Chương 103: Trước Ngày Giao Hữu

-Ngươi có thể nín được không ?

Trần Hoàng đến đau đầu với Cao Kỳ, hắn khóc từ nãy đến giờ .

-Ngươi không hiểu cảm giác cô đơn cả vạn vạn năm, rồi bất thình lình xuất hiện ngươi thân của mình là như thế nào đâu .

Cao Kỳ mặt mày mếu máo, hai lay mạnh Trần Hoàng . Linh hồn của hắn ngưng thật như một người bình thường nên có thể chuyển động được cơ thể của Trần Hoàng .

-Đó là mối quan hệ giữa hai tộc, ta với ngươi mới quen biết đây ...

Trần Hoàng bất đắc dĩ nhìn Cao Kỳ, mối quan hệ này lại trở nên vi diệu ...

-Từ giờ trở đi ngươi là huynh đệ cùng huyết thống của Huyết Cao Kỳ ta .

Cao Kỳ tay ôm lấy cổ Trần Hoàng, mắt sáng lên nói .

-Rồi rồi .

Trần Hoàng không phản đối, thật ra hắn cũng không rõ về mối quan hệ của hai tộc, nhưng Kiêu Sát đã nói thế thì chắc chắn là thế, tên này không thể đi nói lung tung và đòi hủy ký ức của chính mình vì biết thân phận của Trần Hoàng . Hắc tộc có liên quan mật thiết với Quỷ tộc !

Cả Lạc La sư thúc cũng không muốn Trần Hoàng tiết lộ thân phận này ra ngoài vì lo sợ an nguy của mình . Kể cả đến lúc nguy hiểm nhất mới có thể dùng hắc khí đánh trả .

-Mà sao ngươi lại họ Trần ?

Cao Kỳ chợt nhớ ra cái tên của Trần Hoàng, họ của hắn sai sai .

-Nếu theo họ cha ta thì bây giờ còn đứng đây tiếp chuyện với ngươi à ?

Trần Hoàng lắc đầu, tiến lên một hắc động, hắn chạm tay vào nó, thôi động hắc khí của mình xem có thể hấp thụ nó được không .

Hắn cũng có thắc mắc là tên chính xác của mình là gì ? Lần tới phải hỏi Lạc La sư thúc mới được .

-Ồ đúng ha, ta mừng quá hồ đồ rồi .

Cao Kỳ gật đầu liên tục phủ nhận, ở nhân vực thì làm sao dám để họ tên như thế được .

Trần Hoàng đưa tay lên, bắt đầu thôi động hắc khí của mình, hắc động do Tiểu Woong tạo ra lập tức rung lên và bị hắn hấp thụ .

Thấy cách này thành công, Trần Hoàng liền mừng rỡ, tiếp tục với các hắc động còn lại .

-Hả ? Ngươi cũng là người có dòng máu Không Gian tộc ?

Cao Kỳ đi lại gần chỗ hắc động biến mất kiểm tra, hắn không còn cảm nhận được lực lượng không gian ở chỗ đó nữa, thật kì lạ, Trần Hoàng là người của hắc tộc, làm sao mà có thể hấp thụ được Không Gian lực, trừ khi ....

-Ừm .

Trần Hoàng hững hờ đáp, hắn có ấn tượng không tốt về gia tộc của mẫu thân . Từ Không Dạ Tử đến việc truy sát cha mẹ hắn làm Lạc La thất lạc Lan di và các người khác .

Đặc biệt là ngay cả cha và mẹ của hắn, Trần Hoàng không được hưởng tình thương ấm áp gia đình .

-Chuyện này thú vị nha . Không Gian tộc lại để cho ngươi sống tới lúc này, thật là một kì tích .

Cao Kỳ thích thú nhìn về Trần Hoàng .

-Bọn hắn sẽ làm gì ta ?

Trần Hoàng giọng lạnh nhạt đáp .

-Nhìn từ ngươi ta có thể đoán được, cha mẹ của ngươi chắc chắn đã gặp biến cố hoặc không còn trên đời .

-Ngươi thôi đi có được không ?

Hương Hy nghe Cao Kỳ nói tới cha mẹ của Trần Hoàng, liền gắt giọng nhắc nhở hắn .

-Ách .

Cao Kỳ biết mình lỡ lời nên im lặng, tự động biến mất . Trần Hoàng không đáp gì, hắn tiếp tục hấp thụ những hắc động .

Từng cái bị Trần Hoàng hấp thu liền có một đồ vật trong đó rơi ra .

-Khi nào Tiểu Woong hắt hơi tiếp, muội nói Hồng Nhi gọi ta .

Trần Hoàng đi đến chỗ Hương Hy xem Tiểu Woong mệt mỏi thiếp đi ngủ .

-Muội biết rồi, huynh không sao chứ ? Có mệt không ?

Hương Hy lo lắng hỏi han .

-Huynh không sao, gặp lại muội sau .

-Huynh ..

Hương Hy chưa kịp nói câu sau, Trần Hoàng đã đặt trên trán nàng một nụ hôn, hắn cười xấu xa rồi nhanh chóng chạy ra ngoài . Hương Hy mặt ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì .

Nàng ngó qua thấy Hồng Nhi tay đang che hai mắt để hở môt khe nhìn mình thì khuôn mặt không khỏi đỏ lên .

-Tên bại hoại này ....

Nàng lầm bầm mắng trong miệng, nhưng sau đó thì lại mỉm cười ....

-Nãy ta lỡ lời, xin lỗi ngươi .

Cao Kỳ từ trong giới chỉ xuất hiện, nhìn Trần Hoàng đang tìm hiểu về chiến, áy náy xin lỗi .

-Không sao, cái đó ngươi không biết nên không có tội .

Trần Hoàng mắt nhìn vô quyển chiến kỹ Ưng Phong Trảo miệng thuận tiện trả lời Cao Kỳ . Quyển chiến kỹ cấp ba này sư thúc đã cho hắn từ lâu nay mới có cơ hội thử .

Trong tất cả chiến kỹ hắn đang sở hữu, chỉ có mỗi Ưng Phong Trảo là chiến kỹ tấn công, còn lại là thân pháp và đánh lạc hướng đối phương .

-Để ta chỉ ngươi tu luyện chiến kỹ .

Cao Kỳ tuy nghe Trần Hoàng nói vậy nhưng hắn vẫn cảm thấy áy náy, nên hiện tại muốn giúp đỡ Trần Hoàng .

Thế là một năm nữa đã trôi qua, Kiêu Sát kể từ ngày đi với Lục Miêu không thấy tung tích, Tiểu Hổ đó cũng biến mất không rõ . Ngày hội giao hữu chỉ còn nửa năm nữa là tới .

Trần Hoàng trong một năm nay đã thuận tiện đột phá tới Khải Tướng trung kỳ và đã nắm được Ưng Phong Trảo .

Đám Lâm Mộ đã đột phá tới Hóa Hình Giả đỉnh phong chỉ còn một bước nữa có thể tới Khải Tướng cấp độ . Riêng chỉ có một mình Mạc Thành vẫn đang loay hoay Hóa Hình Giả trung kỳ không sao đột phá được .

Hắn dường như bị vướng mắc gì đó và có thể là người duy nhất không được tham dự kỳ giao hữu sắp tới .

-Tiểu Hy, hôm nay muội có muốn đi dạo với huynh không ?

Trần Hoàng nhỏ nhẹ đưa ra lời đề nghị . Trong suốt một năm qua Cao Kỳ đã kèm cặp hắn về chiến kỹ cũng như kiến thức bên ngoài nên thời gian rảnh của hắn không nhiều .

Và ít khi nào được đi chơi riêng với Hương Hy, nên hắn muốn hôm nay bù đắp cho nàng .

-Có, chúng ta sẽ đi đâu ?

Hương Hy nhanh nhẹn đáp, nàng rất phấn khởi . Một năm qua tình cảm giữa hai người rất tiến triển, nàng đã không còn ngại trước những cái hôn bất ngờ của Trần Hoàng và còn chủ động làm lại .

Tuy là thế nhưng thời gian được ở riêng với hắn quả là rất ít . Nàng biết Trần Hoàng đang cố gắng tích lũy cho bản thân thật nhiều kiến thức cũng như kĩ năng ứng chiến để bảo vệ bản thân cũng như có thể bảo vệ nàng nhưng mà cảm giác vẫn thiếu thiếu khi ít được gần Trần Hoàng a .

Nên có cơ hội là nàng muốn tận dụng ngay .

-Ra ngoại viện đi, tiện thể thăm Diêu Long thúc .

Trần Hoàng mỉm cười đáp, từ lúc gặp Diêu Long thúc là lần đi ra ngoài hỗ trợ mọi người hàng phục con Phong Hạt, không biết bây giờ Diêu Long thúc với Hương Ly tỷ như thế nào rồi ?

-Cha muội đã bế quan từ lâu rồi, sợ là giờ ông chưa xuất quan được .

Hương Hy nói ra tình hình . Nàng ở trong nội viện thỉnh thoảng về thăm nhà, lần gần nhất về biết được tin tức cha đang bế quan nên Hương Hy cũng ít về thăm tỷ tỷ của mình .

-Diêu Long thúc muốn đột phá sao ?

Trần Hoàng hai mắt sáng lên khi nghe thấy Diêu Long bế quan, lần trước hắn không rõ Diêu Long là nguyên tố thú mấy giai nhưng khí tức rất giống với Đại Hùng trước kia .

Nếu hiện tại mà đột phá, chắc chắn sẽ là Tiên Thú ! Điều này thật thú vị, hắn chưa từng thấy hình dạng của một Tiên Thú như thế nào, toàn nhìn thấy hình người của bọn họ .

-Ta có thể nhờ thúc ấy biến hình cho ta xem được không nhỉ ?

Trần Hoàng vê vê cằm lầm bầm trong miệng .

-Hả, huynh nói gì ?

Hương Hy nghe không rõ Trần Hoàng nói điều gì, nàng muốn nghe lại .

-A không, không có gì, bây giờ chúng ta đi luôn chứ ?

Trần Hoàng vội xua tay, hắn không muốn để Hương Hy biết ý nghĩ trong đầu của mình được ...

-Muội phu và muội muội về thăm ta hả ?

Hương Ly nở nụ cười tươi vui ra mở cửa cho Trần Hoàng và Hương Hy .

-Tỷ này .

Hương Hy nghe tỷ tỷ mình xưng hô Trần Hoàng như thế mặt liền đỏ lên, vội nắm lấy tay áo của Hương Ly nhắc nhở .

-A bọn đệ hôm nay rảnh rỗi, quấy rầy Ly tỷ rồi .

Trần Hoàng mặt cũng thoáng đỏ lên, gãi gãi đầu .

-Nào nào, có gì mà quấy rầy, vô đây vô đây .

Hương Ly che miệng cười khi thấy biểu cảm của hai người, nàng nắm tay của Hương Hy kéo vào trong, Trần Hoàng đóng cửa lại theo sau .

-Muội phu tính ở lại chơi mấy ngày ?

Hương Ly gắp một miếng thịt vào chén của Trần Hoàng, cười hỏi . Cả ba người đang ngồi dùng bữa với nhau .

-Bọn đệ chắc ở hai ba ngày rồi quay lại nội viện .

Trần Hoàng mặt lại đỏ lên khi nghe kiểu xưng hô thân mật này, quả thật Hương Ly rất giỏi trêu chọc bọn họ .

-Ở chơi lâu lâu được không ? Từ lúc cha bế quan, ta ở đây có một mình buồn chết .

Hương Ly mếu máo, từ lúc cha thông báo bế quan, nàng chỉ quanh quẩn ở nhà một mình, lâu lâu còn chạy vô sâm lâm chơi một ít, quả thật rất nhàm chán .

-Đệ xin lỗi, đệ còn phải luyện tập cho kỳ đại hội giao hữu sắp tới . Hay là tỷ vào trong nội viện với bọn đệ đi ?

Trần Hoàng nhanh trí đưa ra ý kiến của mình .

-Vào trong đó có vui không ?

Hương Ly ánh mắt tò mò nhìn qua Trần Hoàng, nàng ở đây thật sự đã quá chán rồi.

-Có chứ, có nhiều nguyên tố giả khác nè, có nhiều nguyên tố thú khác nữa .

Trần Hoàng liệt kê ra vài thứ .

-Hic, chắc phải đợi cha bế quan xong thì ta mới có thể đi .

Hương Ly mặt buồn bã nói ra . Cha nàng trước khi bế quan đã giao cho nàng phải trông coi chỗ này .

-Thế cũng được, nhưng mà tỷ không được bỏ lỡ kỳ đại hội giao hữu đâu nha .

-Được được, lúc đó cha chưa xuất quan ta cũng sẽ lẻn đi .

Hương Ly mặt quyết tâm dù có bị cha trách phạt cũng sẽ trốn đi xem kỳ hội giao hữu này .

-Nói lại ta nghe ?

Bỗng một giọng nói quen thuộc phát ra trong căn phòng khiến ba người giật mình, nhất là Hương Ly .

-Cha !

-Diêu Long thúc .

Diêu Long tự như không khí xuất hiện ở trong căn phòng mà không hề một ai hay biết .

-Hương Ly con vừa nói gì ?

Diêu Long mặt không biểu tình nhìn vào Hương Ly đang chột dạ nở nụ cười với mình .

-Cha mệt không, ngồi xuống dùng bữa với tụi con .

Hương Hy nhanh chóng kéo Diêu Long ngồi vào bàn .

-Con rút lại lời vừa nói .

Hương Ly đưa hai tay hình chéo lên ra hiệu lời nói lúc nãy là sai .

-Hừ .

Diêu Long hừ một tiếng rồi quay qua nhìn chằm chằm Trần Hoàng, cái tên đáng ghét !

Trần Hoàng bị Diêu Long nhìn như thế liền có một cơn gió lạnh thổi sau gáy mình, sao nhìn vô Diêu Long thúc lại mờ ảo như thế ? Có một thứ hào quang nào đó đang bao vây Long thúc, nhìn rất khác lúc trước .

Chả lẽ Diêu Long thúc đã đột phá lên Tiên Thú ?

-Tiểu tử khá lắm, một năm không gặp đã đột phá lên Khải Tướng .

Diêu Long cầm ly trà lên uống một ngụm, khen Trần Hoàng .

-Cũng nhờ Diêu Long thúc chiếu cố, chúc mừng Long thúc đã đột phá thành công .

Trần Hoàng đứng lên chấp tay chúc mừng .

-Ngươi nhìn ra ?

Diêu Long mặt ngạc nhiên nhìn Trần Hoàng, ông đã đột phá, khí tức có đã bình ổn nhưng tiểu tử này lại nhìn ra ? Hương Ly con gái của ông là Huyền Vương cấp bậc nhưng không nhận ra .

Trong một năm vừa rồi tiểu tử này thật tiến bộ .

-May mắn may mắn .

Trần Hoàng cười cười đáp lại, hẳn là do linh hồn của hắn nhạy cảm nên mới phát hiện ra .

-Muội phu thật tinh mắt, ta nhìn còn không ra .

Hương Ly đưa ngón tay cái về Trần Hoàng tỏ ý khen ngợi .

-Cái gì mà muội phu ? Ăn nói bậy bạ !

Diêu Long nghe Hương Ly xưng hô Trần Hoàng như thế thì bực tức quát lên .

-Bậy bạ cái gì chứ ? Rồi cũng sẽ là muội phu thôi, không phải cha mong có cháu bồng lắm rồi sao ?

Hương Ly chống nạnh phản đối lại Diêu Long .

-Con ! Ta ... ta nói thế hồi nào .

Diêu Long mặt đỏ lên nói lại .

-Cha lúc nào cũng giục con mau mau thành thân để cha có cháu ẵm bồng, giờ đây muội muội con sẽ hoàn thành nguyện vọng đó cho cha .

Hương Ly mặt thách thức đối mặt với Diêu Long, không quên đánh cái ánh mắt qua Trần Hoàng và Hương Hy ngồi kế đó .

-Hừ !

Diêu Long đuối lý, lập tức đứng lên đi ra ngoài . Mặt ông đã đỏ hết lên, vì tức giận đứa nữ nhi của mình dám không nể mặt mũi mà nói ra hết .

-He he, muội và muội phu cứ ăn tiếp đi, ta ra dỗ cha .

Hương Ly mặt cười đùa đứng lên đi ra ngoài .

-Tỷ tỷ lại đùa quá trớn rồi .

Hương Hy gắp một miếng thức ăn cho Trần Hoàng . Thở dài một hơi để đè nén sự ngại ngùng mà tỷ tỷ đã tạo ra .

-Ly tỷ nói cũng đúng đúng ý của ta .

-Hả ?

Hương Hy nghe thanh âm của Trần Hoàng như lùng bùng lỗ tai .

-Ăn đi nào, rồi ta sẽ nói với muội .

Trần Hoàng thấy biểu cảm ngơ ngác của Hương Hy thì không nhịn được, véo cái mũi của nàng .

-Này huynh nói muội nghe luôn đi .

Hương Hy mặt hơi chớm đỏ, nàng tò mò là tỷ tỷ mình nói cái gì đúng ý của Trần Hoàng .

-Không không, ta sẽ nói với muội sau .

Trần Hoàng lắc đầu kiên quyết .

-Hứ, thế thì muội đợi, nhớ là mau nói nhé .

Hương Hy hứ một cái, ánh mắt dịu dàng nhìn Trần Hoàng đang dùng bữa .

Ưng Phong Thành vào ngày hôm sau nhộn nhịp hẳn lên, mọi người đang treo những dải băng và lồng đèn đỏ để chuẩn bị đón lễ tình nhân .

-Lần đầu con đến chỗ này luôn ấy thật náo nhiệt .

Hương Ly trong bộ lam y đang hứng thú ngó xung quanh .

-Đi theo ta .

Diêu Long hôm nay trong bộ bạch y, cơ thể ông đã không còn gầy guộc như trước, nó đã có da thịt hồng hào hơn .

-Không biết hôm nay có vật phẩm gì mà người ta đi đông nhỉ ?

Hương Hy trong một bộ váy trắng nhẹ nhàng, tay nắm tay Trần Hoàng .

-Huynh cũng lần đầu tham gia một buổi đấu giá .

Trần Hoàng một bộ lam y, tay nắm tay Hương Hy, Diêu Long đi trước, ba người đi sau .

Hôm nay Ưng Phong Thành có tổ chức một buổi đấu giá do một toán người từ nơi khác đến, không biết buổi đấu giá có những gì mà thu hút rất nhiều khách

-Mời quý khách theo ta .

Một nữ nhân ra tiếp đón khi thấy Diêu Long tới . Mọi người đều phải thông qua một cánh cửa để kiểm tra năng lực của bản thân, từ đó sẽ sắp xếp vị trí chỗ ngồi .

Khi Diêu Long đi tới thử lực thì liền có một nữ nhân ăn mặc chỗ cần lộ thì lộ, quyến rũ đi ra dẫn đám Trần Hoàng vào một phòng riêng .

Ở đây có thể quan sát tất cả mọi ngóc ngách ở dưới sàn đấu giá .

-Ở đâu cũng là thực lực vi tôn .

Hương Ly đưa ngón tay cái về phía cha mình . Nhờ cha nên bọn họ mới không chen chúc xô đẩy giành chỗ ngồi .

Trần Hoàng trong lòng âm thầm ghi nhớ, hắn chú ý từ lúc đi vào đến hiện tại . Thái độ tiếp đón rất khác so với khi biết được tu vi chân chính của Diêu Long . Đạo lý này luôn đúng, nắm đấm to hơn thì nắm quyền !

-Cha, chúng ta đến đây chỉ tham quan hay được đấu giá nữa ?

Hương Hy nhìn cảnh vật nhộn nhịp bên dưới liền háo hức muốn tham gia .

-Con thích là được .

Diêu Long hai mắt nhắm lại tịnh dưỡng, nhẹ nhàng đáp . Thực chất ông chỉ muốn dẫn hai nữ nhi của mình đi tham thú cho biết đây biết đó .

-Thế còn Hoàng huynh .

Hương Hy nghe thế chợt nắm bắt cơ hội, nàng muốn tranh thủ lúc này giúp Trần Hoàng có thể mua những món đồ mà hắn thích .

-Không, tự bỏ tiền túi ra .

Diêu Long thản nhiên đáp, cái tên chết tiệt, lúc đi đường cùng nữ nhi mình bày đặt chiếm tiện nghi, hết sức ngứa mắt, làm sao ta có thể mua đồ cho ngươi chứ tiểu tử?

-Cha này .

Hương Hy hờn dỗi, nhưng Diêu Long vẫn nhắm mắt không đoái hoài, Hương Ly che miệng cười . Cha nàng đúng là không biết nói sao nữa .

-Nè, tí huynh thích cái gì, nói với muội là được, muội sẽ kêu là muội thích và nói cha đấu giá .

Hương Hy nói nhỏ với Trần Hoàng .

-Được được rồi, cảm ơn Tiểu Hy .

Trần Hoàng xoa xoa bàn tay của Hương Hy, nhẹ nhàng cười với nàng . Tiểu nữ nhi này luôn đối tốt với hắn a .

Diêu Long nhìn như nhắm mắt nhưng mọi thứ đều nghe được, khóe miệng ông giật giật, nữ nhi bỏ công chăm sóc thương yêu bao nhiêu năm giờ lại vì tên đáng ghét đó mà muốn dùng kế với mình .

Thật là đau lòng, Hương Ly dường như hiểu được cha mình đang nghĩ gì, liền đưa tay lên xoa lưng cho cha .

Và buổi đấu giá bắt đầu diễn ra . Những vật phẩm đầu tiên chỉ là những món binh khí, áo giáp bình thường cho những người vừa mới bước chân vô con đường tu luyện .

Hóa Hình giả và Khải Tướng mấy thứ này đối với họ chỉ như là đồ bỏ đi nên cũng không xảy ra tranh chấp gì nhiều .

Kế tiếp có xuất hiện đan dược có thể giúp đột phá lên Huyền Vương cấp bậc nhưng thuộc tính hỏa nên không thích hợp với Trần Hoàng .

Viên đan dược vừa được đưa ra thì lập tức cả khán đài bắt đầu náo nhiệt hơn hẳn, đủ loại giá được đưa ra để tranh dành viên đan dược đó .

Trần Hoàng thầm tặc lưỡi, thứ này lại có thể khiến nhiều người điên cuồng như thế ? Mà tên Dung Khắc kia đem luyện ra hai viên đưa cho Kiêu Sát như không ?

Đúng là có bằng hữu luyện dược sư thì không lo chết đói, có nên nhờ Lục Miêu luyện chế rồi đem đi kinh doanh không ? Đáng để thử !

-Tiếp theo đây, chúng tôi sẽ đấu giá một thiếu nữ .

Giọng thanh thoát của người giới thiệu vật phẩm vang lên, khiến cả khán đài bỗng chốc im lặng . Diêu Long mắt mở ra nhìn chằm chằm vào khán đài .

-Cả người cũng có thể đem ra đấu giá ?

Trần Hoàng nhíu mày khi nghe món vật phẩm sẽ đấu giá tiếp theo, hắn chưa từng nghĩ là ở đây xuất hiện đấu giá cả một con người .

-Việc này cũng là thường xuyên thôi .

Diêu Long giọng âm trầm, dường như ông đã thấy cảnh tượng này nhiều lần .

-Họ mua về để làm gì ?

Trần Hoàng ngây thơ lần nữa hỏi .

Diêu Long không trả lời, ánh mắt ông hướng xuống dưới khán đài khi người dẫn dắt bắt đầu kéo tấm vải che xuống . Hương Hy và Hương Ly cũng không nói gì, các nàng chăm chú nhìn vật phẩm được kéo lên trên khán đài .

Một cái lồng sắt hiện ra trước mắt mọi người, một thiếu nữ người đầy những vết bẩn bám lên, y phục chỗ rách chỗ kín, những chỗ rách thì luôn được đám nam nhân ở dưới nhìn vào bằng cặp mắt dâm tà .

-Thiếu nữ này được chúng tôi phát hiện ở một đảo, nàng không thể tu luyện, các vị có thể mua đem về làm thị nữ .

Nữ nhân cất giọng giới thiệu, khi nói ra hết thông tin, cả khán đài bắt đầu xì xầm to nhỏ, nếu không có tu vi thì đem về để làm gì ?

Dù có xinh đẹp hay quyến rũ cỡ nào nếu không thể tu luyện được chỉ có thể làm bình bông !

Rất nhanh giá được đưa ra và đó là giá thấp nhất trong buổi đấu giá . Số ít bắt đầu ra giá, chỉ nâng lên được vài đồng . Người chủ trì buổi đấu giá dường như có vẻ đoán được tình hình này nên muốn mong chóng chốt giá .

-Diêu Long thúc, thúc có thể ra giá mua cô ta được không ?

Trần Hoàng đột nhiên lên tiếng khiến Hương Hy và Hương Ly quay lại nhìn hắn một cách ngạc nhiên .

-Lý do ?

Diêu Long thản nhiên đáp, ánh mắt của ông vẫn nhìn xuống dưới buổi đấu giá .

-Con thấy người muốn mua cô ta không có ý tốt vả lại đây là một mạng người .

Trần Hoàng nhìn gã đã ra giá muốn mua thiếu nữ ở trên sàn đấu giá, gã ta to lớn thô tục lại còn đang say, tay cầm theo một bình rượu, nếu gã có được thiếu nữ kia thì kết cục của nàng sẽ thế nào ?

-Ta ra giá gấp năm lần .

Diêu Long vừa nghe Trần Hoàng nói ra lý do thì lập tức hô giá khiến người đàn ông kia xua tay không muốn tiếp tục . Người đứng chủ trì ở đó thấy có quý nhân trong phòng khách cao cấp ra giá tốt liền nhanh chóng chốt lại .

-Vậy thị nữ này thuộc về quý khách trong phòng kia . Vật phẩm tiếp theo là một nhánh Tầm Hoa Hỏa, dược liệu cấp ba, có khả năng góp luyện chế đan dược cấp bốn, giá là ....

Cuộc đấu giá tiếp tục diễn ra sôi nổi .

-Con sẽ trả lại số ngân lượng của cô ấy .

Trần Hoàng chấp tay cảm tạ Diêu Long .

-Này, đệ làm thế là không được .

Hương Ly lên tiếng ngăn cản, dù gì cả hai cũng sắp trở thành người nhà rồi .

-Ngươi dùng số ngân lượng đó, lo cho nữ nhi của ta là được .

Diêu Long đứng dậy đi ra ngoài, trên miệng ông nở một nụ cười nhẹ, dường như lựa chọn của nữ nhi mình là chính xác .

-Huynh tính cho cô ta ở đâu ? Làm gì ?

Hương Hy nắm lấy tay Trần Hoàng ánh mắt hiền dịu hỏi .

-Trước mắt cho ở tạm chỗ của nàng, tới lúc chúng ta về nội viện thì đem theo cho vô làm bếp cùng Kiêu Sát được không nhỉ ?

Trần Hoàng tay vê cằm nói ra suy nghĩ của mình .

-Huynh thật biết trêu tên đó .

Hương Hy che miệng cười, nàng cũng muốn thấy cảnh Kiêu Sát có “bằng hữu mới” sẽ như thế nào .

-Cô ấy ở chỗ tỷ sẽ không phiền chứ ?

Trần Hoàng quay qua hỏi Hương Ly .

-Này, đệ nói gì thế, chúng ta sắp trở thành người một nhà rồi, đừng có khách sáo kiểu vậy .

Hương Ly thúc cù chỏ vào bụng Trần Hoàng, tiểu đệ này luôn khách sáo với mình, chắc tại cha mình áp lực nó quá đây .

-Đệ biết rồi, chúng ta đi theo Long thúc đi .

Trần Hoàng gãi đầu cười, hắn nắm tay Hương Hy đang đỏ mặt kéo ra bên ngoài, Hương Ly đi theo .

Diêu Long đang làm thủ tục để nhận thiếu nữ . Thấy nàng y phục rách rưới, Hương Ly lấy ra một cái áo choàng phủ lên người của nàng . Cơ thể nàng run lên .

Sau khi hoàn tất thủ tục cuối cùng, Diêu Long dẫn đầu ra về, Trần Hoàng, Hương Hy cùng Hương Ly đỡ người vừa mới cứu ra theo sau .

Chưa được mấy bước nàng ta đã ngất đi vì kiệt sức, Trần Hoàng liền đưa nàng ta lên lưng cõng về . Diêu Long thấy cảnh này thì mặt đen thui lườm bọn người vừa mới làm thủ tục, khiến bọ họn một phen run rẩy khụy xuống đất ...

-A cô tỉnh rồi .

Hương Ly lấy khăn vắt nước rồi đặt lên trán của nữ nhân đang nằm trên giường của mình .

-Đây .... là đâu ?

Thiếu nữ giọng run run nói ra, trước khi nàng ngất đi, ký ức trước đó là được đấu giá cho một người xa lạ .

-Đây là phòng của ta, ta tên Hương Ly còn cô ?

-Tên ta ... là Kiều Trân .

Kiều Trân giọng run run nói ra .

-Kiều Trân năm nay bao nhiêu tuổi rồi .

Hương Ly lấy khăn lau mặt cho Kiều Trân, thuận tiện hỏi thăm nàng .

-Ta .. ta không nhớ .

-Ya, hôm nay thật náo nhiệt, huynh qua đây coi cái này, đẹp quá .

Hương Hy phấn khởi kéo Trần Hoàng qua hết gian hàng này đến gian hàng khác . Hôm nay Ưng Phong Thành một màu đỏ rực trang trí, họ đang tổ chức lễ cho các cặp đôi nam nữ .

-Này từ từ, ngã bây giờ .

Trần Hoàng miệng nở nụ cười nhìn Hương Hy tinh nghịch chạy khắp nơi . Tiểu cô nương này luôn vui cười như vậy, nàng khiến cả thế giới của hắn cũng tươi sáng không quanh quẩn trong bóng tối vì thiếu tình yêu thương của cha mẹ .

-Đố huynh bắt được muội .

Hương Hy quay lại le lưỡi trêu Trần Hoàng .

-Tiểu Hy đứng lại đó .

Thế là hắn rượt theo Hương Hy, bọn họ đến mua kẹo hồ lô rồi lại chay sang quán ăn và đi xem kịch .

Ngày hôm nay Hương Hy cười rất nhiều, Trần Hoàng thấy niềm hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt nàng, hắn chợt nghĩ, bản thân mình cũng thấy hạnh phúc khi được nhìn Hương Hy như thế này ?

Đó là tình cảm nam nữ sao ? Thật kỳ diệu .

-Hôm nay muội thật hạnh phúc, yaaaaa .

Hương Hy ôm lấy tay của Trần Hoàng, hôn lên má hắn .

-Huynh cũng vậy, muội muốn đi đâu nữa không ?

Trần Hoàng nhẹ nhàng tựa đầu mình vào đầu Hương Hy .

-Đi đâu cũng được, miễn là có huynh ở cạnh . Nha

Hương Hy vừa dứt lời, liền cảm thấy hai bên má của mình có một bàn tay tác động khiến miệng của nàng chu lên và một bờ môi khác chạm vào môi của nàng .

-Thế ở đây được rồi, không cần đi đâu .

Trần Hoàng cùng Hương Hy đang ngồi trên mái nhà, nhìn ngắm cảnh vật nhộn nhịp đang diễn ra, từng cặp nam nữ ríu rít đi với nhau .

-Vâng .

Hương Hy bị tấn công bất ngờ, mặt nàng đỏ lên như quả cà chua, ngoan ngoãn tựa vào vai Trần Hoàng cùng hắn ngắm nhìn khung cảnh nhộn nhịp xung quanh .

-Hửm, người kia sao giống Ly tỷ thế ?

Trần Hoàng chỉ tay về một đôi nam nữ đang đi với nhau ở dưới .

-Chắc giống dáng người thôi, chứ tỷ của muội chưa có nam nhân của mình mà .

Hương Hy nhìn đôi nam nữ đó liền lên tiếng phản đối . Trần Hoàng nhìn kĩ lại thì đồng tình với nàng .

-Cảm ơn huynh đã chấp nhận muội .

Hương Hy nhẹ nhàng lên tiếng .

-Muội nói lung tung nữa là ta phạt đó nha .

-Hứ, huynh dám phạt muội, muội méc cha .

Hương Hy nghe Trần Hoàng muốn trách phạt mình thì tỏ giận dỗi không tựa vào vai hắn .

-Chụt .

Lập tức, má bên trái của nàng bị tấn công .

-Này này, huynh làm gì thế .

-Phạt muội .

-Huynh ....

Hương Hy chưa kịp dứt lời thì một nụ hôn nữa tiến tới trên môi nàng .

-Nhìn muội lúc này thật xinh đẹp, dễ thương .

Trần Hoàng thấy biểu cảm ngơ ngác và hai bên má hồng hồng của Hương Hy không nhịn được một tiếng khen ngợi . Thật ra hắn luôn thích dáng vẻ này của Hương Hy nhưng vì Diêu Long thúc đã đe dọa hắn một lần cho nên ....

-Thế còn như này thì sao ?

Hương Hy nghe được câu khen của Trần Hoàng, hai bên má hồng lên, nàng bắt đầu biến đổi, hai đôi tai bình thường giờ đã có thêm lông mọc dài ra một tí, hai bên má xuất hiện những vệt như ria của Lục Miêu, sau lưng là ba cái đuôi màu trắng .

Trần Hoàng không nói gì, vẫn ánh mắt dịu dàng yêu thương nhìn chằm chằm vô nàng và rồi hắn nâng cằm nàng lên lặng lẽ trao tặng yêu thương của mình .

Ba cái đuôi của Hương Hy liên tục lắc qua lắc lại không thôi ....