Chương 12: Ngươi Là Mèo ? (2)

Cái bóng lao vô Trần Hoàng là một con nguyên tố thú cỡ nhỏ màu xanh thẫm có vằn đen xung quanh cơ thể và đôi tai nhỏ,cơ thể nó rất trong suốt,có thể nhìn xuyên qua ra đằng sau nhưng không thể thấy trong cơ thể nó tồn tại cái gì,nhìn rất giống họ mèo,con nguyên tố thú đôi mắt toát ra vẻ mệt mỏi nhìn Trần Hoàng .

Nó đứng lên nhưng do sức không có đã làm nó nằm sấp trở lại trên bụng hắn,Trần Hoàng đang ngẫm nghĩ xem con nguyên tố thú kì lạ này thuộc loại nào thì bỗng xung quanh phát ra tiếng cây cối xào xạt ,nguyên tố khí xung quanh bỗng dao động mãnh liệt .

Cả kinh nhìn xung quanh đề phòng,con nguyên tố thú đang nằm trên người Trần Hoàng phát ra dao động năng lượng rồi cơ thể trở nên trong suốt và nhiệt độ cũng tăng lên xung quanh nó,những vằn đen trên khắp cơ thể bắt đầu lưu chuyển một cách kì lạ .

Nó như xuyên qua cơ thể Trần Hoàng,dần dần chìm vào xuống xuyên qua phần bụng,Trần Hoàng mặt ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra đến khi con nguyên tố thú biến mất thì ở trong đại não hắn bắt đầu đau nhức .

Cơn đau như bị thiêu đốt và còn có sự muốn chiếm lấy chủ quyền thống trị cơ thể hắn,ôm đầu lắc lắc vài cái Trần Hoàng như ngộ ra cơn đau này cùng sự biến mất của con nguyên tố thú khi nãy có liên quan nhưng hắn đã chủ quan,không lẽ con mèo kia tính cướp lấy cơ thể hắn bằng cách chấn nát linh hồn,thông suốt suy nghĩ sau lưng Trần Hoàng đã đẫm mồ hôi,dao động nguyên tố khí ngày càng mạnh,xuất hiện ba vị sư thầy đứng trên cây nhìn xuống,một người xoa xoa cái đầu trọc nói .

-Rõ ràng nó chạy hướng đây mà .

-Hình như ở dưới có người,xuống dưới xem thử .

Ba vị sư thầy này là người của Ưng Phong Viện đang đi tuần tra vụ việc xảy ra cách đây bốn hôm trước,họ phát hiện một con nguyên tố thú lạ nên đuổi theo tới đây rồi gặp được Trần Hoàng,ba người đáp xuống làm Trần Hoàng cảm nhận được khí tức của họ liền chuẩn bị sang cầu cứu nhưng một lần nữa đại não truyền đến cơn đau khủng khiếp làm hắn khựng lại hay tay ôm đầu thống khổ .

Linh hồn như đang bị một thứ gì đó thiêu đốt,hắn không la được,sự đau nhói ở đại não làm hắn không thể lên tiếng được,khi ba vị sư thầy đi đến phía sau Trần Hoàng họ liền nhận biết người trước nên cất tiếng hỏi .

-Hoàng nhi sao ngươi ở đây,xung quanh chỗ này rất nguy hiểm .

Hỏi được một lúc,ba người thấy Trần Hoàng vẫn ôm đầu lắc lắc,biểu hiện quái lạ làm họ sinh nghi rồi một người vội bước lên,đột nhiên Trần Hoàng ngồi xổm xuống tay mò mò dưới đất như đang kiếm vật gì, giọng khàn khàn đáp lại .

-Ta đang tìm một vật rất quan trọng,lúc nãy chạy nhanh quá bị thất lạc .

Sư thầy đi đến nghe nói vậy liền dừng cước bộ lại giọng nhu hòa nói .

-Ngươi tìm nhanh rồi mau trở về,nơi này không được an toàn .

Trần Hoàng miệng khẽ nhếch lên một điệu cười quỷ mị,vì đang ở tư thế lưng đối mặt với ba người nên không ai trong số họ phát hiện ra đôi mắt của Trần Hoàng bây giờ đã chuyển sang màu xanh thẫm như màu của con nguyên tố thú lúc nãy,đôi mắt lập lòe như ngọn lửa đang cháy .

Đúng vậy,con nguyên tố thú đã chiếm được quyền kiểm soát cơ thể Trần Hoàng nhưng lý trí của hắn vẫn còn,rất mỏng manh,làm cho những cử chỉ hoạt động của cơ hơi cứng,”Trần Hoàng” giọng khàn khàn tiếp tục lên tiếng .

-Lúc nãy ta thấy một con nguyên tố thú nhỏ có vằn đen cơ thể xanh thẫm chạy vào trong trung tâm khu rừng,vì tò mò muốn biết là loại nguyên tố thú nào nên đi theo,nhưng được một lát thì bị phong thú đuổi ra bên ngoài rồi làm rơi vật nọ .

Nghe xong lời này ba vị sư thầy cả kinh nhìn nhau,hai người đã đi theo hướng Trần Hoàng nói,một người còn lại vẫn giọng nói nhu hòa hướng Trần Hoàng khuyên bảo .

-Ngươi mau chóng trở về,cẩn thận xung quanh .

Nói xong cũng mất dạng,lúc này “Trần Hoàng” đứng lên nở nụ cười quỷ dị,nhưng nhanh chóng thu liễm lại,lẩm bẩm .

-Muốn bắt lão tử đâu dễ vậy .

Rồi xung quanh cơ thể “Trần Hoàng”bắt đầu bốc lên ngọn lửa màu xanh thẫm,hai tay nắm thành quyền,khuân mặt lại trở nên thống khổ,sâu trong đại não vẫn còn một tia khí tức của Trần Hoàng,hắn không muốn bị thứ này chiếm cơ thể .

Nhưng bây giờ phải làm sao đây,chỉ còn cách dùng tinh thần còn xót lại quẫy nhiễu nó nhưng mình làm gì tu luyện linh hồn,đang trong lúc tuyệt vọng,nụ cười quỷ dị lại nở trên môi “Trần Hoàng” nhưng chợt khựng lại “Trần Hoàng” khuôn mặt trở nên vặn vẹo,quỳ rạp xuống hai tay chống đất .

Đôi mắt đang xanh thẫm bỗng nửa bên con ngươi biến thành màu đen Hắc Ám,nhìn thật quỷ dị,tia tinh thần cuối cùng của Trần Hoàng còn sót lại bỗng được một luồng khí ấm áp rót vào,làm cho trở nên mạnh mẽ hơn,từ từ vùng dậy chiếm lại quyền của cơ thể .

Bên ngoài cơ thể bốc lên ngọn lửa màu xanh thẫm dữ dội làm cho xung quanh Trần Hoàng năm thước trở thành tro bụi .

Nhưng đan xen ngọn lửa đó là một luồng hắc khí thuần khiết đang ra sức thôn phệ nó,phía trên lưng Trần Hoàng ngọn lửa màu xanh thẫm hiện lên hình con mèo khi nãy và bên hắc khí hiện ra một con Hắc Lang .

Hai quang ảnh nguyên tố thú nhìn nhau chằm chằm rồi ngửa mặt lên trời rống,lao vô nhau cắn xé,đứng mũi chịu xào là cơ thể Trần Hoàng,thầm rủa con mèo hỗn đản này đợi ông chiếm lại thân thể ngươi không làm tiểu hổ năm món thì ta cũng thuần phục làm sủng vật,linh hồn mãnh liệt lao lên chỗ đại não,mau chóng dành quyền kiểm soát nhưng bị ngọn lửa màu xanh thẫm cản lại khiến Trần Hoàng cả giận,ngươi nghĩ trong cơ thể ta muốn làm gì thì làm sao .

Vận chuyển hắc khí bao bọc linh hồn rồi mạnh xông vô chỗ đám lửa xanh thẫm,một khắc xông vô đó linh hồn Trần Hoàng cảm thấy nhiệt độ tăng nhanh như muốn đem phần còn lại linh hồn của hắn tiêu tán khỏi thế gian này nhưng giờ hắn đã có hắc khí trong tay,sự thôn phệ bắt đầu phát huy tác dụng của nó .

Cắn nuốt hết ngọn lửa xanh thẫm chuyển thành năng lượng tinh thuần rót vào linh hồn,Trần Hoàng gầm lên một tiếng mạnh mẽ phá tan ngọn lửa màu xanh thẫm,chiếm lại kiểm soát cơ thể,phía trên lưng Trần Hoàng quang ảnh con mèo xanh thẫm dần nhạt,đi sức tấn công đại giảm,bị một trảo của Hắc Lang đánh cho tan biến,cơ thể Trần Hoàng đang trong tư thế bò bỗng gục xuống đất,ra sức hít thở không khí một cách khổ sở .

Con nguyên tố thú màu xanh thẫm từ từ trồi lên trên lưng Trần Hoàng,bộ dáng yếu ớt bị một cái đuôi của Hắc Lang đánh tới làm văng ra bên ngoài hẳn cơ thể Trần Hoàng,Hắc Lang không thèm nhìn về con nguyên tố thú nọ,gầm gừ rồi ngửa mặt lên trời tru nhưng không phát ra tiếng,xong tan biến nhập vào trong cơ thể Trần Hoàng .

Nằm trên mặt đất thở dốc,lần này còn nguy hiểm hơn khi gặp con Ưng Hổ kia,linh hồn tuy bị tổn thương nhưng cũng được rèn luyện dưới ngọn lửa đó.làm sự ngưng tụ linh hồn tiến triển một ít,Trần Hoàng dùng sức còn lại ngồi lên xếp bằng,tiến hành trạng thái tu luyện hấp thu nguyên tố khí giữ vững lại tinh thần .

Qua hơn một canh giờ Trần Hoàng khôi phục lại cũng được ba thành,miễn cưỡng đứng dậy được,tinh thần của hăn bây giờ cũng sung mãn linh hồn lực cũng tăng lên một ít,đúng là cầu phú quý trong nguy hiểm,nhưng lần này suýt toi cái mạng nhỏ a .

Quay về phía con nguyên tố thú kì lạ kia,Trần Hoàng vừa mừng vừa sợ hãi,mừng vì ngọn lửa của nó giúp mình tu luyện linh hồn lực được,sợ hãi là cũng không hiểu biết gì về năng lực của nó,lúc nãy nếu không có Hắc Lang phụ trợ sợ rằng đã vong mạng,cẩn thận đi đến gần con nguyên tố thú đó,Trần Hoàng vận nhẹ phong khí đánh lên người nó,thấy nó rên nhẹ rồi im hẳn,thở phào nhẹ nhõm rồi trầm ngâm suy nghĩ gì đó,Trần Hoàng tay xoay nhẹ phát ra vài dòng phong khí lên những cành cây phía trên gốc đại thụ trước mặt,phong nhận chém qua làm rơi xuống vài cành,Trần Hoàng loay hoay đi tìm một ít dây leo,cắm cúi một lát đã làm xong một cái cũi nhỏ .

Phủi phủi tay hài lòng với kết quả của mình,Trần Hoàng nhẹ nhàng đặt cái cũi trước mặt con nguyên tố thú họ mèo kia,nhẹ nhàng dùng phong khí đẩy cơ thể của nó vô trong cái cũi,xong xuôi lấy lá cây phủ lên vì sợ người khác thấy gây phiền toái không đáng,mọi việc xong xuôi,hướng viện tự thẳng tiến .

Đang thong thả về phòng,mở nhẹ cửa thì thấy một thiếu nữ đang nằm gục trên bàn ngủ,ánh mắt Trần Hoàng toát ra vẻ nhu hòa miệng mở một nụ cười hiền hòa,thầm nghĩ nha đầu ngốc vừa mới khỏi là lại chạy ra đây thăm ta rồi .

Trần Hoàng đi đến gần đó,đặt cái cũi xuống cái ghế rồi lấy cái chăn ở trên giường khoát lên người nàng,bị ngoại lực tác động thiếu nữ mở mắt ngẩng đầu lên thấy khuôn mặt rất bình thường nhưng lại gần gũi miệng lúc nào cũng nở nụ cười hiền hòa hướng nàng,nhìn qua,rồi thiếu nữ cũng mỉm cười đứng dậy nắm lấy tay áo Trần Hoàng lắc lắc cất giọng nhỏ nhẹ .

-Đợi huynh về dẫn đi chơi mà ngủ gục luôn này .

Trần Hoàng xoa đầu nàng,nói .

-Không đi đâu hết,ngươi trong người không khỏe lo mà nghỉ ngơi .

Thiếu nữ mặt xụ xuống,giọng nhõng nhẽo .

-Ở trong phòng chán chết a .

Trần Hoàng mặt nghiêm túc đôi mắt kiên quyết đáp trả,thiếu nữ thấy vậy cũng không nhõng nhẽo nữa ngồi nằm dài xuống bàn bĩu môi,than nhẹ hỏi .

-Hôm nay huynh tu luyện sao lâu thế,ở trong sâm lâm muội nghe cha nói đang truy bắt con gì đó rất nguy hiểm .

Nghe xong Trần Hoàng không khỏi than thầm,nó nguy hiểm chết đi được đấy,tí nữa là huynh không còn cái mạng về đi chơi với muội rồi,suy nghĩ vậy thôi chứ không nói ra,hắn hiểu nha đầu này mà .

Trần Hoàng tay xách cái cũi lên đặt đối diện tầm nhìn của Hương Hy,vì lúc nãy chỉ tập trung vào Trần Hoàng,nàng không để ý cái cũi,bây giờ thấy nó Hương Hy hai mắt sáng rực rỡ lên chồm dậy tính vén mấy cái lá lên xem,nhưng bị Trần Hoàng cản lại,Hương Hy mắt chớp chớp liên tục nhìn Trần Hoàng .

-Sao thế,có gì bí mật ư .

Trần Hoàng đi ra đóng cửa lại,rồi đem cái cũi xách lên hướng phía giường mình đi tới,vẫy vẫy Hương Hy lại,Hương Hy thấy hành động của Trần Hoàng mặt thoáng ửng hồng nhưng mau chóng xua tan những gì nghĩ trong đầu đi .

Tiến lên ngồi trên giường,Trần Hoàng tay kéo hai bên vải phủ cái giường che mất hai người,lúc này mặt Hương Hy đã đỏ bừng lên,cả người hơi run,Trần Hoàng thấy Hương Hy có gì đó không đúng,tay đụng vô bả vai nàng cảm thấy cơ thể nàng đang run buộc miệng hỏi .

-Muội ổn không ?

-Ổn..ổn mà .

Lắp bắp trả lời,Trần Hoàng không để ý nữa liền nói khẽ,tỏ vẻ bí mật .

-Thứ này rất bí mật nên phải làm như vậy tránh người ngoài xem thấy .

Nghe được lời giải thích của Trần Hoàng,Hương Hy cơ thể thả lỏng mặt cũng thoáng hồng nhuận,rồi Trần Hoàng vén lá cây lên làm lộ ra con nguyên tố thú màu xanh thẫm đang nằm,mắt Hương Hy sáng lên,mấy con nguyên tố thú nhỏ nhỏ mà còn là họ mèo rất dễ mê hoặc những thiếu nữ vì sự dễ thương,nàng mong chóng hỏi .

-Nó là mèo hả Hoàng huynh,a dễ thương quá!!!