Chương 12: Xuyên qua, phê bình nha

Trans: Vinatel - Edit: Vinatel

"Không, Lôi Lôi không phải nữ tử như vậy, nàng ấy nhiệt tình chỉ là mặt ngoài, nàng thực rất rụt rè, ta theo đuổi nàng đã hơn một năm, bây giờ mới có chút tiến triển, những người khác không có cơ sở tình cảm với nàng, nàng sẽ không chấp nhận!" Phạm Đặc Tây lời lẽ chính đáng nói.

Vương Phong rất rõ loại cảm giác này, lúc này có nói toạc ra cũng vô ích.

Nếu chọn tặng khẩu súng lục ổ quay này thì tuyệt đối là bị mù, đối với Lôi Lôi mà nói nhiều lắm là thêm một phần lợi ích thôi.

“A Tây, Lôi Lôi ưu tú như vậy, người theo đuổi tuyệt đối không ít, khẩu súng lục ổ xoay này thật quý đối với chúng ta, nhưng đối với người khác thì không, phú hào không có thiếu, ta nghĩ H8 của Xưởng súng Wilson tuyệt vời hơn, hồn lực bắn ra cũng rất tuyệt, ngoại hình thì ngầu và phong cách hơn, nếu tay cầm H8, ta cảm thấy tỉ lệ thành công cao hơn!”

Phạm Đặc Tây ngẩn người, quả thật rất có đạo lý, Lôi Lôi có nói qua ngày đó còn mời cả bằng hữu của nàng, vạn nhất có người giống hắn thì sao, tất nhiên hắn tin rằng Lôi Lôi chỉ hứng thú với hắn, những tên đực rựa đông đúc kia căn bản không thể chen ngang, H8 tốt, H8 càng có lực sát thương!

“Ai da, ta toàn bộ chỉ có sáu ngàn rưỡi, nhưng H8 giá rẻ nhất là một vạn tám, muốn có trong tay cần một vạn hai!” Phạm Đặc Tây đau đầu nói.

“Đùa, ngươi nghĩ thế nào mà muốn sở hữu trong tay món đồ cũ, cái này là một sự xúc phạm đối với nữ thần, muốn mua phải mua cái mới nhất!” Nói xong, Vương Phong lập tức viết một chuỗi đồ vật đưa cho Phạm Đặc Tây.

“Đây là một phối phương ma dược có thể giúp chúng ta đại phát tài!” Vương Phong biểu tình nghiêm túc thành kính: “Tối hôm qua, ta đã xem tinh tượng, ta đột nhiên hiểu được một phần của siêu thần phối phương, đây là cơ hội tốt để chúng ta làm giàu đi lên đỉnh cao của đời người!”

“Đêm qua mưa to tầm tã, ta cùng Lôi Lôi đều bị mưa xối, ngươi đi đâu xem tinh tượng?” Phạm Đặc Tây vẻ mặt ghê tởm, nhưng thực mau lại chuyển sang vẻ mặt si ngốc: “Tối hôm khi đưa Lôi Lôi về ký túc xá, nàng khi đó toàn thân đều ướt đẫm, cũng không biết lúc đó nàng có thấy khó chịu hay không……”

“Ngọa tào, đừng trồng cây si, ta chịu không nổi, liền nói ngươi có làm hay không đây!”

“Làm, đều nghe ngươi!” Phạm Đặc Tây xoa xoa mặt mình, H8 tốt, H8 mới xứng đôi Lôi Lôi.

“Thế đạo này, cách gì kiếm tiền nhanh nhất? Đương nhiên là luyện ma dược, một vốn bốn lời a. Hiện tại ngươi chi tiền vốn, ta có kỹ thuật, đừng nói huynh đệ không chiếu cố ngươi, có tiền chúng ta cùng nhau kiếm, có tài chúng ta cùng nhau phát.” Vương Phong chỉ vào tên những thảo dược được viết xiên xiên vẹo vẹo trên đơn thuốc: “Này, tài liệu trên mặt, mỗi loại mười phần, kiếm đủ rồi thì ta có thể bắt đầu kiếm tiền cho chúng ta.”

“Rễ cây kim gai thảo 80, cánh hoa tử đằng 50 gam, hạt của băng sương thụy liên 50 cái, nguyệt quang đằng……” Phạm Đặc Tây thì thầm.

Nhưng thật nhanh trên mặt hắn lộ ra vẻ thất vọng, không ăn qua thịt heo nhưng đã gặp qua heo chạy, võ đạo giả thường xuyên thương gân động cốt, đối với một ít ma dược khôi phục cơ bản cũng tương đối quen thuộc: “Ngoại trừ cái thảo ma nhãn còn đặc biệt, các loại khác thật có chút bình thường, như này có thể luyện ra cái gì được?”

“Đây là cơ mật thương nghiệp, nói cho ngươi cũng không hiểu, nếu ngươi cảm thấy súng lục ổ quay xứng với Lôi Lôi thì coi như ta chưa nói.”

Một câu cuối cùng lập tức đánh tan nghi vấn của Phạm Đặc Tây, hiện tại hắn cũng cảm thấy súng lục ổ xoay khẳng định không đủ.

Nụ cười chân thành hiện lên trên mặt lão Vương, không có biện pháp, so với bị cặn trà xanh của lão bà rớt vào người, không bằng vì tình huynh đệ mà cống hiến, hắn cũng thiếu tiền, luyện chế ma dược là tương đối an toàn mau lẹ phương pháp, hắn vẫn là nắm chắc nhất định .

Có mục tiêu, lão Vương làm việc hoàn toàn tích cực hơn so với kế hoạch, nhưng để nói lại, chính mình có phải bỏ sót điểm gì hay không? Xuyên qua không phải đều mang theo hệ thống giống nhau hay sao, hệ thống của mình đâu, là vì cái gì không có chủ động mở ra?

Lão vương trong lòng bỗng nhiên một mảnh thiêu đốt, mama mi a, nếu có hệ thống trợ giúp, sớm muộn gì cũng làm cho Karida quỳ xuống kêu ba ba, phải khiến cái tiểu tiện nhân trời sinh kia, trực tiếp cắt đường quản lý.

“Iris, mở ra giao diện điều khiển!” Vương Phong nghĩ nghĩ lại đột nhiên búng tay một cái, rống lên một tiếng, chạm vào trái tim nhỏ đang nhảy dựng.

Cái thứ hệ thống này cũng giống như vừng ơi mở ra, không cần đem chú ngữ nghĩ đến quá phức tạp, thường thường yêu cầu trực tiếp hữu hiệu.

Ba giây sau, trong phòng im ắng, không khí có điểm khó xử.

Phạm Đặc Tây ngây ngốc nhìn hắn, nuốt nuốt nước miêng, Vương Phong huynh đệ từ khi bị tạc qua trí thông minh vẫn luôn không đủ dùng. Khoản đầu tư của mình có phải quá mạo hiểm hay không.

“Này, cái này phải mất bao lâu thời gian mới có thể bắt đầu kiếm tiền a……”

“Nó phụ thuộc bởi tốc độ tìm kiếm tài liệu của ngươi.” Lão Vương hững hờ nhún nhún vai.

Không có hệ thống, không có siêu Thần Khí, cũng không có vị hôn thê không ngại yêu kẻ bần hàn, này cũng có thể kêu xuyên sao?

Hack mà cũng còn chưa hoàn chỉnh, khiếu nại, phê bình nha!

Nhưng, nếu suy theo cách khác, cái này có ý nghĩa là khả năng mình sửa chữa sai lầm sẽ được tăng lên.

…………

Ngoại trừ cái tầng hầm kia không có phù hợp với trẻ nhỏ, thì dọn WC thật không tính là cái gì cả.

Đời trước, thời điểm Vương Phong nghèo túng, sống dơ sống khổ có cái gì không trải qua, lúc đói, cái cũng có thể ăn.

Dọn WC thì dọn WC, nhưng khi lão vương mang theo thùng nước ngân nga ca hát, bước vào nhà vệ sinh công cộng của học viện võ đạo, nơi hắn muốn quét dọn, thùng nước trong tay chợt loảng xoảng rơi xuống trên mặt đất.

Cái này là WC? WC của học viện võ đạo dựa vào cái gì mà lớn đến như vậy? Đây là ám chỉ cái gì?

Sàn nhà rộng đến 500 mét vuông, cái loại không gian như vậy có thể bắt kịp ký túc xá của lão Vương, mà thậm chí đáng sợ hơn là trần nhà trên đầu cao tới sáu mét, đây là để chuẩn bị cho người khổng lồ dùng phải không?

Người mà hơi lùn nhảy lên coi như với không tới.

Trong Blade Alliance, tất cả dịch vụ hậu cần trong thánh đường phần lớn đều là người tình nguyện, lại còn phải trải qua tầng tầng lớp lớp sàng lọc, phục vụ thánh đường như một lễ rửa tội cho giáo đồ, bọn họ chẳng những không cần thù lao, còn vô cùng kính cẩn, làm đến mức không sót một hạt bụi, thậm chí có tín đồ cuồng tín, lấy việc uống nước bồn cầu để chứng minh bản thân mình quét dọn sạch sẽ như nào.

Trời đậu.

Lão Vương bắt đầu chậm chạp làm việc, vừa làm việc vừa sửa sang lại ý nghĩ, như vậy có thể làm lơ một thứ gì đó, rốt cuộc dù có là cái vi diện nào đi nữa thì WC đều không phải là tốt.

Vừa nghĩ vừa đi, thùng nước bị một người xô đổ, “A, ngượng ngùng.”