-Cơ thể của nàng không hấp thu được lưu khí và dược lực !
Sau một tháng thử mọi cách chỉ dẫn, Lục Miêu đành bó tay, nó chuyển qua kết hợp với Cao Kỳ, cuối cùng thêm một tháng nữa cả hai người đều không rõ lý do vì sao cơ thể Kiều Trân không thể hấp thu được lưu khí và dược lực .
-Khó đến vậy sao ? Bên trong cơ thể cô ấy ẩn chứa điều gì ?
Trần Hoàng nhíu mày, hai tháng trôi qua ngoài việc giúp Kiều Trân tu luyện ra, bọn hắn còn phổ cập thêm cho nàng những cách ứng xử đối đãi ra sao với từng người theo mức độ thân cận .
Việc tu luyện của Kiều Trân không lẽ đành bó tay ?
-Điều đó ta và Cao Kỳ cũng nghĩ tới, nhưng không phát hiện ra điều gì cả .
Lục Miêu nhíu mày nói ra, nó rất bực mình khi không phát hiện ra vấn đề của Kiều Trân, nó tự tin chữa được nhưng giờ lại gặp tình huống khó đỡ thế này .
-Việc đó để sau đi, giờ mau chọn ra ai là người sẽ đóng giả mấy tên bại hoại để chỉ dẫn nàng .
Cao Kỳ ánh mắt thích thú nói ra, điều dẫn đến việc này là trong hai tháng vừa qua Kiều Trân có đi vào trong trấn để mua đồ, việc đi ra ngoài này giúp nàng mau chóng hòa nhập với mọi người nhưng có những tên mưu đồ xấu xa muốn lợi dụng sự ngây thơ của Kiều Trân mà làm trò xằng bậy, cũng may Hương Hy và Hồng Nhi theo nàng sau đó nên mới ngăn cản kịp thời .
Về vấn đền này nên chỉ dẫn nàng lại để không sau này lại tội nghiệp nàng, trong nội viện đang kiếm ra người có thể đóng giả như thế mà chưa ai chịu nhận .
-Ngươi có vẻ thích thú ?
Trần Hoàng nhíu mày nhìn Cao Kỳ, tên quỷ này là đang muốn đóng vai đó ?
-Ngươi có vẻ nhìn đúng .
Cao Kỳ đánh cái ánh qua Trần Hoàng .
-Thôi thôi, ta nhận vai này, ngươi không nên .
Lục Miêu đứng dậy xua tay, từ lúc nó chỉ dẫn Kiều Trân thì luôn trong trạng thái nhân loại chỉ có tối đêm mới biến lại bản thể .
Nhìn vẻ mặt đê tiện của Cao Kỳ, Lục Miêu nghĩ hắn sẽ dọa Kiều Trân phát khóc .
-Này Tiểu Lục, ngươi không nên tranh trách nhiệm này chứ, ta có thể đảm nhiệm tốt vai trò này mà .
Cao Kỳ lộ ra bộ mặt bại hoại cười khiến Lục Miêu và Trần Hoàng cảm thấy tên này vô vai bại hoại rất hợp, cơ mà không ổn cho lắm .
-Ta nghĩ Lục Miêu làm ổn, ngươi tạm thời không nên xuất hiện trước mặt Kiều Trân.
Trần Hoàng xua tay từ chối, hắn đứng dậy đi ra ngoài, Lục Miêu liếc Cao Kỳ một cái rồi cũng đi ra ngoài, từ lúc biết Viêm Hồn của mình vô hiệu với tên này, Lục Miêu không hề muốn tranh đấu với hắn .
-Này này Tiểu Hoàng Tiểu Lục, đợi ta .
Cao Kỳ thấy mình bị bỏ rơi liền nhanh chóng bay theo, chui vào trong giới chỉ trên tay Trần Hoàng, trên cổ Trần Hoàng có đeo một lọ thủy tinh nhỏ chứa những mảnh vụn từ Hắc Kiếm của Kiêu Sát và có thêm một giới chỉ màu bạc .
Chiếc giới chỉ của Không Dạ Tử không biết có đúng như những lời lão không, mà nghĩ lại thì lão cũng không lừa Trần Hoàng làm gì .
-Ta đến rồi .
Trần Hoàng cùng Lục Miêu đứng trước cửa phòng Hương Hy và Hồng Nhi, lên tiếng gọi .
-Huynh vào đi .
Trần Hoàng đẩy cửa vào, bên trong đã có Ôn Báo, Lâm Mộ, Lệ Ngọc, Hương hy, Hồng Nhi và Kiêu Sát, thật đông đủ .
Vì muốn buổi diễn tập này trở nên tốt hơn, Hương Hy đã gọi tất cả mọi người lại để có nhiều nhiều nhân vật nhiều tình huống khác nhau để cho Kiều Trân dễ nhận biết hơn .
-Mọi người đã đông đủ rồi, chúng ta bắt đầu vào việc nha .
Hương Hy đứng lên đi lại chỗ Kiều Trân dẫn nàng đứng lên, nàng vẫy tay với Lâm Mộ kêu hắn lại gần .
-Ta mở đầu sao ?
Lâm Mộ gãi đầu cười cười, hắn không biết Hương Hy sẽ cho mình làm gì, nhưng thôi việc quan trọng là giúp Kiều Trân phòng tránh nguy hiểm .
-Trân tỷ, tỷ thấy Lâm Mộ huynh là người như thế nào ?
Hương Hy chỉ vào Lâm Mộ đang đứng trước mặt Kiều Trân, Lâm Mộ tướng người cũng hơi to con, mặt hiền hòa một thân nông y mộc mạc không khác gì Kiều Trân .
-Ta thấy huynh ấy là một người tốt .
Kiều Trân nhìn Lâm Mộ rồi đưa ra ý kiến của mình, trong những người ở đây nàng cảm thấy rằng Lâm Mộ là người hiền hòa dễ gần nhất .
Hương Hy gật đầu đồng ý, nàng thủ thỉ vào tai Lâm Mộ khiến hắn cũng hơi nhíu mày nhưng nhanh chóng gật đầu .
-Đúng là huynh ấy tốt bụng nhưng mà nếu huynh ấy làm như vầy thì sao ?
Hương Hy nói đến đoạn này liền ra dấu cho Lâm Mộ, Lâm Mộ nuốt xuống một ngụm nước tiến tới .
-Tiểu muội cho ta làm quen nha .
Lâm Mộ nở nụ cười, hai tay nắm lấy tay của Kiều Trân, Kiều Trân không phản kháng, chỉ ngây ngô đứng nhìn . Hương Hy đến khúc này liền xuất hiện kéo tay Lâm Mộ ra .
-Trân tỷ, tỷ không thể để một người khác giới cầm nắm hay đụng chạm vào bất cứ bộ phận nào trên cơ thể của mình một cách tùy tiện được, nhất là những người mà tỷ chưa từng quen biết hoặc quen biết rồi thì cũng không được .
-Vì sao lại thế ? Ta thấy họ không có ý hại ta mà ?
Kiều Trân ngây ngô nói ra, hành động ban nãy của Lâm Mộ không khiến nàng cảm thấy nguy hiểm . Hương Hy tiếp tục ra hiệu ra hiệu với Lâm Mộ .
-Ai da, tiểu muội thật dễ thương .
Lâm Mộ nắm tay Kiều Trân kéo nàng vào lòng, Kiều Trân giật mình nhưng vẫn không phản kháng, đến khúc này Hương Hy tiến tới tách hai người ra .
-Tỷ thấy đó, nếu tỷ để như vậy thì đối phương sẽ được nước lấn tới, mà nữ nhi chúng ta luôn luôn phải biết giữ khoảng cách với người khác giới không thể cho họ đụng chạm thân mật như thế trừ những trường hợp đặc biệt .
Hương Hy thuyết giáo một lượt cho Kiều Trân, Kiều Trân gật gật đầu tỏ hiểu .
-Trường hợp đặc biệt là trường hợp gì thế muội ?
Kiều Trân thắc mắc hỏi, không biết trường hợp đặc biệt là gì .
-Trường hợp đặc biệt là khi mình bị thương mà không thể tự chữa thương được mới cho người khác giới đụng chạm chữa hộ mình nếu ở quanh đó có người cùng giới với mình thì nhờ họ, trường hợp liên quan tới mạng sống lắm thì mới nhờ người khác giới .
Hương Hy từ từ giải thích cho Kiều Trân .
-Ồ ta đã hiểu .
Kiều Trân gật đầu, tuy nàng mất đi ký ức và thiếu một số khả năng nhận biết nhưng tiếp thu cái mới cũng không gọi là tệ .
-Vậy giờ chúng ta sẽ tiếp tục bước tiếp theo, Lâm Mộ, huynh làm lại từ đầu với muội nha .
-Được rồi .
Lâm Mộ đi tới đưa hai tay nắm lấy tay Hương Hy .
-Ở tình huống này, tỷ phải mau chóng rút tay ra giữ khoảng cách với đối phương .
Hương Hy nhanh chóng rút tay ra khỏi hai tay Lâm Mộ . Kiều Trân gật đầu tỏ hiểu . Tiếp đến Lâm Mộ khoác vai Hương Hy .
-Tình huống này tỷ cũng bỏ tay của đối phương ra và cách xa họ .
Hương Hy mau chóng làm lại, Kiều Trân lẳng lặng quan sát .
-Được rồi tới phiên tỷ .
Lâm Mộ đi tới lại gần Kiều Trân làm lại hành động ban nãy, rất mau chóng Kiều Trân hành động y như lời Hương Hy .
-Tỷ làm rất tốt !
Hương Hy vui vẻ đưa ngón tay cái về phía Kiều Trân khen ngợi, Kiều Trân cười cười gật đầu .
-Đắc tội với hai muội rồi .
Lâm Mộ mặt hơi đỏ chấp tay xin lỗi, nam nữ thụ thụ bất thân, hôm nay hắn lại ....
-Không sao không sao, chuyện này cũng chỉ là muốn tốt cho Kiều Trân tỷ .
Hương Hy xua tay, việc này cũng chỉ muốn chỉ dẫn cho Kiều Trân nhận biết đâu là việc nên làm đâu là việc ứng xử với người khác phái .
Lâm Mộ trở về chỗ bắt gặp ánh mắt của Lệ Ngọc đang nhìn mình hậm hực khiến hắn cũng không rõ mình làm gì sai ....
-Kiêu Sát, tới ngươi .
Hương Hy chỉ tay về Kiêu Sát . Kiêu Sát mắt đang nhắm, nghe thấy tên mình liền tiến đến, hắn cũng không rảnh rỗi mà đến đây làm ba cái trò này, nhưng Kiều Trân kia quá mức tội nghiệp nên không thể không giúp .
-Tỷ thấy Kiêu Sát là người như thế nào ?
Hương Hy chỉ vào Kiêu Sát mặt lạnh lùng đằng đằng sát khí đang nhìn Kiều Trân .
-Ta thấy huynh ấy mặt nghiêm túc, có khí tức đáng sợ mà ta còn cảm nhận được huynh ấy tốt bụng và hiền hòa .
-Khục .
Kiều Trân nói xong, trong phòng đột nhiên có vài tiếng cười không lên tiếng, Kiều Trân đang khen Kiêu Sát tốt bụng hiền hòa kìa, cả đám trong đây ai lại không rõ Kiêu Sát nhưng mới gặp lần đầu mà kêu hắn tốt bụng hiền hòa thì chắc chắn chỉ có mỗi Kiều Trân ....
-À ừ cũng đúng vậy .
Hương Hy không rõ sao Kiều Trân lại có thể cảm nhận những người khác nhanh đến như vậy, rõ ràng là nàng chỉ mới tiếp xúc với họ cách đây không lâu . Hương Hy cũng ra hiệu cho Kiêu Sát làm như Lâm Mộ .
Lần này Kiều Trân có vẻ tỉnh táo hơn rất nhiều, nàng chỉ bắt tay nhẹ rồi tránh xa . Hương Hy gật đầu hài lòng . Kế tiếp nàng chỉ ra cho Kiều Trân nhận biết Kiêu Sát tuy nhìn hình ngoài như vậy nhưng không phải thế .
Ngoài ra nhiều người nhìn như Kiêu Sát nhưng bên trong họ cũng như vậy, Kiều Trân tiếp thu rất nhanh, nàng đã học hỏi được nhiều điều về cách ứng xử như thế nào cho phù hợp với người khác giới, những điều nên làm và không nên làm .
Nữ nhi phải biết giữ thân, sau Kiêu Sát là Ôn Báo, tên này được cho là có cả hai yếu tố của Lâm Mộ và Kiêu Sát nên sẽ khó nhận biết hơn . Hương Hy chỉ đưa ra cách lịch sự nhất để tránh né việc tiếp xúc với đối phương cho Kiều Trân .
-Lục huynh tới huynh .
Hương Hy hướng Lục Miêu gọi lên, thân phận của Lục Miêu, Hương Hy cũng đã biết, nàng chỉ không ngờ là tiểu hổ này có thể hóa hình được .
-Trân tỷ, tỷ thấy Lục huynh như thế nào ?
Hương Hy chỉ tay vào Lục Miêu hỏi Kiều Trân, Lục Miêu khuôn mặt yêu dị nhìn có nét hút người, rất giống với những thiếu gia ăn trắng mặc trơn .
-Ta thấy Lục huynh điển trai, có phần quyến rũ, tốt bụng .
Kiều Trân lần nữa đánh giá Lục Miêu, mọi người xung quanh đều gật đầu đồng tình, tất cả mọi yếu tố tốt đẹp đều đổ dồn lên người Lục Miêu .
-Đúng vậy, những người như vầy rất dễ dàng lừa gạt những thiếu nữ như chúng ta, phải nên cẩn thận .
Hương Hy ra hiệu cho Lục Miêu hành động . Lục Miêu rất nhẹ nhàng tiếp cận được Kiều Trân, nắm được tay nàng, Kiều Trân cũng mong chóng đáp lại né tránh được hành động khoác vai kế tiếp của Lục Miêu .
-Tỷ làm rất tốt, đặc biệt với những người có vẻ đẹp cuốn hút như này, không nên tiếp xúc nhiều và tránh càng xa càng tốt, tuy sẽ có những trường hợp khác, lát nữa muội sẽ nói với tỷ sau .
Lục Miêu hoàn thành xong công việc kế tiếp là Hồng Nhi, Hương Hy muốn chỉ dẫn thêm cho Kiều Trân dù là khác giới hay cùng giới vẫn luôn giữ một khoảng cách nhất định với họ, khi quen đủ lâu, rõ người ta như thế nào thì mới kéo khoảng cách lại .
Kiều Trân rất nhanh chóng tiếp thu được mọi chuyện, kết thúc buổi diễn tập mọi người giải tán, ai nấy trở về làm việc của mình .
Hương Hy và Hồng Nhi ở trong phòng còn chỉ thêm cho Kiều Trân về những chỗ không được cho người khác động vào ngoài trừ bản thân và người mình yêu thương.
Nhắc đến người yêu thương, Kiều Trân không biết khái niệm đó là như thế nào, Hương Hy cũng nhẫn nại giải thích từ từ cho Kiều Trân hiểu . Người yêu thương là người mình tin tưởng, luôn bên mình, bảo vệ quan tâm chăm sóc mình, sẵn sàng hy sinh tính mạng của họ để bảo vệ mình .
Kiều Trân như nhận thêm kiến thức mới lại, gật đầu như gà mổ thóc, đồng thời Hương Hy cũng chỉ ra những người nào thân cận người nào không thân cận, mức độ quen biết như nào là thân cận cho Kiều Trân .
Trong vòng một tuần trăng, Kiều Trân đã nắm rõ hết mọi cách ứng xử, trong một tháng, nàng đã có thể ứng xử một cách bình thường, không còn cư xử ngây ngô như trước nữa .
Thời gian đã trôi qua được ba tháng, sắp tới ngày đại hội giao lưu giữa ba viện tự diễn ra, không khí thật nhộn nhịp, năm người được chọn để thi đấu trong kì đại hội này bao gồm Trần Hoàng, Lâm Mộ, Lệ Ngọc, A Khưu và Ôn Báo, Mạc Thành chưa đột phá được Khải Tướng nên bị tước quyền tham gia, hắn dạo gần đây hành động kì lạ, ít tiếp xúc với đám Trần Hoàng, cả ngày không thấy đâu chỉ tới lúc dùng bữa mới thấy, cũng không nói chuyện gì nhiều, dùng bữa xong lại lui về phòng .
Hương Hy tuy đã đủ điều kiện nhưng nàng không muốn tham gia, Trần Hoàng hiểu chuyện này vì thân phận đặc biệt của nàng ngỡ đâu trong lúc chiến độ bị lộ ra gì đó thì cũng không hay .
Trong thời gian sắp tới, bọn họ chăm chỉ luyện tập, Lâm Mộ cũng đã cùng Kiêu Sát luyện tập, tuy có phần hơi tàn tạ nhưng xứng đáng, và nhờ đó, đến tháng thứ năm hắn đã đột phá Khải Tướng hai dòng lưu khí là người mạnh thứ hai trong hai năm người .
Xếp theo thứ tự tu vi, Trần Hoàng Khải Tướng bốn dòng lưu khí, Lâm Mộ Khải Tướng hai dòng lưu khí, Lệ Ngọc, Ôn Báo và A Khưu một dòng lưu khí .
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chỉ còn năm ngày nữa là tới kỳ đại hội giao lưu, không khí ở Phong Ưng Viên rất náo nhiệt, nhiều khách nhân được mời tới tham dự, ở đây cũng có những gia tộc hay tông phái nhỏ nào đó đến, những thiếu niên thiếu nữ thi đấu ở đây toàn là những hài tử con nông dân nếu được bọn họ nhìn trúng thu nạp thì sẽ một bước kéo gia đình mình thoát khỏi cảnh nghèo khó .
-Không khí thật náo nhiệt .
Lâm Mộ nhìn đoàn người qua lại, hào hứng nói, hắn chưa từng thấy nội viện náo nhiệt như này .
-Nhìn mọi người mặc y phục của viện tự thật hào hứng thi đấu .
A Khưu tay nắm vào áo trên người mình, mỗi người họ đều mặc một bộ lục y đằng sau lưng áo có thêu hình một con ưng . Hôm nay còn cách một ngày là tới ngày đại hội giao hữu .
-Người của Hùng Phong viện tới rồi .
Trần Hoàng nhìn cỗ xe trên trời đang đáp xuống, phía trước có hai con Hùng Bằng Phong kéo, nhìn nguyên tố thú này chắc hẳn cũng là tứ giai, chỉ là kéo xe thôi cũng có hai nguyên tố thú tứ giai . Hùng Bằng Phong thân Hùng có cánh Bằng Điểu .
Bước ra ngoài đầu tiên là một trung niên vạm vỡ, khuôn mặt hiền lành, người này là trụ trì hiện tại ở bên Hùng Phong Viện, pháp danh Thích Bàn Sơn .
-Kia có phải là trụ trì Thích Bàn Sơn không ?
Hương Hy chỉ tay về hướng của trung niên nọ .
-Có lẽ là thế, ta nghe sư thúc nói, trụ trì Thích Bàn Sơn đã là Chiến Hoàng hậu kỳ, sắp tiếp cận với cấp bậc Tiên Nhân .
Trần Hoàng gật đầu với ý kiến của Hương Hy, theo như thông tin của hắn từ sư thúc là thế, cơ mà những kỳ đại hội này thường là sư tổ sẽ đi cùng chứ nhỉ ? Sao không thấy Hùng Chiến ?
-Chào Bàn Sơn huynh, đã lâu không gặp .
Người trung niên vừa bước xuống, đã có một bóng người từ trong nội viện đi ra, đó là Lý Sa trụ trì . Nhìn ông với Bàn Sơn mọi người sẽ nói là tuổi tác chênh lệch nhiều vì Lý Sa râu dài và bạc, lông mày trắng, còn Bàn Sơn thì không có râu, lông mày đen .
-Chào Lý Sa huynh, lâu ngày không gặp, huynh lại già đi sao ?
Bàn Sơn chấp tay vui vẻ chào lại Lý Sa .
-Đâu có, ngoại hình của ta có liên quan tới chiến kỹ tu luyện .
-À không biết sư tổ bên huynh có qua không ?
Lý Sa nói ra lý do vì sao ngoại hình mình thế, là do chiến kỹ của ông tu luyện nên ngoại hình mới biến đổi .
-Sư tổ ta đang bế quan tu luyện thời khắc quan trọng nên không thể tham gia, mong sư tổ bên huynh không trách cứ .
Bàn Sơn hiền lành đáp, trước đó ông có đến hỏi thăm sư tổ của mình nhưng nhận được tin trong lúc thời khắc tu luyện quan trọnng nên không tham gia đại hội được.
-Ra là thế, Tiêm Yến Viện tới rồi .
Lý Sa nhìn lên bầu trời, từ phía xa có tiếng hạc kêu . Mọi người ở Phong Ưng Viện cũng chú ý tiếng hạc, họ nhìn lên bầu trời, thấy rất nhiều Bạch Hạc đang hướng phía viện tự mình bay tới .
-Là Huyết Đầu Bạch Hạc nguyên tố thú tứ giai .
Trần Hoàng nhìn lên bầu trời đầy chim hạc kia liền đoán ra lai lịch .
-Con dẫn đầu ít nhất cũng là ngũ giai đỉnh phong, sắp hóa Tiên Thú .
Hương Hy nói thêm thông tin cho đám Trần Hoàng rõ .
-Lại sắp hóa Tiên Thú sao ?
Trần Hoàng tặc lưỡi, dạo gần đây hắn gặp Tiên Thú cũng không ít, giờ lại thêm một ngũ giai đỉnh phong sắp hóa Tiên Thú ? Mà người ngồi trên con Bạch Hạc dẫn đầu, hắn thấy quen quen .
-Bái kiến Tiêm Yến tiền bối .
Khi đàn Bạch Hạc hạ xuống, Lý Sa cùng Bàn Sơn mau chóng tiến tới chấp tay ra lễ với người ngồi trên con Bạch Hạc đầu tiên .
-Miễn lễ nghi, Ưng Vệ đâu ? Sao không ra đón ta ?
Tiêm Yến phất tay đỡ hai người đang hành lễ với mình, bà liền hỏi Ưng Vệ sư tổ, người có thể nói đích danh sư tổ của Ưng Phong Viện thì chỉ có thể là Yến Chao sư tổ của Tiêm Yến viện .
-Thưa tiền bối, sư tổ đang ...
-Ha ha ha, Tiêm Yến muội đến, ta nào không ra đón được chứ .
Một giọng nói già nua vang ra trong nội viện ngắt lời Lý Sa trụ trì, một lão giả khoác áo cà sa màu vàng từ trong không trung hiện ra .
-Bái kiến sư tổ !
Tất cả mọi người trong nội viện đều nghiêm trang chấp tay hành lễ với lão hòa thượng này, người đó chính là Ưng Vệ sư tổ, người sáng lập ra Ưng Phong Viện .
-Đây là sư tổ của viện tự sao ?
Lâm Mộ cũng hành lễ, mắt hắn sáng lên khi nhìn thấy Ưng Vệ đứng trên không . Trước giờ hắn chưa từng gặp vị sư tổ này .
-Đúng vậy, nghe nói vị sư tổ này đã sáng lập ra Ưng Phong viện được trăm năm.
Hương Hy nói thêm kiến thức của mình, những kiến thức này là do Diêu Long truyền đạt lại .
-Nhiều tuổi như vậy sao ? Ta nghĩ chỉ có nguyên tố thú mới sống lâu đến thế ?
Ôn Báo thì thầm nói nhỏ, hắn cũng không nghĩ nhân loại có thể sống tới hơn trăm năm .
-Càng tu luyện lên cao, tuổi thọ của chúng ta càng được kéo dài .
Lệ Ngọc giải thích thêm cho Ôn Báo, mấy cái tên này chỉ lo tu luyện không biết gì thêm về kiến thức cơ bản này .
-Vậy nếu chúng ta đạt đỉnh cao trong tu luyện thì có thể sống ngang với trời đất ?
Ôn Báo lần nữa lên tiếng, việc này với hắn là một điều mới lạ, hắn chỉ biết tu luyện rồi làm ít việc phụ giúp gia đình, không chú tâm sâu vào bên trong tu luyện để làm gì .
-Theo ta đọc được, cũng có việc như thế xảy ra nếu một người đạt đỉnh cao trong việc tu luyện .
Trần Hoàng gật đầu đưa ra ý kiến, theo như hắn tìm hiểu thì có việc đó còn người như thế thì không thấy nêu ra .
-Tiểu Bàn Sơn, Hùng Chiến không đi với ngươi sao ?
Ưng Vệ quay qua hỏi thăm Hùng Chiến, lão già này rất háo thắng, nay lại không tham dự sao ?
-Thưa sư tổ, sư tổ bên ta đang lúc tu luyện quan trọng nên không thể tham dự được, mong sư tổ lượng thứ .
Bàn Sơn chấp tay nói ra .
-À à, không sao không sao, Lý Sa an bài chỗ nghỉ ngơi cho mọi người .
Ưng Vệ ra lệnh cho Lý Sa chuẩn bị chỗ nghỉ ngơi, Lý Sa theo lệnh, dẫn đám người của hai viện tự đi tới chỗ đã chuẩn bị sẵn .
Bạch Hạc dẫn đầu liền hóa hình lại thành dạng người, là một thiếu nữ xinh đẹp khoác trên mình một bộ bạch y, tất cả người của Tiêm Yến viện đều là nữ nhân, chỉ có vài ba nam nhân đi cùng .
Màn hóa hình vừa rồi khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, họ như lần đầu thấy được điều này .
-Thế nào, đối thủ của các ngươi đó .
Lạc La xuất hiện bên đám Trần Hoàng từ lúc nào không hay . Từ trong cỗ xe bên Hùng Phong viện đi ra bốn thanh niên to con lực lưỡng, họ mặc những y phục rộng không có tay áo . Tất cả bước xuống nhìn về phía đám Trần Hoàng gật đầu .
Đám Trần Hoàng cũng gật đầu theo, phía sau lưng áo trắng bọn họ có hình một đầu Hùng đang gầm rú, bên Tiêm Yến Viện một thân tao nhã nhẹ nhàng, trang phục màu trắng phía sau lưng là hình của một đàn chim yến đang bay lượn .
Hùng Phong Viện lần này có tổng cộng mười người tham dự, tính luôn năm người sẽ thi đấu chính, Tiêm Yến Viện có tổng mười hai người tham dự, tính luôn trụ trì và sư tổ bên đó tổng mười hai người .
-Sư thúc có thông tin gì trọng yếu cho bọn con không ?
Trần Hoàng thấy Lạc La đã nói vậy cũng không chần chừ mà hỏi, hắn muốn nắm rõ nội tình bên đó . Cả đám Lâm Mộ cũng sáng mắt nhìn về phía Lạc La mong chờ . Nếu nắm được tình hình bên đó thì sẽ có kế hoạch chiến lược, dù chỉ là đấu giao lưu nhưng cũng là đại diện cho viện tự và cũng là nơi họ phô diễn tài năng của mình cho người khác xem thấy và chọn nên cũng cần chuẩn bị .
-Hùng Phong viện chủ yếu về thể tu, mạnh nhất trong đám tiểu bối là tên kia đã là Khải Tướng năm dòng lưu khí .
Lạc La chỉ tay đánh ánh mắt về một thành viên bên Hùng Phong Viện, cả đám nhìn lại, là một người tu thể nhưng cơ thể lại bé nhỏ, không có cơ bắp không có gì nổi trội thế mà lại là người có tu vi cao nhất trong đó ?
-Cái tên bé con đó mà là mạnh nhất trong đám to con đó sao ?
A Khưu kinh ngạc nói lên, nhìn vẻ bề ngoài thì không sao đoán được, một người như thế mà là tu thể . Nguyên một đám năm người là có hắn bé con nhất .
-Điều đáng lưu ý là, bọn tiểu tử đó vừa cứng vừa nhanh, các ngươi liệu chịu được mấy đòn của bọn họ ?
Lạc La miệng cười nham hiểm nhìn bọn Trần Hoàng, kì này các ngươi tất cả đều phải ăn hành hết a .
-Vừa tốc độ vừa thể lực ? ực
Ôn Báo nuốt xuống một ngụm nước, đánh với bọn này khác gì đang đối đầu với nguyên tố thú cấp ba đâu, vừa nhanh vừa mạnh .
-Còn bên Tiêm Yến Viện chủ yếu là về tốc độ, tốc độ của đám tiểu nữ tử đó nhanh hơn nhiều lần so với bọn tiểu tử bên này . Mạnh nhất là tiểu tử kia, nghe đâu cũng là Khải Tướng năm dòng lưu khí .
Lạc La đưa thêm thông tin về đối thủ cho đám Trần Hoàng, cả bọn lại liếc nhìn qua Tiêm Yến Viện, một thanh niên dáng người cao ráo, khuôn mặt sắc nét, tay cầm quạt luôn phe phẩy .
-Trong Tiêm Yến Viện các ngươi chỉ nên lo tên đó vì hắn có hai dòng lưu khí trong cơ thể là một song nguyên tố giả .
Lạc La mặt bình thản nói tiếp thông tin, ông muốn nhìn mặt của đám tiểu tử này trông sẽ ra sao .
-Song song nguyên tố giả sao .
Lâm Mộ lắp bắp trả lời, theo như kiến thức mà hắn được biết, song nguyên tố giả là những người trong cơ thể có hai loại nguyên tố cùng đồng hành, họ có thể sử dụng nhiều chiêu thức đa dạng .
-Trần Hoàng, huynh hiện tại là Khải Tướng mấy dòng lưu khí thế ?
Lệ Ngọc quay qua hỏi Trần Hoàng, hắn là người tu luyện cao nhất trong đám bọn họ, tất cả những người bên kia đều đã bước vào cuối trung kỳ của Khải Tướng còn Trần Hoàng thì sao ?
Mọi người xung quanh đều đổ dồn ánh mắt vào Trần Hoàng, họ thấy một tia hy vọng nhỏ nhoi .
-Ta mới chỉ bốn dòng lưu khí .
Trần Hoàng mặt nghiêm túc nói ra, trong nửa năm qua hắn đã cố gắng đột phá lên năm dòng lưu khí nhưng bất thành . Khi nghe được giọng nói của Trần Hoàng cả đám lập tức nhận thấy tình huống bất lợi bên phía mình .
-Các ngươi yên tâm, thể lệ cuộc thi sẽ chia ra đánh một một, cho nên các ngươi tự cầu may cho mình đi .
Lạc La nói rồi rời đi thong thả .
-Không biết ngoài hai người kia ra, cả đám người còn lại tu vi ra sao ?
Ôn Báo thắc mắc hỏi, phải chi biết thêm được thông tin thì hay .
-Lo lắng làm gì, năm ngày nữa mới thi đấu, các ngươi lo chuẩn bị tinh thần và thể trạng cho tốt, làm hết sức là được .
Kiêu Sát từ sau tiến tới, hắn muốn trấn an đám Trần Hoàng . Chuyện ban nãy hắn đều nghe thấy hết .
-Kiêu Sát nói đúng, giờ mọi người lo lắng cũng không được gì, cứ tập trung tinh thần thi đấu cho tốt .
Hương Hy gật đầu đồng tình với Kiêu Sát, giờ lo cũng không được gì .
-Được rồi được rồi, mọi người về nghỉ ngơi nào, chúng ta còn phải thể hiện thật tốt để được các môn phái chú ý là thu nhận nữa, cùng nhau cố gắng nào .
Trần Hoàng đưa bàn tay ra, bọn Lâm Mộ dường như đỡ phần nào áp lực, đặt tay lên cùng nhau .
-Cố gắng !
Cả bọn cùng hô cố gắng .