Chương 17: Hải Diễm Luyện Hồn

Sau khi nghe phân tích về các cấp bậc linh hồn lực,Trần Hoàng như tràn đầy nhiệt huyết,hướng Lục Miêu nói .

-Vậy chúng ta khi nào bắt đầu tu luyện .

-Nếu ngươi thích thì ngay lập tức có thể tu luyện .

Nó đã đợi cơ hội này rất lâu rồi,việc bại ở tay Trần Hoàng hôm nọ đã khiến nó tức tối,là một viễn cổ dị thú đã tồn tại lâu đời tuy nó không biết tại sao lại tồn tại ở thời đại này và năng lượng đại giảm nhưng lòng kiêu ngạo trong nó không hề bị mất phần nào,việc bại vào tay một tên nhân loại chưa đột phá nguyên tố giả và một cái linh hồn thú không rõ lai lịch,mà rõ lai lịch thì sao có thể so sánh với dòng máu Viêm Hồn Hổ của nó sao,thầm nghĩ .

"Nếu ngươi thích chịu đau khổ sớm thì ta sẽ cho ngươi nếm thử" .

Trần Hoàng gật đầu rồi hít một hơi thật sâu,xếp bằng rồi hướng Lục Miêu ra hiệu có thể bắt đầu,hắc khí đã bắt đầu vận chuyển bảo vệ các kinh mạch và phần linh hồn mờ mờ ảo ảo,đề phòng cái tên đại gia hỏa này giở trò,Trần Hoàng đã vận hắc khí bao bọc trong cơ thể những chỗ thiết yếu,dù gì để cho một ngọn lửa có thể thiêu đốt linh hồn xâm nhập vào cơ thể là cực kì nguy hiểm .

Lỡ chủ nhân của ngọn lửa có sát tâm thì lập tức làm cho linh hồn mình tiêu tán biến thành kẻ mất trí . Thấy Trần Hoàng chuẩn bị xong Lục Miêu giơ móng vuốt kế móng giữa ra,một ngọn lửa màu xanh thẫm lập lòe cháy trên móng vuốt của nó nhìn rất hư ảo,nhẹ nhàng gẩy nhẹ một cái,ngọn lửa lập tức hướng Trần Hoàng tới,khi tiếp xúc gần ngọn lửa Trần Hoàng không cảm thấy có sức nóng nào,nhưng bên trong đại não liền run rẩy,đúng là luyện hồn hỏa chuyên thiêu đốt linh hồn chỉ có linh hồn mới run sợ trước nó,ngọn lửa cứ như thế tiến vào cơ thể Trần Hoàng như đi xuyên qua không để lại vết cháy .

Trần Hoàng trán bắt đầu đổ mồ hôi khuôn mặt vặn vẹo,Hương Hy ở phía sau quan sát,hai tay siết chặt nếu con Lục Hổ này tính giở trò gì thì nàng sẽ không cần biết nó là viễn cổ hay dị thú gì gì hết lập tức ra tay,mặc dù sức nàng có hạn nhưng nhờ vào huyết mạch thì nàng đâu ngại thử một lần liều mạng,tên thiếu nhiên này đối với nàng rất quan trọng .

Trần Hoàng bắt đầu cảm nhận sự thiêu đốt của hỏa diễm,trên trán gân xanh đã nổi,biểu hiện ở ngoài không có gì đặc biệt,chỉ có bên trong đại não phần linh hồn của hắn hiện tại đang chịu sự thiêu đốt,bên trong cơ thể Trần Hoàng có một bóng hình mờ mờ ảo ảo đang ngồi xếp bằng,cái bóng này hoàn toàn màu đen,xung quanh là một biển lửa mênh mông,cái bóng này chính là linh hồn của Trần Hoàng được bao bọc bởi hắc khí,nhẹ nhàng ngồi trên hải diễm tiếp nhận trực tiếp sức nóng ở dưới .

Hơi nóng bốc lên lập tức bị cuốn vào trong "Trần Hoàng" rồi biến mất,lập đi lập lại nhiều lần như vậy "Trần Hoàng" càng trở nên rõ hơn một tí,đến lúc hải diễm xung quanh biến mất thì đôi mắt của Trần Hoàng mở ra,miệng nở nụ cười khoái chí,đúng như hắn dự đoán hắc khí có thể thôn phệ Hồn Diễm trực tiếp bồi bổ linh hồn cho hắn .

Mở mắt ra,hướng Lục Miêu như vớ được bảo bối,hai tay chà xát dùng một luồn phong khí đánh vào bên hông con mèo đang nằm tắm nắng trên tảng đá,bị đánh trúng Lục Miêu liền đứng dậy hướng lực phát ra nhưng nó chưa kịp xuất chiêu thì thấy cặp mắt sáng rực của Trần Hoàng nhìn nó như nhìn một miếng thịt ngon,khiến nó không khỏi cảm thấy bất an,tên tiểu tử này sao không bị như mình nghĩ đúng ra hắn sẽ xin mình lấy ngọn lửa đó ra rồi mình sẽ cho hắn nếm thử ít nữa mới lấy ra nhưng hiện tại .... Trần Hoàng quay lại nói với Hương Hy .

-Thứ này đúng là đồ tốt với ta .

Hương Hy mỉm cười rồi đi lại bên chỗ Trần Hoàng,dùng tay áo chấm mồ hô trên trán hắn,lúc này tim Trần Hoàng khẽ tăng nhịp,với thính giác của Long tộc thì một khẽ đó sao thoát được Hương Hy,trên mặt nàng cũng ửng hồng nhưng thoáng cái biến mất .

Trần Hoàng điều chế nhịp tim đang loạn của mình lại,cầm lấy cổ tay Hương Hy đưa xuống nói .

-Ta không sao,muội đừng lo lắng .

Hương Hy gật đầu rồi ngồi xuống cách hắn ba thước tiến nhập tu luyện,Trần Hoàng quay đầu nhìn lại Lục Miêu nói .

-Tiếp tục đến đi .

Lục Miêu nghe thế thì chợt giật mình,nó tính trả lại lần trước Trần Hoàng chống lại nó ai ngờ lại thành ra thế,thu hồi vẻ mặt lúc nãy lại,hướng Trần Hoàng .

-Tiểu tử không ngờ ngoài dự đoán của ta,lần này ngọn lửa sẽ mạnh hơn,ngươi hãy cẩn thận .

Dứt lời ngọn lửa kế tiếp từ móng tay của nó phóng tới,ngọn lửa cũng màu xanh nhưng có phần hơi trong suốt,ngọn lửa tiến nhập cơ thể Trần Hoàng,lần này hắn không cảm thấy thoải mái hấp thu nữa vì phần lửa trong suốt kia khi qua hắc khí xung quanh linh hồn của Trần Hoàng vẫn còn một ít dư âm đánh vào trong phần linh hồn bản nguyên .

Ngọn lửa trong suốt đánh vô đâu,chỗ đó liền bốc hơi,cảm thấy điểm này không ổn,Trần Hoàng khẽ vận chuyển hắc khí trong hắc động ra thêm một ít nhưng kết quả vẫn như vậy,những tia hắc khí bị phần trong suốt của ngọn lửa đánh xuyên qua xâm nhập vào bên trong linh hồn của Trần Hoàng làm cho hắn không khỏi một trận khốn đốn

Tuy có hắc khí thôn phệ nhưng chỉ giảm được mấy thành thôi,cứ như vầy hoài chắc chắn linh hồn của hắn sẽ tiêu tán,nhưng cái linh hồn Hắc Lang kia còn chưa xuất hiện,nó thường hiện thân vào lúc nguy hiểm nhất vậy trường hợp của mình bây giờ vẫn con khả quan sao,bên ngoài cơ thể Trần Hoàng đã ướt đẫm áo,trán không ngừng đổ mồ hôi,mặt trắng bệch,Hương Hy tiến nhập tu luyện nhưng nàng vẫn còn để một phần chú ý vào bên Trần Hoàng .

Ai lại đi tin tưởng một con nguyên tố thú mới vừa nhận biết không lâu được chứ,thấy tình hình của Trần Hoàng như vậy nàng trợn mắt nhìn bên phía Lục Miêu,lúc này nó đã không còn nằm lười phơi nắng nữa mà hết sức quan sát những gì xảy ra bên chỗ Trần Hoàng,miệng nó khẽ nhấc lên một nụ cười thỏa mãn .

"Tiểu tử,để lão tử xem ngươi chịu được bao lâu,rồi ngươi sẽ cầu xin ta thôi" .

Đang chìm đắm trong sự đắc thắng của mình thì nó nhận xung quanh cơ thể nhiệt độ đang giảm,có một cặp mắt không được tốt đang chằm chằm nhìn nó,khẽ nuốt xuống một ngụm nước nó hướng Hương Hy giải thích .

-Cái này là tốt cho hắn,nếu hắn không chịu được ta lập tức rút Hải Hồn Diễm ra .

Hương Hy lại quay sang bên Trần Hoàng khuôn mặt tràn đầy lo lắng,bên trong linh hồn Trần Hoàng không được tốt cho lắm,phần dư âm của ngọn lửa trong suốt kia đã ăn mòn hết cánh tay phải của bản nguyên linh hồn,nếu để như vầy thật sự sẽ bị trọng thương thần trí, đang lúc dầu sôi lửa bỏng thế này chợt Trần Hoàng nghe thấy có một tiếng nói già nua vang bên đại não của hắn .

-Dùng linh hồn của ta,hồi phục lại cánh tay .

Trần Hoàng lại ngơ ra,linh hồn của ai ? sao trong cơ thể mình lại phát ra giọng nói,trong chốc lát Trần Hoàng cảm nhận được hắc khí xung quanh hắn mãnh liệt tuôn ra tạo thành hình một con Hắc Lang cỡ nhỏ,chưa hết kinh ngạc thì con hắc lang đã đi đến chỗ Trần Hoàng,nó nhẹ xoay người lại,cái đuôi hướng phía đầu vai phải của Trần Hoàng từ từ lùi lùi lại đến khi cái đuôi cắm vô,đầu óc Trần Hoàng không khỏi bị run kịch liệt,hắn muốn ngã xuống vì sự đau nhức đại não quá mức chịu đựng nhưng khi Trần Hoàng chuẩn bị bỏ cuộc thì tiếng nói già nua lại vang lên .

-Giữ vững thần trí,thôi động hắc khí nơi cánh tay phải của linh hồn .

Trần Hoàng như đang mê man không chịu được sắp gục nghe được tiếng nói đó,liều mạng thúc giục hắc khí bên cánh tay phải của phần linh hồn,như được tiếp thêm năng lượng,con Hắc Lang nhỏ bắt đầu vặn vẹo biến hóa thành một cánh tay màu đen,khác hẳn với cánh tay của bản nguyên linh hồn hồi nãy (bản nguyên linh hồn mô tả toàn bộ là giống cơ của Trần Hoàng và nó có màu xanh nhạt) .

Trần Hoàng như nỏ mạnh hết đà,khi vừa hình thành xong cánh tay đó bên ngoài cơ thể như run lên lập tức ngã về phía sau,thở hổn hển,Hương Hy vội chạy đến đỡ hắn,tay áo chấm mồ hôi liếc bên phía Lục Miêu,tuy còn bé chưa có được cái gọi là sát khí nhưng đôi mắt uất hận của nàng làm cho nó không khỏi run lên,chọc ai không chọc vô con rồng cái này được,nó khẽ động đến chỗ Trần Hoàng,mặt tỏ ra vẻ hài lòng vì đã trả được thù,móng tay nó đặt lên chỗ mi tâm,nhưng một lúc sau mắt nó toát lên vẻ kinh ngạc,Hương Hy cả giận nói .

-Ngươi còn không mau rút ra,không thì đừng trách ta .

-Ta bị mất liên lạc với ngọn lửa rồi .

Lần này đến Hương Hy ngạc nhiên,không lẽ Trần Hoàng đã hấp thu toàn bộ sao,bên trong phần linh hồn của Trần Hoàng cánh tay phải mới hình thành đã lập tức phát ra hiệu lực của nó,Hải Hồn Diễm xung quanh một khắc đã bị nó thôn phệ hết không xót lại cái gì,phần linh hồn không khỏi thêm phần rõ hơn,Trần Hoàng đang nằm trên tay Hương Hy khuôn mặt đã dần hồng hào trở lại,Hương Hy khẽ thở nhẹ nhõm,hai mắt Trần Hoàng mở ra,thấy hai khuôn mặt kì quái nhìn mình,hắn giơ ngón cái lên miệng cười lớn .

-Đồ tốt,đúng là đồ tốt hahaha .

Đứng dậy,Trần Hoàng hai nhấc Lục Miêu lên xoay vòng tròn,miệng liên tục nói .

-Đúng là bảo bối của ta,đúng là bảo bối của ta .

Lục Miêu bị hắn xoay cũng bừng tỉnh lại,nhẹ nhàng thoát ra khỏi tay của hắn,nhưng bị Trần Hoàng giữ lại chà xát má của hắn lên người Lục Miêu,bị chèn ép quá Lục Miêu giơ vuốt lên cào vô nhưng Trần Hoàng đã né,chạy ra chỗ Hương Hy cười cười,xoa đầu nàng nói .

-Huynh không sao,muội đừng lo .

Hương Hy chưa từng bao giờ thấy Trần Hoàng hưng phấn như thế,nàng mỉm cười,còn về phía Lục Miêu ánh mắt xem thường của nó đã biến mất trên người Trần Hoàng,tên nhân loại này đúng là không thể xem thường được,sau lúc ấy Trần Hoàng tiếp tục tu luyện linh hồn lực hết một ngày đó,Lục Miêu như bị rút đi một phần năng lượng thuần túy,nhìn thấy Trần Hoàng khi dưới ngọn lửa của nó mà thoải mái tu luyện nó không khỏi sợ hãi .

Trần Hoàng trong lúc tu luyện linh hồn thì đa phần đều nhờ vào cánh tay phải màu đen kia,không khỏi suy nghĩ cái giọng nói già nua kia phát ra ở đâu và tại sao lại giúp hắn,nhưng nghĩ lại thì Trần Hoàng chắc chắn khẳng định rằng đó là linh hồn của con Hắc Lang kia,nhưng tại sao nó lại biết nói ..........