-Ngươi vẫn lo sao ?
Lục Miêu thấy Trần Hoàng tối chưa ngủ nên hỏi thăm .
-Dạo gần đây ta cảm thấy bất an, hình như sắp có chuyện gì không hay xảy ra .
Trần Hoàng nhíu mày nhìn về màn đêm đầy tinh tú ngoài kia, trong lòng hắn đang cảm thấy bất an, một loại cảm giác mà trước đây hắn chưa từng có kể cả trong việc luyện tập với nguyên tố thú hay bị giam trong động của Không Dạ Tử .
-Ta cũng vậy, có từ lúc phát hiện người theo dõi chúng ta .
Lục Miêu nói đến Hắc Miêu .
-Không lẽ hắn chính là nguyên nhân ? Nhưng một tên để ngươi phát hiện ra sao có thể gây sóng gió gì được ?
Trần Hoàng đưa ra ý nghĩ của mình, Hắc Miêu dễ dàng bị Lục Miêu phát hiện ra như thế, chắc chắn bản lãnh không có nhiều .
-Ta không rõ, chúng ta nên chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nếu ngươi có rời nội viện thì ta sẽ phái Tiểu Nô theo cùng .
-Được, cứ như thế đi, ta đi tu luyện, ta cảm thấy mình sắp đột phá rồi .
Giải quyết nỗi lo lắng trong lòng, Trần Hoàng tiến lên giường bắt đầu tu luyện .
-Huynh tính đem Tiểu Woong đi đâu thế ?
Hương Hy xoa xoa đầu Tiểu Woong đi theo Trần Hoàng, hôm nay hắn muốn đem Tiểu Woong đi đến chỗ Đại Hùng để nhờ hắn chăm sóc mấy ngày này, tại vì nội viện có rất nhiều người hắn sợ Tiểu Woong bị đánh chủ ý nên nghĩ ra điều này .
Việc này có thể Trần Hoàng lo xa nhưng như thế vẫn tốt hơn, với lại để Tiểu Woong ở lại với Đại Hùng thì sẽ tốt cho nó, cả hai đều là dã thú nên hiểu biết và sẽ giúp đỡ nhau nhiều hơn .
-Đại Hùng huynh .
Đi tới bìa khu sâm lâm, Trần Hoàng đưa tay lên gọi to tên Đại Hùng, trong vài hơi thở, một thanh niên cường tráng hiện lên trước mặt hai người .
-Woong woong woong .
Tiểu Woong lên tiếng khi thấy Đại Hùng, cái chân sai vặt này khiến nó cũng thích thú .
-Chào tiểu gia .
Đại Hùng chấp tay chào Tiểu Woong, Trần Hoàng cùng Hương Hy thấy cảnh này thì không khỏi chắc chắn về những điều Cao Kỳ nói, Tiểu Woong nhất định là Thần Thú, Đại Hùng này chỉ mang trong mình một ít dòng máu của Long nên khi gặp Tiểu Woong thì vô cùng cung kính .
-Hoàng đệ có gì muốn nhờ ta sao ?
Đại Hùng chào Tiểu Woong xong quay qua hỏi Trần Hoàng, hôm nay Trần Hoàng truyền lưu khí vào trong sợi lông tín vật mà Đại Hùng đưa hắn, ý có muốn gặp, Đại Hùng thì lại muốn giao tiếp nhiều với Trần Hoàng để thân cận Tiểu Woong nhiều hơn .
-À gần đây đệ bận rộn nên tính nhờ huynh chăm sóc hộ Tiểu Woong vài ngày .
Trần Hoàng cười nói, chỉ về phía Tiểu Woong, hắn cũng muốn nhận ân tình của Tiên Thú, nên mới nghĩ ra việc này .
-Việc này ta cầu còn không được, đệ tính gửi tiểu gia trong bao lâu .
Đại Hùng mắt sáng lên khi nghe Trần Hoàng nhờ cậy, việc này hắn cầu còn không được, giờ lại có, quá tốt chứ .
-Woòng woòng woòng .
Tiểu Woong như đang phản đối việc Trần Hoàng muốn gửi nó, giống như nó quậy phá lắm nên Trần Hoàng mới làm như vậy .
-Tiểu Woong ngoan, xong việc ta sẽ đến đón ngươi .
Trần Hoàng xoa đầu trấn an tiểu háu ăn này, đúng là hắn không muốn nhiều người nhìn thấy Tiểu Woong và cũng không muốn nhốt Tiểu Woong ở mãi trong phòng .
-Đúng rồi, xong việc, mẹ cùng cha đến đón Tiểu Woong nha .
Hương Hy nhẹ nhàng dỗ Tiểu Woong, bao nhiêu năm chăm sóc nàng coi nó như chính hài tử của mình .
-Woong ~
Tiểu Woong làm nũng, dụi đầu vào Hương Hy . Hương Hy xoa xoa hai bên mai của nó để an ủi, hạt giống ở giữa lưng nay đã nảy mầm và thành một tiểu thụ nhỏ đang sinh trưởng tốt .
-Được rồi đừng bày trò nữa .
Trần Hoàng thấy Tiểu Woong bắt đầu dở trò, hắn liền xách cái mai của nó lên đem qua cho Đại Hùng .
-AAAAAA .
Bỗng bị xách lên, Tiểu Woong quay lại đầu lại cắn vô tay Trần Hoàng khiến hắn đau đớn không thôi . Cắn xong nó nhảy lên đầu của Đại Hùng le lưỡi như đang trêu tức Trần Hoàng .
-Tiểu hỗ đản, dám cắn cha ngươi !
Trần Hoàng nhìn vết răng in trên tay liền muốn xách nó xuống xử lý .
-Ây, nó còn nhỏ có biết gì đâu .
Hương Hy đứng trước Trần Hoàng cản lại .
-Tiểu Woong, sau này không được cắn cha, có biết không hả ?
Cản Trần Hoàng xong, Hương Hy quay lại trách mắng Tiểu Woong . Đại Hùng đứng giữa, không biết làm sao, hắn muốn đứng về phía của tiểu gia nhưng không được a.
-Woòng woòng .
Tiểu Woong đang đắc chí vì cắn được Trần Hoàng liền rụt cổ lại, giọng nhỏ nhẹ như đang xin lỗi Trần Hoàng .
-Được rồi, ở chỗ Đại Hùng huynh không được quậy phá biết chưa ?
-Woòng woòng .
Tiểu Woong như hiểu ý Hương Hy, gật đầu như gà mổ thóc . Hương Hy giang hai tay ra, Tiểu Woong hiểu ý liền từ đầu nhảy xuống, Hương Hy chụp được nó, đặt lên trán nó một nụ hôn .
Tiểu Woong cũng đưa mặt mình lại bên má Hương Hy cọ cọ vài cái, nó quay qua Trần Hoàng le lưỡi rồi mau chóng nhảy lên đầu Đại Hùng, ra hiệu mau chạy lẹ .
-Ta đi đây, khi nào muốn thăm tiểu gia thì ra đây gọi tên ta là được, tạm biệt .
Nhìn thấy Tiểu Woong ra hiệu chạy lẹ, Đại Hùng cũng không biết vì sao gấp gáp làm theo, tạm biệt hai người rồi tiêu thất .
-Muội chiều nó quá, hư đó .
Trần Hoàng xoa xoa chỗ cắn ban nãy .
-Ai kêu huynh thô bạo với Tiểu Woong .
Hương Hy vừa nói xong, Trần Hoàng liền đặt lên môi nàng một nụ hôn rồi hắn chạy mất .
-Huynh đứng lại cho muội !
Hương Hy mặt đỏ hết lên đuổi theo Trần Hoàng, việc này đối với hai người bọn họ đã quá bình thường nhưng Hương Hy luôn không biết Trần Hoàng sẽ dở trò khi nào.
Không khí ở Ưng Phong Viện ngày một sôi nổi, chỉ còn ba ngày nữa là đến kỳ tỉ thí ba năm một lần giữa ba viện tự . Những người tham gia thi đấu đình chỉ luyện tập để có một tinh thần thoải mái trong kỳ thi .
-Thế nào rồi ?
Cao Kỳ nhìn Trần Hoàng kết thúc buổi tu luyện thì hỏi thăm, tên này thế mà vẫn muốn đột phá không chịu nghỉ ngơi dưỡng sức .
-Vẫn chưa đủ .
Trần Hoàng mặt nghiêm trọng, kỳ đại hội này mọi người trông đợi vào hắn rất nhiều, hắn là người mạnh nhất ở đây cơ mà vẫn thiếu thiếu một tí để có thể đánh ngang với hai người đứng đầu bên kia .
-Dục tốc bất đạt, ngươi đã cố gắng hết sức rồi .
Cao Kỳ miệng ngáp, duỗi hai tay vươn vai, hắn thấy tên này tu luyện cũng quá nhiều rồi, vẫn là nên nghỉ ngơi thoải mái một tí thì hơn .
-Có lẽ vậy, còn ba ngày nữa chắc ta đi thư giãn .
Trần Hoàng thở dài, hắn đã cố gắng hết sức rồi nhưng mà vẫn không đột phá được, nó còn thiếu một cái gì đó .
-Thư giãn vui vẻ, ta đi ngủ tiếp đây .
Cao Kỳ biến thành làn khói chui vào trong giới chỉ, Trần Hoàng tay cầm giới chỉ của Không Dạ Tử xoa xoa . Trong những tháng gần đây hắn có xem lại những thông tin mà Không Dạ Tử truyền cho mình .
Có cách tạo ra cầu chứa không gian, tạo ra thông đạo không gian để kết nối hai điểm đến, có cái tạo ra khe hở không gian để lẩn trốn, có cái tạo ra bẫy không gian để đánh kẻ thù, toàn những kiến thức mới lạ mà trước đây hắn đọc trong Tàng Kinh Các không có, Không Gian tộc đúng là không muốn tiết lộ bí quyết ra ngoài .
Không gian lực quả thực quá mạnh, trong số những thứ Không Dạ Tử truyền lại cho hắn, Trần Hoàng thấy được một hình ảnh hai bên giao đấu, người có huyết thống Không Gian có thể dùng chiêu của địch tấn công địch bằng cách nối tạo ra một điểm không gian cho địch đánh vào và tạo một không gian sau lưng hoặc trước mặt địch để chiêu thức đó phản chủ .
Còn có người có thể biến cơ thể mình thành một mảnh không gian, chiêu thức bất xâm ! Trần Hoàng đọc qua thấy rất hứng thú nhưng với trình độ của hắn thì chưa thể làm được những trò nêu trên .
Có lẽ hắn cần thêm thời gian nghiên cứu, để xong kỳ đại hội giao hữu, Trần Hoàng sẽ nghiên cứu sâu về vấn đề này .
Ba ngày trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày khai mạc đại hội, vào lúc sáng sớm, mọi người đã tụ họp ở sân giữa của nội viện chật cứng, Trần Hoàng thấy cảnh này nhiệt huyết sôi sục dâng trào .
-Chúng ta sẽ thi đấu ở đâu ?
Lâm Mộ nhìn sân giữa nội viện tụ họp rất nhiều người không có võ đài làm sao họ tỉ thí ? Cả đám Trần Hoàng cũng có chung thắc mắc .
-Chúng ta sẽ thi đấu trong một mảnh không gian khác .
Lạc La xuất hiện kế bên đám tiểu tử, phổ cập thông tin cho bọn chúng .
-Ở nội viện này còn một mảnh không gian khác nữa sao sư thúc ?
Cả đám Trần Hoàng ngạc nhiên, bọn họ không hề hay biết về việc này, chỉ nghĩ rằng sẽ thi đấu tại trong nội viện . Hóa ra thi đấu lại ở một chỗ khác .
-A cha với Ly tỷ tới rồi .
Hương Hy vẫy tay khi thấy cha và tỷ tỷ của mình tới, với khoảng cách họ rất xa, Diêu Long chỉ cần vài hơi thở đã đem Hương Ly đến cạnh gần đám Trần Hoàng .
Hôm nay tất cả mọi người đều mặc đồng phục của Ưng Phong Viện, kể cả Hương Hy, nàng sẽ là một thành viên dự bị .
-Ái chà hôm nay mọi người ăn mặc đồng bộ nhìn đẹp quá .
Hương Ly nhìn tất cả mọi người ăn mặc đều nhau nhìn rất đoàn kết .
-Khi nào chúng ta được vào ?
Diêu Lòng nhìn đoàn người đông cứng chợt hỏi . Hương Ly một bộ váy trắng đồng bộ với Diêu Long .
-Chúng ta là nơi tổ chức nên sẽ cho quan khách và hai viện tự kia vào trước .
Lạc La nhìn Diêu Long có phần mờ mờ ảo ảo giống sư tổ thì không khỏi ngạc nhiên, không lẽ hắn ta đột phá rồi ?
-Chào Ly tỷ, Diêu Long tiền bối .
Kiều Trân từ phía sau đi lên cùng Kiêu Sát, nàng hôm nay nàng cũng mặc một bộ của viện tự, Kiêu Sát cũng thế .
-Kiều Trân muội đã khỏe hơn chưa ?
Hương Ly lại gần nắm tay Kiều Trân xem xét tình hình, lúc trước còn ở với nàng, Kiều Trân cư xử như một tiểu hài tử và không thể tu luyện được, không biết bây giờ đã ổn hơn chưa ? Diêu Lòng gật đầu với Kiều Trân .
-Cảm ơn tỷ đã quan tâm, muội cũng đỡ hơn trước nhiều rồi, nhờ mọi người ở đây giúp đỡ, muội có thể hòa nhập và nhận biết tốt xấu .
Kiều Trân cười nói, tay chỉ đám Trần Hoàng, cả đám chỉ biết cười đáp lại, nhiệm vụ giúp Kiều Trân không giúp không được . Hương Ly cười cười rồi như đang tìm kiếm thứ gì đó trên Trần Hoàng .
-Tỷ tìm gì thế ?
Trần Hoàng thắc mắc khi thấy Kiều Trân hết ngó mình rồi qua Hương Hy .
-À không thấy Hồng Nhi đâu nhỉ ?
-Muội đây .
Hồng Nhi vừa thay xong y phục đi ra cùng với Lục Miêu hóa hình người, nó cũng thay y phục cho đồng dạng .
Lục Miêu đi ra, gật đầu với Hương Ly và Diêu Long . Diêu Long chỉ liếc mắt một cái không nói gì, Hương Ly thì gật đầu lại .
-Mọi người đã đến đông đủ thì chúng ta xin phép mở lối vào khai mạc đại hội giao hữu giữa ba viện tự .
Lý Sa trụ trì dõng dạc tuyên bố, ông cùng Bàn Sơn trụ trì và Bình An trụ trì lơ lửng trên không trung, ba người họ đứng ba góc tay kết ấn . Ở phía ba góc bắt đầu có năng lượng kết nối với nhau hình thành một thông đạo màu đen .
-Ta xin phép đi trước để chỉ dẫn các vị, tiếp sau ta là quan khách được mời tới và sau quan khách là hai viện tự, viện tự của chúng ta sẽ đi sau cùng .
Lý Sa nói thêm lần nữa khiến các quan khách gật đầu hài lòng, các viện tự đều hiếu khách như vậy . Lý Sa dẫn đầu vào, quan khách dưới đây chủ yếu là Huyền Vương nên họ có thể tự dùng nguyên tố khí của mình hỗ trợ tiếp cận thông đạo kia .
-Long thúc không đi sao ?
Trần Hoàng thấy quan khách vào gần hết mà Diêu Long vẫn đứng đây .
-Ta không thích ? Ngươi có ý kiến gì sao ?
Diêu Long liếc qua Trần Hoàng, ranh con này cũng dám ý kiến với ông sao ?
-Dạ không không, con không có ý đó .
Trần Hoàng vội xua tay, hắn chỉ thắc mắc sao Diêu Long không đi cùng thôi mà . Cả đám thấy vậy cũng bàn tán to nhỏ về Trần Hoàng và Diêu Long, bọn họ đều biết Diêu Long là cha của Hương Hy mà Hương Hy với Trần Hoàng lại vô cùng quấn nhau, kiểu này Trần Hoàng lại khó đây .
Hương Ly mỉm cười khi thấy cha mình như vậy, nàng ngó qua Lục Miêu thấy nó dửng dưng như chưa có chuyện gì xảy ra, tên này thật đáng ghét, ngày từ lần đầu gặp mặt nàng với hắn đã ẩu đả nhau rồi .
-Kế tiếp là viện tự chúng ta .
Ưng Vệ sư tổ đứng dậy phất tay, đưa đám người Ưng Phong Viện tiến vào thông đạo . Hình ảnh xuất hiện trước mắt Trần Hoàng là một bầu không gian tối tăm . Ở giữa bầu không gian đó có một vật to lớn chói lóa hình dạng như cái chén, chung quanh nó có ba bàn tay màu vàng đang dùng ngón trỏ nâng nó lên .
-Đây là chỗ chúng ta thi đấu sao ?
Ôn Báo nhìn cảnh này không khỏi ngơ ngác, quá công phu đi chứ ?
-Trong lòng cái chén là khu vực thi đấu cũng như có chỗ ngồi quan sát, ai lại có thể nghĩ ra công phu như thế này ?
Lệ Ngọc nuốt một ngụm nước khi nhìn thấy khung cảnh trước mắt mình, mọi người cùng hướng về vị sư tổ đang đi trước kia, không gian này chả lẽ do ông tạo ra ?
-Không gian này là do ba sư tổ của ba viện tự cùng nhau tạo ra, chúng kết nối tới hai viện tự còn lại .
Lạc La giải thích cho mọi người, đám người đã cập bến, tất cả đều ngồi cùng một chỗ để dễ phân biệt, bên ngoài nhìn vô sẽ thấy một cái chén bằng vàng nhưng bên trong lại có một bầu trời màu xanh và những hàng ghế ngồi rất bình thường .
Quả là ảo diệu . Đám Trần Hoàng sáu người rất nhanh chóng được đưa đến chỗ bốc thăm thi đấu .
-Các ngươi tự mình lên bốc, trùng số sẽ đấu với nhau, chúng ta có mười lăm người ai bốc được phiếu trắng sẽ miễn thi đấu vòng đầu tiên và những vòng sau sẽ tiếp tục bốc thăm như vậy nhưng không còn phiếu trắng .
Lý Sa trụ trì đưa ra thông lệ bốc thăm, mỗi người trong mười lăm người thi đấu đều lên bốc một lá .
-Được rồi, số một hãy lên sàn đấu .
Lý Sa trụ trì tuyên bố, có hai người từ chỗ viện tự bên mình bước lên, một bên Ưng Phong Viện và Tiêm Yến Viện .
-Trần Hoàng Ưng Phong Viện đấu với Thành Bá Tiêm Yến Viện !
An Bình trụ trì dõng dạc tuyên bố hai người đầu tiên sẽ thi đấu giao hữu .
-Chỉ cần đối phương nhận thua lập tức bỏ quuyền thi đấu, rơi ra khỏi sàn đấu chạm đất là thua, chỉ là đấu giao hữu không được có sát tâm với đối phương, sử dụng chiêu thức có điểm dừng, các ngươi rõ chưa ?
Bàn Sơn cũng đứng dậy tuyên bố thể lệ thi đấu . Đây chỉ là một cuộc đấu giao lưu giữa các viện tự cho nên không được có sát tâm với đối thủ, đó là điều cấm kị nhưng có thể phô diễn hết tài năng của mình ra nhưng phải có điểm dừng .
-Rõ !!!
Tất cả ba bên đồng thanh hô . Trần Hoàng nhìn thiếu niên cao gầy phía trước mình đến từ Tiêm Yến viện, không biết đối phương là Khải Tướng mấy dòng lưu khí ?
-Trần Hoàng Ưng Phong Viện xin thỉnh giáo .
-Thành Bá Tiêm Yến Viện xin chỉ giáo .
Cả hai chắp tay chào đối thủ .
-Bắt đầu !
An Bình trụ trì hô to, bắt đầu cuộc thi đấu đầu tiên, các quan khách bắt đầu quan sát những mầm non mà viện tự bồi dưỡng ra được .
Tiếng hô bắt đầu vừa dứt, Thành Bá liền tiến tới tấn công Trần Hoàng, thủ pháp của hắn mau lẹ đây là muốn thử xem Trần Hoàng có mấy dòng lưu khí .
Trần Hoàng bất ngờ vì đối phương tấn công nên có phần bối rối chống đỡ ở về phía bị bại lui . Thủ pháp của đối phương khá nhanh, đúng là Tiêm Yến Viện .
-Không biết tên kia Khải Tướng mấy dòng lưu khí mà ép Hoàng huynh như thế ?
Lệ Ngọc thấy Trần Hoàng vừa phòng thủ vừa lui không khỏi lo lắng, không ngờ Trần Hoàng lại bốc trúng số một lên thi đấu đầu tiên .
-Tên đó chỉ mới ba dòng lưu khí mà thôi .
Lục Miêu khoanh tay ngồi nhìn Trần Hoàng trên sàn đấu, tên này là do bất ngờ nên chưa thích ứng kịp về lâu về dài tên Thành Bá kia sẽ bại .
-Lục huynh có thể nhìn ra tu vi sao ?
Lâm Mộ ngạc nhiên quay qua hỏi, vị Lục huynh này là người mà sư thúc của Trần Hoàng mời về để giúp đỡ Kiều Trân tu luyện, bọn hắn cũng ít giao tiếp .
-Nhìn cách hắn ra đòn và đỡ đòn là biết .
Lục Miêu trả lời đại một câu cho xong .
-Vậy ân nhân có phần thắng không Lục huynh ?
Kiều Trân nhìn Trần Hoàng bại lui không khỏi lo lắng cho hắn .
-Có .
Lục Miêu nhẹ nhàng đáp một câu khiến đám người Lâm Mộ yên tâm phần nào .
Trên sân đấu lúc này Trần Hoàng đã có thể trụ lại so chiêu với Thành Bá, không còn lui như trước nữa .
“Vẫn không chịu lộ tu vi sao ? Được ta sẽ kết thúc trận đấu này” .
Thành Bá muốn dùng những đòn đánh gần ép Trần Hoàng lộ tu vi nhưng hắn chỉ bối rối lúc đầu còn khúc sau đã điềm tĩnh đỡ đòn, phải chăng cũng có thể ngang ngửa hắn hoặc thấp hơn hắn một dòng lưu khí .
Đang so chiêu với nhau, Thành Bá nhảy ra phía sau, hắn bắt đầu vận phong khí thoắt cái đã biến mất . Trần Hoàng thấy đối phương đã biến mất thầm đề cao cảnh giác, đúng là Tiêm Yến viện, tốc độ thật nhanh !
Bỗng chốc xung quanh Trần Hoàng cách ba thước xuất hiện rất nhiều gai nhọn được tạo thành bởi phong khí đang hướng về hắn .
Trần Hoàng cảm thấy chúng lao tới liền nhảy lên né đòn, hắn nhảy lên thì có một bóng người phóng tới đấm một quyền trước mặt hắn, Trần Hoàng hai tay phòng thủ chắn trước mặt bị dư chấn làm cho rơi xuống vị trí những cây gai đang lao tới kia .
Thành Bá từ từ rơi xuống nhếch miệng vì tên này đã rơi vào bẫy của mình nhưng hắn chưa cười được bao lâu, trong nháy mắt khi chân Trần Hoàng vừa chạm vô một cây gai thân thể hắn mau chóng biến mất .
Chưa kịp định hình lại thì Trần Hoàng đã xuất hiện trước mặt Thành Bá, tay thành quyền dụi vô bụng Thành Bá khiến hắn phun ra một ít máu và rơi ra khỏi sàn đấu .
-Trận thứ nhất Trần Hoàng Ưng Phong Viện thắng !
An Bình trụ trì lên tiếng kết thúc trận đấu, Trần Hoàng đáp xuống nhẹ nhàng chấp tay với mọi người rồi đi xuống . Xung quanh khán đài bắt đầu xôn xao bàn tán về thân thủ của Trần Hoàng .
-Tiểu tử này của huynh không tệ, có thể dùng gai do phong khí tạo ra làm bàn đạp để bức tốc tấn công bất ngờ người bên ta .
Tiêm Yến sư tổ nhìn một cái đã rõ Trần Hoàng làm thế nào hạ được Thành Bá, người bên mình cũng có phần chủ quan .
-Ha Ha, Chao muội quá khen, là tiểu tử bên muội khinh địch thôi .
Ưng Vệ vuốt chòm râu tự hào, trận mở đầu của viện tự là người bên mình thắng, quả đúng là làm ông mát mặt .
-Không sao chứ ?
Thanh niên đứng đầu trong Tiêm Yến viện phe phẩy cái quạt hỏi thăm Thành Bá .
-Đệ không sao, thủ pháp của hắn nhanh quá .
Thành Bá lau vết máu trên miệng mình, hắn không ngờ mình lại thua một cách như này, có hơi mất mặt .
-Là do ngươi chủ quan .
-Bạch Siêu huynh có nhìn ra thủ pháp của hắn không ?
Thành Bá biết mình chủ quan nên đã chuyển chủ đề .
-Có thể hắn dùng chính bẫy của ngươi để đánh lại ngươi . Mọi người những trận sau cẩn thận không được khinh thường những người khác ở hai viện tự kia, có rõ chưa?
Bạch Siêu quay lại nhắc nhở ba người còn lại .
-Chúng muội đã rõ .
Ba người còn lại đều là nữ nhi, chỉ có Bạch Siêu và Thành Bá là nam nhân .
-Huynh không sao chứ ?
Hương Hy mau chóng tiến đến Trần Hoàng coi xem hắn có bị gì không .
-Ân nhân thắng rồi, Lục huynh nói chí phải .
Kiều Trân đưa ngón cái lên chúc mừng Trần Hoàng .
-Ta không sao, là tên kia chủ quan nên bị ta nhắm được sơ hở thôi .
Trẩn Hoàng giải thích lý do vì sao Thành Bá bị đánh bại . Hương Ly đưa ngón tay cái về phía Trần Hoàng tỏ ý khen hắn, Diêu Long mắt vẫn không mở nhìn hắn một cái .
-Tốt rồi, trận đầu đã thắng, chúng ta có thêm dũng khí để chiến những trận sau .
Lâm Mộ đưa nắm đấm phấn khởi đứng dậy tiến lên võ đàn vì trận kế tiếp là hắn.
-Cẩn thận .
Lệ Ngọc nhắc nhở Lâm Mộ .
-Ta biết rồi, các ngươi chờ tin vui của ta .
Lâm Mộ tự tin bước lên sàn đấu .
-Kế tiếp Lâm Mộ Ưng Phong Viện đấu Kim Lang Hùng Phong Viện .
Hai người đều tiến lên võ đài chắp tay chào hỏi nhau . Lâm Mộ nhìn tên to con trước mặt đầy phấn khích, hắn đã lâu chưa được đánh một trận sản khoái trừ những lúc luyện tập với Kiêu Sát .
-Bắt đầu .
An Bình trụ trì lên tiếng bắt đầu trận đấu . Kim Lang bắt đầu tiến công Lâm Mộ, Lâm Mộ chỉ đỡ đòn chưa phản kháng .
Kim Lang thấy thế vận phong khí lên, đòn tấn công một lúc một nhanh . Những đòn đánh bình thường nhanh chóng triển lộ với tốc độ cực nhanh khiến Lâm Mộ cũng bị dính đòn vào cơ thể, Lâm Mộ nhìn ra tu vi của Kim Lang là Khải Tướng hai dòng lưu khí ngang mình, nhưng cứ như thế sẽ gặp bất lợi mất .
Kim Lang thấy Lâm Mộ vẫn đỡ được đòn của mình thì không khỏi ngạc nhiên, tốc độ bình thường đã nhanh nhưng khi hắn vận phong khí lên thì Lâm Mộ vẫn đỡ được chỉ có vài đòn là bị trượt thôi .
“Tên này với tên nãy cùng một viện tự, bọn họ thật quái lạ” .
Sau khi dứt ra khỏi Lâm Mộ, Kim Lang nhíu mày nhìn về phía hắn, Trần Hoàng kia ban nãy cũng chưa vận phong khí lên, tên này cũng thế ? Cơ mà cơ bản là bọn chúng đang không xử dụng phong khí mà chống trả với những người sử dụng phong khí . Bọn họ điên rồi sao ? Nếu thế ta sẽ buộc ngươi phải sử dụng phong khí .
Kim Lang tay kết ấn, cơ thể hắn bắt đầu biến đổi, đầu tóc bắt đầu dài ra biến đổi thành màu vàng, bốn chi cũng bắt đầu dài ra móng vuốt cũng dài ra, đầu hắn được bọc lại bởi một đầu lang kim lang được hình thành do phong khí .
-Lâm Mộ chật vật rồi .
Lục Miêu nhìn tình hình trên sàn đấu khi Kim Lang đã hóa thân thành một đầu dã lang, có thể Kim Lang kia đã sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất . Đám Trần Hoàng nghiêm túc quan sát trận đấu . Lục Miêu đã nói thế, hẳn có điều gì đó .
-Lâm Mộ kia ép Kim Lang mở ra hóa thân thì cũng coi như xong trận đấu .
Một người to con bên phía Hùng Phong viện nhìn thấy đồng bạn bên mình đã bắt đầu muốn kết thúc trận đấu, phấn khởi nói lên .
-Hắn muốn kết thúc trận đấu sớm, sợ đêm dài lắm mộng chứ Lâm Mộ kia chưa ép gì hắn .
Người đứng đầu trong năm người bên Hùng Phong viện phân tích .
-Khiết Tâm huynh nói chí phải .
Người nọ gật đầu đồng tình, Khiết Tâm nhíu mày nhìn về Lâm Mộ, Trần Hoàng lúc trước đã làm hắn chú ý, mấy tên này dường như không vận lưu khí lên để giao đấu, chuyện lo lắng lúc này là nếu Kim Lang đã mở hóa thân mà Lâm Mộ kia vẫn không vận lưu khí nhưng vẫn chống đỡ được thì sao ? Thì quả thật mấy tên bên Ưng Phong Viện quá biến thái .
Kim Lang nhìn Lâm Mộ trước mắt rồi biến mất, Lâm Mộ thấy đối phương nhanh chóng biến mất liền đề cao cảnh giác, chợt một trảo vồ tới trước mặt hắn, Lâm Mộ giật mình mau chóng né được nhưng để lại một vết xước trên má, có máu rỉ ra .
Đưa tay quệt vết máu trên má, Lâm Mộ thấy Kim Lang xuất hiện ra trước mặt mình, cơ thể của hắn bọc trong giáp của Khải Tướng, tên này ngưng hai mảnh giáp ở trước ngực và sau ngực .
Ở cấp độ Khải Tướng nhìn số mảnh giáp mà phân ra sơ, trung, hậu kỳ một dòng lưu khí tính là hai mảnh giáp mà Kim Lang này ngưng được bốn mảnh giáp xung quanh thân mình chứng tỏ hai dòng lưu khí .
Lâm Mộ mặt nghiêm túc nhìn Kim Lang biến mất lần nữa, tên này hình như đã tung ra một chiêu khá mạnh của bản thân . Tiếp tục một trảo nữa tiến tới phía tước mặt Lâm Mộ, lần này hắn vận phong khí tránh né được nhưng một cái đầu gối nhô lên thúc mạnh vô bụng Lâm Mộ . Lâm Mộ mau chóng bật mảnh giáp Khải Tướng lên đỡ đòn .
Lâm Mộ trúng đòn, lộn hai vòng mới vững được, một cước nãy của Kim Làng khiến Lâm Mộ đã đứng gần sát chỗ vòng nguy hiểm của sàn đấu có thể rơi xuống bất cứ lúc nào . Kim Lang không cho hắn cơ hội nghỉ ngơi, tiếp tục là những đòn đánh nhanh và mạnh khiến Lâm Mộ chật vật chống đỡ .
-Đúng là Hùng Phong Viện, vừa nhanh vừa mạnh .
Ôn Báo kinh hãi khi thấy Lâm Mộ bị đánh như bao cát trên sàn đấu . Tên kia đã hóa hình, sức tấn công và tốc độ nhanh chóng tăng vọt . Lâm Mộ chỉ biết thủ thế .
-Phải thế chứ, đánh hắn đi .
Một người cao to bên Hùng Phong viện phấn khởi reo lên . Khiết Tâm quan sát trận đấu trên, hắn nhíu mày, Lâm Mộ kia như đang chờ điều gì đó ? Chả lẽ chờ cho Kim Lang hết hóa thân ? Nếu chờ được thì việc hạ Kim Lang rất nhanh chóng, nhưng có chịu đủ cho tới lúc đó không mới là vấn đề . Trên cơ thể hắn đã xuất hiện rất nhiều vết cắt do móng vuốt của Kim Lang để lại .
Lâm Mộ thủ thế sẵn sàng đỡ những đòn tấn công của Kim Lang, hắn bắt đầu bắt được nhịp và né được đòn . Kim Lang như hiểu được Lâm Mộ này đang chờ điều gì hắn dùng hết sức tung đòn, Lâm Mộ cảm giác Kim Lang sức đụng vô hắn ngày càng mạnh, chắc chắn đã biết được tính toán của mình, Lâm Mộ cũng không chần chừ nữa, hắn vận phong khí tới mức tối đa bắt đầu phản công .
Nhìn thấy Lâm Mộ bắt đầu phản công đánh trả lại Kim Lang, cả khán đài bắt đầu sôi nổi lên, trận đấu lúc đầu chỉ nghiênng về một phía nên coi cũng chán nào ngờ giờ Lâm Mộ đã phản công được, còn Kim Lang tốc độ đang giảm dần .
-Chết tiệt, ngươi như thế mà chịu được lâu như vậy ?
Kim Lang cảm nhận hóa thân của mình đang dần dần mất hiệu nghiệm hắn bắt đầu hoảng sợ, Lâm Mộ trên mình toàn những vết cắt do móng vuốt của hắn gây ra nhưng vẫn nhẫn nhịn chờ hắn hết hóa thân mới phản công .
-Ta chịu mỗi ngày trong vòng nửa năm đó .
Lâm Mộ hất mặt lên bắt đầu phản đòn lại Kim Lang, Kim Lang tốc độ đã bị giảm đi, đầu tóc bắt đầu trở lại bình thường, hắn chật vật đỡ đòn của Lâm Mộ .
-Cái quái gì thế ? Lại là mỗi ngày ?
Kim Lang ngạc nhiên khi nghe Lâm Mộ nói ra, trong nửa năm còn lại hắn ngày nào cũng điên cuồng đến chỗ Kiêu Sát luyện tập, mấy vết cắt này thì đã là gì ?
Khi Kim Lang hóa thân mất hết hiệu nghiệm liền bị chậm một bước, Lâm Mộ đang áp sát hắn liền tận dụng cơ hội một cước đá hắn rơi xuống sàn . Kim Lang sau khi hóa thân mất liền là lúc hắn sẽ suy yếu, gặp Lâm Mộ áp sát nên không tránh khỏi một cước kia !
-Trận thứ hai Lâm Mộ Ưng Phong Viện thắng !
An Bình lên tiếng kết thú trận đấu, Lâm Mộ chấp tay chào mọi người, mang thân mình đầy thương tích xuống phía dưới, nhiều người trên khán đài gật gù như cho Lâm Mộ vào danh sách sẽ chọn .
-Huynh không sao chứ ?
Lệ Ngọc thấy Lâm Mộ mình đầy vết thương, không khỏi lo lắng, nàng cảm thấy xót cho hắn .
-Ta không sao, chỉ là vết cắt ngoài da . Không làm mọi người thất vọng .
Lâm Mộ tươi cười với mọi người, hắn đưa tay bắt được một viên đan dược từ phía Lục Miêu, thấy Lục Miêu gật đầu với mình, Lâm Mộ không nói gì liền nuốt viên đan dược rồi hấp thu nó chữa trị .
-Trận kế tiếp Mãnh Sư Hùng Phong Viện đấu A Khưu Ưng Phong Viện .
Trận kế tiếp được chỉ định, hai người chuẩn bị tiến lên .
-Mãnh Sư đánh dứt điểm luôn cho ta, không cho hắn cơ hội vận phong khí !
Khiết Tâm nheo mắt nhìn A Khưu lên sàn đấu, hắn dặn dò người của mình kế tiếp bước lên .
-Đã rõ Khiết Tâm huynh .
Mãnh Sư cao to lực lưỡng bước lên sàn đấu, hai người cúi chào nhau .
-Bắt đầu .
Trụ trì An Bình vừa hô bắt đầu, Mãnh Sư liền vận phong khí tới mức tối đa áp sát sát, A Khưu đang ngơ ngác khi không thấy Mãnh Sư đâu thì cảm thấy chỗ bụng mình bị một vật gì đó chạm mạnh vào, rất nhanh chóng hắn bị đánh bay xuống sàn thi đấu . Khi rơi xuống, A Khưu còn chưa kịp định hình chuyện gì hắn thấy một đầu Kim Sư đứng trên sàn đấu nhìn mình .
-Trận thứ ba Mãnh Sư Hùng Phong Viện Thắng !
Trụ trì An Bình lên tiếng kết thúc trận thứ ba, mọi người trên khán đài bàn tán xôn xao, trận đấu diễn ra quá nhanh chưa kịp thấy hai bên làm gì .
-Các ngươi về sau gặp Ưng Phong Viện, cứ đánh như thế !
Bạch Siêu nhìn trận đấu kết thúc nhanh liền nói với chúng nữ .
-Để ta xem Ưng Phong Viện còn đánh được nữa không .
Khiết Tâm nhếch mép cười, hắn đã đoán đúng chiến lược của Ưng Phong Viện, nhanh gọn dứt điểm bọn họ là cách chiến thắng .
-Không sao chứ ?
Mọi người bu lại đỡ A Khưu, hắn bị đánh bại quá nhanh và bất ngờ .
-Ta thua rồi sao ?
A Khưu mắt thất thần, hắn không tin là mình đã bị đánh bại .
-Tên kia đã đoán được các ngươi cần có thời gian thích ứng nên đã nhanh chóng tấn công hạ gục, ta nghĩ những trận về sau các ngươi nên cẩn thận hơn .
Lục Miêu nói ra tình hình, hiện tại hắn thấy bên kia đã nắm được cách chiến đấu thông qua Lâm Mộ và Trần Hoàng nên A Khưu bị đánh bại nhanh như thế .
-Khiến mọi người thất vọng rồi .
A Khưu mặt buồn bã, hắn chưa được thể hiện gì hết mà đã bị rơi xuống sàn đấu .
-Không sao, không trách ngươi được, bị đánh bất ngờ với lại tên đó cũng hơn ngươi hẳn ba dòng lưu khí .
Ôn Báo lên tiếng an ủi, hắn nhìn lên sàn đầu, Mãnh Sư đã về dạng người, khí thế của hắn khi nãy là Khải Tướng bốn dòng lưu khí, bằng với Trần Hoàng .
-Trận thứ tư Hồ Lan Tiêm Yến Viện đấu với Ôn Báo Ưng Phong Viện .
An Bình trụ trì tiếp tục gọi tên hai người thi đấu tiếp theo .
-Cẩn thận, nhớ không bất cẩn giống ta .
A Khưu nghe tên Ôn Báo Lên tiếp theo liền nắm tay hắn dặn dò, A Khưu sau khi biết mình bị hạ bởi đối thủ mạnh hơn rất nhiều thì phần nào đỡ mất mặt .
-Ta nhớ rồi .
Ôn Báo và Hồ Lan lên sàn đấu, hai người chào nhau .
-Bắt đầu .
Trụ trì An Bình vừa dứt lời, Hồ Lan vận phong khí trự tiếp rút kiếm tấn công Ôn Báo, đã có kinh nghiêm lúc trước của A Khưu, Ôn Báo liền lập tức vận phong khí tránh né . Một kiếm không trúng đích, Hồ Lan thuận tay chém ra phong nhận sắc bén tới Ôn Báo, thấy đối phương đánh tới, Ôn Báo mở lớp giáp phòng ngự ra . Cả hai đều là Khải Tướng một dòng lưu khí .
Phong nhận chém vào mảnh giáp đẩy Ôn Báo lùi vài bước, thuận thế, Hồ Lan chỉ mũi kiếm đâm tới mặt Ôn Báo, Ôn Báo thấy kiếm tới, hai tay mau chóng rút ra hai thanh đoản đao đỡ lấy một kiếm .
-Keng !
Tiếng kim loại chạm nhau, cảnh tượng lúc bấy giờ là Hồ Lan một đường đẩy kiếm lùa Ôn Báo rơi sàn, nhưng Ôn Báo mau chóng nhảy lên né được, hai người bắt đầu giao đấu vũ khí .
-Lần này lại không đắc thủ được !
Bạch Siêu nhìn trên sàn đấu khi Ôn Báo và Hồ Lan rơi vào thế giằng co, Ưng Phong Viện rút kinh nghiệm quả là nhanh .
Cả hai áp sát nhau rồi dứt ra, Hồ Lan nhanh chóng kết ấn, dưới hai bàn chân nàng hiện lên một đôi cánh, Ôn Báo trong vài hơi thở không thấy Hồ Lan đâu khi kết ấn liền đề cao cảnh giác, chợt hắn thấy Hồ Lan xuất hiện trước mặt nhưng mong chóng tiêu thất . Rất nhiều lần như vậy, Ôn Báo cảm thấy không ổn, hắn cảm nhận cơ thể đang có thứ gì đó buộc vào .
-Bẫy ?
Chợt tỉnh táo, Ôn Báo nhảy lên nhưng quá muộn khi hắn nhảy lên tất cả tứ chi của hắn đã bị trói chặt bởi những sợi phong khí vô hình làm thân thể hắn bị giữ ở không trung . Hồ Lan xuất hiện ở dưới, tay bắt đầu kết ấn lần nữa, xung quanh nàng hiện lên một hình chim hạc đầu đỏ bao quanh, Hồ Lan ngồi xuống lấy thế đưa hay tay ra như chim hạc chuẩn bị cất cánh .
-Chết tiệt ! Không lẽ thua như vậy ?
Ôn Báo không phục nhìn tình huống đang diễn ra, hắn nhìn những sợi tơ đang trói mình, nhìn Hồ Lan đang vào thế chuẩn bị tấn công .
-Lâm Mộ huynh chịu được chả lẽ ta không chịu được ?
Đôi mắt Ôn Báo tràn ngập chiến ý, hắn vận phong khí gồng hết sức để kéo đứt những sợi tơ đã được cố định kia, mặc cho chúng đang làm cơ thể hắn ứa máu, Hồ Lan thấy Ôn Báo cậy mạnh liền tung chiêu . Nàng phóng tới Ôn Báo cũng là lúc Ôn Báo phá bỏ hết những sợi tơ .
-Đùng !!!
Một tiếng nổ vang lên, khói đen mù mịt, mọi người trên khán đài đang ngóng trông bóng hình người thắng . Trong làn khói đen có một bóng đen rơi xuống, họ nhìn thấy Ôn Báo đang ôm Hồ Lan rơi xuống .
-Buông ta ra tên bại hoại !
Hồ Lan tức giận quát to .
-Buông cô ra cô sẽ ngã đập mặt xuống đất mất, cô hết lưu khí rồi không còn sức đứng đâu .
Hồ Lan cắn răng chịu đựng, đúng là với bẫy và chiêu kết thúc ban nãy đã tiêu hao hết lưu khí của nàng, giờ nếu nàng mà ngã xuống lập tức không còn sức đứng .
Khi hai người vừa chạm đất, Hồ Lan mạnh mẽ đẩy Ôn Báo ra nhưng nàng đâu hay là chỗ đáp của hai người ngay cạnh vòng nguy hiểm của võ đài, Hồ Lan kiệt sức, bước đi chao đảo muốn rơi xuống võ đài, chợt có một bàn tay nắm lấy tay nàng kéo vào võ đài .
-Trận thứ tư Hồ Lan Tiêm Yến Viện thắng .
An Bình trụ trì lên tiếng kết thúc trận đấu thứ tư . Mọi ngươi ngơ ngác nhìn Ôn Báo nằm dưới võ đài . Đám Trần Hoàng đều nở nụ cười, Kiêu Sát và Lục Miêu gật đầu đồng ý với hành động của Ôn Báo .
Hắn thấy Hồ Lan không đứng vững nên kéo nàng vào, ai ngờ sau khi chịu một chiêu trực tiếp từ Hồ Lan hắn đứng cũng không vững nên mất đà ngã ra ngoài vòng nguy hiểm của sàn đấu .
Hồ Lan ngồi trên võ đài cắn chặt môi nhìn Ôn Báo bước về phía đội của hắn .
-Làm mọi người thất vọng rồi .
Ôn Báo mặt xấu hổ đi về, trên người hắn còn những vết cắt do những sợi tơ do phong khí tạo thành, máu không ngừng chảy ra .
-Không tệ .
Lục Miêu ném cho hắn một viên đan dược, mở lời khen hành động ban nãy của hắn . Cả đám Trần Hoàng cũng liên cười đùa . Kiêu Sát gật đầu với hắn .
-Trận thứ năm Thiết Sơn Hùng Phong Viện đấu với Bạch Siêu Tiêm Yến Viện .
Trận đấu thứ năm nhanh chóng được gọi tên lên, đám Trần Hoàng bắt đầu chú ý tới trận đấu này vì tên mạnh nhất bên kia đã cất bước .
-Thiết Sơn cứ đánh hết mình là được !
Khiết Tâm dặn dò Thiết Sơn vì hắn rõ Bạch Siêu này đến hắn đối phó cũng có phần khó ăn .
-Đã rõ Khiết Tâm huynh .
Thiết Sơn chấp tay với Khiết Tâm rồi tiến lên sàn đấu .
-Tiểu tử Khiết Tâm này của Bàn Sơn huynh hình như được rất nhiều người tín dụng.
Lý Sa vuốt chòm râu nhìn về phía Khiết Tâm, những trận đấu từ nãy đến giờ mọi người trong đoàn đội đều nghe lời dặn dò của Khiết Tâm khiến Lý Sa chú ý .
-Nó là một tiểu tử tốt bụng nhưng có phần hơi nóng tính .
Bàn Sơn hiền lành trả lời, Khiết Tâm là người ông thấy có tiền đồ nhất, nếu như chấp thuận, Bàn Sơn liền muốn thu đồ đệ và truyền chức trụ trì lại .
-Bắt đầu !
Khi hai người vừa lên chào nhau xong, tiếng hô bắt đầu vừa dứt thì đã thấy Thiết Sơn nằm đứng gần vạch nguy hiểm, Bạch Siêu không rõ bóng dáng, một hồi sau họ thấy Bạch Siêu đang lơ lửng giữa không trung rồi tiêu thất . Thiết Sơn đã mở giáp lên, hắn là Khải Tướng hai dòng lưu khí nhưng chưa gì đã bị tốc độ của Bạch Siêu đánh cho mém rớt đài cũng may thân thể hắn nặng nên không sao, nhưng không cho đối phương kịp thở, Bạch Siêu lại xuất hiện trước mặt Thiết Sơn khoảng năm thước, hắn đưa tay lên nắm chặt lại, cơ thể của Thiết Sơn dường như xuất hiện nhiều vết xước, máu bắn tung tóe .
-AA .
Thiết Sơn la lên, nhưng chưa xong, Bạch Siêu lại lần nữa đưa tay còn lại lên kéo về phía sau,bỗng hai chân của Thiết Sơn bị kéo lên khiến cơ thể hắn lơ lửng, Bạch Siêu tiêu thất xuất hiện kế bên Thiết Sơn lên gối ngay lưng hắn rồi tay cầm lấy áo hắn ném xuống sàn .
-Trận thứ năm Bạch Siêu Tiêm Yến Viện thắng .
Trận đấu diễn ra quá nhanh đến mức mọi người chỉ thấy Thiết Sơn phòng thủ rồi bị Bạch Siêu đánh rơi xuống sàn .
-Tên đó vừa giăng bẫy vừa tấn công ? Nhanh đến mức vậy sao ?
Lệ Ngọc nhìn trận đấu kết thúc một cách nhanh chóng thuyết phục đến hoa mắt.
-Không hổ là người mạnh nhất trong giới trẻ bên Tiêm Yến Viện .
Trần Hoàng gật đầu khen ngợi, hắn đa phần cũng thấy được cách Bạch Siêu hạ Thiết Sơn, đúng là nhất cự li nhì tốc độ mà .
-Trận kế tiếp Khiết Tâm Hùng Phong Viện đấu với Huệ Tĩnh Tiêm Yến Viện .
Trần Hoàng nhìn lên sàn đấu, tên mạnh nhất bên kia đã xuất thủ .
-Bắt đầu !
An Bình trụ trì vừa dứt lời, Huệ Tĩnh cùng Khiết Tâm đã biến mất không thấy đâu nhưng chỉ sau vài hơi thở mọi người đã thấy Huệ Tĩnh nằm trên sàn và Khiết Tâm đứng vững .
-Trận này Khiết Tâm Hùng Phong Viện thắng .
Mọi người xôn xao bàn tán, trận đấu này còn nhanh hơn trận khi nãy .
-Thật mạnh !
Trần Hoàng đôi mắt lóe lên một ánh lửa màu lam, hắn chứng kiến hai người so tốc độ đối kháng với nhau, lúc sắp va chạm. Khiết Tâm lách qua một bên, một quyền sau gáy chấp dứt trận đấu .
-Đệ thấy gì sao ?
Lâm Mộ đã hồi phục xong, những vết cắt trên người hắn đã dần lành lại .
-Hai người so tốc độ đối kháng với nhau, lúc sắp va chạm. Khiết Tâm lách qua một bên, một quyền sau gáy chấp dứt trận đấu .
Trần Hoàng nói ra điều mình thấy, quả là hai người mạnh nhất, rất nhanh gọn lẹ .
-Trận cuối trong vòng một Lệ Ngọc Ưng Phong Viện đấu với Phi Điệp Tiêm Yến Viện .
Kế tiếp là tới Lệ Ngọc lên thi đấu, cũng là trận đấu cuối cùng trong ngày . Cả hai thiếu nữ cùng tiến lên võ đài chào hỏi nhau .
-Bắt đầu !
Tiếng hô vừa dứt, Lệ Ngọc và Phi Điệp đã lao vào nhau so chiêu, cả hai đều mở phong khí lên nên tốc độ cũng được đề lên mức cao nhất, Phi Điệp khá bất ngờ vì tốc độ của Lệ Ngọc theo kịp mình, Tiêm Yến Viện chủ tu về tốc độ nên họ rất tự tin về tốc độ của mình nhưng hôm nay Ưng Phong Viện lại có thể so tốc độ với họ .
Lệ Ngọc cảm thấy phong khí của đối phương dồi dào hơn mình và còn vững hơn rất nhiều nên nếu đánh về lâu về dài thì sẽ bị thất thế . Lệ Ngọc nhíu mày, nàng nhanh chóng thoát lui về ra sau nhưng đối phương bám mãi không thôi .
-Tính kéo dài thời gian sao ? Không có đâu .
Phi Điệp thấy hành động của Lệ Ngọc liền đoán được nàng sẽ làm gì tiếp thế nên nàng sẽ không cho điều đó xảy ra . Trên sàn đấu hiện tại Lệ Ngọc vừa đánh vừa tháo
-Đối phương hơn tận hai dòng lưu khí, Lệ Ngọc sao lại đen đủi như thế .
Lâm Mộ nhìn thấy trận chiến hoàn toàn nghiêng về phía Phi Điệp khi đối phương lại mạnh hơn Lệ Ngọc hai dòng lưu khí, thật khó đánh . Cả đám Trần Hoàng cũng thấy tiếc cho Lệ Ngọc .
-Hửm ngươi nghĩ ngươi có thể chạy mãi sao ?
Phi Điệp vừa đuổi vừa tấn công Lệ Ngọc trên sàn đấu nàng đã bắt đầu cảm thấy không kiên nhẫn, muốn chấm dứt trận đấu này, lập tức Phi Điệp vận phong khí, chân nàng xuất hiện đôi cánh giống như Hồ Lan, tốc độ được đẩy lên mức cao nhất tức tốc biến mất . Lệ Ngọc thấy Phi Điệp biến mất, cước bộ dừng lại quan sát .
Ngay sau khi cảm nhận được có một luồng sức mạnh từ trước phóng tới, Lệ Ngọc tay đưa lên nắm lại . Phi Điệp tay cầm kiếm hiện hình trước mặt Lệ Ngọc nhưng cơ thể nàng không sao di chuyển được, nàng cách Lệ Ngọc hai thước . Mọi người xung quanh khán đài ồ lên, trên sàn đấu có rất nhiều sợi tơ phong khí được tạo ra đang trói chặt Phi Điệp lại .
-Tiểu ni tử này của huynh thật không tầm thường .
Tiêm Yến sư tổ gật đầu khen ngợi, bà nhìn ra được sau những sợi tơ kia còn ẩn chứa một trận pháp .
-Ta cũng không rõ nữa, việc chăm sóc Ưng Phong Viện là do Lý Sa, thiên tài thiên bẩm xuất hiện ta cũng không chú ý nhiều .
Đôi chân mày Ưng Vệ dãn ra, ông cũng nhìn thấy trận pháp sau những sợi tơ phong khí đó, tuy chỉ là một ít trận pháp bình thường cũng chưa được hình thành rõ nhưng để làm được vậy thì tiểu ni tử kia rất khá .
-Ngươi tưởng chút dây tơ này ngăn cản được ta sao ?
Phi Điệp nhìn những sợi tơ phong khí đang trói mình, ngước mặt lên khinh bỉ Lệ Ngọc, nàng biết Lệ Ngọc thua mình hai dòng lưu khí nên trận đấu này đã có cái kết ngay từ khi bắt đầu .
-Ngươi đoán xem ?
Lệ Ngọc đẩy cặp kính của mình lên, tay nàng kết ấn, lập tức những sợi tơ đang trói tay chân Phi Điệp biến hình, một vòng năng lượng bao trùm lên Phi Điệp .
-Trận pháp ? Ngươi lại có thể dựng trận pháp ?
Phi Điệp hoảng hốt thốt lên, nàng không ngờ Lệ Ngọc thế mà am hiểu về trận pháp . Lệ Ngọc không nói gì, tay thay đổi thủ ấn, những sợi phong khí đó vẫn giữ chặt tay chân Phi Điệp, xung quanh vòng tròn năng lượng đó xuất hiện phong nhận bắt đầu chém vô cơ thể Phi Điệp .
-Nữ nhân này lại có thể dựng trận pháp trong lúc chiến đấu ?
Thành Bá nhìn thế trận lật ngược, mắt trợn lên bất ngờ .
-Nàng ta lợi dụng những lúc tránh né để xây dựng, Phi Điệp bất cẩn rồi .
Bạch Siêu phe phẩy quạt nhìn trận đấu trên sân đã nghiêng về phía đối thủ, sắc mặt của hắn không thay đổi rất điềm tĩnh .
-Huynh không lo lắng gì sao ? Nếu Phi Điệp thua, bên chúng ta chỉ còn hai người .
Thành Bá thấy thái độ của Bạch Siêu dửng dưng liền thắc mắc, mặc dù thi đáu giao lưu nhưng cũng là đánh bóng bộ mặt của viện tự, để thua hết trong vòng đầu thì hơi gì .
-Thua hết càng tốt, vì khi đó, ta đánh bại hết bọn chúng một cách ngược dòng .
Bạch Siêu híp mắt lại nói lên tham vọng của mình, với tu vi hiện tại của hắn, Khiết Tâm bên Hùng Phong Viện phải chật nếu đánh hết ra hắn thắng chắc chắn . Còn hai tên bên Ưng Phong Viện hắn không để vào mắt, một tên chỉ mới hai dòng lưu khí, tên kia cùng lắm ba dòng hoặc bốn dòng, lấy gì đánh lại Bạch Siêu hắn ?
Trận giao lưu này hắn nắm chắc phần thắng trong tay ngay từ khi khởi đầu !
Trên sàn đấu, Phi Điệp liên tiếp dính phong nhận, y phục nàng bị rách te tua, cơ thể cũng có vết xước, trận đấu như trở mình nghiêng về phía Lệ Ngọc, khách quan bắt đầu bàn tán xôn xao, có những người đã đưa Lệ Ngọc vào danh sách được chọn của mình .
-Hự
Bỗng Lệ Ngọc phun ra máu, khí tức nàng suy yếu, trận pháp cũng suy yếu theo . Phi Điệp ở trong trận pháp thấy cảnh này liền vận phong khí đến cực hạn, nàng muốn thoát ra .
-Lệ Ngọc bị sao thế ?
Ôn Báo thấy tình huống đang thắng thế về phía bên mình, chợt Lệ Ngọc hộc máu làm hắn lo lắng .
-Nàng không đủ linh hồn lực và phong khí để duy trì trận pháp, quá cố nên bị phản phệ .
Lục Miêu nhìn trên sàn đấu, Lệ Ngọc này coi vậy mà có thể vừa lui vừa đặt trận pháp nếu cho nàng một ít thời gian và giúp nàng tụ hồn thành công thì trận đấu này dù có chênh hai dòng lưu khí, Lệ Ngọc chắc chắn vẫn thắng, quả nhiên đáng tiếc .
-Nàng không sao chứ ?
Lâm Mộ lo lắng nhìn Lệ Ngọc trên sàn đấu .
-Vẫn là quá sức ta sao ?
Lệ Ngọc tự nhủ lòng mình, trận pháp này là do nàng tìm tòi học, điều kiện khi nhập môn là phải tụ hồn nhưng nàng chưa tụ hồn chỉ là bày trí sơ xài rồi dùng những phần hồn nàng cảm nhận được để khống chế trận pháp, nay lần đầu bày trận thật là quá sức chịu đựng, nghĩ đến đây trước mắt nàng tối đen lại .
Trận pháp đã biến mất, Lệ Ngọc phun ra một ngụm máu rồi ngã xuống đất, Phi Điệp thoát ra được, liền nhân cơ hội tiến công tới .
-Trận đấu kết thúc Phi Điệp Tiêm Yến Viện thắng !
Trụ trì Bình An lên tiếng kết thúc trận đấu, nhưng Phi Điệp đang đà xông tới không có cách nào dừng lại, mũi kiếm của nàng đâm tới Lệ Ngọc nhưng có một bóng đen chắn trước đó .
-Keng !
Kiếm của Phi Điệp bung ra, Lâm Mộ đưa lưng đỡ một kiếm cho Lệ Ngọc, hắn đã bật giáp lên, cũng may kiếm đó chỉ là đơn thuần sức lực của Phi Điệp, không có sử dụng phong khí nên cũng không xuyên qua được lớp giáp của Lâm Mộ .
Lâm Mộ tiến đến bế Lệ Ngọc xuống dưới cho Lục Miêu xem xét, Phi Điệp thấy thế cũng không nói gì, tiến về phía chỗ mình .
-Ngày đầu tiên đã kết thúc, các thí sinh đã thắng hãy dưỡng sức, ngày mai tiếp tục .
Lý Sa trụ trì thấy mọi việc đã ổn, liền tuyên bố kết thúc buổi khai mạc, mai sẽ tiếp tục . Các vị quan khách đứng lên di chuyển ra ngoài .
-Lệ Ngọc không sao chứ Lục huynh ?
Lâm Mộ lo lắng nhìn Lệ Ngọc bất tỉnh trên tay mình, Lục Miêu đang bắt mạch cho nàng .
-Không sao, chỉ là hơi chấn động hải não một tí, kiệt sức mà ngất thôi, cho nàng uống, vài ngày sẽ khỏi .
Lục Miêu đưa cho Lâm Mộ một viên đan dược sau khi bắt mạch cho Lệ Ngọc xong, mọi người thở phào nhẹ nhõm, Lâm Mộ cõng Lệ Ngọc trên lưng, mọi người được Diêu Long đưa ra ngoài, mai những người thắng sẽ tiếp tục thi đấu vòng hai .
Ngày thứ hai tiếp tục diễn ra thi đấu, những người ở vòng trước thắng trận sẽ lên bốc thăm thi đấu trực tiếp, thể lệ vẫn như hôm qua . Từng người lên bốc thăm, hôm nay không có Hồng Nhi và Lệ Ngọc theo cùng .
-Trận đầu tiên của vòng hai, Khiết Tâm Hùng Phong Viện đấu với Hồ lan Tiêm Yến Viện .
An Bình trụ trì dõng dạc tuyên bố trận mở màn, hai người được gọi tên tiến lên sàn đấu . Cả hai chào hỏi nhau, thủ thế, tiếng hô bắt đầu vừa dứt cả hai liền biến mất, kết quả vẫn như cũ một đòn kết thúc trong tốc độ .
-Trận đầu tiên Khiết Tâm Hùng Phong Viện thắng .
An Bình trụ trì lên tiếng kết thúc trận đấu và người thắng .
-Trận tiếp thứ hai Lâm Mộ Ưng Phong Viện đấu với Phi Điệp Tiêm Yến Viện .
Trận thứ hai được thông báo, hai người ở hai viện tự bắt đầu đi lên chào hỏi .
-Bắt đầu .
Trụ trì An Bình vừa hô bắt đầu, cả hai đối thủ không có động tĩnh gì, họ nhìn nhau . Trên khán đài bắt đầu xôn xao, họ thắc mắc tại sao cả hai không ra tay ? Có chuyện gì sao ?
-Chuyện hôm qua ta không cố ý .
Phi Điệp nhìn Lâm Mộ, nói ra việc hôm qua nàng chỉ là lỡ mất đà nên đâm hơi sâu.
-Ta biết, chúng ta bắt đầu đi .
Lâm Mộ gật đầu, hắn biết hôm qua Phi Điệp là do mất đà lao lên không kịp rút lại, Lâm Mộ đã vận phong khí lên bắt đầu tiến công, Phi Điệp cũng vận phong khí lên, cả hai so chiêu, quyền cước tới lui, Phi Điệp cũng bắt ngờ về tốc độ của Lâm Mộ không thua kém gì mình, phải biết bên Tiêm Yến Viện chủ tu tốc độ, Ưng Phong Viện thế mà cũng không thua kém . Cả hai dứt ra không áp sát nhau nữa, Phi Điệp kết ấn, đôi chân nàng hiện lên đôi cánh, nàng bắt đầu biến mất, Lâm Mộ cũng kết ấn, thân hắn cũng trở nên mờ ảo .
Cả hai va chạm nhau trên sàn đấu, khiến người coi phải nhìn kĩ lắm mới nhìn ra họ đang đọ vũ khí với nhau, cả hai đều dùng kiếm đánh qua lại không ai nhường ai nhưng Lâm Mộ không rành về kiếm nên bị thua thiệt .
-Vũ Khúc Yến Lượn .
Khi cả hai thoát ra khỏi trạng thái dùng tốc độ ám sát nhau Phi Điệp kết ấn, lập tức từ phía nàng xuất hiện rất nhiều chim yến được hình thành từ phong khí phóng tới phía Lâm Mộ . Lâm Mộ thấy yến tới ngạnh kháng chống đỡ, những con yến này bay ngang qua người hắn tạo ra những vết cắt, Lâm Mộ nhìn thấy chúng tiêu thất nhưng đang tạo một sợi dây muốn khống chế mình, phía trước Phi Điệp đã được bao bọc bởi một chim yến phong khí đang lấy đà phóng tới hắn .
Lâm Mộ nhìn thấy chiêu thức quen thuộc khi Ôn Báo đấu với Hồ Lan, đây là cao cấp hơn, dùng chiêu thành bẫy rập, khi hắn thấy Phi Điệp bắt đầu phóng tới thì bản thân đã ngồi xuống bật nhay ra khỏi vị trí Vũ Khúc Yến Lượn đang bắn tới .
Phi Điệp tay nắm lại, một đống sợi tơ vô hình hiện ra đang muốn trói Lâm Mộ nhưng lần này Lâm Mộ phản xạ nhanh hơn nên không bị khống chế nhiều, trên tay hắn xuất hiện một thanh kiếm bằng phong khí chém xuống chặt đứt hết những sợi tơ, Phi Điệp từ xa phóng tới, Lâm Mộ nhíu mày dừng hành động lại, dang rộng hai tay đón lấy đòn tấn công .
-Mấy tiểu tử của huynh là đang dùng kế hay muốn hưởng lợi ?
Yến Chao khó hiểu nhìn về Lâm Mộ, tên này cũng muốn chịu đòn như tên trước sao ? Hay là muốn chiếm tiện nghi .
Ưng Vệ cười cười không nói gì, nhưng mà tên nhóc này không lẽ muốn chiếm tiện nghi thật ?
-Đùng .
Tiếng nổ trên sàn đấu vang lên, khói bụi mù mịt, một bóng người rơi ra khỏi sàn đấu bỗng dừng lại rồi lùi vào bên trong phạm vi . Khói bụi tan hết, người đứng gần vòng nguy hiểm là Phi Điệp, Lâm Mộ vẫn ở vị trí cũ, mảnh giảp trên người hắn như có một vật sắc bén chém ngang qua .
Phi Điệp không ngờ Lâm Mộ chịu hứng đòn để ôm nàng mượn lực ném ra khỏi võ đài, tên này quả thật mưu mô, nàng quay lại thấy Lâm Mộ đang đứng trước mình, không khỏi giật mình lùi về phía sau nào ngờ phía sau là vòng nguy hiểm .
-Bịch .
-Trận thứ hai Lâm Mộ Ưng Phong Viện thắng .
Phi Điệp vì giật mình nên bị ngã ra khỏi sàn đấu, khán giả trên khán đài la í ới vì trận đấu kết thúc quá mức vô lý . Lâm Mộ đi xuống võ đài đưa tay ra, Phi Điệp nắm lấy tay hắn thuận thế kéo lên . Cả hai không nói gì, tự mình đi về phía đội .
-Trận thứ ba Bạch Siêu Tiêm Yến Viện đấu với Thạch Tượng Hùng Phong Viện .
Trận này của Bạch Siêu vẫn như trước, thắng một cách áp đảo tuyệt đối .
-Trận cuối cùng trong ngày hôm nay, Trần Hoàng Ưng Phong Viện đấu với Mãnh Sư Hùng Phong Viện .
Trần Hoàng cùng Mãnh Sư tiến lên sân đấu, trụ trì An Bình vừa dứt lời, Mãnh Sư mở hết tốc lực lên, hắn muốn tốc chiến tốc thắng nhưng Trần Hoàng đâu có để hắn toại nguyện . Trần Hoàng cũng vận phong khí so tài cùng Mãnh Sư .
-Hóa ra là bốn dòng phong khí, vậy kì đại hội giao hữu này, tên Bạch Siêu đó sẽ thắng sao ? Không được, nếu hắn thắng thì ta cũng không cho hắn thắng một cách thoải mái .
Khiết Tâm nhìn Trần Hoàng vận phong khí lên hiện ra bốn dòng lưu khí liền khiến hắn thất vọng, hắn đã chật vật với Bạch Siêu giờ còn đang chờ Trần Hoàng có thể khiến tên kia chật vật nữa nhưng kết quả không như mong muốn .
Chợt trên sàn đấu xuất hiện một thứ ánh sáng làm mọi người chói mắt . Khiết Tâm nheo mắt lại, khi ánh sáng biến mất, Mãnh Sư ở dạng hóa thân đã nằm ở ngoài sàn đấu, còn Trần Hoàng lộ ra một cái đầu bóng loáng như một vị đại sư .
-Trận cuối cùng Trần Hoàng Ưng Phong Viện thắng, ngày mai chúng ta sẽ vào trận tứ kết .
An Bình trụ trì lên tiếng kết thúc vòng hai, ai nấy xem trận của Trần Hoàng đều tò mò khi thứ ánh sáng đó lóe lên thì Trần Hoàng đã làm thế nào để hạ gục Mãnh Sư .
-Tên kia thắng như thế nào ?
Khiết Tâm chạy sang đỡ Mãnh Sư dậy, hỏi
-Ta đứng trước mặt hắn bị ánh sáng từ đầu hắn làm cho choáng váng, tiếp đó hải não của ta bị đau nhức rồi ta phát hiện mình đã nằm ngoài sàn đấu .
Mãnh Sư lắc đầu kể lại, hắn không ngờ Trần Hoàng ra tay lại bí ẩn như thế khiến hắn cũng bất ngờ .
-Quả là làm cho người ta bất ngờ mà .
Khiết Tâm nhìn về hướng Trần Hoàng, tên này còn gì ẩn giấu sao ?
-Hừ, chỉ là chút tài mọn, ta mà gặp ngươi xem ta xử lý ngươi sao .
Bạch Siêu nhìn Trần Hoàng đi xuống, ban nãy hắn cũng không thấy Trần Hoàng ra đòn như thế nào để kết thúc trận đấu, thứ ánh sáng đó nếu đứng gần chắc chắn sẽ bị choáng váng, cơ mà chút tài mọn đó không cản bước được hắn đứng đầu trong kỳ đại hội này .