Sau khi nghe Lục Miêu nói như thế,Trần Hoàng do dự chốc lát rồi cũng liều mình buông lỏng sự áp chế,chín dòng lưu khí như hổ thả về rừng khi Trần Hoàng buông lỏng sự áp chế .
Chúng ồ ạt từng dòng nguyên tố khí tràn vào trong cơ thể dọc theo kinh mạch chạy nhanh đến chín dòng lưu khí,trên trán đã nổi gân xanh,mồ hôi ướt đẫm nhưng Trần Hoàng vẫn tin tưởng vào Lục Miêu không làm hại mình,Hương Hy ở ngoài cửa hang thấy động tĩnh có chút hỗn loạn,vì nàng là một tộc nhân của Long tộc,cùng đồng loại là nguyên tố thú nên rất mẫn cảm với năng lực ba động,nên lập tức đi vào .
Trông thấy Trần Hoàng đang chống chịu lại đau khổ,tay nàng siết chặt,liếc qua Lục Miêu thấy nó vẫn chăm chăm nhìn vào Trần Hoàng thì Hương Hy mới buông lỏng được ít phần lo lắng,bên ngoài cơ thể thì đau nhức nhưng bên trong thì còn loạn hơn,chín dòng lưu khí căng cứng phồng lên,sự giới hạn của chúng đã tới cực hạn .
Phốc .
Một ngụm máu tươi từ miệng Trần Hoàng phun ra,mặt xanh trắng sắp gục,lúc này chín dòng lưu khí trong cơ thể Trần Hoàng đã bạo tạc,những nguyên tố khí bạo loạn như muốn phá cơ thể của hắn mà chạy ra,lúc nguy cấp nhất Lục Miêu bình tĩnh lên tiếng .
-Dùng Ôn Dưỡng Khí đan .
Trần Hoàng không do dự,lập tức lấy viên tròn màu trắng nuốt vào,Ôn Dưỡng Khí đi vào cơ thể liền hòa tan nhanh chóng,xuất hiện những dòng năng lượng màu trắng ôn nhu lập tức áp lên năng lượng do chín dòng lưu khí kia bạo tạc mà ra,như con nhỏ gặp được sữa mẫu thân,những dòng năng lượng bạo tạc kia bắt đầu bị kiềm hãm lại,ngay lúc này Lục Miêu trầm giọng .
-Dùng Tụ Khí Đan,tập trung tụ khí,hóa nguyên tố !!!
Trần Hoàng như thở phào được một lát,sắc mặt đã bớt trắng xanh tiếp tục sử dụng Tụ Khí Đan,đan dược đi vô cơ thể,những dòng năng lượng đang bị kiềm chế thì lại như gặp được mối nguy hiểm đến,chúng bắt đầu ngọ nguậy muốn thoát ra sự kiềm chế mà chạy ra ngoài,vì chúng không muốn bị tụ lại một chỗ rồi tiêu thất thành thứ khác,Lục Miêu ngồi xuống bên tảng đá lẩm bẩm nói .
-Bây giờ chỉ dựa vào ngươi thôi,cố lên .
Tuy không có hảo cảm với con người cho mấy,nhưng Trần Hoàng và Lạc La thì Lục Miêu lại khác,đó tuy không phải là những nhân loại đầu tiên nó tiếp xúc nhưng là hai người mà nó có thể tin tưởng không hại nó,không muốn lấy ma hạch hay ngọn lửa bên trong nó,vì thế nó mới giúp Trần Hoàng,biết là Lạc La cũng có thể làm nhưng nó vẫn muốn tận tay giúp đỡ,biết chừng bây giờ Lạc La cũng đang theo dõi tình hình ở đây,Hương Hy thì thầm thở phào nhẹ nhõm,cơn nguy hiểm đã qua bây giờ chỉ còn trông chờ vào bản lãnh của Trần Hoàng thôi,rất nhiều người phải dừng lại ở bước chín dòng lưu khí này vài năm mới đột phá được,vì mỗi khi thất bại thì lại bị tiêu thất đi một vài dòng lưu khí,phải tu luyện lại từ đầu .
Trần Hoàng biết bây giờ chỉ còn dựa vào mình,lập tức tập trung cao độ dẫn dắt từng dòng năng lượng bị bạo tạc lại một chỗ ngưng tụ ra nguyên tố,việc này tuy nói dễ nhưng làm thì rất khó,nó cần sự tỉ mỉ và đòi hỏi sự tập trung để không xảy ra tình huống gì sai lầm,nếu không sẽ thất bại .
Từng dòng năng lượng theo sự điều khiển của Trần Hoàng dần dần nối đuôi nhau đi vòng quanh viên ma hạch phong khí,chúng như một vòng tròn cứ thế xoay quanh viên ma hạch kia,Trần Hoàng đang lúc điều khiển những dòng năng lượng chợt để ý đến dòng hắc khí năng lượng bao xung quanh viên ma hạch đang mờ dần,hắn cảm thấy mình mẫn cảm với phong khí ở xung quanh hơn,chợt vui mừng và tự nhủ sắp thành công rồi phải cố gắng lên .Tiếp tục điều khiển vòng tròn năng lượng chứa phong khí nhanh hơn,dưới sự bổ trợ của Tụ Khí Đan và Ôn Dưỡng Khí thì việc Trần Hoàng ngưng khí thành nguyên tố đã trơn tru hơn .
Sau một nén nhang,phong khí chung quanh giao động,mau chóng chạy về phía Trần Hoàng đang xếp bằng trong trận pháp,Hương Hy đôi mắt nhắm cũng mở ra,miệng nở một nụ cười hiền hòa,Lục Miêu đang ngồi cũng bốn chân đứng dậy,rốt cuộc thì Trần Hoàng đã bắt đầu quá trình thành nguyên tố rồi,hắc khí năng lượng bao quanh viên ma hạch đã trở nên hư ảo .
"một chút nữa thôi,một chút nữa thôi" .
Phốc,hắc khí biến mất những dòng phong khí xung quanh tràn về phía cái vòng năng lượng đó,viên ma hạch cũng run lên như tỏ vẻ vui mừng vì thoát được sự canh giữ của hắc khí,trước giờ toàn nhờ hắc khí hấp thụ phong khí rồi gián tiếp đem truyền vô ma hạch nhưng bây giờ ma hạch có thể tự mình hấp thụ được nguyên tố,ngay lúc này một nguyên tố riêng biệt đã hình thành trong Trần Hoàng mà không phải nhờ vào hắc khí bảo bọc .
Vòng tròn năng xoay xung quanh ma hạch một lúc một nhanh,rồi nhanh chóng biến thành một màn sáng năng lượng phong khí bao quanh ma hạch thay cho hắc khí,từ màn năng lượng vươn ra một sợi năng lượng như sợi tơ mỏng manh hướng cái hắc động ở giữa cơ thể của Trần Hoàng,hắc động cũng rung lên một sợi tơ mỏng cũng hướng sợi tơ kia tới,hai bên chạm nhau lập tức bám lấy nhau .
Trần Hoàng kinh ngạc nhìn hiện tượng xảy ra trong cơ thể không khỏi suy nghĩ,nhưng sâu trong hắc động,cái đồng bằng màu đen nơi mà Trần Hoàng gặp linh hồn Hắc Lang trong màn đêm tĩnh mịch,một cặp lồng đèn màu vàng sẫm chợt xuất hiện tỏa sáng khắp màn đêm, kì dị là xung quanh cảnh vật cây cối vẫn như vậy một màu đen,nơi đôi lồng đèn màu vàng sẫm tỏa sáng chợt biến mất,làm cảnh vật trở lại u tối,từ vị trí cặp lồng đèn ấy xuất hiện đếm về sau hơn chục trượng thì sẽ thấy một nguồn năng lượng lam bạch hình thành một cái đuôi sói ...
Đương nhiên Trần Hoàng không biết điều này rồi,hắn bây giờ đang chìm trong sự vui mừng vì chính thức hắn đã trở thành một Phong Sư,một Phong Giả,đôi mắt khẽ run lên,khuôn mặt sau khi đột phá đã hồi phục lại như lúc đầu,miệng nở một nụ cười thỏa mãn,tay nhẹ nhàng vận chuyển một ít năng lượng đánh về phía con mèo đang nhìn mình,thấy tên này chưa nói cảm ơn đã ra tay,Lục Miêu chợt giận,nắm vuốt giơ lên bóp tan dòng phong khí đó.
Lúc trước nó bị thương thì có thể chọc giận nó mà nó không phản kháng nhưng bây giờ thì đừng hòng,dòng phong khí tiêu tan thì xuất hiện trước mặt Lục Miêu một cái bóng,hai tay nhanh bắt lấy hai bên eo,tung lên cơ thể nó lên trời rồi xoay vài vòng,miệng hô lớn .
-Bảo bối tốt của ta,bảo bối tốt của ta hahaha .
Trần Hoàng vì quá kích động nên không để ý gì,cứ xoay Lục Miêu mãi đến khi thấy tay mình nóng lên mới buông xuống rồi vội chạy đến ôm lấy Hương Hy,bất ngờ bị ôm Hương Hy không kịp phản kháng cứ để mặcTrần Hoàng ôm,hai má nàng đã thoáng ửng hồng,đẩy nhẹ Hương Hy ra nắm lấy hai tay nàng xoay vòng vòng,miệng không khỏi hô lớn .
-Ta thành công rồi,ta thành công rồi .
Hương Hy cũng cười vì hành động như trẻ con này của hắn,đúng thật các nàng cũng mới chỉ là tiểu hài tử mới mười bốn mười lăm tuổi thôi,Lục Miêu đang ngồi tẩy rửa cơ thể thấy biểu hiện của Trần Hoàng không khỏi buồn cười .
"tên này mới đột phá cấp thấp nhất đã vui mừng vậy rồi sao" .
Nhưng nó chợt nhớ lại lúc trước Trần Hoàng có kể rằng hắn hầu như mười bốn năm không tu luyện được,cho nên lần này đột phá được thì coi như là cấp yếu nhất cũng là một cái kinh hỉ lớn đối với bản thân .
Ăn mừng xong,Trần Hoàng nở nụ cười hiền hòa với Hương Hy rồi nhẹ nhàng nói .
-Cảm ơn muội .
-Muội có làm gì nhiều đâu,công lớn là nó .
Nói xong Hương Hy chỉ Lục Miêu,thấy mọi sự đang tập trung vào mình Lục Miêu không khỏi tự đắc vênh mặt lên,Trần Hoàng cười cười đi lại gần làm ra vẻ nói chuyện với người lớn tuổi hơn .
-Vãn bối đa tạ Lục Miêu tiền bối tương trợ,phần ân tình này về sau sẽ báo đáp .
Lục Miêu suýt nữa té xỉu,tên này thường ngày hay bắt nạt nó lắm,hôm nay lại ra vẻ này .
-Thôi,thôi ngươi thu hồi lại cái vẻ đấy đi,ta nhận không nổi .
Trần Hoàng cười cười,như chợt nhớ ra gì đó liền hỏi .
-Ngươi và Hương Hy đi kiếm thảo dược tại sao lại đem về hai viên đan dược thế ?
Nhắc đến vấn đề đan dược Trần Hoàng mới nhớ ra,Lục Miêu với Hương Hy đi kiếm thảo dược sao lại về với hai viên đan dược . Hương Hy đi lại gần Trần Hoàng nói nhỏ gì đó,Trần Hoàng hướng Lục Miêu bằng đôi mắt kinh ngạc hỏi .
-Ngươi biết cả luyện đan sao ?
Lục Miêu nhìn hai người rồi trầm ngâm một lúc nói .
-Ta cũng không biết vì sao nữa,tự dưng luyện được thôi .
Trần Hoàng nhìn về Hương Hy,nàng cũng giơ tay chịu thôi,đúng là kì lạ nhưng thôi không sao,luyện được là chuyện tốt,đúng là vớ được bảo bối,Trần Hoàng hai mắt sáng rực nhìn về phía Lục Miêu,bắt được ánh mắt đấy Lục Miêu thầm hiểu .
-Ngươi đừng mơ lão tử luyện không công cho ngươi .
Trần Hoàng cười ha hả nói .
-Theo tính cách của ngươi thì đâu giống với mấy lão quái vật sống lâu năm,sao cứ xưng lão tử với ta thế .
-Ta thích thế .
Hương Hy đứng bên lắc đầu nhìn một người một mèo tranh cãi,kéo tay Trần Hoàng nói .
-Huynh đột phá xong rồi nên thử xem sức mạnh mới .
Trần Hoàng gật đầu tỏ vẻ đồng ý,xoay nhẹ tay vận phong khí,lần này Trần Hoàng cảm nhận được nguyên tố khí mình hấp thu mạnh hơn và nhanh hơn lúc chưa đột phá,chuẩn bị đánh ra một chưởng thì bị Hương Hy cầm tay ngăn lại,Trần Hoàng khó hiểu nhìn về phái nàng,Hương Hy nở một nụ cười giảo hoạt .
-Hay là mình thử xem ai từ đây dùng tốc độ nhanh nhất chạy về viện tự .
Trần Hoàng cả kinh nhìn về phía Hương Hy,mặc dù hắn không thấy nàng tu luyện ra sao và không biết đã đột phá chưa,một người bình thường thì dù có dùng bao nhiêu sức kể cả có chín dòng lưu khí cũng không so được với một nguyên tố giả chân chính ngưng tụ ra nguyên tố,thầm nghĩ không biết mình có lại bị dụ gì không đây,Hương Hy vẫn nụ cười giảo hoạt hướng Trần Hoàng .
-Hay huynh sợ thua ?
-Ta nào sợ chứ .
Bị khích tướng thế là Trần Hoàng nhận ngay lời,Lục Miêu khẽ cười thầm nghĩ .
"Trần Hoàng ơi Trần Hoàng,ngươi bắt nạt ta suốt giờ có người cho ngươi nếm mùi rồi" .
Cuộc đua ngay lập tức diễn ra,Lục Miêu nhanh chóng nhảy lên vai Hương Hy,hai người đã vào vị trí,Trần Hoàng cũng hơi nghi hoặc trước thái độ của Lục Miêu,nhưng nhanh chóng kệ nó .
-Bắt đầu .
Vừa dứt tiếng bắt đầu thì cả hai phóng ra cửa hang,một mạch phóng về viện tự,Trần Hoàng mải mê với tốc độ mới khi hắn chưa vận nguyên tố khí,mặc dù không biết Hương Hy có bị bỏ lại hay không nhưng hắn quyết không dùng nguyên tố khí,cứ sức người bình thường mà chạy về .
Đi được một đoạn không thấy Hương Hy,Trần Hoàng dừng lại đợi,sau nửa nén nhang không thấy nàng Trần Hoàng thầm than không ổn nhưng có Lục Miêu ở cạnh sẽ không có chuyện gì xảy ra được,dường như nghĩ ra gì đó hắn vận nguyên tố khí xuống chân tăng tốc cực hạn chạy nhanh về viện tự,vừa tới nơi Trần Hoàng trợn mắt kinh ngạc khi thấy Hương Hy đang vuốt vuốt Lục Miêu đứng trước cửa đợi hắn .
-Huynh chậm quá đó .