Cơ thể khẽ run lên,trong đầu ong ong toàn thân nhức nhối là cảm giác mà Trần Hoàng hưởng ứng được từ khi hắn có ý thức,mệt nhọc chống tay ngồi dậy cố nhớ lại những gì xảy ra lúc trước khi mình bất tỉnh,cái loại uy áp khiến hô hấp chậm lại tay chân run rẩy chỉ muốn bái lậy quỳ rạp khiến Trần Hoàng không khỏi rùng mình,đang miên man suy nghĩ thì có tiếng cửa mở .
-Tiểu tử đỡ hơn chưa ?
-Cũng đỡ vài phần thưa sư thúc .
Người vào là Lạc La sư thúc,ông một thân pháp y màu chàm bước vô,Trần Hoàng giọng nhỏ nhẹ trả lời,dường như thấy được vẻ lo âu trên mặt Trần Hoàng sư thúc Lạc La than nhiên nói .
-Nha đầu kia không việc gì,ngươi lo tịnh dưỡng đi,sáng mai bắt đầu tu luyện tiếp .
Trần Hoàng thầm thở phào vì trước khi hắn bất tỉnh thì Hương Hy vẫn không biết tình trạng của nàng,ngưng lại một lúc Trần Hoàng hỏi .
-Ta đã nằm giường bao lâu rồi ?
-Ba ngày rồi .
Lạc La vẫn thản nhiên trả lời trước sự ngây ngốc của khuôn mặt Trần Hoàng,hắn đã nằm đây ba ngày a,thời gian tu luyện ba ngày là không ít đâu,Trần Hoàng vội lê thân xuống giường nhưng khựng lại vì còn đau nhức,Lạc La nhíu mày .
-Nghỉ ngơi đi,mai hẵn bắt đầu tu luyện .
-Sư thúc chuyện ba hôm trước rốt cuộc là xảy ra cái gì ?
Trần Hoàng không nhịn được hỏi,hắn nhìn vô mắt của sư thúc thì thấy một tia bi thương,Lạc La thở dài nói .
-Nghỉ ngơi cho tốt,mai ngươi sẽ rõ .
Nói xong Lạc La xoay người đi ra ngoài phòng để lại Trần Hoàng với nhiều nghi vấn trong đầu,ngồi xếp bằng trên giường điều chỉnh lại khí tức cơ thể,nhẹ vận chuyển phong khí chạy dọc các kinh mạch rồi đến khắp cơ thể,trong ba tháng tu luyện cơ hồ các dòng phong khí trong cơ thể Trần Hoàng ngày càng đậm và bền vững .
Trước khi trở thành một nguyên tố giả thì lượng nguyên tố khí tích tụ trong cơ thể là trụ cột vững chắc nhất,tuy chỉ tích được có chín dòng nguyên tố khí nhưng không phải số lượng nhiều là mạnh,chất lượng tốt sẽ chiếm thượng phong trước số lượng .
Một khi căn cơ của chín dòng tố khí đậm màu,thì căn cơ đó cực kì vững chắc giúp cho sau này tu luyện vượt qua bình chướng của cấp độ đó sẽ có được ít nhiều chỗ tốt,như là ngang cấp khiêu chiến thì hơn được đối thủ hai ba trong mười phần .
Trần Hoàng bây giờ đã đạt được bảy dòng phong khí,so với các đồng bạn cùng lứa tuổi thì phải gọi hắn là thiên tài nhưng Trần Hoàng biết là nhờ trận pháp với cái hắc động trong cơ thể giúp tốc độ hấp thu nguyên tố khí biến thái nên một phần kiêu ngạo trong hắn cũng không có .
Dẫn động phong khí kiểm tra khắp cơ thể rồi điều tức không lâu sau trời đã sáng,đôi mắt khẽ run lên mở ra đã có vài phần tinh anh trong đó,liền đi xuống giường,đẩy nhẹ cửa ra thầm nghĩ nay không thấy bóng dáng của nha đầu Hương Hy mang điểm tâm cho mình a,mặc dù đồ ăn của nha đầu đó hơi có vị lạ thường,nhưng cảm giác được quan tâm nó ấm áp ra sao,gạt bỏ suy nghĩ Trần Hoàng lập tức khởi hành,hôm nay trên con đường đến chỗ tu luyện vắng vẻ bất thường .
Không có một con nguyên tố thú nào đuổi hay truy kích nhưng Trần Hoàng lại ngửi thấy mùi xác chết quanh đây,cái mùi tử khí nồng đậm xung quanh khiến hắn nổi da gà,không tiếp tục đi bộ nữa mà bắt đầu dùng sức chạy .
Được một đoạn thì Trần Hoàng thấy một cái xác to nằm trước mặt,tiến lại gần xem thử,Trần Hoàng khuôn mặt kinh hãi vì cái xác là một nguyên tố thú cấp hai nói đúng ra là một con Phong Mã,loại thú này hay được các nguyên tố giả chuyên huấn luyện thú sử dụng làm vật chở hàng hoặc kéo xe,với sức lực và tốc độ của nó thì khỏi chê,nhưng vì sao nó nằm chết ngay đây thì Trần Hoàng không rõ,quan sát kĩ thì Trần Hoàng thấy thất khiếu của nó có vệt máu khô động lại,trên cơ thể không có một bất kì vết thương nào,suy nghĩ một hồi bỗng có tiếng nói phía sau .
-Đó là do bởi uy áp chấn tử .
Lạc La sư thúc từ phía sau hiện ra,Trần Hoàng nghe xong lập tức kinh hãi,uy áp chấn cho chết ư,ở trong khu sâm lâm này nguyên tố thú cường đại cũng có nhưng chúng chỉ ở sâu trong lãnh địa của mình,không bao giờ xuất hiện ra ngoài Trần Hoàng to mò hỏi .
-Cấp bậc nào mà uy áp kinh khủng như vậy thế sư thúc ?
Lạc La thở dài ngao ngán lắc đầu đáp .
-Con nguyên tố thú này ít nhất cũng trên cấp sáu .
Trần Hoàng nuốt một ngụm khí lạnh,nguyên tố thú cấp sáu,thế là mạnh trên cả sư thúc,không nghĩ tồn tại mạnh như vậy đã xuất hiện ra ngoài bên đây,thấy Trần Hoàng biến sắc Lạc La sư thúc trầm giọng nói .
-Thứ ta nói không phải là tồn tại đỉnh cấp trong khu sâm lâm này .
Lại một lần nữa ngạc nhiên,sau lưng đã có mồ hôi,Trần Hoàng không khỏi sợ hãi,không phải đỉnh cấp trong khu sâm lâm này mà trên cấp sáu rồi còn lại ra tới đây,vậy con đỉnh cấp sâm lâm kia đâu,một khi có kẻ đến địa bàn mình mà không ra bảo vệ thì.. nghĩ đến đây Trần Hoàng chân khẽ xoay,định hướng phía ngoài sâm lâm đi ra nhưng Lạc La đã nhanh tay bắt được vai hắn .
-Sư thúc,ta còn yêu đời lắm a .
Trần Hoàng mếu máo,nhìn mặt hắn Lạc La khuôn mặt tối sầm lại động thân một cái kéo hắn đi đến chỗ tu luyện,nhẹ nhàng ném Trần Hoàng xuống,vừa động thân xuống Trần Hoàng lao ra trước cửa hang nôn tháo nôn riết,mặt hắn tái xanh lại không còn một tí đùa giỡn hay nụ cười luôn ở trên miệng nữa .
Lạc La thấy thế cũng thản nhiên tìm một chỗ đả tọa,khi nôn xong, Trần Hoàng ngồi một góc khuôn mặt hắn đã trở nên ngốc trệ đôi mắt thì tràn đầy sợ hãi vì hồi nãy Lạc La kéo hắn đi đến đây dọc đường toàn là xác nguyên tố thú nằm đó,mùi hôi xác chết với tử khí dày đặc làm Trần Hoàng không chịu nổi,mà còn hãi hơn là càng đến chỗ tu luyện thì cấp nguyên tố thú càng tăng .
Chứng kiến một con Phong Hầu Vương và nguyên bầy đàn của nó nằm xếp hàng dài ra đất thất khiếu chảy máu và mắt chúng còn đọng lại nỗi khiếp sợ một thứ gì đó,con Hầu vương này là nguyên tố thú cấp năm,có thể từ uy áp khiến nó tử vong thật là một tồn tại đáng sợ cỡ nào,sau khi bình tĩnh lại Trần Hoàng mới nghĩ lại sự việc cách đây bốn hôm,cái bữa hắn bị uy áp trấn cho bất tỉnh rồi sự việc trước mắt các nguyên tố thú từ ngoài bìa đi vào sâu bị chết đều có một quan hệ,Lạc La mở mắt nhìn Trần Hoàng thản nhiên nói .
-Hôm đó từ Phong Ưng Viện trở xuống thị trấn nhỏ tất cả nhân loại đều bất tỉnh còn trong sâm lâm thì nguyên tố thú cấp sáu trở xuống bị vong mạng,khi tiếng rống phát ra .
Trần Hoàng kinh ngạc trong hoảng sợ hỏi .
-Loại nguyên tố thú nào mà có loại uy áp kinh khủng như vậy ?
-Theo sách cổ ghi lại chỉ có những nguyên tố thú mang huyết mạch dị chủng cổ đại mới có thể phát ra uy áp lên nguyên tố thú cùng nhân loại,nhưng theo những gì chúng ta biết được thì trong khu sâm lâm này tồn tại cao nhất cũng không có được chủng loại dị thú viễn cổ đó .
Lạc La trầm giọng nói,Trần Hoàng mặt suy tư .
-Vậy con viễn cổ dị thú này ở đâu ra,mà sao nó lại phát ra uy áp lên Ưng Phong Viện ?
-Các cường giả trong viện tự đều đi tìm hiểu,đều không có kết quả,nhưng có một điểm kì lạ là nguyên tố thú phía ngoài đều bị chấn chết mà một số tìm không thấy xác của chúng,giống như bị bốc hơi vậy .
Trần Hoàng giờ mới nhớ ra,từ ngoài vô đây dù có ngửi thấy mùi tử vong nhưng không thấy một xác con nguyên tố thú nào,không lẽ chúng bốc hơi thật hay là không đủ sức chống lại uy áp đó liền lập tức tan vỡ,nhìn vẻ mặt Trần Hoàng hoảng sợ,Lạc La lại lên tiếng .
-Không có khả năng bị uy áp chấn cho bốc hơi,sự việc còn nhiều bí ẩn .
Trần Hoàng chợt nhớ gì đó cất tiếng hỏi .
-Hôm đó ta có thể chịu đựng được một lúc uy áp phát ra,liệu có phải liên quan đến hắc khí trong cơ thể không sư thúc ?
Lạc La nhíu mày,kiên nhẫn giải thích .
-Không có một loại nguyên tố khí nào có thể chống lại uy áp đó,trong khi chính ngươi chưa đột phá nguyên tố giả,trừ một trường hợp là người đó có linh hồn kết hợp với linh hồn của một loại nguyên tố thú ngang cùng cấp bậc,cái đó gọi là linh hồn biến dị .
-Nhưng ta không có tu luyện linh hồn lực .
Lạc La sư thúc thản nhiên nói .
-Người còn nhớ con Hắc Lang chứ .
Trần Hoàng mắt lóe sáng,đúng vậy a,con Hắc Lang đã xuất hiện sau đó hắn bắt đầu hấp thu được nguyên tố khí,chả lẽ con Hắc Lang đó cũng là linh hồn lực của mình,mà mình có bao giờ tu luyện linh hồn lực đâu sao có được,chuyện quang trọng hơn là con Hắc Lang đó đã giúp mình duy trì được một ít chống đỡ dưới uy áp khủng bố kia .
Như thế con Hắc Lang của mình cũng chỉ thua con nguyên tố thú bí ẩn kia một tí thực lực thôi sao,nghĩ đến đây Trần Hoàng không khỏi rùng mình,trong cơ thể mình tồn tại loại cấp bậc khủng khiếp vậy sao,tuy chỉ là linh hồn nhưng đã giúp mình chịu đựng được cái loại uy áp nọ,vậy lúc nó còn sống thì mạnh đến cỡ nào và ai đã hạ sát được nó rồi lấy nó kết hợp với linh hồn của mình,những câu hỏi cứ trong đầu xoay quanh,Trần Hoàng chuẩn bị hướng sư thúc hỏi nhưng quay qua quay lại đã không thấy bóng dáng Lạc La đâu, hắn thở một hơi rồi đứng dậy đi đến chỗ tu luyện tiếp tục công việc hằng ngày .
Thái dương đã hạ sơn,là lúc kết thúc buổi tu luyện,Trần Hoàng thở ra một ngụm trọc khí rồi đứng lên đi ra ngoài,vừa tới cửa hắn nghe một tiếng nổ to ở hướng phía bắc .
"OÀNH" .
Lạc La sư thúc đã xuất hiện,khuôn mặt khẩn trương .
-Tiểu tử mau chóng trở về,cẩn thận một tí .
Nói xong bóng hình cũng mất dạng,Trần Hoàng cũng tò mò nhưng với cấp bậc như sư thúc mà khẩn trương thì sự việc không dễ như tưởng tượng,xoay người Trần Hoàng theo hướng ra phía sâm lâm tiến tới,gần tới phía bìa sâm lâm chợt có một cái bóng đen lao ra,tốc độ khá lẹ nên đã va vào người Trần Hoàng,làm hắn ngã nhào phía sau,ngẩng đầu nhìn vật thể lạ va vào người Trần Hoàng không khỏi kinh ngạc,nó là một con thú nhỏ màu xanh thẫm,trên người có những vằn đen nhưng cơ thể của con thú nhỏ này rất trong suốt nhìn vô nó có thể nhìn xuyên qua thấy luôn cảnh vật phía sau,Trần Hoàng miệng lẩm bẩm .
-Ngươi là mèo ???