Sau khi về tới phòng tẩy rửa thân thể,Trần Hoàng kiểm tra lại ma hạch của nguyên tố thú,không phải là ham Trần Hoàng chỉ lấy đủ số mà sau này lỡ khi cần dùng thì thôi và đủ số của hắn là gặp đâu lấy đó,bao nhiêu xác chết đều lấy tất,nhỏ nhất cũng là ma hạch cấp một và lớn nhất là một viên cấp năm .
Không có xuất hiện cấp sáu,thầm nghĩ lúc mình hấp thu viên nguyên tố khí hệ phong thì có thể sử dụng được phong khí vậy nếu mình hấp thu thêm những viên ma hạch của nguyên tố thú khác thì có thể sử dụng được nguyên tố khác không ?
Trên Nguyên Tố Đại Lục này không phải không có nguyên tố giả sử dụng được cả hai nguyên tố mà số đó cực hiếm,vì trong cơ thể không thể tồn tại được hai loại nguyên tố khí,nếu là hai người mang nguyên tố khác nhau kết hợp và sinh con thì nguyên tố của người con sẽ được quyết định bởi nguyên tố của cha hoặc mẹ ngẫu nhiên .
Trường hợp có cả hai nguyên tố rất hiếm,nói không chừng nguyên tố xung khắc khiến chúng diệt trừ lẫn nhau,sinh ra người con đó không thể sử dụng nguyên tố khí còn có trường hợp kinh khủng hơn là khắc chế dẫn bạo thể,nghĩ đến Trần Hoàng không khỏi rùng mình bỏ ngay cái suy nghĩ khi thay nguyên tố khí mới đi .
Tiếng mở cửa phát ra,một thân pháp y màu vàng bước vào,Trần Hoàng vội thu mấy viên ma hạch lại,ngẩng đầu lên thấy Lạc La sư thúc hướng mình ra hiệu im lặng rồi nhẹ nhàng đi trước mặt hắn,ngồi xuống trầm ngâm một lúc rồi nói .
-Ngươi đã gần mười lăm tuổi a .
Trần Hoàng ngạc nhiên khi nghe sư thúc mình nói thế,khẽ đáp .
-Sư thúc có việc gì không,ta thấy người hình như có tâm sự .
Lạc La thở dài,nhìn Trần Hoàng một lúc trầm giọng nói .
-Đến năm mười tám tuổi ngươi phải rời khỏi đây .
-Tại sao ?
Trần Hoàng kinh ngạc,tại sao phải rời khỏi,rời khỏi đây rồi hắn đi đâu,từ nhỏ đã không có cha mẹ người họ hàng thân thích nào cả,nói hắn rời khỏi thì biết đi đâu . Trần Hoàng nhìn vào ánh mắt Lạc La,có phần bi thương liền quỳ xuống giọng run run .
-Ta … ta là một tay sư thúc nuôi dưỡng,chưa báo đáp được gì cho người,xin người đừng đuổi ta .
Nói đến đây mắt Trần Hoàng thoáng đỏ,đúng hắn từ nhỏ lớn lên dưới sự bảo bọc của Lạc La chỉ có Lạc La là người thân duy nhất,Lạc La đỡ hắn ngồi dậy,vỗ vỗ vai hắn nói .
-Tiểu tử,ngươi không muốn biết cha mẹ của ngươi là ai,còn sống hay đã chết sao ?
Nhắc đến hai từ cha mẹ,mắt Trần Hoàng toát ra một tia bi thương lẫn thống hận,thẳng thắn đáp .
-Ta không có cha mẹ!!!!
Lạc La thở dài,dường như mỗi lần ông nhắc tới người sinh ra hắn thì luôn luôn nhận được những câu trả lời thế này,mỗi lần ông đều to tiếng răn dạy nhưng hôm nay ông không làm được .
-Ngươi hận họ đến bao nhiêu thì bản thân họ sẽ hận bản thân mình hơn ngươi gấp vạn lần,thử hỏi có cha mẹ nào muốn bỏ rơi con của mình ?
Trần Hoàng hiểu chứ,nhưng sống từ nhỏ đến lớn,cái bóng không có cha mẹ đã đi chung với hắn suốt mười bốn năm nên nhiều lúc hắn thấy hận cha mẹ tại sao sinh hắn ra mà không ở bên hắn,không cho hắn tình yêu thương như bao đứa trẻ trong thôn,tại sao chứ,dù Trần Hoàng cũng biết là bởi một lý do nào đó mà cha mẹ mới đưa hắn cho Lạc La sư thúc chăm sóc nhưng ngay cả về thăm cũng không có thấy một lần .
Nghĩ đến đây nước mắt đã rơi,Trần Hoàng gục đầu vô trước vai Lạc La,Lạc La tay vỗ lưng hắn từng cái an ủi,lúc này ông như già đi,vì không có con nên ông đã coi Trần Hoàng như con ruột của mình,nhìn nó phát triển và ngày càng trưởng thành ông vui lắm nhưng không thể giữ nó mãi bên mình được,vì tương lai của nó là một khoảng trời rộng ở ngoài Nguyên Tố Đại Lục kia,nắm hai vai Trần Hoàng đẩy lên đối diện trước mặt,thấy một vẻ mặt đầy ngại ngùng vì rơi lệ trước sư thúc,Lạc La trầm giọng quát .
-Nam tử hán đại trượng phu,rơi lệ vị cha mẹ có gì đáng chê cười .
Trần Hoàng gật đầu rồi lau những giọt nước mắt đi,Lạc La thấy thế mỉm cười rồi chỉ vào cái túi đựng ma hạch nói .
-Những viên ma hạch dưới cấp hai ngươi có thể dùng,còn trên cấp hai hãy giữ lại sau này ngươi rất cần .
-Vào việc gì ?
Trần Hoàng ngạc nhiên hỏi,Lạc La kiên nhẫn giải thích .
-Hắc nguyên tố chủ yếu là thôn phệ nguyên tố khí khác mà dùng,lấy ma hạch làm vật dẫn,chỉ cần có ma hạch của nguyên tố thú bất kì hệ gì thì cũng có thể sử dụng nguyên tố đó nhưng mỗi lần thăng cấp thì ma hạch nguyên tố thú sẽ thay đổi vì năng lượng ngươi đưa vào ma hạch quá lớn,lấy ví dụ ma hạch nguyên tố thú cấp hai tương đương với Tạo Hình Sư,nếu ngươi đột phá Khải Tướng thì phải thay ma hạch cấp ba tương đương nếu không sẽ dẫn đến bạo hạch,hắc khí sẽ hấp thu hết những nguyên tố đó,khiến ngươi muốn tu luyện nguyên tố nọ lần nữa liền phải bắt đầu lại .
Viên hôm nọ ta cho ngươi là ma hạch cấp hai,giúp ngươi tu luyện đến Tạo Hình Sư,càng về sau năng lượng càng nhiều nên không thể tùy tiện hấp thu ma hạch vượt cấp bản thân được .
Trần Hoàng nghe xong vui mừng lẫn sợ hãi,vui vì những suy đoán của hắn là đúng,hắn có thể sử dụng bất cứ nguyên tố gì chỉ cần có ma hạch là được nhưng sợ hãi nếu sau này chỉ là sau này hắn tu luyện chạm ngưỡng cường giả thì phải chăng cần một ma hạch cấp cùng bậc sao và cảnh giới càng cao thì mạch hạch càng khắc khe,đến khi gặp nguyên tố thú hóa hình thì sao,không nghĩ tới cảnh giao chiến với nó sẽ như thế nào vì nguyên tố thú cùng cấp với nhân loại luôn mạnh hơn vài phần vì nhục thể cường hãn,Lạc La thấy tia lo lắng trong mắt Trần Hoàng,nói tiếp .
-Còn có một cách khác giúp ngươi không cần đi thu hoạch ma hạch nữa .
Trần Hoàng hai mắt sáng lên hướng sư thúc khẩn cầu,Lạc La khẽ cười .
-Đó là ngươi phải có một thứ gọi là căn nguyên nguyên tố khí .
-Đó là vật gì sư thúc ?
Lạc La kiên nhẫn giải đáp .
-Nhân loại hay nguyên tố thú khi vừa chào đời đều có sẵn trong người một căn nguyên nguyên tố khí làm trụ cột để tu luyện,những người được hai loại nguyên tố kết hợp mà khắc nhau sẽ dẫn đến một là bạo thể hai là cả hai đều biến mất nhưng căn nguyên nguyên tố khí của họ vẫn tồn tại chỉ là trong số ít mà thôi,đa phần cả hai đều triệt tiêu nhau sẽ dẫn đến căn nguyên nguyên tố khí biến mất,nhưng nếu may mắn còn thì họ có thể chọn một trong hai nguyên tố mà tu luyện lại .
Còn về phần ngươi,nói gọn lại là gặp một con nguyên tố thú vừa sinh liền trực tiếp giết nó để hấp thụ căn nguyên nguyên tố khí hoặc hạ sát một người có căn nguyên nguyên tố khí mà ngươi cần . Chỉ có căn nguyên ngyên tố khí mới giải quyết được vấn đề tấn cấp sau này của ngươi thôi .
Trần Hoàng nuốt một ngụm nước bọt,kêu hắn đi giết một con nguyên tố thú mới sinh sao hắn làm được,ác nhân thế nào sao có thể xuống tay được với lại không kể đến trường hợp nguyên tố thú cha mẹ đều ở đó thì ai mà dám cả gan ra tay,còn về phần giết người để có căn nguyên nguyên tố khí có thể sẽ khả năng hơn,tuy Trần Hoàng chưa bao giờ giết ai nhưng nếu giết một người độc ác hay làm chuyện xấu rồi lấy đi căn nguyên nguyên tố khí của hắn thì sẽ là việc tốt,thầm gật đầu rồi chợt nghĩ ra điều gì Trần Hoàng liền vội hỏi .
-Thế ta có thể cùng lúc tu luyện được nhiều loại tố khí khác nhau không ?
Lạc La nhíu mày,giải đáp .
-Trên Nguyên Tố Đại Lục cường giả sử dụng lưỡng nguyên tố trở lên rất hiếm,nhưng nếu có thì chỉ có song tố còn ba loại một người thì ta chưa từng nghe qua .
Thầm nghĩ nếu có người tu luyện được thì sao ta không tu luyện được chứ,từ giờ phải tăng độ tu luyện lên,à phải tu luyện thêm linh hồn lực nữa,nghĩ đế linh hồn lực Trần Hoàng lại hình dung ra con mèo xanh kia tính quay lại hỏi Lạc La nhưng bị ông nói trước .
-Ngươi lo chấn chỉnh lại,mai tiếp tục tu luyện .
Nói xong Lạc La đứng dậy tiến ra cửa,Trần Hoàng vội lên tiếng .
-Thật sự con phải đi chứ……
Lạc La trầm giọng .
-Đó là việc đương nhiên,mọi việc ta nói trước cho ngươi để ngươi có chuẩn bị mà xông pha,thế giới bên ngoài rộng lớn tốt cho ngươi hơn .
Dứt lời thì bóng hình Lạc La biến mất,Trần Hoàng thở dài vuốt vuốt mũi,ngồi xuống kiểm kê lại các loại ma hạch rồi phân chia ra mai đưa cho Hương Hy .
Sáng mai vẫn như thường lệ,cái bóng thiếu nữ váy hồng nhạt đã đứng trước cửa phòng đợi sẵn,mở cửa ra bắt gặp nụ cười với đôi mắt long lanh ấy,không khỏi ngơ ngàng một tí rồi tỉnh lại rất nhanh .
Hôm nay Hương Hy vẫn váy hồng nhạt như cũ,có một dải băng cuốn quanh eo của nàng tôn lên nét thon thả,bầu ngực đang phát dục với kiều đồi đầy săn chắc khiến Trần Hoảng tỉnh ngủ hẳn,sáng nào cũng gặp mỹ nữ thế này thì sao mà tu luyện,rất nhanh hồi phục lại tâm trạng,tay lấy ra một cái túi nhỏ trong áo hướng Hương Hy đưa tới .
-Đây là ma hạch nguyên tố thú hôm qua,đưa muội một nửa ta một nửa .
Hương Hy định từ chối nhưng thấy ánh mắt của Trần Hoàng thì khẽ mỉm cười cầm lấy,bỗng trong cái túi đựng thức ăn Hương Hy đang ôm trên tay thì có một cái đầu màu xanh thẫm với những vằn đen ló ra ngửi ngửi cái túi ma hạch,Trần Hoàng kinh ngạc .
-Uy,muội đem nó theo làm gì .
Viêm Hồn Hổ nhìn Trần Hoàng bằng nửa con mắt rồi hướng Hương Hy nói .
-Những viên ma hạch này hay là ngươi cho ta đi,chúng rất có ích cho việc chữa thương và hồi phục của ta .
Hương Hy liếc nó một cái thản nhiên nói .
-Cái đó phải chờ vào biểu hiện của ngươi . Lạc La sư thúc ở đâu,muội muốn gặp thúc ấy .
Vừa dứt tiếng nói thì bỗng một cơn gió thoáng qua,Lạc La đã ngồi trên mái nhà phía sau lưng của Hương Hy,lên tiếng .
-Ngươi tìm ta có việc gì ?
Viêm Hồn Hổ từ lúc tiếng gió thổi đến nó đã rút cái đầu vô lại trong túi thức ăn,Hương Hy hướng Lạc La sư thúc ra lễ giọng khẽ nói .
-Từ hôm nay ta cũng muốn tu luyện chung với Hoàng huynh,mong sư thúc chỉ giáo .
Trần Hoàng và Lạc La đều ngạc nhiên,Lạc La nhíu mày nói .
-Nếu trong tu luyện mà ngươi bị thương ta sẽ bị cái lão già đó đánh bất tỉnh a .
Trần Hoàng khẽ che miệng cười khi người khác gặp họa,lão già đó đương nhiên là cha của Hương Hy Diêu Long thúc,cha của nàng tu vi thì mạnh hơn sư thúc của mình một cấp bậc,chỉ cần vừa động liền có thể đánh bất tỉnh .
Một giọng cười già nuôi vang lên,bóng một trung niên cao gầy khoác một trường bào màu xanh,vuốt vuốt hai bên ria mép bao quanh cằm kia bỗng ở đâu đi tới .
-Ta không dám làm ra sự tình đó đâu,ngươi đừng nói xấu ta trước mặt nữ nhi .
Trần Hoàng thấy Diêu Long đến liền ra lễ,Hương Hy cũng lại gần ôm tay cha nàng .
-Ta nói rồi trong quá trình tu luyện bị thương nữ nhi nhà ngươi, ngươi không được ra tay đáp lại ta .
Diêu Long cười khổ,đúng là đau đầu với nữ nhi nhà mình,khi không lại đâm đầu theo tên tiểu tử kia,đúng là tuổi trẻ mà,làm ông cũng nhớ đến sự việc của mình và mẫu thân của nàng khi còn trẻ,cảm thán chốc lát,xoa đầu Hương Hy rồi hướng Lạc La nói .
-Ngươi đỡ được chiêu này của ta thì coi như ta nhắm một mắt mở một mắt .