Chương 5: Yên Linh sơn mạch

Chương 5: Yên Linh sơn mạch

Núi non hiểm trở , các loại trân cầm dị thảo , các linh thú cao giai đã không còn gì là xa lạ đối với các nhà mạo hiểm giả khi họ khám phá mảnh đất Yên Linh hoang vu này . Nhiều lần ở đây còn xuất hiện các thần binh xuất thế , các cấm khu ,mộ cổ của các tiền bối xa xưa lưu lại lúc thọ tịch viên mãn . Yên Linh sơn mạch là một sâm lâm trải dài về phía tây Nam Việt đế quốc, nơi mà yêu thú cư trụ, hàng trăm năm, nghìn năm nay. Sơn mạch dài bao nhiêu không ai biết, chỉ biết nó rất lớn rất lớn. Đây là nơi lịch lãm của các dong binh đoàn, các thế lực, các tán tu, đủ cả. Nơi mà thực lực vi tôn. Ngươi muốn săn quái ở đây, được thôi, ngươi có bản lãnh thì được. Không có bản lãnh thì cút, léng phéng để mạng lại. Không chết trong tay yêu thú thì cũng chết trong tay nhân loại. Thị phi hỗn tạp . Muốn sống sót thì còn dựa vào bản lãnh, may mắn, hoặc là có chỗ dựa.Ở ngoài rìa sơn mạch là một khu buôn bán, nó gần như là một ngôi làng. Có kẻ đi kẻ lại, người ra tấp nập. Các dong binh đoàn tổ chức tuyển người cùng tổ đội, nhiều kẻ buôn bán hàng. Ồn ào náo nhiệt như cái chợ vỡ. Võ giả, pháp sư, thuần thú sư đi qua đi lại. Khu làng này được thành lập bởi 3 dong binh đoàn. Kim Giác binh đoàn, Ma Ảnh binh đoàn và Ám Lang kim đoàn. Đây được coi là trung tâm duy trì trật tự của sâm lâm. Là gọng kìm 3 chân cũng là giang sơn độc cứ của 3 dong binh đoàn này.

Vì thế đừng tưởng rằng mảnh đất nhìn chỉ thấy cây với đất như mấy thằng lừa trọc mà ngươi hãy trân trọng nó như một nơi để tạo bước ngoặt trong sự nghiệp của ngươi . Nơi này là nơi sẽ tạo nên được 1 thiên tài nhưng nếu thiên tài đó lơ đễnh thì sẽ bị nó bóp ngặt ngay tức khắc .

Trở lại với tên Dương , ngay sau khi từ biệt Tiểu Ngọc và Trịnh Hạ Băng hắn liền mau gọn thu dọn các thứ cần thiết để lên đường . Ở chỗ ở hắn liền tiện tay lấy trộm một thanh kiếm thường ở binh khí các của Hoàng gia rồi nhanh chóng lên đường mà không mảy may để ý có một con mắt đang nhìn hắn chằm chằm .

Cửa hậu viện,một lão bộc già vẫn im lặng ngồi một bên, ánh mắt như vô tình cố ý nhìn về phía tên Dương , trên gương mặt không hề biểu lộ gì nhưng nếu nhìn kỹ thì không khó nhận ra, trong mắt lão thỉnh thoảng lại có tia sáng lóe lên.

Lão bộc này tên thường gọi là Cửu thúc ở Hoàng gia không biết đã từ bao giờ chỉ biết là từ khi lão tổ của Hoàng gia kiến công lập nghiệp ở nơi đây thì đã có lão , địa vị trong Hoàng gia cũng không thấp, có thể xem như một người hầu cao cấp. Tên thật của lão không ai biết, mọi người đều gọi lão là Cửu thúc, ngay cả Hi Thanh quản gia cục xúc như thế cũng phải nể mặt lão vài phần, bình thường Cửu thúc chịu trách nhiệm trông coi cửa sau và chăm sóc hoa cỏ trong hậu viện.Coi như là một công việc dễ chịu dành cho những người có tuổi . Cửu thúc sau đó liền nhìn hắn đến tận lúc hắn khuất khỏi cửa sau của Hoàng gia rồi mới thở dài nói :

— Đã ẩn chìm rồi mà còn xuất hiện trở lại , ngươi lần này trở về định gây nên gì đây nên giông bão gì đây . Nếu ngươi toàn mạng trở về thì con mụ kia liệu sẽ điên tiết ra sao khi biết ngươi có thể tu luyện được . Tiểu bé con của Hoàng gia ta ngóng chờ kì tích của ngươi !

— Oáp ! Buồn ngủ quá ! Hắn mệt mỏi một cách thực sự . Mới khởi đầu mà đã đen , chả là hắn vừa đi du thám trong khu rừng mà không biết hắn đã lạc vào lãnh địa của một con khỉ đột , tuy cấp bậc chỉ là Luyện Khí tầng 8 nhưng nó đủ sức làm thịt tên ngu ngơ này , hậu quả là hắn bị một con khỉ đột khổng lồ đánh đuổi chạy thừa sống thiếu chết đến nỗi quần áo trên người bị xé tan chỉ còn độc mỗi một cái quần con khỉ mới tha cho hắn khi hắn kịp nhảy vào một hang đá nhỏ .

Hắn nhanh chóng tìm cho mình một hang động rồi trú chân vào đó mà người hắn ê ẩm , vừa đau hắn vừa lẩm bẩm :

— Mẹ con chó nhá ! Nhớ mặt bố mày có ngày bố mày lấy lông mày lót đít ! Ái ui ,đau quá .

Rồi sau đó cuộc sống của hắn cứ vậy mà tiếp diễn , sáng thì săn linh thú ti luyện , chiều tối thì rèn luyện thể lực và tu luyện Chu tước quyết .

Cái hang mà Dương ở hắn tìm được khi hắn tiến vào đây, có lẽ là hang của một con gấu. Hắn đoán vậy do trong hang còn vương lại vài sợi lông gấu màu nâu xám trên ổ ngủ của nó. Thấy không có động tĩnh gì nên hắn đã ở tạm. Con gấu này đi mãi không thấy quay về, không biết gặp nạn ở đâu nhưng Hoàng Minh đã chiếm luôn hang của nó rồi. Buổi tối Hoàng Minh thường ăn thịt yêu thú mà hắn dự trữ, sau đó là lấy đá chặn cửa vào. Khối đá rất to. Hắn phải vận hết sức bình sinh mới khuân được lấp kín cửa hang.Và cuộc sống cứ lặp đi lặp lại một vòng tuần hoàn như vậy sáng thì săn bắt linh thú , chiều tối thì tu luyện Chu Tước quyết .

Hai tháng trôi qua thật nhanh chóng , giờ đây Hoàng Dương của chúng ta thay đổi thật là nhiều . Từ một thằng ẻo lả trói gà không chặt nay hắn đã thật sự trưởng thành . Cao lên 1m72 , thân hình to lớn do thường xuyên ăn thịt linh thú , thêm vào đó là làn da trắng với đôi mắt kiên nghị trên khuôn mặt dường như đã già thêm vài tuổi . Ai biết hắn cũng có thể nhận lầm một người khác . Thân hình hắn bây giờ đang khoác thêm một chiếc áo lông màu trắng tuyết , nếu ai còn nhớ thì đây là bộ lông của con khỉ đột mà hắn đã phải chạy trối chết ngày trước . Hắn giờ đây đã là luyện khí tầng 8 đỉnh phong , còn muốn lên tầng 9 còn một chút xíu nữa . Nhưng đãu sao hắn chả vội , hắn hiểu tốc độ tu luyện mà Chu Tước quyết mang lại là đã nhanh lắm rồi .

P/s : Vã ! Làm luôn hai chương ko nhể sợ dục hoả công tâm ?