và sau đó nếu nó muốn tiếp tục tu luyện thì sẽ chọn vô nội viện .
Vô đó vẫn không lấy phí nhưng phải làm các công việc hằng ngày của các tiểu hòa thượng hay làm như đốn củi,trồng rau,tưới nước,bón phân,vận chuyển củi từ sâm lâm vô bếp nấu ăn của viện tự và nội tự cũng chỉ nhận quan tâm dạy dỗ những người đó khi đạt được một cấp bậc nhất định thì liền để họ ra ngoài,nhưng nếu muốn ở đó tu luyện tiếp thì phải trở thành tiểu tăng nhập môn giữ các giới luật,thì mới cho ở lại tu luyện,nghe đâu vô trong nội viện thì sẽ có tham gia thi đấu với hai viện tự khác để chọn ra viện tự đứng nhất .
Đó cũng chỉ là tục lệ lâu năm giữa các viện tự để giao lưu học hỏi,tăng thêm tình bằng hữu chứ không có dò la nội tình của đối phương hay tranh chấp vị trí chủ quản,vào nội viện tu luyện sẽ được quyền vô Tàng Kinh Các để tự mình chọn một quyển công pháp và mượn một quyển chiến kĩ,công pháp là đương nhiên sẽ chia ra từng cấp bậc cao thấp,người nào vận may tốt thì sẽ chọn được một quyển cao còn về chiến kĩ thì chỉ được mượn từ cấp hai trở xuống,nhưng trong tay Trần Hoàng đã có sẵn một quyển Ưng Phong Trảo chiến kĩ cấp ba do sư thúc đưa trước cho hắn,dặn dò là khi nào tấn cấp kế tiếp mới được tu luyện,nghĩa là Trần Hoàng trong tay không phải đã có hai đòn kĩ năng để chiến đấu rồi sao,nghĩ đến đây không khỏi phấn khích,Trần Hoàng gật đầu liên tục,Lạc La mỉm cười trong lòng thầm nghĩ .
"Ngươi cứ vui tươi trước khi còn có thể a" .
-Về phòng điều chỉnh lại trại thái cho tốt,còn mấy ngày nữa là khảo nghiệm rồi .
Trần Hoàng nghe thế đứng dậy ra lễ sư thúc rồi xoay người bước ra,Lục Miêu nãy giờ nằm đó khi Trần Hoàng xoay chân ra nó đã đứng dậy duỗi móng liếc Lạc La một cái rồi nhảy lên vai Trần Hoàng,Lạc La cũng chỉ biết lắc đầu cười .
Đi vào phòng mình,Trần Hoàng lập tức ngồi xếp bằng,hắn muốn phần dư còn lại sao khi đột phá củng cố ở vị trí nhất lưu nguyên tố sư,Lục Miêu lúc này cũng chả để ý gì vẫn nằm lười trên vai Trần Hoàng ngủ,mà nó không để ý ngọn lửa của nó đang bị một tia hắc khí xen vào...
Quá trình điều chỉnh kéo dài khoảng hơn hai canh giờ,đôi mắt Trần Hoàng khẽ mở,thở ra một ngụm trọc khí,Lục Miêu từ vai Trần Hoàng cũng tỉnh giấc,nó nhảy lên cái bàn mắt đối diện,nhin Trần Hoàng đầy sợ hãi .
-Ngươi làm sao thế ?
Trần Hoàng nhíu mày,con mèo này hôm nay thái độ với mình làm sao như vậy .
-Ta cảm thấy một tia nguy hiểm từ ngươi .
Đúng là cảm giác của tố thú rất nhạy bén,mà cũng không trách được Lục Miêu vừa rồi trong lúc Trần Hoàng ổn định tu vi của mình đã làm thoát một ít năng lượng nguyên tố khí ra bên ngoài và nó đã xâm nhập vào trong cơ thể Lục Miêu,dần dần hấp thu năng lượng từ ngọn lửa của nó rồi chuyển về trong cơ thể Trần Hoàng .
Nhưng khi bắt đầu thì rất chậm rãi và từ từ,vì nguyên tố khí trong cơ thể của Trần Hoàng chưa thật sự ổn định nhưng khi Trần Hoàng đã ổn định xong căn cơ nguyên tố khí,thì lập tức luồng hấp lực đó trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết cho nên Lục Miêu mới thức tỉnh sau khi Trần Hoàng đột phá,nó cảm thấy nguy cơ nếu không xuống khỏi vai hắn thì lập tức bị hấp thu hết,mặc dù nó là viễn cổ dị thú nhưng sức mạnh bị phong ấn cho nên tu vi cũng sụt giảm vì thế không có sức chống lại sự thôn phệ năng lượng mãnh liệt,Trần Hoàng lại nhíu mày rồi bắt đầu cảm ứng lại mọi sự trong cơ thể .
-Ta cảm thấy trong cơ thể ta có gì đó nóng nóng .
-Đó là lửa của ta .
Lục Miêu hai mắt một nửa nhìn Trần Hoàng,vậy nó đã đoán đúng,sau khi đột phá thì lực thôn phệ của hắc khí sẽ tăng mạnh hơn,mà cái tên này hình như không điều khiển được,Trần Hoãng gãi gãi đầu cười .
-Sau này ta sẽ chú ý,chúng ta bắt đầu tu luyện linh hồn lực đi .
Lục Miêu nghe thế móng tay nhẹ búng một cái ngọn lửa hiện lên rồi bắt đầu tiến tới cơ thể Trần Hoàng tiêu thất,làm xong nó lại nằm lười ra bàn nó cũng chả sợ ngọn lửa của nó làm tổn thương gì trong cơ thể hắn vì mỗi lần đưa lửa vào là nó sẽ mất liên lạc hoàn toàn .
Ngưng thần tu luyện,gần đây Trần Hoàng suy nghĩ khá nhiều về việc làm sao để đột phá linh hồn lực ở cấp bậc Ngưng Hồn,phần linh hồn của hắn đã đen hết từ trên xuống dưới chỉ còn mỗi phần đầu là chưa đen,vẫn giữ lại bản nguyên linh hồn,theo như lời Cửu Minh nói nếu để hắc khí của Cửu Minh thay phần đầu thì mình lập tức tiêu thất .
Nó giống như trước đây bị Lục Miêu chiếm cơ thể vậy,nghĩ đến đây Trần Hoàng cảm thấy ớn lạnh,nhưng hắn lại muốn dùng toàn bộ hắc khí đều là phần linh hồn của hắn để phòng trường hợp gặp sự cố bị tấn công linh hồn thì còn có hắc khí hấp thu được năng lượng,giảm bớt sát thương tinh thần nhưng tìm mọi cách mà vẫn không được,thực chất Ngưng Hồn cảnh giới Trần Hoàng đã làm được chỉ thiếu một bước là ngưng linh hồn của mình ra bên ngoài thôi,hắn vẫn chưa hài lòng về phần linh hồn .
Tìm mọi cách để khắc phục điểm yếu là phần đầu này,nếu bị tấn công vô phần linh hồn đầu thì rất ư là trí mạng,cực kì nguy hiểm nhưng mọi cách vẫn không được .Theo như lịch tu luyện thì sau hai canh giờ Trần Hoàng kết thúc tu luyện linh hồn,Lục Miêu nằm đó cũng mở mắt ra,hỏi .
-Ngươi ngưng được linh hồn ra ngoài bản thể chưa .
-Ta chưa .
Trần Hoàng nói,Lục Miêu nhìn hắn một lúc rồi cười ha hả nói .
-Không phải giống như lúc trước không biết ngưng tụ linh hồn ra ngoài chứ hahaha .
Trần Hoàng mắt trừng lên nhìn Lục Miêu,con mèo này sao cứ lôi chuyện đó ra nói thế .
-Ngươi đừng coi thường ta,chỉ là chưa đến lúc thôi .
-Được được,ta chờ a haha .
Không thèm để ý con mèo đang nằm trên bàn cười lên cười xuống,lúc đó đúng là Trần Hoàng không biết cái tụ khí thành nguyên tố thật nên mới chậm trễ lần này là chỉ còn một chút vướng mắc ở phần đầu của linh hồn thôi,hắn sẽ mau chóng giải được nan đề này,bỏ qua suy nghĩ nằm xuống kéo chăn qua đầu đi ngủ .
Một ngày mới lại tới,như mọi ngày tẩy rửa thân thể gặp Hương Hy và đi tu luyện,hôm nay Hương Hy có vẻ hơi khác lạ,ít nói hơn mọi ngày và lâu lâu không dám nhìn thẳng mắt của hắn,Trần Hoàng cũng không để ý đến việc này chỉ có Lục Miêu quan sát kĩ thì mới nhận ra .
Nó thầm nghĩ không biết hôm nay tiểu long nữ này lại bị cái gì nữa,mong đừng liên quan tới nó . Trần Hoàng trong lúc di chuyển hắn cũng phát hiện là không thấy sư thúc ra đòn công kích như mọi hôm,không lẽ hôm nay sư thúc bận gì đó mà nếu bận cũng đã nói trước cho mình rồi,mang theo nhiều suy tư đến cửa hang động tu luyện,Hương Hy nói .
-Hôm nay,Lạc La sư thúc sao không huấn luyện chúng ta .
-Ta cũng không biết nữa .
Hương Hy cũng vì sự không xuất hiện của Lạc La mà tò mò,nàng nhanh mắt đảo qua một vòng trong hang động rồi chợt hô lên .
-Huynh xem,cái trận pháp tu luyện hôm nay không vận hành nữa .
Trần Hoàng nghe Hương Hy nói thế thì liền chạy lại trung tâm hang động,đúng là không thấy cái trận pháp kia vận hành nữa,đi lại gần hơn Hương Hy ngồi xuống tay xờ xờ lên mặt đất rồi đứng dậy nói .
-Dưới này có những bụi phấn như của một loại thạch nào đó bị chấn cho nát ra .
Trần Hoàng cũng cả kinh,ngồi xuống xoa xoa mặt đất có phần màu trắng kia,hắn cũng thấy được điều Hương Hy nói,sau một hồi quan sát Trần Hoàng phát hiện loại bột phấn này màu rất giống năm viên Phong Thạch bố trí trận pháp tu luyện của hắn .
Vậy không lẽ nguyên do bị trận pháp không vận hành là vì Phong Thạch bị chấn nát ra,mà sao lại bị chấn nát,ai đã làm,hang động này rất kín đáo a,nguyên tố thú cũng không có thấy một bóng dáng nào khi Trần Hoàng bắt đầu tu luyện,đau đầu suy nghĩ thì Hương Hy chợt lên tiếng .
-Theo như muội quan sát cái Dẫn Dụ Khí trận này của huynh là trận pháp sơ cấp,thường dùng cho những người muốn tu luyện nhanh đột phá nguyên tố giả,sau khi đột phá xong thì trận tự hủy .
Trần Hoàng nghe thế thì thầm than kiến thức của Hương Hy,hay tại mình ít đọc sách quá mới không biết,nối các việc lại thì sư thúc không huấn luyện là người đã biết cái trận pháp này sẽ tự hủy khi mình đột phá,thế mà không nói gì cả làm phải chạy tới đây,nhìn tới nhìn lui rồi Trần Hoàng quyết định .
-Không tu luyện nguyên tố khí thì tu luyện linh hồn lực vậy .
Sau đó Trần Hoàng xếp bằng tay ra hiệu cho Lục Miêu,như thường ngày đã quá quen thuộc,Lục Miêu búng ra một ngọn lửa rồi đi ra ngoài kiếm một tảng đá nằm phơi nắng,Hương Hy thì ngồi ôm hai gối nhìn Trần Hoàng,đột nhiên mặt nàng đỏ lên cúi xuống,nghĩ tới những gì hôm qua tỷ tỷ mình nói không khỏi thẹn thùng .
"muội đó,cảm xúc dành cho Hoàng đệ đệ đã không còn trong trắng như hồi nào rồi" .
"không còn trong trắng là sao,a tỷ đang nói lung tung cái gì thế" .
"còn không phải sao,mỗi lần ta chọc muội với hắn muội lại đỏ mặt,hồi đó đâu như thế" .
Lắc đầu,tay ôm hay má xoa xoa,cố bỏ qua những điều hôm qua nói chuyện với tỷ tỷ của mình nhưng hai má Hương Hy vẫn ửng hồng lên,nàng ngước mặt lên nhìn khuôn mặt thiếu niên đang ngồi tu luyện .
Khuôn mặt non nớt nụ cười hiền hòa,luôn quan tâm đến nàng chỉ cần ở bên hắn nàng cảm thấy rất vui và an toàn,những năm gần đây cảm xúc của nàng đối với Trần Hoàng đúng là có biến hóa,không lẽ tỷ tỷ của nàng nói đúng .
Mải mê suy nghĩ bỗng thấy dao động năng lượng bạo tạc mạnh,Hương Hy nhìn sang phía Trần Hoàng thấy khóe miệng hắn có vệt máu thì không khỏi hoảng hốt .