Trần Hoàng vẫn ngẩn ngơ ra đó vì chưa tiêu hóa được những gì xảy ra trước mắt mình,Hương Hy đã đến trước cả mình,không thể nào làm sao có thể được,Hương Hy nở nụ cười giảo hoạt tiến lại gần trước mặt Trần Hoàng khẽ nói .
-Huynh làm gì lề mề thế .
-Muội .... muội làm cách nào thế ?
Trần Hoàng lắp bắp đáp,hắn quá kinh ngạc những gì diễn ra trước mắt mình,phải biết là một người đã đột phá trở thành nguyên tố giả thì thể lực lẫn tốc độ đã hơn hẳn người bình thường rất nhiều lần,dù có một mình chống lại hai đến ba người thì cũng không là vấn đề gì cả .
Hương Hy đã đến trước hắn vậy chỉ còn một lý do là nàng đã đột phá trở thành một nguyên tố giả và chuyện này đã xảy ra lâu rồi nên tốc độ của nàng mới nhanh như vậy,suy nghĩ đến đây Trần Hoàng hỏi .
-Muội đột phá bao lâu rồi ?
-Không nhớ nữa a .
Hương Hy nhẹ nhàng đáp,Lục Miêu đang nằm trên tay của Hương Hy khóe miệng khẽ nhếch lên khi thấy Trần Hoàng mất mặt,Trần Hoàng nhíu mày hỏi .
-Với tốc độ của muội thì chắc đã hơn ta rất nhiều .
-Huynh đang ghen tị sao ?
Hương Hy tròn mắt hỏi,Trần Hoàng vội khua tay .
-Ta chỉ tò mò không biết muội đã đạt đến mấy dòng phong khí của cấp bậc Phong Sư .
Hương Hy chớp chớp đôi mắt long lanh của mình giọng nhẹ nói .
-Hình như là được ba dòng rồi hay sao đó,muội cũng không rõ .
Trần Hoàng như muốn tẻ xỉu,Lục Miêu còn chấn tĩnh một tí vì nó đã biết thân phận của Hương Hy nên cũng không bất ngờ khi tốc độ tu luyện của nàng quá mức nhanh như vậy so với lứa bạn cùng tuổi,còn Trần Hoàng thì thôi rồi,đả kích ư đây là bị đả kích sao,Hương Hy nhỏ hơn hắn hai tuổi tuổi thế mà đã hơn hẳn đến ba dòng phong khí .
Tuy Trần Hoàng mới đột phá cách đây không lâu,vẫn còn dư lại một ít nguyên tố khí có thể tiếp tục ổn định cảnh giới nhất phong khí của nguyên tố sư,nhưng vừa mới đột phá và thi chạy về với Hương Hy,Trần Hoàng chưa kịp chuẩn bị,Hương Hy thấy sắc mặt của Trần Hoàng thay đổi liền lên tiếng an ủi .
-Huynh đừng có suy nghĩ lung tung,huynh mười hai tuổi đã bắt đầu tu luyện vì một chuyện gì đó mà nguyên tố khí của huynh khác mọi người ở đây nên mới không tu luyện được,đến hiện tại huynh chỉ dùng nửa năm đã đột phá trở thành nguyên tố giả,so với mấy người cùng lứa sắp khảo nghiệm thì huynh đã siêu việt hơn rồi,nếu huynh mười hai tuổi cũng tu luyện được thì giờ này muội chỉ có bị huynh đả kích chết thôi .
Trần Hoàng vuốt vuốt mũi,nghe Hương Hy nói qua hắn cũng hiểu nha đầu này muốn an ủi,Trần Hoàng cũng không phải là người gặp đả kích là chịu thất bại,càng gặp nhiều hắn còn mau chóng trưởng thành,nhẹ xoa đầu Hương Hy nói .
-Sau này không được giấu ta chuyện gì biết chưa,cứ phải làm ta bất ngờ đến té xỉu muội mới vui sao .
-Hihi,huynh nói chí phải,đó là niềm yêu thích của muội .
Nói xong Hương Hy le lưỡi trêu Trần Hoàng rồi chạy,thấy nha đầu này lại chọc mình Trần Hoàng không khỏi cười đuổi theo nói với Hương Hy .
-Ta có việc rồi,để ta đưa muội về trước,hôm sau lại chơi đùa cùng muội .
-Huynh lại bỏ rơi Hương Hy .
Hương Hy dừng lại mắt long lanh hướng Trần Hoàng nói,mặc dù cái chiêu này đã bị nhiều lần nhưng lúc nào Trần Hoàng cũng phải ngưng thần lại vì vẻ ngây thơ này của nàng một tí rồi mới mau chóng đánh tan đi sự dụ hoặc của nàng,uy nha đầu này càng lớn mị hoặc càng cao,chạy lại phía Hương Hy,Trần Hoàng nói .
-Ta nào có bỏ rơi muội,chỉ là có chút chuyện cần thỉnh giáo sư thúc .
-Hứ .
Hương Hy hứ một tiếng rồi đi trước,Lục Miêu trên tay nàng vội nhảy ra,một mạch phóng lên nóc nhà trước viện tự đợi Trần Hoàng đưa nàng về,nhà của Hương Hy cũng gần viện tự đi khoảng một nén hương là tới,đứng trước cửa nhà,Trần Hoàng vội mở cửa ra nhưng đã có một lực kéo từ phía sau cửa mở ra cùng với tiếng nữ tử .
-A muội muội của ta về rồi,lại còn có Hoàng tiểu đệ đến chơi nữa .
Hương Ly một thân váy xanh nhẹ,miệng cười tươi hướng Trần Hoàng và Hương Hy .
-Chào Hương Ly tỷ,đệ đưa Hương Hy về,giờ có chút việc mong tỷ thứ lỗi .
Hương Hy thấy Hương Ly thầm than có chuyện không lành,vị sư tỷ này lại khi không chọc mình nữa đây may mà Trần Hoàng từ chối ở lại,Hương Hy đi lên ôm tay tỷ tỷ mình khẽ nói .
-Đúng rồi tỷ,Hoàng huynh có việc bận .
Hương Ly liếc muội muội mình một cái nở một nụ cười hiền lành,Hương Hy lại thêm lo lắng,đúng là không tha cho mình,Hương Ly hướng mặt Trần Hoàng đôi mắt buồn nói .
-Dạo gần đây Hương Hy nhà tỷ có biểu hiện lạ lắm Hoàng đệ đệ à .
Trần Hoàng nghe thế lo lắng nhìn Hương Hy vội hỏi .
-Có chuyện gì sao ?
Hương Hy lên tiếng minh bạch nhưng đã bị tỷ mình chặn lại .
-Mặt nó lâu lâu hay đỏ,mà ta cảm ứng là nó không có bị bệnh .
Hương Hy nghe xong hai má đã ửng hồng,tim đập thình thịnh,hai tay ôm tay tỷ mình mạnh hơn,Trần Hoàng lo lắng vội nắm hai vai Hương Hy .
-Muội có chuyện gì lại giấu ta sao ?
Hương Hy đang hết sức là mất bình tĩnh khi nghe tỷ mình nói vậy,rồi bây giờ Trần Hoàng còn nắm lấy vai mình làm nàng run lên,hít một hơi thật sâu đè nén lại sự thẹn thùng,ngước mặt lên nhìn Trần Hoàng nói một cách hết sức có thể thản nhiên .
-Muội có làm sao đâu,tỷ tỷ chỉ nói đùa với huynh thôi .
Trần Hoàng nghe xong quay qua thấy Hương Ly nhìn mình khẽ cười,làm hắn thở nhẹ nhõm,Hương Hy thấy không nên ở lâu không chừng tỷ tỷ mình lại gây phiền toái,vội kéo tay tỷ mình vào .
-Vô thôi tỷ,muội đói rồi .
Hương Ly bị kéo vô,nhưng khi đi qua Trần Hoàng thì khẽ nói .
-Căn bệnh ta nói là do đệ gây ra đó .
Trần Hoàng lại nhíu mày,muốn hỏi lại nhưng cánh cửa đã bị đóng lại một cách rất thô bạo,khiến hắn lắc đầu,sau cánh cửa,Hương Ly đang chạy thật nhanh miệng cười thật to,phía sau nàng là một thiếu nữ tay đã đầy lân phiến đang truy đuổi gắt gao,khuôn mặt đỏ như quả cà chua,Trần Hoàng đứng ngoài cửa cảm thấy năng lượng ba động cũng thầm than không biết có chuyện gì,rồi hướng viện tự đi về,đến trước cửa thấy Lục Miêu nằm lười chờ hắn trên nóc cũng thầm cười con mèo này .
Dị thú viễn cổ nào cũng như này sao,đúng là chả có một chút uy nghiêm nào,thấy Trần Hoàng về Lục Miêu vươn hai tay cào cào nóc nhà rồi nhảy xuống trên vai Trần Hoàng,cái bụng nó nằm trên vai Trần Hoàng,khẽ hỏi .
-Ngươi đi lâu thế ?
Trần Hoàng vừa hướng phòng sư thúc đi vừa kể sự việc xảy ra,Lục Miêu nghe xong thầm than tên này đúng là ngốc tử mà,tỷ tỷ nhà người ta đã nói ra thế mà cũng không hiểu ý nữa,vê vê cằm Trần Hoàng tự hỏi .
-Không hiểu sao Hương Ly tỷ lại nói thế .
Lục Miêu tính giải thích nhưng nghĩ tới khuôn mặt nguy hiểm của Hương Hy nên nó cũng đành im lặng,nói gì thì nói cái uy áp huyết mạch này cũng đáng sợ vô cùng với lại tu vi của nó cũng đang bị áp chế,mặc dù nó biết bị áp chế nhưng không cách nào mở được vì mỗi khi suy nghĩ đến cách giải áp chế là đại não dị đau nhức không chịu nổi,may mà cái phần áp chế này có bị một vài chỗ hở nên năng lượng cũng từ đó mà ra ít một ít một,cũng đỡ cho nó phải bó tay bó chân trước nguy hiểm .
Ít ra thì từ từ cũng có lại được thực lực như trước kia,một người một thú mang suy nghĩ khác nhau đã dừng lại trước cửa một căn phòng,tiến lên gõ cửa nhưng đã có một giọng trung niên phát ra .
-Hoàng nhi vào đi .
Trần Hoàng thầm cảm thán,cảm ứng nhạy bén thật không hổ danh là Phong Vương Lạc La,mở cửa vào thì thấy sư thúc đang ngồi bàn thưởng thức tách trà,kéo ghế ngồi xuống,Lục Miêu từ trên vai Trần Hoàng cũng trườn xuống nằm trên bàn,Lạc La lắc đầu cười nói .
-Con hổ này chả khác gì những con mèo lười,hôm này tìm ta có chuyện gì ?
Lục Miêu mắt nhắm mở liếc Lạc La một cái rồi nhắm lại nằm lười ra bàn,Trần Hoàng nói về việc hắn đột phá cho sư thúc nghe,mặc dù biết sư thúc có thể đã biết nhưng hắn vẫn cứ muốn nói,lúc nói Trần Hoàng không giấu được niềm vui,còn Lạc La thì kinh ngạc nhìn về Lục Miêu khi biết nó có thể tự mình luyện chế ra đan dược .
Con nguyên tố thú này đúng là không thể coi thường được,không hổ là viễn cổ dị thú nhưng quái lạ làm gì có nguyên tố thú nào tự mình luyện chế ra đan dược được,không lẽ nó cũng có một gã luyện dược sư chỉ điểm,đang mải suy nghĩ về Lục Miêu thì bị Trần Hoàng lay tay làm tỉnh lại .
-Sư thúc không sao chứ ?
-Ngươi nói tiếp đi .
-Con muốn hỏi người với hắc khí và phong khí của con thì nên tu luyện công pháp nào là thuận lợi .
Lạc La vẫn nhìn Lục Miêu thản nhiên đáp .
-Không phải bữa trước ngươi đã có một quyển công pháp ta đưa rồi sao .
Trần Hoàng lại lâm vào suy tư,một lúc sau hắn mới nhớ ra,đúng là sư thúc có đưa cho hắn một quyển công pháp,đúng lúc đó hắn đã tu luyện và gặp được Cửu Minh,nhưng vì tình thế Hương Hy nằm xỉu đó,Trần Hoàng vội đưa nàng về cũng không để ý đến quyển công pháp màu đen kia,Lạc La thôi suy nghĩ,nhìn về hướng Trần Hoàng,thấy sắc mặt của hắn thay đổi rồi cười nói .
-Có phải ngươi lại bỏ quên đâu đó rồi ?
-Dạ phải .
Trần Hoàng cười khổ,Lạc La nói tiếp .
-Ngươi cũng không cần tu luyện công pháp đâu .
Trần Hoàng hốt hoảng,sợ sư thúc giận mình chuyện đánh rơi công pháp của ông trao cho,trước giờ chỉ có sư thúc là bảo ban hắn thôi,Trần Hoàng cúi mặt xuống lẩm bẩm nói .
-Ta sai rồi,lần sau sẽ không tái phạm nữa .
Lạc La ngạc nhiên khi Trần Hoàng nhận lỗi,tên tiểu tử ngươi cũng biết nhận lỗi sao,khắc hẳn với cái tên kia,cười ha hả .
-Ta đâu có trách ngươi .
-Lời lúc trước của người,con chưa thông .
Lạc La nhẹ giọng nói làm Trần Hoàng thêm kinh ngạc .
-Hắc khí của ngươi chính là đồ tốt trong đồ tốt công pháp .