-Này Cao Kỳ, ngươi nói thanh đao này là nanh của Hỗn Thú ?
Trần Hoàng suy tư nhìn về thanh đao bạch ngân trên tay mình, từ hôm qua hắn đã thắc mắc, không rõ Hỗn Thú là loại nguyên tố thú nào ? Sức mạnh và hình dạng ra sao .
-Đúng vậy .
Cao Kỳ đang chơi đùa cùng Tiểu Woong, ngán ngẩm đáp lại . Tiểu Long Quy này thật phá phách .
-Ngươi nói rõ hơn được không ?
Trần Hoàng ánh mắt tò mò nhìn về Cao Kỳ, hắn muốn nắm rõ lai lịch của thanh binh khí này .
-Thuở xa xưa, khi Trân Ý Giới chưa bị chia ra các vực nhỏ, nhân loại sống trên đó rất ôn hòa và an bình .
-Bỗng một hôm, bầu trời đầy mây đen, một con quái thú mình tròn có hai cánh tứ chi, không nhãn cùng với cái miệng sâu không đáy đầy răng nanh xuất hiện . Thân hình nó che một nửa bầu trời .
-Nó tấn công và nuốt trọn mọi thứ mình đi qua không chừa lại bất kì thứ gì, đó là Hỗn Thú .
Cao Kỳ miệng giải thích cho Trần Hoàng, tay vẫn đùa nghịch Tiểu Woong . Như là việc này hắn đã quá quen thuộc khi kể cho người khác nghe .
-Này là một câu truyện truyền kỳ về Hỗn Thú ?
Trần Hoàng nhướng mắt hỏi lại . Hắn ở trong Tàng Kinh Các không có đọc được những chuyện như thế .
-Không, đó là câu chuyện có thật .
Cao Kỳ đứng dậy xoa xoa tay, tiến đến ngồi xuống bàn đối diện Trần Hoàng .
-Ý ngươi là ?
Trần Hoàng nhịp tim tăng lên, hắn có đoán ra một ít nhưng không dám nói .
-Quỷ Vực, Nhân Vực, Thần Vực và các vực khác trước kia được gọi là Trân Ý Giới, do cuộc chiến với Hỗn Thú nên mới bị tách ra .
Cao Kỳ mặt không biểu tình nói ra . Trần Hoàng nghe như sét đánh bên tai . Hôm nay hắn lại biết thêm nhiều thông tin lớn .
-Ngươi .. ngươi nói thật chứ ?
Trần Hoàng run rẩy nói ra, thanh đao trên tay hắn lại có lai lịch lớn đến như thế ?
-Tiểu tử ! Khi ta sinh ra, chắc gì đã có tổ tiên của ngươi ? Ta lại đi nói lung tung với ngươi ?
Cao Kỳ mặt nghiêm túc nhìn Trần Hoàng, tên nhân loại này cho rằng hắn đây đang nói chuyện không có căn cứ sao ?
Trần Hoàng ngẩn ra, đúng là quỷ hồn này đã tồn tại rất lâu . Nên những gì gã nói Trần Hoàng không thể kiểm chứng được .
Nếu là sự thật thì hắn hôm nay đã biết được một mặt khác về nơi sinh sống của mình.
-Binh khí trân quý như này sao lại nằm ở nơi đó ? Và tại sao ngươi lại ở trong trạng thái linh hồn ?
Trần Hoàng vuốt thanh đao bạch ngân đang cầm trên tay, đây đúng là một vật trân quý . Hắn cũng tò mò tại sao Cao Kỳ lại tồn tại dưới dạng linh hồn, hẳn là gặp sự cố nào đó .
-Ta truy sát phản nghịch bị dính kế, nhục thân bị đánh nổ, chỉ còn mỗi linh hồn .
Cao Kỳ giọng trầm xuống khi nhắc về biến cố mà mình gặp phải .
-Ngươi thật mạnh, lấy được nanh của Hỗn Thú làm binh khí .
Trần Hoàng nghe xong liền đổi chủ đề, tên này mạnh thế mà còn bị đánh cho nát nhục thân, không biết phản nghịch kia mạnh thế nào nữa ?
-Ờ, cái đó là quà của cha ta .
Cao Kỳ tay đưa che miệng nói nhỏ . Thanh binh khí là của phụ thân hắn tặng, chính ông đã lấy được nanh của Hỗn Thú .
-Phụ thân của ngươi ? Ông ấy lấy vật gì có thể chế tác ra hình thanh đao như thế này?
Trần Hoàng thắc mắc, hắn đã lấy Hắc Kiếm của Kiêu Sát thử độ bền, hai bên có vẻ ngang nhau, nếu dùng sức mà đánh nhau thì chưa biết bên nào bại .
Vậy phụ thân của Cao Kỳ làm sao mà mài nó thành một thanh đao như thế này được?
-Cái đó ta chưa kịp hỏi thì đã thành ra như vầy .
Cao Kỳ chán nản nói ra, hắn cũng muốn biết cha mình làm sao chế tác ra được một thanh binh khí từ nanh của Hỗn Thú .
-Phụ thân của ngươi không tìm ngươi sao ?
Cha của Cao Kỳ có thể lấy nanh của Hỗn Thú thì chắc chắn sẽ là người rất mạnh, sao lại để hắn ở dạng này .
-Nếu cha ta mà tới đây, thì sẽ có chiến tranh nổ ra giữa ba vực .
Cao Kỳ nhếch mép tự cao . Tình hình giữa các vực rất căng thẳng, nếu như có bất kì xâm phạm nào đều có thể châm ngòi cuộc chiến .
-Ta không mong có chiến tranh .
Trần Hoàng lắc đầu, đưa tay lên phản đối . Đang yên lành ai lại muốn xảy ra chiến tranh .
-Ngươi xa nhà bao lâu rồi ?
Lục Miêu bỗng lên tiếng hỏi .
-Một câu hỏi hay đấy Tiểu Hổ .
Cao Kỳ nhếch mép cười .
-Ta cũng chả nhớ là bao lâu .....
Cao Kỳ giọng nhẹ nhàng nói ra, hắn thật sự cũng không nhớ là mình đã xa nhà bao lâu . Mà nhà của hắn giờ chỉ là chiếc giới chỉ này .
-Ngươi còn có nhà để nhớ .
Lục Miêu giọng thản nhiên nói ra . Tuy ngữ khí như thế, trong lòng Lục Miêu lúc nào cũng có một ít gì đó cô đơn và thất lạc, nó tỉnh dậy trong khi chỉ còn một mình, đồng loại thì bị tiêu diệt hết .
-Đừng bi quan như thế, theo như trí nhớ của ta năm đó lão tổ của các ngươi đã kịp đưa một ít hạt giống đi tránh nạn .
Cao Kỳ chống cằm nhìn về phía Lục Miêu .
-Ngươi không đùa ta chứ ?
Lục Miêu hai mắt híp lại, nó không tin đồng loại của mình còn tồn tại . Nhưng trong lòng nó giờ đây lại le lói lên một hy vọng vì hồn quỷ này đáng tin !
-Ngươi là một nhân chứng .
Cao Kỳ chỉ về phía Lục Miêu .
Lục Miêu ngẩn ra, nó cũng từng nghĩ, tại sao nó còn tồn tại ? Không phải Long tộc và các tộc khác đã cùng nhau diệt sạch tộc của nó sao ?
-Ta cũng nghĩ thế .
Trần Hoàng mỉm cười nhìn Lục Miêu . Hắn sẽ giúp Lục Miêu tìm được người thân.
-Chúng ta sẽ đi tìm ngươi thân của ngươi và cha mẹ của ta, yên tâm !
Trần Hoàng hai mắt kiên định nói, đó là mục đích của hắn khi rời khỏi Phong Quốc.
-Này, hai ngươi có đi thì cho ta đi theo với, nếu được, ta cũng muốn về nhà ...
Cao Kỳ giọng yếu ớt nói ra, hắn thật sự đã xa nhà quá lâu rồi !
-Quỷ Vực sao ? Nếu được ta sẽ đến đó . Ta cũng rất tò mò về nhà của ngươi .
Trần Hoàng háo hức, hắn luôn muốn đi du ngoạn ở ngoài kia . Đặc biệt là Quỷ Vực và Thần Vực . Hai chủng tộc có cái tên nghe rất hay .
-Ngươi không hiểu được sự nguy hiểm của Quỷ Vực rồi .
Một giọng nói cất lên, cánh cửa mở ra . Kiêu Sát từ ngoài bước vào, lạnh lùng nói .
-Ngươi đến đó rồi ?
Trần Hoàng hai mắt sáng lên khi nghe điều Kiêu Sát nói .
-Ta chưa đến .
Kiêu Sát lạnh nhạt đáp, câu trả lời của hắn khiến Trần Hoàng thất vọng .
-Trên người ngươi có một vật có thể trấn áp linh hồn ?
Cao Kỳ nhìn Kiêu Sát đi vào, nhăn mày nói .
-Sao ngươi biết ?
Kiêu Sát nhăn mày đáp lại, hồn quỷ này nhận biết Hắc Kiếm của hắn ?
-Linh hồn tu luyện đến trình độ này rất nhạy cảm với nguy hiểm . Hẳn đó là vật ngươi đeo sau lưng ?
Cao Kỳ nói ra suy đoán của mình .
-Đúng, chính nó .
Kiêu Sát không ngần ngại đáp lại .
-Ồ .
Cao Kỳ ồ lên một tiếng không hỏi nữa, tiếp tục chơi đùa với Tiểu Woong .
-Gia tộc của ta, đã từng trấn áp một Quỷ Hồn .
Kiêu Sát đi lại gần bàn, ngồi xuống nhìn khuôn mặt thất vọng của Trần Hoàng nói ra điều hắn mong chờ, Cao Kỳ nghe thấy cũng ngừng động tác chơi đùa với Tiểu Woong .
-Và không biết bằng cách nào, Quỷ Hồn đó bị trấn áp từ thời thượng cổ, tới hiện tại, vẫn còn sống .
Câu nói kế tiếp của Kiêu Sát khiến tim của Trần Hoàng nhảy một nhịp, hắn nhìn qua Cao Kỳ . Không lẽ Quỷ Hồn nào cũng có sức sống mạnh mẽ đến thế ?
-Ta là do có chiếc giới chỉ làm nơi ẩn náu và không phải sử dụng lực lượng linh hồn nhiều nên có thể tồn tại . Còn Hồn Quỷ mà ngươi nói bị trấn áp từ thời thượng cổ tới giờ mà vẫn còn sống thì chắc chắn đó là hồn của một vị tiền bối quan trọng nào đó bên ta .
Cao Kỳ từ từ phân tích ra sự việc . Hắn có thể tồn tại đến bây giờ, phần lớn là nhờ vào chiếc giới chỉ và vòng bảo hộ của cha mình, nếu như những linh hồn khác thì đã tan biến từ lâu . Còn Hồn Quỷ mà gia tộc Trấn Kiêu Sát trấn áp chắc hẳn là của một vị tiền bối nào bên Quỷ Vực của hắn nên mới có thể tồn tại lâu đến thế .
-Có thể mạnh ngang cha ngươi không ?
Trần Hoàng thắc mắc hỏi, tên Cao Kỳ này đúng là một mớ kiến thức mới cần được khai thác .
-Có thể so sánh như vậy hoặc họ có vật gì đó bảo trợ .
Cao Kỳ gật đầu đồng tình với Trần Hoàng, nếu đem ra so sánh với cha của hắn thì hoàn toàn có thể, một linh hồn tồn tại qua rất nhiều năm tháng thể hiện điều gì ? Trước lúc còn nhục thể, họ đích thị là chủ của một phương !
-Điều quan trọng là, ta đã đem vật này đi, không biết hồn quỷ đó còn bị trấn áp hay không .
Kiêu Sát giọng từ từ nói ra . Đêm đó, cả gia tộc bị đồ sát, hắn được cha đem bảo vật giao cho trốn chạy, không chú ý đến phong ấn đó .
-Ngươi lo xa, nhân vực với quỷ vực có mối thù, nếu hồn quỷ đó dám phát động tấn công thì hắn sẽ sớm tan biến thôi . Ngươi đã từng trông thấy Hồn Quỷ đó chưa ?
Cao Kỳ mắt lóe lên tinh quang, hắn tò mò muốn biết Hồn Quỷ đó là ai !
-Dạng của một mãnh thú, ta nhìn không rõ, vì lúc đó còn nhỏ .
Kiêu Sát chậm rãi nói ra . Lúc còn nhỏ, hắn được cha dẫn đi xem Hồn Quỷ đó .
-Mãnh thú dạng gì ?
Cao Kỳ hỏi tiếp, hình như đúng trọng điểm của hắn .
-Không nhìn kĩ .
Kiêu Sát lạnh nhạt đáp .
-À ngươi ghé chỗ ta có chuyện gì thế ?
Trần Hoàng chợt nhớ ra Kiêu Sát tại sao lại ghé phòng mình .
-Nghe ngươi muốn đi tới Quỷ Vực, vô khuyên nhủ .
Kiêu Sát đứng dậy di chuyển ra ngoài, hắn đi ngang qua vô tình nghe được câu chuyện nên muốn đến khuyên nhủ Trần Hoàng về sự nguy hiểm của Quỷ Vực .
-Khi nào rời đi, nhớ cho ta biết .
Kiêu Sát đi ra ngoài bỏ lại một câu lạnh nhạt .
-Bằng hữu này của ngươi, tiền đồ về kiếm tu vô lượng !
Cao Kỳ tấm tắc khen Kiêu Sát . Trên ngươi của Kiêu Sát, hắn thấy kiếm khí sắt bén, sát phạt quyết đoán, giống như một tiền bối ở Quỷ Vực mà hắn hâm mộ .
Từ ngày quen biết được Cao Kỳ, Trần Hoàng đã biết thêm được nhiều kiến thức mới lạ . Tính khoảng thời gian thì đã trôi qua được hai tuần kể từ khi gặp được Cao Kỳ .
-Hoàng huynh ! Có chuyện rồi .
Kiêu Sát và Trần Hoàng đang luyện tập thì nghe tiếng la thất thanh của Hồng Nhi .
-Sao thế Hồng Nhi, xảy ra chuyện gì ?
Trần Hoàng vội dừng lại tiến ra chỗ Hồng Nhi .
-Tiểu Woong nó .... nó .
Hồng Nhi vội vã chạy tới báo tin, chưa kịp thở đã bị Trần Hoàng hỏi tới tấp .
-Tiểu Woong nó làm sao ? Nó bị gì hả ?
Trần Hoàng lo lắng, tuần trước hắn giao Tiểu Woong cho Hương Hy và Hồng Nhi chăm sóc, từ trước đến giờ mọi chuyện vẫn ổn nhưng hôm nay lại xảy ra chuyện gì?
Hồng Nhi nắm lấy tay Trần Hoàng kéo hắn tới chỗ Hương Hy . Kiêu Sát cũng theo ngay sau đó .
-Ắt wòong, ắt wòong, wòong, wòong .
Tiểu Woong liên tục hắt hơi, giọng của nó như đang bực tức vì bệnh này .
-Tiểu Woong ráng nín lại, nếu không thì chỗ này không xong .
Hiện tại xung quanh phòng của Hương Hy có rất nhiều hắc động cỡ nhỏ, nó từ chính những cơn hắt xì của Tiểu Woong tạo thành .
Không những thế những cái hắc động này có thể hút đồ vật vô bên trong ! Phòng của nàng bây giờ nhìn rất lộn xộn .
-Muội đến rồi đây .
Hồng Nhi đẩy cửa bước dẫn Trần Hoàng và Kiêu Sát vào .
-Wòong wòong wòong .
Tiểu Woong thấy Trần Hoàng tới, kêu lên vài tiếng rồi mệt mỏi nằm yên trong lòng Hương Hy . Hiện tại nó đã lớn bằng một tiểu cẩu .
-Chuyện gì đang xảy ra thế ?
Trần Hoàng nhìn những lỗ đen khắp phòng Hương Hy thì bất ngờ . Hắn nhìn lại thì thấy mỗi lần Tiểu Woong hắt hơi sẽ xuất hiện một hắc động .
-Muội không biết .
Hương Hy rối rắm trả lời .
-Trước hết muội làm cho Tiểu Woong không hắt hơi được không ?
Trần Hoàng nhìn ra vấn đề chính nằm ở Tiểu Woong .
-Muội sẽ cố gắng .
Hương Hy đưa một viên đan dược lên đút cho Tiểu Woong . Khi Tiểu Woong nuốt viên đan dược đó vào thì nó lập tức ngưng hắt hơi nhưng dáng vẻ còn mệt .
-Hồng Nhi, muội mang Lục Miêu đến đây .
Trần Hoàng nhìn mấy lỗ đen xung quanh, mặt hắn tối sầm lại, mấy hố đen này còn có thể hút đồ vật vào bên trong . Giống như một tiểu không gian nhỏ . Vấn đề này hắn không thể giải quyết một mình được .
-Này đừng đụng lung tung .
Trần Hoàng lên tiếng nhắc nhở Kiêu Sát khi thấy hắn chuẩn bị đưa tay chạm vào một hố đen . Kiêu Sát được nhắc nhở, liền rụt tay về .
-Nó bị bệnh sao ?
Trần Hoàng đi tới chỗ Hương Hy, đưa tay chạm lên mặt của Tiểu Woong, cảm thấy có hơi nóng .
-Đúng vậy, chỉ bị cảm nhẹ thôi, quan trọng là muội không biết xử lý mấy cái hắc động đó .
Hương Hy mặt mếu máo nói ra, bệnh của Tiểu Woong nàng có thể chữa được nhưng mất cái hắc động kia thì nàng đành chịu .
Trần Hoàng thở phào khi nghe Hương Hy có thể chữa bệnh cho Tiểu Woong . Hắn cứ tưởng Tiểu Háo Ăn này bị bệnh gì nặng lắm .
-Cảm giác này thật quen thuộc .
Trần Hoàng đi lại gần một hắc động, đưa tay lên chạm thử . Hắn cảm thấy nó như được tạo ra bởi hắc khí và có chứa không gian . Giống lần hắn kích phát huyết mạch còn lại .
-Ngươi chạm không sao, ta cũng chạm .
Kiêu Sát thấy Trần Hoàng chạm vô bình thường, liền hóa ra một thanh kiếm đưa lên chạm thử .
-A ?
-Đùng!!!
Khi Kiêu Sát đưa kiếm chạm vào hắc động, nó liền hút đầu kiếm của hắn vào nhưng trong chốc lát liền phát nổ khiến Kiêu Sát giật mình .
-Đã kêu đừng chạm lung tung mà .
Trần Hoàng thấy thanh kiếm của Kiêu Sát bị nổ mất một đầu liền lên tiếng nhắc nhở nhở hắn .
-Sao ngươi không bị sao ?
Kiêu Sát mắt khó hiểu nhìn về phía Trần Hoàng tay đang chạm vào hắc động .
-Ờ thì ....
Trần Hoàng ấp úng, hắn cũng không biết có nên nói ra bí mật của mình không ?
-Lục Miêu huynh tới rồi đây !
Hồng Nhi tay đang ôm Lục Miêu, xông vô cửa phòng .
-Có chuyện gì ?
Lục Miêu vô phòng nhìn thấy cảnh tượng xung quanh rồi nhìn Tiểu Woong, nó đưa tay vê vê cằm suy đoán .
-Chào Tiểu Trần, hôm nay có gì vui không ?
Cao Kỳ từ trong giới chỉ phóng xuất ra, hắn vươn vai, miệng nở nụ cười nhìn xung quanh chợt nụ cười tắt hẳn . Kể từ khi nhận biết nhau, Trần Hoàng luôn đeo theo giới chỉ đó .
-Ngươi dám gọi hắn là Tiểu Trần ?
Lục Miêu ánh mắt sắt bén nhìn qua Cao Kỳ, hồn quỷ này từ tuần trước đã muốn bắt đầu tranh giành vị trí người lớn tuổi nhất trong đám, hắn gặp ai đều thêm một chữ tiểu trong tên của họ .
-Ngươi ý kiến gì Tiểu Lục ?
Cao Kỳ ánh mắt thích thú nhìn về Lục Miêu trêu tức .
-Tiểu Lục cái đầu ngươi, Tiểu Huyết cái tên hỗn đản .
Đương nhiên Cao Kỳ đụng phải Lục Miêu quyết ăn thua đủ với hắn .
-Thôi đi, hai người đừng có cãi nhau nữa, lo giải quyết sự việc trước mặt .
Hương Hy tay ôm Tiểu Woong đang bị bệnh, xung quanh toàn là hắc động gặp thêm hai tên này đúng là bực mình .
-Nể mặt Tiểu Hy, ta sẽ không tranh cãi với ngươi nữa Tiểu Lục !
Cao Kỳ mặt ra vẻ lớn hơn, không muốn tranh cãi .
-Ngươi !
Lục Miêu tức tối muốn lao tới cấu xé quỷ hồn đó nhưng bị Hồng Nhi ghì lại .
-Lục huynh, giờ việc quan trọng là mấy cái hắc động .
Hồng Nhi nhỏ nhẹ khuyên Lục Miêu .
-Nể mặt Tiểu Hồng, ta không chấp ngươi . Hừ !
Lục Miêu không nói gì thêm nữa, im lặng quan sát tình hình .
-Đây là trùng động ? Không đúng, đây là hắc động không gian ?
Cao Kỳ đứng gần một cái hắc động quan sát kĩ lưỡng .
-Đúng vậy .
Trần Hoàng gật đầu . Đây đúng là hắc động không gian do Tiểu Woong hắt hơi tạo ra, quái lạ, sao lại có không gian trong hắc động . Không lẽ giọt tinh huyết lần trước của hắn cho Tiểu Woong uống có tác dụng thật ?
-Do tiểu tử kia gây ra ?
Lục Miêu ánh mắt hướng về phía Tiểu Woong .
-Đúng vậy, nó bị cảm, hắt hơi làm xuất hiện mấy hắc động này .
Trần Hoàng nói tình hình hiện tại .
-Quái lạ, làm sao xuất hiện được không gian trong hắc động ? Này, ngươi nhận được Tiểu Woong là còn trong trứng hay đã nở ?
Cao Kỳ thắc mắc nhìn về phía Tiểu Woong, theo kiến thức của hắn thì chuyện này có chút kì lạ, nhưng vẫn có thể giải thích được .
-Nó có liên quan gì tới hiện tại sao ?
Trần Hoàng nhíu mày, việc này hệ trọng, có liên quan tới thân phận thật sự của hắn, nếu nói ra sẽ có nhiều chuyện không hay .
-Có chứ, theo như ta biết, trứng của bọn Long Quy Thượng Cổ này phải có lưu khí hay nguyên tố khí truyền vào mới nở được hoặc được cha mẹ chung ấp, trừ cái hắc khí này ra thì việc tạo ra không gian trong hắc động phải có huyết mạch của Không Gian tộc mới có thể làm việc này .
-Nếu Tiểu Woong giao cho ngươi trong tình trạng đã nở thì đây là vấn đề lớn, nó sẽ liên quan tới Không Gian tộc, ngươi chắc chắn không muốn dính tới cái tộc đó đi ? Ngược lại nếu là quả trứng thì ....
Nói đến đây, ánh mắt của Cao Kỳ sáng lên nhìn qua Trần Hoàng như bắt được người tri kỷ .
-Không Gian tộc làm việc rất tệ sao ?
Trần Hoàng thắc mắc hỏi, hắn cũng không rõ tộc của mẹ mình như thế nào, mà hồn quỷ này lại nói là vấn đề lớn .
-Họ nắm giữ tất cả trùng động không gian của Trân Ý Giới, ngươi nói xem, bá đạo tới đâu ? Vả lại tạo ra không gian là một kỹ năng được sinh ra trong máu của Không Gian tộc, cho nên họ rất kị huyết mạch của mình bị ô tạp .
Trần Hoàng nghe Cao Kỳ nói ra sự việc thì cắn răng, chắc chắn cha của hắn đã bị Không Gian tộc ép vào tử lộ ! Tại sao chứ ? Yêu nhau đến với nhau là sai sao ?
-Nhìn ngươi như thế, ta có thể đoán, Tiểu Woong là được chính ngươi giúp nở ra !
Cao Kỳ hai mắt sáng lên quyết đoán nói ra . Kiêu Sát ánh mắt nhìn vô Trần Hoàng chằm chằm .
-Ừ, là ta .
Trần Hoàng không thể không thừa nhận suy luận của tên này, phải chăng bản thân hắn đã bộc lộ cảm xúc quá nhiều nên bị đối phương nắm thóp ?
-Ha ha ha ha, đúng là ông trời không bỏ rơi ta, ha ha ha ha .
Cao Kỳ ngửa mặt lên trời cười một cách điên dại . Cả phòng đều nhìn hắn bằng ánh mắt khó hiểu, riêng Kiêu Sát thì khác .
-Ý ngươi là sao ?
Trần Hoàng lên tiếng hỏi, tại sao tên này lại hành động như thế ?
-Tiểu Hoàng a, ta thật may mắn khi gặp được ngươi hu hu .
Cao Kỳ nghe Trần Hoàng hỏi mình thì liền trực tiếp nhào vô ôm hắn khóc thành tiếng . Dường như bản thân hắn đã tìm được một người thân của mình .
-Hắc tộc và Quỷ tộc là bằng hữu tốt của nhau !
Kiêu Sát lên tiếng phá sự khó hiểu của bầu không khí trong phòng .
-Thật sao ?
Trần Hoàng ngẩn ra hỏi lại ?
-Tiểu Khuyết nói đúng, Hắc tộc và Quỷ tộc là bằng hữu tốt của nhau và đều là kẻ địch của nhân vực .
Cao Kỳ buông Trần Hoàng ra, nhìn thật kĩ, dường như sợ hắn biến mất .
-Này, mặt ta có dính gì sao ?
Trần Hoàng thấy Cao Kỳ nhìn mình như thế không khỏi sợ hãi .
-Ta chỉ sợ đây là giấc mơ, sau bao nhiêu năm tháng cuối cùng ta đã gặp lại được một người bằng hữu của tộc ta .
Dứt lời, Cao Kỳ ôm Trần Hoàng khóc tiếp ... Hồng Nhi và Hương Hy không biết nói gì . Kiêu Sát như đang suy nghĩ gì đó .
Hồng Nhi sau nhiều lần tiếp xúc với Cao Kỳ thì đã dần quen với hắn nên nàng không sợ nữa, từ lúc biết hắn là quỷ hồn thì nàng rất sợ, giờ đây thấy tên này đang ôm Trần Hoàng khóc nức nở nỗi sợ của nàng về hắn dường như bằng không .
-Ngươi không nên để lộ thân phận của mình ra ngoài .
Kiêu Sát giọng chậm rãi nói ra, Trần Hoàng gật đầu đồng ý . Việc này là việc ưu tiên hàng đầu của bản thân hắn .
-Lục Miêu, hãy hủy phần ký ức này của ta về Trần Hoàng !
Kiêu Sát mặt quyết đoán nhìn Lục Miêu .
-Đâu cần phải thế, ngươi không tiết lộ là được .
Trần Hoàng lại thêm một lần ấm áp khi nghe Kiêu Sát nói ra, hắn đây là muốn bảo vệ thân phận cho Trần Hoàng .
-Ta không tiết lộ, biết đâu gặp phải kẻ địch mạnh hơn, hắn muốn sưu hồn, thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm, ta không muốn vì mình mà liên lụy người khác .
Kiêu Sát lạnh nhạt nói ra, hắn đây là không muốn tình huống đó xảy ra . Trần Hoàng cứng họng với lời nói cua Kiêu Sát .
-Tiểu Khuyết, ta sẽ giúp ngươi tu luyện linh hồn và đem một ít bản nguyên linh hồn của ta cho ngươi, đến lúc bị sưu hồn, ngươi có thể tự mình quyết định làm gì với ký ức và linh hồn của mình, được không ?
Lục Miêu chậm rãi nói ra, nó bất ngờ khi cái tên thiếu chi này lại dám quyết đoán nhờ nó xóa đi phần ký ức này, điều này làm cho Lục Miêu thêm phần an tâm và coi trọng Kiêu Sát nhiều hơn nên nó quyết định truyền Viêm Hồn của mình cho Kiêu Sát để tu luyện linh hồn .
-Cũng được, làm ngay đi, cảm ơn ngươi .
Kiêu Sát gật đầu đồng ý, đứng dậy đi ra ngoài, Lục Miêu từ tay Hồng Nhi nhảy lên đầu Kiêu Sát theo hắn .
Bỗng chốc căn phòng chỉ còn lại tiếng nức nở của Cao Kỳ ....