Chương 16: Cấp Bậc Linh Hồn Lực

Vừa dứt lời là động thủ,đôi mắt đen nháy của Diêu Long bỗng trở thành màu xanh nhạt,xung quanh Lạc La không khí bắt đầu ẩm ướt,khẽ giật mình Lạc La không khỏi rủa thầm,cái lão già này chưa gì đã động tay chân,vận chuyển nguyên tố khí trong người thành một tần sáng nhạt nhạt bao bọc cơ thể,Lạc La nhíu mày .

-Sao chưa động thủ đi ?

-Cẩn thận .

Diêu Long nhẹ giọng nói,không khí xung quanh Lạc La bỗng ngày càng ẩm ướt hơn,khẽ kinh hãi,những phần tử là nước trong cơ thể của mình bỗng sôi trào,Lạc La khuân mặt nghiêm trọng .

Lão già này không ngờ đã gần chạm vào cánh cửa kia rồi,tinh thần tập trung vận chuyển phong khí chấn lại phần trăm nước trong cơ thể theo ý định vui đùa của Diêu Long,một tia máu đã lóe ra khóe miệng,trận giao thủ diễn ra trong chớp mắt mà đã thấy sự chênh lệch của hai bên,Trần Hoàng mắt mở to ra .

Lạc La đứng đó mồ hôi đã đầy áo,gân xanh đã nổi đầy trán còn Diêu Long thúc thì thản nhiên đứng đó chỉ nhìn về phía Lạc La sư thúc của hắn,đây đã nói lên tất cả,sự chênh lệch thật ghê gớm,Hương Hy kế bên thấy Lạc La như vậy lườm cha nàng một cái,lay lay tay áo .

Diêu Long thấy con gái lay mình,con ngươi màu xanh cũng biến mất,những phần tử nước trong cơ thể Lạc La đã dần yên tĩnh lại,thầm thở nhẹ nhõm hai chân run run,ngồi xuống tiến vào trạng thái tu luyện,sau một chum thời gian,đôi mắt khẽ mở ra không thấy lão già kia đâu chỉ còn Trần Hoàng và Hương Hy đứng đó nhìn ông .

Cười khổ cái tên Diêu Long kia đến chấn nhiếp ta hay là muốn con gái của hắn từ từ thích nghi với chế độ tập luyện hiện tại của tiểu tử kia,đúng là trong cơ thể Lạc La có vài phần không ổn nhưng điều dưỡng khoảng hai ba ngày là sẽ bình phục,hiện tại thì không có sức mà đi cùng tên kia luyện tập nữa đành để cho hai đứa đi lên chỗ hang động tu luyện,nhưng Lạc La không an tâm hạ quyết định hôm nay cho Trần Hoàng xả hơi còn mình về điều trị một chút .

Trần Hoàng trong lòng thầm kinh sợ,Long thúc quả nhiên rất đáng hai chữ cường giả,chỉ cần nhìn vào sư thúc là khiến ông ấy phải chật vật,cái này không biết có phải là uy áp không,Lạc La dặn dò xong liền biến mất,Hương Hy thì thầm oán trách phụ thân,ngày đầu tiên muốn cùng Trần Hoàng trải qua khổ cực đã bị ông phá đám,cái đầu màu xanh thẫm lại từ trong cái túi đồ ăn chui ra,vẻ mặt không khỏi buồn tức,mắng .

-Ở đâu chui ra một tên Phong Vương làm lão tử phải chốn chui chốn nhũi thế này,lại còn thêm một con rồng trưởng thành nữa chứ .

Sau khi nói xong câu cuối Viêm Hồn Hổ cảm thấy xung quanh thân lạnh lẽo,ngước đầu lên nó thấy một cặp mắt âm u nhìn chằm chằm,cười khổ cái móng tay vội ra dấu hiệu kéo từ mép miệng bên trái đến bên phải,Trần Hoàng cả kinh vội hỏi .

-Ngươi nói con rồng trưởng thành gì,ta thấy xung quanh làm gì có con rồng nào ?

Con mèo này đúng là biết nói,vậy chắc không phải nguyên tố thú bình thường rồi,điều nó vừa nói Trần Hoàng có thể hiểu được vế đầu còn vế sau thì không,từ lúc hai người kia đi thì còn Trần Hoàng và Hương Hy,vậy Phong Vương là Lạc La còn con rồng trưởng thành không lẽ là Long thúc,mà sao là rồng được,không lẽ con mèo này dựa theo tên mà đặt biệt danh,thầm than không ổn vì quanh thân nó lửa đã có dấu hiệu bốc hơi,Viêm Hồn Hổ liền vội nói .

-Ta gọi lão trung niên tên Diêu Long kia là con rồng trưởng thành,không được sao ?

Trần Hoàng nhìn nó một cách cổ quái,Viêm Hồn Hổ cũng không quan tâm,nó chỉ lo lắng bà cô đang ôm nó mà thôi,không khí quanh thân đã trở lại bình thường,thầm rủa cái miệng hại thân sau này không ngu ngốc lỡ miệng một lần nữa,Hương Hy hướng Trần Hoàng cười nói .

-Con mèo này là Viêm Hồn Hổ,sau này nó sẽ giúp huynh tu luyện linh hồn lực .

Trần Hoàng ngạc nhiên ngó con mèo xanh nằm trên tay của Hương Hy,đúng là có họ với mèo,nghĩ đến đây Trần Hoàng mới biết mình nông cạn sau này phải chăm đọc sách nghiên cứu một tí không thì chịu thiệt a,đúng là mục đích của Trần Hoàng là dùng ngọn lửa của con mèo này để tu luyện linh hồn nhưng hắn không muốn mạo hiểm tính mạng của mình,lỡ đâu nó lại chiếm lấy cơ thể của hắn thì sao,lại nghĩ tới linh hồn Hắc Lang nằm sâu trong cơ thể mình Trần Hoàng mới có một chút an tâm .

Một cơ thể sẽ không thể có hai chủ được nên lúc con mèo kia mà có ý định xâm lấn thì Hắc Lang nhất định sẽ xuất hiện giúp mình,tính toán đâu ra đó Trần Hoàng chỉ con mèo nằm trên tay Hương Hy nói .

-Sau này gọi nó là Tiểu Miêu đi .

Nghe tên nhân loại này dám tự tiện đặt tên còn thêm cả chữ tiểu vô,mặc dù tên nó là Tiểu Lục nhưng cũng không thể để cho tên nhân loại này gọi như thế,Viêm Hồn Hổ không khỏi muốn quạo lên ăn linh hồn tên này,nói với giọng đầy bực tức .

-Lúc lão tử sinh ra không biết tổ tiên của ngươi ở phương nào,nay đây dám gọi ta một chữ tiểu ???

Hương Hy thấy thế vội vuốt vuốt nó,hướng Trần Hoàng giải thích .

-Viêm Hồn Hổ này là một loại viễn cổ dị thú đã bị tuyệt chủng mấy vạn năm trước,tên này là số ít còn lại,và trong gia tộc nó tên là Tiểu Lục .

Trần Hoàng vội cười khổ,thảo nào nó lại tức giận lên khi nghe mình đặt tên,hóa ra lại một đại gia hỏa viễn cổ dị thú,khó trách khó trách .

-Vậy gọi ngươi là Lục Miêu có được không tiểu tổ tiên .

Trần Hoàng vội cười nói,Viêm Hồn Hổ nghe được chữ Miêu lại muốn phát tác nhưng nghe vế sau thuận tai nên trên cũng bỏ qua,Hương Hy thầm thở dài ném Lục Miêu xuống hướng Trần Hoàng cười .

-Quyết định vậy đi,hôm nay cũng không phải tu luyện nguyên tố khí huynh coi tu luyện linh hồn lực với nó đi .

Bị ném không thương tiếc,Lục Miêu liếc nhìn Trần Hoàng rồi cong cái đuôi hướng chỗ khác mà đi,Trần Hoàng vuốt vuốt mũi đi theo sau. Đi một lúc đến được một nơi phía rìa sâm lâm,Lục Miêu ngồi xuống một tảng đá lớn liếm liếm khắp thân một lát,đợi Trần Hoàng tới đối diện ngồi xuống,nó mới thôi làm sạch cơ thể,Hương Hy cũng là ở phía sau Trần Hoàng .

-Ngươi biết gì về linh hồn lực ?

-Ta chả biết gì cả .

Đoán trước được câu trả lời,gương mặt kiêu ngạo tự đắc của Lục Miêu lại hiện lên,nó dùng hai ngón tay mang móng vuốt nhẹ nhàng kéo từ gốc sợi ria bên mép rồi nói .

-Linh hồn lực của nhân loại chia làm bốn tầng,thứ nhất Ngưng Hồn tức ngưng tụ ra linh hồn,thứ hai Khiển Hồn tức điều khiển linh hồn,thứ ba Nhập Hồn tức dùng linh hồn nhập vô một vật vô hồn hoặc cưỡng chế ép buộc linh hồn đó rời thể xong nhập,thứ tư Dung Hồn tức dung nhập linh hồn vào vạn vật,cảnh giới linh hồn cuối cùng của nhân loại, linh hồn lực càng to lớn thì phạm vi dung hợp sẽ tăng lên,ngươi có thắc mắc gì không ?

Trần Hoàng chăm chú nghe nãy giờ đôi phần sáng tỏ được chút ít liền hỏi .

-Tại ngưng hồn ta phải ngưng ra chính linh hồn có hình dạng chính bản thân mình hay là phải ngưng ra một hình thái khác và sao ngươi nói đó là cảnh giới tu luyện linh hồn của nhân loại .

Lục Miêu nhìn Trần Hoàng với ánh mắt coi thường tiếp tục nói .

-Đối với nhân loại thì chỉ có thể ngưng tụ ra linh hồn giống chính bản thể,còn vế sau thì đương nhiên loài người các ngươi chỉ tu luyện đến cảnh giới Dung Hồn là cực hạn,ngoại trừ vài tên giảo hoạt thì có thể đi tiếp .

Trần Hoàng vuốt vuốt cằm suy tư hỏi .

-Như thế là trên Dung Hồn cảnh giới còn có cảnh giới khác nữa,đúng không ?

-Chính xác .

Lục Miêu hai mắt nhắm lại,hai cái móng vẫn thế vuốt ria,Trần Hoàng không nhịn được hỏi tiếp .

-Thế cảnh giới trên Dung Hồn là gì ?

Lần này một giọng nói thanh thoát từ phía sau lưng vang lên giải thích .

-Sau Dung Hồn cảnh giới chia làm hai giai đoạn,một là Thay Hình hai là Thay Huyết và hai giai đoạn này chỉ có Phù Thủy tộc mới có thể làm được,còn về phía nhân loại đến Dung Hồn là cực hạn,chỉ trừ vài trường hợp là có thể hấp thu được linh hồn của nhân Phù Thủy tộc thì mới đột phá cảnh giới tiếp theo .

Lục Miêu chậm rãi gật đầu tỏ vẻ tán thành,Trần Hoàng thì như được bước vô một trang kiến thức mới về linh hồn cấp bậc,hắn muốn nhân cơ hội này giải đáp hết những thắc mắc của hắn về cái lĩnh vực này .

-Vậy nếu một người trong cơ thể có tồn tại thêm một hồn thú thì việc tu luyện linh hồn lực có những chuyện gì có thể xảy ra,với lại ta chưa hiểu rõ về Thay Hình Thay Huyết cấp bậc cho lắm .

Hương Hy nhìn Trần Hoàng nở nụ cười giảo hoạt,tính dụ muội nói hết cho huynh mà không có quà sao,thấy nụ cười trên khuôn mặt Hương Hy,Trần Hoàng bỗng như hiểu được gì đó,khẽ than .

-Muội muốn gì huynh sẽ làm,bây giờ nói đi .

Lục Miêu thấy Trần Hoàng như thế thầm thêm coi thường,nam tử hán đại trượng phu sao lại đi xuống nước với lại một nữ nhân,không đáng mặt trượng phu,Hương Hy thấy thế liền đưa ngón út lên,nói .

-Quân tử nhất ngôn .

-Tất hứa tất làm .

Trần Hoàng cũng đưa lên ngòn út rồi ngoắc lại với Hương Hy,Lục Miêu lại ngớ ra,hai tiểu tử này chung quy vẫn là hài tử mười bốn mười ba tuổi sao mình có thể so sánh như thế chứ,thật là mình thiếu ý tứ,Hương Hy vẫn giữ nụ cười giảo hoạt đó tiếp tục giải thích .

-Nếu có thêm một hồn thú thì cũng không ảnh hưởng gì đến quá trình tu luyện linh hồn lực cả mà còn có lợi,đến cảnh giới Khiển Hồn thì huynh có thể học cách điều khiển hồn thú trong huynh dù nó còn ý thức nhưng chung quy vẫn là linh hồn thôi không phải bản thể,đến cảnh giới Nhập,Dung hồn thì hồn thú phát huy ra tiềm năng vượt trội,nó sẽ thành một phụ trợ cho huynh,xuất ra hồn thú đó,rồi dung nhập với thân thể của huynh sẽ cho cơ thể huynh có tất cả hình thái và kĩ năng của nguyên tố thú đó khi còn sống,lấy ví dụ như huynh có Hắc Lang thì khi tu luyện đến Dung Hồn thì nếu dung nhập vào cơ thể sẽ cho huynh một cơ thể của nguyên tố thú dạng lang và nhục thân y như nguyên tố thú đó .

Việc linh hồn phụ thể này có ích cũng như có hại,nếu huynh không nắm chắc khống chế được linh hồn thú đó sẽ dẫn đến phản phệ,nó sẽ chiếm luôn cơ thể của huynh có thể nói việc phụ trợ đó là con dao hai lưỡi vừa lợi vừa hại,còn về việc Thay Hình,Huyết cấp bậc muội chỉ biết Phù Thủy đen sẽ là giai đoạn Thay Hình còn lại thuộc Phù Thủy trắng những chi tiết tiếp theo muội không rõ .

Nghe xong một lượt giải thích của Hương Hy,Trần Hoàng như đứa trẻ được thêm nhiều kiến thức mới,hắn thầm vui mừng lẫn sợ hãi,nếu có thể tu luyện lên cấp bậc kia thì mình có thể trở sở hữu năng lực cũng như nhục thân của một nguyên tố thú luôn sao,lúc đó cùng cấp không biết mạnh hơn bao nhiêu người,Lục Miêu không nói câu gì chỉ nhẹ nhàng vuốt râu,nó biết tên nhân loại kia đã động lòng,thế thì cứ việc khoái chí đi,thầm lẩm bẩm .

“Để ta coi ngươi chịu đựng được bao lâu trong Hải Hồn Diễm của ta” .