Ngày thứ ba của buổi đại hội bắt đầu, mọi thứ diễn ra bình thường nhưng hôm nay khán đài có phần náo nhiệt hơn vì đã tiến vô trận tứ kết có thể thấy ai là người mạnh nhất trong giới trẻ hiện tại của ba viện tự . Bốn người còn lại lên bốc thăm .
-Trận thứ nhất Lâm Mộ Ưng Phong Viện đấu với Bạch Siêu Tiêm Yến Viện .
An Bình trụ trì thông báo trận đấu mở màn .
-Huynh cẩn thận, không được cậy mạnh với tên này
Trần Hoàng đặt tay lên vai Lâm Mộ dặn dò, hắn thấy Bạch Siêu đa phần là thích hành hạ đối thủ một ít rồi mới kết thúc, hắn không muốn nhìn thấy cảnh Lâm Mộ bị hành hạ .
-Ta nhớ rồi .
Lâm Mộ vỗ lại tay của Trần Hoàng trên vai mình, hắn tiến bước lên sàn đấu, đối của chính mình hôm nay là một đối thủ cực kì mạnh mẽ, nếu đánh không lại Lâm Mộ sẽ nhận thua .
-Bắt đầu .
An Bình trụ trì vừa dứt lời, Bạch Siêu đã mất dạng, Lâm Mộ lập tức vận phong khí lên cấp tốc tránh xa vị trí ban đầu, hắn theo dõi mấy trận đấu của Bạch Siêu toàn là lấy tốc độ áp chế đối thủ, thắng một cách toàn vẹn nên khi Bạch Siêu vừa biến mất, Lâm Mộ đã vậnh phong khí lên mức cao nhất .
-Chống cự làm gì ?
Giọng nói của Bạch Siêu phát ra kế bên tai Lâm Mộ khiến hắn giật mình nhảy né sang một bên .
-Hắn nhanh đến vậy sao ?
Lâm Mộ thầm toát mồ hôi, hắn đã vận phong khí lên mức cao nhất nhưng vẫn không sao bắt được nhịp với Bạch Siêu, quả là Khải Tướng năm dòng lưu khí nó khác xa với hai dòng lưu khí .
-Nãy tên kia nói gì với ngươi ? À có nói thì việc cũng đã xong .
Khi Bạch Siêu xuất hiện trước Lâm Mộ khoảng năm thước cả khán đài ngao ngán vì tên này sắp sửa thắng một cách dễ dàng nữa rồi . Lâm Mộ thấy không ổn liền tức tốc chạy về phía Bạch Siêu nhưng khi Lâm Mộ vừa chạy khoảng hai thước, Bạch Siêu hành động như, những sợi tơ xuất hiện lên trói tay chân Lâm Mộ lại .
Lâm Mộ ra sức vùng vẫy nhưng bất thành .
-Lưu khí năm dòng khác với hai ba dòng lắm, ngươi từ từ mà cảm nhận nỗi đau đi .
Bạch Siêu kết ấn, có một đàn yến bắt đầu hiện, chúng hướng Lâm Mộ tiến công, những con yến chém qua da thịt xong biến mất hóa thành những sợi tơ phong khí bắt đầu trói chồng lên tiếp .
Trần Hoàng nhíu mày khi thấy cảnh này, tên Bạch Siêu kia là đang muốn làm gì ? Hắn không kết thúc trận đấu nhanh đi ? Bạch Siêu trên sân đấu hạ mình xuống, một con yến bao bọc hắn, hắn nhếch môi biến mất . Lâm Mộ đang cố vùng vẫy thoát ra nhưng chợt phía trước có dao động mạnh tiến tới .
-Đùng .
Bạch Siêu lướt qua Lâm Mộ, hắn đánh ánh mắt khiêu khích qua Trần Hoàng rồi quay người lại lướt tiếp vô Lâm Mộ gần tám lần như thế với tốc độ cực cao . Lâm Mộ vẫn cắn răng chịu đựng, hắn đang cố dùng hết sức mình đễ phá tan những sợi dây tơ lưu khí trói chặt mình nhưng chúng quá cửng rắn .
-Đúng đúng đúng ta thích cái tinh thần này của ngươi .
Bạch Siêu tiếp tục kết ấn, hàng loạt những con yến tiếp tấn công về Lâm Mộ . Toàn thân Lâm Mộ bây giờ toàn là những vết cắt, máu đang rỉ ra . Ưng Vệ thấy cảnh này cũng hơi nhíu mày, tiểu tử kia lại thích hành hạ người ta đến vậy ? Mà tên này lại không chịu nhận thua đi còn cứng rắn chịu đòn ?
Bạch Siêu tay đổi thủ ấn, một thanh kiếm to bắt đầu xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
-Nhất Kiếm Phá Vân .
Bạch Siêu tay chỉ xuống Lâm Mộ, thanh kiếm bắt đầu nghiêng xuống và lao tới phía Lâm Mộ . Nhận thấy nguy hiểm ngay trước mắt Lâm Mộ trong phút này vô tình được tiếp thêm sức mạnh, hắn phá vỡ hết những sợi tơ lưu khí đang trói chặt mình, bằng hết sức bình sinh, Lâm Mộ né qua một kiếm đó khi nó vừa tới .
-Đùng !!!
Khói bụi mù mịt trên sàn đấu, mọi người bắt đầu xôn xao bàn tán, kì này Bạch Siêu thế mà khôg dứt điểm đối thủ ngay mà còn hành hạ và kết thúc bằng một đòn hoành tráng như vậy, họ cá chắc Lâm Mộ đã bại trận . Bạch Siêu nhếch mép đưa quạt ra phe phẩy nhắm mắt lại chờ tuyên bố thắng trận của mình nhưng chợt từ trong làn khói đen Lâm Mộ lao nhanh tới phía hắn tung ra một quyền dính ngay trước mặt Bạch Siêu .
Bạch Siêu vì đang không phòng hờ nên bị tấn công bất ngờ hắn không kịp phản ứng . Cả khán đài ồ lên khi thấy Lâm Mộ còn có thể trả lại một quyền khi nhận đòn như thế .
-Bịch !
Đáp trả một quyền, Lâm Mộ cũng hết sức ngã xuống bất tỉnh, mọi người đều tán thưởng Lâm Mộ dù có bị đánh ra sao vẫn cố gắng đánh được Bạch Siêu một cái, từ đầu bắt đầu giải đấu đến giờ chưa ai đụng được vô Bạch Siêu, hôm nay Lâm Mộ dù bị nhiều vết thương cũng đã tung ra một quyền vào mặt của Bạch Siêu, tuy không có sức nhưng đã chạm vào được hắn .
-Bạch Siêu Tiêm Yến Viện thắng .
Thông báo của trụ trì kết thúc trận đấu, Bạch Siêu hai mắt đỏ ngầu nhìn Lâm Mộ, một quyền vừa rồi không gây tổn thương gì nhiều cho hắn nhưng đã xúc phạm tới tôn nghiêm của bản thân Bạch Siêu, nếu không có ai ở đây, Lâm Mộ chắc chắn là một cái xác không hồn !
Trần Hoàng cùng Ôn Báo lên khiêng Lâm Mộ xuống, thấy vẻ mặt đầy tức giận của Bạch Siêu bọn họ thầm cười, Lâm Mộ huynh ít nhất cũng trả lại được một quyền, duy nhất một quyền nhưng là quyền đòi lại tất cả những gì huynh ấy phải chịu .
-Tên Lâm Mộ này thật thú vị, thế mà vẫn đánh trúng được hắn một quyền .
Khiết Tâm nhếch mép cười, Bạch Siêu vô thế bất bại từ đầu vòng một tới giờ, không một ai có thể đụng vô người hắn được, thế mà Lâm Mộ này lại là người đầu tiên đánh được hắn một quyền, quả thật là hấp dẫn khi thấy vẻ mặt tự cao kia bị dính đòn.
-Trận kế tiếp Trần Hoàng Ưng Phong Viện đấu với Khiết Tâm Hùng Phong Viện .
Trận cuối của vòng tứ kết cuối cùng cũng diễn ra, Trần Hoàng giao Lâm Mộ cho đám Ôn Báo chăm sóc, hắn tiến bước lên sàn đấu, trận chiến này rất quan trọng bên mỗi viện tự chỉ còn lại những người mạnh nhất, nếu hắn thua lần này thì Ưng Phong Viện có hơi mất mặt vì đây là sân nhà của họ .
-Trần Hoàng Ưng Phong Viện xin thỉnh giáo .
-Khiết Tâm Hùng Phong Viện xin chỉ giáo .
Cả hai chắp tay chào hỏi nhau .
-Bắt đầu .
An Bình trụ trì vừa chấm dứt thông báo, cả hai đã vận lưu khí tiến công thẳng vào nhau, quyền cước tới lui người đỡ kẻ đánh, sau chừng nửa nén nhang cả hai dứt ra .
-Ta thật có mắt không tròng, nhìn nhầm ngươi !
Khiết Tâm gật đầu đồng tình nói ra, hắn đã nhận định sai về Trần Hoàng, khi giao đấu trực tiếp với Trần Hoàng, Khiết Tâm tưởng rằng sẽ nhẹ nhàng vượt qua tốc độ của hắn và kết thúc nhưng không, tốc độ của Trần Hoàng ngang hắn, điều đáng sợ ở đây là Trần Hoàng thua hắn một dòng lưu khí mà tốc độ có thể bắt kịp hắn .
-Đánh hết mình đi .
Trần Hoàng đáp lại, hắn đây cũng vận hết lưu khí mới bắt kịp tốc độ của Khiết Tâm, phải nói trong quá trình luyện tập của đám Trần Hoàng chỉ khi nào thật sự nguy hiểm mới mở lưu khí lên phòng ngừa, suy ra trong lúc bình thường thì tốc độ của họ cũng có thể so với những nguyên tố giả khác nếu vận lưu khí lên có thể vượt qua tốc độ của đối phương .
-Được, tiếp chiêu .
Khiết Tâm tay kết ấn, cơ thể hắn bắt đầu thay đối, có những cục đá đang bao bọc hắn, cơ thể hắn ngày một cao to, từ một người thấp bé đã cao lên gần hai trượng, Hùng Phong Viện toàn sử dụng hóa thân . Một người đá xuất hiện trước mặt Trần Hoàng .
-Bàn Sơn huynh ngay cả Hóa Cuồng Nhân cũng truyền cho tiểu tử này, huynh lại chối không muốn nó nhận chức trụ trì sao ?
Lý Sa thấy người đá trước mặt không khỏi khẳng lời nói trên của mình, đây chẳng phải Hóa Cuồng Nhân chiến kỹ thành danh của Bàn Sơn trụ trì sao, đem truyền cho tiểu tử kia chắc chắn là muốn đào tạo hắn thành trụ trì sau này . Bàn Sơn chỉ cười cười, ánh mắt âu yếm nhìn về Khiết Tâm đã hóa thân dưới kia, thật sự ông cũng có ý đó .
Người đá vừa thành, Khiết Tâm tay kết ấn, dưới chân hắn hiện lên một đôi cánh, Trần Hoàng nhíu mà khi thấy cảnh này, hắn cảm thấy tên này là muốn đánh nhanh thắng nhanh, tức thì Khiết Tâm biến mất . Trần Hoàng không do dự, hắn liền mở Phong Xà Bộ lên vừa hay né được một quyền của Khiết Tâm, vị trí của Trần Hoàng vừa đứng xuất hiện một cái hố nhỏ rạng nứt .
-Uy lực mạnh như vậy ? Lại còn nhanh .
Trần Hoàng thấy vết tích mà Khiết Tâm để lại khiến hắn nổi da tóc gáy, nến không tránh kịp không lẽ bị tàn phế ? Khiết Tâm không cho Trần Hoàng thời gian nghỉ ngơi, hắn tiếp tục tiến công Trần Hoàng .
Thấy Trần Hoàng có thể tránh né đòn tấn công và bộ pháp của mình, Khiết Tâm vô cùng kinh ngạc, không ngờ tên này lại còn ẩn giấu sâu vậy, bản thân đã mở hóa thân và vận dụng cả tăng tốc nào ngờ hắn vẫn né kịp .
“Để coi ngươi né được bao lâu ?”
Khiết Tâm bắt đầu công kích nhanh hơn, hắn đã ám sát Trần Hoàng .
-Bắt được .
Khiết Tâm đoán được Trần Hoàng sẽ rơi vào vị trí đó nên hắn nhanh chóng chuyển hướng tấn công qua bên đó, Một quyền trúng vào Trần Hoàng .
-Rầm !!!
Mọi người trên khán đài bắt đầu xôn xao đứng lên, họ cũng muốn nhìn thấy chiêu này Trần Hoàng sẽ chống đỡ ra sao hay bị một quyền hạ guc .
Khiết Tâm nhíu mày, hắn cảm thấy trước quyền này của mình có bị một vật gì đó cứng rắn cản lại .
Khói bụi biến mất, trước một quyền của Khiết Tâm là một lợi trảo với năm móng bén nhọn đang găm vào chặn lại, mọi người trên khán đài ồ lên vì Trần Hoàng đã chặn lại được một quyền kia của Khiết Tâm .
Cả hai người đề dứt nhau ra, Khiết Tâm nhìn lên nắm đấm bằng đá của mình hắn thấy năm vết lõm xuống của móng vuốt kia để lại, nếu lực đủ mạnh thì sẽ xuyên qua?
-Tiểu tử này lại đem sở học của viện tự ra thi đấu ? Đã lâu rồi không được xem lại một chiêu này .
Ưng Vệ ánh mắt hiền lành nhìn Trần Hoàng, một chiêu Ưng Phong Trảo này đã quá lâu rồi ông không thấy ai sử dụng trong viện tự, khả năng là bọn tiểu tử bây giờ cũng không sử dụng vì chiến kỹ này muốn luyện tập thì phải có máu của một Ưng Phong mới có thể luyện ra ưng trảo .
Trần Hoàng thấy một chiêu kia có tác dụng, hắn liền vận lưu khí lên Phong Xà Bộ bắt đầu phản công, tốc độ cực nhanh của Phong Xà Bộ làm cho Khiết Tâm choáng váng, không ngờ Trần Hoàng lại có thể tăng tốc đến như vậy .
Ưng Trảo đi đến đâu trên cơ thể bằng đá của Khiết Tâm là những chỗ vụn nát đến đó, lợi thế bắt đầu nghiêng về phía Trần Hoàng, mọi người phấn khích nhìn về trận đấu trên sàn, thế mà Trần Hoàng có thể phản công và đang dành lợi thế trở lại .
Bạch Siêu nhăn mày nhìn diễn biến trên sàn đấu, thế mà tình thế mà lại đảo ngược tốc độ của Trần Hoàng cũng có thể bám sát được tới hắn, nhưng trận đấu trong kỳ đại hội này, hắn chắc chắn không thể để thua được !
Khiết Tâm bị ép bại lùi liên tục, hắn phải chống đỡ chật vật, chết tiệt một trảo đã mạnh rồi thế mà tên này lại hai tay hai trảo, những trảo này sắc bén như kim loại khắc chế hóa thân của hắn, việc này Khiết Tâm không tính tới được .
-Tiểu tử bên huynh nếu luyện lên hóa thân bậc hai thì tiểu tử bên ta coi như xong rồi.
Lý Sa vuốt chòm râu của mình, ông quan sát trận đấu rất hài lòng về Trần Hoàng .
-Thời gian không kịp a .
Bàn Sơn cười hiền lành đáp, Khiết Tâm đã cố gắng hết sức rồi . Sau một hồi đẩy đối thủ, Trần Hoàng cảm thấy Khiết Tâm này là không muốn nhận thua hay còn thủ đoạn nào nữa chưa dùng ?
Khiết Tâm mặt nhăn nhó khi chịu đòn, hắn rất bực tức khi không thể phản đòn .
“Chết tiệt, ta không thể thua như thế này, thua sao cho xứng đáng”
Khiết Tâm ngậm ngùi chịu đòn, hắn chớp lấy cơ hội tránh xa Trần Hoàng ra, trên tay xuất hiện một vật hình cầu, cả khán đàn bắt đầu nhộn nhịp lên khi thấy Khiết Tâm đem ra một vật hình cầu .
Trần Hoàng dừng tấn công lại, hắn muốn xem Khiết Tâm sẽ làm gì . Vật cầu trên tay của Khiết Tâm bị bóp vỡ, một luồng khí nóng rực được hắn hấp thu vào cơ thể .
-Tiểu tử của huynh lại có kế này, xem tiểu tử của ta thiệt thòi rồi .
Lý Sa miệng nở nụ cười nhìn về sàn đấu, xem ra tiểu tử Khiết Tâm quyết chơi hết mình rồi .
-Ta cũng không ngờ là tiểu tử này lại dùng cầu chứa nguyên tố để tạm thời đột phá hóa thân lên tầng hai .
Bàn Sơn gật đầu đồng tình với ý kiến của Lý Sa, cầu chứa nguyên tố là một vật có thể chứa nguyên tố hoặc lưu khí khác nhau, nếu các nguyên tố giả muốn sử dụng chiêu thức khác căn nguyên mình có thì phải tận dụng cầu chứa nguyên tố này .
Cầu này bên trong có một khoảng không gian nhỏ, có thể chứa lưu khí hoặc nguyên tố khí khác nhau . Khi lưu khí màu đỏ đó bị Khiết Tâm hấp thu nhưng chỗ bị Ưng Trảo tấn công liền hồi lại, trên cơ thể bằng đá của hắn bắt đầu xuất hiện những vân kẻ dài màu đỏ nhưng dung nham đang chảy .
-Tiếp chiêu !
Khiết Tâm chỉ mặt Trần Hoàng, bắt đầu tiến công lại, Trần Hoàng cũng tiếp chiêu, nhưng lần này Ưng Trảo của hắn không hiệu nghiệm lắm, những chỗ hắn đánh vào bị dính những vân đỏ như dung nham kia liền bị nóng chảy, lại là khắc chế ngược lại . Tình thế trên sàn đấu bắt lại đảo ngược lại, khán giả bắt đầu la hét cổ vũ, trận đấu này thật hay .
-Ngươi hết chiêu chưa ?
Trần Hoàng nhíu mày nói chuyện với Khiết Tâm trong tư thế cả hai vừa đánh vừa trả đòn rất điềm tĩnh .
-Ngươi đỡ được chiêu này của ta, ta sẽ nhận thua .
Khiết Tâm mặt tự tin khi hóa thân được nâng cấp lên tầng hai, hắn không sợ Trần Hoàng nữa .
-Được .
Móng Ưng Trảo của Trần Hoàng đã bị nung chảy gần hết, hắn quyết định ôm Khiết Tâm, chịu đựng dung nham đang đốt cháy da thịt mình .
-Ngươi !
Khiết Tâm thấy Trần Hoàng ôm mình liền ngỡ ngàng nhưng sau đó mặt hắn hiện lên vẻ lo sợ, hắn biết Trần Hoàng định làm gì nhưng giờ thì không kịp nữa rồi, đầu tròn của Trần Hoàng bắt đầu sáng lên khiến cả khán đàn phải nhíu mắt mà nhìn, khi ánh sáng vừa tắt, Khiết Tâm đã rơi ra khỏi sàn đấu bất tỉnh . Mọi người lại một phen nữa chấn động, Khiết Tâm lại bị thua như Mãnh Sư ?
Thân hình dung nham của Khiết Tâm bắt đầu tan rã, mọi người bên chỗ Khiết Tâm lên đỡ hắn dậy .
-Trận cuối cùng Trần Hoàng Ưng Phong Viện thắng !
Trụ trì An Bình cất tiếng kết thúc trận tứ kết, ngày mai sẽ là trận chung kết .
-Khá khen cho một chiêu Thái Dương Hạ San, tiểu tử này thật quyết đoán .
Yến Chao nhìn về Trần Hoàng khen ngợi một câu, Ưng Vệ mỉm cười gật đầu đồng ý .
-Huynh không sao chứ ?
Hương Hy thấy quần áo của Trần Hoàng bị cháy đen, da thịt cũng phần nào bị phỏng không khỏi lo lắng .
-Không sao không sao, chỉ là vết thương ngoài da .
Trần Hoang xua tay biểu hiện mình khỏe mạnh, Diêu Long phất tay về hướng hắn tất cả vết thương mau chóng lành lại .
-Đa tạ Diêu Long thúc .
Diêu Long không nói gì từ từ đứng lên biến mất cùng Hương Ly . Trần Hoàng mỉm cười nhìn về phía Diêu Long biến mất .
Trần Hoàng dưỡng thương xong, nhả ra trọc khí, hắn đứng dậy đi lại cửa sổ nhìn lên bầu trời đen vô tận có vầng nhật nguyệt sáng rọi xuống muôn nơi .
-Hù .
Hương Hy từ dưới cửa sổ nhảy lên hù Trần Hoàng một cái khiến hắn giật mình ngã ngửa ra đất . Lục Miêu lắc đầu, nhắm mắt lại, hai tên này lại muốn nghịch phá giữa đêm khuya .
-Ha ha ha, coi huynh kìa, thế mà cũng giật mình .
Hương Hy đắc chí cười vì trò đùa của mình thành công .
-Muội hay lắm đứng lại đó cho ta .
Trần Hoàng nhảy ra khỏi cửa sổ đuổi theo Hương Hy . Hương Hy nhún nhẹ cơ thể nhảy lên mái nhà, Trần Hoàng cũng thuận thế đuổi theo nhưng hắn không sao đuổi kịp nàng .
-Huynh còn lâu mới bắt được muội há há .
Hương Hy tự tin chạy phía trước trêu đùa Trần Hoàng . Trần Hoàng không nói gì hắn vận Phong Xà Bộ lên lập tức biến mất, sau vài hơi thở hắn xuất hiện trước mặt Hương Hy khiến va đầu mình vào lòng ngực hắn .
-A ui, huynh chơi ăn gian .
Hương Hy lùi lại, Trần Hoàng thế mà sử dụng Phong Xà Bộ để tiến nhanh đứng trước mặt hắn . Trần Hoàng không nói nhiều, hắn nắm lấy tay Hương Hy kéo nàng vào lòng, hít một hơi thật xâu để cảm nhận được hương thơm .
Hương Hy đang cằn nhằn cũng nín bặt lại, nàng vòng hai tay ôm lấy cơ thể của Trần Hoàng . Thời gian như dừng lại ít phút . Trần Hoàng nhẹ nhàng kéo Hương Hy ngồi xuống, nàng tựa đầu vào vai Trần Hoàng, tay hai người đan xen kẽ nhau nhìn ánh trăng giữa bầu trời đêm tĩnh lặng .
Diêu Long đứng từ xa quan sát, mắt ông tràn đầy âu yếm nhìn về hai tiểu tử, nãy ông cũng phát hiện hai đứa tụi nó đang trêu đùa trên những mái nhà dù đã dùng lưu khí để tiếng động không phát ra nhiều nhưng với một Tiên Thú như ông thì việc nghe ngóng hành tung của bọn tiểu thật dễ dàng . Đột nhiên chúng im bặt khiến ông cảm thấy dường như có điều mờ ám nên là ông mới xuất hiện ở đây, thấy hai tiểu tử đang ngồi ngắm trăng, cơ mặt Diêu Long phần nào dãn ra .
-Đêm hôm ra đây rình tụi nhỏ làm gì ?
Một giọng nói nữ nhân phát ra từ phía sau Diêu Long .
-Đâu đâu có đâu có, ta chỉ hóng xíu gió ha ha .
Diêu Long quay lại thì thấy Thanh Lan đang nhìn mình, ông vội chuyển chủ đề cho bớt ngại .
-Tụi nhỏ thật đẹp đôi .
Thanh Lan hai mắt sáng lên nhìn Hương Hy và Trần Hoàng đang ngắm trăng cùng nhau .
-Ờ, ta về trước, ngươi ở lại vui vẻ .
Nói rồi Diêu Long biến mất, Thanh Lan thừa biết là con rồng này chỉ sợ Trần Hoàng làm gì nữ nhi của mình thôi chứ đi hóng mát cái gì . Thanh Lan nhìn về cặp đôi trẻ trước mắt mình làm nàng nhớ lại một thời theo bên cha mẹ của Trần Hoàng .
Cuối cùng thì ngày thi đấu chung kết cũng đã tới, hôm nay khán đài nhộn nhịp sôi nổi hơn hẳn vì ngày này chính là ngày sẽ chọn ra ai là thiếu niên nổi trội nhất trong ba viện tự .
-Cả hai người hãy tiến lên sàn đấu .
Bạch Siêu hôm nay một bộ y phục trắng thanh tao tay hắn cầm một chiếc quạt đang phe phẩy quạt, Trần Hoàng một bộ y phục của nội viện, đầu hắn có sáu chấm nhang nhưng giờ chỉ có bốn chấm là có màu trắng, hai chấm còn lại đang từ từ hồi phục .
-Trận chung kết bắt đầu .
Trụ trì An Bình dứt tiếng, trên khán đài như vỡ tổ hò hét, hai bên viện tự cổ vũ cho đồng đội mình sôi nổi, Trần Hoàng và Bạch Siêu đứng nhìn nhau, Bạch Siêu ánh mắt khinh thường nhìn Trần Hoàng .
-Đánh thôi .
Bạch Siêu vừa dứt lời hắn tung cây quạt của mình lên, hư không tiêu thất, Trần Hoàng cũng hư không tiêu thất, cả khán đài ồ lên . Khiết Tâm mặt xụ xuống, hôm qua rõ ràng là tên Trần Hoàng vẫn chưa đẩy hết tốc độ của mình ra thi đấu, còn chừa lại để hôm nay so tài với Bạch Siêu .
-Không nghĩ tới ngươi lại bắt kịp với tốc độ của ta .
Bạch Siêu với Trần Hoàng so chiêu, hắn có phần bất ngờ khi Trần Hoàng đuổi kịp mình, hắn đã vận phong khí lên mức cao nhất, thế mà Trần Hoàng vẫn đuổi kịp, nếu ngang cấp độ thì sao ? Chả lẽ hắn không theo kịp ? Trần Hoàng không đáp lại cứ thế mà giao chiến, so vài chục chiêu cả hai dứt ra, Bạch Siêu cũng chụp lấy cây quạt của mình .
Hắn ném cây quạt của mình ra chỗ Trần Hoàng, cây quạt với tốc độ cao lao tới, Trần Hoàng lách nhẹ qua một bên né được, Bạch Siêu híp mắt, cây quạt quay lại chỗ hắn, Trần Hoàng cũng mau chóng né được, hắn cảm thấy không ổn, trên tay xuất hiện một cây đao bằng lưu khí chém loạn xoạn xung quanh mình .
Mọi người trên khán đài nhìn hành động này của Trần Hoàng thì âm thầm gật đầu khen ngợi hắn, qua bao nhiêu người bây giờ cũng có một người đủ tỉnh táo xử lý bẫy rập mà Tiêm Yến Viện sắp xếp .
Bạch Siêu nhìn Trần Hoàng chém hết những sợi tơ phong khí đang hình thành kia cũng không bất ngờ, đánh bại được Khiết Tâm chắc chắn sẽ không bình thường dễ dàng đối phó . Hắn với Khiết Tâm có thử sức qua, khá chật vật hắn mới hạ được Khiết Tâm, Trần Hoàng đây lại có thể hạ tên kia bất ngờ nhưng chưa chắc có thể làm cho Bạch Siêu hắn chật vật .
-Cây đao kia ?
Ưng Vệ nhìn cây đao lưu khí trên tay Trần Hoàng cảm thấy có gì đó quen mắt .
-Ưng Vệ huynh cảm thấy cây đao kia có phần quen thuộc ?
Yến Chao nhìn qua Ưng Vệ khi thấy Trần Hoàng sử dụng một thanh đao bằng lưu khí, nó rất giống thanh đao ở chỗ bọn họ bị giam cầm .
-Đao giống đao sao ?
Ưng Vệ nhíu mày, có thể là trường hợp vũ khí giống vũ khí thôi, không có khả năng tiểu tử kia sẽ là người hôm nọ .
-Ngươi muốn chơi vũ khí chứ gì ?
Bạch Siêu thấy Trần Hoàng vung đao chém loạn xạ, lập tức trên tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng . Mọi người trên khán đài nhìn chằm vào bảo vật trên tay của Bạch Siêu, là một thanh kiếm màu vàng, chất liệu từ kim nguyên tố ở ba nội viện rất ít người có .
Trần Hoàng nhíu mày khi thấy thanh kiếm màu vàng trên tay của Bạch Siêu, hắn đã được Kiêu Sát phổ cập qua độ cứng của các kim nguyên tố, thanh kiếm kia được làm từ kim nguyên tố, độ cứng rắn xếp thứ ba từ dưới lên, nếu so với nanh của Hỗn Thú chỉ như lam thảo . Trên tay Trần Hoàng cũng xuất hiệm một thanh đao .
Khi thấy thanh đao xuất hiện cơ thể Ưng Vệ run lên, Yến Chao vội nắm lấy tay ông trấn an lại, thanh đao trên tay Trần Hoàng lại giống y đúc cây đao bên phía họ nhưng nó không có phần sáng bóng . Chả lẽ Trần Hoàng có liên quan tới chuyện đó thật ?
Bạch Siêu với Trần Hoàng bắt đầu so chiêu, nhưng theo thời gian trôi qua, vũ khí của Trần Hoàng chịu không nổi liền bị sứt mẻ đi không ít .
-Không phải thanh đao đó .
Yến Chao trao đổi với Ưng Vệ, cây đao ở chỗ bọn họ có sức chịu đựng rất lớn, ngay cả kim nguyên tố cũng không thể làm sứt mẻ nó, bọn họ đã thử rồi, cây đao trên tay Trần Hoàng thì ngược lại, vẻ ngoài có vẻ giống nhưng chất lượng không được tốt .
Ưng Vệ chân mày giãn ra rất nhiều, ông chỉ sợ Trần Hoàng có liên quan tới vụ việc đó .
-Thứ rác rưởi đó mà đòi chống lại Kim Hạc Kiếm của ta sao ?
Bạch Siêu được thế chém tới, thanh đao trên tay Trần Hoàng đã muốn không xong . Trước khi thi đấu, Trần Hoàng đã nhờ Kiêu Sát làm cho mình một thanh đao giống y với Hỗn Nha đao để có vũ khí mà chiến, hắn biết nếu sử dụng Hỗn Nha đao thì ngay lập tức bị các vị sư tổ phát hiện .
Nhận lời khinh miệt từ Bạch Siêu, Trần Hoàng không phản ứng lại, hắn liên tục bại lui dưới Kim Hạc Kiếm . Tên này vẫn chưa tung ra tuyệt chiêu gì hết sao ?
Bạch Siêu một kiếm hất Trần Hoàng ra phía xa, hắn tung Kim Hạc Kiếm lên không trung, tay kết ấn, dưới chân liền xuất hiện một đôi cánh, đôi cánh lần này khác hoàn toàn so với những người khác thi triển, nó lôi điện lượn quanh trên đó .
Trong na sát Trần Hoàng thuận thế đáp xuống, Bạch Siêu đã biến mất khỏi vị trí lúc đầu, con ngươi Trần Hoàng lóe lên một cái, hắn thấy phần hồn của Bạch Siêu di chuyển rất nhanh xung quanh hắn để tạo những sợi tơ có lôi điện .
Đầu Trần Hoàng sáng lên, một màn chói mắt lại xuất hiện khiến cả khán đài phải nhắm mắt toàn tập, họ đã có kinh nghiệm trong những đợt trước, chiêu này của Trần Hoàng vô cùng có hiệu quả với thị giác, nếu đứng gần, sát thương sẽ cao hơn .
-Chiêu này vừa hay khắc chế được tốc độ của Bạch Siêu .
Khiết Tâm nhìn trận đấu, chiêu này của Trần Hoàng có thể làm cho đối thủ bị hoa mắt, hạn chế tầm nhìn, hắn vì trúng một chiêu này cho nên mới không rõ Trần Hoàng đã sử dụng chiêu gì tiếp theo để đánh gục mình, quả thật có thể là chồng liên tiếp hai chiêu lên thị giác và đầu, Khiết Tâm sau khi hồi phục, hắn chỉ cảm thấy hoa mắt với đau đầu .
Trần Hoàng thấy linh hồn của Bạch Siêu đã dừng lại, hắn liền sử dụng linh hồn tấn công hải não của đối phương, Bạch Siêu hoa mắt đau đầu ập tới hắn dường như muốn ngã xuống .
-Thì ra cảm giác là như vậy sao ?
Ánh mắt Bạch Siêu điên cuồng, miệng rỉ ra một ít máu, cảm giác mà Mãnh Sư và Khiết Tâm bị dính chiêu này xong bai, Bạch Siêu hắn bây giờ đã nếm thử qua, Bạch Siêu nở nụ cười điên cuồng, hắn cắn đầu lưỡi của mình cho tỉnh táo vì hắn cảm nhận được có một luồng năng lượng đang tấn công qua đây, Bạch Siêu tỉnh táo né tránh luồng nănng lượng đó, hắn xuất hiện cách Trần Hoàng khoảng năm thước thu lấy Kim Hạc Kiếm vào giới chỉ .
-Ép ta như thế này, trong kỳ đại hội này chỉ có mình ngươi đó .
Bạch Siêu tình trạng giờ không thể tiêu sái, khóe miệng có máu, mắt có những vệt đỏ vì cố chống lại Thái Dương Hạ San, tay hắn đưa lên nắm lại, rất nhiều sợi phong lôi khí hiện lên, Trần Hoàng bị những sợi dây đó trói lại .
Bạch Siêu kết ấn, một bầy chim yến tấn công Trần Hoàng để lại cho hắn trên cơ thể là những vết cắt, Bạch Siêu tay lại kết ấn, lôi điện trên những sợi dây đó bắt đầu phóng ra va chạm với máu của Trần Hoàng dẫn thêm sự đau đớn cho hắn .
-Tên kia còn muốn sử dụng chiêu đó sao ?
Lục Miêu nhìn cảnh Trần Hoàng chịu thiệt trên sàn đấu mà nhíu mày, nếu hắn nghĩ không sai, Trần Hoàng rất có thể đang nhẫn nhịn để tung đòn cuối . Hương Hy hàn ý xuất hiện trên mắt nàng nhìn Bạch Siêu như một xác chết, Hương Ly vội nắm lấy tay nàng trấn an, trên sàn đấu thế thắng đang nghiên về phía Bạch Siêu .
-Ngươi chạm vào được ta thì sao ? Ngươi đánh ta ra nông nỗi này thì sao ? Ngươi tuổi trẻ mạnh nhất ở ba viện tự cũng sẽ là của ta thôi .
Bạch Siêu điên cuồng la hét, hắn thấy Trần Hoàng cơ thể bị lôi diện giật, khí tức đã yếu đi không ít, tay hắn bắt đầu kết ấn, xuất hiện một thanh kiếm khoảng hai trượng trên đỉnh đầu, Bạch Siêu muốn kết thúc trận đấu này !
Mọi người trên khán đài không còn xôn xao, họ lặng lẽ quan sát trận đấu, Bạch Siêu tay hạ xuống chỉ hướng Trần Hoàng, thanh kiếm bay thẳng xuống phía Trần Hoàng.
-Đùng !!!
Một tiếng nổ phát ra, khói bụi mịt mờ, tất cả những người coi đều đứng lên cổ vũ cho người thắng cuộc, Bạch Siêu nhìn vô đám khói bụi mặt tái xanh, hắn không để ý những tiếng reo hò kia vì một kiếm của hắn bị Trần Hoàng chặn được !
Cảm giác tất cả lưu khí không đi hết đường và không bạo tạc, khói bụi là do Trần Hoàng đã cùng lúc làm đứt hết những sợi dây lưu khí của hắn . Khói bụi tản đi, Trần Hoàng xuất hiện khiến cả khán đài im bặt, hít một ngụm khí lạnh, bao bọc xung quanh Trần Hoàng là một pháp thân cao tới hai trượng .
Pháp thân này mặt mũi không có, chỉ có nửa thân trên, hai tay và một đầu, nó được thành từ phong khí nên người có màu bạch lục, pháp thân đang dùng hai tay kẹp lại thanh kiếm của Bạch Siêu .
Trần Hoàng cũng trong tư thế đó, hắn ngước nhìn Bạch Siêu đang ngơ ngác, tư thế thay đổi, hắn tung mũi kiếm lên bắt được cái chuôi đâm xuống chỗ Bạch Siêu .
-Đùng !!!
-Trả cho ngươi !
Một kiếm đâm xuống, sàn đấu chỗ Bạch Siêu rạn nứt, khói tụ tản đi, mọi người đều thấy Bạch Siêu quần áo rách nát, tóc tai bù xù nằm dưới đó .
-Trần Hoàng, Trần Hoàng, Trần Hoàng .
Cả khán đài lập tức náo nhiệt hẳn lên, họ hô to tên người thắng cuộc, quả là một trận đấu chung kết căng thẳng, thay đổi tình thế liên tục .
-Ta tuyên bố, Trần Hoàng Ưng Phong Viện là thiếu niên nội trội nhất trong ba viện tự !
An Bình trụ trì đứng lên tuyên bố kết thúc trận đấu, Ôn Báo, A Khưu, Lâm Mộ, Hương Hy, Hương Ly, Lục Miêu cùng lên khán đài . Ôn Báo và A Khưu tiến lên tung Trần Hoàng, Lâm Mộ nở nụ cười mãn nguyện, hắn tuy hôm qua bị đánh tơi tả nhưng hôm nay vẫn muốn đi xem trận cuối, Lục Miêu một tay đỡ hắn .
-Đệ làm tốt lắm .
Lâm Mộ ôm Trần Hoàng vào lòng, hôm nay nhìn Trần Hoàng đánh tên Bạch Siêu thật là đã con mắt .
-Về muội băng bó vết thương cho huynh .
Hương Hy nhìn cơ thể của Trần Hoàng mà trông xót, những vết cắt trên người và lôi điện dùng máu để tiếp dẫn khiến cơ thể Trần Hoàng bị hao tổn rất nhiều .
-Trần Hoàng, sau này gặp lại, ta sẽ khiến ngươi dùng hết sức để đánh ta .
Khiết Tâm và bốn người thi đấu cùng đều bước lên sàn đấu nhìn đám Trần Hoàng đầy chiến ý .
-Luôn sẵn chờ .
Trần Hoàng mỉm cười nhìn Khiết Tâm, hình ảnh Khiết Tâm trước mặt hắn bắt đầu bị mờ, rồi có nhiều tiêng hô hoán . Trần Hoàng ngã gục xuống đất bất tỉnh .
-Muốn chúc mừng hắn, thế mà chưa gì đã bất tỉnh, khi hắn tỉnh dậy, chuyển lời chúc mừng giúp ta.
Khiết Tâm nói xong dẫn mấy người chỗ mình rời khỏi . Tất cả mọi người được đưa ra khỏi nơi thi đấu, đại hội giao lưu ba năm của ba viện tự kết thúc .
-Ân nhân tỉnh rồi sao ?
Trần Hoàng mở mắt ra, thứ hắn thấy lờ mờ đầu tiên là khuôn mặt của một thiếu nữ trên đầu có quấn một cái khăn .
-Ta đang ở đâu ?
Trần Hoàng giọng thều thào trả lời .
-Ân nhân đang ở phòng của mình, để Kiều Trân đi thông báo cho mọi người là ân nhân đã tỉnh .
Kiều Trân lập tức đi ra ngoài thông báo cho mọi người, rất nhiều người ở ngoài bắt đầu đi vô thăm hỏi hắn. Sau khi dành chiến thắng, Lý Sa trụ trì nhận được sự ủy thác của Lạc La không cho người lạ vào phòng dưỡng thương của Trần Hoàng nên những người vô thăm hắn toàn là người thân quen và những người đã tham gia trận đấu đó.
Trần Hoàng bất tỉnh được ba ngày, mọi sự việc trong ngoài đã được dàn xếp xong, hiện tại hắn chỉ cần dưỡng thương thôi .
-Sư thúc không ra ngoài cùng tụi con sao ?
Trần Hoàng cùng đám Lâm Mộ, Ôn Báo, A Khưu, Lệ Ngọc, Hương Hy, Hương Ly, Hồng Nhi, Kiêu Sát, Lục Miêu, Kiều Trân, Thanh Lan chuẩn bị ra ngoài mở tiệc để chúc mừng Trần Hoàng . Lần này đi ra, Lục Miêu cũng phái Tiểu Nô đi cùng .
-Trụ trì Lý Sa không có ở đây, ta bận xử chút việc thay người, ngươi đi đi, ta ra sau.
Lạc La hiền hòa nhìn Trần Hoàng, hắn đã làm cho ông rất tự hào .
-Vâng, vậy con đi nha, sư thúc nhớ ra .
Trần Hoàng cười chào tạm biệt Lạc La rồi cùng đám người đi ra ngoài thông qua thông đạo, lần này di chuyển thật sự bình yên .
Đến nơi, họ chia ra từng nhánh, đám Lâm Mộ muốn ghé thăm nhà của mình trước rồi sẽ đến nhà Hương Hy sau .
Còn lại bao nhiêu người cùng nhau đi mua nguyên liệu để chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay .
Sau khi Trần Hoàng đi không lâu, trên bầu trời của nội viện xuất bỗng xuất hiện hai người trung niên .
-Xin chào vị sư phụ này, tại hạ Vưu Tề Mao xin bái kiến .
-Tại hạ Cổ Lạc .
Hai người đứng trên không trung hướng Lạc La chào hỏi .
-Tại hạ Lạc La, không biết Tiên Nhân ghé viện tự là có chuyện chi chỉ dạy ?
Lạc La nhìn thấy hai người này ngự không mà đi liền biết họ là Tiên Nhân, đám Trần Hoàng vừa đi không lâu, Lạc La đang quay người đi vào trong thì bị gọi lại .
-Chỉ dạy thì không dám không dám, ta đến tìm một người .
Tề Mao vuốt chòm râu bạc trắng của mình cười hiền hòa .
-Không biết hai vị muốn tìm ai ?
Lạc La nhíu mày, hai người này là Tiên Nhân, họ tìm ai ở đây ? Không lẽ tìm Ưng Vệ sư phụ ? Nhưng thông tin ba vị trụ trì mất tích nay đã trở lại chưa được thông báo ra ngoài cơ mà ?
Khí tức trên người hai kẻ này lại có thể sánh ngang Ưng Vệ sư phụ, là kẻ thù hay bằng hữu ? Nếu là bằng hữu chắc chắn Ưng Vệ sư tổ sẽ ra tiếp đón, người vẫn còn cùng Tiêm Yến sư tổ ở trong kia mà .
-Ta tìm người có tên Trần Hoàng, không biết hắn có ở đây không ?
Vưu Tề Mao nói ra tên người đó khiến Lạc La giật mình nhưng mau chóng chỉnh lại thái độ . Động thái nhỏ này của Lạc La không thể qua mắt được Vưu Tề Mao .
-Ở đây không có ai là Trần Hoàng cả, hai vị tìm nhầm chỗ rồi .
Lạc La mau chóng chối bỏ, tim của ông đã loạn một nhịp . Hai Tiên Nhân đến tìm Trần Hoàng ? Không biết là để làm gì ?
Lạc La có một dự cảm bất an không hình dung được .
-Lịch sự thế đủ rồi, ngươi không giao người đừng trách chúng ta độc ác .
Cổ Lạc thấy đồng bọn dài dòng liền nóng nảy lên tiếng .
-Các hạ nói thế là có ý gì ? Ta thật sự không biết ai là Trần Hoàng cả .
Lạc La nhíu mày đáp lại với giọng bực dọc nhưng trong lòng thì loạn cả lên . Trần Hoàng sau khi tham dự đại hội thì đã đi ra Ngoại Viện cùng cả nhà Diêu Long và Lan tỷ . Hắn không có ở đây, cũng may là như thế .
-Ngươi diễn đủ sâu, Lạc La sư thúc Trần Hoàng, bọn ta đến để mang đi Viêm Hồn Hổ !
Cổ Lạc không kiên nhẫn, nói ra hết mục đích của mình .
Lạc La lần này thì không giữ nổi bình tĩnh nữa, hai tên này đến là có mục đích ! Và có sẵn ý định, bọn hắn đã nắm rõ thông tin và muốn mang Lục Miêu đi !
Sự việc lần này nghiêm trọng rồi . Thấy Lạc La ngẩn ra, Cổ Lạc nhếch mép cười . Con lừa trọc này lại muốn diễn với bọn hắn sao ?
-Cho ngươi năm hơi thở để khai ra, nếu không, chúng ta sẽ sưu hồn .
Vưu Tề Mao nhìn Lạc La như một xác chết . Đồng bọn đã lộ bài thì mình cũng không cần lịch sự nữa .
Lạc La tay chân không cử động được, ông đã bị hai người này khóa chặt .
-Các ngươi là ai ?
Lạc La ánh mắt tuyệt vọng hỏi bọn hắn, ông biết thế cuộc đã định, ông sẽ không khai ra Trần Hoàng !
-Ngươi sắp chết nên cho ngươi biết, chúng ta là Thập Nhị Sứ Giả !
Vưu Tề Mao nói ra .
-Thập Nhị Sứ Giả là gì ?
Lạc La nghe cái tên lạ, không rõ thông tin, trong lúc này ông muốn biết một ít thông tin để cảnh báo cho Trần Hoàng .
-Ngươi biết nhiêu đó đủ rồi, chết đi .
Vưu Tề Mao vừa dứt lời, tay chuyển động chỉ xuống Lạc La .
-Thí chủ thật ngông cuồng, dám xuống tay trong Ưng Phong Viện của ta ?
Một giọng khàn khàn nói ra, ngón tay của Vưu Tề Mao bỗng dừng lại, hắn liếc nhìn phía trước cách hắn và đồng bọn khoảng ba bốn trượng xuất hiện một hòa thượng và một ni cô .
-Ngươi là trụ trì ở đây ? Ta nghe nói ngươi chỉ là cấp bậc Chiến Hoàng ?
Vưu Tề Mao nhíu mày nhìn hai người đứng trước mặt, hắn cảm thấy hai người này khí tức không hề thua kém bản thân và Cổ Lạc .
Tình báo có vấn đề !
-Người của viện tự có đắc tội với thí chủ sao ?
Ưng Vệ nhìn hai người đứng trước mặt không hề có thiện ý, đã đến viện tự lại còn muốn ra tay sát hại người . Yến Chao chỉ xuống Lạc La giải vây cho ông .
Lạc La được tự do liền thở phào nhẹ nhõm .
-Tiểu Lạc có việc, xin sư phụ tha lỗi .
Lạc La chấp tay với Ưng Vệ . Lý Sa nhận Ưng Vệ làm sư phụ, mà Lạc La lại lớn lên cùng Lý Sa nên cũng được Ưng Vệ chiếu cố .
-Được rồi, con đi đi .
Ưng Vệ ánh mắt hiền hòa nhìn về Lạc La, ông cũng coi Lạc La như một đệ tử của mình .
-Ngươi muốn đi đâu ?
Cổ Lạc nhìn thấy Lạc La muốn rời đi liền động thủ, hắn vừa động, Yến Chao cũng động theo ngăn lại .
-Thiện tai thiện tai, thí chủ đến đây gây rối đã là sai .
Yến Chao đẩy Cổ Lạc về vị trí liền đưa tay chấp tay trước ngực nói đạo lý .
Mắt thấy Lạc La chuẩn bị vào không gian truyền tống Vưu Tề Mao mắt híp lại, Cổ Lạc lại muốn tấn công đã bị hắn chặn lại .
Ưng Vệ và Yến Chao thấy Lạc La an toàn rời đi thì đáp xuống, ngồi thiền ngay trước mắt hai người họ .
-Mấy con lừa trọc này, dám phá chuyện của ta .
Cổ Lạc lầm bầm, dù bực dọc nhưng hai người bọn họ cũng không thể làm gì được đối phương, nếu gây chiến cũng chỉ là đánh cầm chân nhau .
-Nếu hắn không ở đây, thì triển khai kế hoạch tiếp theo .
Vưu Tề Mao thấy Lạc La vội vã chạy đi, hẳn là thông báo cho tên kia, hắn liền lấy ra một vật rồi bóp nát nó .
-Hắn không ở nội viện .
Hắc Miêu nhìn thấy tín vật bị bóp nát liền thông báo cho đồng bọn .
-Để ta thông báo cho ba bị kia, ngươi mau xác định vị trí của hắn và Viêm Hồn Hổ.
Người cao to nói xong liền biến mất . Hắc Miêu cũng biến mất .
Sóng gió ngầm ở Ưng Phong Thành bắt đầu nổi lên ....
-Muội sao thế ?
Trần Hoàng đi bên cạnh Hương Hy, hắn cảm thấy nàng hôm nay cứ lo lắng về việc gì đó.
-Muội cảm thấy bất an .
Hương Hy nói nhỏ . Trần Hoàng và nàng đang cùng đi với Diêu Long, Hương Ly, Lục Miêu, Hồng Nhi, Thanh Lan, Kiêu Sát, Kiều Trân và Tiểu Nô .
Họ đang đi mua nguyên luyện để chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ, Kiêu Sát cũng được mời tham dự .
-Sao lại bất an, có chuyện gì sao ?
Trần Hoàng lo lắng hỏi Hương Hy .
-Muội không rõ lắm .
Nói rồi nàng nắm lấy tay Trần Hoàng . Diêu Long đứng sau thấy cảnh này thì khóe miệng giật giật, ông liền muốn lao lên kéo tay nữ nhi của mình ra .
-Kìa cha, bọn chúng lớn rồi .
Hương Ly thấy cha mình tức tối nhìn Trần Hoàng và Hương Hy thể hiện tình cảm thì liền thọt cù chỏ nhắc nhở . Trần Hoàng năm nay cũng đã mười bảy mười tám tuổi, đủ lớn để thể hiện tình cảm nam nữ, muội muội của nàng cũng thế .
Chỉ là cha nàng vẫn chưa thích ứng được ....
-Biết thế, mà mà mà, đau lòng .
Diêu Long tức không nói nên lời . Hương Ly thấy thế liền kéo ông sang bên chỗ Thanh Lan và Hồng Nhi đang cò kèo giá nguyên liệu .
Kiêu Sát thì không quan tâm lắm, hắn cứ thế rảo bước . Kiều Trân cùng Tiểu Nô cũng qua bên chỗ náo nhiệt của Thanh Lan .
-Tìm thấy bọn ngươi rồi !
Hắc Miêu đứng từ xa thấy Trần Hoàng và Lục Miêu nằm trên đầu hắn thì không đỗi vui mừng, liền biến mất .
Họ đã mua đầy đủ đồ và mục đích đến là nhà của Diêu Long . Đến trước sân nhà, Diêu Long tiến lên mở cửa mời khách .
Ông chợt ngẩng đầu lên nhìn ở phía xa, có một người đang tiến đến rất nhanh chóng.
-Có chuyện lớn rồi !
Lạc La mặt mày tái mét chạy tới, ông sợ bên đây đã xảy ra chuyện nên đã tức tốc định vị Thanh Lan và Trần Hoàng mà đuổi tới .
-Có chuyện gì thế Tiểu Lạc Lạc ?
Thanh Lan thấy tiểu đệ đệ của mình nghiêm trọng như thế lo lắng tiến lên hỏi thăm.
-Lục Miêu bị người ta truy bắt, bị lộ rồi .
Lạc La nói ra, tất cả mọi người ở đây đều chết lặng . Tim của Hương Hy nhảy loạn lên, nàng nắm chặt tay Trần Hoàng . Kiều Trân ngẩn ra chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra mà khiến mọi người căng thẳng .
Lục Miêu đang nhắm mắt hưởng thụ liền mở mắt ra khi nghe thấy tin này .
-Ai truy bắt ta ?
Nó liền hướng Lạc La dò hỏi . Nếu thật đã bị người truy bắt thì phải lo tính kế . Kiều Trân giật mình khi thấy con thỏ trên đầu ân nhân mình biết nói tiếng người .
-Là người của Thập Nhị Sứ Giả .
Lạc La nói ra thông tin khiến cả đám người ngẩn ra suy nghĩ .
“Trần Hoàng cẩn thận, xung quanh đây đã được dựng một kết giới!” .
Cao Kỳ ở trong giới chỉ truyền âm cho Trần Hoàng .
-Mọi người cẩn thận, có người đang theo dõi chúng ta .
Trần Hoàng liền thông báo cho mọi người .
-Tiểu tử, nhạy bén lắm .
Một trung niên đứng trên không trung thích thú nhìn đám người ở dưới . Ông ta xuất hiện khi nào Thanh Lan và Diêu Long đều không hay biết .
-Ngươi là ai ?
Diêu Long híp mắt nhìn về phía người trung niên nọ .
-Xung quanh có một luồng năng lượng đang bao quanh khu vực này .
Thanh Lan mặt nghiêm trọng nói ra . Đối phương chắc chắn là có tính toán mà đến, nàng cũng phòng trường hợp này .
Đám Trần Hoàng nghe vậy liền thủ thế sẵn sàng .
-Các ngươi mau chóng giao Viêm Hồn Hổ ra đây, chúng ta sẽ không nương tay đâu.
Thêm một trung niên nữa xuất hiện, tên này nhỏ con hơn tên trước . Hắn cưỡi trên mình một con Chiến Hỏa Hạt, xung quanh Chiến Hỏa Hạt này lại có ánh màu kim nhạt, đây chắc chắn là Tiên Thú !
Khi hai tên này xuất hiện, Thanh Lan liền nhíu mày . Trong kết giới này nàng không thể cảm nhận được đối phương có bao nhiêu người, không lẽ kết giới này lại cao minh hơn Tiên Cảnh ?
-Các ngươi cũng là người của Thập Nhị Sứ Giả ?
Lạc La mặt trầm xuống, hỏi lớn .
-Chắc ngươi là tên may mắn thoát chết chạy về đây báo tin phải không ?
-Hừ .
Lạc La trầm mặt, ngoài này cũng có người của bọn họ, tình hình này có vẻ không xong rồi .
-Các ngươi có mười hơi thở để đưa ra quyết định !
Tên đứng kế bên đưa ra thời gian cho đám Trần Hoàng .
“Trần Hoàng, bỏ ta ra đi” .
Lục Miêu truyền âm cho Trần Hoàng, nó muốn tự dâng mình .
“Ngươi điên à, bọn hắn nhắm tới ngươi rõ ràng là có mục đích” .
Trần Hoàng đáp lại .
“Nhưng bên chúng có hai Tiên Nhân, cái kết giới này nằm ngoài tầm của Tiên Nhân nên Hồn Nhãn của ta nhìn không ra được đối phương có mấy người, tên chủ trì cuộc tấn công này chắc chắn mạnh hơn Tiên Nhân, ngươi có chống cũng không được” .
Lục Miêu quan sát tình hình nói ra, Hồn Nhãn của nó vô dụng, kết giới này dường như phong tỏa sức mạnh của nó,, nói chính xác, đối phương đã lên kế hoạch bắt nó từ trước nên đã chuẩn bị ra kết giới này .
“Không được, ta nhất quyết không giao ngươi ra, ở đây có Lan di và Long thúc, mọi chuyện sẽ được giải quyết, còn có Tiểu Nô đang nằm ẩn nấp chờ sẵn” .
Trần Hoàng tự tin nói ra, nhưng khi nghe đến người chủ trì cuộc tấn công này mạnh hơn Tiên Nhân thì một tia tuyệt vọng cũng bắt đầu le lói lên . Lục Miêu trầm ngâm không nói nữa, liệu nó đã lo quá xa ?
-Các ngươi hết thời gian rồi . Tiến lên bắt lấy Viêm Hồn Hổ .
Tên cưỡi thú liền ra lệnh . Dưới chỗ bọn hắn đứng, hiện lên thêm mười người . Họ liên tục bùng nổ khí tức . Hai Chiến Hoàng, bốn Huyền Vương, bốn Khải Tướng . Tất cả đằng đằng sát khí xông về đám Trần Hoàng .
-Mọi người cẩn thận !
Dứt lời, Lạc La liền cởi bỏ phong ấn, lực chiến liền lộ ra là Chiến Hoàng trung kì, ông lập tức cản hai Chiến Hoàng bên địch lại .
Kiêu Sát rút Địa Tượng Kiếm cùng Hương Ly xông tới bốn tên Huyền Vương . Tình hình có vẻ vượt tầm kiểm soát rồi, hắn không thể đứng nhìn .
Bốn tên Khải Tướng còn lại nhắm tới Trần Hoàng, Hương Hy và Hồng Nhi . Trần Hoàng liền đưa Lục Miêu cho Hồng Nhi giữ, hắn cũng nhờ Hồng Nhi chiếu cố cho Kiều Trân . Hắn cùng Hương Hy xông lên nghênh địch .
-Ta đi vận động xương cốt cho Chiến Hỏa Hạt đây .
Tên cưỡi thú nhe hàm răng sắc bén của mình ra xông tới Diêu Long và Thanh Lan . Diêu Long thấy đối phương lao tới liền ứng chiến, ông sẽ lấy một địch hai .
-Ngươi là cái thá gì mà đòi đánh với ta ?
Tên cưỡi thú nhìn thấy Diêu Long liền khinh bỉ .
-Mã Gia, cẩn thận !
Tên đằng sau vừa nhắc thì Mã Gia đã trợn mắt lên khi thấy Diêu Long bộc phát lực chiến đấu là Tiên Cảnh, một long trảo liền tới trước mặt hắn .
Mã Gia điều khiển Chiến Hỏa Hạt chặn trước mặt mình đỡ một chiêu .
-Grécccc .
Con Chiến Hỏa Hạt trúng một trảo chí mạng của Diêu Long bị chạm tới máu thịt .
-Giỏi lắm, dám làm tổn thương tiên thú của ta, ngươi đỡ lấy .
Mã Gia tức tối khi Diêu Long tổn thương Chiến Hỏa Hạt của mình, hắn liền phản công .
-Tin tức bên này cũng thiếu xót, giờ lại thêm một Tiên Nhân ? Thảo nào bọn chúng lại tự tin đến thế .
Tên còn lại nhìn về phía Thanh Lan nãy giờ vẫn đứng nhìn mình, nàng là người mạnh nhất trong đây, có thể so sánh ngang với hắn . Nếu Mã Gia đấu với nàng, người nắm chắc bại là hắn .
-Tố Lữ, ngươi mau ra tay, còn đứng đó ngắm mỹ nhân sao ?
Mã Gia thấy Tố Lữ với Thanh Lan nhìn nhau chằm chằm khiến hắn không khỏi tức giận, bên hắn đánh tới trầy da tróc vẩy, thế mà bên này còn đứng nhìn đối thủ .
-Tiếp chiêu .
Tố Lữ nghe đồng bạn mình nói thế liền tiến lên tấn công Thanh Lan .
-Hai tên này khí tức rất phù phiếm, không được vững chắc .
Lạc La giao đấu với hai Chiến Hoàng bên địch, ông cảm thấy đối phương một Chiến Hoàng trung kì và một sơ kì nhưng khí tức không vững chắc .
Hẳn là chưa ổn định cảnh giới hoặc tạm thời tăng lên, ông nắm chắc điểm yếu này không ngừng tấn công .
-Ai sai các ngươi làm chuyện này ?
Trần Hoàng một mình đánh hai tên Khải Tướng, thân pháp nhanh nhẹ né tránh đòn . Hắn bây giờ là Khải Tướng trung kì bốn dòng lưu khí sắp lên năm dòng, việc chống trả hai tên Khải Tướng bốn dòng lưu khí không có gì là khó .
-Sắp chết tới nơi còn muốn hỏi ?
Một trong hai tên đáp lại . Đó là Hắc Miêu, tất cả mười người ở đây đều che kín mặt không hề để lộ ra thân phận .
Trần Hoàng ngay từ đầu đã muốn dùng linh hồn lực của mình để kết thúc trận đấu nhanh, nhưng hắn phát hiện ra là bản thân không dùng được .
Luồng năng lượng được bao bọc chung quanh đây được Lan di thông báo, chắc hẳn là một cái kết giới khắc chế Lục Miêu .
Kẻ địch đã theo dõi và có lên kế hoạch đầy đủ .
-Hai ngươi mới chính là kẻ phải chết .
Nói xong, Trần Hoàng triển khai bộ giáp của Khải Tướng, trên tay hắn xuất hiện một thanh đao tạo hình giống thanh bạch ngân đao . Trần Hoàng hướng hai tên trước mặt tấn công tới tấp .
Bên cạnh Hương Hy thì nhẹ nhàng hơn, nàng hơn hẳn hai tên này .
-Hồng Nhi, đi giúp bọn hắn một tay đi .
Lục Miêu thấy Trần Hoàng và Hương Hy mỗi người đối đầu hai người liền muốn Hồng Nhi xông lên để nắm chắc thắng lợi .
-Không được, muội phải ở đây bảo vệ huynh và Trân tỷ . Sao huynh không dùng Viêm Hồn của mình để tấn công bọn hắn ?
Hồng Nhi thắc mắc, nếu Lục Miêu sử dụng Viêm Hồn của mình thì trận đấu này sẽ nhanh chóng kết thúc . Kiều Trân khiếp sợ khi thấy mọi người giao đấu, nàng cảm thấy những trận đấu này không giống đấu trong viện tự, nó có một cảm giác chết chóc .
-Trong kết giới này, ta không sử dụng được sức mạnh của mình .
Lục Miêu bất lực nói, nó cũng muốn sử dụng sức mạnh của mình để nhanh chóng dẹp địch nhưng hoàn toàn vô lực trong kết giới này .
Đối phương đã tính toán rất kĩ, kiểu này lành ít dữ nhiều .
-Vậy thì muội càng không nên bỏ huynh lại !
Hồng Nhi mặt kiên quyết . Lục Miêu thấy thế không nói gì thêm, nó đang dự tính một điều gì đó .
Trận chiến bên Diêu Long ngày một căng thẳng, với sự phối hợp giữa một người một thú, Diêu Long ngày một bại lùi, ông liền dùng chính bản thể của mình để phản công .
-Á chà, lại là một đầu Thủy Long, thú vị thú vị .
Mã Gia thấy Diêu Long lộ bản thể liền thích thú cười điên loạn, hắn đây rất thích động vật .
Diêu Long cặp mắt lạnh băng, long vĩ quấn chặt chế ngự Chiến Hỏa Hạt, ông muốn bóp nát nó . Vì là khắc chế nguyên tố nên Diêu Long được lợi thế hơn .
Bên Lạc La kết cục hiện rõ, Lạc La cầm hòa được với hai tên Chiến Hoàng của đối phương .
Chỗ Kiêu Sát và Hương Ly có phần tạm ổn . Kiêu Sát thì khỏi phải lo, một mình hắn đối đầu với hai Huyền Vương trung kỳ vẫn có thể tấn công được khi đối phương sơ hở .
Chỉ có bên Hương Ly, nàng vô thế phòng thủ, long phiến được lộ ra để phòng thủ tuyệt đối .
-Chết tiệt, hai tên phế vật Đằng gia thế mà không dứt điểm khống chế được tên sư thúc của hắn ?
Hắc Miêu chiến đấu với Trần Hoàng, nhìn qua bên hai lão tổ của Đằng gia đang cầm hòa với Lạc La khiến hắn bực tức .
Tất cả thông tin đã được họ nắm rõ để tổ chức cuộc tấn công này, điểm máu chốt nằm ở cuộc chiến của hai tên lão tổ Đằng gia vì tiểu bối ở đây tên nào cũng có khả kiềm chế hai người, nếu khống chế được sư thúc của Trần Hoàng, mọi việc sẽ dễ dàng hơn .
Bọn họ đã được tình báo là Lý Sa trụ trì đi qua Hùng Phong Viện để thăm nom sư tổ bên đó nên sẽ thiếu đi lực chiến, ai ngờ đâu giờ lại cầm hòa .
-Chết !
Thấy Hắc Miêu sơ hở nhìn ra phía bên kia, Trần Hoàng vận Phong Xà Bộ tiếp cận hắn, một đao đưa lên chém xuống .
Hắc Miêu không kịp phản ứng nhưng đồng bọn của hắn đã nhau chóng tiến tới đỡ hộ . Hai thanh binh khí do lưu khí tạo ra va chạm nhau liền nổ tung, sau màn khói đen đó, một cái ưng trảo thò ra nắm lấy vai của đồng bạn Hắc Miêu .
-AAAAA .
Ưng Trảo mạnh mẽ xé toạc cánh tay của đối phương . Thấy đồng bọn bị thương do mình, Hắc Miêu liền kéo hắn về, mắt híp lại nhìn Trần Hoàng đang cánh tay đó sang một bên . Trần Hoàng ánh mắt băng lãnh nhìn về hai tên trước mặt, đây là trận đấu sinh tử, hắn sẽ không nương tay .
Tiểu tử này thật biết nắm thời cơ . Hắn nhìn lên không trung trận đấu của các tiên nhân cũng đang cầm hòa . Nếu cứ kéo dài mãi thì không ổn, các cao tầng của Phong Quốc sẽ tới .
-Ra tay đi !
Tố Lữ đang giao chiêu với Thanh Lan cũng nắm rõ tình hình hiện tại, nếu kéo dài thì bên Phong Quốc sẽ kéo cường giả đến tra xét .
Giọng nói của Tố Lữ cất lên khiến đám Trần Hoàng giật mình . Còn có thêm người sao ?
Một bóng đen từ đâu nhanh chóng tiến tới Hồng Nhi . Lục Miêu, Hồng Nhi và Kiều Trân không hề hay biết nguy hiểm đang tiếp cận mình .
-Hồng Nhi cẩn thận .
Trần Hoàng hét lên thông báo cho Hồng Nhi, Kiều Trân và Lục Miêu, hắn được Cao Kỳ nhắc nhở .
Bóng đen vừa lao tới, tức khắc Tiểu Nô đứng kế bên Kiều Trân lập tức nghênh đón.
-Đùng !!!
Hai bóng đen chạm mạnh vào nhau, bật ra . Một bên là một nữ tử toàn thân tử y, bên kia là một lão giả quần áo nông thôn luôn đi phụ việc lặt vặt trong bếp .
Lục Miêu khi nghe Trần Hoàng hét lên cảnh báo thì liền ra lệnh cho Tiểu Nô luôn chờ sẵn phục kích tới yểm trợ . Tuy nói nó không thể sử dụng sức mạnh của mình nhưng không phải là toàn bộ .
-Lại một tiên nhân ?
Nữ nhân thân tử y nhíu mày nhìn lão già đứng chắn trước mặt Hồng Nhi . Làm sao lại lòi ra thêm một tiên nhân ? Nàng là đòn đánh bất ngờ của kế hoạch này làm đối phương không đỡ được, nay sao lại ra thêm một tiên nhân nữa ?
-Tố Lữ, tại sao lại nhiều thêm một tiên nhân ?
Nữ nhân tử y nhíu mày trách móc . Lão giả này nàng cảm nhận được đối phương lại có thể cùng nàng đánh ngang tay !
-Bọn chúng lại có thêm một tiên nhân ? Chết tiệt, tại sao tình báo lại không có ?
Tố Lữ nhìn tình thế lại cân bằng thì không khỏi tức giận, mấy tên Đằng gia đúng là phế vật ! Tất cả tình bào từ ngoại viện đến nội viện đều thiếu xót .
-Ta nghĩ ngươi nên rút lui .
Thanh Lan lập tức nắm lấy cơ hội sơ hở của Tố Lữ, tấn công hắn liên miên .
Tố Lữ nhíu mày vẫn ra chiêu đỡ đòn của Thanh Lan, tuy mất tập trung nhưng hắn vẫn đánh trả được . Tố Lữ nhìn xuống phía dưới Huyền Vương đang giao chiến .
Một trong hai tên đang giao chiến với Kiêu Sát thấy được ánh mắt của Tố Lữ nhìn xuống thì ngầm hiểu .
Hắn lấy ra một viên đan dược bỏ vô miệng, lập tức khí lực của hắn bạo tăng lên tới Chiến Hoàng sơ kì !
Hắn lập tức biến mất .
-Hồng Nhi cẩn thận !
Kiêu Sát thấy đối phương hư không tiêu thất liền hô to lên phía Hồng Nhi .
“Phía ngươi Trần Hoàng !” .
Cao Kỳ truyền âm cho Trần Hoàng có kẻ địch tới .
Bóng đen đó xuất hiện bên phía trận đấu của Trần Hoàng, hắn một chưởng đẩy mạnh về phía Trần Hoàng . Tay hắn hóa thương xuyên thẳng tới .
Hắc Miêu đang giao tranh với Trần Hoàng không kịp né tránh liền bị dính chưởng đó xuyên thấu qua .
-Phập !
Máu tươi bắn lên mặt Trần Hoàng nhưng hắn không hề bị sao ! Trước mắt hắn là một khuôn mặt đang mỉm cười hạnh phúc nhìn mình .
-Không !!!!
Trần Hoàng la lên thất thanh . Thanh trường thương đó xuyên qua hai người, dừng lại ở người thứ hai, đó là Hương Hy !
Vì trận chiến của hai người diễn ra gần nhau, nên Hương Hy để ý rất nhiều bên Trần Hoàng, cho dù địch bất ngờ tấn công, nàng cũng nhận ra .
Hương Hy ánh mắt âu yếm nhìn lấy Trần Hoàng, nàng đưa tay lên chạm vào má của hắn . Trần Hoàng ánh mắt ngây ra .
-Chết tiệt !
Tên áo đen thấy mục tiêu không trúng liền rút lui, tác dụng của viên đan dược sắp hết tác dụng, hắn liền chuyển qua bên phía Hồng Nhi bắt lấy Lục Miêu .
Tiểu Nô xông lên bảo trợ, nữ nhân tử y cũng theo lên chặn lão . Diêu Long thấy nữ nhi mình bị dính đòn, lập tức nổi điên bất chấp xông tới, nhưng Mã Gia không cho ông làm thế .
Hắn liền tế ra tinh huyết để ngăn cản lại, Chiến Hạt cộng hiến tế tinh huyết khiến thế trận mất cân bằng, Diêu Long dù có muốn xuống dưới đó thế nào cũng không sao thoát ra được . Hương Ly đồng dạng cũng phát điên, nhưng hai tên Huyền Vương bên kia cũng nuốt xuống một loại đan dược khiến lực chiến tăng lên Huyền Vương hậu kì, chặn Hương Ly lại .
Kiêu Sát muốn nhanh chóng chạy qua ứng cứu nhưng tên Huyền Vương bên đây cũng đã đạt tới hậu kỳ, khiến hắn một phen chật vật .
Bóng đen tiếp đến bên Hồng Nhi một chưởng đánh bay nàng ra, tóm lấy được Lục Miêu . Tiểu Nô dùng hết sức muốn quay lại cứu Lục Miêu nhưng như nhận được lệnh nào đó, hắn bắt đầu dịu lại . Hồng Nhi ngã xuống, Kiều Trân hốt hoảng chạy lại đỡ nàng ngồi dậy, nàng nhìn qua bên phía ân nhân mình, nàng thấy hắn đang rất đau đớn .
Nàng nhìn thấy Hương Hy chịu cho hắn một thương kia, nàng nhớ tới khái niệm người yêu thương của Hương Hy đã chỉ cho mình ! Nàng thấy Trần Hoàng đau đớn, tim nàng cũng nhảy lên một nhịp, nàng muốn tiến đến ôm Trần Hoàng vào lòng nhưng cơ thể nàng như nặng trĩu không thể cử động được, đây là sợ sao ? Cơ thể không dám phản ứng lại lý trí vì nó cảm thấy nếu làm thế thì sẽ không còn cơ hội sống sót sao ?
-Muội sẽ không sao .
Trần Hoàng vội vàng đỡ Hương Hy nằm xuống truyền lưu khí vô vết thương của nàng, nhưng cơ bản lưu khí của hắn không phù hợp với nàng nên không cứu được bao nhiêu .
Ánh mắt Hương Hy vẫn dịu dàng nhìn hắn .
-Hoàng huynh, muội ... yêu ... huynh .
Hương Hy giọng thều thào nói ra, nàng như không còn sức lực, cây trường thương vừa rồi đâm vào vị trí ngực trái của cơ thể khiến Hương Hy dính một đòn chí mạng.
-Ta .. ta cũng yêu muội .
Trần Hoàng nước mắt rơi xuống, hắn cố gắng truyền phong khí vào trong Hương Hy, nhưng cơ thể nàng dần lạnh đi .
-Hứa với ... muội, phải sống ..... thật tốt, sống tốt .... phần của muội nữa .
Hương Hy giọng mỗi lúc một ngắt quãng, tay nàng đưa lên như muốn chạm vào hắn lần cuối .
-Muội nói bậy bạ gì thế, chúng ta sẽ sống thật tốt bên nhau !
Trần Hoàng hoảng loạn khi nghe Hương Hy nói những câu như trăn trối . Mắt hắn đỏ hết lên, cơ thể run rẩy .
-Khoảng thời gian ..... bên huynh, muội ..... thật hạnh phúc, cảm ơn ..... huynh .
Hương Hy nở nụ cười mãn nguyện khi chạm tay mình vào mặt Trần Hoàng . Trần Hoàng tay còn lại vội vàng nắm lấy tay Hương Hy .
Tên áo đen nắm được Lục Miêu liền toan chạy, nhưng một thanh kiếm bọc vải ném về hướng hắn . Hắc kiếm chạm vào cơ thể, khiến hắn ngã xuống đất, Lục Miêu rơi ra ngoài, nó thấy Trần Hoàng đang đỡ lấy Hương Hy, hắn rất đau khổ !
Nó nhìn lên phía Diêu Long đang điên loạn muốn thoát khỏi vòng vây, phía Hương Ly bạo tẩu muốn đến bên muội muội của mình, Kiêu Sát thì từng bước chật vật né những đòn của đối phương khi được đã nuốt đan dược tăng cấp .
Hồng Nhi bất tỉnh vì đỡ một chưởng kia hộ nó .
Tất cả đều là lỗi của nó, phải chăng nó không hành động lộ liễu để người ngoài phát hiện dấu hiệu Viêm Hồn Hổ tồn tại thì sẽ không có chuyện ở hiện tại .
-Hừ !
Bỗng kết giới rung lên từng hồi sau tiếng hừ truyền tới . Tất cả mọi người trong đó liền bị đình chỉ hành động, chỉ duy nhất một tên cao trong hai người đánh với Hương Ly còn cử động được, liền tiến tới cầm theo Lục Miêu .
“Tiểu Khuyết điều thứ hai ta muốn ngươi làm, hãy chăm sóc Trần Hoàng thay ta, chờ ta về ! “
Kiêu Sát bị áp lực đè xuống, hắn cắn răng ngẩng đầu lên nhìn Lục Miêu bị người mang đi để lại di ngôn cho mình, hai đầu gối Kiêu Sát rung lên từng hồi, hắn muốn đứng dậy nhưng không thể !
Bị áp lực đè xuống, Hương Hy thổ ra một ngụm máu, hai mắt nhắm lại .
-AAAAAAAA .
Trần Hoàng thấy cảnh này, hoàn toàn mất đi bình tĩnh, tim hắn như muốn ngừng đập, hắc khí trong người bỗng nhiên tỏa ra . Xung quanh hắn, mọi thứ đều như bị hút đi sự sống, mặt đất trở nên khô cằn .
Vật đeo trên cổ hắn lập tức phát huy tác dụng của nó, mảnh vỡ từ thanh kiếm của Kiêu Sát lập tức trấn lại hắc khí đang cố phát ra kia, hai luồng năng lượng va vào nhau gây ra xung đột khiến Trần Hoàng hai mắt tối sầm lại, ngất đi ....
Luồng năng lượng của kết giới bắt đầu giảm đi nhanh chóng, bọn người áo đen cũng lui dần, hai tên Chiến Hoàng ở chỗ Lạc La mau chóng tới tên bị hắc kiếm đập dính, kéo cơ thể của hắn đi . Đồng bạn của Hắc Miêu một tay kéo Hắc Miêu dính một thương biến mất .
Diêu Long bị mất một sừng đang điên cuồng tấn công Mã Gia nhưng khi kết giới vừa hết, tất cả bọn chúng nhanh chóng rút lui biến mất, Mã Gia vì sự điên cuồng của Diêu Long đã hao tổn tinh huyết ít nhiều, tóc hơi ngả bạc .
Diêu Long thấy đối phương rút lui, ông tức tốc lao xuống chỗ nữ nhi mình .
Cao Kỳ từ giới chỉ xuất hiện, hắn phất tay xuất hiện một chiếc quan tài bằng thủy tinh .
-Nhanh ! Đưa nàng vào trong .